Chương 71: Cô có khả năng mong chờ cái gì đâu?
Thuỷ Thường Hựu
18/08/2014
"Nhưng mà đêm qua không phải anh đã muốn. . . . . ." Lâm Khả Tâm nghiêng đầu sang một bên hỏi .
Mà Tư Đồ Viêm đã cởi xong quần áo , không nói hai lời liền đặt cô dưới thân .
"Bây giờ trời còn sớm như vậy hay là thôi đi. . . . . ." Lâm Khả Tâm muốn cự tuyệt nhưng anh căn bản không để ý tới những gì cô nói , anh bá đạo xé rách toàn bộ quần áo thành từng mảnh , sau đó mặc kệ cô có muốn hay không , anh điên cuồng như hổ đói mà ăn sạch sẽ.
"Không cần. . . . . .Đau . . . . . ."
Sự khẩn cầu của Lâm Khả Tâm cũng không làm cho Tư Đồ Viêm dừng tay , mà
thậm chí còn kích thích động tác của anh ngày càng kịch liệt hơn , cô cau mày nhìn khuôn mặt tuấn mỹ của anh , trên mặt mang theo chút phẫn nộ cùng tàn ác , sự ôn nhu của ngày hôm qua tìm một chút cũng không có .
Trong lòng nói cho cô biết lúc này đây còn hơn là dục vọng , dường như anh đang đem cô ra để phát tiết cái gì đó , ý thức được anh thuần tuý đem cô thành công cụ cho anh phát tiết , cô bỗng cảm thấy thật buồn cười , mà cũng đúng thôi , từ ngày đầu tiên quen biết anh , anh chính là người lãnh khốc vô tình lại khó có thể nắm bắt , cho nên cô làm sao có thể chờ mong anh sẽ vì cô mà thay đổi? Mà cuộc hôn nhân này , cô có năng lực chờ mong cái gì đâu?
Sau khi phát tiết xong , Tư Đồ Viêm đứng dậy tắm rửa , còn Lâm Khả Tâm không nhúc nhích nằm trên giường , ánh mắt giống như không có tiêu cự , không nhớ rõ anh đã phát tiết bao nhiêu lần , cô chỉ biết hạ thân đau đến tê điếng .. Lòng cô bây giờ đã không còn cảm giác gì nữa ..
Tắm xong , ánh mắt Tư Đồ Viêm thấy Lâm Khả Tâm trống rỗng nằm trên giường
, liền nói một câu: " Anh đi công tác , ba ngày này em ở nhà cho anh , nếu để anh biết em dám tự tiện ra ngoài , hậu quả em hiểu rõ." Nói xong , anh đóng cửa lại , để cho một mình cô đối mặt với cả phòng trống không .
Lâm Khả Tâm nằm trên giường từ giữa trưa cho đến tối mới bước xuống , hơn nữa chỉ cần động một cái thì cả người liền đau nhức .
Bởi vì không có tâm tình và sức lực để nấu cơm nên cô đi tắm rửa , rồi tuỳ tiện lấy chút gì đó mà ăn .
Ngồi trên sofa , vô tình cô nhìn thấy hôn thú rớt ngay cửa , cô đứng dậy nhặt lên , cô mở ra nhìn thấy chữ kí của chính mình rốt cuộc nhịn không được nước mắt liền chảy ra.
Thì ra ngoài hôn thú giá rẻ , ngay cả hôn nhân của chính cô cũng rẻ như vậy .
Mà Tư Đồ Viêm đã cởi xong quần áo , không nói hai lời liền đặt cô dưới thân .
"Bây giờ trời còn sớm như vậy hay là thôi đi. . . . . ." Lâm Khả Tâm muốn cự tuyệt nhưng anh căn bản không để ý tới những gì cô nói , anh bá đạo xé rách toàn bộ quần áo thành từng mảnh , sau đó mặc kệ cô có muốn hay không , anh điên cuồng như hổ đói mà ăn sạch sẽ.
"Không cần. . . . . .Đau . . . . . ."
Sự khẩn cầu của Lâm Khả Tâm cũng không làm cho Tư Đồ Viêm dừng tay , mà
thậm chí còn kích thích động tác của anh ngày càng kịch liệt hơn , cô cau mày nhìn khuôn mặt tuấn mỹ của anh , trên mặt mang theo chút phẫn nộ cùng tàn ác , sự ôn nhu của ngày hôm qua tìm một chút cũng không có .
Trong lòng nói cho cô biết lúc này đây còn hơn là dục vọng , dường như anh đang đem cô ra để phát tiết cái gì đó , ý thức được anh thuần tuý đem cô thành công cụ cho anh phát tiết , cô bỗng cảm thấy thật buồn cười , mà cũng đúng thôi , từ ngày đầu tiên quen biết anh , anh chính là người lãnh khốc vô tình lại khó có thể nắm bắt , cho nên cô làm sao có thể chờ mong anh sẽ vì cô mà thay đổi? Mà cuộc hôn nhân này , cô có năng lực chờ mong cái gì đâu?
Sau khi phát tiết xong , Tư Đồ Viêm đứng dậy tắm rửa , còn Lâm Khả Tâm không nhúc nhích nằm trên giường , ánh mắt giống như không có tiêu cự , không nhớ rõ anh đã phát tiết bao nhiêu lần , cô chỉ biết hạ thân đau đến tê điếng .. Lòng cô bây giờ đã không còn cảm giác gì nữa ..
Tắm xong , ánh mắt Tư Đồ Viêm thấy Lâm Khả Tâm trống rỗng nằm trên giường
, liền nói một câu: " Anh đi công tác , ba ngày này em ở nhà cho anh , nếu để anh biết em dám tự tiện ra ngoài , hậu quả em hiểu rõ." Nói xong , anh đóng cửa lại , để cho một mình cô đối mặt với cả phòng trống không .
Lâm Khả Tâm nằm trên giường từ giữa trưa cho đến tối mới bước xuống , hơn nữa chỉ cần động một cái thì cả người liền đau nhức .
Bởi vì không có tâm tình và sức lực để nấu cơm nên cô đi tắm rửa , rồi tuỳ tiện lấy chút gì đó mà ăn .
Ngồi trên sofa , vô tình cô nhìn thấy hôn thú rớt ngay cửa , cô đứng dậy nhặt lên , cô mở ra nhìn thấy chữ kí của chính mình rốt cuộc nhịn không được nước mắt liền chảy ra.
Thì ra ngoài hôn thú giá rẻ , ngay cả hôn nhân của chính cô cũng rẻ như vậy .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.