Chương 67: Kiều Thụy Dương
V1234567890
10/12/2017
" Được rồi đi thôi " Nghe được những lời hài lòng Mộ Dung Như Tuyết quay lại đồng ý nàng từ trước tới nay chưa từng chịu thiệt nha
Sau khi hai thầy trò thỏa thuận xong ,Lục Hữu Bằng dẫn Mộ Dung Như Tuyết đi đến chỗ một khu rừng tên là Bách Hôa trên đường đi nàng cũng gặp rất nhiều người cùng phương hướng với mình .Vừa nhìn thấy nhiều người như vậy Mộ Dung Như TUyết cảm thấy bắt đầu hồi tiếc đáng ra nàng phải đặt điều kiện cao hơn mới phải
Vào trong khu rừng đi được một đoạn trời đã bắt đầu tối rồi ,Lục Hữu Bằng và Mộ Dung Như Tuyết định qua đêm ở đây dù sao cũng phải đi hơn một ngày nữa mới tới mới tới nơi của hoa đó
" Đồ đệ à ngươi chuẩn lấy bông hoa đó thế nào ta thấy đợt này có rất nhiều người nha " Đang đốt lửa cảm thấy nghi vấn Lục Hữu Bằng quay sang nghi vấn hỏi Mộ Dung NHư TUyết .Ông tin rằng tiểu tử này chắc chắn đã có một kế hoạch nào đó trong đầu
Nhưng Mộ Dung NHư Tuyết lại chỉ lạnh nhạt phun ra mộ câu
" Cướp " Ngoài cách đó ra thì chẳng còn cách nào cả vả lại nàng cũng không có ý định tự mình đi cướp đâu
" Ngươi đủ sức lực sao " Lục Hữu Bằng thấy vậy thắc mắc hỏi, hắn cảm nhận đợt này có rất nhiều người muốn tham gia không chỉ đơn giản một hai người đâu
" Ta không có ý định tự mình đi cướp đâu " Ngu gì chứ nếu lần này cướp được thành công không phải sau này có rất nhiều người tìm nàng hay sao ,có thể nói hậu họa rất nhiều
" Nhờ ai " Lục Hữu Bằng càng ngày càng tò mò hơn
" Không cần người quan tâm " Mộ Dung Như Tuyết nàng tự trong lòng mình có tính toan
" NGươi " Lục Hữu Bằng tức giận nhìn tân tiểu tử này ,tiểu tử này đúng là quá đáng khơi mào cho người ta sự hiếu kì cuối cùng lại đạp đổ nó càng làm cho con người ta càng hiếu kì sao
" Sự phụ người ăn không " Để chặn cái miệng hay tò mò của sư phụ lại ,Mộ Dung Như Tuyết liền đưa con thỏ nướng vừa xong ra trước mặt sư phụ
" Hừ " Lục Hữu Bằng tức giận nhìn Mộ Dung Như Tuyết ngay sau đó giật lấy con thỏ vừa mới nướng xong từ tay của Mộ Dung Như Tuyết cắn một phát vừa mạnh vừa to coi như đó là Mộ Dung Như Tuyết mà xâu xá cho bỏ cục tức vừa rồi .Nhưng mà khi cho vào miệng miếng thịt bên ngoài vừa giòn tan bên trong thì mềm mại cho vào miệng ta ngay ra ,làm cho Lục Hữu Bằng ban đầu ăn vì muốn trút giận từ từ sang thưởng thức quên luôn chuyện đang nói với Mộ Dung Như TUyết
Ban đêm Mộ Dung Như Tuyết và Lục Hữu Bằng phân chia nhau canh gác ,vì ở quanh đây có rất nhiều người đến đây vì Hoa Bách Hợp hơn nữa nói không chừng còn có ma thú xuất hiện mà điển hình ma thú lợi hại nhất ở đây mà Lục Hữu Bằng thường xuyên nhắc nhở nhất đó chính là kiến lửa loài vật xuất hiện vào ban đêm
Loại này nguy hiểm như vậy không phải là do kích thước của nó mà chính là sức tàn phá của nó ,nơi nào có kiến lửa thì nơi đó không có động vật nào sống sót được .Kiến lửa số lượng rất đông giống như một loài thú ăn thịt vậy nó đã làm chết rất nhiều người vào trong rừng này theo ước tính thời gian để nó có thể ăn hết một con người lớn trưởng thành chỉ trong nửa canh giờ ,như vậy cũng đủ nói lên mức nguy hại của nó nếu một đàn gặp ở đây có thể dẫn đến nguy hiểm khó mà thoát khỏi cho lên đêm nay phải rất canh phòng cẩn thận .Nhưng mà Lục Hữu Bằng cũng đã từng nói qua loài kiến lửa này nếu không phải bước vào gần hang ổ của chúng nó thì chúng rất ít xuất hiện
Nhưng mà dù sao cũng phải đề phòng canh gác nghiêm ngặt ,đầu tiên Lục Hữu Bằng nhận canh gác vào nửa đầu sau đó là đến Mộ Dung Như Tuyết đến thay phiên nhưng trên hực tế Mộ Dung NHư Tuyết không ngủ một chút nào huyddoongj toàn bộ tinh thần lực của mìn quan sát toàn bộ xung quanh xem có nguy hiểm nào hay không .Nhưng cũng vì thế mà Mộ Dung Như Tuyết có thể phát hiện rất nhiều người xung quanh khu rừng này
thực lực cũng khá cao ít nhất là từ cấp 5 trở đi cao nhất chính là cấp Quân chủ có ba người sơ kì không thể nói đợt này đi toàn là những người có thực lực mà thôi
Sáng ngày hôm sau Mộ Dung Như Tuyết dậy rất sớm đi thám thính địa hình quanh khu này ,có thể nói nơi đây rất dễ mai phục ,đồi dốc hiểm trở nghe Lục Hữu Bằng nói Hoa Bách Hợp mọc ở chính đỉnh núi này vào băn đêm lúc trăng tròn lên sẽ bắt đầu nở hoa đây cũng là thời điểm thích hợp nhất để hái hoa là lúc nó hội tụ tất cả tinh hoa nhật nguyệt công dụng của nó sẽ đặt đến mức cao nhất
" Két ..két " Nghe thấy được tiếng chim kếu trên đầu mình Mộ Dung Như TUyết ngẩng đầu lên thấy có một đoàn phi hành điểu trên đầu mình ,từ cấp bậc của loài chi này làm tọa kỵ có thể thấy ngừoi này đủ giàu mới có thể khiến Bạch Ưng làm toạn kỵ cho mình lại còn một đàn nữa cơ chứ .Mộ Dung Như Tuyết cảm thấy có một con ma sủng biết bay cũng rất tốt hơn nữa càng thuận tiện cho việc di chuyển mà nhìn lại đám ma thú của nàng mà xem thật không có con nào biết bay cả thật là đáng tiếc xem ra sau này nàng phải nhất định kiếm được con ma thú nào đó biết bay mới được Mộ Dung NHư TUyết ở trong lòng thầm ra quyết định
Mộ Dung Như Tuyết nhìn lại hướng đi của đám tọa kỵ này hình như là cũng hướng đến bông hooa bách hợp kia thật đúng là lần này có có rất nhiều đối thủ có thực lực nha
Quay lại chỗ của Lục Hữu Bằng ,Mộ Dung Như Tuyết thúc giục ông mau chóng lên đường .Trên đường đi cả hai người dường như không nói với nhau câu nào dường như rất hiểu ý mà phối hợp với nhau tránh cho việc nói chuyện bị người khác nghe nén
Nhưng dọc đường chẳng yên lặng được bao lâu Mộ Dung NHư Tuyết lại bị một người khác đến quấy giầy .Trên đường đi Mộ Dung Như Tuyết có thể cảm nhận được hướng bên cạnh có một đoàn người đi tới nhưng cũng nàng cũng chỉ nhìn mang máng thấy một thân ảnh màu xanh dẫn đầu một đoàn người đằng sau có khoảng gần một chục người nữa đang đi sắt thao sau
Nếu chỉ là người bình thường thì Mộ Dung Như TUyết cũng chỉ coi là người qua đường mà thôi nhưng mà người này lại cố tình gọi tên nàng lại
" Có phải Bách Anh công tử hay không " Thấy một thân ảnh màu đỏ rực chuẩn bị đi qua Kiều Thụy Dương nhanh chóng lên tiếng hỏi thăm .Hắn đã nghe tin đồn này mấy ngày hôm qua rồi trong thế giới này lời đồn thổi rất nhiều có những lời đồn quá mức lên nhưng cũng có những lời đồn lại đúng sự thật không biết đâu vào đâu được nhưng mà đối với hắn hiện giờ thà tin tưởng một lần con hơn không tin ,nhưng mà điều khiến hắn nghi ngờ là không phải theo như lời đồn đị trên vai vị Bách Anh công tử này còn phải có hai con ma thú một chính là Hỏa sư vương bên vai còn lại chĩnh là một con cáo băng hiếm có hay sao .Cho lên lần này hắn muốn gọi lại thử xác nhận xem có đúng hay không mà thôi
Quả nhiên là có người không muốn nàng yên mà ,nhưng dù sao Mộ Dung Như Tuyết cũng xoay người lại quan sát người vừa mới gọi mình vừa nhìn Mộ Dung Như Tuyết cũng âm thầm chậc lưỡi .Da của hắn thực trắng, ngũ quan tuấn mỹ thoạt nhìn liền cảm thấy hấp dẫn, nhất là đôi môi, cơ hồ giống màu son hồng nhuận, tuy tướng mạo hắn đẹp, nhưng không hề có nữ khí; Nhất là cặp mắt thiển sắc kia, thú nhã lại kiêu ngạo.
Dùng mỹ nam tử để hình dung hắn tuyệt không quá, thân cao gần bảy thước*, thân gầy, trường bào màu xanh quần áo thêu lam văn, mái tóc đen được búi gọn gàng trên đỉnh đầu, đính tinh xảo bạch ngọc bên trên, đứng cách đầu thuyền hoa không xa cùng nàng xa xa nhìn lại, sợi tóc bị gió thổi hơi hơi tung bay, toàn thân phát ra một cỗ trong sáng thú nhã hơi thở, làm cho người ta thoải mái
"Đúng là ta , Có chuyện gì sao " Không chỉ có Mộ Dung NHư Tuyết quay người lại mà người bên cạnh của Mộ Dung Như Tuyết cũng quay người lại .Lúc này đây Kiều Thụy Dương mới có cơ hội quan sát rõ người bên cạnh của Mộ Dung Như Tuyết chỉ thấy người đó cao hơn Mộ Dung Như Tuyết khoảng một thước ,thân hình không có vẻ rắn rỏi lắm nhưng điều kì lạ chính là người này lại có cách ăn mặc gần giống với Mộ Dung Như Tuyết chỉ khác mỗi màu nếu như người bên cạnh là một màu trắng thuần túy thì người bên cạnh chính là một đóa hoa đỏ rực khiến người ta phải chói mắt tỏa anh hào quang
" Thật may mắn khi gặp công tử tại đây " Nghe vậy biết mình đã chọn đúng đối tượng ,Kiều Thụy Dương nhanh chóng tiến lên làm thân nếu tương lai có thể kết thân với người này sau nay hắn nhất định có thể có chỗ đứng ổn định trong gia tộc
" Không biết vị công tử này tìm ta có chuyện gì sao " Thấy tên này có vẻ hơi nịnh hót Mộ Dung Như TUyết nhíu mày không vui
" Ta in giới thiệu một chút ta tên là Kiều Thụy Dương rất vui làm quen với hai người " Kiều Thụy Dương giới thiệu rất tự nhiên sau đó quay người lại giới thiệu mọi người đằng sau
" Đây là biểu muội của ta Kiều Anh Hoa và một số người hộ vệ của bọn ta "
" Hừ..." Kiều Anh Hoa từ nhỏ đã được nuông chiều lên đối với những kẻ mạnh hay yếu đều không quan tâm cô ta chỉ đang tức tối tại sao mình lại phải đi chào hòi hai người quê mùa này cơ chứ không phải bọn họ lên làm quen với nàng trước hay sao
Thấy thái độ của Kiều Anh Hoa như vậy Kiều Thụy Dương chỉ còn nước thở dài nha đầu này từ nhỏ đã bị chiều chuộng quá nhiều cho lên tính tình ngang bướng kiêu căng càng lớn không coi ai ra gì nếu không phải lần này ả ta bắt hắn mang theo thì thực sự hắn hông muốn mang theo chút nào
Nhưng chưa kịp để Mộ Dung Như TUyết tiếp lời thì Lục Hữu Bằng im lặng từ nãy giờ đã lên tiếng trước
" Hóa ra là Kiều thiếu chủ người gia tộc họ Kiều nổi danh tài phú một phương nghe danh đã lâu hôm nay thật là có may mắn gặp " Lục Hữu Bằng hiển nhiên khi nghe đến nhà họ Kiều thì có thể biết ngay thân phận của bọn họ
Sau khi hai thầy trò thỏa thuận xong ,Lục Hữu Bằng dẫn Mộ Dung Như Tuyết đi đến chỗ một khu rừng tên là Bách Hôa trên đường đi nàng cũng gặp rất nhiều người cùng phương hướng với mình .Vừa nhìn thấy nhiều người như vậy Mộ Dung Như TUyết cảm thấy bắt đầu hồi tiếc đáng ra nàng phải đặt điều kiện cao hơn mới phải
Vào trong khu rừng đi được một đoạn trời đã bắt đầu tối rồi ,Lục Hữu Bằng và Mộ Dung Như Tuyết định qua đêm ở đây dù sao cũng phải đi hơn một ngày nữa mới tới mới tới nơi của hoa đó
" Đồ đệ à ngươi chuẩn lấy bông hoa đó thế nào ta thấy đợt này có rất nhiều người nha " Đang đốt lửa cảm thấy nghi vấn Lục Hữu Bằng quay sang nghi vấn hỏi Mộ Dung NHư TUyết .Ông tin rằng tiểu tử này chắc chắn đã có một kế hoạch nào đó trong đầu
Nhưng Mộ Dung NHư Tuyết lại chỉ lạnh nhạt phun ra mộ câu
" Cướp " Ngoài cách đó ra thì chẳng còn cách nào cả vả lại nàng cũng không có ý định tự mình đi cướp đâu
" Ngươi đủ sức lực sao " Lục Hữu Bằng thấy vậy thắc mắc hỏi, hắn cảm nhận đợt này có rất nhiều người muốn tham gia không chỉ đơn giản một hai người đâu
" Ta không có ý định tự mình đi cướp đâu " Ngu gì chứ nếu lần này cướp được thành công không phải sau này có rất nhiều người tìm nàng hay sao ,có thể nói hậu họa rất nhiều
" Nhờ ai " Lục Hữu Bằng càng ngày càng tò mò hơn
" Không cần người quan tâm " Mộ Dung Như Tuyết nàng tự trong lòng mình có tính toan
" NGươi " Lục Hữu Bằng tức giận nhìn tân tiểu tử này ,tiểu tử này đúng là quá đáng khơi mào cho người ta sự hiếu kì cuối cùng lại đạp đổ nó càng làm cho con người ta càng hiếu kì sao
" Sự phụ người ăn không " Để chặn cái miệng hay tò mò của sư phụ lại ,Mộ Dung Như Tuyết liền đưa con thỏ nướng vừa xong ra trước mặt sư phụ
" Hừ " Lục Hữu Bằng tức giận nhìn Mộ Dung Như Tuyết ngay sau đó giật lấy con thỏ vừa mới nướng xong từ tay của Mộ Dung Như Tuyết cắn một phát vừa mạnh vừa to coi như đó là Mộ Dung Như Tuyết mà xâu xá cho bỏ cục tức vừa rồi .Nhưng mà khi cho vào miệng miếng thịt bên ngoài vừa giòn tan bên trong thì mềm mại cho vào miệng ta ngay ra ,làm cho Lục Hữu Bằng ban đầu ăn vì muốn trút giận từ từ sang thưởng thức quên luôn chuyện đang nói với Mộ Dung Như TUyết
Ban đêm Mộ Dung Như Tuyết và Lục Hữu Bằng phân chia nhau canh gác ,vì ở quanh đây có rất nhiều người đến đây vì Hoa Bách Hợp hơn nữa nói không chừng còn có ma thú xuất hiện mà điển hình ma thú lợi hại nhất ở đây mà Lục Hữu Bằng thường xuyên nhắc nhở nhất đó chính là kiến lửa loài vật xuất hiện vào ban đêm
Loại này nguy hiểm như vậy không phải là do kích thước của nó mà chính là sức tàn phá của nó ,nơi nào có kiến lửa thì nơi đó không có động vật nào sống sót được .Kiến lửa số lượng rất đông giống như một loài thú ăn thịt vậy nó đã làm chết rất nhiều người vào trong rừng này theo ước tính thời gian để nó có thể ăn hết một con người lớn trưởng thành chỉ trong nửa canh giờ ,như vậy cũng đủ nói lên mức nguy hại của nó nếu một đàn gặp ở đây có thể dẫn đến nguy hiểm khó mà thoát khỏi cho lên đêm nay phải rất canh phòng cẩn thận .Nhưng mà Lục Hữu Bằng cũng đã từng nói qua loài kiến lửa này nếu không phải bước vào gần hang ổ của chúng nó thì chúng rất ít xuất hiện
Nhưng mà dù sao cũng phải đề phòng canh gác nghiêm ngặt ,đầu tiên Lục Hữu Bằng nhận canh gác vào nửa đầu sau đó là đến Mộ Dung Như Tuyết đến thay phiên nhưng trên hực tế Mộ Dung NHư Tuyết không ngủ một chút nào huyddoongj toàn bộ tinh thần lực của mìn quan sát toàn bộ xung quanh xem có nguy hiểm nào hay không .Nhưng cũng vì thế mà Mộ Dung Như Tuyết có thể phát hiện rất nhiều người xung quanh khu rừng này
thực lực cũng khá cao ít nhất là từ cấp 5 trở đi cao nhất chính là cấp Quân chủ có ba người sơ kì không thể nói đợt này đi toàn là những người có thực lực mà thôi
Sáng ngày hôm sau Mộ Dung Như Tuyết dậy rất sớm đi thám thính địa hình quanh khu này ,có thể nói nơi đây rất dễ mai phục ,đồi dốc hiểm trở nghe Lục Hữu Bằng nói Hoa Bách Hợp mọc ở chính đỉnh núi này vào băn đêm lúc trăng tròn lên sẽ bắt đầu nở hoa đây cũng là thời điểm thích hợp nhất để hái hoa là lúc nó hội tụ tất cả tinh hoa nhật nguyệt công dụng của nó sẽ đặt đến mức cao nhất
" Két ..két " Nghe thấy được tiếng chim kếu trên đầu mình Mộ Dung Như TUyết ngẩng đầu lên thấy có một đoàn phi hành điểu trên đầu mình ,từ cấp bậc của loài chi này làm tọa kỵ có thể thấy ngừoi này đủ giàu mới có thể khiến Bạch Ưng làm toạn kỵ cho mình lại còn một đàn nữa cơ chứ .Mộ Dung Như Tuyết cảm thấy có một con ma sủng biết bay cũng rất tốt hơn nữa càng thuận tiện cho việc di chuyển mà nhìn lại đám ma thú của nàng mà xem thật không có con nào biết bay cả thật là đáng tiếc xem ra sau này nàng phải nhất định kiếm được con ma thú nào đó biết bay mới được Mộ Dung NHư TUyết ở trong lòng thầm ra quyết định
Mộ Dung Như Tuyết nhìn lại hướng đi của đám tọa kỵ này hình như là cũng hướng đến bông hooa bách hợp kia thật đúng là lần này có có rất nhiều đối thủ có thực lực nha
Quay lại chỗ của Lục Hữu Bằng ,Mộ Dung Như Tuyết thúc giục ông mau chóng lên đường .Trên đường đi cả hai người dường như không nói với nhau câu nào dường như rất hiểu ý mà phối hợp với nhau tránh cho việc nói chuyện bị người khác nghe nén
Nhưng dọc đường chẳng yên lặng được bao lâu Mộ Dung NHư Tuyết lại bị một người khác đến quấy giầy .Trên đường đi Mộ Dung Như Tuyết có thể cảm nhận được hướng bên cạnh có một đoàn người đi tới nhưng cũng nàng cũng chỉ nhìn mang máng thấy một thân ảnh màu xanh dẫn đầu một đoàn người đằng sau có khoảng gần một chục người nữa đang đi sắt thao sau
Nếu chỉ là người bình thường thì Mộ Dung Như TUyết cũng chỉ coi là người qua đường mà thôi nhưng mà người này lại cố tình gọi tên nàng lại
" Có phải Bách Anh công tử hay không " Thấy một thân ảnh màu đỏ rực chuẩn bị đi qua Kiều Thụy Dương nhanh chóng lên tiếng hỏi thăm .Hắn đã nghe tin đồn này mấy ngày hôm qua rồi trong thế giới này lời đồn thổi rất nhiều có những lời đồn quá mức lên nhưng cũng có những lời đồn lại đúng sự thật không biết đâu vào đâu được nhưng mà đối với hắn hiện giờ thà tin tưởng một lần con hơn không tin ,nhưng mà điều khiến hắn nghi ngờ là không phải theo như lời đồn đị trên vai vị Bách Anh công tử này còn phải có hai con ma thú một chính là Hỏa sư vương bên vai còn lại chĩnh là một con cáo băng hiếm có hay sao .Cho lên lần này hắn muốn gọi lại thử xác nhận xem có đúng hay không mà thôi
Quả nhiên là có người không muốn nàng yên mà ,nhưng dù sao Mộ Dung Như Tuyết cũng xoay người lại quan sát người vừa mới gọi mình vừa nhìn Mộ Dung Như Tuyết cũng âm thầm chậc lưỡi .Da của hắn thực trắng, ngũ quan tuấn mỹ thoạt nhìn liền cảm thấy hấp dẫn, nhất là đôi môi, cơ hồ giống màu son hồng nhuận, tuy tướng mạo hắn đẹp, nhưng không hề có nữ khí; Nhất là cặp mắt thiển sắc kia, thú nhã lại kiêu ngạo.
Dùng mỹ nam tử để hình dung hắn tuyệt không quá, thân cao gần bảy thước*, thân gầy, trường bào màu xanh quần áo thêu lam văn, mái tóc đen được búi gọn gàng trên đỉnh đầu, đính tinh xảo bạch ngọc bên trên, đứng cách đầu thuyền hoa không xa cùng nàng xa xa nhìn lại, sợi tóc bị gió thổi hơi hơi tung bay, toàn thân phát ra một cỗ trong sáng thú nhã hơi thở, làm cho người ta thoải mái
"Đúng là ta , Có chuyện gì sao " Không chỉ có Mộ Dung NHư Tuyết quay người lại mà người bên cạnh của Mộ Dung Như Tuyết cũng quay người lại .Lúc này đây Kiều Thụy Dương mới có cơ hội quan sát rõ người bên cạnh của Mộ Dung Như Tuyết chỉ thấy người đó cao hơn Mộ Dung Như Tuyết khoảng một thước ,thân hình không có vẻ rắn rỏi lắm nhưng điều kì lạ chính là người này lại có cách ăn mặc gần giống với Mộ Dung Như Tuyết chỉ khác mỗi màu nếu như người bên cạnh là một màu trắng thuần túy thì người bên cạnh chính là một đóa hoa đỏ rực khiến người ta phải chói mắt tỏa anh hào quang
" Thật may mắn khi gặp công tử tại đây " Nghe vậy biết mình đã chọn đúng đối tượng ,Kiều Thụy Dương nhanh chóng tiến lên làm thân nếu tương lai có thể kết thân với người này sau nay hắn nhất định có thể có chỗ đứng ổn định trong gia tộc
" Không biết vị công tử này tìm ta có chuyện gì sao " Thấy tên này có vẻ hơi nịnh hót Mộ Dung Như TUyết nhíu mày không vui
" Ta in giới thiệu một chút ta tên là Kiều Thụy Dương rất vui làm quen với hai người " Kiều Thụy Dương giới thiệu rất tự nhiên sau đó quay người lại giới thiệu mọi người đằng sau
" Đây là biểu muội của ta Kiều Anh Hoa và một số người hộ vệ của bọn ta "
" Hừ..." Kiều Anh Hoa từ nhỏ đã được nuông chiều lên đối với những kẻ mạnh hay yếu đều không quan tâm cô ta chỉ đang tức tối tại sao mình lại phải đi chào hòi hai người quê mùa này cơ chứ không phải bọn họ lên làm quen với nàng trước hay sao
Thấy thái độ của Kiều Anh Hoa như vậy Kiều Thụy Dương chỉ còn nước thở dài nha đầu này từ nhỏ đã bị chiều chuộng quá nhiều cho lên tính tình ngang bướng kiêu căng càng lớn không coi ai ra gì nếu không phải lần này ả ta bắt hắn mang theo thì thực sự hắn hông muốn mang theo chút nào
Nhưng chưa kịp để Mộ Dung Như TUyết tiếp lời thì Lục Hữu Bằng im lặng từ nãy giờ đã lên tiếng trước
" Hóa ra là Kiều thiếu chủ người gia tộc họ Kiều nổi danh tài phú một phương nghe danh đã lâu hôm nay thật là có may mắn gặp " Lục Hữu Bằng hiển nhiên khi nghe đến nhà họ Kiều thì có thể biết ngay thân phận của bọn họ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.