Ác Ma Pháp Tắc

Chương 320: Thánh Giai?

Khiêu Vũ

30/03/2013



Cybaster nhìn thấy Đỗ Duy, trong lòng lại nổi cơn tức giận nhưng cũng nhìn ra Đỗ Duy lúc này có điều gì đó không đúng.

“Vẻ mặt của thằng lỏi con này hình như có chút quái đản, ánh mắt lấp lóe, không biết là sợ hay là có ý gì khác, chẳng lẽ lại muốn dở trò bịp bợm gì? Hơn nữa nó còn mặc một cái áo bào lớn phủ kín cả người, trong tay cầm một cây ma trượng bằng gỗ cây hồ đào. Mà sao cái áo bào này quá rộng? Nhìn cứ như là đi ăn trộm mà có được vậy”

Thực ra Đỗ Duy có nỗi khổ khó nói trong lòng. Vì trong giới chỉ của hắn chỉ còn mỗi một bộ quần áo ma pháp sư rộng thùng thình này.

-Hừ!_ Cybaster híp mắt lại_ Thế nào? Cuối cùng ngươi cũng chịu ra rồi sao? À…. Ngươi mặc áo bào của ma pháp sư, chẳng lẽ nghĩ trước khi chết muốn thể hiện chút tôn nghiêm cá nhân là ma pháp sư sao?

Giọng điệu của hắn tuy trào phúng nhưng ánh mắt lại không dám buông lỏng. Dù sao hôm nay hắn cũng liên tục bị thiệt thòi bởi Đỗ Duy, sớm đã trở thành chim sợ cành cong rồi.

Đỗ Duy thở dài, ma trượng hồ đào chỉ xuống đất:

- Đến đây, thiếu tướng quân! Dù sao trong chốc lát… Ài, ngươi cũng đừng sợ hãi là tốt rồi!

- Nói đùa! Cần sợ hãi chính là ngươi!

Cybaster sớm đã chuẩn bị sẵn, hắn nắm nhánh cây trong tay, mũi nhọn quay về hướng Đỗ Duy:

-Ngươi hiện giờ muốn chạy cũng đã không có cơ hội rồi! Khoảng cách lại gần như vậy, cho dù ngươi lập tức sử dụng ngự phong thuật để chạy trốn, ta cũng có thể đánh ngươi rớt xuống trước khi ngươi kịp bay lên …Huống chi, ngươi còn có cơ hội để niệm chú sao!

Đỗ Duy khuôn mặt đau khổ, hai tay lại nhấc pháp trượng lên. Tư thế của hắn cực kỳ quái dị, theo lý thuyết tuyệt đối không phải là bộ dáng khi làm phép của ma pháp sư. Hai tay nhấc cây pháp trượng hồ đào dài lại giống tư thế của võ sĩ khi cầm trường mâu. Cybaster vừa thấy liền cười:

-Ngươi không dùng ma pháp mà lại cùng ta cận chiến ư? Ngươi đúng là muốn chết rồi!

Nói xong, hắn vung cây côn gỗ lên. Hưu một tiếng, kình khí xé gió lập tức đâm thẳng tới trái tim của Đỗ Duy. Cybaster trong lòng thực sự cực kỳ căm hận Đỗ Duy, vừa ra tay liền đâm tới chỗ yếu hại.

Đỗ Duy trong mắt hiện lên một tia quái dị. Mắt thấy Cybaster đến trước mặt, liền phất ống tay áo qua. Cây côn gỗ của Cybaster đâm vào ống tay áo của Đỗ Duy nhưng không ngờ lại không xuyên qua được.

Đinh một tiếng, giống như đâm trúng vật cứng. Tay Cybaster run lên, liền cảm giác được cây côn gỗ kêu rắc một tiếng rồi gẫy làm hai khúc. Mà thân thể Đỗ Duy lại đột nhiên lại xông thẳng về phía trước đụng mạnh vào người của Cybaster một cách hung hãn. Đỗ Duy trước khi đi ra ngoài cửa hang đã gia trì một ma pháp “Man ngưu chi lực” nên khi thân thể hai người va chạm vào nhau, Cybaster cảm thấy thân thể mình như bị một con ngựa đá trúng. Nhưng dù sao Cybaster cũng là kỵ sĩ cấp chín, thực lực hắn đâu phải là loại tay mơ như Đỗ Duy có thể địch lại? Sau cú va chạm đó, thân thể hắn hơi khựng lại một chút, nhưng không chịu chút thương tích nào, hắn chỉ thoáng lùi nửa bước liền đứng lại. Mà Đỗ Duy sau cú va chạm, lại cảm thấy giống như tự mình vừa húc vào một bức tường, đụng mạnh đến mức hai mắt đầy sao, đầu óc choáng váng. Suýt nữa thì ngã.

Cybaster nghiến răng cười quát:

-Ta nói rồi! Ngươi không dùng ma pháp lại cùng ta cận chiến. Chính là muốn chết !

Nửa đoạn côn gỗ còn lại trong tay hắn lập tức quét về hướng cổ của Đỗ Duy. Tuy chỉ là một thanh côn gỗ nhưng dưới đấu khí của kỵ sĩ cấp chín so với côn sắt còn cứng hơn vài phần. Nếu như thật sự bị quét trúng chỉ sợ đầu của Đỗ Duy cũng bị hắn đánh nát. Với khoảng cách gần như vậy, Đỗ Duy cảm giác được một luồng khí lạnh như băng đập vào mặt. Trong lúc khẩn cấp, đột nhiên nghe được từ trong động truyền ra tiếng nói lạnh lùng của Bạch Hà Sầu:

- Thức thứ sáu: Chuyển thân!

Thanh âm này nhanh chóng ngắn gọn. Chính là khi Đỗ Duy trong đầu trống rỗng nghe được tiếng này, hắn còn chưa kịp có phản ứng thì chính cánh tay giấu dưới áo bào, trong đó vốn có lưu giữ “Hạt giống lực lượng” của Bạch Hà Sầu, liền tự làm ra động tác. Liền nghe thấy một tiếng “Xuy”, một ánh đao sáng như tuyết từ ngực của Đỗ Duy phát ra, đột nhiên đem cả áo bào của Đỗ Duy rạch làm hai. Ánh đao sáng ngời đó áp sát vào cây côn gỗ của Cybaster rồi liền cắt thẳng tới.

Tốc độ cực kỳ nhanh, Cybaster kinh hãi nhìn phản xạ quái dị bất ngờ của Đỗ Duy, ánh đao thuận theo một đường của nhánh cây, đem cả cành cây đánh nát, ngay cả các nhánh của cây gỗ cũng bị cắt đứt ra. Nếu Cybaster không buông tay thì e rằng mấy ngón tay đang nắm nhánh cây sẽ chị chém rớt mất. Hắn lập tức buông cây gỗ, thân thể đột nhiên khựng lại. Sau đó cứ như vậy mà lui ra, sau khi đứng ổn, lại không khỏi đứng nhìn Đỗ Duy một cách ngây dại.



- Ngươi….. Ngươi là cái quỷ gì?_ Cybaster nhìn chằm chằm Đỗ Duy, rồi há hốc mồm ra.

Trên ngực của Đỗ Duy rõ ràng chính là có ba cánh tay, bàn tay đó nắm một thanh loan đao… Giờ khắc này hình dạng của Đỗ Duy khá giống như Na Tra biến ba đầu sáu tay trong thần thoại cổ đại Trung Quốc. Chỉ có điều là đầu thì thiếu hai cái, tay cũng chỉ có ba cái chứ không phải sáu cái.

Cybaster nhìn bộ dáng quái dị của Đổ Duy, trong lòng không khỏi có chút sợ hãi. Nhìn đến ánh đao sáng như tuyết kia, tuy mới chỉ có một đao nhưng dường như là sự kết tinh của một loại võ kỹ cực kỳ cao minh. Mà Đỗ Duy cũng chỉ là một tên ma pháp sư, sao lại có thể có được loại võ thuật cao cấp như thế? Nhưng kinh ngạc thì kinh ngạc, đánh thì vẫn phải đánh. Cybaster nhìn thoáng qua cành cây trên mặt đất, cười lạnh một tiếng. Đột nhiên vươn tay ra, trong lòng bàn tay hắn ngưng tụ ra hàn khí. Hơi nước trong không khí ở chung quanh bị hắn dùng Băng Sương đấu khí hút ra, tụ thành một cây cột băng. Nắm cột băng trong tay, chĩa mũi nhọn của cột băng hướng về Đỗ Duy:

-Chúng ta tiếp tục nào! Xem xem pháp thuật cổ quái của ngươi có thể tiếp ta mấy chiêu !

Cybaster vung cây băng, thoáng chốc Đỗ Duy thấy trước mắt một dải trắng xóa lóe lên , trong vùng trắng xóa đó, thân thể của Cybaster cũng giống như biến thành ảo ảnh. Kỵ sĩ cấp chín toàn lực thi triển quả nhiên không tầm thường! Mắt thấy Cybaster chỉ dùng có một đâm nhưng Đỗ Duy lại cảm thấy cây băng của đối phương như từ bốn phương tám hướng đâm tới! Loại võ kỹ cao thâm thế này thì hắn làm sao ngăn cản được?

Đột nhiên liền nghe được tiếng của Bạch Hà Sầu từ trong động:

-Ngửa ra sau!

Đỗ Duy không kịp phản ứng. Trong khoảnh khắc, từ bụng đến tâm linh, đột nhiên làm ra một động tác uốn lưng ra sau trong thể thuật của Đại Tuyết sơn. Cú uốn lưng này cũng không có uốn đủ tốt, hắn cứ như vậy đứng tại chỗ, hông giống như đột nhiên bị gẫy ra sau, đột nhiên ngã ra phía sau, ngay cả đầu gần như đều dán vào mặt đất. Cái động tác này gần như vượt quá sự cực hạn của thân thể hắn. Quả nhiên khiến nhát đâm thứ nhất của Cybaster đâm vào khoảng không. Đỗ Duy cũng cảm thấy được băng sương đấu khí của Cybaster hóa thành một ngọn gió lốc lướt qua phía trên thân thể mình.Trong ngọn gió lốc đó không biết ẩn giấu bao nhiêu lực lượng, nếu như bị trúng đòn thì chỉ sợ nửa người của mình cũng bị xay nát !

Có điều cú uốn lưng này uốn đã quá đà rồi. Đỗ Duy mới học thể thuật của Đại Tuyết sơn được mấy ngày? Với loại động tác “khó khăn cao độ” này thì sự tập luyện của hắn còn lâu mới đủ. Uốn thì cũng uốn xuống rồi nhưng Đỗ Duy cảm thấy eo của mình giống như bị gẫy, đau đến nỗi hai mắt tối sầm lại. Có thể uốn được xuống cũng là do hắn liều mạng trong lúc cấp bách nhưng khi thời khắc nguy hiểm qua đi, hắn muốn tự mình đứng lên mà lại không cách nào làm được.

Nhưng Đỗ Duy không có cơ hội để nghỉ ngơi. Cybaster một kích thất bại, thấy động tác lúc này của Đỗ Duy, hắn không khỏi “Hả?” một tiếng. Hắn cũng học võ thuật của Đại Tuyết sơn nên bộ thể thuật của Đại Tuyết sơn này làm sao hắn lại không nhận ra được? Chính mắt thấy Đỗ Duy sử dụng khiến hắn giật mình, nhất định là Bạch Hà Sầu dạy hắn nhưng cũng mau chóng lập tức yên lòng. Vì trong lòng hắn càng khinh thường, hắn từ bé đã bắt đầu luyện thể thuật của Đại Tuyết sơn. Nếu tính sự quen thuộc trong môn này thì chấp Đỗ Duy có cưỡi ngựa cũng không đuổi kịp hắn.

“Tên đáng ghê tởm này dùng sở trường mà mình am hiểu nhất để đi đối phó với mình, đây chẳng phải là muốn tìm chết ?”

Sau động tác uốn eo, các động tác liên tiếp tiếp theo, Cybaster đều thuộc nằm lòng.

Động tác “Hạ eo” này quá đột ngột làm cho người ta gần như “ Gãy gập” lại, khiến đổi thủ không kịp phòng bị nên nhất thời công kích sẽ đánh vào khoảng không. Trong thể thuật của Đại Tuyết sơn, sau động tác này còn có vài động tác biến hóa tiếp theo nhưng trước tiên yêu cầu người sử dụng phải có thể đứng thẳng dậy trong giây lát, để tiếp tục triển khai thêm ba cái động tác lợi hại còn lại phía sau. Thứ nhất là nghiêng người, giống như động tác “Hạ eo” nhưng không phải uốn về đằng sau mà là nghiêng xuống dưới, độ khó cực cao, tác dụng cũng là để có thể tránh được sự tấn công của kẻ địch. Loại biến hóa thứ hai là “Vặn người”, để thi triển được yêu cầu phải sử dụng một loạt tổ chức cơ xương khớp từ phần ngực trở xuống đến phần mông trở lên. Hoàn toàn giống như con rắn cuốn khúc, đủ để tránh né ba đường tấn công của kẻ địch. Loại biến hóa thứ ba, chính là đứng thẳng rồi vọt tới trước, không phải là phương pháp tránh né, đây là phương pháp tấn công! Yêu cầu dùng tố chất mạnh mẽ cùng nhạy cảm của thân thể, trong giây lát áp sát thân thể kẻ địch.

Ba loại biến hóa này, Cybaster từ bé đã luyện không biết mấy trăm mấy ngàn lần. Trong đầu vừa nghĩ, cây băng trong tay sớm đã quét qua, nhất thời trong nháy mắt đã đâm tới mười mấy nhát,chỉ thấy ánh sáng lạnh lẽo lóe lên, đem ba loại biến hóa tiếp theo của động tác kia, toàn bộ đều ngăn lại !

Nếu như Đỗ Duy dựa theo “Bản chính” của thể thuật Đại Tuyết sơn, tức là không cần biết hắn sử dụng một loại biến hóa nào trong ba cũng đều khiến thân thể hắn trúng đòn tấn công của Cybaster, cầm chắc con đường chết.

Nhưng…

Không biết là Cybaster xui xẻo hay là Đỗ Duy vẫn còn may mắn. Bởi vì tiểu tử Đỗ Duy này học thể thuật của Đại Tuyết sơn thật sự là kẻ nửa đời đi tu! Ba loại động tác biến hóa tiếp theo, hắn học thì học rồi nhưng lúc nhất thời, trong đầu căn bản không có nghĩ tới! Mới làm một cái động tác ngửa người hạ eo, cũng là gấp quá làm liều mới ngẫu nhiên làm ra mà thôi! Hơn nữa… ba loại động tác tiếp theo đều phải có một điều kiện tiên quyết là muốn thi triển trước hết cần “Đứng thẳng” lên đã! Nhưng thân thể của Đỗ Duy có thể uốn xuống đã suýt lấy đi cái mạng của Đỗ Duy rồi, nếu lại đứng thẳng lên … thì cho dù Cybaster bất động đứng đó nhìn, Đỗ Duy cũng tuyệt đối không tự mình đứng dậy nổi.

Cho nên mặc cho một kiếm này của Cybaster đâm đến xảo diệu thế nào, đem toàn bộ những biến hóa của động tác kế tiếp đều phong bế lại. Nếu chính Bạch Hà Sầu nhìn thấy một kiếm này của hắn cũng sẽ không nhịn được mà khen hắn một hai câu…Đáng tiếc, đây chính là liếc mắt đưa tình với thằng mù!

Cybaster vung ra một kiếm, nhất thời liền thấy mười mấy đạo hàn quang giao nhau cùng một chỗ trong không trung, giống như máy xay thịt lướt sát qua da bụng của Đỗ Duy. Mà Đỗ Duy lại vẫn ngồi im, không động đậy gì cả, không phải hắn không muốn đứng dậy mà là hắn thật sự không đứng dậy nổi.

Càng tuyệt diệu hơn là khi Cybaster đâm kiếm, thân người theo quán tính vọt về phía trước một chút. Lúc này Đỗ Duy lại không thể giữ nguyên tư thế “Gãy gập” này nổi nữa, bị mất trong tâm, đầu nặng chân nhẹ. Kết quả là ngã chổng vó về phía sau, hai chân dựng thằng đứng lên trời!

“ Bốp!” một tiếng. Đỗ Duy luống cuống khua hai chân lên vừa đúng lúc làm một cái “tiếp xúc thân mật” với cằm của Cybaster. Sau một tiếng “Bộp!” ấy, Đỗ Duy liền cảm thấy chân mình giống như đạp trúng cái gì đó, cả người chật vật ngã ra phía sau.

Sau khi cằm của Cybaster bị Đỗ Duy “Đá” một cái, thì với sự cường tráng của hắn có bị Đỗ Duy đá một cái như vậy chẳng đem lại tổn thương gì. Nhưng cảm giác tức giận cùng nhục nhã trong lòng y lại trào dâng mãnh liệt hơn bao giờ hết. Hắn vẫn luôn kiêu ngạo, thực lực của cá nhân đường đường là cường giả cấp chín mà không ngờ lại bị một tên võ kỹ gà mờ đá trúng cằm. Đây là mối nhục lớn cỡ nào? Hơn nữa, một đạp này của Đỗ Duy tuy không làm hắn bị thương nhưng đã đá bay mặt nạ sắt trên mặt hắn rồi .

Chiếc mặt sắt bay ra ngoài rơi xuống trên đất, Cybaster lui ra sau hai bước, lộ ra bộ mặt tái xanh của hắn. Hai mắt hắn tóe lửa, nhìn chằm chằm Đỗ Duy.



- Ngươi…! Ngươi…! Ngươi…!_Thân thể Cybaster run lên_ Không thể tha! Tên khốn kiếp không thể tha thứ được! Ngươi dám đá vào mặt ta!

Khuôn mặt của hắn vốn trắng bệch không có chút huyết sắc, có lẽ do mang mặt nạ nhiều năm nên thiếu ánh sáng mặt trời. Mà khuôn mặt hắn cũng có thể nói là đẹp trai. Có điều Đỗ Duy thấy hơi kỳ quái! “Trên mặt người này cũng không có vết sẹo, vì cớ gì phải cần đeo mặt nạ sắt?”

Quanh người Cybaster lóe ra ánh sáng màu bạc. Áp lực mạnh mẽ phát tán ra xung quanh thân thể hắn, với khí thế uy bức đó làm cho Đỗ Duy ngay cả thở mạnh cũng không dám. Đỗ Duy lui ra sau từng bước từng bước một, cảnh giác nhìn đối thủ. Kẻ này mạnh như thế nào? Chỉ sợ ngay cả Bạch Hà Sầu cũng không biết, nhưng Đỗ Duy lại biết! Bởi vì hắn từng chính mắt nhìn tên thiếu tướng quân này chiến đấu cùng Hoàng Kim long.

Con ngươi của Cybaster đã biến thành màu bạc kỳ dị, bất ngờ nhấc tay lên chỉ nhẹ vào một thân cây to ở đằng xa. “Ba!” một tiếng, cây to đó bất ngờ phát ra một tràng âm thanh vỡ nát rồi gẫy vụn luôn. Tiếp theo bàn tay của Cybaster vỗ vào khoảng không, trên cây gỗ lớn đó vụn gỗ tung bay. Lập tức bị hắn dùng đấu khí cắt thành một cây côn gỗ dài hai thước. Giống như trường mâu .

Cây trường mâu này bay tới tay hắn, hai tay hắn dựng thẳng, đầu ngón tay xỉa ra. Cây trường mâu xoay tròn lên như một chiếc bánh xe đánh thẳng tới Đỗ Duy.

Lúc này, ngay cả Bạch Hà Sầu đang tránh ở trong động, cũng phát ra một tiếng kinh ngạc “Ồ!”. Bởi võ kỹ sử dụng trường mâu của Cybaster căn bản không phải là võ học của Đại Tuyết Sơn. Mà là sau khi hắn quyết đấu cùng Hoàng Kim Long, học được thương pháp của Hoàng Kim Long !

Đây là tuyệt học của Long tộc!

Khi hoàng kim thương của Long tộc đánh ra, đấu khí mãnh liệt, chiêu số cực kỳ điên cuồng, khí thế mạnh mẽ, giống như có thể đánh bại hết thảy mọi thứ! Đỗ Duy cảm thấy bản thân dường như đứng trước một cơn sóng dữ lớn ngập trời đang ập tới trước mặt, chỉ có thể lui nhanh ra sau! Cổ tay Cybaster rung lên, hơn mười mũi thương nhọn liền đâm tới. Một hơi liên tiếp đâm ra mười thương, với tốc độ như vậy thì Đỗ Duy đừng nói đến ngăn cản, ngay cả né tránh đều không được! Đấu khí cuồng bạo giống như đang xé loạn không khí quanh thân Đỗ Duy. Hắn thử mở miệng đọc chú ngữ, nhưng hết lần này tới lần khác đều không mở miệng ra được.

Đỗ Duy hoảng hốt, cố liều đọc chú ngữ trong đầu, nhưng đọc chú ngữ như vậy để có được tác dụng gì thì bản thân hắn cũng không biết.

Hơn mười nhát thương nhọn gần như đồng thời đâm tới trước mắt. Thông thường trong võ kỹ đều có những hư chiêu nhưng hơn mười nhát thương này, mỗi một cái đều là thật. Do võ kỹ của Cybaster quá mạnh đã phân hóa đấu khí ra thực thể!

Đỗ Duy niệm chú không ra nên không sử dụng được ma pháp,mà lui lại cũng tránh không thoát. Trong lòng hắn chỉ biết nhắm mắt chờ chết trong tuyệt vọng

Hơn mười nhát thương nhọn như thủy triều cuốn đến thân thể của Đỗ Duy. Đỗ Duy trong lòng đã buông xuôi nhắm lại đôi mắt, nhưng đột nhiên nghe bên tai một hồi tiếng va chạm đinh đinh đong đong như mưa rơi.

Thế công lăng lệ ấy những tưởng sẽ điên cuồng đánh tới mình, nhưng giờ Đỗ Duy mở to mắt nhìn. Chỉ thấy Cybaster đã lui ra phía sau hơn chục bước, đứng đó kinh ngạc nhìn Đỗ Duy. Cây trường mâu gỗ đã bị gọt mất một đọan đầu nhọn, trên mũi trường mâu lại càng nhiều vết nứt nẻ. Tuy cây trường mâu bằng gỗ nhưng dưới sự gia trì đấu khí của Cybaster, độ cứng rắn so với sắt còn cứng hơn vài phần. Lúc này lại như bị đao sắc chém tả tơi ngang dọc.

Đỗ Duy nhìn xuống thấy cánh tay thứ ba trên ngực mình đang nhấc lên, bàn tay đang cầm loan đao của Bạch Hà Sầu, lóe lên ánh sáng bàng bạc nhắm về Cybaster. Thì ra hơn mười đòn công kích liên miên như mưa to bão táp của đối phương không ngờ chỉ bằng cánh tay thứ ba này tự động cản lại hết !

Đỗ Duy sau cơn sửng sốt đã tỉnh táo đầu óc lại, Nhưng trong chốt lát tỉnh táo lại cảm thấy trên cánh tay thứ ba đau nhói! Cái tay này rõ ràng không phải của hắn nhưng lại đau đến mức khiến hắn cảm thấy trước mắt biến thành màu đen.

Vốn dĩ khi đầu óc Đỗ Duy trống rỗng trong thóang chốt lại vô tình phù hợp với yêu cầu “giấy trắng”, nên cánh tay của Bach Hà Sầu căn cứ vào quy tắc lực lượng của “hạt giống” liền tự động vận hành. Mà quy tắc lực lượng của Bạch Hà Sầu lợi hại đến cỡ nào? Ngay lập tức ngắn cản tòan bộ thế công bão táp của Cybaster! Tiếc là tuy cấp bậc của quy tắc có cao thâm nhưng thực lực thật sự bây giờ của Đỗ Duy thật quá kém so với nó. Hơn nữa lực lượng trên cánh tay cũng đã quá yếu, tuy có thể ngăn cản được nhưng cũng bị đấu khí của đối phương làm bị thương, gân cốt ở bên trong chịu sự tổn thương cực lớn. Thuận theo lưỡi đao, máu tươi từng giọt từng giọt từ ngón tay chảy ra rơi xuống mặt đất. Máu này là của chính Đỗ Duy hay là máu của Bạch Hà Sầu cũng khó có thể phân biệt được!

Cybaster trong lòng càng khó hiểu rồi kinh hãi, ánh mắt trừng to nhìn chằm chằm vào cánh tay thứ ba của Đỗ Duy. Trên đại lục này, tuy không phải không có người có thể cản được thế tấn công liên hòan vừa rồi của hắn. Nhưng Cybaster tự hào rằng: Muốn ngăn được, trừ khi là cường giả thánh cấp! Bởi vì cha hắn từng chính miệng nói qua: Ở dưới thánh cấp, thực lực của hắn thật sự là đã đứng đầu rồi. Chỉ cần không gặp phải cường giả đã đến thánh cấp thì những võ giả còn lại trên tòan đại lục tuyệt đối không phải đối thủ của hắn, bởi bản thân Cybaster còn có thêm một tuyệt kỹ “thân thể hoàn mỹ” .

Vừa rồi liên tiếp đón đỡ, rõ ràng cảm thấy lực lượng của đối phương thật sự không phải là mạnh. Nhưng hết lần này tới lần khác, mỗi đao đều xuất ra trước khi trường mâu Cybaster đâm tới một giây. Mà còn đánh chuẩn xác vào nơi lực yếu nhất trên trường mâu của hắn. Lực tuy yếu nhưng hết lần này tới lần khác lại có thể ngăn cản được thế công mạnh mẽ Cybaster !

”Trình độ như vậy …” _Cybaster hoảng sợ liếc nhìn Đỗ Duy “... Chẳng lẽ tên khốn kiếp này lại là thánh cấp?”

Nhưng ý nghĩ này chỉ lướt một thóang qua đầu rồi bị hắn tự bác bỏ ngay.

“Nếu Đỗ Duy thật sự là thánh cấp thì mình đã bị hắn giết từ lâu rồi!”

“Mặc kệ như thế nào! Nhất định phải giết hắn! Nhất định phải giết hắn!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ác Ma Pháp Tắc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook