Chương 61: Bị Mộ Dung Như Tuyết đùa giỡn
V1234567890
15/11/2017
Không khí ở trong trận đấu ngày càng trở lên âm trầm và nặng nề hơn sau
trận đấu vừa rồi.Trong lòng bọn họ cũng một phần hiểu rõ những thủ đoạn
bỉ ổi của của dong binh đoàn Hồng Anh
" Vậy thì hãy phân rõ thắng thua ở trận đấu cuối cùng đi " Phó hội trưởng dong binh đoàn lên tiếng nói lần này gian lận như vậy hội trưởng nhất định không bỏ qua hắn phải kiếm cái cơ thích hợp rồi
Ngay sau đó mọi người ở trên lôi đài đều thu dọn một chút rồi xuống lôi đài đợi trận đấu cuối cùng quyết định tất cả sự tồn vong của bọn họ
Bên phía dong binh đoàn Hồng Anh đã cử người cuối cùng trong đội của mình ra một ma pháp sư hỏa nguyên tố cấp 7 trung kì tên là Lôi Tư với một tinh thần nghênh ngang chắc thắng.Để xem lần này dong binh đoàn Xích Hỏa còn có nhân tài nào để đấu với hắn không đây
Vừa lên lôi đài Lôi Tư quan sát xung quanh xem đối thủ của mình là ai nhưng mà quan sát hầu hết khắp nơi cũng không thấy ai có ý di chuyển lên trên đây làm hắn cười diễu cợt
" Dong binh đoàn Xích Hỏa là rùa rụt đầu hay sao mà không có ai giám lên đây đấu với lão tử " Lôi Tư hung hăng nói lần này hắn thắng là cái chắc hơn nữa đoàn trưởng cũng đã bảo đảm với hắn là ông ta đã mua chuộc một người đi thuê tất cả những người có năng trong dong binh đoàn Xích Hỏa rồi lên lần này hắn không cần phải lo lắng cho lắm
" Ngươi tốt nhất lên câm cái miệng thối lại cho ta,ngươi không được phỉ nhổ dong binh đoàn Xích Hỏa của chúng ta như vậy.Dù chúng ta cũng là anh hùng hảo hán cũng còn tốt hơn so với một đám bại hoại như các ngươi " Một trong số những người của dong binh đoàn Xích Hỏa không thể chịu được nhục mạ như vậy lên tiếng quát
" Vậy người tiếp đấu của ta đâu.Hay là vừa nhìn thấy ta sợ quá rồi chạy " Nói xong Lôi Ta lớn tiếng cười vui vẻ
" Ngươi "
" Thật xin lỗi ta tới chậm một chút,vừa rồi ai nhắc tới ta vậy " Mộ Dung Như Tuyết vừa vào trong đúng lúc nghe được câu chuyên nhẹ nhàng hỏi
Vừa nghe thấy tiếng nói quay mặt về hướng phát ra tiếng nói chỉ thấy người đó mặc một bộ quần áo của nam tử đỏ rực khát máu.Bên trên còn có mũ chùm đầu che dấu gần hết cả khuôn mặt và mái tóc không để lộ một chút gọi là dư thừa nào để có thể quan sát được khuôn mặt của người này. Mà quan trọng nhất đó chính là hai con ma thú ở trên vai của Mộ Dung Như TUyết đây chẳng phải là vị Triệu hồi sư hôm nọ sao,hôm nay đến đây có việc gì vậy
" Xin hỏi ngài đến đây có việc gì " Lôi Tư nịnh hót hỏi.Không ngờ hôm nay hắn có thể thấy được một vị Triệu hồi sư thật sự đến tham gia dong binh đoàn mặc dù hắn hơi nghi ngờ khi nghe được tin đồn kia nhưng chính mắt mình thấy thì làm sao mà giả được cơ chứ
" À ta tới thi đấu " Mộ Dung Như TUyết gật đầu cười nhẹ
" Vậy ngài thuộc dong binh đoàn nào vậy,thi đấu với ai tiểu nhân nhất định sẽ ủng hộ ngài " Lôi Tư tiếp tục công việc nịnh hót của mình.Phải biết là hắn có thể leo đến mức này có chỗ đứng trên dong binh đoàn ngoại trừ thiên phú của hắn tốt một chút còn lại chính là tài nịnh mồm dẻo này lên được đoàn chủ rất trọng dụng
" Ta đến đấu với ngươi " Mộ Dung Như Tuyết vui vẻ nói.Tiến bước lên lôi đài mà hai con ma thú kia cũng tự giác nhảy từ trên lưng Mộ Dung Như Tuyết xuống tìm chỗ nào dễ quan sát nhất để xem màn biểu diễn của chủ nhân chúng nó
Vừa nghe những lời của Mộ Dung Như Tuyết hầu hết tất cả khán đài đều ngẩn ngơ không hiểu gì,hóa ra Triệu hồi sư này đã có chỗ không đến lượt mình thật đáng tiếc
Nhất là bên chỗ mấy vị đoàn trưởng dong binh đoàn đều kinh ngạt hết sức cơ hội của bọn họ muốn lôi kéo vị Triệu hồi sư vào đội mình thật không còn rồi,phần lớn mọi người xung quanh đều ghen tị với dong ninh đoàn Xích Hỏa,binh đoàn đó đưa ra điều kiện gì tốt mà có thể kéo vị Triệu hồi sú này chứ bọn hắn không can tâm
" Ta không biết dong binh đoàn của ông từ khi nào có Triệu hồi sư vậy "Hoắc Trấn Đông nghiến răng nghiến lợi nói
" Mới thôi " Phong Viện Hào vẻ mặt bình tĩnh nới.Nhưng trong lòng của ông bây giờ đang ngạt nhiên không thốt lên lời từ khi nào con trai của ông quen biết với vị Triệu hồi sư cường đại như vậy chứ
" Mới sao " Hoắc Trấn Đông đen mặt nói
" Đúng vậy không may một trong những người thi đấu bị trúng độc mà không thi đấu được,may mắn con ta quen được với một vị bằng hữu lên nhờ người đó giúp không ngờ chính là một vị Triệu hồi sư " Phong Viện Hào đang cố gắng nói để cho kẻ nào đó đang hỗi hận không thôi về hành động của mình
Lời của ông ta càng khiến Hoắc Trấn Đông càng tức giận bừng bừng âm thầm hối hận về quyết định của mình hôm này
Bên kia gian phòng của Triết Hải Vân và Lục Hữu Bằng cũng âm trầm không người nào lên tiếng vẫn đang chìm trong những suy nghĩ riêng của mình không ai nói với ai điều gì" Đó là ai vậy " Lục Hữu Bằng nghi hoặc hỏi cũng không trách được ông không biết được tin đòn mấy này hôm trước bởi vì hôm nay ông mới bị kéo từ phòng luyện đan ra chỉ có nghe nói chuyện hôm nay có một vị Triệu hồi sư đến tham gia mà thôi.Khi nghe thấy tên tiểu tử này giọng non nớt không giống như một thiếu niên kể cả giọng nói lẫn ngoại hình.Nhưng mà tai sao mọi người có vẻ kính nể tên tiểu tử này như vậy chứ
" Đó là Triệu hồi sư ông nhắc tới vừa nãy đấy,trên lưng của tiểu tử đó chính là hai con ma thú hỏa vân sói và hồ ly tuyết " Triết Hải Vân vẫn quan sát trận đấu nói
" Triệu hồi sư song nguyên tố sao " Lục Hữu Bằng ngạt nhiên hỏi ông còn chưa thấy Triệu hồi sư nào song nguyên tố đâu đúng là thiên tài
" Nhưng mà ta nghe giọng sao rất non nớt không giống như người trưởng thành " Triết Hải Vân nghi hoặc nói ở độ tuổi mà có thể đặt được cấp Thống Lĩnh dù có thiên phú tới đâu thì ít nhất cũng khoảng 15 hay 16 tuổi rồi sao mà ông nghe giọng nói có vẻ giống như tiểu hài tử này chứ hơn nữa còn có dáng vẻ này nữa càng làm ông nghi hoặc hơn không thể nào như vậy được
"Vậy thì cách đơn giản nhất chính là chính mình kiểm tra không phải sao " Nói xong Lục Hữu Bằng lấy từu trong không gian chỉ giới ra một cái ma hạch kiểm tra độ tuổi chiếu lân người của Mộ Dung Như Tuyết
Nghe lời của Lục Hữu Bằng,Triết Vân Hải mới ngẫn ngời ra sao ông có thể quên cách này được nhỉ đứng là càng già càng lẫn mà
Rất nha trên ma hạch đã hiện ra kết quả kiểm tra của Mộ Dung Như Tuyết điều này làm Lục Hữu Bằng hai tay run run mở to mắt nhìn viên ma hạch trên tay.Thấy vậy Triết Vân Hải càng nghi hoặc hơn con nguwoif này 365 ngày mặt không đổi sắc nay lại có bộ mặt thế này không phải là có chuyện gì chứ
" Chuyện gì vậy tuổi của tên tiểu tử này có vấn đề gì sao " Triết Vân Hải lo lắng hỏi
" Nha đầu này năm nay mới có 8 tuổi " Lục Hữu Bằng giong run run trả lời,mới có 8 tuổi mà thôi mà nha đầu này đã leo lên cấp bậc Thống Lĩnh rồi không biết tiểu tử này đã thăng cấp bậc nhanh như chong chóng bằng cách nào đây
" Không phải sai đấy chứ " Triết Hải Vân sau khi nghe được lời của Lục Hữu Bằng thì trong đầu hoàn toàn chống rỗng âm thầm tự nhủ chắc chắn là cái ma hạch này hiển thị sai rồi
" Không thể nào đâu " Nói xong Lục Hữu Bằng lắc đầu thở dài,còn đưa cho Triết Vân Hải kiểm tra thử nếu như sai lầm coi như may mắn rồi
" Nhưng mà từ trước tới nay ta chưa từng nghe qua cái tên này "Triết Hải Vân nghi hoặc nói nếu với tốc độ tu luyện này thì có lẽ phải nổi tiếng như cồn rồi chứ nhưng mà từ trước đến nay ông cũng chưa nghe qua việc này nha
" Có lẽ là dấu quá kĩ " Bỗng nhiên linh quanh lóe lên trong mắt của Lục Hữu Bằng,sau đó ông quay sang hỏi Lục Hữu Bằng
" NGhe nói tên tiểu tử này là song nguyên tố băng hỏa "
" Đúng vậy " Triết Hải Vân hãn còn chưa thoát khỏi cú sốc
" Vậy thì ta kiếm được người phù hợp rồi " Lục Hữu Bằng vui vẻ nói cuối cùng không uổng công chờ đợi ông cũng kiếm được người thích hợp hơn nữa còn tốt hơn cả tưởng tượng của ông nữa
" Ý ông là " Triết Vân Hải nhìn thấy được âm mưu trong mắt Lục Hữu Bằng đúng là ông già này không có gì tốt cả
Trong khi hai người này đang nói chuyên thì
Trên sân thi đấu Lôi Tư khi nghe những lời vừa rồi của Mộ Dung Như Tuyết tâm trạng đang bất ổn day dứt,thầm phỉ nhổ số mình thật không may mắn thách đấu với ai không thách cư nhiên lại dính vào Triệu hồi sư.Mà Triệu hồi sư này có bình thường đâu chứ có hai con ma thú có thế biến thành dạng ma sủng đoán chắc vị này ít nhất cũng phải là Triệu hồi sư cấp Thống Lĩnh rồi.Điều này làm hắn ảo não không thôi lần này hắn thua chắc rồi
" Ta nhận thua " Lôi Tư run rẩy trả lời hắn rất sợ ăn đánh nha
Thấy vậy Mộ Dung Như Tuyết nhíu mày lại nàng còn chưa đánh nữa nha tại sao kẻ này lại chạy nhanh vậy chứ
" Nhưng mà ta còn chưa đấu mà " Mộ Dung Như Tuyết giọng điệu ngây thơ không dấu đi sự non nớt hỏi
Thấy giọng nói như vậy tâm của Lôi Tư càng run lên
" Vậy thì hãy phân rõ thắng thua ở trận đấu cuối cùng đi " Phó hội trưởng dong binh đoàn lên tiếng nói lần này gian lận như vậy hội trưởng nhất định không bỏ qua hắn phải kiếm cái cơ thích hợp rồi
Ngay sau đó mọi người ở trên lôi đài đều thu dọn một chút rồi xuống lôi đài đợi trận đấu cuối cùng quyết định tất cả sự tồn vong của bọn họ
Bên phía dong binh đoàn Hồng Anh đã cử người cuối cùng trong đội của mình ra một ma pháp sư hỏa nguyên tố cấp 7 trung kì tên là Lôi Tư với một tinh thần nghênh ngang chắc thắng.Để xem lần này dong binh đoàn Xích Hỏa còn có nhân tài nào để đấu với hắn không đây
Vừa lên lôi đài Lôi Tư quan sát xung quanh xem đối thủ của mình là ai nhưng mà quan sát hầu hết khắp nơi cũng không thấy ai có ý di chuyển lên trên đây làm hắn cười diễu cợt
" Dong binh đoàn Xích Hỏa là rùa rụt đầu hay sao mà không có ai giám lên đây đấu với lão tử " Lôi Tư hung hăng nói lần này hắn thắng là cái chắc hơn nữa đoàn trưởng cũng đã bảo đảm với hắn là ông ta đã mua chuộc một người đi thuê tất cả những người có năng trong dong binh đoàn Xích Hỏa rồi lên lần này hắn không cần phải lo lắng cho lắm
" Ngươi tốt nhất lên câm cái miệng thối lại cho ta,ngươi không được phỉ nhổ dong binh đoàn Xích Hỏa của chúng ta như vậy.Dù chúng ta cũng là anh hùng hảo hán cũng còn tốt hơn so với một đám bại hoại như các ngươi " Một trong số những người của dong binh đoàn Xích Hỏa không thể chịu được nhục mạ như vậy lên tiếng quát
" Vậy người tiếp đấu của ta đâu.Hay là vừa nhìn thấy ta sợ quá rồi chạy " Nói xong Lôi Ta lớn tiếng cười vui vẻ
" Ngươi "
" Thật xin lỗi ta tới chậm một chút,vừa rồi ai nhắc tới ta vậy " Mộ Dung Như Tuyết vừa vào trong đúng lúc nghe được câu chuyên nhẹ nhàng hỏi
Vừa nghe thấy tiếng nói quay mặt về hướng phát ra tiếng nói chỉ thấy người đó mặc một bộ quần áo của nam tử đỏ rực khát máu.Bên trên còn có mũ chùm đầu che dấu gần hết cả khuôn mặt và mái tóc không để lộ một chút gọi là dư thừa nào để có thể quan sát được khuôn mặt của người này. Mà quan trọng nhất đó chính là hai con ma thú ở trên vai của Mộ Dung Như TUyết đây chẳng phải là vị Triệu hồi sư hôm nọ sao,hôm nay đến đây có việc gì vậy
" Xin hỏi ngài đến đây có việc gì " Lôi Tư nịnh hót hỏi.Không ngờ hôm nay hắn có thể thấy được một vị Triệu hồi sư thật sự đến tham gia dong binh đoàn mặc dù hắn hơi nghi ngờ khi nghe được tin đồn kia nhưng chính mắt mình thấy thì làm sao mà giả được cơ chứ
" À ta tới thi đấu " Mộ Dung Như TUyết gật đầu cười nhẹ
" Vậy ngài thuộc dong binh đoàn nào vậy,thi đấu với ai tiểu nhân nhất định sẽ ủng hộ ngài " Lôi Tư tiếp tục công việc nịnh hót của mình.Phải biết là hắn có thể leo đến mức này có chỗ đứng trên dong binh đoàn ngoại trừ thiên phú của hắn tốt một chút còn lại chính là tài nịnh mồm dẻo này lên được đoàn chủ rất trọng dụng
" Ta đến đấu với ngươi " Mộ Dung Như Tuyết vui vẻ nói.Tiến bước lên lôi đài mà hai con ma thú kia cũng tự giác nhảy từ trên lưng Mộ Dung Như Tuyết xuống tìm chỗ nào dễ quan sát nhất để xem màn biểu diễn của chủ nhân chúng nó
Vừa nghe những lời của Mộ Dung Như Tuyết hầu hết tất cả khán đài đều ngẩn ngơ không hiểu gì,hóa ra Triệu hồi sư này đã có chỗ không đến lượt mình thật đáng tiếc
Nhất là bên chỗ mấy vị đoàn trưởng dong binh đoàn đều kinh ngạt hết sức cơ hội của bọn họ muốn lôi kéo vị Triệu hồi sư vào đội mình thật không còn rồi,phần lớn mọi người xung quanh đều ghen tị với dong ninh đoàn Xích Hỏa,binh đoàn đó đưa ra điều kiện gì tốt mà có thể kéo vị Triệu hồi sú này chứ bọn hắn không can tâm
" Ta không biết dong binh đoàn của ông từ khi nào có Triệu hồi sư vậy "Hoắc Trấn Đông nghiến răng nghiến lợi nói
" Mới thôi " Phong Viện Hào vẻ mặt bình tĩnh nới.Nhưng trong lòng của ông bây giờ đang ngạt nhiên không thốt lên lời từ khi nào con trai của ông quen biết với vị Triệu hồi sư cường đại như vậy chứ
" Mới sao " Hoắc Trấn Đông đen mặt nói
" Đúng vậy không may một trong những người thi đấu bị trúng độc mà không thi đấu được,may mắn con ta quen được với một vị bằng hữu lên nhờ người đó giúp không ngờ chính là một vị Triệu hồi sư " Phong Viện Hào đang cố gắng nói để cho kẻ nào đó đang hỗi hận không thôi về hành động của mình
Lời của ông ta càng khiến Hoắc Trấn Đông càng tức giận bừng bừng âm thầm hối hận về quyết định của mình hôm này
Bên kia gian phòng của Triết Hải Vân và Lục Hữu Bằng cũng âm trầm không người nào lên tiếng vẫn đang chìm trong những suy nghĩ riêng của mình không ai nói với ai điều gì" Đó là ai vậy " Lục Hữu Bằng nghi hoặc hỏi cũng không trách được ông không biết được tin đòn mấy này hôm trước bởi vì hôm nay ông mới bị kéo từ phòng luyện đan ra chỉ có nghe nói chuyện hôm nay có một vị Triệu hồi sư đến tham gia mà thôi.Khi nghe thấy tên tiểu tử này giọng non nớt không giống như một thiếu niên kể cả giọng nói lẫn ngoại hình.Nhưng mà tai sao mọi người có vẻ kính nể tên tiểu tử này như vậy chứ
" Đó là Triệu hồi sư ông nhắc tới vừa nãy đấy,trên lưng của tiểu tử đó chính là hai con ma thú hỏa vân sói và hồ ly tuyết " Triết Hải Vân vẫn quan sát trận đấu nói
" Triệu hồi sư song nguyên tố sao " Lục Hữu Bằng ngạt nhiên hỏi ông còn chưa thấy Triệu hồi sư nào song nguyên tố đâu đúng là thiên tài
" Nhưng mà ta nghe giọng sao rất non nớt không giống như người trưởng thành " Triết Hải Vân nghi hoặc nói ở độ tuổi mà có thể đặt được cấp Thống Lĩnh dù có thiên phú tới đâu thì ít nhất cũng khoảng 15 hay 16 tuổi rồi sao mà ông nghe giọng nói có vẻ giống như tiểu hài tử này chứ hơn nữa còn có dáng vẻ này nữa càng làm ông nghi hoặc hơn không thể nào như vậy được
"Vậy thì cách đơn giản nhất chính là chính mình kiểm tra không phải sao " Nói xong Lục Hữu Bằng lấy từu trong không gian chỉ giới ra một cái ma hạch kiểm tra độ tuổi chiếu lân người của Mộ Dung Như Tuyết
Nghe lời của Lục Hữu Bằng,Triết Vân Hải mới ngẫn ngời ra sao ông có thể quên cách này được nhỉ đứng là càng già càng lẫn mà
Rất nha trên ma hạch đã hiện ra kết quả kiểm tra của Mộ Dung Như Tuyết điều này làm Lục Hữu Bằng hai tay run run mở to mắt nhìn viên ma hạch trên tay.Thấy vậy Triết Vân Hải càng nghi hoặc hơn con nguwoif này 365 ngày mặt không đổi sắc nay lại có bộ mặt thế này không phải là có chuyện gì chứ
" Chuyện gì vậy tuổi của tên tiểu tử này có vấn đề gì sao " Triết Vân Hải lo lắng hỏi
" Nha đầu này năm nay mới có 8 tuổi " Lục Hữu Bằng giong run run trả lời,mới có 8 tuổi mà thôi mà nha đầu này đã leo lên cấp bậc Thống Lĩnh rồi không biết tiểu tử này đã thăng cấp bậc nhanh như chong chóng bằng cách nào đây
" Không phải sai đấy chứ " Triết Hải Vân sau khi nghe được lời của Lục Hữu Bằng thì trong đầu hoàn toàn chống rỗng âm thầm tự nhủ chắc chắn là cái ma hạch này hiển thị sai rồi
" Không thể nào đâu " Nói xong Lục Hữu Bằng lắc đầu thở dài,còn đưa cho Triết Vân Hải kiểm tra thử nếu như sai lầm coi như may mắn rồi
" Nhưng mà từ trước tới nay ta chưa từng nghe qua cái tên này "Triết Hải Vân nghi hoặc nói nếu với tốc độ tu luyện này thì có lẽ phải nổi tiếng như cồn rồi chứ nhưng mà từ trước đến nay ông cũng chưa nghe qua việc này nha
" Có lẽ là dấu quá kĩ " Bỗng nhiên linh quanh lóe lên trong mắt của Lục Hữu Bằng,sau đó ông quay sang hỏi Lục Hữu Bằng
" NGhe nói tên tiểu tử này là song nguyên tố băng hỏa "
" Đúng vậy " Triết Hải Vân hãn còn chưa thoát khỏi cú sốc
" Vậy thì ta kiếm được người phù hợp rồi " Lục Hữu Bằng vui vẻ nói cuối cùng không uổng công chờ đợi ông cũng kiếm được người thích hợp hơn nữa còn tốt hơn cả tưởng tượng của ông nữa
" Ý ông là " Triết Vân Hải nhìn thấy được âm mưu trong mắt Lục Hữu Bằng đúng là ông già này không có gì tốt cả
Trong khi hai người này đang nói chuyên thì
Trên sân thi đấu Lôi Tư khi nghe những lời vừa rồi của Mộ Dung Như Tuyết tâm trạng đang bất ổn day dứt,thầm phỉ nhổ số mình thật không may mắn thách đấu với ai không thách cư nhiên lại dính vào Triệu hồi sư.Mà Triệu hồi sư này có bình thường đâu chứ có hai con ma thú có thế biến thành dạng ma sủng đoán chắc vị này ít nhất cũng phải là Triệu hồi sư cấp Thống Lĩnh rồi.Điều này làm hắn ảo não không thôi lần này hắn thua chắc rồi
" Ta nhận thua " Lôi Tư run rẩy trả lời hắn rất sợ ăn đánh nha
Thấy vậy Mộ Dung Như Tuyết nhíu mày lại nàng còn chưa đánh nữa nha tại sao kẻ này lại chạy nhanh vậy chứ
" Nhưng mà ta còn chưa đấu mà " Mộ Dung Như Tuyết giọng điệu ngây thơ không dấu đi sự non nớt hỏi
Thấy giọng nói như vậy tâm của Lôi Tư càng run lên
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.