Chương 50: Chuyển nhà, chung sống
Quỷ Quỷ Mộng Du
04/12/2016
Có một đệ đệ quá mức thông minh có đôi khi cũng không phải chuyện tốt,
chỉ cần nghĩ muốn cho chuyện im lặng mà qua cũng không được, Trang Thư
Tình buồn rầu nghĩ, nhưng kiêu ngạo trong lòng cũng càng sâu, đứa nhỏ
thông minh như vậy, là đệ đệ của nàng đó.
"Tỷ tỷ đang làm một chuyện quan trọng, cho nên mới bị thương, tỷ tỷ cam đoan, về sau sẽ không."
"Đưa thứ tỷ đang làm cho đệ xem." Những thứ nguy hiểm như vậy sao có thể để tỷ tỷ cầm, Trang Thư Hàn cũng không tiếp tục ăn cơm nữa, đứng dậy liền muốn kéo người về phòng, đột nhiên nhớ đến trên tay tỷ tỷ đang có thương tích, vậy tay kia không biết có bị thương hay không, vươn tay cầm lấy áo của nàng nhẹ nhàng vén lên.
Trang Thư Tình bất đắc dĩ, nhưng được đệ đệ quan tâm cũng thấy thật vui vẻ, cười cười an ủi Trương Tú Nhi, theo đệ đệ về phòng.
"Được rồi được rồi, việc nhỏ mà thôi, không đến mức phải tức giận như vậy."
"Đây không phải việc nhỏ." Trang Thư Hàn nghiêm mặt, " trên người nữ tử sao có thể lưu lại vết thương, dù cho là tỷ không muốn lập gia đình cũng không thể tự làm đau mình như vậy."
"Đúng đúng đúng, tỷ tỷ cam đoan về sau sẽ không làm như vậy, đừng nóng giận, được không?" Trang Thư Tình chớp ánh mắt, nỗ lực khiến bộ dáng của mình giống như đứa trẻ đã biết sai lầm, đang nhận lỗi, việc này khiến nàng có chút không quen, cũng không biết là giả bộ có giống không.
Bất quá thấy thần sắc đệ đệ đã dịu đi cũng không còn tức giận như vừa rồi.
"Tỷ, tỷ đem những thứ đó đưa cho đệ, những thứ có thể làm tỷ bị thương không được phép giữ lại."
"..." Nàng đi nơi nào tìm ra được những thứ này lần nữa chứ!
"Tỷ tỷ!"
Tăng thêm ngữ khí khiến Trang Thư Tình thở dài, ấn đệ đệ ngồi xuống, rồi lại ngồi đối diện hắn, vẻ mặt nghiêm túc, "Thư Hàn. trong tay tỷ tỷ không có vật gì nguy hiểm, ít nhất hiện tại không có."
Vỗ về miệng viết thương trên cánh tay, "Miệng vết thương này quả thật là do tỷ làm ra. Là vì tỷ muốn thí nghiệm một loại thuốc, tỷ tỷ tự mình học được chút y dược, còn những chuyện khác, đệ cũng đừng hỏi nhiều, bất quá tỷ tỷ đáp ứng đệ, về sau sẽ không làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy nữa."
Trang Thư Hàn suy nghĩ một hồi lâu, mỗi ngày hắn đều đi sớm về trễ. Tỷ tỷ hiện tại lại nhàn rỗi, nên việc tỷ tỷ nói học được chút tri thức về y dược hắn đương nhiên tin tưởng. Nhưng lại động dao lên bản thân...
"Thực sự sẽ không?"
"Nhất định sẽ không."
"Được rồi, vậy đệ miễn cưỡng đồng ý."
“Ừ." Trang Thư Tình cười, tiểu gia này thật là, càng ngày càng dài dòng.
Trang Thư Hàn bị cười đến mất tự nhiên, mặt có chút nóng, bỏ qua một bên đứng dậy nói: "Đi ăn cơm trước."
Trương Tú Nhi nhướng người lên nhìn. Thấy hai tỷ đệ một trước một sau quay trở lại, không khí cũng không còn khẩn trương như trước, liền cảm thấy yên lòng, xới đầy hai chén cơm đưa cho hai người, cười nói: "Mau tới đây ăn, đồ ăn đều đã nguội."
Sáng sớm ngày kế, Trương Thư Thành đến chỗ của Trương Tú Nhi.
Lúc trước không biết thế nào nói với Tú Nhi tỷ chuyện chuyển nhà, nhưng dù sao đó cũng là chuyện phải làm, Trương Thư Thành biết nàng có yêu cầu chuyển nhà. Đến đây thì khẳng định đã tìm được nơi thích hợp, dù sao chuyển nhà cũng không thể vụng trộm chuyển đi.
Sau đó còn không biết Tú Nhi tỷ sẽ thương tâm như thế nào.
Gọi Trương Tú Nhi đang bận việc lại, Trang Thư Tình không nói nửa câu vô nghĩa."Tú Nhi tỷ, muội tính chuyển đi."
Trương Tú Nhi phản ứng đã có chút vượt qua đoán trước của nàng, thở dài một hơi nói: "Muội không nói thì trong lòng ta cũng đã đoán được, việc buôn bán của cả hai cửa hàng đều tốt, thuộc hạ lại có rất nhiều người làm việc, nơi này của ta quả thật không thể ở lại lâu dài. Cũng không còn cách nào khác."
Tuy rằng lý do này với Trang Thư Tình mà nói cũng không phải vấn đề chính, nhưng nàng cũng không phủ nhận." Mấy tháng nay Thư Hàn đã cao hơn rất nhiều, đệ ấy ở nơi này sợ là sẽ đưa tới cho Tú Nhi tỷ nhiều thị phi, Trương đại ca hẳn là cũng có lo lắng như vậy."
Trương Thư Thành không nói gì, trầm mặc coi như đồng ý.
"Làm khó muội luôn phải suy nghĩ chu đáo mọi chuyện." Trương Tú Nhi vỗ vỗ tay nàng, "Yên tâm chuyển đi, không cần lo lắng cho tỷ, mỗi ngày đều có rất nhiều tỷ muội phụng bồi ta, so với lúc trước lẳng lặng mà sống qua ngày đã tốt hơn rất nhiều, dù sao ta cũng làm ở cửa hàng của muội, không sợ không thể thấy được muội."
Thái độ Tú Nhi tỷ khiến Trang Thư Tình tâm an không ít, lúc trước là nàng suy nghĩ không chu toàn, cho người ta nhiều hứa hẹn như vậy, thế mà mới chưa bao lâu đã thất hứa, việc này đối với một người coi trọng lời hứa như nàng giống như tự đánh bản thân mình một bạt tai.
"Muội và Thư Hàn nếu có rảnh sẽ đi qua thăm tỷ."
"Tốt, muội phải nhớ kỹ lời này đó." Hốc mắt Trương Tú Nhi đã ửng đỏ, "Hẹn người ta đến xem nhà thì đi nhanh đi, ta cũng phải đi làm nữa."
Tòa nhà này rất hợp tâm ý nàng, giá cả trong phạm vi có thể tiếp thu, Trang Thư Tình thống khoái thanh toán bạc.
Trương Thư Thành cầm lên một phần kế ước của mình, nhìn vị cô nương chưa trưởng thành trước mắt này có thể thoải mái mà lấy ra số bạc có thể khiến cho một gia đình nghèo sống qua một đời áo cơm không lo như vậy, hắn cẩm thấy thật may mắn là mình chưa có bất kỳ tâm tư nào với nàng.
Không phải đối phương không tốt, mà là nàng quá tốt.
Trong khoảng thời gian ngắn nàng lại có thể làm được chuyện như vậy, người a, có mấy ai làm được như nàng?Nhưng nàng chẳng những có thể làm được, mà còn có thể làm rất tốt.
Người như vậy, hắn với không tới, cũng không thể nào thuộc về hắn.
"Từ khi đến Hội Nguyên Phủ đã phiền toái Trương đại ca không ít, thật sự đa tạ ."
Trương Thư Thành giơ giơ ngân phiếu trong tay lên, "Muốn tạ cũng đã ta tạ, muội phiền toái mỗi một việc ta đều có lợi, phiền toái như vậy ta còn chê ít."
Trang Thư Tình cười, quay đầu nhìn tòa nhà, nơi này, sau này sẽ là nhà nàng, là gia đình của nàng và Thư Hàn, chờ đến khi Thư Hàn trưởng thành, đến thời điểm thành thân nàng sẽ mua một chỗ khác làm tân phòng cho bọn họ, nơi này, là nơi để nàng sống đến già.
Nhân dịp trường học cho nghỉ một ngày, hai tỷ đệ lặng yên không một tiếng động chuyển đến nhà mới, Trương Thư Thành giúp đánh xe, qua lại hai chuyến cũng không quá mệt mỏi.
Cũng không thể ở lâu bên ngoài, Trang Thư Tình lưu Trương Tú Nhi lại cùng nhau ăn bữa cơm tân gia.
Nhà mới tuy rằng là ở ngoại thành, nhưng lại không giống như chỗ của Trương Tú Nhi, nhà ở phía nam cũng tương đối sạch sẽ, nơi này cách nội thànhkhông xa, mặc kệ phương diện đi lại hay chỗ ở đều rất hợp tâm ý nàng.
Trang Thư Tình là thật sự tính sẽ ở nơi này cả đời, cho nên những việc này nàng đều rất để bụng.
Những thứ không hợp tâm ý đều thay mới toàn bộ, nhưng những thứ thay đổi cũng không nhiều, chủ nhân lúc trước của căn nhà này rất dụng tâm bố trí, phần lớn những đồ vật trong nhà đều có thể lưu lại, Trang Thư Tình cũng không phải người quá thực dụng, nên cũng không để ý nhiều.
Dàn xếp xong ngày thứ hai, nhà mới của nàng liền nghênh đón người đã dự kiến trước.
Đem những thứ Trang Thư Tình cần đều đã làm tốt đưa tới cho nàng, Bạch Chiêm tùy ý nhìn, rất vừa lòng những thứ trong phòng không có thay đồi nhiều, hiển nhiên ngôi nhà này rất hợp tâm ý nàng, cũng không uổng công hắn tìm toàn bộ những căn nhà ở Hội Nguyên Phủ, rồi nói Trần Nguyên mua lại ba nơi, cuối cùng cũng không có tính sai.
"Không mua thêm hạ nhân sao?"
Đương nhiên là muốn, căn nhà này tuy rằng thiết kế khéo léo nhưng lại chia ra hai phần trước và sau, hai nơi đều rất rộng, nếu như có người quản lý thì việc gì nàng cũng không cần làm , nhưng mà...
Nghịch nghịch những dụng cụ phẫu thuật quen thuốc đến cực điểm kia, Trang Thư Tình yêu thích không muốn buông tay, cũng giúp cho nàng tìm lại cảm giác quen thuộc khi sử dụng, Trang Thư Tình mở mắt ra, "Ta không muốn mua thêm người khác."
Đây chính là một ngày bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng đi.
"Ta cũng sẽ không cho người đến." Bạch Chiêm sờ sờ mũi cũng không biện giải cho mình, khó có lúc hắn cảm thấy có chút ngượng ngùng, là do Trang Thư Tình đoán đúng ý nghĩ của hắn a.
An toàn là vấn đề lớn, hắn sao có thể yên tâm giao cho người khác.
"Nếu thực sự như vậy thì tốt." Trang Thư Tình nhìn không thấu người này, dứt khoát không nghĩ nhiều nữa, nàng cũng không tin, nàng không nói cho hắn biết chỗ nàng mua người, sao đột nhiên lại có thể bị hắn nhét người vào.
"Những thứ này đều có thể làm được hết sao?"
"Có mấy thứ có chút khó, nhưng vấn đề hẳn cũng không lớn." Hắn đã điều người đi võ quốc, dù có vấn đề cũng sẽ không thành vấn đề.
Đề tài quyết định xong, cả hai người đều trầm mặc .
Trang Thư Tình không biết nói cái gì, dù sao lúc trước hai người cũng không thoải mái, nàng đối với người này có chút bài xích, Bạch Chiêm còn đang không biết nàng có vấn đề gì, người đều đã ở trước mắt, thì còn có vấn đề gì? Hắn thật sự an tâm.
Bất quá hắn cũng đã nhìn ra được đối phương không được tự nhiên, liền chủ động mở miệng, "Nàng..."
"Ngươi..."
Đồng thời mở miệng hai người nhìn nhau, tâm tình Bạch Chiêm rất tốt "Nàng nói đi."
Trang Thư Tình suy nghĩ một chút, rồi hỏi, "Bạch công tử có biết đại phu nào ở Hội Nguyên Phủ có y thuật tốt nhất không?"
Bạch Chiêm cả kinh, nhanh chóng ngồi thẳng người, không quan tâm đến lễ nghĩa tiến lên lôi kéo nàng, xem trái xem phải, "Chỗ nào không thoải mái? Là nơi nào... Hay là có chuyện gì?"
Lôi kéo một chút, tay áo Trang Thư Tình bị vén lên, vừa khéo lộ ra mấy chỗ vết thương, Bạch Chiêm nhíu mày đẩy tay áo lên, miệng vết thương chung quanh đều lộ ra.
Do đã bôi thuốc vài ngày nên miệng vết thương đã khép lại, nhưng muốn vết thương lập tức biến mất là chuyện không thể.
Bạch Chiêm gắt gao nhìn chằm chằm Trang Thư Tình, gằn từng chữ hỏi, "Sao! Lại! Như! Vậy!"
Trang Thư Tình muốn thu tay, nhưng lại bị tay đối phương kìm lại, nàng vừa đau, vừa muốn thu tay lại.
Nhất thời nàng cũng có chút giận, "Bạch công tử, đây là chuyện riêng của ta, không có liên quan đến công tử."
Lời này không phải lần đầu tiên Bạch Chiêm nghe được, nhưng mỗi một lần nghe đều cảm thấy tức giận, nhất là lúc này, tính cách vô pháp vô thiên liền lập tức nổi lên, "Vậy lập tức trở thành có quan hệ thì như thế nào?"
Trang Thư Tình mạnh mẽ ngẩng đầu, phát hiện nam nhân này nói thật, hơn nữa còn có dấu hiệu sẽ lập tức thực hiện, nếu như gặp phiền toái với người này, nàng tuyệt đối không thể nói lí lẽ, chỉ có mang ô danh trên lưng.
Gần như không cần cân nhắc, Trang Thư Tình liền lựa chọn, "Ta nói."
Bạch Chiêm bất động, không nói chuyện, chỉ nhìn nàng.
"Ta đang điều chế một loại thuốc, chỉ có thể thử nghiệm lên bản thân mới có thể biết được thuốc có tác dụng hay không."
"Cho nên vết thương này là tự nàng làm ra." Bạch Chiêm khẳng định, mắt chuyển qua chỗ vết thương, hắn liền nghĩ, "Nàng không phải đại phu, việc này không phải chuyện nàng phải làm."
Trang Thư Tình lúc này thật sự nổi giận, "Bạch công tử, ta nên làm cái gì, không nên làm cái gì cũng không tới phiên ngài quyết định, cho dù ta không phải đại phu, ta cũng có thể trở thành đại phu!"
Nhìn nàng phẫn nộ mà ánh mắt càng thêm sâu thẳm, Bạch Chiêm có chút bị cuốn hút, cũng quên mất mình đang tức giận, "Nàng muốn làm đại phu?"
Cảm giác được người đang cầm tay nàng không còn khẩn trương như lúc trước, Trang Thư Tình mạnh mẽ thu hồi tay lại vòng ra sau lưng, nhưng vẫn nhận thấy xúc cảm trên tay vẫn chưa biến mất, không được tự nhiên cọ cọ lên áo, "Chưa từng nghĩ tới, cũng không muốn nghĩ."
Bạch Chiêm nhìn nàng một hồi, "Nàng muốn điều chế loại thuốc gì?"
"Tỷ tỷ đang làm một chuyện quan trọng, cho nên mới bị thương, tỷ tỷ cam đoan, về sau sẽ không."
"Đưa thứ tỷ đang làm cho đệ xem." Những thứ nguy hiểm như vậy sao có thể để tỷ tỷ cầm, Trang Thư Hàn cũng không tiếp tục ăn cơm nữa, đứng dậy liền muốn kéo người về phòng, đột nhiên nhớ đến trên tay tỷ tỷ đang có thương tích, vậy tay kia không biết có bị thương hay không, vươn tay cầm lấy áo của nàng nhẹ nhàng vén lên.
Trang Thư Tình bất đắc dĩ, nhưng được đệ đệ quan tâm cũng thấy thật vui vẻ, cười cười an ủi Trương Tú Nhi, theo đệ đệ về phòng.
"Được rồi được rồi, việc nhỏ mà thôi, không đến mức phải tức giận như vậy."
"Đây không phải việc nhỏ." Trang Thư Hàn nghiêm mặt, " trên người nữ tử sao có thể lưu lại vết thương, dù cho là tỷ không muốn lập gia đình cũng không thể tự làm đau mình như vậy."
"Đúng đúng đúng, tỷ tỷ cam đoan về sau sẽ không làm như vậy, đừng nóng giận, được không?" Trang Thư Tình chớp ánh mắt, nỗ lực khiến bộ dáng của mình giống như đứa trẻ đã biết sai lầm, đang nhận lỗi, việc này khiến nàng có chút không quen, cũng không biết là giả bộ có giống không.
Bất quá thấy thần sắc đệ đệ đã dịu đi cũng không còn tức giận như vừa rồi.
"Tỷ, tỷ đem những thứ đó đưa cho đệ, những thứ có thể làm tỷ bị thương không được phép giữ lại."
"..." Nàng đi nơi nào tìm ra được những thứ này lần nữa chứ!
"Tỷ tỷ!"
Tăng thêm ngữ khí khiến Trang Thư Tình thở dài, ấn đệ đệ ngồi xuống, rồi lại ngồi đối diện hắn, vẻ mặt nghiêm túc, "Thư Hàn. trong tay tỷ tỷ không có vật gì nguy hiểm, ít nhất hiện tại không có."
Vỗ về miệng viết thương trên cánh tay, "Miệng vết thương này quả thật là do tỷ làm ra. Là vì tỷ muốn thí nghiệm một loại thuốc, tỷ tỷ tự mình học được chút y dược, còn những chuyện khác, đệ cũng đừng hỏi nhiều, bất quá tỷ tỷ đáp ứng đệ, về sau sẽ không làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy nữa."
Trang Thư Hàn suy nghĩ một hồi lâu, mỗi ngày hắn đều đi sớm về trễ. Tỷ tỷ hiện tại lại nhàn rỗi, nên việc tỷ tỷ nói học được chút tri thức về y dược hắn đương nhiên tin tưởng. Nhưng lại động dao lên bản thân...
"Thực sự sẽ không?"
"Nhất định sẽ không."
"Được rồi, vậy đệ miễn cưỡng đồng ý."
“Ừ." Trang Thư Tình cười, tiểu gia này thật là, càng ngày càng dài dòng.
Trang Thư Hàn bị cười đến mất tự nhiên, mặt có chút nóng, bỏ qua một bên đứng dậy nói: "Đi ăn cơm trước."
Trương Tú Nhi nhướng người lên nhìn. Thấy hai tỷ đệ một trước một sau quay trở lại, không khí cũng không còn khẩn trương như trước, liền cảm thấy yên lòng, xới đầy hai chén cơm đưa cho hai người, cười nói: "Mau tới đây ăn, đồ ăn đều đã nguội."
Sáng sớm ngày kế, Trương Thư Thành đến chỗ của Trương Tú Nhi.
Lúc trước không biết thế nào nói với Tú Nhi tỷ chuyện chuyển nhà, nhưng dù sao đó cũng là chuyện phải làm, Trương Thư Thành biết nàng có yêu cầu chuyển nhà. Đến đây thì khẳng định đã tìm được nơi thích hợp, dù sao chuyển nhà cũng không thể vụng trộm chuyển đi.
Sau đó còn không biết Tú Nhi tỷ sẽ thương tâm như thế nào.
Gọi Trương Tú Nhi đang bận việc lại, Trang Thư Tình không nói nửa câu vô nghĩa."Tú Nhi tỷ, muội tính chuyển đi."
Trương Tú Nhi phản ứng đã có chút vượt qua đoán trước của nàng, thở dài một hơi nói: "Muội không nói thì trong lòng ta cũng đã đoán được, việc buôn bán của cả hai cửa hàng đều tốt, thuộc hạ lại có rất nhiều người làm việc, nơi này của ta quả thật không thể ở lại lâu dài. Cũng không còn cách nào khác."
Tuy rằng lý do này với Trang Thư Tình mà nói cũng không phải vấn đề chính, nhưng nàng cũng không phủ nhận." Mấy tháng nay Thư Hàn đã cao hơn rất nhiều, đệ ấy ở nơi này sợ là sẽ đưa tới cho Tú Nhi tỷ nhiều thị phi, Trương đại ca hẳn là cũng có lo lắng như vậy."
Trương Thư Thành không nói gì, trầm mặc coi như đồng ý.
"Làm khó muội luôn phải suy nghĩ chu đáo mọi chuyện." Trương Tú Nhi vỗ vỗ tay nàng, "Yên tâm chuyển đi, không cần lo lắng cho tỷ, mỗi ngày đều có rất nhiều tỷ muội phụng bồi ta, so với lúc trước lẳng lặng mà sống qua ngày đã tốt hơn rất nhiều, dù sao ta cũng làm ở cửa hàng của muội, không sợ không thể thấy được muội."
Thái độ Tú Nhi tỷ khiến Trang Thư Tình tâm an không ít, lúc trước là nàng suy nghĩ không chu toàn, cho người ta nhiều hứa hẹn như vậy, thế mà mới chưa bao lâu đã thất hứa, việc này đối với một người coi trọng lời hứa như nàng giống như tự đánh bản thân mình một bạt tai.
"Muội và Thư Hàn nếu có rảnh sẽ đi qua thăm tỷ."
"Tốt, muội phải nhớ kỹ lời này đó." Hốc mắt Trương Tú Nhi đã ửng đỏ, "Hẹn người ta đến xem nhà thì đi nhanh đi, ta cũng phải đi làm nữa."
Tòa nhà này rất hợp tâm ý nàng, giá cả trong phạm vi có thể tiếp thu, Trang Thư Tình thống khoái thanh toán bạc.
Trương Thư Thành cầm lên một phần kế ước của mình, nhìn vị cô nương chưa trưởng thành trước mắt này có thể thoải mái mà lấy ra số bạc có thể khiến cho một gia đình nghèo sống qua một đời áo cơm không lo như vậy, hắn cẩm thấy thật may mắn là mình chưa có bất kỳ tâm tư nào với nàng.
Không phải đối phương không tốt, mà là nàng quá tốt.
Trong khoảng thời gian ngắn nàng lại có thể làm được chuyện như vậy, người a, có mấy ai làm được như nàng?Nhưng nàng chẳng những có thể làm được, mà còn có thể làm rất tốt.
Người như vậy, hắn với không tới, cũng không thể nào thuộc về hắn.
"Từ khi đến Hội Nguyên Phủ đã phiền toái Trương đại ca không ít, thật sự đa tạ ."
Trương Thư Thành giơ giơ ngân phiếu trong tay lên, "Muốn tạ cũng đã ta tạ, muội phiền toái mỗi một việc ta đều có lợi, phiền toái như vậy ta còn chê ít."
Trang Thư Tình cười, quay đầu nhìn tòa nhà, nơi này, sau này sẽ là nhà nàng, là gia đình của nàng và Thư Hàn, chờ đến khi Thư Hàn trưởng thành, đến thời điểm thành thân nàng sẽ mua một chỗ khác làm tân phòng cho bọn họ, nơi này, là nơi để nàng sống đến già.
Nhân dịp trường học cho nghỉ một ngày, hai tỷ đệ lặng yên không một tiếng động chuyển đến nhà mới, Trương Thư Thành giúp đánh xe, qua lại hai chuyến cũng không quá mệt mỏi.
Cũng không thể ở lâu bên ngoài, Trang Thư Tình lưu Trương Tú Nhi lại cùng nhau ăn bữa cơm tân gia.
Nhà mới tuy rằng là ở ngoại thành, nhưng lại không giống như chỗ của Trương Tú Nhi, nhà ở phía nam cũng tương đối sạch sẽ, nơi này cách nội thànhkhông xa, mặc kệ phương diện đi lại hay chỗ ở đều rất hợp tâm ý nàng.
Trang Thư Tình là thật sự tính sẽ ở nơi này cả đời, cho nên những việc này nàng đều rất để bụng.
Những thứ không hợp tâm ý đều thay mới toàn bộ, nhưng những thứ thay đổi cũng không nhiều, chủ nhân lúc trước của căn nhà này rất dụng tâm bố trí, phần lớn những đồ vật trong nhà đều có thể lưu lại, Trang Thư Tình cũng không phải người quá thực dụng, nên cũng không để ý nhiều.
Dàn xếp xong ngày thứ hai, nhà mới của nàng liền nghênh đón người đã dự kiến trước.
Đem những thứ Trang Thư Tình cần đều đã làm tốt đưa tới cho nàng, Bạch Chiêm tùy ý nhìn, rất vừa lòng những thứ trong phòng không có thay đồi nhiều, hiển nhiên ngôi nhà này rất hợp tâm ý nàng, cũng không uổng công hắn tìm toàn bộ những căn nhà ở Hội Nguyên Phủ, rồi nói Trần Nguyên mua lại ba nơi, cuối cùng cũng không có tính sai.
"Không mua thêm hạ nhân sao?"
Đương nhiên là muốn, căn nhà này tuy rằng thiết kế khéo léo nhưng lại chia ra hai phần trước và sau, hai nơi đều rất rộng, nếu như có người quản lý thì việc gì nàng cũng không cần làm , nhưng mà...
Nghịch nghịch những dụng cụ phẫu thuật quen thuốc đến cực điểm kia, Trang Thư Tình yêu thích không muốn buông tay, cũng giúp cho nàng tìm lại cảm giác quen thuộc khi sử dụng, Trang Thư Tình mở mắt ra, "Ta không muốn mua thêm người khác."
Đây chính là một ngày bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng đi.
"Ta cũng sẽ không cho người đến." Bạch Chiêm sờ sờ mũi cũng không biện giải cho mình, khó có lúc hắn cảm thấy có chút ngượng ngùng, là do Trang Thư Tình đoán đúng ý nghĩ của hắn a.
An toàn là vấn đề lớn, hắn sao có thể yên tâm giao cho người khác.
"Nếu thực sự như vậy thì tốt." Trang Thư Tình nhìn không thấu người này, dứt khoát không nghĩ nhiều nữa, nàng cũng không tin, nàng không nói cho hắn biết chỗ nàng mua người, sao đột nhiên lại có thể bị hắn nhét người vào.
"Những thứ này đều có thể làm được hết sao?"
"Có mấy thứ có chút khó, nhưng vấn đề hẳn cũng không lớn." Hắn đã điều người đi võ quốc, dù có vấn đề cũng sẽ không thành vấn đề.
Đề tài quyết định xong, cả hai người đều trầm mặc .
Trang Thư Tình không biết nói cái gì, dù sao lúc trước hai người cũng không thoải mái, nàng đối với người này có chút bài xích, Bạch Chiêm còn đang không biết nàng có vấn đề gì, người đều đã ở trước mắt, thì còn có vấn đề gì? Hắn thật sự an tâm.
Bất quá hắn cũng đã nhìn ra được đối phương không được tự nhiên, liền chủ động mở miệng, "Nàng..."
"Ngươi..."
Đồng thời mở miệng hai người nhìn nhau, tâm tình Bạch Chiêm rất tốt "Nàng nói đi."
Trang Thư Tình suy nghĩ một chút, rồi hỏi, "Bạch công tử có biết đại phu nào ở Hội Nguyên Phủ có y thuật tốt nhất không?"
Bạch Chiêm cả kinh, nhanh chóng ngồi thẳng người, không quan tâm đến lễ nghĩa tiến lên lôi kéo nàng, xem trái xem phải, "Chỗ nào không thoải mái? Là nơi nào... Hay là có chuyện gì?"
Lôi kéo một chút, tay áo Trang Thư Tình bị vén lên, vừa khéo lộ ra mấy chỗ vết thương, Bạch Chiêm nhíu mày đẩy tay áo lên, miệng vết thương chung quanh đều lộ ra.
Do đã bôi thuốc vài ngày nên miệng vết thương đã khép lại, nhưng muốn vết thương lập tức biến mất là chuyện không thể.
Bạch Chiêm gắt gao nhìn chằm chằm Trang Thư Tình, gằn từng chữ hỏi, "Sao! Lại! Như! Vậy!"
Trang Thư Tình muốn thu tay, nhưng lại bị tay đối phương kìm lại, nàng vừa đau, vừa muốn thu tay lại.
Nhất thời nàng cũng có chút giận, "Bạch công tử, đây là chuyện riêng của ta, không có liên quan đến công tử."
Lời này không phải lần đầu tiên Bạch Chiêm nghe được, nhưng mỗi một lần nghe đều cảm thấy tức giận, nhất là lúc này, tính cách vô pháp vô thiên liền lập tức nổi lên, "Vậy lập tức trở thành có quan hệ thì như thế nào?"
Trang Thư Tình mạnh mẽ ngẩng đầu, phát hiện nam nhân này nói thật, hơn nữa còn có dấu hiệu sẽ lập tức thực hiện, nếu như gặp phiền toái với người này, nàng tuyệt đối không thể nói lí lẽ, chỉ có mang ô danh trên lưng.
Gần như không cần cân nhắc, Trang Thư Tình liền lựa chọn, "Ta nói."
Bạch Chiêm bất động, không nói chuyện, chỉ nhìn nàng.
"Ta đang điều chế một loại thuốc, chỉ có thể thử nghiệm lên bản thân mới có thể biết được thuốc có tác dụng hay không."
"Cho nên vết thương này là tự nàng làm ra." Bạch Chiêm khẳng định, mắt chuyển qua chỗ vết thương, hắn liền nghĩ, "Nàng không phải đại phu, việc này không phải chuyện nàng phải làm."
Trang Thư Tình lúc này thật sự nổi giận, "Bạch công tử, ta nên làm cái gì, không nên làm cái gì cũng không tới phiên ngài quyết định, cho dù ta không phải đại phu, ta cũng có thể trở thành đại phu!"
Nhìn nàng phẫn nộ mà ánh mắt càng thêm sâu thẳm, Bạch Chiêm có chút bị cuốn hút, cũng quên mất mình đang tức giận, "Nàng muốn làm đại phu?"
Cảm giác được người đang cầm tay nàng không còn khẩn trương như lúc trước, Trang Thư Tình mạnh mẽ thu hồi tay lại vòng ra sau lưng, nhưng vẫn nhận thấy xúc cảm trên tay vẫn chưa biến mất, không được tự nhiên cọ cọ lên áo, "Chưa từng nghĩ tới, cũng không muốn nghĩ."
Bạch Chiêm nhìn nàng một hồi, "Nàng muốn điều chế loại thuốc gì?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.