Ác Ma Tổng Tài – Mau Buông Mẹ Bé Nhỏ Ngốc Nghếch Của Bảo Bối Ra
Chương 90: scandan
Jea~Love
21/03/2016
Ngày thứ hai, thế giới đều biến sắc, scandan bay đầy trời!
Noãn Noãn cùng Đằng Tử Hạo ngồi xe ô tô đi tới trường học, vừa mới xuống xe, liền phát hiện rất nhiều người đang tụ tập chen chúc trước cổng trường.
Bọn họ đến gần mới biết được, những người đó đều là ký giả, đèn flash không ngừng lóe sáng, có một ít ký giả quấn quít lấy hỏi han các học sinh bước vào trường!
Đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Đằng Tử Hạo cùng Noãn Noãn liếc mắt nhìn nhau, hai người trong mắt đều là dấu chấm hỏi.
Đột nhiên, một gã ký giả phát hiện bọn họ, lập tức cầm cameras đi tới, nhìn Noãn Noãn hỏi tới : “Xin hỏi cô chính là bạn gái của người hát chính-Triển Lệ Ương trong nhóm LY’ BAND của công ty giải trí KbR phải không? Mối quan hệ của hai người được bao lâu rồi? sau khi Triển Lệ Ương trở thành ca sĩ, mối quan hệ của cô và anh ta sẽ vẫn tiếp tục chứ?“
Noãn Noãn bị hỏi không hiểu ra sao, chính mình lúc nào trở thành bạn gái củaTriển Lệ Ương? Bạn gái của hắn không phải Hàn Hồi Hương sao?
Những ký giả khác cũng lập tức chạy đến vây quanh lấy hai người Noãn Noãn và Tử Hạo, đủ loại vấn đề nhất thời ập vào người cô, làm cho noãn noãn trở tay không kịp!
Đằng Tử Hạo nhíu lại chân mày đem Noãn Noãn bảo hộ ở trong lòng: “Tránh ra!“
Ký giả gặp được Đằng Tử Hạo đối Noãn Noãn vô cùng bảo hộ, lập tức đem tiêu điểm dời lên trên người của hắn, oanh tạc : “Xin hỏi cậu thanh niên này, cậu cùng vị tiểu thư này có quan hệ như thế nào? Cậu quan tâm vị tiểu thư này như vậy, không biết quan hệ của hai người mật thiết đến đâu ? Vậy còn Triển Lệ Ương là bên thứ ba hay cậu là bên thứ ba ? Các ngươi đây là tình yêu tay ba sao?“
Đây là cái gì cùng cái gì?
Đằng Tử Hạo nhất thời giận dữ, đối bọn họ gầm nhẹ : “Các ngươi ở nói bậy bạ gì đó ? Đều cút ngay cho ta!“
Noãn Noãn rất khủng hoảng, đây rốt cuộc xảy ra chuyện gì ? Vì sao bọn họ lại hỏi như vậy?
Bây giờ đang là giờ học, mọi người qua lại đều tụ tập bàn tán xôn xao, mọi dấu hỏi đều đặt lên người Noãn Noãn . Trong đó rất nhiều nữ đồng học đều dùng ánh mắt oán hận trừng mắt nhìn Noãn Noãn, điều này làm cho cô càng không hiểu mà sợ hãi.
“Tử Hạo...” Noãn Noãn mắt đỏ nhìn hắn, vô cùng hoảng sợ.
Đằng Tử Hạo chỉ biết ôm chặt cô, che chở cô đi vào trong trường và ngăn cản không cho những ký giả kia vào bên trong!
Đằng Tử Hạo lôi kéo Noãn Noãn đi tới tiểu hoa viên, chăm chú nhìn cô, hỏi : “Vì sao ký giả lại nói em là bạn gái của Triển Lệ Ương? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?“
Noãn Noãn cũng là vẻ mặt vô tội nhìn hắn, lắc đầu : “Em cũng không biết mà!“
Đằng Tử Hạo nhìn bộ dạng vô tội của Noãn Noãn, thở dài một hơi, xoa xoa mái tóc của cô : “Haizzzzzzz, việc này nếu để cho cậu chín biết, anh cũng không biết sẽ phát sinh thêm chuyện gì nữa!“
Noãn Noãn cũng lo lắng, Đằng Tại Hi rất ghét việc cô cùng Triển Lệ Ương gặp mặt , bây giờ lại còn cùng hắn gây ra scandan nháo loạn như vầy, cô thực sự không biết Đằng Tại Hi sẽ như thế nào!
Về tới phòng học, Hạ Tử Uy cũng đã cầm tạp chí tiến lại chỗ cô, một tay lấy tạp chí ném lên mặt bàn, ôm cánh tay cao ngạo mà lại ước ao hỏi : “Ôn Noãn Noãn, ngươi cùng Triển học trưởng là tình nhân?“
Noãn Noãn nghe vậy nhìn về phía cuốn tạp chí, nhất thời trừng lớn đôi mắt nhìn bìa tạp trí, nói không ra lời.
Đằng Tử Hạo cũng tò mò, ló đầu qua nhìn xem, lập tức giật lấy cuốn tạp chí, vô cùng kinh ngạc hô to : “Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Noãn Noãn?“.
Hắn đem tầm mắt rơi vào người Noãn Noãn, truy vấn :”Tại sao lại có hình em và Triển Lệ Ương đang ôm nhau? Ngày hôm qua em đã ở cùng với hắn?“
Noãn Noãn không biết trả lời như thế nào, cô hoàn toàn đang trong tình trạng hoang mang .
Hạ Tử Uy nhướng mi, khóe miệng lộ ra ý cười lạnh nói : “Anh Tử Hạo, Noãn Noãn người ta cùng Triển học trưởng nói chuyện yêu đương, chúng ta không có quyền hỏi đến!“
“Tôi không có nói chuyện yêu đương với học trưởng !” Noãn Noãn lập tức phản bác, đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm Đằng Tử Hạo : “Tử Hạo anh hãy nghe em nói, em cùng học trưởng thực sự chỉ là bạn tốt mà thôi ! ngày hôm qua anh ấy phải đi thi đấu, em chỉ là tới cổ vũ cho anh ấy mà thôi!“
“Ngày hôm qua học trưởng có thi đấu? Xem ra toàn bộ Duy Lợi Á cũng cũng chỉ có mình Noãn Noãn biết mà thôi , nói không phải người yêu, thật đúng là làm cho người ta không thể tin được đâu, phải không anh Tử Hạo?” Hạ Tử Uy mị cười, cô cho rằng Đằng Tử Hạo thích Noãn Noãn, cho nên tuyệt đối muốn cho Đằng Tử Hạo đối với Noãn Noãn hết hy vọng!
Noãn Noãn nhất thời rất ủy khuất : “Em thật sự không hề cùng học trưởng nói chuyện yêu đương, học trưởng vốn đã có bạn gái rồi mà!“
Đằng Tử Hạo nhìn bộ dạng đáng thương của Noãn Noãn, thở dài một hơi, cũng có thể đoán được ảnh chụp này nhất định là sản phẩm của bọn ký giả săn ảnh mà thôi .
Cho dù hắn không để tâm, thế nhưng cậu chín nhất định vẫn là sẽ rất tức giận, hắn hiểu rất rõ tính cách cậu chín nhà mình, tính cách của hắn ngoài tầm kiếm soát của mọi người, hơn nữa thời gian phát sinh lại là ngày hôm qua, trong lúc hắn phát bệnh!
Trời ạ! Đằng Tử Hạo cũng không dám tưởng tượng để Đằng Tại Hi biết chuyện này sau này sẽ như thế nào!
“Tử Hạo…” Noãn Noãn lôi kéo vạt áo của Tử Hạo, ngước khuôn mặt nhỏ nhắn nhìn hắn : “anh có tin em không?“
Đằng Tử Hạo thở dài một hơi, xoa xoa tóc của cô :”Anh đương nhiên tin em, thế nhưng điều quan trọng không phải là anh có tin hay không!“
Noãn Noãn cũng hiểu rõ ý tứ của Tử Hạo, nhất thời rũ đuôi mắt xuống, cắn chặt môi dưới, vẻ mặt luống cuống.
Hạ Tử Uy hồ nghi nhìn bọn họ, vì sao Đằng Tử Hạo một điểm cũng không tức giận? Đáng nhẽ cậu ấy nên rất tức giận và cãi nhau với Noãn Noãn mới đúng chứ.
“Em cũng đừng suy nghĩ quá nhiều , có thể không có việc gì đâu!” Đằng Tử Hạo an ủi, vỗ vỗ bả vai của Noãn Noãn, rồi đem cuốn tạp ném trả lại Hạ Tử Uy.
Hạ Tử Uy lập tức kéo hắn lại, hồ nghi nhìn hắn : “Tử Hạo, vì sao anh không tức giận?”
“Tại sao tôi phải tức giận?” Đằng Tử Hạo hỏi lại, điều này làm cho Hạ Tử Uy nói không ra lời.
Giật tay ra khỏi, Đằng Tử Hạo liền đi về vị trí của mình!
Hạ Tử Uy híp lại mắt, nghĩ không ra, ánh mắt âm ngoan trừng nhìn Noãn Noãn.
Noãn Noãn sợ sệt nhìn Tử Uy, như là cô ta sẽ làm bị thương cô vậy. Điều này làm cho Hạ Tử Uy rất không thuận mắt, hung hăng trừng trừng nhìn Noãn Noãn sau đó tức giận bỏ đi.
Chuyện của Noãn Noãn cùng Triển Lệ Ương bỗng trở thành tâm điểm bàn tán của học sinh trong học viện Duy Lợi Á, bất kể là đi học hay tan học, cửa phòng học đều tụ tập rất đông người, có người có chút hiếu kỳ đánh giá Noãn Noãn, cũng có chút là hung hăng trừng mắt nhìn cô.
Noãn Noãn chỉ dám cúi đầu, không dám ngẩng lên đối diện với ánh mắt của bọn họ. Mỗi một phút mỗi một giây đều rất khó chịu, thật vất vải chờ đến giờ tan học, Noãn Noãn mới trầm tĩnh lại. Bỗng di động chợt vang lên, nhất thời khiến cho lông tơ của cô đều dựng đứng. Noãn Noãn tưởng là Đằng Tại Hi gọi, thế nhưng vừa nhìn di động mới biết không phải hắn mà là Triển Lệ Ương.
Giữa lúc Noãn Noãn đang trù trừ xem có nên nghe hay không thì di động lại ngừng kêu. Cô nhất thời ngốc lăng nhìn cuộc gọi nhỡ hiện trên màn hình điện thoại, không biết nên làm cái gì bây giờ.
Thu thập xong đông tây Đằng Tử Hạo đã đi tới bên cạnh, xốc lên túi xách của Noãn noãn, nói với cô : “Đi thôi, chúng ta về nhà.”
Noãn Noãn lập tức đem di động dấu ở phía sau, trợn to mắt nhìn hắn :”Tử Hạo, anh đi ra ngoài trước đi, em muốn đi WC một lát!“
Đằng Tử Hạo nhướng mi : “Anh đi cùng em!“
“Em đâu còn là trẻ con, ai muốn anh đi cùng chứ!” Noãn Noãn giương mắt nhìn hắn, sau đó chạy vội ra khỏi phòng học.
Đi vào toilet nữ, ngồi ở giữa gian phòng, Noãn Noãn đem điện thoại di động mở ra, cắn cắn môi dưới, ấn gọi, trái tim nhúc nhích, đột nhiên có chút khẩn trương.
Một lát sau, Triển Lệ Ương mới nghe điện thoại : “Noãn Noãn à, anh đang đợi điện thoại của em!“
Noãn Noãn liếm liếm môi, mới hỏi nói : “Học trưởng vừa gọi điện thoại cho em có chuyện gì không?“
“hả? àh, chuyện đó…! Chờ chúng ta gặp mặt sau rồi nói nha, anh hiện tại có chút việc sẽ liện lạc với em sau, bye!“
Triển Lệ Ương sau khi cúp điện thoại, Noãn Noãn lại lộ vẻ mặt ngây ngốc nhìn di động, cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, những lời học trưởng vừa nói dường như có cảm giác có gì đó cố ý!
Nghiêng đầu nghĩ nghĩ, Noãn Noãn liền đứng dậy mở cửa đi ra. Mới vừa đi ra WC, liền gặp được Đằng Tử Hạo tựa trên lan can chờ mình.
“Anh đâu cần phải đợi em!” Noãn Noãn mặt có chút hồng nhìn hắn, rồi tiến lại nhận lấy túi xách của cô.
“Anh sao dám để em một mình ở đây được!” Nếu lỡ xảy ra chuyện gì cậu chín không làm thịt hắn mới lạ!
Noãn Noãn đột nhiên cầm tay Tử Hạo, nhìn hắn mỉm cười: ” cám ơn anh nha!“
Dọc theo đường đi, các học sinh vẫn trước sau như một nhìn Noãn Noãn nhỏ giọng nghị luận, điều này làm cho Noãn Noãn rất khó chịu, cúi đầu lặng yên đi qua. Đằng Tử Hạo sắc mặt cũng không tốt hơn, giận trừng mắt bọn họ một cái, liền ôm Noãn Noãn bước nhanh ra cổng trường. Thế nhưng cửa trường học vẫn như cũ tụ đầy ký giả, điều này làm cho Đằng Tử Hạo sắc mặt lại tối sầm. Nhiều lần vất vả mới lên tới xe, Đằng Tử Hạo lập tức làm cho tài xế lái xe phóng đi. Noãn Noãn lòng còn sợ hãi nhìn ký giả đuổi theo phía sau, biết mình lại gặp thêm phiền phức, không khỏi khổ sở, cúi đầu, viền mắt hồng hồng .
Đằng Tử Hạo đột nhiên thân thủ đem Noãn Noãn ôm vào trong ngực của mình, nhẹ giọng nói: “Đồ ngốc, không được phép lộ vẻ mặt đau khổ ra như vậy! Nếu không để cậu chín nhìn thấy lại tưởng rằng anh bắt nạt em!“
Noãn Noãn giật mình, đột nhiên liền nở nụ cười, xoa xoa khóe mắt, tựa ở trong ngực của hắn, nhẹ giọng nói: “Cám ơn anh, Tử Hạo!“
※※※
Triển Lệ Ương sáng sớm cũng biết chuyện, công ty sớm đã đem hắn gọi đến phòng làm việc. hắn rất muốn gọi điện cho Noãn Noãn xem cô hiện giờ như thế nào nhưng lại vì phải xử lý sự tình, mãi đến buổi chiều mới có thời gian rảnh, lập tức đi ngay tới học viện muốn tìm Noãn Noãn. Đang chuẩn bị ra cửa thì bị người cản lại.
Lệ Ương híp mắt nhìn chằm chằm người trước mắt, không nói gì, mà người nọ chỉ làm một cái thủ hiệu mời, nói: “Thiếu gia của chúng tôi muốn gặp cậu!”
Triển Lệ Ương nhướng mi nghĩ nghĩ, nguyên bản đang định gọi điện cho Noãn Noãn, nhưng sau lại đem điện thoại cụp xuống, thả lại trong túi, theo người nọ lên xe.
Không cần phải nói, hắn cũng biết vị thiếu gia kia là ai!
Mà bây giờ, hắn đang ngồi ở trước mặt của người được gọi là thiếu gia kia.
Trong phòng làm việc của Đằng thị tổng tài, Triển Lệ Ương hai chân vắt chéo ngồi trước mặt Đằng Tại Hi, nhìn hắn miệng cười mà như không cười.
Không cần Đằng Tại Hi nói, hắn cũng biết anh ta tìm của mình vì nguyên nhân gì, chắc do chuyện của mình cùng Noãn Noãn rồi. Phải làm cho hắn tức điên lên mới được! Suy nghĩ một chút, Triển Lệ Ương lại nở nụ cười.
Hai người nhìn nhau một lúc lâu, Đằng Tại Hi mới mở miệng nói chuyện, lại bị một trận tiếng chuông cắt đứt.
Triển Lệ Ương lấy điện thoại di động ra khỏi túi áo gió, liếc nhìn màn ảnh một cái, nhất thời cười gian tà, thân thiết nói một tiếng: “Noãn Noãn à, anh đang đợi điện thoại của em!“
Triển Lệ Ương vừa nói, vừa quan sát biểu tình của Đằng Tại Hi, trán anh ta nổi gân xanh, trong lòng nhất thời thấy khoái trá.
Nói qua loa đôi chút sau đó cúp điện thoại, Triển Lệ Ương nhìn hắn mị cười nói: “Đằng Tại Hi, anh tìm tôi tới làm cái gì?“
“Tại sao cậu lại có số điện thoại của Noãn Noãn ?” Đằng Tại Hi nheo mắt nhìn hắn, buông tay trên bàn xuống, hai tay nắm chặt thành quả đấm: “Nói ngay, Noãn Noãn tại sao phải gọi điện thoại cho cậu?“
Triển Lệ Ương dựa vào lưng ghế dựa, thoải mái ngồi, cười đắc ý : “Đây là bí mật của tôi và Noãn Noãn, không thể nói anh biết!“
“Cậu!” Lửa giận hừng hực thiêu đốt trong ngực Đằng Tại Hi.
Thế nhưng Triển Lệ Ương không chút nào đem hắn đặt ở trong mắt, thúc giục: “Anh tìm tôi rốt cuộc có chuyện gì? Tôi không rảnh rỗi giống như anh!“
Đằng Tại Hi nhẫn nhịn, mới trầm giọng nói: “Ngày hôm qua Noãn Noãn đều ở với cậu?“
“Anh đã biết còn hỏi tôi làm gì?” Triển Lệ Ương nhún nhún vai cười nhạo.
“Tôi vẫn nhớ kỹ tôi đã từng đã cảnh cáo cậu, mà cậu lại lặp đi lặp lại nhiều lần, khiêu chiến tính nhẫn lại của tôi!” Đằng Tại Hi ngón tay thon dài gõ bàn, con ngươi đen phát ra lạnh lùng quang mang, hung hăng bắn trên người của Lệ Ương: “Tôi nói rồi, Noãn Noãn là nữ nhân của tôi, tôi muốn cậu đừng trêu chọc cô ấy!“
Triển Lệ Ương nghe vậy, đột nhiên liền ghé vào trên bàn làm việc của Tại Hi,cười cười nhìn hắn nói: “Tôi cũng nhớ rằng anh và Noãn Noãn vẫn chưa kết hôn, có cái gọi là yểu điệu thục nữ-quân tử hảo cầu, không phải sao?“
Đằng Tại Hi cũng ngoài cười nhưng trong không cười nhìn Lệ Ương: “Triển Lệ Ương, cậu cũng đừng quên mình đã có bạn gái!“
Vì thế đừng đến tìm người của tôi!
Triển Lệ Ương nhún nhún vai, đứng lên, hai tay sáp túi nhìn Tại Hi: “Đằng Tại Hi, nếu như anh vì chuyện này mà tìm tôi, tôi chỉ có một câu để nói, Noãn Noãn trong trái tim của tôi vô cùng quan trọng, cứ coi như các ngươi sau này sẽ kết hôn, quan hệ giữa tôi và cô ấy cũng sẽ không thay đổi, tôi nhất định phải gặp Noãn Noãn!“
Nói xong, Triển Lệ Ương liền xoay người bỏ đi, vừa đi tới trước cửa hắn lại xoay người lại nhìn Tại Hi: “Còn nữa, dù cho anh không cho Noãn Noãn gặp tôi, tôi nghĩ chỉ cần tôi tìm cô ấy, Noãn Noãn vẫn sẽ gặp tôi, bởi vì tôi ở trong lòng của cô ấy cũng đặc biệt!“
Đằng Tại Hi không có ngăn cản Lệ Ương bỏ đi, thế nhưng sắc mặt lại âm trầm, hai tay nắm chặt thành quả đấm. Noãn Noãn, hắn ở trong lòng em thực sự đặc biệt đến vậy sao?
Ngay chính Tại Hi cũng không biết, hiện tại ở trong tim của hắn những cảm xúc hỗn độn hiện giờ chính là “đố kị”!
Noãn Noãn cùng Đằng Tử Hạo ngồi xe ô tô đi tới trường học, vừa mới xuống xe, liền phát hiện rất nhiều người đang tụ tập chen chúc trước cổng trường.
Bọn họ đến gần mới biết được, những người đó đều là ký giả, đèn flash không ngừng lóe sáng, có một ít ký giả quấn quít lấy hỏi han các học sinh bước vào trường!
Đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Đằng Tử Hạo cùng Noãn Noãn liếc mắt nhìn nhau, hai người trong mắt đều là dấu chấm hỏi.
Đột nhiên, một gã ký giả phát hiện bọn họ, lập tức cầm cameras đi tới, nhìn Noãn Noãn hỏi tới : “Xin hỏi cô chính là bạn gái của người hát chính-Triển Lệ Ương trong nhóm LY’ BAND của công ty giải trí KbR phải không? Mối quan hệ của hai người được bao lâu rồi? sau khi Triển Lệ Ương trở thành ca sĩ, mối quan hệ của cô và anh ta sẽ vẫn tiếp tục chứ?“
Noãn Noãn bị hỏi không hiểu ra sao, chính mình lúc nào trở thành bạn gái củaTriển Lệ Ương? Bạn gái của hắn không phải Hàn Hồi Hương sao?
Những ký giả khác cũng lập tức chạy đến vây quanh lấy hai người Noãn Noãn và Tử Hạo, đủ loại vấn đề nhất thời ập vào người cô, làm cho noãn noãn trở tay không kịp!
Đằng Tử Hạo nhíu lại chân mày đem Noãn Noãn bảo hộ ở trong lòng: “Tránh ra!“
Ký giả gặp được Đằng Tử Hạo đối Noãn Noãn vô cùng bảo hộ, lập tức đem tiêu điểm dời lên trên người của hắn, oanh tạc : “Xin hỏi cậu thanh niên này, cậu cùng vị tiểu thư này có quan hệ như thế nào? Cậu quan tâm vị tiểu thư này như vậy, không biết quan hệ của hai người mật thiết đến đâu ? Vậy còn Triển Lệ Ương là bên thứ ba hay cậu là bên thứ ba ? Các ngươi đây là tình yêu tay ba sao?“
Đây là cái gì cùng cái gì?
Đằng Tử Hạo nhất thời giận dữ, đối bọn họ gầm nhẹ : “Các ngươi ở nói bậy bạ gì đó ? Đều cút ngay cho ta!“
Noãn Noãn rất khủng hoảng, đây rốt cuộc xảy ra chuyện gì ? Vì sao bọn họ lại hỏi như vậy?
Bây giờ đang là giờ học, mọi người qua lại đều tụ tập bàn tán xôn xao, mọi dấu hỏi đều đặt lên người Noãn Noãn . Trong đó rất nhiều nữ đồng học đều dùng ánh mắt oán hận trừng mắt nhìn Noãn Noãn, điều này làm cho cô càng không hiểu mà sợ hãi.
“Tử Hạo...” Noãn Noãn mắt đỏ nhìn hắn, vô cùng hoảng sợ.
Đằng Tử Hạo chỉ biết ôm chặt cô, che chở cô đi vào trong trường và ngăn cản không cho những ký giả kia vào bên trong!
Đằng Tử Hạo lôi kéo Noãn Noãn đi tới tiểu hoa viên, chăm chú nhìn cô, hỏi : “Vì sao ký giả lại nói em là bạn gái của Triển Lệ Ương? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?“
Noãn Noãn cũng là vẻ mặt vô tội nhìn hắn, lắc đầu : “Em cũng không biết mà!“
Đằng Tử Hạo nhìn bộ dạng vô tội của Noãn Noãn, thở dài một hơi, xoa xoa mái tóc của cô : “Haizzzzzzz, việc này nếu để cho cậu chín biết, anh cũng không biết sẽ phát sinh thêm chuyện gì nữa!“
Noãn Noãn cũng lo lắng, Đằng Tại Hi rất ghét việc cô cùng Triển Lệ Ương gặp mặt , bây giờ lại còn cùng hắn gây ra scandan nháo loạn như vầy, cô thực sự không biết Đằng Tại Hi sẽ như thế nào!
Về tới phòng học, Hạ Tử Uy cũng đã cầm tạp chí tiến lại chỗ cô, một tay lấy tạp chí ném lên mặt bàn, ôm cánh tay cao ngạo mà lại ước ao hỏi : “Ôn Noãn Noãn, ngươi cùng Triển học trưởng là tình nhân?“
Noãn Noãn nghe vậy nhìn về phía cuốn tạp chí, nhất thời trừng lớn đôi mắt nhìn bìa tạp trí, nói không ra lời.
Đằng Tử Hạo cũng tò mò, ló đầu qua nhìn xem, lập tức giật lấy cuốn tạp chí, vô cùng kinh ngạc hô to : “Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Noãn Noãn?“.
Hắn đem tầm mắt rơi vào người Noãn Noãn, truy vấn :”Tại sao lại có hình em và Triển Lệ Ương đang ôm nhau? Ngày hôm qua em đã ở cùng với hắn?“
Noãn Noãn không biết trả lời như thế nào, cô hoàn toàn đang trong tình trạng hoang mang .
Hạ Tử Uy nhướng mi, khóe miệng lộ ra ý cười lạnh nói : “Anh Tử Hạo, Noãn Noãn người ta cùng Triển học trưởng nói chuyện yêu đương, chúng ta không có quyền hỏi đến!“
“Tôi không có nói chuyện yêu đương với học trưởng !” Noãn Noãn lập tức phản bác, đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm Đằng Tử Hạo : “Tử Hạo anh hãy nghe em nói, em cùng học trưởng thực sự chỉ là bạn tốt mà thôi ! ngày hôm qua anh ấy phải đi thi đấu, em chỉ là tới cổ vũ cho anh ấy mà thôi!“
“Ngày hôm qua học trưởng có thi đấu? Xem ra toàn bộ Duy Lợi Á cũng cũng chỉ có mình Noãn Noãn biết mà thôi , nói không phải người yêu, thật đúng là làm cho người ta không thể tin được đâu, phải không anh Tử Hạo?” Hạ Tử Uy mị cười, cô cho rằng Đằng Tử Hạo thích Noãn Noãn, cho nên tuyệt đối muốn cho Đằng Tử Hạo đối với Noãn Noãn hết hy vọng!
Noãn Noãn nhất thời rất ủy khuất : “Em thật sự không hề cùng học trưởng nói chuyện yêu đương, học trưởng vốn đã có bạn gái rồi mà!“
Đằng Tử Hạo nhìn bộ dạng đáng thương của Noãn Noãn, thở dài một hơi, cũng có thể đoán được ảnh chụp này nhất định là sản phẩm của bọn ký giả săn ảnh mà thôi .
Cho dù hắn không để tâm, thế nhưng cậu chín nhất định vẫn là sẽ rất tức giận, hắn hiểu rất rõ tính cách cậu chín nhà mình, tính cách của hắn ngoài tầm kiếm soát của mọi người, hơn nữa thời gian phát sinh lại là ngày hôm qua, trong lúc hắn phát bệnh!
Trời ạ! Đằng Tử Hạo cũng không dám tưởng tượng để Đằng Tại Hi biết chuyện này sau này sẽ như thế nào!
“Tử Hạo…” Noãn Noãn lôi kéo vạt áo của Tử Hạo, ngước khuôn mặt nhỏ nhắn nhìn hắn : “anh có tin em không?“
Đằng Tử Hạo thở dài một hơi, xoa xoa tóc của cô :”Anh đương nhiên tin em, thế nhưng điều quan trọng không phải là anh có tin hay không!“
Noãn Noãn cũng hiểu rõ ý tứ của Tử Hạo, nhất thời rũ đuôi mắt xuống, cắn chặt môi dưới, vẻ mặt luống cuống.
Hạ Tử Uy hồ nghi nhìn bọn họ, vì sao Đằng Tử Hạo một điểm cũng không tức giận? Đáng nhẽ cậu ấy nên rất tức giận và cãi nhau với Noãn Noãn mới đúng chứ.
“Em cũng đừng suy nghĩ quá nhiều , có thể không có việc gì đâu!” Đằng Tử Hạo an ủi, vỗ vỗ bả vai của Noãn Noãn, rồi đem cuốn tạp ném trả lại Hạ Tử Uy.
Hạ Tử Uy lập tức kéo hắn lại, hồ nghi nhìn hắn : “Tử Hạo, vì sao anh không tức giận?”
“Tại sao tôi phải tức giận?” Đằng Tử Hạo hỏi lại, điều này làm cho Hạ Tử Uy nói không ra lời.
Giật tay ra khỏi, Đằng Tử Hạo liền đi về vị trí của mình!
Hạ Tử Uy híp lại mắt, nghĩ không ra, ánh mắt âm ngoan trừng nhìn Noãn Noãn.
Noãn Noãn sợ sệt nhìn Tử Uy, như là cô ta sẽ làm bị thương cô vậy. Điều này làm cho Hạ Tử Uy rất không thuận mắt, hung hăng trừng trừng nhìn Noãn Noãn sau đó tức giận bỏ đi.
Chuyện của Noãn Noãn cùng Triển Lệ Ương bỗng trở thành tâm điểm bàn tán của học sinh trong học viện Duy Lợi Á, bất kể là đi học hay tan học, cửa phòng học đều tụ tập rất đông người, có người có chút hiếu kỳ đánh giá Noãn Noãn, cũng có chút là hung hăng trừng mắt nhìn cô.
Noãn Noãn chỉ dám cúi đầu, không dám ngẩng lên đối diện với ánh mắt của bọn họ. Mỗi một phút mỗi một giây đều rất khó chịu, thật vất vải chờ đến giờ tan học, Noãn Noãn mới trầm tĩnh lại. Bỗng di động chợt vang lên, nhất thời khiến cho lông tơ của cô đều dựng đứng. Noãn Noãn tưởng là Đằng Tại Hi gọi, thế nhưng vừa nhìn di động mới biết không phải hắn mà là Triển Lệ Ương.
Giữa lúc Noãn Noãn đang trù trừ xem có nên nghe hay không thì di động lại ngừng kêu. Cô nhất thời ngốc lăng nhìn cuộc gọi nhỡ hiện trên màn hình điện thoại, không biết nên làm cái gì bây giờ.
Thu thập xong đông tây Đằng Tử Hạo đã đi tới bên cạnh, xốc lên túi xách của Noãn noãn, nói với cô : “Đi thôi, chúng ta về nhà.”
Noãn Noãn lập tức đem di động dấu ở phía sau, trợn to mắt nhìn hắn :”Tử Hạo, anh đi ra ngoài trước đi, em muốn đi WC một lát!“
Đằng Tử Hạo nhướng mi : “Anh đi cùng em!“
“Em đâu còn là trẻ con, ai muốn anh đi cùng chứ!” Noãn Noãn giương mắt nhìn hắn, sau đó chạy vội ra khỏi phòng học.
Đi vào toilet nữ, ngồi ở giữa gian phòng, Noãn Noãn đem điện thoại di động mở ra, cắn cắn môi dưới, ấn gọi, trái tim nhúc nhích, đột nhiên có chút khẩn trương.
Một lát sau, Triển Lệ Ương mới nghe điện thoại : “Noãn Noãn à, anh đang đợi điện thoại của em!“
Noãn Noãn liếm liếm môi, mới hỏi nói : “Học trưởng vừa gọi điện thoại cho em có chuyện gì không?“
“hả? àh, chuyện đó…! Chờ chúng ta gặp mặt sau rồi nói nha, anh hiện tại có chút việc sẽ liện lạc với em sau, bye!“
Triển Lệ Ương sau khi cúp điện thoại, Noãn Noãn lại lộ vẻ mặt ngây ngốc nhìn di động, cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, những lời học trưởng vừa nói dường như có cảm giác có gì đó cố ý!
Nghiêng đầu nghĩ nghĩ, Noãn Noãn liền đứng dậy mở cửa đi ra. Mới vừa đi ra WC, liền gặp được Đằng Tử Hạo tựa trên lan can chờ mình.
“Anh đâu cần phải đợi em!” Noãn Noãn mặt có chút hồng nhìn hắn, rồi tiến lại nhận lấy túi xách của cô.
“Anh sao dám để em một mình ở đây được!” Nếu lỡ xảy ra chuyện gì cậu chín không làm thịt hắn mới lạ!
Noãn Noãn đột nhiên cầm tay Tử Hạo, nhìn hắn mỉm cười: ” cám ơn anh nha!“
Dọc theo đường đi, các học sinh vẫn trước sau như một nhìn Noãn Noãn nhỏ giọng nghị luận, điều này làm cho Noãn Noãn rất khó chịu, cúi đầu lặng yên đi qua. Đằng Tử Hạo sắc mặt cũng không tốt hơn, giận trừng mắt bọn họ một cái, liền ôm Noãn Noãn bước nhanh ra cổng trường. Thế nhưng cửa trường học vẫn như cũ tụ đầy ký giả, điều này làm cho Đằng Tử Hạo sắc mặt lại tối sầm. Nhiều lần vất vả mới lên tới xe, Đằng Tử Hạo lập tức làm cho tài xế lái xe phóng đi. Noãn Noãn lòng còn sợ hãi nhìn ký giả đuổi theo phía sau, biết mình lại gặp thêm phiền phức, không khỏi khổ sở, cúi đầu, viền mắt hồng hồng .
Đằng Tử Hạo đột nhiên thân thủ đem Noãn Noãn ôm vào trong ngực của mình, nhẹ giọng nói: “Đồ ngốc, không được phép lộ vẻ mặt đau khổ ra như vậy! Nếu không để cậu chín nhìn thấy lại tưởng rằng anh bắt nạt em!“
Noãn Noãn giật mình, đột nhiên liền nở nụ cười, xoa xoa khóe mắt, tựa ở trong ngực của hắn, nhẹ giọng nói: “Cám ơn anh, Tử Hạo!“
※※※
Triển Lệ Ương sáng sớm cũng biết chuyện, công ty sớm đã đem hắn gọi đến phòng làm việc. hắn rất muốn gọi điện cho Noãn Noãn xem cô hiện giờ như thế nào nhưng lại vì phải xử lý sự tình, mãi đến buổi chiều mới có thời gian rảnh, lập tức đi ngay tới học viện muốn tìm Noãn Noãn. Đang chuẩn bị ra cửa thì bị người cản lại.
Lệ Ương híp mắt nhìn chằm chằm người trước mắt, không nói gì, mà người nọ chỉ làm một cái thủ hiệu mời, nói: “Thiếu gia của chúng tôi muốn gặp cậu!”
Triển Lệ Ương nhướng mi nghĩ nghĩ, nguyên bản đang định gọi điện cho Noãn Noãn, nhưng sau lại đem điện thoại cụp xuống, thả lại trong túi, theo người nọ lên xe.
Không cần phải nói, hắn cũng biết vị thiếu gia kia là ai!
Mà bây giờ, hắn đang ngồi ở trước mặt của người được gọi là thiếu gia kia.
Trong phòng làm việc của Đằng thị tổng tài, Triển Lệ Ương hai chân vắt chéo ngồi trước mặt Đằng Tại Hi, nhìn hắn miệng cười mà như không cười.
Không cần Đằng Tại Hi nói, hắn cũng biết anh ta tìm của mình vì nguyên nhân gì, chắc do chuyện của mình cùng Noãn Noãn rồi. Phải làm cho hắn tức điên lên mới được! Suy nghĩ một chút, Triển Lệ Ương lại nở nụ cười.
Hai người nhìn nhau một lúc lâu, Đằng Tại Hi mới mở miệng nói chuyện, lại bị một trận tiếng chuông cắt đứt.
Triển Lệ Ương lấy điện thoại di động ra khỏi túi áo gió, liếc nhìn màn ảnh một cái, nhất thời cười gian tà, thân thiết nói một tiếng: “Noãn Noãn à, anh đang đợi điện thoại của em!“
Triển Lệ Ương vừa nói, vừa quan sát biểu tình của Đằng Tại Hi, trán anh ta nổi gân xanh, trong lòng nhất thời thấy khoái trá.
Nói qua loa đôi chút sau đó cúp điện thoại, Triển Lệ Ương nhìn hắn mị cười nói: “Đằng Tại Hi, anh tìm tôi tới làm cái gì?“
“Tại sao cậu lại có số điện thoại của Noãn Noãn ?” Đằng Tại Hi nheo mắt nhìn hắn, buông tay trên bàn xuống, hai tay nắm chặt thành quả đấm: “Nói ngay, Noãn Noãn tại sao phải gọi điện thoại cho cậu?“
Triển Lệ Ương dựa vào lưng ghế dựa, thoải mái ngồi, cười đắc ý : “Đây là bí mật của tôi và Noãn Noãn, không thể nói anh biết!“
“Cậu!” Lửa giận hừng hực thiêu đốt trong ngực Đằng Tại Hi.
Thế nhưng Triển Lệ Ương không chút nào đem hắn đặt ở trong mắt, thúc giục: “Anh tìm tôi rốt cuộc có chuyện gì? Tôi không rảnh rỗi giống như anh!“
Đằng Tại Hi nhẫn nhịn, mới trầm giọng nói: “Ngày hôm qua Noãn Noãn đều ở với cậu?“
“Anh đã biết còn hỏi tôi làm gì?” Triển Lệ Ương nhún nhún vai cười nhạo.
“Tôi vẫn nhớ kỹ tôi đã từng đã cảnh cáo cậu, mà cậu lại lặp đi lặp lại nhiều lần, khiêu chiến tính nhẫn lại của tôi!” Đằng Tại Hi ngón tay thon dài gõ bàn, con ngươi đen phát ra lạnh lùng quang mang, hung hăng bắn trên người của Lệ Ương: “Tôi nói rồi, Noãn Noãn là nữ nhân của tôi, tôi muốn cậu đừng trêu chọc cô ấy!“
Triển Lệ Ương nghe vậy, đột nhiên liền ghé vào trên bàn làm việc của Tại Hi,cười cười nhìn hắn nói: “Tôi cũng nhớ rằng anh và Noãn Noãn vẫn chưa kết hôn, có cái gọi là yểu điệu thục nữ-quân tử hảo cầu, không phải sao?“
Đằng Tại Hi cũng ngoài cười nhưng trong không cười nhìn Lệ Ương: “Triển Lệ Ương, cậu cũng đừng quên mình đã có bạn gái!“
Vì thế đừng đến tìm người của tôi!
Triển Lệ Ương nhún nhún vai, đứng lên, hai tay sáp túi nhìn Tại Hi: “Đằng Tại Hi, nếu như anh vì chuyện này mà tìm tôi, tôi chỉ có một câu để nói, Noãn Noãn trong trái tim của tôi vô cùng quan trọng, cứ coi như các ngươi sau này sẽ kết hôn, quan hệ giữa tôi và cô ấy cũng sẽ không thay đổi, tôi nhất định phải gặp Noãn Noãn!“
Nói xong, Triển Lệ Ương liền xoay người bỏ đi, vừa đi tới trước cửa hắn lại xoay người lại nhìn Tại Hi: “Còn nữa, dù cho anh không cho Noãn Noãn gặp tôi, tôi nghĩ chỉ cần tôi tìm cô ấy, Noãn Noãn vẫn sẽ gặp tôi, bởi vì tôi ở trong lòng của cô ấy cũng đặc biệt!“
Đằng Tại Hi không có ngăn cản Lệ Ương bỏ đi, thế nhưng sắc mặt lại âm trầm, hai tay nắm chặt thành quả đấm. Noãn Noãn, hắn ở trong lòng em thực sự đặc biệt đến vậy sao?
Ngay chính Tại Hi cũng không biết, hiện tại ở trong tim của hắn những cảm xúc hỗn độn hiện giờ chính là “đố kị”!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.