Chương 23: Luống cuống tay chân
Quỷ Quỷ Mộng Du
04/12/2016
Đã luyện vẽ nhiều năm, nên nhân tiện Trang Thư Tình một tay viết bút lông
cũng không kém, xem đệ đệ bởi vì nàng không cho hắn vào cửa hàng làm
việc mà mất hứng, cân nhắc đưa một phần đơn thích hợp ở thế giới này cho hắn.
"Cửa hàng chậm thì mười ngày, lâu thì nửa tháng mới có khả năng khai trương, cái này cũng không cần gấp, coi như là luyện chữ, đệ mỗi ngày viết khoảng một trăm tờ là được."
Trang Thư Hàn xem những thứ trong tay này chia ra, hắn hiểu ra, cũng đại khái minh bạch ý tứ của tỷ tỷ, nhưng là hắn chưa bao giờ thấy qua có người làm như vậy, tỷ tỷ là nghĩ như thế nào?
Bất quá từ sau khi tỷ tỷ bị thương liền trở nên không giống như trước đây, nhưng mà hắn chính là thích tỷ tỷ như vậy, tỷ tỷ làm chuyện gì luôn có đạo lý, hắn chỉ cần làm theo là được.
Nhưng mà, "Lấy đông đi xuân đến làm tên, có phải hay không hơi lạ một chút?"
"Lạ mới có thể hấp dẫn ánh mắt khách nhân, những phường may khác tỷ đã nhìn qua, tỷ tin tưởng, chỉ cần có thể đưa bọn họ hấp dẫn đến cửa hàng sẽ không sợ bọn họ không nhớ được những đồ trong cửa hàng, chẳng sợ lúc này không mua, chờ bọn hắn có lúc cần nhất định sẽ nhớ đến có một cửa tiệm như vậy trước tiên."
Trang Thư Hàn giật mình gật đầu, tỷ tỷ nói rất đúng.
"Vài chữ này dệ hảo hảo luyện tốt, từ đó mới đề biển hiệu, bất quá còn phải thiết kế biển hiệu cho cửa hàng, không có bao nhiêu thời gian nữa, nên thu thập mau chút."
"Đệ? Đệ không được, tỷ tỷ, ta cũng không phải danh gia, chữ cũng khó viết..."
"Thư Hàn, đây là cửa hàng của chúng ta." Trang Thư Tình đánh gãy hắn, "Tỷ không biết là chữ củ đệ so với danh gia kia có gì gọi là kém cỏi, nhưng phải tự tin vào bản thân mới có thể kiêu ngạo, ngươi không thể đến tự tin đều không có, ngươi hiện tại không phải danh gia, ai có thể khẳng định hai mươi năm ba mươi năm sau ngươi không phải? đại thụ muốn che trời cũng là từ cây nhỏ trưởng thành nên, chỉ cần chúng ta đi kiên định từng bước một, người khác tán thành hay không chỉ là râu ria."
Trang Thư Hàn theo thói quen mím mím môi, "Tỷ tỷ tán thành rất trọng yếu."
"Ai cũng không thể khiến tất cả mọi người vừa lòng, bất kỳ việc gì chỉ cần ngươi tận lực, tỷ tỷ sẽ không cảm thấy ngươi không làm tốt, người thân chân chính là cái gì? Chính là mặc kệ ngươi giàu có hay là nghèo túng đều sẽ đối với ngươi không rời không bỏ, mà khi ngươi thành tựu hãy cân nhắc những ai thật sự đối với ngươi tốt, đừng để Trang Trạch Lương trở thành cản trở trong lòng của ngươi, dù cho ngươi hận ông ta, trong lòng thấy liền không thoải mái, nhưng dù ngươi không đến nơi đến chốn, cũng không mảy may ảnh hưởng gì đến ai, ông ta vẫn sẽ tiếp tục sống an nhàn qua ngày, là ai chịu thiệt? Ai đối ngươi tốt? Ai mới đáng giá để trong lòng ngươi luôn nghĩ đến, nhớ đến, những người khác, đều là người không quan hệ."
Từ sau khi đến Hội Nguyên Phủ, Thư Hàn đã tốt hơn rất nhiều, không còn giống như ở Lãnh sơn, lúc nào cũng như một cây cung buộc chặt, Trang Thư Tình đều thấy ở trong mắt, may mắn rằng quyết định của chính mình không có sai.
Trong khoảng thời gian này đây là lần đầu nàng nhắc tới Trang Trạch Lương.
"Tỷ tỷ mấy ngày nay sẽ rất bận, ngươi trừ việc giúp tỷ tỷ làm mấy thứ này, còn phải hảo hảo đọc sách, ta nhờ Tú Nhi tỷ nói với Trương đại ca, bốn ngày sau mang ngươi đến trường học." Nghĩ môt chút, Trang Thư Tình lại dặn dò một câu, "Tỷ tỷ biết ngươi đã có thể giải được đề, nhưng tỷ tỷ hi vọng ngươi sau khi tới trường không cần biểu hiện quá mức không giống người thường, ngươi nên biết cây cao thì đón gió, người muốn thực tài năng ổn định, bị người khác nhìn chằm chằm có khi ngươi đang ở giữa không trung lại có thể ngã xuống bất cứ lúc nào mà không hay, nhớ kỹ không?"
"Tỷ tỷ ngươi yên tâm, ta đều hiểu, Trương đại ca đến xét khảo trước so với ta, hắn rõ ràng đều nói ta thông minh, tiên sinh nhất ở trường định sẽ nhận ta."
Cũng được, ít như vậy sẽ không quá lo lắng, Trang Thư Tình cười mị mắt, "Trương đại ca đó là nói lời khách khí, ngươi cũng tưởng thật, bất quá có những lời này của Trương đại ca ta cũng an tâm hơn."
Xem tỷ tỷ cao hứng như vậy, Trang Thư Hàn trên mặt cũng là một bộ dáng đầy ý cười, vốn là tiểu thiếu niên tuấn tú, cười rộ lên càng khiến người ta ánh mắt sáng ngời.
Trang Thư Tình rất là đắc ý, chỉ bằng bộ dáng này, về sau cũng không lo cưới không được ai.
Khai trương cửa hàng có rất nhiều việc vụn vặt, buổi chiều ngày kế, Dệt nương liền tự mình đến đây nói với nàng, nàng bên kia có năm người tỷ muội đã gật đầu, thêm nàng cộng là sáu người, hơn nữa Tú Nhi tỷ ở đó là bảy, tăng đuổi theo, cũng không làm quá mức phức tạp đa dạng, hẳn là cũng có thể đem cửa hàng chống đỡ đi lên.
Nàng mở không phải cửa hàng may tầm thường, mà là đồ thêu tinh xảo đa dạng chất lượng tốt.
Mua vải dệt làm đồ may sẵn hẳn là không còn kịp rồi, cũng may là có sẵn thợ may cũng đỡ phải thuê người, liền như tú nương có đôi khi sống tiếp, sẽ có khách hàng coi trọng đồ may mà mua trở về rồi lại chuyển giao đến cho các nàng, nhờ các nàng thêu ra những đồ án đẹp mắt.
bản thân Trang Thư Tình không phải học thiết kế, cũng không tính toán làm công cuộc cải cách lớn về trang phục, hủy đi quần áo độc hữu ý nhị của cái triều đại này, dù có thiết kế ra một cửa hàng độc nhất vô nhị, cũng chỉ là thêu trên đồ án.
"Mời người thiết kế y phục?" bên trong tiệm vải, Vu nương tử mắt lộ kinh ngạc, "Ngươi giờ đến cả nương tử cũng không mời tốt liền đã đem cửa hàng thuê rồi, này không phải hao tốn bạc không công sao?"
Trang Thư Tình mặt có chút hồng, nàng hai đời đều là lần đầu tự mình buôn bán, rất nhiều thứ đều là đương nhiên, mỗi lần thực hiện thì mới biết được chính mình nghĩ đến thật sự rất đơn giản .
"Ta là làm đồ may sẵn ở cửa hàng, bậy giờ bán cũng là mấy bức tranh thêu, cho nên..." Trang Thư Tình ngượng ngùng mân mân tóc, "Nương tử đừng cười ta, vì muốn mau chóng khai trương, ta đã mua một đám đồ may, về sau cũng không có bị động như vậy, ta muốn hỏi nương tử, nương tử có được một tay may vá tốt, hơn nữa tốc độ cũng mau, hay là về làm giúp ta, ta sẽ ra giá không thấp so với thị trường."
"Ngươi thật đúng là..." Vu nương tử đều không biết nên nói cái gì, xem đối phương gương mặt non nớt cũng không nói được gì, nghĩ đến nàng mới lớn như vậy liền phải gánh vác chi tiêu trong nhà, tâm liền cảm thấy mềm, "Cái này trong khoảng thời gian ngắn ta có thể giúp ngươi, nhưng tóm lại không phải kế lâu dài, cho dù một thứ không tốt cũng bị người khác quản chế."
Trang Thư Tình gật đầu, "Ta biết, chủ yếu cũng là tiền vốn của ta không có đầy đủ, đến bước này cũng là do ta tự tính toán muốn làm gì thì làm, chờ cửa hàng khai trương, về sau nếu làm ăn tốt, ta sẽ thuê một đám nương tử chuyên vì ta mà làm."
"Ta cũng chỉ hi vọng cửa hàng này của ngươi thật có thể náo nhiệt rực rỡ, ta cũng dính chút may mắn." Vu nương tử chỉ chỉ đống vải vóc ở quầy trước, "Vải ngươi muốn đều ở kia, muốn hay không nhìn qua?"
"Ta là người thường, thử cũng không thử ra được gì, tốt hay không, chờ thợ may làm xong là có thể đã nhìn ra, đến lúc đó nếu không tốt, nương tử cũng không chạy được."
"Quỷ linh tinh." Vu nương tử cười, xem nàng khai trương cửa hàng khai luống cuống tay chân như vậy chỉ biết nàng quả thật giống như người bình thường, nếu nàng không giống như người bình thường thì thứ không hiểu sẽ giả bộ là hiểu, nhưng nàng lại thản thản nhiên nhiên thừa nhận nàng không hiểu, lời nói lúc nãy kia cũng biểu lộ thái độ của nàng, thật sự là, cô nương như vậy không biết là loại gia đình gì có thể dưỡng ra.
"Ta ở cửa hàng vốn cũng là nhờ may vá để kiếm sống, nhận thức được làm nghề này phải có không ít nương tử, mới có thể làm xong chuyện của ngươi, đúng rồi, ngươi tính toán ngày nào thì khai trương?"
"Tùy tiện xem ngày, ta định là mười bốn ngày sau."
"Kịp?"
"Hẳn là không thành vấn đề."
Vu nương tử là thật ngóng trông cửa hàng này của nàng có thể làm tốt, làm ăn càng tốt thì mới mua vải dệt của nàng càng nhiều, nàng tự nhiên sẽ phát tài theo, ở đây làm đồ may sẵn trước cũng phi thường để bụng, Trang Thư Tình sau khi thu được hàng mẫu liền thật vừa lòng, dọn ra, quay sang lại bận việc khác.
Tuy là vội, nhưng nàng cũng không quên chuyện đệ đệ đến trường học.
Sáng sớm, Trương Thư Thành đã tới.
Trang Thư Tình cố ý để đệ đệ thay đổi một thân quần áo mới, trên đầu một trái một phải hai cái búi tóc cũng búi cẩn thận tỉ mỉ, lại cũng không dặn nhiều gì, để tránh cho hắn áp lực.
Trang Thư Tình dù sao cũng đã mười bốn, cùng Trương Thư Thành một đôi ra vào sẽ không tốt, Trương Thư Thành lo lắng chu đáo, là đi xe ngựa đến.
Trương Tú Nhi trong lòng là có chút gán ghép hai bọn họ, nhưng nhớ đến Thư Tình còn có hai năm hiếu kỳ, chỉ phải tạm thời đem về ý niệm này kiềm chế xuống.
Trường học ở phía đông, xe ngựa một đường lay động, Trang Thư Hàn đại khái là có chút khẩn trương, mím môi không nói chuyện.
Trang Thư Tình thấy hắn như vậy có chút đau lòng, lại hướng Trương Thư Thành hỏi thăm, "Tiên sinh kia bao nhiêu tuổi? Đối học trò có nghiêm khắc không?"
"Tiên sinh họ Trần, khoảng năm mươi tuổi, từng là cử nhân, chính là sau này thi cũng không trúng liền đem tâm tư này bỏ đi, về nhà mở một trường học nhỏ, vài năm nay có chút danh tiếng, một lần dạy học trò đều có thử qua, hai mươi bảy người thì chỉ trúng có mười lăm, vốn là lúc đầu không có khảo sát trước khi nhập học, nhưng vì sau này người đến quá nhiều nên thật sự không có biện pháp nào khác, hắn mới không thể không dùng phương pháp như vậy đem phần lớn người ở ngoài cửa từ chối."
Trương Thư Thành nhàn nhạt quay đầu nhìn, tỷ đệ hai người liếc mắt nhìn nhau, "Thư Hàn không có vấn đề."
Trang Thư Tình vỗ đệ đệ đầu một chút, "Có nghe thấy không, Trương đại ca nói ngươi không có vấn đề, khẩn trương như vậy làm cái gì, dù là thực không thi được tỷ tỷ cũng sẽ không trách ngươi, tiếp thụ giáo huấn mới là tốt."
Trang Thư Hàn ngoài miệng đáp ứng, nhưng trong lòng lại hoàn toàn không nghĩ như vậy, nếu ngay cả nhập học cũng không qua được, hắn còn nói cái gì trong sáu năm phải có tiền đồ? Dù là tỷ tỷ thực không nghĩ sẽ lập gia đình, hắn cũng muốn mau chút có tiền đồ để tỷ tỷ có chỗ để dựa vào mới được.
Trương Thư Thành không cần quay đầu lại cũng biết tiểu tử kia trong lòng đang nghĩ cái gì, xét theo phương diện của bản thân mà nói bọn họ rất giống nhau.
Cuộc sống không phải vô ưu vô lo, trong lòng đều có người muốn che chở, cũng có một niềm tin mãnh liệt, cho nên hắn mới quan tâm chiếu cố nhiều hơn với hai tỷ đệ này.
Nhị tỷ chỉ cho rằng hắn là coi trọng tỷ tỷ kia mới có thể chịu khó đi lại như vậy, lại không biết hắn chưa từng nghĩ qua ý niệm kia, không phải Trang Thư Tình không tốt, mà là vì nàng rất tốt, biểu hiện của nàng đủ để chứng minh nàng xuất thân bất phàm, cùng hắn là khác nhau một trời một vực, hắn tự mình có thể hiểu được.
Đi đại khái một khắc (*) sau, xe ngựa mới dừng lại đến.
(*) Một khắc = 15 phút
Trang Thư Tình yên lòng, cũng may không tính quá xa, mỗi ngày đi tới đi lui nếu quá xa Thư Hàn sẽ rất vất vả .
Tiên sinh mở trường dạy học danh hiền truyền xa, cùng phu tử của Trương Thư Thành là cùng trường, cũng thể hiện rõ ràng rất đắc ý với môn sinh này.
Trần tiên sinh vừa thấy mặt liền hỏi: "Tính toán khi nào đi học trở lại?"
Trương Thư Thành hành lễ với thầy, cung kính nói: "Năm sau nhất định sẽ đi học trở lại."
Trần tiên sinh liền nhíu mày, "Hiện thời mới mười tháng, ngươi còn tính bỏ hơn hai tháng nữa? Ngươi có biết là việc học giống như bơi ngược dòng nước, không tiến sẽ lùi không?"
"Học trò biết, nhưng cha mẹ đang bị bệnh, người làm con sao có thể chỉ biết lo cho chính mình, trước chỉ có thể bỏ qua việc học."
Trần tiên sinh tại đây liền khảo hắn mấy vấn đề, thấy hắn quả thật là há mồm liền có thể trả lời, trên mặt mới lộ ra thần sắc vừa lòng, "Tư Minh muốn để ngươi sang năm có kết quả, hắn đối với ngươi ký thác cùng kỳ vọng cao, ngươi phải dụng tâm học hành, chớ để hắn thất vọng."
Dù là người trầm ổn Trương Thư Thành lúc này cũng có vài phần kích động, tiên sinh rốt cục để hắn có kết quả .
"Vâng, học trò nhất định không phụ kỳ vọng của tiên sinh."
"Cửa hàng chậm thì mười ngày, lâu thì nửa tháng mới có khả năng khai trương, cái này cũng không cần gấp, coi như là luyện chữ, đệ mỗi ngày viết khoảng một trăm tờ là được."
Trang Thư Hàn xem những thứ trong tay này chia ra, hắn hiểu ra, cũng đại khái minh bạch ý tứ của tỷ tỷ, nhưng là hắn chưa bao giờ thấy qua có người làm như vậy, tỷ tỷ là nghĩ như thế nào?
Bất quá từ sau khi tỷ tỷ bị thương liền trở nên không giống như trước đây, nhưng mà hắn chính là thích tỷ tỷ như vậy, tỷ tỷ làm chuyện gì luôn có đạo lý, hắn chỉ cần làm theo là được.
Nhưng mà, "Lấy đông đi xuân đến làm tên, có phải hay không hơi lạ một chút?"
"Lạ mới có thể hấp dẫn ánh mắt khách nhân, những phường may khác tỷ đã nhìn qua, tỷ tin tưởng, chỉ cần có thể đưa bọn họ hấp dẫn đến cửa hàng sẽ không sợ bọn họ không nhớ được những đồ trong cửa hàng, chẳng sợ lúc này không mua, chờ bọn hắn có lúc cần nhất định sẽ nhớ đến có một cửa tiệm như vậy trước tiên."
Trang Thư Hàn giật mình gật đầu, tỷ tỷ nói rất đúng.
"Vài chữ này dệ hảo hảo luyện tốt, từ đó mới đề biển hiệu, bất quá còn phải thiết kế biển hiệu cho cửa hàng, không có bao nhiêu thời gian nữa, nên thu thập mau chút."
"Đệ? Đệ không được, tỷ tỷ, ta cũng không phải danh gia, chữ cũng khó viết..."
"Thư Hàn, đây là cửa hàng của chúng ta." Trang Thư Tình đánh gãy hắn, "Tỷ không biết là chữ củ đệ so với danh gia kia có gì gọi là kém cỏi, nhưng phải tự tin vào bản thân mới có thể kiêu ngạo, ngươi không thể đến tự tin đều không có, ngươi hiện tại không phải danh gia, ai có thể khẳng định hai mươi năm ba mươi năm sau ngươi không phải? đại thụ muốn che trời cũng là từ cây nhỏ trưởng thành nên, chỉ cần chúng ta đi kiên định từng bước một, người khác tán thành hay không chỉ là râu ria."
Trang Thư Hàn theo thói quen mím mím môi, "Tỷ tỷ tán thành rất trọng yếu."
"Ai cũng không thể khiến tất cả mọi người vừa lòng, bất kỳ việc gì chỉ cần ngươi tận lực, tỷ tỷ sẽ không cảm thấy ngươi không làm tốt, người thân chân chính là cái gì? Chính là mặc kệ ngươi giàu có hay là nghèo túng đều sẽ đối với ngươi không rời không bỏ, mà khi ngươi thành tựu hãy cân nhắc những ai thật sự đối với ngươi tốt, đừng để Trang Trạch Lương trở thành cản trở trong lòng của ngươi, dù cho ngươi hận ông ta, trong lòng thấy liền không thoải mái, nhưng dù ngươi không đến nơi đến chốn, cũng không mảy may ảnh hưởng gì đến ai, ông ta vẫn sẽ tiếp tục sống an nhàn qua ngày, là ai chịu thiệt? Ai đối ngươi tốt? Ai mới đáng giá để trong lòng ngươi luôn nghĩ đến, nhớ đến, những người khác, đều là người không quan hệ."
Từ sau khi đến Hội Nguyên Phủ, Thư Hàn đã tốt hơn rất nhiều, không còn giống như ở Lãnh sơn, lúc nào cũng như một cây cung buộc chặt, Trang Thư Tình đều thấy ở trong mắt, may mắn rằng quyết định của chính mình không có sai.
Trong khoảng thời gian này đây là lần đầu nàng nhắc tới Trang Trạch Lương.
"Tỷ tỷ mấy ngày nay sẽ rất bận, ngươi trừ việc giúp tỷ tỷ làm mấy thứ này, còn phải hảo hảo đọc sách, ta nhờ Tú Nhi tỷ nói với Trương đại ca, bốn ngày sau mang ngươi đến trường học." Nghĩ môt chút, Trang Thư Tình lại dặn dò một câu, "Tỷ tỷ biết ngươi đã có thể giải được đề, nhưng tỷ tỷ hi vọng ngươi sau khi tới trường không cần biểu hiện quá mức không giống người thường, ngươi nên biết cây cao thì đón gió, người muốn thực tài năng ổn định, bị người khác nhìn chằm chằm có khi ngươi đang ở giữa không trung lại có thể ngã xuống bất cứ lúc nào mà không hay, nhớ kỹ không?"
"Tỷ tỷ ngươi yên tâm, ta đều hiểu, Trương đại ca đến xét khảo trước so với ta, hắn rõ ràng đều nói ta thông minh, tiên sinh nhất ở trường định sẽ nhận ta."
Cũng được, ít như vậy sẽ không quá lo lắng, Trang Thư Tình cười mị mắt, "Trương đại ca đó là nói lời khách khí, ngươi cũng tưởng thật, bất quá có những lời này của Trương đại ca ta cũng an tâm hơn."
Xem tỷ tỷ cao hứng như vậy, Trang Thư Hàn trên mặt cũng là một bộ dáng đầy ý cười, vốn là tiểu thiếu niên tuấn tú, cười rộ lên càng khiến người ta ánh mắt sáng ngời.
Trang Thư Tình rất là đắc ý, chỉ bằng bộ dáng này, về sau cũng không lo cưới không được ai.
Khai trương cửa hàng có rất nhiều việc vụn vặt, buổi chiều ngày kế, Dệt nương liền tự mình đến đây nói với nàng, nàng bên kia có năm người tỷ muội đã gật đầu, thêm nàng cộng là sáu người, hơn nữa Tú Nhi tỷ ở đó là bảy, tăng đuổi theo, cũng không làm quá mức phức tạp đa dạng, hẳn là cũng có thể đem cửa hàng chống đỡ đi lên.
Nàng mở không phải cửa hàng may tầm thường, mà là đồ thêu tinh xảo đa dạng chất lượng tốt.
Mua vải dệt làm đồ may sẵn hẳn là không còn kịp rồi, cũng may là có sẵn thợ may cũng đỡ phải thuê người, liền như tú nương có đôi khi sống tiếp, sẽ có khách hàng coi trọng đồ may mà mua trở về rồi lại chuyển giao đến cho các nàng, nhờ các nàng thêu ra những đồ án đẹp mắt.
bản thân Trang Thư Tình không phải học thiết kế, cũng không tính toán làm công cuộc cải cách lớn về trang phục, hủy đi quần áo độc hữu ý nhị của cái triều đại này, dù có thiết kế ra một cửa hàng độc nhất vô nhị, cũng chỉ là thêu trên đồ án.
"Mời người thiết kế y phục?" bên trong tiệm vải, Vu nương tử mắt lộ kinh ngạc, "Ngươi giờ đến cả nương tử cũng không mời tốt liền đã đem cửa hàng thuê rồi, này không phải hao tốn bạc không công sao?"
Trang Thư Tình mặt có chút hồng, nàng hai đời đều là lần đầu tự mình buôn bán, rất nhiều thứ đều là đương nhiên, mỗi lần thực hiện thì mới biết được chính mình nghĩ đến thật sự rất đơn giản .
"Ta là làm đồ may sẵn ở cửa hàng, bậy giờ bán cũng là mấy bức tranh thêu, cho nên..." Trang Thư Tình ngượng ngùng mân mân tóc, "Nương tử đừng cười ta, vì muốn mau chóng khai trương, ta đã mua một đám đồ may, về sau cũng không có bị động như vậy, ta muốn hỏi nương tử, nương tử có được một tay may vá tốt, hơn nữa tốc độ cũng mau, hay là về làm giúp ta, ta sẽ ra giá không thấp so với thị trường."
"Ngươi thật đúng là..." Vu nương tử đều không biết nên nói cái gì, xem đối phương gương mặt non nớt cũng không nói được gì, nghĩ đến nàng mới lớn như vậy liền phải gánh vác chi tiêu trong nhà, tâm liền cảm thấy mềm, "Cái này trong khoảng thời gian ngắn ta có thể giúp ngươi, nhưng tóm lại không phải kế lâu dài, cho dù một thứ không tốt cũng bị người khác quản chế."
Trang Thư Tình gật đầu, "Ta biết, chủ yếu cũng là tiền vốn của ta không có đầy đủ, đến bước này cũng là do ta tự tính toán muốn làm gì thì làm, chờ cửa hàng khai trương, về sau nếu làm ăn tốt, ta sẽ thuê một đám nương tử chuyên vì ta mà làm."
"Ta cũng chỉ hi vọng cửa hàng này của ngươi thật có thể náo nhiệt rực rỡ, ta cũng dính chút may mắn." Vu nương tử chỉ chỉ đống vải vóc ở quầy trước, "Vải ngươi muốn đều ở kia, muốn hay không nhìn qua?"
"Ta là người thường, thử cũng không thử ra được gì, tốt hay không, chờ thợ may làm xong là có thể đã nhìn ra, đến lúc đó nếu không tốt, nương tử cũng không chạy được."
"Quỷ linh tinh." Vu nương tử cười, xem nàng khai trương cửa hàng khai luống cuống tay chân như vậy chỉ biết nàng quả thật giống như người bình thường, nếu nàng không giống như người bình thường thì thứ không hiểu sẽ giả bộ là hiểu, nhưng nàng lại thản thản nhiên nhiên thừa nhận nàng không hiểu, lời nói lúc nãy kia cũng biểu lộ thái độ của nàng, thật sự là, cô nương như vậy không biết là loại gia đình gì có thể dưỡng ra.
"Ta ở cửa hàng vốn cũng là nhờ may vá để kiếm sống, nhận thức được làm nghề này phải có không ít nương tử, mới có thể làm xong chuyện của ngươi, đúng rồi, ngươi tính toán ngày nào thì khai trương?"
"Tùy tiện xem ngày, ta định là mười bốn ngày sau."
"Kịp?"
"Hẳn là không thành vấn đề."
Vu nương tử là thật ngóng trông cửa hàng này của nàng có thể làm tốt, làm ăn càng tốt thì mới mua vải dệt của nàng càng nhiều, nàng tự nhiên sẽ phát tài theo, ở đây làm đồ may sẵn trước cũng phi thường để bụng, Trang Thư Tình sau khi thu được hàng mẫu liền thật vừa lòng, dọn ra, quay sang lại bận việc khác.
Tuy là vội, nhưng nàng cũng không quên chuyện đệ đệ đến trường học.
Sáng sớm, Trương Thư Thành đã tới.
Trang Thư Tình cố ý để đệ đệ thay đổi một thân quần áo mới, trên đầu một trái một phải hai cái búi tóc cũng búi cẩn thận tỉ mỉ, lại cũng không dặn nhiều gì, để tránh cho hắn áp lực.
Trang Thư Tình dù sao cũng đã mười bốn, cùng Trương Thư Thành một đôi ra vào sẽ không tốt, Trương Thư Thành lo lắng chu đáo, là đi xe ngựa đến.
Trương Tú Nhi trong lòng là có chút gán ghép hai bọn họ, nhưng nhớ đến Thư Tình còn có hai năm hiếu kỳ, chỉ phải tạm thời đem về ý niệm này kiềm chế xuống.
Trường học ở phía đông, xe ngựa một đường lay động, Trang Thư Hàn đại khái là có chút khẩn trương, mím môi không nói chuyện.
Trang Thư Tình thấy hắn như vậy có chút đau lòng, lại hướng Trương Thư Thành hỏi thăm, "Tiên sinh kia bao nhiêu tuổi? Đối học trò có nghiêm khắc không?"
"Tiên sinh họ Trần, khoảng năm mươi tuổi, từng là cử nhân, chính là sau này thi cũng không trúng liền đem tâm tư này bỏ đi, về nhà mở một trường học nhỏ, vài năm nay có chút danh tiếng, một lần dạy học trò đều có thử qua, hai mươi bảy người thì chỉ trúng có mười lăm, vốn là lúc đầu không có khảo sát trước khi nhập học, nhưng vì sau này người đến quá nhiều nên thật sự không có biện pháp nào khác, hắn mới không thể không dùng phương pháp như vậy đem phần lớn người ở ngoài cửa từ chối."
Trương Thư Thành nhàn nhạt quay đầu nhìn, tỷ đệ hai người liếc mắt nhìn nhau, "Thư Hàn không có vấn đề."
Trang Thư Tình vỗ đệ đệ đầu một chút, "Có nghe thấy không, Trương đại ca nói ngươi không có vấn đề, khẩn trương như vậy làm cái gì, dù là thực không thi được tỷ tỷ cũng sẽ không trách ngươi, tiếp thụ giáo huấn mới là tốt."
Trang Thư Hàn ngoài miệng đáp ứng, nhưng trong lòng lại hoàn toàn không nghĩ như vậy, nếu ngay cả nhập học cũng không qua được, hắn còn nói cái gì trong sáu năm phải có tiền đồ? Dù là tỷ tỷ thực không nghĩ sẽ lập gia đình, hắn cũng muốn mau chút có tiền đồ để tỷ tỷ có chỗ để dựa vào mới được.
Trương Thư Thành không cần quay đầu lại cũng biết tiểu tử kia trong lòng đang nghĩ cái gì, xét theo phương diện của bản thân mà nói bọn họ rất giống nhau.
Cuộc sống không phải vô ưu vô lo, trong lòng đều có người muốn che chở, cũng có một niềm tin mãnh liệt, cho nên hắn mới quan tâm chiếu cố nhiều hơn với hai tỷ đệ này.
Nhị tỷ chỉ cho rằng hắn là coi trọng tỷ tỷ kia mới có thể chịu khó đi lại như vậy, lại không biết hắn chưa từng nghĩ qua ý niệm kia, không phải Trang Thư Tình không tốt, mà là vì nàng rất tốt, biểu hiện của nàng đủ để chứng minh nàng xuất thân bất phàm, cùng hắn là khác nhau một trời một vực, hắn tự mình có thể hiểu được.
Đi đại khái một khắc (*) sau, xe ngựa mới dừng lại đến.
(*) Một khắc = 15 phút
Trang Thư Tình yên lòng, cũng may không tính quá xa, mỗi ngày đi tới đi lui nếu quá xa Thư Hàn sẽ rất vất vả .
Tiên sinh mở trường dạy học danh hiền truyền xa, cùng phu tử của Trương Thư Thành là cùng trường, cũng thể hiện rõ ràng rất đắc ý với môn sinh này.
Trần tiên sinh vừa thấy mặt liền hỏi: "Tính toán khi nào đi học trở lại?"
Trương Thư Thành hành lễ với thầy, cung kính nói: "Năm sau nhất định sẽ đi học trở lại."
Trần tiên sinh liền nhíu mày, "Hiện thời mới mười tháng, ngươi còn tính bỏ hơn hai tháng nữa? Ngươi có biết là việc học giống như bơi ngược dòng nước, không tiến sẽ lùi không?"
"Học trò biết, nhưng cha mẹ đang bị bệnh, người làm con sao có thể chỉ biết lo cho chính mình, trước chỉ có thể bỏ qua việc học."
Trần tiên sinh tại đây liền khảo hắn mấy vấn đề, thấy hắn quả thật là há mồm liền có thể trả lời, trên mặt mới lộ ra thần sắc vừa lòng, "Tư Minh muốn để ngươi sang năm có kết quả, hắn đối với ngươi ký thác cùng kỳ vọng cao, ngươi phải dụng tâm học hành, chớ để hắn thất vọng."
Dù là người trầm ổn Trương Thư Thành lúc này cũng có vài phần kích động, tiên sinh rốt cục để hắn có kết quả .
"Vâng, học trò nhất định không phụ kỳ vọng của tiên sinh."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.