Chương 32: Có tiền
Quỷ Quỷ Mộng Du
04/12/2016
"Ngoài ra còn có một việc, hiện tại ta đang thuê nhà ở, nơi đó nam nhân
ra vào cũng không tiện. Cho nên Hướng Tả, ngươi ủy khuất một chút, trước tiên cứ ở trong cửa hàng. Qua một thời gian ngắn ta lại đi thuê chỗ ở
cho ngươi."
Trong mắt Hướng Tả xoẹt qua một điểm dị sắc không thể nhận ra, đi theo công tử, người nào mà không biết, có người đối xử tử tế với hạ nhân, cũng có người lo lắng cho hạ nhân, nhưng sẽ không có khả năng vì không tìm được một chỗ ở tốt cho hắn mà gươngmặt lại hiện lên vẻ áy náy.
Điều này khiến Hướng Tả nhìn chủ tử mới mà công tử sai hắn tới hầu hạ bằng một con mắt khác, hắn cũng nhận thấy, nàng không đối đãi với hắn như với hạ nhân, hoặc là vì trong nhận thức của nàng, nàng cũng không vì bọn họ là hạ nhân mà xem nhẹ.
Bất kể như thế nào, người như vậy rất khó khiến người ta không yêu thích.
Hướng Tả nhẹ nhàng thở ra, nếu như công tử thật sự đưa hắn đi hầu hạ một đại tiểu thư điêu ngoa, hắn cũng chỉ có thể chấp nhận, tuy nhiên khi biết được chủ tử mới này là người dễ hầu hạ, hắn vẫn thật cao hứng .
Trang Thư Tình nào biết được suy nghĩ của Hướng Tả, không có biện pháp, nàng sống gần ba mươi năm ở thế giới kia, luôn nghĩ cả đời sẽ suy nghĩ vì các em trai, em gái trong cô nhi viện, đột nhiên thân phận lại có sự thay đổi lớn như bây giờ, quan niệm đã hình thành từ lâu trong đầu nàng cũng không thể nói bỏ là bỏ.
Dù nàng biết ở đây, cũng có một số nhà có tiền đối với hạ nhân động chút là đánh mắng, coi mạng người như cỏ rác, theo như pháp chế của xã hội nàng sống kiếp trước, đối với xã hội phong kiến lúc này, nàng còn chưa thích ứng được.
Nói lại rõ ràng chuyện trong cửa hàng xong, lại ở bên cạnh chiếu cố một ngày, Trang Thư Tình cứ yên tâm nhàn hạ, tuy rằng hoa văn còn đủ dùng, nhưng mỗi một ngày lại giảm bớt, còn ở chỗ mấy dệt nương cũng càng ngày càng giảm đi, thời gian rảnh của nàng lại càng ngày càng ít.
"Trách không được mưa càng lúc càng lạnh, một lát nữa mưa đến, không mặc thêm áo sẽ chịu không nổi ." Trương Tú Nhi cẩn thận bỏ đồ thêu xong vào trong rổ, xoa xoa tay, tuy rằng nàng không biết đây là loại vải dệt gì, nhưng cầm ở trong tay tất nhiên biết là vật quý giá, trong ngày thường đều thật chú ý, sợ làm dơ, làm hỏng.
Khi tỷ đệ Thư Tình chuyển đến sống, cuộc sống của nàng ngày càng tốt hơn nhiều, không chỉ có người làm bạn, sinh hoạt cũng dư dả không ít.
Hiện tại Thư Tình lại đem tiền đặt cọc trả cho bộ áo nàng làm, không cần nàng làm nhanh, chỉ cần làm tốt, lúc trước dệt nương không đồng ý với đề nghị này nhưng nàng không hề nghĩ ngợi liền gật đầu, vốn chỉ nghĩ sẽ giúp được cho Thư Tình, bất quá mấy ngày trôi qua nàng cũng biết là nàng chiếm tiện nghi.
Nàng không phải người khôn khéo, nhưng cũng biết đạo đạo lí làm người, bạc hàng tháng nàng có thể kiếm ra đều nhiều hơn lúc trước mấy lần.
Đây ít nhiều đều nhờ Thư Tình.
Tay Trang Thư Tình cũng có chút cứng, dứt khoát buông bút hoạt động thả lỏng bàn tay, vừa xoa tay vừa nói: "Đã đến giữa tháng mười, trời ngày càng lạnh, ta tính đi mua một chiếc xe ngựa, Thư Hàn đều đi học vào lúc sáng sớm như vậy, đúng là thời điểm không tốt, nếu vì lạnh mà phát bệnh ta sẽ đau lòng."
"Có dư tiền mua cũng tốt, nhưng mà mã phu ngươi cũng phải thuê một người..."
"Để Hướng Tả giúp ta đưa Thư Hàn đến trường học cũng được, dù sao cũng không dùng được bao lâu, không cần tiếc số tiền kia."
Nhớ tới khi nàngmua ba người kia, Trương Tú Nhi cũng cảm thấy chủ ý này không sai.
Trang Thư Tình còn rất nhiều chuyện phải suy nghĩ, nàng nghĩ muốn nhờ tú nương làm thêm hai cái nữa, còn muốn cố định một đội ngũ làm đồ may sẵn, nắm giữ ở trong tay người khác tổng không phải như vậy hồi sự, nhỡ là có người nổi lên ý xấu, nắm chặt lấy nguồn cung cấp này, chịu thiệt vẫn là nàng.
Vừa nói ra chủ ý này, Trương Tú Nhi liền vội gật đầu: "Tuy rằng ta không hiểu việc này, nhưng cũng biết đạo lý tiền tài động lòng người, cửa hàng của ngươi làm ăn buôn bán tốt, khó tránh khỏi có người đỏ mắt, đến lúc đó chuyện không may sẽ đến, ngươi chỉ là một tiểu cô nương sao có thể đấu lại với tất cả bọn họ, vẫn nên nắm tốt tất cả trong tay mình."
"Đúng vậy, về phần những tú nương kia thì phải nhờ đến Dệt tỷ tỷ hỗ trợ, xem có thể tìm thêm vài người nữa đến hay không, mặt khác còn phải tìm vài người đến làm đồ may sẵn, việc này Tú Nhi tỷ có biện pháp gì không?"
" Cô nương nhà ai cũng đều sống bằng một tay kim chỉ, muốn tìm ra mấy người có thủ nghệ tốt cũng không khó, cái này ta có thể đi hỏi thăm một chút."
"Vậy thì ta sẽ không khách khí với Tú Nhi tỷ." Trang Thư Tình trêu ghẹo câu, thở dài: "Ta không phải là người ở địa phương này, có một số việc muốn làm được phải dựa đếnnhững người ở đây, may mắn khi ta đến Hội Nguyên Phủ đều gặp được những người hảo tâm."
"Mọi người đều như vậy, ngươi đối tốt với người khác thì người ta mới đối tốt với ngươi, ngươi nếu không tốt thì Thư Thành cũng sẽ không đưa ngươi đến chỗ của ta, đương nhiên cũng sẽ không nói đến những chuyện sau này." Trương Tú Nhi nhìn sắc trời: "Ngươi tiếp tục làm, ta đi chuẩn bị cơm trưa, một lát nữa Từng Yến sẽ trở lại."
Trong cửa hàng có nam nhân, Trương Tú Nhi sẽ không tiếp tục đi đến cửa hàng, này hai ngày đều là Từng Yến trở về lấy cơm trưa.
Trời mưa không lớn, nhưng lại mưa liên tiếp ba ngày, đi ra ngoài đi vài bước thì giày liền ẩm , Trang Thư Tình dứt khoát không ra khỏi cửa,thấy hoa văn đã vẽ đủ liền cân nhắc đến việc khác.
Cửa hàng buôn bán ổn định, tuy rằng không có tốt như ngày đầu tiên, nhưng mỗi ngày đều thu vào khoảng 150 đến 200 lượng, như vậy tiền trong tay nàng hiện đã dư giả, liền sẽ có chỗ để dùng.
Trang Thư Tình theo Trương Thư Thành đi xem xe ngựa, phu xe thì không cần, nên giá sẽ không quá đắt, nàng dự đoán sẽ khoảng một trăm lượng, thấy cũng không phải không kham nổi.
Cũng đã chọn được năm người làm đồ may sẵn, tuy rằng còn hơi ít một chút, nhưng là chỉ cần làm ăn phát đạt, sẽ khiến các nàng nhìn thấy lợi ích thực tế về sau, bằng hữu sẽ mang theo bằng hữu, số người đến cửa hàng sẽ nhiều hơn, bây giờ còn có Vu nương tử giúp đỡ bên kia, nàng cũng không cần gấp như vậy.
Chỉ có chuyện tú nương không dự tính được thuận lợi này.
Hội Nguyên Phủ có mười hai tiệm thêu có danh tiếng, tú nương tay nghề tốt đã sớm bị chia ra mỗi nơi, những người giống như Dệt nương bởi vì nhiều nguyên nhân mà phải làm một mình thì cũng là rất ít, cửa hàng của nàng mới khai trương liền buôn bán thuận lợi như vậy. Hiện tại những người cùng nghề đã sớm để tâm, biết nàng muốn lôi kéo người về, sẽ càng cẩn thận đề phòng .
Tay nghề không tốt thì tú nương cũng không thể dùng.
Thợ may ở nhà hay thợ may ở cửa hàng đều có thể làm được, đông đi xuân tới, để có lời thì phải có dạng đồ thêu độc nhất vô nhị, cho dù nàng có là một họa sĩ điêu luyện sắc sảo, thì cũng cần phải có tú nương tay nghề tốt và tài năng, có thể làm đượcnhững đồ thêu bán ra với giá cao nhất.
"Dệt tỷ tỷ, chỉ cần tỷ có thể giúp ta kéo người về, không cần chờ ba tháng sau, ta lập tức lấy đề nghị giống như lúc trước ta nói với tỷ làm điều kiện trao đổi. Tỷ cũng thấy việc làm ăn buôn bán trong cửa hàng rồi đấy, không cần gạt ngươi, ngươi bán hai, ba cáicũng không bằng đưa qua tay ta liền có thể bán mười hai. Tuy rằng chia như vậy mà nói, ngươi chỉ có thể nhận được ba phần như lúc trước, nhưng hoa văn cùng vải dệt đều không cần ngươi trả tiền, không nhiều hơn, thêm một hai cũng không được, một kiện ngươi làm ra nhiều nhất cũng kiếm được một lượng bạc, cũng không xem là giá cao, dù là giá gốc cũng không được như thế này, bức tranh thêu hoa văn mà bọn họ làm được, nếu như treo ở trong cửa hàng bán mười lượng, ta bán cho khách hàng ít nhất phải hai mươi lượng, nhưng ta sẽ từ trong tay các ngươi thu lên, nếu như là giá bình thư như lúc trước, bút trướng này bao nhiêu tiền chắc Dệt tỷ tỷ không cần ta nhiều lời chứ."
Vào ngày đầu tiên cửa hàng khai trương, Dệt nương liền hối hận .
Sớm biết cửa hàng làm ăn tốt như vậy, ban đầu nàng nên đồng ý đề nghị của Trang Thư Tình, mắt thấy túi tiền to chuẩn bị đưa vào túi của chính mình sẽ bị người khác đoạt mất, mấy ngày nay nàng cũng ăn không ngon ngủ không yên.
Lại nghe được nàng nói lên giá đã định, nàng liền vỗ ngực mở miệng: "Yên tâm, điều kiện của ngươi đương nhiên là tốt, ta cũng sẽ cố kiếm đến vài người cho ngươi xem qua, chỉ cần đem đồ thêu này bày lên giá, ta cũng không tin không có người động tâm muốn mua về."
Trang Thư Tình cười cong cong khoé mắt, nhìn giống như một tiểu hồ ly: "Không cần làm cho những tiệm thêu khác bất mãn mới tốt, chúng ta chỉ là cửa hàng nhỏ, đắc tội không nổi."
"Yên tâm, ta sẽ không như vậy."
Tiễn người đi, Trang Thư Tình liền nở nụ cười, có tiền có thể bắt quỷ xay cối, có tiền cũng có thể khiến cho người ta tận tâm tận lực làm việc. Đời trước của nàng tuy không phải người làm ăn, nhưng lại bị người ta đào hố, đời này nàng không nghĩ sẽ rơi vào hố mà người khác đào một lần nữa, tất nhiên sẽ phải chịu thiệt ăn hơn, nói chung nếu mắt biết nhìn xa hơn mới không uổng công so thiệt hơn cùng người khác.
Giữa trưa Từng Yến trở về lấy cơm còn thuận tiện nói một câu: "Chưởng quầy, có vị Bạch công tử tìm ngài, nói là buổi chiều sẽ lại tới."
Đây là muốn gặp nàng ở cửa hàng vào buổi chiều, Trang Thư Tình và Từng Yến cùng đến cửa hàng, không có nửa điểm muốn đến làm nghịch ý hắn, người như Bạch Chiêm sẽ không có chỗ nào cố kị, nàng trước hết muốn giữ thanh danh của Tú Nhi tỷ, không thể để cho hắn đi vào nhà.
Vừa sắp xếp hoa văn, Bạch Chiêm đã tới rồi.
Như trước là kia một thân tử y thêu mạn đà la.
"Bạch công tử tìm ta có việc?"
"Ngươi đoán xem ta mặc bộ quần áo này mấy ngày rồi?"
"..." Có quan hệ gì với nàng sao? Cũng không thể nào mặc từ ngày đó lấy tới hôm nay đi.
"Ta muốn thay đổi."
Trang Thư Tình ngộ ra, âm thầm cảm thấy may mắn khi thuận tay đem theo kiện trang phục ngày hôm qua Tú Nhi tỷ vừa làm xong, nghĩ rồi liền đi vào phòng trong lấy ra đưa cho hắn: "Mới làm được một kiện, tốc độ tuy chậm một chút, nhưng ta cam đoan là chất lượng tốt."
Vải dệt thiên tàm ti làm thành xiêm y, cầm ở trong tay cảm giác rõ ràng không giống với những loại vải khác, Bạch Chiêm dừng ánh mắt trên một đóa đóa hoa bỉ ngạn, không biết vì sao, hắn lại cực kỳ thích loại hoa này, lúc trước hắn chưa từng xem qua hoa.
"Mượn phòng dùng một chút." Nói xong cũng không đợi Trang Thư Tình đáp ứng liền thẳng hướng đi vào trong phòng.
Hướng Tả vội nói: "Chưởng quầy, ta vào xem."
Trang Thư Tình gật đầu, cảm thấy cũng có chút hoài nghi Bạch công tử có phải không tự mặc quần áo được.
Nàng đúng là xem thường Bạch Chiêm, hắn nhiều năm chạy theo mẫu thân ở bên ngoài, còn có thể làm ra những chuyện vượt qua tất cả dự kiến của mọi người.
Hướng Tả đi ra liền đóng cửa lại, hành lễ rồi tiến lên giúp đỡ hắn sửa sang lại.
Bạch Chiêm hắn một thân đại gia động tác thoải mái, nhàn nhàn hỏi: "Buôn bán thế nào?"
"Xem cửa hàng này làm ăn cũng không phải quá tệ, mỗi ngày thu vào khoảng hơn 150 lượng, không quá nhiều cũng không phải quá ít." Chuyển hướng tiếp tục sửa đồ, Hướng Tả thấp giọng nói: "Chưởng quầy lúc trước hẳn chưa từng buôn bán, rất nhiều chuyện lúc trước cũng không nghĩ đến, hiện tại mới bắt đầu đều đem lỗ hổng từng chút từng chút lấp đầy, thuộc hạ sợ sẽ khiến nàng hoài nghi, một số việc cũng không dám xen mồm vào."
"Việc này các ngươi không cần phải xen vào, khiến nàng chịu thiệt một chút, khi chịu thiệt thì tự nhiên sẽ có kinh nghiệm." Bạch Chiêm giống như đã quên ba người này là hắn phái đến, khiến hắn nói như không xem ra gì vậy, trước mắt đã có tính toán gì?
Hướng Tả chỉ dám trợn trắng mắt ở trong lòng, không cần trần đại tổng quản nhắc nhở hắn cũng tuyệt sẽ không đi chọc vào công tử, để công tử tự đi ép buộc mình sẽ tốt hơn đến ép buộc những người đáng thương như bọn họ.
"150 lượng có đủ để mua một bộ trang phục này không?" Bạch Chiêm nhìn người cầm tay áo hắn run lẩy bẩy, hỏi.
Hướng Tả không biết phản ứng sao cho thích hợp nhất, vải thiên tằm ti dù cho có tiền có thể mua được sao? Còn nghĩ dùng 150 lượng để mua một bộ?Dù là một góc vải nhỏ trên tay áo cũng không mua được đi? !
Đợi không thấy hắn đáp lại, Bạch Chiêm nhíu mày nhìn, lại hỏi, "Có thể hay không?"
"Công tử, vải thiên tàm ti dù có tiền cũng không mua được ..."
"Thì ra không thể." Bạch Chiêm tự mình lý giải ý nghĩa trong lời nói của Hướng Tả, sinh ý trong cửa hàng phải tốt một chút mới được. Mỗi ngày đều bận việc như vậy mà ngay cả một bộ quần áo cũng mua không nổi, việc buôn bán này sao có thể nói là tốt. ()
Trong mắt Hướng Tả xoẹt qua một điểm dị sắc không thể nhận ra, đi theo công tử, người nào mà không biết, có người đối xử tử tế với hạ nhân, cũng có người lo lắng cho hạ nhân, nhưng sẽ không có khả năng vì không tìm được một chỗ ở tốt cho hắn mà gươngmặt lại hiện lên vẻ áy náy.
Điều này khiến Hướng Tả nhìn chủ tử mới mà công tử sai hắn tới hầu hạ bằng một con mắt khác, hắn cũng nhận thấy, nàng không đối đãi với hắn như với hạ nhân, hoặc là vì trong nhận thức của nàng, nàng cũng không vì bọn họ là hạ nhân mà xem nhẹ.
Bất kể như thế nào, người như vậy rất khó khiến người ta không yêu thích.
Hướng Tả nhẹ nhàng thở ra, nếu như công tử thật sự đưa hắn đi hầu hạ một đại tiểu thư điêu ngoa, hắn cũng chỉ có thể chấp nhận, tuy nhiên khi biết được chủ tử mới này là người dễ hầu hạ, hắn vẫn thật cao hứng .
Trang Thư Tình nào biết được suy nghĩ của Hướng Tả, không có biện pháp, nàng sống gần ba mươi năm ở thế giới kia, luôn nghĩ cả đời sẽ suy nghĩ vì các em trai, em gái trong cô nhi viện, đột nhiên thân phận lại có sự thay đổi lớn như bây giờ, quan niệm đã hình thành từ lâu trong đầu nàng cũng không thể nói bỏ là bỏ.
Dù nàng biết ở đây, cũng có một số nhà có tiền đối với hạ nhân động chút là đánh mắng, coi mạng người như cỏ rác, theo như pháp chế của xã hội nàng sống kiếp trước, đối với xã hội phong kiến lúc này, nàng còn chưa thích ứng được.
Nói lại rõ ràng chuyện trong cửa hàng xong, lại ở bên cạnh chiếu cố một ngày, Trang Thư Tình cứ yên tâm nhàn hạ, tuy rằng hoa văn còn đủ dùng, nhưng mỗi một ngày lại giảm bớt, còn ở chỗ mấy dệt nương cũng càng ngày càng giảm đi, thời gian rảnh của nàng lại càng ngày càng ít.
"Trách không được mưa càng lúc càng lạnh, một lát nữa mưa đến, không mặc thêm áo sẽ chịu không nổi ." Trương Tú Nhi cẩn thận bỏ đồ thêu xong vào trong rổ, xoa xoa tay, tuy rằng nàng không biết đây là loại vải dệt gì, nhưng cầm ở trong tay tất nhiên biết là vật quý giá, trong ngày thường đều thật chú ý, sợ làm dơ, làm hỏng.
Khi tỷ đệ Thư Tình chuyển đến sống, cuộc sống của nàng ngày càng tốt hơn nhiều, không chỉ có người làm bạn, sinh hoạt cũng dư dả không ít.
Hiện tại Thư Tình lại đem tiền đặt cọc trả cho bộ áo nàng làm, không cần nàng làm nhanh, chỉ cần làm tốt, lúc trước dệt nương không đồng ý với đề nghị này nhưng nàng không hề nghĩ ngợi liền gật đầu, vốn chỉ nghĩ sẽ giúp được cho Thư Tình, bất quá mấy ngày trôi qua nàng cũng biết là nàng chiếm tiện nghi.
Nàng không phải người khôn khéo, nhưng cũng biết đạo đạo lí làm người, bạc hàng tháng nàng có thể kiếm ra đều nhiều hơn lúc trước mấy lần.
Đây ít nhiều đều nhờ Thư Tình.
Tay Trang Thư Tình cũng có chút cứng, dứt khoát buông bút hoạt động thả lỏng bàn tay, vừa xoa tay vừa nói: "Đã đến giữa tháng mười, trời ngày càng lạnh, ta tính đi mua một chiếc xe ngựa, Thư Hàn đều đi học vào lúc sáng sớm như vậy, đúng là thời điểm không tốt, nếu vì lạnh mà phát bệnh ta sẽ đau lòng."
"Có dư tiền mua cũng tốt, nhưng mà mã phu ngươi cũng phải thuê một người..."
"Để Hướng Tả giúp ta đưa Thư Hàn đến trường học cũng được, dù sao cũng không dùng được bao lâu, không cần tiếc số tiền kia."
Nhớ tới khi nàngmua ba người kia, Trương Tú Nhi cũng cảm thấy chủ ý này không sai.
Trang Thư Tình còn rất nhiều chuyện phải suy nghĩ, nàng nghĩ muốn nhờ tú nương làm thêm hai cái nữa, còn muốn cố định một đội ngũ làm đồ may sẵn, nắm giữ ở trong tay người khác tổng không phải như vậy hồi sự, nhỡ là có người nổi lên ý xấu, nắm chặt lấy nguồn cung cấp này, chịu thiệt vẫn là nàng.
Vừa nói ra chủ ý này, Trương Tú Nhi liền vội gật đầu: "Tuy rằng ta không hiểu việc này, nhưng cũng biết đạo lý tiền tài động lòng người, cửa hàng của ngươi làm ăn buôn bán tốt, khó tránh khỏi có người đỏ mắt, đến lúc đó chuyện không may sẽ đến, ngươi chỉ là một tiểu cô nương sao có thể đấu lại với tất cả bọn họ, vẫn nên nắm tốt tất cả trong tay mình."
"Đúng vậy, về phần những tú nương kia thì phải nhờ đến Dệt tỷ tỷ hỗ trợ, xem có thể tìm thêm vài người nữa đến hay không, mặt khác còn phải tìm vài người đến làm đồ may sẵn, việc này Tú Nhi tỷ có biện pháp gì không?"
" Cô nương nhà ai cũng đều sống bằng một tay kim chỉ, muốn tìm ra mấy người có thủ nghệ tốt cũng không khó, cái này ta có thể đi hỏi thăm một chút."
"Vậy thì ta sẽ không khách khí với Tú Nhi tỷ." Trang Thư Tình trêu ghẹo câu, thở dài: "Ta không phải là người ở địa phương này, có một số việc muốn làm được phải dựa đếnnhững người ở đây, may mắn khi ta đến Hội Nguyên Phủ đều gặp được những người hảo tâm."
"Mọi người đều như vậy, ngươi đối tốt với người khác thì người ta mới đối tốt với ngươi, ngươi nếu không tốt thì Thư Thành cũng sẽ không đưa ngươi đến chỗ của ta, đương nhiên cũng sẽ không nói đến những chuyện sau này." Trương Tú Nhi nhìn sắc trời: "Ngươi tiếp tục làm, ta đi chuẩn bị cơm trưa, một lát nữa Từng Yến sẽ trở lại."
Trong cửa hàng có nam nhân, Trương Tú Nhi sẽ không tiếp tục đi đến cửa hàng, này hai ngày đều là Từng Yến trở về lấy cơm trưa.
Trời mưa không lớn, nhưng lại mưa liên tiếp ba ngày, đi ra ngoài đi vài bước thì giày liền ẩm , Trang Thư Tình dứt khoát không ra khỏi cửa,thấy hoa văn đã vẽ đủ liền cân nhắc đến việc khác.
Cửa hàng buôn bán ổn định, tuy rằng không có tốt như ngày đầu tiên, nhưng mỗi ngày đều thu vào khoảng 150 đến 200 lượng, như vậy tiền trong tay nàng hiện đã dư giả, liền sẽ có chỗ để dùng.
Trang Thư Tình theo Trương Thư Thành đi xem xe ngựa, phu xe thì không cần, nên giá sẽ không quá đắt, nàng dự đoán sẽ khoảng một trăm lượng, thấy cũng không phải không kham nổi.
Cũng đã chọn được năm người làm đồ may sẵn, tuy rằng còn hơi ít một chút, nhưng là chỉ cần làm ăn phát đạt, sẽ khiến các nàng nhìn thấy lợi ích thực tế về sau, bằng hữu sẽ mang theo bằng hữu, số người đến cửa hàng sẽ nhiều hơn, bây giờ còn có Vu nương tử giúp đỡ bên kia, nàng cũng không cần gấp như vậy.
Chỉ có chuyện tú nương không dự tính được thuận lợi này.
Hội Nguyên Phủ có mười hai tiệm thêu có danh tiếng, tú nương tay nghề tốt đã sớm bị chia ra mỗi nơi, những người giống như Dệt nương bởi vì nhiều nguyên nhân mà phải làm một mình thì cũng là rất ít, cửa hàng của nàng mới khai trương liền buôn bán thuận lợi như vậy. Hiện tại những người cùng nghề đã sớm để tâm, biết nàng muốn lôi kéo người về, sẽ càng cẩn thận đề phòng .
Tay nghề không tốt thì tú nương cũng không thể dùng.
Thợ may ở nhà hay thợ may ở cửa hàng đều có thể làm được, đông đi xuân tới, để có lời thì phải có dạng đồ thêu độc nhất vô nhị, cho dù nàng có là một họa sĩ điêu luyện sắc sảo, thì cũng cần phải có tú nương tay nghề tốt và tài năng, có thể làm đượcnhững đồ thêu bán ra với giá cao nhất.
"Dệt tỷ tỷ, chỉ cần tỷ có thể giúp ta kéo người về, không cần chờ ba tháng sau, ta lập tức lấy đề nghị giống như lúc trước ta nói với tỷ làm điều kiện trao đổi. Tỷ cũng thấy việc làm ăn buôn bán trong cửa hàng rồi đấy, không cần gạt ngươi, ngươi bán hai, ba cáicũng không bằng đưa qua tay ta liền có thể bán mười hai. Tuy rằng chia như vậy mà nói, ngươi chỉ có thể nhận được ba phần như lúc trước, nhưng hoa văn cùng vải dệt đều không cần ngươi trả tiền, không nhiều hơn, thêm một hai cũng không được, một kiện ngươi làm ra nhiều nhất cũng kiếm được một lượng bạc, cũng không xem là giá cao, dù là giá gốc cũng không được như thế này, bức tranh thêu hoa văn mà bọn họ làm được, nếu như treo ở trong cửa hàng bán mười lượng, ta bán cho khách hàng ít nhất phải hai mươi lượng, nhưng ta sẽ từ trong tay các ngươi thu lên, nếu như là giá bình thư như lúc trước, bút trướng này bao nhiêu tiền chắc Dệt tỷ tỷ không cần ta nhiều lời chứ."
Vào ngày đầu tiên cửa hàng khai trương, Dệt nương liền hối hận .
Sớm biết cửa hàng làm ăn tốt như vậy, ban đầu nàng nên đồng ý đề nghị của Trang Thư Tình, mắt thấy túi tiền to chuẩn bị đưa vào túi của chính mình sẽ bị người khác đoạt mất, mấy ngày nay nàng cũng ăn không ngon ngủ không yên.
Lại nghe được nàng nói lên giá đã định, nàng liền vỗ ngực mở miệng: "Yên tâm, điều kiện của ngươi đương nhiên là tốt, ta cũng sẽ cố kiếm đến vài người cho ngươi xem qua, chỉ cần đem đồ thêu này bày lên giá, ta cũng không tin không có người động tâm muốn mua về."
Trang Thư Tình cười cong cong khoé mắt, nhìn giống như một tiểu hồ ly: "Không cần làm cho những tiệm thêu khác bất mãn mới tốt, chúng ta chỉ là cửa hàng nhỏ, đắc tội không nổi."
"Yên tâm, ta sẽ không như vậy."
Tiễn người đi, Trang Thư Tình liền nở nụ cười, có tiền có thể bắt quỷ xay cối, có tiền cũng có thể khiến cho người ta tận tâm tận lực làm việc. Đời trước của nàng tuy không phải người làm ăn, nhưng lại bị người ta đào hố, đời này nàng không nghĩ sẽ rơi vào hố mà người khác đào một lần nữa, tất nhiên sẽ phải chịu thiệt ăn hơn, nói chung nếu mắt biết nhìn xa hơn mới không uổng công so thiệt hơn cùng người khác.
Giữa trưa Từng Yến trở về lấy cơm còn thuận tiện nói một câu: "Chưởng quầy, có vị Bạch công tử tìm ngài, nói là buổi chiều sẽ lại tới."
Đây là muốn gặp nàng ở cửa hàng vào buổi chiều, Trang Thư Tình và Từng Yến cùng đến cửa hàng, không có nửa điểm muốn đến làm nghịch ý hắn, người như Bạch Chiêm sẽ không có chỗ nào cố kị, nàng trước hết muốn giữ thanh danh của Tú Nhi tỷ, không thể để cho hắn đi vào nhà.
Vừa sắp xếp hoa văn, Bạch Chiêm đã tới rồi.
Như trước là kia một thân tử y thêu mạn đà la.
"Bạch công tử tìm ta có việc?"
"Ngươi đoán xem ta mặc bộ quần áo này mấy ngày rồi?"
"..." Có quan hệ gì với nàng sao? Cũng không thể nào mặc từ ngày đó lấy tới hôm nay đi.
"Ta muốn thay đổi."
Trang Thư Tình ngộ ra, âm thầm cảm thấy may mắn khi thuận tay đem theo kiện trang phục ngày hôm qua Tú Nhi tỷ vừa làm xong, nghĩ rồi liền đi vào phòng trong lấy ra đưa cho hắn: "Mới làm được một kiện, tốc độ tuy chậm một chút, nhưng ta cam đoan là chất lượng tốt."
Vải dệt thiên tàm ti làm thành xiêm y, cầm ở trong tay cảm giác rõ ràng không giống với những loại vải khác, Bạch Chiêm dừng ánh mắt trên một đóa đóa hoa bỉ ngạn, không biết vì sao, hắn lại cực kỳ thích loại hoa này, lúc trước hắn chưa từng xem qua hoa.
"Mượn phòng dùng một chút." Nói xong cũng không đợi Trang Thư Tình đáp ứng liền thẳng hướng đi vào trong phòng.
Hướng Tả vội nói: "Chưởng quầy, ta vào xem."
Trang Thư Tình gật đầu, cảm thấy cũng có chút hoài nghi Bạch công tử có phải không tự mặc quần áo được.
Nàng đúng là xem thường Bạch Chiêm, hắn nhiều năm chạy theo mẫu thân ở bên ngoài, còn có thể làm ra những chuyện vượt qua tất cả dự kiến của mọi người.
Hướng Tả đi ra liền đóng cửa lại, hành lễ rồi tiến lên giúp đỡ hắn sửa sang lại.
Bạch Chiêm hắn một thân đại gia động tác thoải mái, nhàn nhàn hỏi: "Buôn bán thế nào?"
"Xem cửa hàng này làm ăn cũng không phải quá tệ, mỗi ngày thu vào khoảng hơn 150 lượng, không quá nhiều cũng không phải quá ít." Chuyển hướng tiếp tục sửa đồ, Hướng Tả thấp giọng nói: "Chưởng quầy lúc trước hẳn chưa từng buôn bán, rất nhiều chuyện lúc trước cũng không nghĩ đến, hiện tại mới bắt đầu đều đem lỗ hổng từng chút từng chút lấp đầy, thuộc hạ sợ sẽ khiến nàng hoài nghi, một số việc cũng không dám xen mồm vào."
"Việc này các ngươi không cần phải xen vào, khiến nàng chịu thiệt một chút, khi chịu thiệt thì tự nhiên sẽ có kinh nghiệm." Bạch Chiêm giống như đã quên ba người này là hắn phái đến, khiến hắn nói như không xem ra gì vậy, trước mắt đã có tính toán gì?
Hướng Tả chỉ dám trợn trắng mắt ở trong lòng, không cần trần đại tổng quản nhắc nhở hắn cũng tuyệt sẽ không đi chọc vào công tử, để công tử tự đi ép buộc mình sẽ tốt hơn đến ép buộc những người đáng thương như bọn họ.
"150 lượng có đủ để mua một bộ trang phục này không?" Bạch Chiêm nhìn người cầm tay áo hắn run lẩy bẩy, hỏi.
Hướng Tả không biết phản ứng sao cho thích hợp nhất, vải thiên tằm ti dù cho có tiền có thể mua được sao? Còn nghĩ dùng 150 lượng để mua một bộ?Dù là một góc vải nhỏ trên tay áo cũng không mua được đi? !
Đợi không thấy hắn đáp lại, Bạch Chiêm nhíu mày nhìn, lại hỏi, "Có thể hay không?"
"Công tử, vải thiên tàm ti dù có tiền cũng không mua được ..."
"Thì ra không thể." Bạch Chiêm tự mình lý giải ý nghĩa trong lời nói của Hướng Tả, sinh ý trong cửa hàng phải tốt một chút mới được. Mỗi ngày đều bận việc như vậy mà ngay cả một bộ quần áo cũng mua không nổi, việc buôn bán này sao có thể nói là tốt. ()
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.