Ác Ma Tổng Tài – Mau Buông Mẹ Bé Nhỏ Ngốc Nghếch Của Bảo Bối Ra
Chương 63: Chị tám
Jea~Love
17/03/2016
Đằng phu nhân đã giữ Tiếu Tiêu ở lại Đằng gia mấy hôm, Noãn Noãn biết việc Tiếu Tiêu ở lại chẳng liên quan đến cô, nhưng không hiểu sao trong tim cô lại thấy nhói đau , cơn đau này so với khi biết chị của cô không còn trên cõi đời này còn đau hơn gấp nhiều lần!
Nhưng mà đối với Đằng Tại Hi mà nói, Tiếu Tiêu có ở lại Đằng gia hay không, anh cũng không quan tâm ! Cho dù mẹ anh có đối xử với cô như là vợ của anh, thì trong mắt Đằng Tại Hi anh, cô không là gì cả, bần cùng cũng chỉ là hàng xóm của nhau mà thôi!
Vào giờ cơm chiều , ngoại trừ Tiếu Tiêu, trên bàn cơm so vời ngày thường còn có thêm một người nữa , đó là chị thứ tám của Đằng Tại Hi, Đằng Thiến Thiến.
Đằng Thiến Thiến là một người mẫu nổi tiếng thế giới, cho dù đã 30 tuổi , nhưng vẻ ngoài của cô lại trẻ hơn rất nhiều lần so với tuổi của mình, cô cũng là người có mối quan hệ tốt nhất với Đằng Tại Hi trong số các chị em của anh, dù sao hai người cũng có tuổi tác gần nhau nhất, Thiến Thiến bất quá cũng so với Đằng Tại Hi lớn hơn 5 tuổi mà thôi !
Noãn Noãn biết mình là người ngoài, cô rất muốn quay về phòng của mình nhưng bị Đằng Tại Hi giữ chặt lại ngồi ở sát bên cạnh anh, hành động này liền khiến cho mọi người đều chú ý!
Ngoại trừ Đằng Thiến Thiến ra những người khác đều không còn cảm thấy ngạc nhiên trước chuyện này, bởi vì Đằng Tại Hi đã khiến mọi người phải kinh ngạc nhiều lần rồi .
Tiếu Tiêu ánh mắt căm phẫn nhìn Noãn Noãn, ai cho cô ta ngồi ở đó, vị trí đó phải là của cô mới đúng !
Đằng Thiến Thiến ngồi đối diện với Đằng Tại Hi, chống cằm cười mị, ánh mắt thích thú nhìn hai người họ, tò mò hỏi: “Lúc chị không ở đây, có phải ở nhà đã xảy ra rất nhiều chuyện quan trọng? Tại Hi, em không định kể lại một chút cho chị biết sao?”
Thiến Thiến nhướng mi nhìn Noãn Noãn đang cúi đầu sợ hãi, từ bao giờ em chín nhà cô đã có hứng thú với nữ giới như vậy? Quả nhiên đã muốn trưởng thành làm người lớn rồi!
Đằng Tại Hi ngẩng đầu liếc nhìn Thiến Thiến, trầm giọng nói: “Người của em chị không cần phải quan tâm! Hơn nữa cô ấy chỉ là người hầu của em thôi!”
Noãn Noãn nhất thời bị tổn thương, trộm ngước mắt lên nhìn Tại Hi, cô tự biết thân phận mình chỉ là một người hầu, không cần anh phải nhắc nhở!
“Ha ha, người hầu ư?” Đằng Thiến Thiến ý cười càng sâu, trêu chọc nói: “Chị không biết là bây giờ người hầu cũng có thể ngồi ăn chung một bàn với chủ !”
Đằng Tại Hi không để ý tới lời của Thiến Thiến, nhìn đồ ăn trên bàn rồi tự tay gắp thức ăn vào bắt đưa cho Noãn Noãn, ra lệnh: “Cầm lấy, ăn nhiều vào thì mới có dáng được, tôi không muốn lần sau sờ vào người em vẫn nhỏ như vậy !”
Mọi người nghe vậy, nhất thời thức ăn trong miệng liền phun hết ra, còn Noãn Noãn thì ngạc nhiên mở trừng mắt, cảm thấy thẹn đến mức nói không ra lời!
Đằng Thiến Thiến ho khan một hồi, kinh ngạc nhìn Tại Hi: “Em chín, em, em không phải đã . . .cô ta . . . Ăn luôn ! Trời đất! cô bé này nhìn vẫn là trẻ vị thành niên à nha! Em chín nhà cô phải nói là “ra tay quá sớm”!
Đằng phu nhân cũng khó có thể tin được sự thật, trừng mắt nhìn Tại Hi, ngón tay run rẩy đưa lên chỉ vào anh, gầm nhẹ, “Đằng Tại Hi, sao con có thể làm ra chuyện như vậy, chẳng lẽ con lại muốn lặp lại chuyện tình một lần nữa sao?”
Còn về phần Tiếu Tiêu, sắc mặt cô đã sớm trở nên thật khó coi, gắt gao nắm chặt bàn tay lại, trong mắt lửa giận như thiêu đốt.
Chỉ có Đằng Tại Hi là vẫn thản nhiên như không có gì nhìn chăm chú vào Noãn Noãn, tự tay gắp cho cô một đống đồ ăn, đến khi cơn giận của Đằng phu nhân sắp sửa phát ra, anh mới giương mắt nhìn sang bà, lạnh giọng nói: “chuyện tình gì chứ!”
Nghe thấy Tại Hi nói vậy, Đằng phu nhân mới thở dài nhẹ nhõm.
Nhưng Đằng Tại Hi lại bổ sung thêm một câu: “Nhưng còn sau này thì con cũng không biết được!”
Lập tức làm cho khuôn mặt của Đăng phu nhân trở lên xanh mét!
Nhưng mà đối với Đằng Tại Hi mà nói, Tiếu Tiêu có ở lại Đằng gia hay không, anh cũng không quan tâm ! Cho dù mẹ anh có đối xử với cô như là vợ của anh, thì trong mắt Đằng Tại Hi anh, cô không là gì cả, bần cùng cũng chỉ là hàng xóm của nhau mà thôi!
Vào giờ cơm chiều , ngoại trừ Tiếu Tiêu, trên bàn cơm so vời ngày thường còn có thêm một người nữa , đó là chị thứ tám của Đằng Tại Hi, Đằng Thiến Thiến.
Đằng Thiến Thiến là một người mẫu nổi tiếng thế giới, cho dù đã 30 tuổi , nhưng vẻ ngoài của cô lại trẻ hơn rất nhiều lần so với tuổi của mình, cô cũng là người có mối quan hệ tốt nhất với Đằng Tại Hi trong số các chị em của anh, dù sao hai người cũng có tuổi tác gần nhau nhất, Thiến Thiến bất quá cũng so với Đằng Tại Hi lớn hơn 5 tuổi mà thôi !
Noãn Noãn biết mình là người ngoài, cô rất muốn quay về phòng của mình nhưng bị Đằng Tại Hi giữ chặt lại ngồi ở sát bên cạnh anh, hành động này liền khiến cho mọi người đều chú ý!
Ngoại trừ Đằng Thiến Thiến ra những người khác đều không còn cảm thấy ngạc nhiên trước chuyện này, bởi vì Đằng Tại Hi đã khiến mọi người phải kinh ngạc nhiều lần rồi .
Tiếu Tiêu ánh mắt căm phẫn nhìn Noãn Noãn, ai cho cô ta ngồi ở đó, vị trí đó phải là của cô mới đúng !
Đằng Thiến Thiến ngồi đối diện với Đằng Tại Hi, chống cằm cười mị, ánh mắt thích thú nhìn hai người họ, tò mò hỏi: “Lúc chị không ở đây, có phải ở nhà đã xảy ra rất nhiều chuyện quan trọng? Tại Hi, em không định kể lại một chút cho chị biết sao?”
Thiến Thiến nhướng mi nhìn Noãn Noãn đang cúi đầu sợ hãi, từ bao giờ em chín nhà cô đã có hứng thú với nữ giới như vậy? Quả nhiên đã muốn trưởng thành làm người lớn rồi!
Đằng Tại Hi ngẩng đầu liếc nhìn Thiến Thiến, trầm giọng nói: “Người của em chị không cần phải quan tâm! Hơn nữa cô ấy chỉ là người hầu của em thôi!”
Noãn Noãn nhất thời bị tổn thương, trộm ngước mắt lên nhìn Tại Hi, cô tự biết thân phận mình chỉ là một người hầu, không cần anh phải nhắc nhở!
“Ha ha, người hầu ư?” Đằng Thiến Thiến ý cười càng sâu, trêu chọc nói: “Chị không biết là bây giờ người hầu cũng có thể ngồi ăn chung một bàn với chủ !”
Đằng Tại Hi không để ý tới lời của Thiến Thiến, nhìn đồ ăn trên bàn rồi tự tay gắp thức ăn vào bắt đưa cho Noãn Noãn, ra lệnh: “Cầm lấy, ăn nhiều vào thì mới có dáng được, tôi không muốn lần sau sờ vào người em vẫn nhỏ như vậy !”
Mọi người nghe vậy, nhất thời thức ăn trong miệng liền phun hết ra, còn Noãn Noãn thì ngạc nhiên mở trừng mắt, cảm thấy thẹn đến mức nói không ra lời!
Đằng Thiến Thiến ho khan một hồi, kinh ngạc nhìn Tại Hi: “Em chín, em, em không phải đã . . .cô ta . . . Ăn luôn ! Trời đất! cô bé này nhìn vẫn là trẻ vị thành niên à nha! Em chín nhà cô phải nói là “ra tay quá sớm”!
Đằng phu nhân cũng khó có thể tin được sự thật, trừng mắt nhìn Tại Hi, ngón tay run rẩy đưa lên chỉ vào anh, gầm nhẹ, “Đằng Tại Hi, sao con có thể làm ra chuyện như vậy, chẳng lẽ con lại muốn lặp lại chuyện tình một lần nữa sao?”
Còn về phần Tiếu Tiêu, sắc mặt cô đã sớm trở nên thật khó coi, gắt gao nắm chặt bàn tay lại, trong mắt lửa giận như thiêu đốt.
Chỉ có Đằng Tại Hi là vẫn thản nhiên như không có gì nhìn chăm chú vào Noãn Noãn, tự tay gắp cho cô một đống đồ ăn, đến khi cơn giận của Đằng phu nhân sắp sửa phát ra, anh mới giương mắt nhìn sang bà, lạnh giọng nói: “chuyện tình gì chứ!”
Nghe thấy Tại Hi nói vậy, Đằng phu nhân mới thở dài nhẹ nhõm.
Nhưng Đằng Tại Hi lại bổ sung thêm một câu: “Nhưng còn sau này thì con cũng không biết được!”
Lập tức làm cho khuôn mặt của Đăng phu nhân trở lên xanh mét!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.