Ác Ma Pháp Tắc

Chương 170: Không đi con đường tầm thường

Khiêu Vũ

30/03/2013



Với danh tiếng trước mắt đang cao của Đỗ Duy – đức ngài công tước Rudolf tiến hành ma pháp khảo hạch cấp bậc, hiển nhiên ma pháp công hội bỏ ra một phen khí lực rất lớn.

Đó là đương nhiên, với danh vọng trước mắt của Đỗ Duy tại đế đô, hắn có được sự tin cậy của hoàng tử nhiếp chính. Mặc dù ma pháp công hội chưa chắc đã đem thân phận “thế tục” đó tại trong mắt. Nhưng vì Đỗ Duy thân là đệ tử cuối cùng của ma đạo sư Gandalf đệ nhất đại lục, cùng với hàng vạn cặp mắt ngày chính biến đó thấy được ma pháp thần kỳ đánh bại tên Gandalf tà ác giả dạng kia. (đối với thân phận tên tà ác giả mạo thân phận Gandalf sau chính biến, đã được quân đội xác định là “giả mạo”. Tuy nhiên sau khi Đỗ Duy biết được thân phận chân chính của Gandalf áo màu xanh, xác nhận này của quan phương thật ra do chính mình một tay thuận tiện làm ra thì cảm thấy có chút ít buồn cười)

Một nhân vật đặc biệt như vậy, khảo nghiệm cấp bậc ma pháp của hắn đương nhiên không thể tùy tiện tiến hành.

Ma pháp công hội chuẩn bị ra một đội ngũ có thể nói là xa xỉ.

Do chủ tịch ma pháp công hội, Jacobin Dougan các hạ cầm đầu, hơn nữa còn hai lão quái vật ẩn cư trên tháp cao của ma pháp công hội, đều là nhân vật cấp đại sư có tư cách cấp chin ma pháp sư. Nguyên là ba người này hợp thành đội ngũ khảo hạch cấp bậc ma pháp của Đỗ Duy.

Tuy nhiên điều ngoài ý muốn đó là, lão điên Arike đại sư mà mỗi người trong ma pháp công hội nhìn thấy đều biến sắc. Khi biết được Đỗ Duy phải tiến hành ma pháp khảo hạch, lão điên này không ngờ chủ động yêu cầu gia nhập vào trong đoàn chủ trì khảo hạch .

Đối với yêu cầu của lão quái vật kinh nghiệm lâu đời, tính tình cổ quái, thực lực vô cùng cường đại, chủ tịch Jacobin Dougan không cách nào cự tuyệt.

Vào lúc sáng sớm, để tỏ vẻ tôn kính trước mặt ngài công tước , ma pháp sư Clark, vị chấp sự của ma pháp công hội này mang theo vài tên ma pháp sư đợi trên khoảng sân rộng của ma pháp công hội.

Phía sau còn có mấy chục tên ma pháp học đồ đi theo.

Ngoài sân rộng, không ít dân chúng tại địa phụ cận đế đô cũng vây xem. Tin tức hôm nay công tước thiếu niên tiến hành khảo hạch cấp bậc ma pháp, sớm đã thông qua các nguồn khác nhau lưu truyền lan ra.

Là người nổi danh gần đây nhất tại đế đô là thiếu niên công tước thiên tài . Không nghi ngời gì hắn là tiêu điểm hiếu kỳ của cả đế đô.

Mặt trời buổi sáng vẫn đang ló lên ở chân trời. Bên trong làn gió thổi nhẹ tràn ngập mùi vị tươi mát của mùa hè. Vị ma pháp học sĩ , ma pháp sư cung đình, học giả cung đình, chiêm tinh thuật sư cung đình, ngài công tước tuổi còn trẻ nhất đế quốc này không ngờ lại không ngồi xe ngựa, cũng không cưỡi ngựa, thậm chí không mang theo bất cứ hộ vệ hay người hầu mà bước đi trong ánh rạng đông kia.

Hắn cứ như vậy mặc ngoài áo bào ma pháp học sĩ màu đen, trên mặt lộ vẻ vui vẻ thản nhiên từ đầu phố chậm rãi đi bộ tới. Sắc mặt hắn bình thản, dưới ánh bình minh toàn thân hắn giống như phát ra một loại hơi thở phiêu dật xuất trần.

Ma pháp sư Clark có chút ngạc nhiên đi tới trước mặt Đỗ Duy. Hắn thầm hít một hơi thật sâu, thực hiện một lễ tiết cung kính của ma pháp sư hơi cúi người nói : “ Ma pháp sư Đỗ Duy, xin mời đi theo tôi. Chủ tịch đại nhân ở bên trong chờ ngài.”

Lại một lần nữa đi tới bên trong ma pháp công hội nhưng lần này khác lần trước, bên cạnh hắn có vài vị ma pháp sư rất có địa vị bồi tiếp, như các hành tinh vây lấy mặt trăng đứng vòng quanh Đỗ Duy. Mà Đỗ Duy mặc áo bào màu đen chính xác rất bắt mắt thu hút không ít ánh mắt của mọi người.

Cho dù đang ở bên trong ma pháp công hội, người mặc áo bào ma pháp sư màu đen cũng rất ít.

Mà thanh danh Đỗ Duy gần đây lên cao, đế đô có ai không biết vị thiên tài ma pháp sư thiếu niên này trong ngày chính biến kia đã phóng ra ánh sáng kỳ dị ?

Clark cố ý đưa Đỗ Duy đi qua hết nửa Ma pháp công hội, cố ý thu hút vô số ánh mắt rồi mới thông qua một cái ma pháp trận tiến vào bên trong ma pháp công hội.

Đỗ Duy rõ ràng là đối phương đúng là cố ý tạo thanh thế. Thanh thế chuyện này càng lớn thì cuối cùng điều kiện có lợi của ma pháp công hội càng nhiều. Trái ngược, nếu như chính mình đến lúc đó không cùng ma pháp công hội hợp tác sẽ liền xuất hiện một cái rắc rối thật to.

Ra ngoài ngày hôm nay không mang theo tùy tùng, không ngồi xe ngựa, không có quần áo hoa mỹ cùng trang sức, Đỗ Duy cứ như vậy một thân áo bào ma pháp sư đơn giản, mơ hồ mang theo vài phần phong phạm của cao nhân thoát tục. Kiểu “bình thường” như vậy, thật sự là đã làm cho người của ma pháp công hội tính sai.

Vào bên trong ma pháp công hội sẽ nhìn thấy tháp cao ở phía trước mắt. Dưới tháp cao, mấy vị ma pháp sư áo xám đứng ở cửa vào, Đỗ Duy nhìn thoáng qua nhận ra đồ đệ của lão điên Arike đại sư, ngoài ra không nhận ra người nào nữa. Clark vẻ mặt mỉm cười giới thiệu một chút, không ngờ ma pháp sư đã ngoài cấp sáu trong cả ma pháp công hội nếu ở đế đô đều tới đây cả.

“ Hừ, đến xem ta mất thể diện như thế nào phải không?” Đỗ Duy trong lòng cười lạnh.

Như vậy đã hiểu lầm những ma pháp sư trong ma pháp công hội này. Bởi thân phận cùng “bối phận” của Đỗ Duy, hơn nữa danh khí hắn gần đây như mặt trời giữa trưa .Các ma pháp sư cũng không tránh khỏi một chút thói quen thế tục. Bây giờ ai nấy đều nguyện ý kết giao với vị đại thiên tài đại sư vô cùng nổi danh này. Về phần tính toán nho nhỏ này của chủ tịch Jacobin Dougan dù sao không phải ai ai cũng biết.

Ít nhất, Đỗ Duy nhìn thấy hai đồ đệ của Arike đại sư mỉm cười chân thành với mình.

“ Ma pháp sư Đỗ Duy, không cần khẩn trương.” Một đồ đệ của Arike đại sư lúc đi ngang qua thấp giọng cười nói: “ Khảo hạch cấp bậc ma pháp sư, không có đáng sợ như trong tưởng tượng. Yên tâm…… lão sư phụ của tôi cũng tự mình tham gia chủ trì khảo hạch đối với ngài, ông ấy nhất định sẽ chiếu cố ngài.”

Đỗ Duy gật đầu mang theo một ánh mắt cảm kích.

Ngay sau đó trên tháp cao.

Cho tới bât giờ, Đỗ Duy cũng không biết rõ bên trong tháp cao của ma pháp công hội, rốt cuộc có bao nhiêu tầng.

Mà đối với địa điểm khạo hạch mình lần này đã làm cho tâm lý Đỗ Duy chấn động!



Không ngờ là tầng cao nhất kia của Jacobin Dougan!

Hừ hắn đối với mình thật đúng là “Trọng thị” a!

Sau khi đã ở trên tháp cao, đối mặt với chủ tịch đại nhân toàn thân áo mặc bào ma pháp sư màu đen và đeo huy chương bằng vàng hình lá cây ôliu, Đỗ Duy vẫn cười rất bình tĩnh.

Hai con hồ ly lớn nhỏ nhìn nhau một lát đồng thời ngoác miệng cười, Jacobin Dougan để ma pháp sư Clark lui ra sau, chỉ vào ba vị râu tóc bạc trắng mặc áo bào ma pháp sư chạm đất màu trắng cười nói: “ Ma pháp sư Đỗ Duy. Ba vị này chính là những người được chọn tiến hành khảo hạch đầu tiên đối với ngài. Để ta giới thiệu trước cho ngài một chút. Arike đại sư ngài đã nhận ra, không cần ta nhiều lời. Còn hai vị này đây …..”

Jacobin chỉ vào một lão già sắc mặt trắng xám đứng bên cạnh mình. Người này tựa hồ quanh năm không thấy ánh mặt trời, da tay giống như bị hóa trắng một cách bệnh hoạn, tình trạng trông tái nhợt, sắc mặt lại mang theo một màu xám nhàn nhạt giống một bộ dáng lão già sắp chết. Tuy nhiên trên áo bào màu trắng của hắn lộ ra một huy chương lại làm cho người ta tuyệt đối không dám khinh thường lão gia hỏa như nửa đã xuống lỗ này –ma pháp sư cấp chín!

“ Vị này là đại pháp sư Leonide.” Jacobin Dougan cười nói: “Hắn trong ma pháp công hội do nghiêm khắc và công chính mà nổi danh, có ông ấy khảo hạch ngài, tin tưởng kết quả tuyệt đối làm cho người ta tin phục! Có thể nói, trước mắt tại ma pháp công hội, ma pháp sư Leonide là người đảm nhiệm chủ trì khảo hạch số lần nhiều nhất, phương diện này ông ấy có kinh nghiệm phong phú …..”

Hừ, nói cách khác một cách vô cùng nghiêm túc là “ Thầy giám thị”. Đỗ Duy trong lòng cười khổ.

Thầy giám thị càng nghiêm túc, tỷ lệ gian lận cũng càng mong manh a.

Chủ tịch Jacobin Dougan dừng lại một chút, lại chỉ vào một lão già đứng bên cạnh Arike đại sư: “ Vị này……”

Vẻ mặt của Leonide giống như của một ông chủ nợ, lông mi lão xếch lên như ai thiếu lão mấy vạn đồng vàng. Vị ma pháp sư tiếp theo nhìn qua thuận mắt hơn nhiều. Người này cười rất hiền lành, nụ cười trông như mặt trời ấm áp, áo bào ma pháp sư màu trắng trên người cùng Arike bẩn thỉu bên cạnh hoàn toàn hình thành sắc thái tương phản. Trên áo bào ma pháp sư của lão không dính một hạt bụi, mái tóc cũng không có chút bẩn nào, chòm râu nhìn qua thấy tỉ mỉ tỉa cắt cùng với một khuôn mặt khoan dung nhân hậu. Hơn nữa lão còn cười vui vẻ khiến cho lão toàn thân trên dưới tràn ngập một loại khí độ khoan hậu của bậc trưởng giả.

Một người như vậy, nếu như lão mặc không phải áo bào ma pháp sư mà mặc hoa phục của quí tộc như vậy chắc chắn không người nào cho rằng hắn chính là một ma pháp sư!

Lão nhìn qua càng giống một lão quý tộc phong độ hơn nữa còn chăm sóc bản thân rất tốt.

“ Vị này là ma pháp sư Elnas .” Chủ tịch Jacobin Dougan đột nhiên thanh âm phóng lớn thêm vài phần, cao giọng nói: “Ông ấy chính là nhân vật nguyên lão trước mắt có tư cách già nhất trong ma pháp công hội, thuận tiện nói một chút, Elnas ma pháp sư cùng ngươi chính là xuất từ cùng một sư môn, ông ấy cũng là đệ tử của đại sư Gandalf!

Ồ?

Lông mi Đỗ Duy động một cái. Quả nhiên, vị đại ma pháp sư Elnas này trong ánh mắt nhìn mình tràn ngập vẻ thân thiết, đặc biệt tươi cười một cách vui vẻ.

“ Xin chào ma pháp sư Elnas tôn kính.” Đỗ Duy nhanh chóng khom lưng thực hiện lễ tiết của một hậu bối.

Elnas cười hì hì, tướng mạo lão rất là nho nhã nhưng khi mở miệng nói chuyện lại như tiếng chuông đồng, âm thanh vô cùng dọa người: “ Ha ha!!! Cậu chính là Đỗ Duy a!! Yên tâm!! Ta sẽ chiếu cố cậu!!!”

Thanh âm “sư tử gầm” này đột nhiên đến làm Đỗ Duy giật mình.

Chủ tịch Jacobin Dougan thở dài, thấp giọng nói: “ Ma pháp sư Elnas ….. lỗ tai ông ấy không được tốt lắm, trong một lần thí nghiệm ma pháp năm đó tai của ông ấy …..”

Đỗ Duy nhất thời hiểu ra, nhìn thoáng qua vị “ sư huynh già” nghễnh ngãng này vội vàng cúi đầu nói: “ Cám ơn!”

“ Ha ha!!! Cậu chính là Đỗ Duy a!! Yên tâm!! Ta sẽ chiếu cố cậu!!!”

Đỗ Duy: “ …… cám ơn.”

“Cậu chính là Đỗ Duy a!! Yên tâm!! Ta sẽ chiếu cố cậu!!!”

Đỗ Duy: “ ………”

Jacobin Dougan sắc mặt có chút xấu hổ, quay về phía Elnas lớn tiếng nói: “ Được rồi, Elnas đại sư, chúng ta chuẩn bị bắt đầu thôi.”

“Cậu chính là Đỗ Duy a!! Yên tâm!! Ta sẽ chiếu cố cậu!!!”

Arike bắt đầu lau mồ hôi. Dùng sức kéo Elnas nghễnh ngãng một cái. Elnas cau mày, không thoải mái nói: “ Ông kéo ta làm cái gì! A, Đỗ Duy kia! Yên tâm! Ta sẽ chiếu cố cậu!!”

Đỗ Duy: “………..”

Sau hi ngồi vào chỗ của mình, một gã ma pháp học đồ thủ hạ của Jacobin Dougan bưng lên mấy chén trà từ ma pháp thực vật đặc thù chế thành. Trong lúc đang ở trong thư phòng của chủ tịch đại nhân, Jacobin Dougan hòa ái nhìn Đỗ Duy: “ Thưa ma pháp sư Đỗ Duy , trước khi khảo hạch, xin ngài nói cho tôi biết hôm nay ngài định khiêu chiến bao nhiêu cấp khảo hạch đây?

Đỗ Duy còn chưa nói, Jacobin Dougan chủ tịch đã bắt đầu dùng lời bắt đầu lấn áp Đỗ Duy, hắn cười càng phát ra vẻ hòa ái: “ Vì chiến tiến tích huy hoàng gần đây của ngài, ùm. Nói vậy hôm nay ngài nhất định là chuẩn bị tại ma pháp công hội một bộ áo bào ma pháp sư màu trắng thuộc sẽ về ngài rồi!”



Áo bào ma pháp sư màu trắng, mỗi ma pháp sư cấp tám mới có tư cách mặc.

Cấp tám …… Đỗ Duy trong lòng cười thầm: Thiếu gia ta nếu có thực lực cấp tám, cũng chẳng cần ngồi chỗ này cùng ngươi cười đùa.

“ Thưa ma pháp sư Đỗ Duy .” Thanh âm nói chuyện của vị Leonide có vẻ mặt chủ nợ kia như mang theo âm vị vài phần khó chịu:“Thấy tuổi cậu như vậy. Lần đầu tiên tham gia khảo hạch ma pháp trực tiếp khiêu chiến cấp tám……Khục khục, tính ra là một kỳ tích trong ma pháp công hội những năm gần đây!Trước cậu, lần đầu tiên khảo hạch thông qua cấp tám, ùm, hình như cũng là học trò của Gandalf đại sư đó! Tôi nhớ kỹ năm trước, Gandalf đại sư mang đến một cô bé cũng lấy được tư cách cấp tám, ngày đó tiếp nhận từ trong tay tôi một cái áo bào ma pháp sư màu trắng a.”

Lão già điên Arike này vẻ mặt cổ quái, cẩn thận nhìn Đỗ Duy – trong những người này, người hiểu rõ nhất Đỗ Duy rốt cuộc có bao nhiêu cân lượng không nghi ngờ chính là lão điên lấy thí nghiệm ma pháp mà sống này. Hắn chính mình dạy Đỗ Duy không ít đồ vật phương diện ma pháp thí nghiệm, với thực lực Đỗ Duy có chút đại khái hiểu rõ. Hắn đương nhiên biết Đỗ Duy căn bản không có cái gì thực lực cấp tám, vì thế mở miệng nói rất phù hợp: “Đỗ Duy, ngươi lần đầu tiên tham gia khảo hạch cấp độ ma pháp, ân, ta nghĩ ta cần phải giới thiệu trình tự khảo hạch một chút. Đầu tiên là chúng ta mấy người đem thực lực của ngươi tiến hành đánh giá khách quan, kể ca ma lực tiêu chuẩn của ngươi, năng lực điều khiển ma lực, còn có cách nắm bắt chú ngữ của ngươi…….mà sau lúc này, trọng yếu nhất chính là thực chiến! Nếu như ngươi muốn qua được khảo hạch cấp tám. Ngươi tại điều kiện không có bất cứ ngoại lực nào hỗ trợ, dựa vào tiêu chuẩn chính thức của bản thân, ở chỗ này đối mặt với hai vị ma pháp sư cấp bảy khiêu chiến. Ngươi thắng mới được xem như là thông qua. “

Dừng một chút. Arike có chút cay mày, sau đó cố ý cười nói: “ Đương nhiên là ta biết. Ngươi là thân truyền đệ tử của Gandalf đại sư, năm đó cô bé kia tuổi cùng ngươi không sai biệt lắm, cũng thông qua cấp tám. Thực lực của ngươi, chúng ta không chút nào nghi ngờ. Chỉ là …… dù sao ta nghe nói ngươi theo Gandalf đại sư thời gian học tập cũng không lâu lắm. Hơn nữa ngươi tuổi còn trẻ nữa, một cấp bậc khiêu chiến cao như vậy chỉ sợ chưa chắc đã là chuyện tốt. Cho nên ta đề nghị ngươi không bằng từ cấp bậc thấp một chút bắt đầu …….”

Đỗ Duy nghe xong lập tức hiểu ra đó là Arike đại sư tìm cho mình bậc thang để xuống. Hắn lập tức hướng tới Arike đại sư với ánh mắt cảm kích.

Tuy nhiên, chủ tịch Jacobin Dougan lại lập tức lắc đầu, cười nói: “ Đại sư Arike. Ngài quá lo lắng rồi. Ma pháp sư Đỗ Duy mặc dù tuổi còn trẻ, nhưng chiến tích trên quảng trường ngày chính biến đó, chính mắt mọi người đều nhìn thấy. Hơn nữa ngài ấy còn nắm giữ một loại “Thuấn phá” thuật thần kỳ. Thực lực như vậy, không cần chúng ta phải lo lắng. Với chiến tích huy hoàng đó còn có thân phận đệ tử thân truyền cuối cùng của đại sư Gandalf , hôm nay nếu như chúng ta không phát cho ngài ấy một tấm áo bào ma pháp sư màu trắng chỉ sợ người bên ngoài chê người ma pháp công hội của chúng ta nhỏ nhen mất! Ha ha ha ha………”

Lời nói này, cả cứng lẫn mềm, lập tức đem Đỗ Duy ép tới trên vách đá cheo leo.

Về phần “sư huynh già” Elnas nghễnh ngãng kia, vẫn như cũ ha ha cười to: “ Đỗ Duy! Ta sẽ chiếu cố cậu ………..”

Đỗ Duy nghe mọi người nói xong, hắn đứng dậy, cung kính đối diện mấy nhân vật đứng đầu ma pháp công hội khom lưng cúi người thi lễ, sau đó hắn vẻ mặt thong dong bình tính, mỉm cười nói: “ Đa tạ các vị ma pháp sư. Đa tạ ngài chủ tịch ưu ái, tuy nhiên, tôi hôm nay cũng không chuẩn bị khiêu chiến tư cách cấp tám.”

“ A……” Arike gật đầu, hắn yên tâm hơn một chút. Hắn thật sự không muốn làm cho cái tên tiểu tử thuận mắt kia bị mất mặt, Đỗ Duy tự mình biết khó mà lui vẫn là tốt nhất.

Jacobin Dougan cười rất phức tạp, trong mắt hắn có chút mùi thắng thế: “Như vậy, ngài Đỗ Duy , xin hỏi ngài định khảo hạch cấp bao nhiêu? Cấp bảy? Hay là cấp sáu? Ách ….. Ngài sẽ không định khảo hạch cấp năm chứ? Xin đừng quên, ngài là đệ tử của Gandalf đại sư, nếu như chúng ta chỉ cho ngài áo bào ma pháp sư cấp thấp, như vậy đối với ma pháp công hội chúng ta chính là vô cùng không có thể diện.”

Lời không nói ra là:(đối với Đỗ Duy ngươi, càng thêm mất thể diện!)

Trong lời nói rõ ràng có một tia thản nhiên vui vẻ một cách cổ quái.

“Đều không phải!” Câu trả lời của Đỗ Duy làm cho mọi người đều cảm thấy ngoài ý nghĩ: “ Tôi có mục tiêu khiêu chiến cao hơn!”

Một lời đi ra. Mọi người đều cả kinh!

Ục…. Chẳng lẽ ngươi định khiêu chiến ma pháp sư cấp chín?” Giọng nói của Leonide có vẻ mặt trắng xám mỉa mai châm biếm cũng thay đổi

Cấp chín?

Vừa đến đã khiêu chiến cấp chín?

Đỗ Duy vẫn như cũ lắc đầu: “ Không phải! Tôi xem ra, khiêu chiến cấp chín mặc dù rất khó khăn, nhưng tôi lựa chọn con đường so với tư cách cấp chín càng thêm tràn ngập tính khiêu chiến!”

Chủ tịch Jacobin Dougan suýt nữa ngay cả chén trà cũng bưng không vững.

“ Ngài! Ngài không phải là muốn khiêu chiến với thập mười chứ?” Jacobin Dougan vẻ mặt biến sắc: “ Nhưng là, ma pháp công hội không cách nào tiến hành khảo hạch cấp mười! Cấp mười tượng trưng cho tư cách “Thánh ma pháp sư”! Trên đại lục vốn tất cả đều từng bước một tiến vào thánh giai!Cấp bậc như vậy đúng là trên đời không cách nào khảo hạch! Thưa ngài Đỗ Duy!”

“ Không phải!” Đỗ Duy vẻ mặt kiên nghị, ánh mắt hắn trông về phía xa ngoài cửa sổ nhìn chân trời, sau đó thở dài thản nhiên nói:” Cái gì cấp tám cấp chín, thậm chí là thánh giai, ta xem ra đều là mây bay …..”

Sau đó hắn kiên định nói: “ Lão sư phụ Gandalf dạy qua ta, muốn ta lựa chọn một con đường gian nan khác với người khác! Muốn ta khai sáng một con đường ma pháp thuộc về chính mình! Cho nên, ta lựa chọn hạng mục càng gian nan, càng có nhiều tính khiêu chiến…..”

Nói xong, Đỗ Duy quay đầu lại, nhìn vẻ mặt kinh ngạc của bốn lão đầu, sau đó từng chữ từng chữ chậm rãi kiên định, đại nghĩa lẫm liệt tuyên bố:

“ Hôm nay ta tới đây, chuẩn bị khiêu chiến tư cách ma pháp sư …….. Ma! Pháp! Dược! Tề! Sư!!”

“Phốc!” Lão điên Arike phun trực tiếp ra một ngụm trà.

Mà Elnas nghễnh ngãng kia vẫn như cũ “khoan hậu” cười to: “ Ha ha ha! Yên tâm, ta sẽ chiếu cố cậu!!” Chỉ là, trong ánh mắt tên nghễnh ngãng này lại dường như hiện ra một tia vui vẻ không bình thường …..

Đỗ Duy thần sắc thoải mái, nhìn vẻ mặt của chủ tịch Jacobin Dougan: “ Thưa ngài Chủ tịch , ma pháp dược tề sư cũng được ma pháp công hội thừa nhận tư cách chính thức của ma pháp sư, điều lệ đã định này của ma pháp công hội tôi nói không sai chứ?”

“ Không…… không sai!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ác Ma Pháp Tắc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook