Chương 548: Muốn gặp báo ứng (Đoạn 1 + 2)
Khiêu Vũ
30/03/2013
Màn đêm phủ xuống.
Tối nay bầu trời mang vẻ buồn thương vô hạn. Phía chân trời xa xa từng mảng từng mảng mây đen kéo về hướng này ngăn trở cả ánh trăng sao. Chỉ còn ánh trăng ngẫu nhiên vẫn còn lộ chút anh sáng yếu ớt qua tầng mây bao phủ mỏng manh chiếu xuống.
Trên tường thành, quân thủ thành thắp đuốc sáng rực. Thay thế tướng quân Milo bị thương là tướng là Luoyantaer, dùng kính nhìn xa quan sát trong chốc lát doanh trại thú nhân sau đó thấp giọng một câu:
- Nữ thần che trở.
Ban đêm phía xa xa doanh trại thú nhân to lớn dọa người, liên miên hơn mười dặm thú nhân đóng quân trong ngọn đèn dầu huy hoàng.
Vô số cây đuốc cùng đống lửa rậm rạp soi sáng trong quân doanh thú nhân. Hơn mười dặm địa ánh hỏa lấp loáng làm cho người ta rung động.
Mà lúc này trên bầu trời trên, truyền đến rồi một trận nhẹ nhàng, khe khẽ thanh âm.
Trong tầng mây, một đoàn nhiệt khí cầu bí mật di chuyển. Cảm tạ ông trời bảo vệ, bóng đêm cùng tầng mây che chở cho chúng.
Một đoàn nhiệt khí cầu lặng lẽ bay tới đỉnh đầu doanh trại thú nhân…
Kế hoạch tập kích chính thức bắt đầu!
Vì lần này hành động, nhóm Andre tướng quân thống soái không quân một lần sử dụng hơn một ngàn năm trăm nhiệt khí cầu khí cầu cỡ lớn, còn có hai trăm khí cầu nhỏ làm hộ vệ.
Mặc dù là ban đêm, từ trên không nhìn xuống, doanh trại thú nhân rất rõ ràng - thú nhân buổi tối giữa đêm, thật không nên đốt nhiều đuốc như vậy! Binh lính đế quốc trên khí cầu trong lòng mừng rỡ.
Ánh lửa sáng ngời lúc này giúp binh lính đế quốc trên khí cầu không cần lo vì bóng tối mà phiền muộn!
Một đội nhiệt khí cầu theo phía trên đầu doanh trại thú nhân lặng lẽ bay qua. Đại lượng nhiệt khí cầu, giữa không trung hình thành từng biên đội. Nhóm không quân đầu tiên ngày thường huấn luyện nghiêm khắc, tạo thành đội hình dày đặc vẫn bảo trì khoảng cách cẩn thận.
Dưới ánh trăng nhàn nhạt, phía dưới khí cầu địa giắt một quả đạn, được coi là vũ khí bí mật, do chính công tước hoa Tulip đặt tên là “Tạc đạn”, giống như một trái bồ đào.
Ban đêm che chở cho không quân đế quốc, nhưng đồng dạng cũng cấp chút phiền toái - ở... thời đại không có công cụ liên lạc thì dùng mắt, ban ngày trong huấn luyện còn có thể dùng kính nhìn xa hoặc quan sát viên. Lại căn cứ vào cờ lệnh của kỳ hạm mà nghe chỉ huy, nhưng là buổi tối, ban đêm… trên trời cao không có cách nào phân biệt được cờ…
Lúc này, hầu như dựa vào cảm giác.
Trong trướng bồng giữa đại quân thú nhân, chiến sĩ ngủ say, ngẫu nhiên binh sĩ tuần tra cũng không phát hiện dị thường trên trời.
Ngay cả tại chiến sĩ thú nhân trên lầu cao, cũng chỉ là ngẫu nhiên xem một chút phương hướng tường thành nhân loại phía xa.
Cự đầu thú nhân Rock không có ngủ, nó ở trong trướng của mình cùng mấy thân tộc. Tê Ngưu tộc mấy người đầu lĩnh thương lượng nên làm gì. Rock tâm tình thật không tốt, mặc dù bạch tê ngưu tướng quân Justin Worship thề dùng thắng lợi rửa sạch sỉ nhục, nhưng là trước đích đây đánh một trận khiến cho Rock đã hiểu, rõ ràng nhân loại tựa hồ cũng không mềm yếu như tưởng tượng.
- Tựa hồ… Tinh Linh vương nói cũng không sai.
- Ngày mai đánh một trận. Ta nghĩ, muốn…
Rock đang muốn nói gì. Nhưng là lúc này một tiếng nổ cắt đứt lời nó định nói!
- Oanh!!
Trong màn đêm trong, tiếng nổ mạnh lập tức đem yên tĩnh đánh vỡ! Thanh âm tựa hồ khoảng cách với trướng bồng của Rock rất gần, theo sau bên ngoài lập tức truyền đến ánh lửa!
Trong trướng bồng đầu lĩnh có chút ngây người theo sau lập tức hô to gọi nhỏ liền xông ra ngoài!
Lúc này, nhân loại tập kích bằng đường không đã toàn diện phát động!
Quả tạc đạn thứ nhất ném vào 1 cái trướng bồng, hỏa dược nổ mạnh ánh lửa nhanh chóng đem trướng bồng hoàn toàn đốt cháy! Thú nhân chiến sĩ ngủ say bên trong bị đánh thức rồi hỗn loạn lao ra đã biến thành một ngọn lửa!
Trong bóng tối tạc đạn nổ mạnh. Không chỉ có ngọn lửa, mà qua trận Tây Bắc đã cải tiến loại tạc đạn này, bên trong còn bỏ thêm đinh sắt hay mảnh vụn, một khi nổ mạnh, lập tức biến thành “lựu đạn” mà Đỗ Duy ở kiếp trước biết tới.
Phiến sắt cùng đinh sắt bị nổ mạnh bắn ra tạo thành sát thương không nhỏ cho thú nhân.
Mà trên trời, một chuỗi tạc đạn gào thét rơi xuống, oanh kích trong quân doanh thú nhân!
Cơ hồ chỉ trong mấy nhịp hô hấp. Doanh trại đại quân thú nhân khắp nơi đã là ánh lửa! Xung quanh tiếng nổ mạnh không dứt, đại đa số thú nhân còn tỉnh khỏi nỗi khiếp sợ chạy loạn lên. Càng ngày càng nhiều thú nhân ra sức chạy ra khỏi trướng bồng. Quân doanh tức thời mờ mịt khắp nơi chạy loạn la hét.
Rất nhiều thú nhân thậm chí còn chưa có biết loại nổ mạnh này là từ đâu tới, chỉ thấy xung quanh đều là ánh lửa, tiếng nổ mạnh khiến mọi người đều sợ hãi, thanh âm tràn ngập mũi khiếp đảm
- Đó là chuyện gì xảy ra! Xảy ra chuyện gì!
Rock phẫn nộ hống kêu.
Không ai có thể trả lời.
Vì đại đa số thú nhân cũng đang tự hỏi vấn đề đó!
Từ trên cao phủ xuống, vòng oang tạc thứ nhất qua được một nửa, toàn doanh trại thú nhân đã tràn ngập ánh lửa
Vô số thú nhân kinh hô kêu thảm thiết. Kêu gào nhau chạy đi, chạy thật nhanh. Nhưng chờ đợi chúng nó là càng lúc càng nhiều đạn tạc từ trên trời rơi xuống!
- Đi phía trước! Tiếp tục đi phía trước!
Trên không, bởi vì đêm tối không cách nào dụng kỳ lệnh chỉ huy, binh lính chỉ có thể liều mạng dùng tiếng nói hướng đồng bạn gọi.
Mặc dù hiệu suất rất thấp khiến cho kế hoạch nhân loại một chút phiền phức, nhưng là thú nhân bên dưới vẫn như cũ, là 1 mảnh hỗn loạn!
Từng đoàn từng đoàn trướng bồng cùng doanh bị ánh lửa nuốt hết, thú nhân chỉ biết chạy qua chạy lại, nhưng không biết rốt cuộc nơi mình định chạy tới, có thể có tạc đạn rơi vào không. Ngoài ánh lửa còn có mảnh vụn, đinh sắt, tận lực giết chóc.
Cuối cùng, khi loạt công kích thứ nhất của nhân loại chấm dứt khu vực oanh tạc đã khắp nơi là ánh lửa. Thậm chí có không ít thú nhân trong lúc hỗn loạn bị đồng bạn giẫm chết.
Lúc này, cuối cùng thú nhân tinh mắt phát hiện địch nhân!
- Bầu trời!! Bọn họ ở trên trời!!!
Càng lúc càng nhiều thú nhân ngẩng đầu lên, nhìn thấy trên bầu trời biên đội khí cầu, nhưng lúc này, tâm lý thú nhân đều rung động: chẳng lẽ những người đó giống tinh linh, đều có năng lực phi hành?
Sự oanh tạc của nhân loại dựa theo biên đội mà công kích, cứ ba trăm khí cầu một lượt, cứ hết 1 lượt oanh tạc, khí cầu hoàn thành nhiệm vụ quay về, sau đó đợt thứ hai đã phi tới đỉnh đầu thú nhân!
- Chú ý quan sát! Hướng… địa phương dày đặc, ném đầu đạn!
Trên khí cầu, quan sát viên ra sức kêu gọi.
Đợt thứ hai, tạc đạn đầu lao xuống đất, sau đó thú nhân cuối cùng bắt đầu phản kích rải rác.
Nhưng mà phản kích thế này, hiển nhiên có chút yếu.
Bởi vì thú nhân thiếu cung tiễn thủ, nhất là lần này phụ trách chủ công là ngưu mã tộc. Hai tộc này thân cường lực tráng, có thể là cậy mạnh nhưng mà cung tiễn thủ là binh chủng càng nói nhiều nặng về kỹ xảo mà không phải cậy mạnh bởi vì trời sinh khuyết điểm, cung tiễn thủ trong thú nhân phi thường thưa thớt.
Hơn nữa cung tiến chiến sĩ bắt đầu hướng bầu trời bắn tới. Nhưng là giữa đêm, trong hỗn loạn khiến cho độ chính xác giảm bớt rất lớn, hơn nữa… những khí cầu này thật sự bay rất cao!
Còn có một chút tinh nhuệ cung tiễn thủ mới có thể đem tiễn bắn tới cao như vậy, đại bộ phận chỉ là lãng phí tên cùng khí lực.
Đợt oanh tạc thứ hai địa càng nhiều tạc đạn theo bầu trời ầm ầm đổ xuống, càng ngày càng nhiều thú nhân trở nên bối rối khủng hoảng.
Mặc dù Rock đã trước tiên hạ lệnh thân vệ mang theo người đốc chiến duy trì trật tự. Thậm chí một hơi chém giết đến gần hai trăm tên thú nhân bối rối chạy trốn, nhưng cũng chỉ có thể miễn cưỡng làm chậm lại tốc độ khủng hoảng lan tràn.
- Nhân loại! Bọn họ rốt cuộc, tới cùng là cái gì vũ khí!
Thú nhân phẫn nộ. Rock cũng phẫn nộ.
Chẳng lẽ là ma pháp sư quần thể công kích?
Hai đợt oanh tạc giằng co chừng gần một canh giờ.
Sau một canh giờ thời gian trong doanh trại thú nhân ngọn lửa khắp nới, đa số thú nhân vứt bỏ khải giáp cùng vũ khí, chạy ngang chạy dọc! Doanh trại thú nhân quá lớn, mặc dù loài người đã oanh kích diện rộng, nhưng cũng như cũ không thể bao phủ hết.
Nhưng, khu vực oang tạc, thú nhân toàn bộ đều hướng chạy ra ngoài, cật lực chạy trốn, vọt tới khu vực an toàn, cố gắng tránh né, nhưng đồng thời khiến khủng hoảng lan tràn!
Xung quanh vẫn là khu an toàn. Rất nhanh đã có thú nhân kinh hoàng rối loạn! Rất nhiều trướng bồng còn tốt nghe thấy động tĩnh chạy tới, đã loạn càng thêm loạn!
Lúc này, thân là cự đầu, Rock động thân mà ra!
Tên thú nhân có lực lượng thánh cấp, tay nắm lấy một thanh trường đao rồi đột nhiên nhảy lên! Theo sau tay nó, trường đao ném tới 1 cái khí cầu trên trời!
Thánh giai lực lượng hùng mạnh... chuôi đại đao lập tức bạo phát ra một đoàn ánh sáng màu vàng, giống như một đạo sao chổi phóng lên cao!
Mặc dù đang ở vài trăm thước trên cao, nhưng khí cầu căn bản không cách nào tránh né, oanh một tiếng lập tức hóa thành vô số mảnh nhỏ!
- Trấn tĩnh!!!!!!!!!!!!
Mọi thú nhân đang bối rối nghe thấy một tiếng quát như sấm! Thanh âm như sấm đánh một phát như trọng chùy hung hăng nện trong lòng!
- Trấn tĩnh!!! Trấn tĩnh!!!!!!!
Rock ra sức dụng lực lượng của mình gào thét. Lực lượng thánh cấp làm tiếng của nó truyền được rất xa.
- Bối rối giết!! Chạy trốn giết!! Nhiễu loạn lòng quân giết!!!
Rock uy nghiêm rống giận, rồi trong đêm tối hống lên vài tiếng, nhanh chóng đem 1 chút loạn quân ổn định lại, chạy khắp nới, không chút lưu tình, trên đường chém giết kẻ nào cầm đầu chạy trốn!
Dùng máu tươi cùng bạo tàn... cuối cùng, hắn phát ra một đạo mệnh lệnh.
Khi lượt oanh kích thứ ba của nhân loại chấm dứt, cơ hồ có bảy tám tên từ bên trong đại doanh chạy ra chung quanh...
Rock cự đầu mang theo tê ngưu thân vệ, chạy qua chạy lại duy trì trật tự. Rất nhanh tập hợp loạn binh càng lúc càng nhiều.
- Bắn pháo! Pháo ra bắn!!!
Lượt công kích thứ tư, nhân loại có chút ngoài ý muốn, biên đội có chút hỗn loạn, do ban đêm làm đội hình thiếu chút nữa đâm vào nhau. Khi đến được doanh trại thú nhân thì Rock đã mang theo một nhóm loạn quân, bắt đầu tổ chức phản kích.
Trong quân đội thú nhân, một vài vũ khí do ải nhân chế tạo được mang ra…
Mặc dù số lượng không nhiều lắm, chỉ có không tới một trăm giá pháo, nhưng là loại công kích tầm xa này, vừa vặn khắc chế không quân.
Loạt công kích thứ tư vừa mới bay đến đỉnh đầu doanh trại thú nhân doanh lập tức gặp phải công kích! Gần trăm giá pháo hướng không trung bắn lên, mặc dù thú nhân ở khoản xạ kích có khuyết điểm nhưng mấy chục khẩu pháo bắn bao trùm trên diện rộng khiến vài khí cầu đi trước bị đánh trúng, trong đó ba cái khí cầu rất nhanh hóa thành một vệt lửa rơi xuống!
Nhân loại không phải không thể bay cao lên, nhưng bay càng cao, khả năng công kích chuẩn xác càng thấp.
Một đội sĩ quan cùng đầu mục ra lệnh trấn định thú nhân, bắt đầu chuyển từ bối rối thành an tĩnh, không hề có ý nghĩ chạy trốn, mà là bắt đầu có tên dùng tấm chắn che lấy đỉnh đầu…
Bên người Rock có một thú nhân cung tiễn thủ. Hắn đoạt lấy cung, nhưng do dùng sức quá lớn lập tức cung gãy làm hai nửa… hắn tức tối giật lấy 1 thanh trường thương.
Lần này, hắn tiếp tục thể hiện sức mạng thánh cấp.
Một thanh trường mâu, dưới lực lượng cường đại bay lên, chuẩn xác đánh tan một khí cầu!
Nhìn thấy địch nhân bị đánh rơi, thú nhân phát ra một trận hoan hô. Tâm tình đang bị khủng hoảng nhất thời ổn định lại.
Trong đám thú nhân, một vài cao giai chiến sĩ cũng bắt đầu lấy trường mâu ném lên trời! Nhưng là vài trăm thước độ cao, cho dù là cao giai địa chiến sĩ cũng rất khó đem trường mâu ném tới!
Sau đó, cao giai chiến sĩ thấy lực lượng không đủ liền dứt khoát cuồng hóa!
Từng cao giai chiến sĩ thú nhân dùng bí thuật bắt đầu cuồng hóa. Trong nháy mắt đã đem chiến lực của mình tăng lên gấp đôi, gấp ba!
Càng ngày càng nhiều trường mâu bay về phía bầu trời. Không quân nhân loại có thể cảm giác rõ ràng áp lực tăng dần, trường mâu xạ trình cao hơn, lực lượng càng mạnh hơn!
Lần công kích thứ tư, nhân loại tổn thất quá bốn mươi nhiệt khí cầu. Mà hiệu quả oanh tạc đã giảm xuống.
Andre tướng quân ở phía sau được tin, lập tức quyết đoán hạ lệnh hủy bỏ vòng oanh tạc cuối cùng.
Chiến quả đêm nay cũng đủ huy hoàng. Nếu thú nhân đã ổn định, như vậy không cần phải lãng phí tính mạnh quý giá của phi hành viên.
Trong doanh trại thú nhân, mảnh hỗn loạn đến sáng sớm mới bình ổn lại.
Hơn mười dặm doanh trại bị công kích ba phần, mà những khu vực nghiêm trong, cơ hồ toàn bộ doanh phòng bị hủy.
Trong doanh vẫn còn lác đác ngọn lửa, tuy phân nửa đã bị đập tắt nhưng ngẫu nhiên còn 1 ít tro tàn cùng khói đen, trên mặt đất còn từng tảng máu lớn đọng lại.
Thi thể thú nhân chết được tập trung mang lại… còn có vũ khí, khải giáp.
Rất nhiều thú nhân bị thương đang được trị liệu. Đa số là bị thương do lửa cháy, do mảnh đạn, hoặc do đồng bạn đả thương lúc hỗn loạn.
Tổn thất báo lên làm cho Rock phẫn nộ dị thường.
Không quân nhân loại tập kích, làm cho Rock tổn mất đến gần hai ngàn thú nhân binh sĩ, làm bị thương đạt tới gần sáu ngàn! Trọng thương mất đi sức chiến đấu càng đến gần một ngàn!
Cái... con số này thật ra cũng bình thường. Bởi vì mặc dù không quân có phương thức chiến đấu mới, nhưng tạc đạn có uy lực thật sự quá nhỏ! Hỏa dược nổ mạnh ở xa không đủ tạo thành sát thượng trí mạng, về phần này mảnh vỡ cũng chỉ có thể hình thành thương tổn nhưng không nguy hiểm nhiều.
Đại bộ phận thú nhân chết đi bởi vì hỗn loạn dẫm đạp lên nhau.
Đánh một trận này rất thuận lợi, nhưng tại song phương đều không rõ, nhân loại mất đi một lần cơ hội cực kỳ quý!
- Ngu xuẩn!!! Quả thực đó là ngu xuẩn!
Vài ngày sau đó, tại đế đô Đỗ Duy nhận được quân báo. Trong quân báo, đối với trận thứ nhất thú nhân công thành, kết quả chiến đấu cũng không ngoài ý muốn, hắn thấy nếu chính mình tham dự tại phòng tuyến Kaspersky thì cũng rất tự tin.
Theo chiến báo, để đánh cho đẹp, đầu tiên là cố ý tỏ ra yếu thế, dẫn dụ địch nhân tiến công, nhường tường thành cho thú nhân.
Sau đó dẫn động cơ quan trên hào, dùng biển lửa nuốt sống đối phương, khiến cho thú nhân trên tường thành trở thành cô quân. Sau đó một ngụm, ăn tươi đối phương, đây một trận đánh coi như cũng thu hoạch lớn.
Căn cứ tính toán phía sau: Thú nhân ước chừng tổn mất vượt quá một vạn, có thể nói là một hồi đại thắng.
Nhưng làm cho Đỗ Duy phẫn nộ là phần chiến báo thứ hai, ban đêm tập kích bằng đường không!
- Ngu xuẩn! Ngu xuẩn cực kỳ!
Đỗ Duy nhìn xong hung hăng đập cái bàn. Trong cơn tức giận đưa tay lên, chiến báo lập tức bị xé nát!
- Ban đêm tập kích! Rostock thật sự không hiểu nổi nữa!!! Cho dù Rostock không hiểu chẳng lẽ Andre cũng là đứa ngốc ra sao? Nghe theo Rostock như vậy thì loạn hết! Ban đêm tập kích! Mẹ kiếp! Đây là dựa theo không quân Mỹ thế kỷ 21 à! Không có mặt đất tiếp trợ! Không có... xem hướng gió trước! Không có người tinh mắt ngồi khám trắc! Ban đêm tập kích? Ban đêm, trời tối, dùng mắt thường của binh lính cùng cảm giác để oanh tạc??? Quả thực lãng phí đạn dược!!! Không có hệ thống thông tin điện tử, buổi tối, ban đêm cái loại... hoàn cảnh này, tại không trung không có cách nào chỉ huy, ngay cả cờ lệnh đều nhìn không thấy! Chỉ huy oanh tạc như thế nào? Căn bản là ném loạn xuống!!!
Vẻ mặt Đỗ Duy vặn vẹo, uốn éo, méo mó hung hăng đập cái bàn:
- Buồn cười! Thật quá buồn cười! Tự nhiên có vài khí cầu do buổi tối, ban đêm trên bầu trời có thể đâm vào nhau mà bị hủy? Con mẹ nó! Đây rất rõ ràng chỉ có thú nhân, Tinh Linh tộc không có tham chiến! Không có thủ đoạn phản kích! Như vậy tại sao không nhằm ban ngày mà tập kích? Địch nhân không có biện pháp phòng không hữu hiệu, ban ngày cùng ban đêm có khác nhau ra sao??? Trong đầu Rostock tới cùng có cái gì!!! Tại sao không giữa trời quang mà tập kích, tại sao phải chờ tới buổi tối? Chính mình đi tìm phiền toái sao?
Đỗ Duy càng nói càng căm tức cuối cùng thậm chí là gào đứng lên:
- Còn nữa! Cuối cùng vẫn nói cái gì, căn cứ tính toán, tập kích đường không thu hoạch thành công ư? Đả thương địch thủ mấy ngàn?? Đ** m* (nguyển bản viết thế) đả thương địch thủ mấy ngàn! Nếu có thể làm cho địch nhân sát thương mấy ngàn, khẳng định, doanh trại thú nhân đã đại loạn! Như thế nào lại không cho quân đội dưới mặt đất tiến công? Tập kích đường không nếu có thể làm cho doanh trại đối phương lâm vào hỗn loạn, cơ hội tốt như vậy, nếu như có thể phái ra quân đội tiến công mặt đất, rất dễ dàng có thể làm cho đối phương vỡ trận! Mấy chục vạn thú nhân một khi vỡ trận, chỉ cần dùng kỵ binh đi đuổi, chiến quả còn có thể mở rộng mấy chục lần! Nếu như vận khí tốt mà nói, không chừng đuổi được thú nhân chạy về rừng rậm đóng băng! Andre cái... tên hỗn đản! Rostock không hiểu, ngươi Andre tại Tây Bắc theo ta hai năm, ta nói đã nói qua, chẳng nhẽ bao nhiêu thứ chiến thuật ngươi cũng toàn *** quên sạch!!! Oanh tạc trên không trung chỉ có nhiệm vụ gây hỗn loạn, sau đó quân đội dưới đất đất thừa cơ tiến lên!!! Đây mới là vương đạo! Ta con mẹ nó chưa từng nghe nói qua không cần quân bộ, bằng vào oanh tạc trên không là có thể đánh bại địch nhân! Con mẹ nó, thế kỷ 21 cũng chưa có loại dùng không quân ngu như vậy! Loại... nguyên thủy nhiệt khí cầu tự nhiên các ngươi dùng như vậy?? Không có quân bộ, còn đòi tập kích đường không???
- Quân Mỹ đánh Iraq. Không quân dùng đạn đạo oach kích cường độ cao như vậy cũng cần dựa vào bộ đội dưới đất đi theo để tiêu diệt địch nhân! Chẳng lẽ cho... nhiệt khí cầu, không quân nguyên thủy so với không quân Mỹ xem bên nào mạnh hơn? (Tác giả sai khi không nhớ đến trận Nhật đánh Mỹ ở Haoai)
- Đây con mẹ nó không phải chính thức oanh tạc! Đây chỉ có thể xem như quấy nhiễu mà thôi!
Đỗ Duy trong phòng một mình, đập bàn, đập tường, hung hăng phát hỏa.
Thanh âm hắn phẫn nộ rít gào khiến ngay cả thủ vệ ở xa đều nghe thấy được mỗi người đều hai mặt nhìn nhau. Không biết công tước đại nhân tại sao phát hỏa lớn như… chẳng lẽ tiền tuyến đánh thua ra sao? Nhưng là nghe nói truyền đến tin tức hình như đã liên tục đánh thắng hai trận a.
Đỗ Duy có thể không giận ra sao? Hắn có thể không phát hỏa ư?
Cơ hội a! Cơ hội quý giá đã nắm trong tay mà còn để mất!
Trong chiến tranh, để mất cơ hội chắc chắn sẽ bị trừng phạt!
Căn cứ tình huống chiến tuyến báo về, rất hiển nhiên bây giờ tại phòng tuyến Kaspersky, phía bắc tội dân là toàn bộ quân đội thú nhân, không có Tinh Linh tộc! Không có lực lượng chiến đấu trên không!
Không thừa dịp này đem toàn bộ uy lực không quân phát huy ra để hung hăng khi dễ đối phương. Chẳng lẽ đợi, cho đối phương đem Tinh Linh tộc ra lại đánh sao?
Đáng chết! Thật đáng chết!
Theo chiến báo, nêu rõ chi tiết miêu tả sau khi thú nhân lọt vào tập kích đường không. Trong doanh toàn bộ: Loạn!!!
***. Lúc ấy nếu như phái ra ba vạn…… Không! Thậm chí là một vạn kỵ binh! Thừa dịp đối phương lâm vào hỗn loạn lao mạnh qua! Là có thể làm cho đại quân thú nhân hoàn toàn vỡ doanh!!!
Ở... thời đại này, thiếu công cụ thông tin hữu hiệu. Mấy chục vạn quân đội nguyên thủy, một khi vỡ trận, trừ phi Thống soái là thần tiên, nêos không tuyệt đối không cách nào khống chế tình huống!
Sau đó, vận khí tốt là có thể làm cho đại quân đối phương tan rã, trực tiếp bắt bọn nó chạy về rừng rậm rừng rậm băng phong!!!
Bây giờ…
- Bây giờ đã chậm.
Đỗ Duy phát đủ hỏa, ngồi ngã xuống trên ghế, thở dài, tự nhủ:
- Chậm! Chậm! Thú nhân đã thấy sự lợi hại của không quân, nhưng bây giờ chúng đã phòng bị. Lần sau tập kích đường không không có cách nào làm cho chúng khủng hoảng như vậy. Hơn nữa, một khi Tinh Linh tộc đi tới, chi thuần túy “Oanh tạc” có thể có bao nhiêu tác dụng sẽ rất khó nói… ai… Andre ơi là Andre, ta dạy cho ngươi chiến thuật này nọ, ngươi *** toàn bộ đều đổ đi hết sao!
Lãng phí cơ hội, là muốn gặp báo ứng a!
***
Tiền tuyến, Andre cũng rất căm tức, hắn phẫn nộ đem một phần văn kiện ném xuống đất, đối với sĩ quan truyền lệnh trước mặt quát:
- Tại sao trong thành quân đội không có xuất động? Chẳng lẽ đây là giải thích sao?
Cái... tên sĩ quan đối mặt với lửa giận phừng phừng của Andre cũng có chút bất đắc dĩ. Hắn không dám cùng vị tướng quân này tranh luận, chỉ chậm rãi nói:
Andre tướng quân, ý tứ Rostock đại nhân là chi quân đội của ngài dù sao cũng là quân mới, chúng ta không thể quá mạo hiểm… đương nhiên trải qua lần này tập kích đường không, chúng ta đã xác nhận uy lực chi quân đội này. Như vậy, trải qua lần kiểm tra này, về sau tác chiến chúng ta có thể dựa theo tin tức ngài đưa ra mà chấp hành. Đây chỉ là một lần kiểm tra mà thôi, ngài cũng biết nếu như không có nắm chắc, ban đêm phái quân đội đi bất ngờ đánh vào doanh trại địch nhân là hành vi rất mạo hiểm.
- Nắm chắc… cái gì cũng phải đợi có nắm chắc mới đi làm…
Andre hai tròng mắt đỏ ngầu, gắt gao cắn răng.
Cuối cùng hắn thở dài.
Hắn hiểu, rõ ràng, vô luận mình tự tin thế nào, vô luận công tước hoa Tulip tự tin thế nào. Nhưng là đối với thống soái quân đoàn Bạo Phong - Rostock tướng quân mà nói, hắn không biết không quân, chưa rõ uy lực không quân.
Cho nên, hắn phải thấy, phải chứng kiến năng lực không quân rồi mới có thể thuyết phục hắn.
Đó là chuyện không có cách nào khác… như công tước hoa Tulip đại nhân nói như vậy: đó là một chi quân đội siêu việt. Nhưng với đại bộ phận tướng lĩnh, không hề có khái niệm này!
Bây giờ, xem ra Rostock thấy được kết quả lần tập kích này, cuối cùng đã tin tưởng không quân nhưng… đây là một cơ hội tuyệt vời a!
Lần đầu tiên, Andre tướng quân trong lòng đối với lão thủ trưởng Rostock tướng quân sinh ra một tia bất mãn, cùng hoài nghi!
Nếu như… nếu như chủ soái tiền tuyến hương công tước hoa Tulip thì…
- Đó là công văn Đỗ Duy đưa tới?
Trong hoàng cung trong, Nhiếp Chính vương ở thư phòng, phó quân vụ đại thần Carmille Ciro vẻ mặt có chút cổ quái đứng trước mặt Thần hoàng tử tựa hồ nói không ra lời.
Thần hoàng tử sắc mặt có chút tái nhợt, tối hôm qua… một đêm hắn không có ngủ tốt. Tiền tuyến hai lần thắng lợi, chiến báo làm cho hắn có chút hưng phấn.
Hắn không nhìn công văn cười nói:
- Làm sao vậy? Công tước đại nhân của chúng ta là viết thư vội xin công cho Andre tướng quân sao? Lần này không quân của hắn làm không tệ.
- Ách… không phải.
Carmille Ciro cười khổ.
- Không phải?
Thần hoàng tử lắc đầu:
- Ta biết! Andre bây giờ đã trở thành thân tín của Đỗ Duy, thắng lợi lớn như vậy, chẳng lẽ Đỗ Duy không vì bộ hạ nói tốt vài câu hay sao?
Carmille Ciro không dám chờ lâu, dứt khoát cắn răng một cái nói thẳng:
- Điện hạ! Phần công văn này, công tước hoa Tulip đại nhân dùng thân phận thượng tướng đế quốc, đưa đến bộ thống soái 1 phần …. Hạch tội!
- Hạch tội?
Thần hoàng tử cười:
- Hắn nói cái gì?
- Công văn của hắn, nghiêm khắc chỉ trích chủ soái tiền tuyến - Rostock tướng quân cùng không quân thống soái - Andre tướng quân để mất cơ hôi. Hắn còn nói, đánh mất cơ hội, chờ báo ứng đi.
Thần hoàng tử:
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.