Ác Ma Tổng Tài – Mau Buông Mẹ Bé Nhỏ Ngốc Nghếch Của Bảo Bối Ra

Chương 87: Đưa trẻ ba tuổi

Jea~Love

21/03/2016

“Vì sao?” Triển Lệ Ương nhất thời nhíu lại mi, chăm chú nhìn hắn : “Anh đang chêu đùa Noãn Noãn?”

Đằng Tại Hi lãnh mị cười, đem chén rượu buông xuống bàn, nghiêng đầu nhìn thẳng vào Triển Lệ Ương : “Triển Lệ Ương, tại sao cậu lại thích quan tâm đến nữ nhân của tôi như vậy? cậu đừng quên cậu cũng đã có bạn gái, vậy nên đừng có đến làm phiền người của tôi!”

“Đừng có luôn miệng nói nữ nhân của anh! Anh một ngày chưa cùng Noãn Noãn kết hôn thì ngày đó cô ấy vẫn chưa là người của anh! Đằng Tại Hi, tự đại cũng có cái hạn của nó!” Triển Lệ Ương không thích hắn luôn luôn nhắc nhở mình còn có Hàn Hồi Hương, tự anh cũng biết rất rõ không cần hắn phải luôn ghé vào lỗ tai của anh nói!

Đằng Tại Hi nghe vậy, cười đến càng tà mị : ” Đằng Tại Hi tôi xưa nay vẫn rất tự cao tự đại nếu cậu nhìn thấy chói mắt thì mau cút ra ngoài cho tôi, bản thiếu gia cũng không có hứng thú tiếp đãi cậu!”

Độn nói, Đằng Tại Hi liền hướng người bồi rượi muốn một ly rượu. Triển Lệ Ương hừ lạnh tới một tiếng, cũng hướng người bồi rượu muốn một ly rượu, ngồi ở bên cạnh hắn uống.

Uống xong ly rượu này, Đằng Tại Hi dùng đuôi mắt liếc nhìn Triển Lệ Ương, phát hiện ly rượu của hắn cũng đã uống hết, không khỏi lại hướng người bồi rượi muốn thêm một ly nữa, mà Triển Lệ Ương cũng đồng thời hướng người bồi rượi muốn thêm. Hai người trong lúc bất chợt liền như đang thi đấu, giống như là muốn so xem tửu lượng của ai tốt hơn, ai sẽ là người say trước!

Tiếu Nghiêu nhất thời nhìn ngây ngốc nhìn hai người bọn họ, không khỏi lắc đầu, thật không biết hai người này đang làm cái gì.

Ngày mai sẽ là ra mắt, vì vậy nhóm LY’ BAND của bọn họ được nghỉ ngơi đôi chút. Chỉ là hiện tại Triển Lệ Ương lại bỏ rơi ba người bạn trong nhóm của mình mà ngồi so rượu với Đằng Tại Hi a! kết quả cuối cùng chính là hai người đều không ai chịu ai, nhường ai đều say ngã gục trên bàn quầy bar! Tiếu Nghiêu đau đầu nhìn hai gã đàn ông đã say khướt, xoa huyệt thái dương nhìn sang nhóm người bên kia vẫy tay ra ý bảo bọn họ sang mang lão đại của bọn họ về, mà hắn cũng phải đem tên Đằng Tại Hi chết tiệt này về nhà nữa!

Thở dài một hơi, Tiếu Nghiêu nâng Đằng Tại Hi đang gục trên bàn dậy, đỡ hắn cùng nhau rời đi, tống hắn về nhà.

※※※

Hiện tại đã mười một giờ, Noãn Noãn vẫn chưa ngủ được.

Cô lẳng lặng ôm gối ngồi trên giường của Đằng Tại Hi, khuôn mặt ngốc lăng mải mê suy nghĩ về câu nói của Đằng Thiến Thiến, suy nghĩ về vấn đề của mình trong lòng không ngừng tự hỏi, cô đối với Đằng Tại Hi đến tột cùng là có cảm giác gì.

Suy nghĩ thật lâu, Noãn Noãn vẫn là tỉnh tỉnh mê mê, nghĩ không ra! Thở dài một hơi, cô mới hồi phục lại tinh thần. Liếc nhìn chiếc đồng hố báo thức trên bàn trang điểm Noãn Noãn mới giật mình phát hiện ra hóa ra đêm đã rất muộn rồi mà Đằng Tại Hi vẫn chưa về nhà. Mấy ngày nay đều là sau khi cô ngủ say anh mới trở về, đến khi cô tỉnh lại thì anh đã đi làm mất rồi.

Nghĩ một chút, Noãn Noãn không khỏi hoe hoe đỏ đôi mắt. Nhẹ khẽ thở dài một hơi, cô lấy tay đập đập lên đầu của mình, muốn chính mình đừng suy nghĩ lung tung nữa.

Giữa lúc cô đang định đi ngủ ngoài cửa truyền đến thanh âm ầm ỹ, sau đó tiếng đập cửa vang lên.

Noãn Noãn lập tức xuống giường, chạy lại mở cửa, chỉ thấy Đằng Tại Hi đang được Tiếu Nghiêu đỡ, mà Đằng Thiến Thiến cũng ở một bên trợn mắt nhìn hắn. Nhìn thấy Noãn Noãn mở cửa, Đằng Thiến Thiến lập tức ý bảo Tiếu Nghiêu đỡ Đằng Tại Hi đi vào, còn cô liền nhìn vẻ mặt lo lắng của Noãn Noãn, nói : “Noãn Noãn, em chín uống rượu say, em giúp ta chăm sóc cho nó nha.”

Nói xong , Thiến Thiến liền lôi kéo Tiếu Nghiêu rời đi.

Tiếu Nghiêu vừa đi, vừa nhìn Noãn Noãn cười ái muội : “Noãn Noãn a, đêm nay phải vất vả cho em rồi!”

Noãn Noãn không hiểu rõ ý tứ của Tiếu Nghiêu, nghiêng đầu nhỏ nghi hoặc nhìn bọn họ đang rời đi!

Đằng Thiến Thiến liền đem Tiếu Nghiêu đẩy ra ngoài, đứng trước cửa phòng nhìn Noãn Noãn tà cười : “Noãn Noãn, đêm nay thực sự phải làm phiền em a!”

Vừa nói xong, cửa cũng bị đóng lại.

Noãn Noãn nhún nhún vai, xoay người nhìn người vẫn đang không hề nhúc nhích nắm trên giường, ngoại trừ khuôn mặt tuấn tú hiện tại trở nên đỏ rực kia ra so với dáng vẻ ngủ thường ngày của anh cũng không có gì khác biệt, không biết bọn họ vì sao lại nói cô phải cực khổ a!

Noãn Noãn không có suy nghĩ nhiều, lập tức hướng tới phòng tắm lấy một chiếc khăn ướt ra giúp anh lau qua một chút mặt.

Nhưng khi Noãn Noãn vừa ra khỏi phòng tắm lại bị hình ảnh trước mắt kia kích thích đến trừng lớn đôi mắt, khăn lông ướt trên tay đều đang run rẩy.

Đằng Tại Hi nửa nằm ở trên giường, tóc tai lộn xộn, y phục cũng bị anh thoát ra đến thất linh bát lạc lộ ra khuôn ngực rắn chắc, mà anh hiện tại đang thở phì phò, cởi ra quần của mình!



“Anh, anh rể…” Noãn Noãn cà lăm nhìn động tác của Tại Hi, đột nhiên cảm thấy khuôn mặt của mình rất nóng, cô không cần nhìn cũng biết hiện tại nhất định rất đỏ!

Đằng Tại Hi đã cởi ra cúc áo, quần bán khai, bộ dáng này càng dụ hoặc người.

Hắn giương lên đôi mắt mơ màng nhìn Noãn Noãn, đột nhiên hướng cô vươn tay, khàn khàn thanh âm theo yết hầu tràn ra : “Qua đây…”

Lý trí nhắc nhở Noãn Noãn không nên nghe theo lời của hắn tiến lại, thế nhưng cô vẫn là hướng phía Tại Hi đi tới. Mới vừa đi tới trước mặt của hắn, Đằng Tại Hi đột nhiên thân thủ đem cô kéo vào trong lòng. Noãn Noãn kinh hãi, bàn tay nhỏ bé đụng vào vòm ngực nóng hổi, ngón tay nhất thời tê tê thân thể càng run lên, đôi mắt to tròn phiếm đỏ ửng tựa như một chú thỏ con.

Đằng Tại Hi thở hổn hển, ánh mắt vẫn như cũ mơ màng, đột nhiên xoay người đã đem Noãn Noãn đặt dưới thân mình, cúi đầu xuống tới gần cô. Noãn Noãn bởi vì anh tới gần, sắc mặt càng thêm nóng rực, không có né tránh, mà là nhìn chằm chằm theo dõi anh.

Hai người càng ngày càng gần, mà Noãn Noãn cũng rất tự nhiên đem hai mắt nhắm lại, chờ đợi xúc cảm nóng bỏng đến… Thế nhưng, Đằng Tại Hi lại ghé vào trên người của Noãn Noãn đối lỗ tai của cô khàn khàn nói : “Ta nóng! Nóng quá! Nóng quá!” Nói xong, hắn còn không ngừng bĩu môi, tiếp tục thân thủ cởi ra y phục vẫn còn đang mặc trên người.

Noãn Noãn bỗng dưng mở mắt ra, kinh ngạc nhìn bộ dáng này của hắn, đột nhiên mất đi năng lực nói.

Đằng Tại Hi sau một hồi chật vật vẫn không thể cởi được quần áo của mình sắc mặt càng hồng, đột nhiên giương mắt cùng khuôn mặt ngây ngốc lo lắng của Noãn Noãn nhìn nhau , miệng mếu máo, bất mãn nói : “Không cởi được!”

Noãn Noãn nhất thời vẻ mặt khiếp sợ, thực sự không thể tin được hình ảnh mình đang chứng kiến, Đằng Tại Hi thế nhưng đang làm nũng với cô?!

“Ta nóng ta nóng a!” Thấy Noãn Noãn không có phản ứng, hắn tiếp tục bất mãn la hét, giọng nói kia thật giồng với một đứa trẻ : “Ta muốn cởi quần áo, ngươi giúp ta a!”

Noãn Noãn phục hồi lại tinh thần, nuốt nước bọt, thực sự không thể tin được hai mắt của mình, càng thêm không thể tin được lỗ tai của mình, càng hoài nghi đây rốt cuộc là không phải là mộng, nếu không vì sao Đằng Tại Hi cao ngạo tự đại lại đang làm nũng với cô?!

Ánh mắt hồ nghi rơi vào khuôn mặt vẫn như cũ tuấn mỹ của Đằng Tại Hi, Noãn Noãn nhẹ giọng hỏi : “Anh rể, anh rốt cuộc làm sao vậy?”

Lúc này, Đằng Tại Hi lại đột nhiên đỏ đỏ vành mắt, biển miệng, thanh âm mang theo điểm nghẹn ngào : “Ta muốn cởi quần áo!”

Noãn Noãn nhất thời chân tay luống cuống, đừng nói với cô hắn hiện tại là đang muốn khóc! Đem vấn đề vứt qua một bên, Noãn Noãn lập tức dụ dỗ hắn : “được, được, em lập tức giúp anh cởi, anh đừng có khóc đó nha!”

Giúp Tại Hi cầm quần áo cởi ra, trên thân thể trần trụi gần gũi nhìn lồng ngực của hắn Noãn Noãn khuôn mặt nhỏ nhắn đã hồng lại thêm hồng! Vốn tưởng rằng được rồi, thế nhưng Đằng Tại Hi lại chỉ chỉ quần của mình : “Quần!”

Noãn Noãn cắn cắn môi dưới, tuy rằng không phải là lần đầu tiên, thế nhưng cô vẫn không thể bình tĩnh được!

“Anh rể, ngủ không cần cởi quần a!” Noãn Noãn thử thuyết phục hắn, tuy rằng cô không biết rốt cuộc có thể thuyết phục được hắn hay không!

“Vây sao?” Đằng Tại Hi lại nghiêng đầu, tựa như đứa nhỏ, lập tức nằm ở trên giường, lấy chăn đắp lại, rồi lại dùng đôi mắt sâu thẳm, trong suốt nhìn Noãn Noãn : “Ngươi không ngủ sao?”

Noãn Noãn còn chưa rõ ràng lắm hắn hiện tại rốt cuộc là thế nào? Thế nào đột nhiên trở nên giống một đứa trẻ con? Không phải do uống rượu say chứ?

Đột nhiên linh quang chợt lóe, Noãn Noãn nhất thời bừng tỉnh đại ngộ, nhớ tới Đằng Thiến Thiến bọn họ lúc rời đi nói, hóa ra là vì chuyện này! Hóa ra Đằng Tại Hi uống rượu say sẽ biến thành một đứa bé! Trách không được bọn họ đều nói với nàng cực khổ, nguyên lai chính là như vậy a! Noãn Noãn thấy Đằng Tại Hi dùng ánh mắt vô tội nhìn mình, hình dạng này của hắn thực sự rất mới mẻ, cô cho tới bây giờ cũng không biết hắn còn có thể có bộ mặt đáng yêu của một đứa trẻ! Dáng tươi cười không tự chủ theo khóe miệng của Noãn Noãn tràn ra, cô kìm lòng không đậu thân thủ xoa xoa những sợi tóc rối loạn của hắn :”Thực sự là đáng yêu a!”

Đằng Tại Hi lại trợn to mắt nhìn Noãn Noãn, tùy ý cô nghịch tóc của mình. Đột nhiên, Đằng Tại Hi nhăn mặt, vẻ mặt vô thố : “Ngươi thực sự không ngủ sao? Vậy ta muốn ngủ!”

Vừa nói xong, đầu của hắn liền hướng bên cạnh gục xuống, nhắm mắt lại đã ngủ ! Noãn Noãn nhìn hình dạng này Tại Hi, kìm lòng không được nở nụ cười, nhặt lên chiếc khăn mặt bị bỏ quên, một lần nữa thấm ướt một chút, sau đó ngồi ở bên cạnh hắn, ôn nhu giúp hắn lau chùi khuôn mặt tuấn tú.

Lông mi của anh rể, đôi mắt của anh rể, cái mũi của anh rể , … Môi…của anh rể….

Noãn Noãn ánh mắt theo chính mình chà lau bộ vị một đường đi xuống, cuối cùng chăm chú vào trên bờ môi của Tại Hi cũng ngừng động tác kinh ngạc nhìn xuất thần.

Noãn Noãn đột nhiên có chút rung động, rất muốn gọi tên của hắn.



“Anh rể… Đằng… Tại Hi…”

Gọi xong, Noãn Noãn nhất thời lộ ra mỉm cười, đem khăn mặt để sang một bên rồi bò lên giường, ngủ ở bên cạnh hắn, nhìn chằm chằm theo dõi gương mặt đang ngủ của hắn.

Anh rể của mình thực sự rất tuấn tú a!

Anh rể của mình thực sự rất mê người!

Anh rể của mình thực sự rất ấm áp!

Anh rể của mình, thực sự, thực sự…

Cơn buồn ngủ chậm rãi xâm chiếm lấy đầu óc của Noãn Noãn, tầm mắt cô dần trở nên mơ hồ chậm rãi nhắm nghiền lại hai mắt…

※※※

Đằng Tại Hi khó chịu tỉnh lại, đầu nhất thời một trận đau đớn, làm cho hắn túc nổi lên tuấn mi, vẻ mặt khó chịu.

Noãn Noãn nghe thấy Tại Hi rên rỉ tỉnh lại, lập tức quan tâm nhìn hắn, hỏi : “Anh rể, anh thấy rất khó chịu sao? Vậy em đi xuống nói Lý tẩu nấu bát canh giải rượu cho anh nha!”

Nói xong, Noãn Noãn trên người mặc áo ngủ vội rời giường, nhưng lại bị Đằng Tại Hi gọi lại.

“Đứng lại!” Đằng Tại Hi nhặt áo khoác của mình lên, ném tới trên người của Noãn Noãn : ” mặc vào!”

Noãn Noãn nao nao, đột nhiên liền lộ ra dáng tươi cười, nghe lời cầm quần áo mặc vào, mới ra khỏi phòng.

Hắn, Đằng Tại Hi chính là không muốn cô chỉ mặc áo ngủ để cho người khác nhìn thấy! Đằng Tại Hi một lần nữa nằm lại trên giường, xoa xoa hai huyệt thái dương, chậm rãi hồi tưởng. Ngày hôm qua chuyện gì xảy ra ? Đúng rồi, ở trong quán rượu gặp được tên Triển Lệ Ương kia. Sau đó… Sau đó chính là uống rượu say?! Bỗng dưng, Đằng Tại Hi lập tức ngồi thẳng, chân mày nhíu chặt lại, ánh mắt trở nên lạnh lùng! Đừng nói với hắn rằng Noãn Noãn ngày hôm qua đã thấy hết! Đằng Tại Hi bưng kín đầu óc của mình, liều mạng hồi tưởng, lại cái gì cũng nghĩ không ra!

Đằng Tại Hi không thể uống say, bởi vì hắn uống say liền sẽ biến thành một đứa trẻ, nguyên bản một Tại Hi cao ngạo mà lãnh mị sẽ biến thành một đứa trẻ đáng yêu, đây đối với Đằng Tại Hi mà nói là một đả kích rất lớn. Hắn làm sao có thể để cho người khác nhìn thấy mình như vậy? Như vậy mặt mũi của hắn có thể để ở đâu chứ? Nguyên bản chuyện này cũng chỉ có Đằng Thiến Thiến cùng Tiếu Nghiêu, còn có chị bảy của hắn vốn đã theo chồng sang Pháp ngoài ra không ai trong nhà biết chuyện này! Đằng Tại Hi cũng là vào lần đầu tiên uống rượu say Tiếu Nghiêu nói cho hắn biết ! Từ đó về sau, hắn liền không để cho mình uống rượu say. Ngày hôm qua bởi vì bị tên hỗn đản Triển Lệ Ương khiêu khích mới có thể quên chuyện trọng yếu như vậy.

Lúc này, Noãn Noãn cũng đã trở về, mới vừa đi vào đến đã bị Đằng Tại Hi trừng mắt, phản xạ có điều kiện lui lui cổ, cúi đầu. Đằng Tại Hi nhìn chằm chằm cô, đột nhiên mở miệng nói : “Ngày hôm qua là em đã chăm sóc anh?”

Noãn Noãn gật gật đầu, vẫn không có đem đầu nâng lên.

“Như vậy…” Hắn đột nhiên có chút khẩn trương, càng khốn quẫn :”Em có hay không…”

“Không có gì cả!” Noãn Noãn lập tức phất tay lớn tiếng nói.

Đằng Tại Hi lại nheo lại ánh mắt nguy hiểm, trầm giọng nói : “Em không biết gì hết?”

Noãn Noãn lập tức lắc đầu phủ nhận, “Em thực sự không biết anh uống rượu say sẽ biến thành trẻ con !”

Đằng Tại Hi nhất thời mặt đen, cầm chặt nắm tay, vẻ mặt tức giận.

Noãn Noãn lúc này mới bất tri bất giác phát hiện lời nói của mình đã lộ ra hết!

Nhìn theo Tại Hi đi hướng phòng tắm, Noãn Noãn cũng chỉ có thể cười làm lành: “Hj hj, Anh cứ coi như em cái gì cũng không biết là được rồi!”

Trả lời Noãn Noãn là tiếng đóng cửa rất mạnh của Đằng Tại Hi!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ác Ma Tổng Tài – Mau Buông Mẹ Bé Nhỏ Ngốc Nghếch Của Bảo Bối Ra

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook