Ác Nữ Trùng Sinh: Vương Phi Đáng Yêu Của Lãnh Khốc Vương Gia
Chương 23: ÉP TỚI MẶC ĐẶC.
Hoả Liên Vũ Nguyệt
27/08/2021
Không khí càng lúc càng quỷ dị, ánh mắt Thái hậu và Thiên Huyết Tô tựa hồ muốn phun ra lửa, hết nhìn chằm chằm vào hoàng hậu lúc lại chuyển sang Mặc Đặc, tiếng khóc thê lương của Như Mộng vang vọng khắp mọi ngõ ngách :
-" Xin vương gia đừng làm khó tiểu thư nữa, thật tiểu thư không xứng với người như lời hoàng hậu nói, xưa nay tiểu thư chịu đủ các loại tra tấn, lần trước đã bị nô tài đánh đập, ăn toàn cơm do nha hoàng ăn thừa, đến một bộ y phục nhỡ đẹp một chút cũng bị cướp mất, đồ thái hậu ban đều 'phải ' giao cho lão phu nhân và các vị di nương, tiểu thư... tiểu thư...."
Giọng nữ tử đến phút cuối lại nghẹn ngào nói không ra, nhưng trước đó lại nhấn mạnh từ 'phải ', ý tứ rất rõ ràng.
Sắc mặt Thái hậu âm trầm giờ đây đã trắng bệch, Thiên Huyết Tô cùng Thiên Xích Viêm nhất thời lửa giận ngút trời, thiếu tí nữa là sử dụng Linh Lực phá sập đại điện.
Bọn họ thật không giám tưởng tượng rốt cuộc trong những năm nay nàng sống như thế nào ?
Thái hậu trầm mặc hồi lâu, đột nhiên ngẩng đầu lên hỏi :
-" Sao lại không có y phục mặc, rõ ràng ta cho con rất nhiều mà ?"
Lập tức sắc mặt của đám người Mặc Đặc tái nhợt như tờ giấy trắng, ông ta khẽ liếc mắt cảnh cáo nàng, đáng tiếc lại lọt vào tầm mắt Thiên Xích Viêm. Hắn siết chặt tay, cả người đều toả ra hàn khí.
-" Nguyệt nhi đã cho các tỷ muội mượn rồi ạ !"
Mặc Nguyệt không nhanh không chậm đáp.
Mặc Đặc thở phào nhẹ nhỏm, đây chính là nàng đang chờ ông ta một bậc thang xuống đây mà....
Bất quá....đó không phải ý của nàng, cho ông ta một bậc thang ư ?
Ngươi nằm mơ đi !!!
Môi mỏng khẽ vẽ lên một đường cong, Thiên Xích Viêm tán thưởng nhìn nàng. Cho Mặc Đặc chịu đại bản vì lấy đồ hoàng thất ban thì xoa thuốc là khỏi, nhưng nếu bắt ông ta trả lại những thứ đã lấy thì.....
Đó đều là Thái hậu ban thưởng, vật giá trị liên thành, bắt ông ta mua lại những thứ đã bán đi chính là khoét thịt của tên mê tiền này. Thái hậu tất sẽ không buông tha liền lập tức gắt lên :
-" Được lắm, nếu đã mượn thì phải trả, ta lệnh ngươi nội trong ngày mai trả lại toàn bộ những thứ ngươi đã mượn từ Nguyệt nhi."
Trong một ngày phải trả lại ? Đây là muốn ông ta bán phủ á ? Phải biết những thứ đó tùy tiện rút ra một vật đã là vạn lượng, đùa cái quái gì vậy ?
Mặc Đặc liền khẩn cầu nàng nhưng chạm phải ánh mắt lạnh lẽo của Thiên Xích Viêm lập tức nuốt mọi lời muốn nói xuống bụng.
Rốt cuộc hôm nay là ngày gì thế ? Sao ông ta thất như mình vừa đắc tội Thái hậu vừa chọc phải tên sát thần Viêm Tần vương này vậy ?
Chỉ vì một câu nói lỡ của Mặc Nguyệt liền đem chuyện ông ta và các di nương tiểu thư chiếm đồ Thái hậu ban cho nàng, mọi chuyện liền đi đến kết cục này ?
-" Không cần thế đâu Thái hậu, chỉ là Nguyệt nhi yêu thích trang sức và y phục của Liễu Mộng trai đã lâu luôn ước áo có vài y phục rồi, không biết phụ thân có thể giúp nữ nhi mua 5 bộ không ?"
Giọng êm ái của nàng vang lên, Thiên Xích Viêm bên cạnh liền mày kiếm nhướng cao. Nàng trên người không phải đang mặc y phục mẫu mới nhất của Liễu Mộng trai sao ? Tuy hắn vừa quay về không có nghĩa là hắn không biết gì về chuyện trong kinh đô, nàng đây là làm nên chuyện gì rồi ? Tuy vậy...hắn không thể không có chút lễ vật tặng nàng lâu ngày mới gặp được :
-" 5 bộ, ngươi đang giỡn mặt với bổn vương ? 10 bộ trang sức và y phục, không được thiếu một món."
Âm thanh lạnh như bão tuyết mùa đông quét qua đại điện cơ hồ khiến Mặc Đặc tức muốn hộc máu.
10 bộ ? Cướp của...chính là cướp của. Một bộ Liễu Mộng trai làm ra là cực phẩm trong cực phẩm, giá còn khủng khiếp hơn cả đồ Thái hậu ban tặng.....
Mặc Nguyệt biết lần này nếu quay về Mặc Đặc sẽ trả lại những thứ đó, nhưng rồi vẫn sẽ bị cướp đi nếu Thái hậu không có ở cạnh, liền đem tống hết tới Liễu Mộng trai, vừa kiếm được tiền vừa có đồ để trưng bày, nhất cử lưỡng tiện.... nàng thật hài lòng mới nói, vậy mà nam tử bên cạnh tăng ngay thành 10 bộ.....
Cái gì gọi là công phu sư tử ngoạm ? Đây chính là công phu sư tử ngoạm đây, cực kỳ thực tế luôn !
Liễu Nham khoé miệng gương lên toàn ý cười, lần này vớ được mẻ lớn vậy, bạc chảy vào túi chủ nhân quả như nước, e là phải xuất toàn bộ tiền tài phủ Mặc đại gia tộc để mua đấy. Nhưng chắc không đến nổi ấy đâu nhỉ ? Dù sao cũng là đại gia tộc mà. Hắn âm thầm tính toán, không biết nên tăng giá lên mấy lần nhỉ, 2 ,4 ,5 ,8 ? Người quen mà !!!! Hà...
Mặc Nguyệt là đang muốn đem tài sản của nàng lấy lại thôi, ép ông ta như vậy là may mắn rồi đó !!!!
-" Xin vương gia đừng làm khó tiểu thư nữa, thật tiểu thư không xứng với người như lời hoàng hậu nói, xưa nay tiểu thư chịu đủ các loại tra tấn, lần trước đã bị nô tài đánh đập, ăn toàn cơm do nha hoàng ăn thừa, đến một bộ y phục nhỡ đẹp một chút cũng bị cướp mất, đồ thái hậu ban đều 'phải ' giao cho lão phu nhân và các vị di nương, tiểu thư... tiểu thư...."
Giọng nữ tử đến phút cuối lại nghẹn ngào nói không ra, nhưng trước đó lại nhấn mạnh từ 'phải ', ý tứ rất rõ ràng.
Sắc mặt Thái hậu âm trầm giờ đây đã trắng bệch, Thiên Huyết Tô cùng Thiên Xích Viêm nhất thời lửa giận ngút trời, thiếu tí nữa là sử dụng Linh Lực phá sập đại điện.
Bọn họ thật không giám tưởng tượng rốt cuộc trong những năm nay nàng sống như thế nào ?
Thái hậu trầm mặc hồi lâu, đột nhiên ngẩng đầu lên hỏi :
-" Sao lại không có y phục mặc, rõ ràng ta cho con rất nhiều mà ?"
Lập tức sắc mặt của đám người Mặc Đặc tái nhợt như tờ giấy trắng, ông ta khẽ liếc mắt cảnh cáo nàng, đáng tiếc lại lọt vào tầm mắt Thiên Xích Viêm. Hắn siết chặt tay, cả người đều toả ra hàn khí.
-" Nguyệt nhi đã cho các tỷ muội mượn rồi ạ !"
Mặc Nguyệt không nhanh không chậm đáp.
Mặc Đặc thở phào nhẹ nhỏm, đây chính là nàng đang chờ ông ta một bậc thang xuống đây mà....
Bất quá....đó không phải ý của nàng, cho ông ta một bậc thang ư ?
Ngươi nằm mơ đi !!!
Môi mỏng khẽ vẽ lên một đường cong, Thiên Xích Viêm tán thưởng nhìn nàng. Cho Mặc Đặc chịu đại bản vì lấy đồ hoàng thất ban thì xoa thuốc là khỏi, nhưng nếu bắt ông ta trả lại những thứ đã lấy thì.....
Đó đều là Thái hậu ban thưởng, vật giá trị liên thành, bắt ông ta mua lại những thứ đã bán đi chính là khoét thịt của tên mê tiền này. Thái hậu tất sẽ không buông tha liền lập tức gắt lên :
-" Được lắm, nếu đã mượn thì phải trả, ta lệnh ngươi nội trong ngày mai trả lại toàn bộ những thứ ngươi đã mượn từ Nguyệt nhi."
Trong một ngày phải trả lại ? Đây là muốn ông ta bán phủ á ? Phải biết những thứ đó tùy tiện rút ra một vật đã là vạn lượng, đùa cái quái gì vậy ?
Mặc Đặc liền khẩn cầu nàng nhưng chạm phải ánh mắt lạnh lẽo của Thiên Xích Viêm lập tức nuốt mọi lời muốn nói xuống bụng.
Rốt cuộc hôm nay là ngày gì thế ? Sao ông ta thất như mình vừa đắc tội Thái hậu vừa chọc phải tên sát thần Viêm Tần vương này vậy ?
Chỉ vì một câu nói lỡ của Mặc Nguyệt liền đem chuyện ông ta và các di nương tiểu thư chiếm đồ Thái hậu ban cho nàng, mọi chuyện liền đi đến kết cục này ?
-" Không cần thế đâu Thái hậu, chỉ là Nguyệt nhi yêu thích trang sức và y phục của Liễu Mộng trai đã lâu luôn ước áo có vài y phục rồi, không biết phụ thân có thể giúp nữ nhi mua 5 bộ không ?"
Giọng êm ái của nàng vang lên, Thiên Xích Viêm bên cạnh liền mày kiếm nhướng cao. Nàng trên người không phải đang mặc y phục mẫu mới nhất của Liễu Mộng trai sao ? Tuy hắn vừa quay về không có nghĩa là hắn không biết gì về chuyện trong kinh đô, nàng đây là làm nên chuyện gì rồi ? Tuy vậy...hắn không thể không có chút lễ vật tặng nàng lâu ngày mới gặp được :
-" 5 bộ, ngươi đang giỡn mặt với bổn vương ? 10 bộ trang sức và y phục, không được thiếu một món."
Âm thanh lạnh như bão tuyết mùa đông quét qua đại điện cơ hồ khiến Mặc Đặc tức muốn hộc máu.
10 bộ ? Cướp của...chính là cướp của. Một bộ Liễu Mộng trai làm ra là cực phẩm trong cực phẩm, giá còn khủng khiếp hơn cả đồ Thái hậu ban tặng.....
Mặc Nguyệt biết lần này nếu quay về Mặc Đặc sẽ trả lại những thứ đó, nhưng rồi vẫn sẽ bị cướp đi nếu Thái hậu không có ở cạnh, liền đem tống hết tới Liễu Mộng trai, vừa kiếm được tiền vừa có đồ để trưng bày, nhất cử lưỡng tiện.... nàng thật hài lòng mới nói, vậy mà nam tử bên cạnh tăng ngay thành 10 bộ.....
Cái gì gọi là công phu sư tử ngoạm ? Đây chính là công phu sư tử ngoạm đây, cực kỳ thực tế luôn !
Liễu Nham khoé miệng gương lên toàn ý cười, lần này vớ được mẻ lớn vậy, bạc chảy vào túi chủ nhân quả như nước, e là phải xuất toàn bộ tiền tài phủ Mặc đại gia tộc để mua đấy. Nhưng chắc không đến nổi ấy đâu nhỉ ? Dù sao cũng là đại gia tộc mà. Hắn âm thầm tính toán, không biết nên tăng giá lên mấy lần nhỉ, 2 ,4 ,5 ,8 ? Người quen mà !!!! Hà...
Mặc Nguyệt là đang muốn đem tài sản của nàng lấy lại thôi, ép ông ta như vậy là may mắn rồi đó !!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.