Chương 23: Cảm Giác Lạ ...
Xuki
28/04/2016
Sau khi vào lớp bọn hắn tụ họp lại một chổ => để tám chuyện , hắn là người đầu tiên lên tiếng …
- Yu đâu ? _ hắn hỏi
- Em không biết _ Will trả lời . Hắn lại nhìn sang Ji
- Đừng nhìn tôi , tôi chẳng biết gì đâu _ Ji lắc đầu
- Chị em với nhau mà không biết là sao nhờ ? _ Jun châm chọc
- Ủa ngộ , Chị em thì sao ? Chị em thì cũng có quyền riêng tư chứ . Chị ấy đi đâu thì làm sau tôi biết được ,…_ Ji gắt lên
- Sao lại nổi nóng với tôi ? Con gái gì mà hung dử quá hà ,..
- Kệ tôi …hứ ,… _ nói rồi Ji đứng dậy bỏ đi , Bee cũng bước theo. Đang đi thì bị vấp chân Will nên Ji ngã về phía trước , Jun ngồi ở phía đó thế là đở được Ji . Hai mặt nhìn nhau …. 28s…29s….30s….
- Tôi biết tôi đẹp nhưng … Có cần nhìn tôi như thế không ? _ Jun nói
- Anh …anh đang nằm mơ đấy à ?_ Ji lắp bắp , gương mặt Ji thoáng đỏ
- Hơ hơ … vậy à ? Chứ không phải cô vẫn đang nhìn tôi đắm đuối đấy sao ? _ Jun đắc ý . Ji giờ mới nhận ra là mình đang trong vòng tay Jun nên liền đứng bật dậy , sửa lại quần áo …
- Cảm ..cảm mơn . Bee đi thôi _ Ji kéo tay Bee chạy nhanh ra khỏi lớp
- Này , đi đâu thế hả ? Chưa giải quyết xong mà …. _ Jun lớn tiếng gọi Ji , rồi nở nụ cười tự đắc.
- Hai người cứ cải nhau suốt , coi chừng “ghét của nào trời trao của đó” đấy nha._ Will chọc
- ….._ Jun im lặng , cứ ngồi cười tủm tỉm…rồi lấy điện thoại của mình ra , gọi cho ai đó…
+ Alo , em hả mình chia tay nha , anh có người khác rồi _ không đợi người đó trả lời , Jun nói xong thì tắt máy … rồi lại nhấn nhấn nhấn …
+ Mình chia tay nha , Pp em … _ cứ thế rồi gọi cho mấy người nữa . Hắn và Will nhìn Jun khó hĩu …
- Cậu bị sao vậy ? _ hắn hỏi
- Tớ có bị sao đâu _Jun trả lời
- Anh chia tay hết sao ?_ Will ngơ ngác
- Ừ …có chuyện gì à ?_ Jun hướng gương mặt ngây thơ vô số tội sang Will nói
- À… không …_ Will gãi đầu . Nghe câu trả lời xong Jun trở về trạng thái không bình thường , ngồi cười một mình lâu lâu lại nhìn vào điện thoại mà tủm tỉm . Hắn nhíu mày nhìn Jun …
- Thằng điên _ hắn buông hai chử lạnh lùng rồi bước đi . Will cũng nhìn Jun lắc đầu rồi đi về chổ của mình.
* Ờ chổ nó *
Nó đang ngã người trên bải cỏ xanh mơn mát của khu vườn cấm sau trường , đôi mắt nó nhắm hờ như ngủ . Không biết từ lúc nào hắn đã có mặt ở đây. Hắn cũng nằm xuống bải cỏ và khẻ nhìn nó.
- Đến đây làm gì ?_ Nó hỏi nhưng không mở mắt
- Tìm cô _ Hắn khẻ nói
- Làm gì ? _ Nó mở mắt ra nhìn hắn , đôi mày thanh tú của nó nhíu lại
- Ăn đi , lúc nãy tôi thấy cô ăn ít lắm _ hắn đưa trước mặt nó một cái hamberger
- Anh ra đây chỉ đưa tôi thứ này thôi sao ? _ Nó nhếch môi – Tôi không cần _ Nó bật dậy rồi bước đi
- Này , cô khó chịu như vậy thì sau này làm sao có bạn trai được hả ?_ hắn đứng dậy , nói lớn
- Bạn trai ? Một đám vô dụng… Con trai chỉ là thứ bỏ đi…_ Nó khựng lại , rồi nói
- Vô dụng ? Chỉ là thứ bỏ đi sao ? Cô có thấy quá đáng không vậy … ?
- Vậy con trai bọn anh làm được gì nào ?_ nó hỏi
- Chí ít bọn tôi có thể duy trì được nòi giống _ Hắn tự hào nói
- Ừ , chỉ vậy thôi sao ? …. Ngây thơ …. _ Nó quay lại nói với hắn , giọng nó mỉa mai . Nó mĩm cười rồi quay lưng đi một mạch. ( cười rồi kìa >.< )
Hắn đơ người vài giây , rồi nhìn theo bóng nó . Mặt hắn đỏ lên , đây là lần đầu tiên hắn thấy nó cười kể từ khi gặp nó . Chính hắn cũng không biết vì sao mình lại quan tâm đến nó như vây . Không hĩu vì sao khi nói chuyện với nó hay cái nhìn thật khẻ cũng làm tim hắn đập mạnh liên hồi.
Về phần nó , tim nó cũng đập mạnh không ngừng . Nó cảm thấy có gì đó rất khó tả , khi ở bên hắn nó thấy yên bình , cái cảm giác đó trông rất quen thuộc , giống như nó và hắn đã quen biết nhau từ trước .
- Yu đâu ? _ hắn hỏi
- Em không biết _ Will trả lời . Hắn lại nhìn sang Ji
- Đừng nhìn tôi , tôi chẳng biết gì đâu _ Ji lắc đầu
- Chị em với nhau mà không biết là sao nhờ ? _ Jun châm chọc
- Ủa ngộ , Chị em thì sao ? Chị em thì cũng có quyền riêng tư chứ . Chị ấy đi đâu thì làm sau tôi biết được ,…_ Ji gắt lên
- Sao lại nổi nóng với tôi ? Con gái gì mà hung dử quá hà ,..
- Kệ tôi …hứ ,… _ nói rồi Ji đứng dậy bỏ đi , Bee cũng bước theo. Đang đi thì bị vấp chân Will nên Ji ngã về phía trước , Jun ngồi ở phía đó thế là đở được Ji . Hai mặt nhìn nhau …. 28s…29s….30s….
- Tôi biết tôi đẹp nhưng … Có cần nhìn tôi như thế không ? _ Jun nói
- Anh …anh đang nằm mơ đấy à ?_ Ji lắp bắp , gương mặt Ji thoáng đỏ
- Hơ hơ … vậy à ? Chứ không phải cô vẫn đang nhìn tôi đắm đuối đấy sao ? _ Jun đắc ý . Ji giờ mới nhận ra là mình đang trong vòng tay Jun nên liền đứng bật dậy , sửa lại quần áo …
- Cảm ..cảm mơn . Bee đi thôi _ Ji kéo tay Bee chạy nhanh ra khỏi lớp
- Này , đi đâu thế hả ? Chưa giải quyết xong mà …. _ Jun lớn tiếng gọi Ji , rồi nở nụ cười tự đắc.
- Hai người cứ cải nhau suốt , coi chừng “ghét của nào trời trao của đó” đấy nha._ Will chọc
- ….._ Jun im lặng , cứ ngồi cười tủm tỉm…rồi lấy điện thoại của mình ra , gọi cho ai đó…
+ Alo , em hả mình chia tay nha , anh có người khác rồi _ không đợi người đó trả lời , Jun nói xong thì tắt máy … rồi lại nhấn nhấn nhấn …
+ Mình chia tay nha , Pp em … _ cứ thế rồi gọi cho mấy người nữa . Hắn và Will nhìn Jun khó hĩu …
- Cậu bị sao vậy ? _ hắn hỏi
- Tớ có bị sao đâu _Jun trả lời
- Anh chia tay hết sao ?_ Will ngơ ngác
- Ừ …có chuyện gì à ?_ Jun hướng gương mặt ngây thơ vô số tội sang Will nói
- À… không …_ Will gãi đầu . Nghe câu trả lời xong Jun trở về trạng thái không bình thường , ngồi cười một mình lâu lâu lại nhìn vào điện thoại mà tủm tỉm . Hắn nhíu mày nhìn Jun …
- Thằng điên _ hắn buông hai chử lạnh lùng rồi bước đi . Will cũng nhìn Jun lắc đầu rồi đi về chổ của mình.
* Ờ chổ nó *
Nó đang ngã người trên bải cỏ xanh mơn mát của khu vườn cấm sau trường , đôi mắt nó nhắm hờ như ngủ . Không biết từ lúc nào hắn đã có mặt ở đây. Hắn cũng nằm xuống bải cỏ và khẻ nhìn nó.
- Đến đây làm gì ?_ Nó hỏi nhưng không mở mắt
- Tìm cô _ Hắn khẻ nói
- Làm gì ? _ Nó mở mắt ra nhìn hắn , đôi mày thanh tú của nó nhíu lại
- Ăn đi , lúc nãy tôi thấy cô ăn ít lắm _ hắn đưa trước mặt nó một cái hamberger
- Anh ra đây chỉ đưa tôi thứ này thôi sao ? _ Nó nhếch môi – Tôi không cần _ Nó bật dậy rồi bước đi
- Này , cô khó chịu như vậy thì sau này làm sao có bạn trai được hả ?_ hắn đứng dậy , nói lớn
- Bạn trai ? Một đám vô dụng… Con trai chỉ là thứ bỏ đi…_ Nó khựng lại , rồi nói
- Vô dụng ? Chỉ là thứ bỏ đi sao ? Cô có thấy quá đáng không vậy … ?
- Vậy con trai bọn anh làm được gì nào ?_ nó hỏi
- Chí ít bọn tôi có thể duy trì được nòi giống _ Hắn tự hào nói
- Ừ , chỉ vậy thôi sao ? …. Ngây thơ …. _ Nó quay lại nói với hắn , giọng nó mỉa mai . Nó mĩm cười rồi quay lưng đi một mạch. ( cười rồi kìa >.< )
Hắn đơ người vài giây , rồi nhìn theo bóng nó . Mặt hắn đỏ lên , đây là lần đầu tiên hắn thấy nó cười kể từ khi gặp nó . Chính hắn cũng không biết vì sao mình lại quan tâm đến nó như vây . Không hĩu vì sao khi nói chuyện với nó hay cái nhìn thật khẻ cũng làm tim hắn đập mạnh liên hồi.
Về phần nó , tim nó cũng đập mạnh không ngừng . Nó cảm thấy có gì đó rất khó tả , khi ở bên hắn nó thấy yên bình , cái cảm giác đó trông rất quen thuộc , giống như nó và hắn đã quen biết nhau từ trước .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.