Ác Nữ Trùng Sinh: Nghe Nói Ta Là Boss Phản Diện Mạt Thế
Chương 33:
Thước Hàm
13/03/2024
“Đúng rồi, nghe nói ba tháng trước, vợ của thầy Thu đã qua đời, sau khi mất vợ, thầy Thu như một cái xác không hồn, chẳng còn chút tinh thần. Trông già đi vài tuổi. Hình như suốt ba tháng nay, thầy Thu cứ ở lì trong học viện. Hèn gì con gái thầy ấy đi đứng không tiện cũng phải tới đây tìm.”
“Tính ra, thầy Thu cũng si tình thật đấy, tiếc là đối tượng mà ông ấy chọn có vấn đề." Cô gái bên cạnh bắt đầu cảm thán.
"Dù vợ chết rồi thì thầy Thu cũng nên tỉnh táo mới được chứ, nếu không mấy đứa con thầy ấy biết làm sao?"
Mọi người đều biết người hắn ta nói đến, chính là Thu Nguyệt. Thanh niên ở tuổi này, ít khi thấy gái đẹp, nên hắn ta động lòng thương hại cũng là chuyện đương nhiên.
Nhưng cô nàng khóa dưới đang thầm mến hắn ta lại cảm thấy khó chịu, bèn nói: “Theo tôi, đã là đàn ông thì đừng háo sắc. Cưới một người phụ nữ chỉ có bề ngoài thì đến người mạnh cấp tám như thầy Thu còn gánh không nổi, nói chi đến mấy người khác. Hèn chi ai cũng nói hồng nhan họa thủy." Câu nói ấy nghe hơi cay nghiệt.
Người nam sinh đẹp trai đỏ mặt phản đối: “Nếu chỉ đẹp mà không có dị năng thì đâu ai cưới về làm vợ. Chỉ có thể coi như tình nhân thôi. Sau này nếu sinh được con có dị năng tốt thì dẫn về là được. Nếu giống thầy Thu trực tiếp cưới về thì khác nào tự hủy tiền đồ, quả thật không đáng. Nếu bây giờ thầy Thu vẫn còn dị năng cấp chín, chưa biết sẽ phát triển đến mức nào. Nói không chừng, bọn mình còn không có cơ hội gặp.”
Vừa dứt lời, đàn anh Ngô tình cờ đi ngang qua nghe thấy bèn lập tức nhào đến mắng: “Mấy người rảnh quá à, chuyện riêng tư của thầy mình mà mấy người còn dám đem ra bàn luận?”
Đàn anh Ngô được thầy Thu dạy dỗ, vừa thông qua sát hạch dị năng cấp năm. Cũng được tính là cường giả. Lúc ở học viện, trợ cấp của hắn ta được tăng gấp đôi, tương lai còn có cơ hội ở lại học viện dạy học. Có thể coi là tiền đồ sáng lạng.
Vì vậy, hắn ta vừa lên tiếng, những học sinh khác không dám nói tiếp, sau đó nhanh chóng tản ra.
Hắn ta giận đến tái mặt, lẩm bẩm mắng vài câu, rồi thở hổn hển bỏ đi.
“Tính ra, thầy Thu cũng si tình thật đấy, tiếc là đối tượng mà ông ấy chọn có vấn đề." Cô gái bên cạnh bắt đầu cảm thán.
"Dù vợ chết rồi thì thầy Thu cũng nên tỉnh táo mới được chứ, nếu không mấy đứa con thầy ấy biết làm sao?"
Mọi người đều biết người hắn ta nói đến, chính là Thu Nguyệt. Thanh niên ở tuổi này, ít khi thấy gái đẹp, nên hắn ta động lòng thương hại cũng là chuyện đương nhiên.
Nhưng cô nàng khóa dưới đang thầm mến hắn ta lại cảm thấy khó chịu, bèn nói: “Theo tôi, đã là đàn ông thì đừng háo sắc. Cưới một người phụ nữ chỉ có bề ngoài thì đến người mạnh cấp tám như thầy Thu còn gánh không nổi, nói chi đến mấy người khác. Hèn chi ai cũng nói hồng nhan họa thủy." Câu nói ấy nghe hơi cay nghiệt.
Người nam sinh đẹp trai đỏ mặt phản đối: “Nếu chỉ đẹp mà không có dị năng thì đâu ai cưới về làm vợ. Chỉ có thể coi như tình nhân thôi. Sau này nếu sinh được con có dị năng tốt thì dẫn về là được. Nếu giống thầy Thu trực tiếp cưới về thì khác nào tự hủy tiền đồ, quả thật không đáng. Nếu bây giờ thầy Thu vẫn còn dị năng cấp chín, chưa biết sẽ phát triển đến mức nào. Nói không chừng, bọn mình còn không có cơ hội gặp.”
Vừa dứt lời, đàn anh Ngô tình cờ đi ngang qua nghe thấy bèn lập tức nhào đến mắng: “Mấy người rảnh quá à, chuyện riêng tư của thầy mình mà mấy người còn dám đem ra bàn luận?”
Đàn anh Ngô được thầy Thu dạy dỗ, vừa thông qua sát hạch dị năng cấp năm. Cũng được tính là cường giả. Lúc ở học viện, trợ cấp của hắn ta được tăng gấp đôi, tương lai còn có cơ hội ở lại học viện dạy học. Có thể coi là tiền đồ sáng lạng.
Vì vậy, hắn ta vừa lên tiếng, những học sinh khác không dám nói tiếp, sau đó nhanh chóng tản ra.
Hắn ta giận đến tái mặt, lẩm bẩm mắng vài câu, rồi thở hổn hển bỏ đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.