Chương 4
Thịnh Thơ Thẩn
16/11/2016
khi trời vừa chạng vạng tối thì mọi thứ được chuẩn bị xong xui đâu vào
đó…một chiếc bàn với đầy đủ những thứ mà ông thầy dặn đó là một hình
người được cắt bằng giấy, một sấp giấy tiền vàng bạc và một chiếc mâm
lớn có gà luộc với heo quay …lúc này trời bắt đầu lạnh và tối hơn…khi
đúng giờ linh ( 6 giờ tối) mà theo lời ông thầy nói đây là thời điểm ma quỷ sẽ hiện nguyên hình, mọi người ai nấy đều hồi hộp chờ đợi…ông thầy
lấy ra 3 sợi dây nhỏ màu đỏ, một đầu cột vào đồng tiền xu có khoanh tròn ở giữa, một đầu cột vào hình người bằng giấy có ghi đầy đủ họ tên,ngày
tháng năm sinh của anh mình lên đó..những thứ giấy tiền vàng bạc và đồ
ăn cũng được cột tương tự như vậy rồi ông thầy hất tay thảy 3 đồng xu
xuống dưới con sông và chờ đợi…không ai biết ông ấy chờ điều gì cho đến
khi từ bên ngoài con sông những tiếng quẩy nước vang lên ầm ầm như có
vật gì đó từ trên cao rơi xuống vậy…tất cả mọi người đều căng mắt nhìn
về phía đó để cố kiếm tìm thứ phát ra âm thanh vừa rồi, trong thứ ánh
sáng mờ mờ chuyển giao giữa ngày và đêm thì giữa con sông lù lù xuất
hiện 1 vật màu đen từ từ trôi vào như một khúc gổ…càng tiến lại gần thì
thứ đó càng to lớn hơn, đến khi tới sát vào bờ thì thứ đó vãy mạnh một
cái nước văng lên tung toé tạo ra một tiếng động rất lớn thì mới biết đó là một con cá nhưng đó là con cá to nhất từ trước đến giờ mọi người
từng được thấy trên con sông này bao thập kỷ qua, con cá cứ thế vãy nước thêm vài cái như đang giận dữ lắm rồi lặn hẳn xuống nước, ngay lập tức
ông thầy ở trên bờ mới liên tục làm những động tác lạ lùng, ông ấy lầm
bầm trong miệng và lấy những thứ bánh đỏ, vàng kèm theo kẹo tung xuống
dưới sông…bỗng nhiên ” ùm” một cái rất lớn sợi dây quấn vào hình nộm
người bị giật căng ra rồi kéo rất mạnh mất hút trong dòng nước đen
ngòm…mọi thứ trở nên yên lặng, ông thầy quay sang nhìn cả nhà anh mình
với đối mắt buồn và có gì đó lo lắng, theo chân ông ấy vào trong nhà mọi người đều hồi hộp chờ đợi những gì ông ấy nói, uống ngụm trả ông ấy thở dài rồi nói:
– nó không cần vàng bạc hay thức ăn mà chỉ muốn lấy mạng cậu nhà…
mẹ anh chỉ đợi có thế, nghe vậy là bắt đầu lại mếu máo cầu xin ông ấy giúp đỡ nhưng ông ấy cứ lắc đầu bảo rằng không đủ sức để giúp anh mình thoát khỏi kiếp nạn này…nhưng không hẳn là hết hi vọng vì còn 1 cách nữa có thể trấn áp quỷ dữ nhưng buộc phải đánh đổi bằng một thứ…nói tới đây ông ấy bắt đầu im lặng…gia đình anh vội vàng khẩn khoản cầu xin ông nói ra dù đó là điều gì đi chăng nữa…ông ấy quay sang nhìn anh mình đăm chiêu và nói anh mình nên vào trong nghỉ ngơi cho lại sức vì anh mình giờ nhìn sắc mặt xanh xao như không còn sức sống nữa…
sau khi nghe theo lời ông thầy anh mình đã vào bên trong phòng và đặt lưng xuống là anh ngủ say như chết, lúc này bên ngoài ông ấy mới tiếp câu chuyện còn dan dở khi nãy…cuộc nói chuyện càng thêm nặng nề khi ông ấy lấy trong túi ra một bị thuốc rê và lấy giấy vo lại rồi rít một hơi dài, rồi ông ấy bắt đầu câu chuyện:
– một khi quỷ dữ đã muốn hại người thì khó lòng thoát được, muốn cứu một mạng người phải đổi lấy một mạng người…
mọi người nghe thấy thế đều tái mặt, không ai dám hỏi điều gì, chỉ ngồi im lặng và lắng nghe …ông ấy lại rít thêm 1 hơi thuốc nữa rồi run run nói tiếp:
– đáng lẻ cách này không nên sử dụng, nhưng nếu muốn giữ mạng cho cậu nhà thì có một thứ bùa ngãi khiến quỷ không thể thấy người nó muốn hại nữa…nhưng đứa con đầu lòng của cậu nhà sẽ là vật thế mạng…
sau câu nói ấy của ông thấy mẹ anh như muốn ngất lịm, tay chân xụi lơ rồi ngã nhào xuống đất khiến mọi người hớt hải chạy đến xoa dầu cạo gió…không khí u ám tràn ngập cả căn nhà, quả thật đó là một cách thế mạng quá tàn nhẩn mà không ai dám nghĩ đó là thật…biết rằng cách này không thể thực hiện nên ông thầy thở dài rồi đứng dậy xin phép ra về, lúc này bố của anh cũng vội đứng dậy tiễn ông thấy ra cỗng…trong lúc tiễn đưa thì bố anh mới run run, hơi thở dồn dập hỏi ông ấy rằng liệu cách đó có thật sự hiệu quả hay không…và liệu mọi chuyện có thực sự kết thúc sau khi đứa cháu đích tôn thế mạng…lúc này ông thầy hơi bất ngờ quay sao nhìn bố anh một chập rồi nói:
– tất nhiên rồi, chỉ có điều cách này thật sự tàn nhẫn nên tôi chưa bao giờ làm ..chỉ còn cách này mà thôi…
không nói thêm lời nào nữa, ông thầy quay lưng đi thẳng ra ngoài để lại một mình bố anh đứng chết lặng…không ngờ tai hoạ lại giáng xuống gia đình anh, bố anh lẳng lặng đi vào nhà như người mất hồn…ông đứng trước bàn thờ tổ tiên đốt nén nhang rồi rưng rưng như muốn khóc, mọi người trong nhà cũng thừ người ra không biết nên làm gì nữa…mẹ anh thì nằm trong phòng mếu máo, không khí gia đình như có đám tang vậy..não nề vô cùng…
– nó không cần vàng bạc hay thức ăn mà chỉ muốn lấy mạng cậu nhà…
mẹ anh chỉ đợi có thế, nghe vậy là bắt đầu lại mếu máo cầu xin ông ấy giúp đỡ nhưng ông ấy cứ lắc đầu bảo rằng không đủ sức để giúp anh mình thoát khỏi kiếp nạn này…nhưng không hẳn là hết hi vọng vì còn 1 cách nữa có thể trấn áp quỷ dữ nhưng buộc phải đánh đổi bằng một thứ…nói tới đây ông ấy bắt đầu im lặng…gia đình anh vội vàng khẩn khoản cầu xin ông nói ra dù đó là điều gì đi chăng nữa…ông ấy quay sang nhìn anh mình đăm chiêu và nói anh mình nên vào trong nghỉ ngơi cho lại sức vì anh mình giờ nhìn sắc mặt xanh xao như không còn sức sống nữa…
sau khi nghe theo lời ông thầy anh mình đã vào bên trong phòng và đặt lưng xuống là anh ngủ say như chết, lúc này bên ngoài ông ấy mới tiếp câu chuyện còn dan dở khi nãy…cuộc nói chuyện càng thêm nặng nề khi ông ấy lấy trong túi ra một bị thuốc rê và lấy giấy vo lại rồi rít một hơi dài, rồi ông ấy bắt đầu câu chuyện:
– một khi quỷ dữ đã muốn hại người thì khó lòng thoát được, muốn cứu một mạng người phải đổi lấy một mạng người…
mọi người nghe thấy thế đều tái mặt, không ai dám hỏi điều gì, chỉ ngồi im lặng và lắng nghe …ông ấy lại rít thêm 1 hơi thuốc nữa rồi run run nói tiếp:
– đáng lẻ cách này không nên sử dụng, nhưng nếu muốn giữ mạng cho cậu nhà thì có một thứ bùa ngãi khiến quỷ không thể thấy người nó muốn hại nữa…nhưng đứa con đầu lòng của cậu nhà sẽ là vật thế mạng…
sau câu nói ấy của ông thấy mẹ anh như muốn ngất lịm, tay chân xụi lơ rồi ngã nhào xuống đất khiến mọi người hớt hải chạy đến xoa dầu cạo gió…không khí u ám tràn ngập cả căn nhà, quả thật đó là một cách thế mạng quá tàn nhẩn mà không ai dám nghĩ đó là thật…biết rằng cách này không thể thực hiện nên ông thầy thở dài rồi đứng dậy xin phép ra về, lúc này bố của anh cũng vội đứng dậy tiễn ông thấy ra cỗng…trong lúc tiễn đưa thì bố anh mới run run, hơi thở dồn dập hỏi ông ấy rằng liệu cách đó có thật sự hiệu quả hay không…và liệu mọi chuyện có thực sự kết thúc sau khi đứa cháu đích tôn thế mạng…lúc này ông thầy hơi bất ngờ quay sao nhìn bố anh một chập rồi nói:
– tất nhiên rồi, chỉ có điều cách này thật sự tàn nhẫn nên tôi chưa bao giờ làm ..chỉ còn cách này mà thôi…
không nói thêm lời nào nữa, ông thầy quay lưng đi thẳng ra ngoài để lại một mình bố anh đứng chết lặng…không ngờ tai hoạ lại giáng xuống gia đình anh, bố anh lẳng lặng đi vào nhà như người mất hồn…ông đứng trước bàn thờ tổ tiên đốt nén nhang rồi rưng rưng như muốn khóc, mọi người trong nhà cũng thừ người ra không biết nên làm gì nữa…mẹ anh thì nằm trong phòng mếu máo, không khí gia đình như có đám tang vậy..não nề vô cùng…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.