Ác Ma Tổng Giám Đốc, Anh Hổn Đản
Chương 143
Xà Thôn Kình
08/01/2015
Vì muốn xác nhận , Lâm Khả Tâm lại một trận náo loạn , cái này người y tá cũng không có biện pháp cự tuyệt chỉ có thể hỏi ý kiến của Tư Đồ Viêm , sau khi đáp
ứng yêu cầu , Lâm Khả Tâm được mang đến phòng giữ ấm nhìn đứa nhỏ
"Lâm Tiểu Thư , đứa bé thứ 7 đang giữ ấm là con trai của cô , thân thể của đứa bé thực suy yếu , cô đứng đây nhìn là được rồi , gnàn vạn lần đừng ôm đứa bé đi ra bằng không sẽ nhiễm bệnh không tốt đâu"
"Được. . . . . ."
Bởi vì kích động , Lâm Khả Tâm chỉ có thể dùng bản năng trả lời sự nhắc nhở của y tá , cách một lớp kính , cô nhìn tiểu sinh mệnh do cô mang nặng đẻ đau ra trong lòng dâng lên một cỗ ấm áp .
So với đứa bé khác , cục cưng của cô gầy hơn nhiều , tuy còn nhỏ nhưng trên mặt vẫn có thể ẩn ẩn nét của cô và Tư Đồ Viêm , cô chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và Tư Đồ Viêm kết hợp lại có thể sinh ra hài hoà tốt đẹp như vậy , nghĩ đến thiếu chút nữa cô bóp chết tiểu sinh mệnh đáng yêu trong bụng , cô liền cảm thấy thật tội ác cảm , hơn nữa vốn không thể nhịn được , Lâm Khả Tâm liền khóc nức nở ra.
" Lâm Tiểu THư , Lâm Tiểu Thư" Thấy Lâm Khả Tâm khóc vậy , y tá nhất thời luống cuống , cô vội vàng gọi người tới mang Lâm Khả Tâm trở về phòng
Chắc hẳn phải vậy , phản ứng của Lâm Khả Tâm không tránh khỏi lổ tai của Tư Đồ Viêm , lúc anh vào phòng bệnh , cô liền nhắm mắt loại , ngoại trừ mí mắt dựt dựt thì thoạt nhìn như đang ngủ say .
Từ cuối tuần tới giờ , mỗi lần anh vào phòng bệnh , cô đều ở trang thái này , anh biết cô không muốn gặp anh nên mới giả vờ ngủ , lúc trước vì áy náy nên không muốn vạch trần cô , nay cô đã tốt hơn nhiều , vì vậy anh không hề kiêng nể gì liền nói.
"Em định giả vờ đến lúc nào?"
Nhưng Lâm Khả Tâm vẫn như trước mắt nhắm lại , không có ý định mở mắt ra , không phải có một câu vậy sau anh vĩnh viễn kêu một người đang giả bộ ngủ? Lâm Khả Tâm trong lòng quyết định mặc kệ anh nói gì cô sẽ giả vờ ngủ , ít nhất hiện tại cô cũng không muốn đối mặt với anh một chút .
Nhưng Tư Đồ Viêm lại rất thấu hiểu kế hoạch của cô " Lâm Khả Tâm , nếu em
không mở mắt tôi sẽ không thảo luận với em về chuyện quyền nuôi dưỡng đứa bé , mà trực tiếp mang nó đi,"
Nghe Tư Đồ Viêm nói sẽ đem đứa bé đi , Lâm Khả Tâm bật người mở mắt , cô ngồi dậy kích động nhìn anh.
ứng yêu cầu , Lâm Khả Tâm được mang đến phòng giữ ấm nhìn đứa nhỏ
"Lâm Tiểu Thư , đứa bé thứ 7 đang giữ ấm là con trai của cô , thân thể của đứa bé thực suy yếu , cô đứng đây nhìn là được rồi , gnàn vạn lần đừng ôm đứa bé đi ra bằng không sẽ nhiễm bệnh không tốt đâu"
"Được. . . . . ."
Bởi vì kích động , Lâm Khả Tâm chỉ có thể dùng bản năng trả lời sự nhắc nhở của y tá , cách một lớp kính , cô nhìn tiểu sinh mệnh do cô mang nặng đẻ đau ra trong lòng dâng lên một cỗ ấm áp .
So với đứa bé khác , cục cưng của cô gầy hơn nhiều , tuy còn nhỏ nhưng trên mặt vẫn có thể ẩn ẩn nét của cô và Tư Đồ Viêm , cô chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và Tư Đồ Viêm kết hợp lại có thể sinh ra hài hoà tốt đẹp như vậy , nghĩ đến thiếu chút nữa cô bóp chết tiểu sinh mệnh đáng yêu trong bụng , cô liền cảm thấy thật tội ác cảm , hơn nữa vốn không thể nhịn được , Lâm Khả Tâm liền khóc nức nở ra.
" Lâm Tiểu THư , Lâm Tiểu Thư" Thấy Lâm Khả Tâm khóc vậy , y tá nhất thời luống cuống , cô vội vàng gọi người tới mang Lâm Khả Tâm trở về phòng
Chắc hẳn phải vậy , phản ứng của Lâm Khả Tâm không tránh khỏi lổ tai của Tư Đồ Viêm , lúc anh vào phòng bệnh , cô liền nhắm mắt loại , ngoại trừ mí mắt dựt dựt thì thoạt nhìn như đang ngủ say .
Từ cuối tuần tới giờ , mỗi lần anh vào phòng bệnh , cô đều ở trang thái này , anh biết cô không muốn gặp anh nên mới giả vờ ngủ , lúc trước vì áy náy nên không muốn vạch trần cô , nay cô đã tốt hơn nhiều , vì vậy anh không hề kiêng nể gì liền nói.
"Em định giả vờ đến lúc nào?"
Nhưng Lâm Khả Tâm vẫn như trước mắt nhắm lại , không có ý định mở mắt ra , không phải có một câu vậy sau anh vĩnh viễn kêu một người đang giả bộ ngủ? Lâm Khả Tâm trong lòng quyết định mặc kệ anh nói gì cô sẽ giả vờ ngủ , ít nhất hiện tại cô cũng không muốn đối mặt với anh một chút .
Nhưng Tư Đồ Viêm lại rất thấu hiểu kế hoạch của cô " Lâm Khả Tâm , nếu em
không mở mắt tôi sẽ không thảo luận với em về chuyện quyền nuôi dưỡng đứa bé , mà trực tiếp mang nó đi,"
Nghe Tư Đồ Viêm nói sẽ đem đứa bé đi , Lâm Khả Tâm bật người mở mắt , cô ngồi dậy kích động nhìn anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.