Chương 53: Thật ra thịt mãng xà cũng rất ngon
V1234567890
01/11/2017
Ngay khi nghe Huỳnh Trương Nam nói vậy Mộ Dung Như Tuyết lập tức cười
lớn đó chính là một nụ cười châm chọc đúng chính sác là vậy
" Muốn giáo huấn ta sao,phải xem ngươi có bản lĩnh không đã " Giọng nói lạnh lùng của Mộ Dung Như Tuyết vang lên khiến người nghe phải dùng mình mà Huỳnh Trương Nam cũng khá hơn là mấy.Hắn cảm thấy bị chèn ép bởi cái khí thế này nhưng suy nghĩ lại một chút việc gì hắn phải sợ cơ chứ nhìn dáng vẻ này tiểu tử này cùng lắm chỉ là một tên chiến sĩ cấp 3 hay cấp 4 gì đó thôi
" Ngươi tưởng ta sợ ngươi chắc " Huỳnh Trương Nam giọng pha một chút run rẩy nói.Xong lại dơ tay vuốt chiếc nhẫn phía ngón tay phải của mình thật chăm chú giống như muốn cho mọi người xem nhưng thật chất hắn đang trấn áp mình không sợ khí thế của Mộ Dung Như Tuyết
Thấy hành động của Huỳnh Trương Nam như vậy Mộ Dung Như Tuyết châm chọc nói
" Nhẫn sao, đừng tưởng ngươi có thì oai lắm .Ta đây cũng có hai cái ai sợ ngươi chứ " Nói xong Mộ Dung Như Tuyết từ không gian chỉ giới lấy ra hai chiếc nhẫn của Liệt Hỏa và cái của Bạch Ngọc
Khi mọi người nhìn thấy hai chiếc nhẫn này đều ngạt nhiên nhưng họ lại nghĩ lại trên đời này không thiếu những cửa hàng bán nhân,nhưng ngay cả Phong Diệc Phi cũng phải kinh ngạt không ngờ tên tiểu tử này nhanh vậy đã có một con ma thú mới không biết là ma thú cường đại nào đây
Bất ngờ nhất vẫn là Huỳnh Trương Nam khi hắn nhìn hai chiếc nhẫn kia cảm thấy nó rất tinh sảo một chiếc thì màu đỏ sậm bên trên là những ngọn lửa nhỏ,còn chiếc kia lại khác biệt hoàn toàn màu xanh như ngọc giống như trong suốt bên trên cũng óc hoa văn bông tuyết rơi li ti nhỏ.Trời ơi hắn chưa từng thấy những chiếc nhẫn nào tinh sảo như vậy không biết nha đầu này mua được ở đâu
" Đúng là đồ ngu dốt không biết gì chỉ có nhẫn thôi ngươi làm được cái gì chứ,không có ma thú xem ngươi đánh lại ta như thế nào " Huỳnh Trương Nam phách lối nói đúng là một tên tiểu tử không hiểu chuyện chỉ có mỗi cái nhẫn thôi mà cũng đòi làm Triệu hồi sư đúng là đồ ngu xuẩn hết chỗ nói
" Vậy sao " Mộ Dung Như Tuyết thầm mỉm cười trong lòng lần này đừng trách nàng ra tay tàn nhẫn ai bảo hắn động chạm tới nàng trước
Không chần chừ lâu ngay sau đó Mộ Dung Như Tuyết khí thế mười phần nói
" Liệt Hỏa,Bạch Ngọc ra đi " Ngay sau lời nói của Mộ Dung Như Tuyết lập tức trước mặt nàng xuất hiện hình ảnh của Liệt Hỏa và Bạch Ngọc dưới hình dạng của ma sủng
" Ha..Ha.. hóa ra là Thuần thú sư" Huỳnh Trương Nam cười ầm cả lên,hóa ra tên tiểu tử này cùng hai con ma sủng này mà cũng đòi đấu với hắn sao, chỉ cần mãng xà của hắn quất cũng đủ cho hai tiểu ma sủng này chết rồi.Nhưng mà cũng không ngờ nha tiểu tử này cũng cư nhiên là Thuần thú sư cùng nghề với hắn.Nhưng hắn cũng thắc mắc là tiểu tử này tại sao không chọn con ma sủng khí thế một chút chứ như hắn chẳng hạn
Cũng không trách được Huỳnh Trương Nam có ý nghĩ như vậy mà ngay cả mọi người xung quanh trừ Phong Diệc Phi cũng nghĩ như thế ai mà ngờ được tên tiểu tử này là một Triệu hồi sư chứ.Chẳng ai là Triệu hồi sư mà không đeo nhẫn khi cần thì lôi ra như tên tiểu tử kia cả hơn nữa nhìn hình dáng của hai con ma thú này rõ dàng là ma sủng cho những tiểu thư nhà giàu nuôi mà
Mặc kệ tiếng cười nhạo của Huỳnh Trương Nam,Mộ Dung Như Tuyết vẫn bình tĩnh như thường chỉ là mọi người đều không thấy dưới mũ đội đầu Mộ Dung Như Tuyết đã nở nụ cười khát máu
" Hai con ma sủng của ngươi trông dễ thương đấy nhưng mà hãy mang về nhà mà chơi đi chứ đừng có mà ra ngoài đường nháo như vậy đúng là tên miệng còn hơi sữa mà " Huỳnh Trương Nam mỉa mai châm chọc
"Vậy sao nhưng hai con ma sủng của ta đây lại rất thích chiến đấu không biết ngài có chấp nhận lời thách đấu của ta hay không đây " Mộ Dung Như Tuyết lạnh giọng nói nàng không cho phép ai động vào người của nàng
" Ha..Ha nếu ngươi không sợ hai con ma sủng của người chết thì cư việc " Huỳnh Trương Nam vui vẻ nói một con mãng xà cao hơn hai thước đấu với hai con sủng vật to bằng con mèo thì hắn lần này chắc thắng rồi
" Ra tay đi " Mộ Dung Như Tuyết lạnh giọng quát
" Vâng thưa chủ nhân " Hai con ma thú đồng nhất một lời ánh mắt chúng nhìn Huỳnh Trương Nam từ vừa nãy đến giờ rồi đáng tiếc hắn lại không chú ý khí chất của hai con ma thú này.Giám gọi bọn chúng là ma sủng lần này tên này chết chắc rồi, thân phận bọn chúng tôn quý như vậy mà giám xếp bọn chúng vào hàng ma sủng thấp hèn ấy lần này bọn chúng sẽ cho tên này một bài học Ngay lập tức khi nghe câu nói như vậy thì Huỳnh Trương Nam thân thể bắt đầu run rẩy ngã xuống đất hắn không nghe lầm chứ ma sủng mà lại biết nói trừ khi đó chính là ma thú không phải ma sủng.Lần này thì hắn toi thật rồi đáng lẽ hắn phải nghe lời sư phụ nói khi không lại gặp phải rắc rối lớn không biết có giữ được tính mạng hay không đây
Mà không chỉ riêng mỗi mình Huỳnh Trương Nam mọi người đều bất ngờ không ngờ tên tiểu tử đó cư nhiên là TRiệu hồi sư không phải dạo này Triệu hồi sư lại nhiều vậy chứ.Mà lần này mọi người có thể tận mắt chứng kiến việc hai Triệu hồi sư đánh nhau rồi đúng là việc lớn hiếm thấy mà
Nhưng Mộ Dung Như Tuyết khi thấy hình ảnh Huynh Trương Nam ngã xuống đất chân mày lá liễu hơi nhíu lại.Sao mà nàng cảm thấy tên này sợ nàng vậy chứ nếu hắn là Triệu hồi sư không phải lên đánh một trận mới phân được kết quả hay sao dù sai trông ma thú của nàng cũng rất nhỏ nhắn dễ thương mà.Việc gì phải run sợ đến mức không đứng vững như thế chứ Trừ phi hắn có tật giật mình
Mộ Dung Như Tuyết cũng rất ngạt nhiên với suy đoán của mình nhưng nhìn biểu hiện của hắn quả thật rất giống với hành vi nói dối.Nghĩ như vậy Mộ Dung Như Tuyết lại nở một nụ cười quỷ dị lần này có trò hay để xem rồi
Ngay khi Liệt Hỏa và Lôi Trấn đang hướng về phía mãng xà đi tới mà con mãng xà kia cũng không còn tư thế hiên ngang cao ngạo như trước nữa mà thay vào đó chính là cả người nó run run nhanh chóng bò ra phía đằng sau Huỳnh Trương Nam chốn nhưng thân thể to lớn của nó chốn sau Huỳnh Trương Nam cũng chẳng ăn thua gì
Nhìn một cảnh như vậy Mộ Dung NHư Tuyết càng chắc chắn với suy đoán của mình hơn tên này không phải là một Triệu hồi sư mà chính là một tên thuần thú sư giả danh Triệu hồi sư thật buồn cười a.Trái lại với Mộ Dung NHư Tuyết mọi người ngày càng mơ màng thắc mắc vì sao vị Triệu hồi sư này lại sợ vị Triệu hồi sư nhỏ tuổi kia vậy chứ dù sao ma thú của vị Triệu hồi sư này cũng to lớn hơn mà
" Sao sợ à " Liệt Hỏa vừa đi vừa nhe chiếc răng sắc nhọn của mình ra,khác hẳn với vẻ ngoài nhỏ nhắn dễ thương của hắn.Mà Bạch Ngọc đi bên cạnh khí thế cũng không kém trên người tỏa ra khí hàn làm mọi người xung quanh rét run
Bên kia thấy hai con ma thú như vậy Mộ Dung Như Tuyết bỗng nhiên nảy sinh ra một sáng kiến nào đó lên tiếng nói
" Thật ra ta cảm thấy thịt mãng xà cũng rất ngon không đến nỗi tồi đâu " Câu nói này hoàn toàn làm mọi người xung quanh chợt dùng mình từ trước đến nay chưa từng có ai giám giết ma thú của Triệu hồi sư cả phải biết là ma thú và Triệu hồi sư có liên kết rất chặt chẽ với nhau.Nếu như mà ma thú chết thì Triệu hồi sư sẽ bị thương rất nặng không những tinh thần lực bị tổn thương nặng nề mà còn có nguy cơ bị tàn phế.Tiểu tử này đúng là đủ ác độc
Đối với mọi người thì như vậy nhưng hai con ma thú kia lại suy nghĩ khác hoàn toàn bọn chúng đang suy nghĩ xem thịt mãng xà làm như thế nào sẽ ngon nhất .Mà hai con mắt của Liệt hỏa nhìn con mãng xà kia càng thêm khát máu
" Chủ nhân người định làm món gì " Liệt Hỏa lên tiếng hỏi chỉ cần hình dung thôi nó cũng đủ thèm rồi
" Ta thấy có rất nhiều món nha ví dụ như mãng xà ném lửa,mãng xà xé phay,mãng xà sào xả lăn,mãng xà chiên giòn,mãng xà hầm xả "Mộ Dung Như Tuyết nghĩ đi nghĩ lại vẫn thấy món nào cũng rất ngon
Mộ Dung Như Tuyết càng kể càng hăng hơn mà hai con ma thú kia thấy Mộ Dung Như Tuyết kể toàn món ăn ngon như vậy có một số bọn chúng còn chưa ăn đâu bọn chúng bây giờ rất muốn giết chết con mãng xà kia làm thịt nha
Mà con mãng xà kia cũng càng ngày càng ý thức được nguy hiểm cận kề hơn nó càng ngày càng run sợ ngay cả chủ nhân của nó cũng run không kém gì nó
"Xin ngài tha cho tôi " Huỳnh Trương Nam nhanh chóng quỳ xuống chắp hai tay cầu xin bây giờ muốn có con đường sống chỉ còn nước nhận tội thôi
"Sao vậy " Mộ Dung Như Tuyết ngây thơ hỏi quả thực nàng chưa làm gì đâu a.Sao chưa tri hắn đã quỳ xống như vậy thật là oan cho nàng quá đi
" Xin ngài hãy tha cho tôi và nó.Tôi thật sự sai rồi đáng ra tôi không lên giả danh Triệu hồi sư ngài tôi sai rồi xin ngài tha cho tôi " Huỳnh Trương Nam vừa quỳ xuống vừa dập đầu lậy hắn bây giờ không còn cách nào khác
Bây giờ mọi người xung quanh mới choàng tỉnh hóa ra là tên này giả danh Triệu hồi sư,lên khi hắn gặp Triệu hồi sư thật mới sợ như vậy.Con mẹ nó hắn thật đáng chết mà dám đi lừa bọn họ vốn là một tên Triệu hoán sư cư nhiên cho mình là Triệu hồi sư thật không biết sống chết mà.Nay lại đụng vào hàng thật lần này tên này không thoát nổi rồi
" Muốn giáo huấn ta sao,phải xem ngươi có bản lĩnh không đã " Giọng nói lạnh lùng của Mộ Dung Như Tuyết vang lên khiến người nghe phải dùng mình mà Huỳnh Trương Nam cũng khá hơn là mấy.Hắn cảm thấy bị chèn ép bởi cái khí thế này nhưng suy nghĩ lại một chút việc gì hắn phải sợ cơ chứ nhìn dáng vẻ này tiểu tử này cùng lắm chỉ là một tên chiến sĩ cấp 3 hay cấp 4 gì đó thôi
" Ngươi tưởng ta sợ ngươi chắc " Huỳnh Trương Nam giọng pha một chút run rẩy nói.Xong lại dơ tay vuốt chiếc nhẫn phía ngón tay phải của mình thật chăm chú giống như muốn cho mọi người xem nhưng thật chất hắn đang trấn áp mình không sợ khí thế của Mộ Dung Như Tuyết
Thấy hành động của Huỳnh Trương Nam như vậy Mộ Dung Như Tuyết châm chọc nói
" Nhẫn sao, đừng tưởng ngươi có thì oai lắm .Ta đây cũng có hai cái ai sợ ngươi chứ " Nói xong Mộ Dung Như Tuyết từ không gian chỉ giới lấy ra hai chiếc nhẫn của Liệt Hỏa và cái của Bạch Ngọc
Khi mọi người nhìn thấy hai chiếc nhẫn này đều ngạt nhiên nhưng họ lại nghĩ lại trên đời này không thiếu những cửa hàng bán nhân,nhưng ngay cả Phong Diệc Phi cũng phải kinh ngạt không ngờ tên tiểu tử này nhanh vậy đã có một con ma thú mới không biết là ma thú cường đại nào đây
Bất ngờ nhất vẫn là Huỳnh Trương Nam khi hắn nhìn hai chiếc nhẫn kia cảm thấy nó rất tinh sảo một chiếc thì màu đỏ sậm bên trên là những ngọn lửa nhỏ,còn chiếc kia lại khác biệt hoàn toàn màu xanh như ngọc giống như trong suốt bên trên cũng óc hoa văn bông tuyết rơi li ti nhỏ.Trời ơi hắn chưa từng thấy những chiếc nhẫn nào tinh sảo như vậy không biết nha đầu này mua được ở đâu
" Đúng là đồ ngu dốt không biết gì chỉ có nhẫn thôi ngươi làm được cái gì chứ,không có ma thú xem ngươi đánh lại ta như thế nào " Huỳnh Trương Nam phách lối nói đúng là một tên tiểu tử không hiểu chuyện chỉ có mỗi cái nhẫn thôi mà cũng đòi làm Triệu hồi sư đúng là đồ ngu xuẩn hết chỗ nói
" Vậy sao " Mộ Dung Như Tuyết thầm mỉm cười trong lòng lần này đừng trách nàng ra tay tàn nhẫn ai bảo hắn động chạm tới nàng trước
Không chần chừ lâu ngay sau đó Mộ Dung Như Tuyết khí thế mười phần nói
" Liệt Hỏa,Bạch Ngọc ra đi " Ngay sau lời nói của Mộ Dung Như Tuyết lập tức trước mặt nàng xuất hiện hình ảnh của Liệt Hỏa và Bạch Ngọc dưới hình dạng của ma sủng
" Ha..Ha.. hóa ra là Thuần thú sư" Huỳnh Trương Nam cười ầm cả lên,hóa ra tên tiểu tử này cùng hai con ma sủng này mà cũng đòi đấu với hắn sao, chỉ cần mãng xà của hắn quất cũng đủ cho hai tiểu ma sủng này chết rồi.Nhưng mà cũng không ngờ nha tiểu tử này cũng cư nhiên là Thuần thú sư cùng nghề với hắn.Nhưng hắn cũng thắc mắc là tiểu tử này tại sao không chọn con ma sủng khí thế một chút chứ như hắn chẳng hạn
Cũng không trách được Huỳnh Trương Nam có ý nghĩ như vậy mà ngay cả mọi người xung quanh trừ Phong Diệc Phi cũng nghĩ như thế ai mà ngờ được tên tiểu tử này là một Triệu hồi sư chứ.Chẳng ai là Triệu hồi sư mà không đeo nhẫn khi cần thì lôi ra như tên tiểu tử kia cả hơn nữa nhìn hình dáng của hai con ma thú này rõ dàng là ma sủng cho những tiểu thư nhà giàu nuôi mà
Mặc kệ tiếng cười nhạo của Huỳnh Trương Nam,Mộ Dung Như Tuyết vẫn bình tĩnh như thường chỉ là mọi người đều không thấy dưới mũ đội đầu Mộ Dung Như Tuyết đã nở nụ cười khát máu
" Hai con ma sủng của ngươi trông dễ thương đấy nhưng mà hãy mang về nhà mà chơi đi chứ đừng có mà ra ngoài đường nháo như vậy đúng là tên miệng còn hơi sữa mà " Huỳnh Trương Nam mỉa mai châm chọc
"Vậy sao nhưng hai con ma sủng của ta đây lại rất thích chiến đấu không biết ngài có chấp nhận lời thách đấu của ta hay không đây " Mộ Dung Như Tuyết lạnh giọng nói nàng không cho phép ai động vào người của nàng
" Ha..Ha nếu ngươi không sợ hai con ma sủng của người chết thì cư việc " Huỳnh Trương Nam vui vẻ nói một con mãng xà cao hơn hai thước đấu với hai con sủng vật to bằng con mèo thì hắn lần này chắc thắng rồi
" Ra tay đi " Mộ Dung Như Tuyết lạnh giọng quát
" Vâng thưa chủ nhân " Hai con ma thú đồng nhất một lời ánh mắt chúng nhìn Huỳnh Trương Nam từ vừa nãy đến giờ rồi đáng tiếc hắn lại không chú ý khí chất của hai con ma thú này.Giám gọi bọn chúng là ma sủng lần này tên này chết chắc rồi, thân phận bọn chúng tôn quý như vậy mà giám xếp bọn chúng vào hàng ma sủng thấp hèn ấy lần này bọn chúng sẽ cho tên này một bài học Ngay lập tức khi nghe câu nói như vậy thì Huỳnh Trương Nam thân thể bắt đầu run rẩy ngã xuống đất hắn không nghe lầm chứ ma sủng mà lại biết nói trừ khi đó chính là ma thú không phải ma sủng.Lần này thì hắn toi thật rồi đáng lẽ hắn phải nghe lời sư phụ nói khi không lại gặp phải rắc rối lớn không biết có giữ được tính mạng hay không đây
Mà không chỉ riêng mỗi mình Huỳnh Trương Nam mọi người đều bất ngờ không ngờ tên tiểu tử đó cư nhiên là TRiệu hồi sư không phải dạo này Triệu hồi sư lại nhiều vậy chứ.Mà lần này mọi người có thể tận mắt chứng kiến việc hai Triệu hồi sư đánh nhau rồi đúng là việc lớn hiếm thấy mà
Nhưng Mộ Dung Như Tuyết khi thấy hình ảnh Huynh Trương Nam ngã xuống đất chân mày lá liễu hơi nhíu lại.Sao mà nàng cảm thấy tên này sợ nàng vậy chứ nếu hắn là Triệu hồi sư không phải lên đánh một trận mới phân được kết quả hay sao dù sai trông ma thú của nàng cũng rất nhỏ nhắn dễ thương mà.Việc gì phải run sợ đến mức không đứng vững như thế chứ Trừ phi hắn có tật giật mình
Mộ Dung Như Tuyết cũng rất ngạt nhiên với suy đoán của mình nhưng nhìn biểu hiện của hắn quả thật rất giống với hành vi nói dối.Nghĩ như vậy Mộ Dung Như Tuyết lại nở một nụ cười quỷ dị lần này có trò hay để xem rồi
Ngay khi Liệt Hỏa và Lôi Trấn đang hướng về phía mãng xà đi tới mà con mãng xà kia cũng không còn tư thế hiên ngang cao ngạo như trước nữa mà thay vào đó chính là cả người nó run run nhanh chóng bò ra phía đằng sau Huỳnh Trương Nam chốn nhưng thân thể to lớn của nó chốn sau Huỳnh Trương Nam cũng chẳng ăn thua gì
Nhìn một cảnh như vậy Mộ Dung NHư Tuyết càng chắc chắn với suy đoán của mình hơn tên này không phải là một Triệu hồi sư mà chính là một tên thuần thú sư giả danh Triệu hồi sư thật buồn cười a.Trái lại với Mộ Dung NHư Tuyết mọi người ngày càng mơ màng thắc mắc vì sao vị Triệu hồi sư này lại sợ vị Triệu hồi sư nhỏ tuổi kia vậy chứ dù sao ma thú của vị Triệu hồi sư này cũng to lớn hơn mà
" Sao sợ à " Liệt Hỏa vừa đi vừa nhe chiếc răng sắc nhọn của mình ra,khác hẳn với vẻ ngoài nhỏ nhắn dễ thương của hắn.Mà Bạch Ngọc đi bên cạnh khí thế cũng không kém trên người tỏa ra khí hàn làm mọi người xung quanh rét run
Bên kia thấy hai con ma thú như vậy Mộ Dung Như Tuyết bỗng nhiên nảy sinh ra một sáng kiến nào đó lên tiếng nói
" Thật ra ta cảm thấy thịt mãng xà cũng rất ngon không đến nỗi tồi đâu " Câu nói này hoàn toàn làm mọi người xung quanh chợt dùng mình từ trước đến nay chưa từng có ai giám giết ma thú của Triệu hồi sư cả phải biết là ma thú và Triệu hồi sư có liên kết rất chặt chẽ với nhau.Nếu như mà ma thú chết thì Triệu hồi sư sẽ bị thương rất nặng không những tinh thần lực bị tổn thương nặng nề mà còn có nguy cơ bị tàn phế.Tiểu tử này đúng là đủ ác độc
Đối với mọi người thì như vậy nhưng hai con ma thú kia lại suy nghĩ khác hoàn toàn bọn chúng đang suy nghĩ xem thịt mãng xà làm như thế nào sẽ ngon nhất .Mà hai con mắt của Liệt hỏa nhìn con mãng xà kia càng thêm khát máu
" Chủ nhân người định làm món gì " Liệt Hỏa lên tiếng hỏi chỉ cần hình dung thôi nó cũng đủ thèm rồi
" Ta thấy có rất nhiều món nha ví dụ như mãng xà ném lửa,mãng xà xé phay,mãng xà sào xả lăn,mãng xà chiên giòn,mãng xà hầm xả "Mộ Dung Như Tuyết nghĩ đi nghĩ lại vẫn thấy món nào cũng rất ngon
Mộ Dung Như Tuyết càng kể càng hăng hơn mà hai con ma thú kia thấy Mộ Dung Như Tuyết kể toàn món ăn ngon như vậy có một số bọn chúng còn chưa ăn đâu bọn chúng bây giờ rất muốn giết chết con mãng xà kia làm thịt nha
Mà con mãng xà kia cũng càng ngày càng ý thức được nguy hiểm cận kề hơn nó càng ngày càng run sợ ngay cả chủ nhân của nó cũng run không kém gì nó
"Xin ngài tha cho tôi " Huỳnh Trương Nam nhanh chóng quỳ xuống chắp hai tay cầu xin bây giờ muốn có con đường sống chỉ còn nước nhận tội thôi
"Sao vậy " Mộ Dung Như Tuyết ngây thơ hỏi quả thực nàng chưa làm gì đâu a.Sao chưa tri hắn đã quỳ xống như vậy thật là oan cho nàng quá đi
" Xin ngài hãy tha cho tôi và nó.Tôi thật sự sai rồi đáng ra tôi không lên giả danh Triệu hồi sư ngài tôi sai rồi xin ngài tha cho tôi " Huỳnh Trương Nam vừa quỳ xuống vừa dập đầu lậy hắn bây giờ không còn cách nào khác
Bây giờ mọi người xung quanh mới choàng tỉnh hóa ra là tên này giả danh Triệu hồi sư,lên khi hắn gặp Triệu hồi sư thật mới sợ như vậy.Con mẹ nó hắn thật đáng chết mà dám đi lừa bọn họ vốn là một tên Triệu hoán sư cư nhiên cho mình là Triệu hồi sư thật không biết sống chết mà.Nay lại đụng vào hàng thật lần này tên này không thoát nổi rồi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.