Chương 32: Nghi Ngờ - Làm Rõ Mọi Chuyện
Xuki
09/05/2016
- Tôi có chuyện muốn nói với anh _ mặt hắn nghiêm túc đến lạ thường
- Chuyện gì ?_ Anh hỏi , hắn chưa kịp nói thì chị Anna từ trên lầu đi xuống …- Ah , chị Anna , bé Ji nhà em sao rồi ?
- Cái gì mà chị hả ? Em nhỏ tuổi hơn anh đó nhe … Làm như em già lắm vậy á !
- Hì hì …quen rồi , nhưng trông em già thật mà_ Anh gãi đầu , rồi le lưỡi chọc ghẹo Anna
- Cái anh này, tánh kỳ quá nha…Mà Ji không sao đâu , anh đừng lo , có cậu con trai tên Jun đó chăm sóc rồi , anh với Kenvin nói chuyện tiếp đi ha , em vào phụ Yu.
- Ok._ Anh đợi chị vào bếp rồi quay sang hắn , lấy lại vẻ mặt nghiêm túc …- Nhóc muốn nói gì nào ?
- Yu rốt cuộc là ai ? và các người có thân phận như thế nào ?_ hắn hỏi
- Hmm…thân phận á ? là gì nhĩ ? nên nói không đây …?
- Anh đùa tôi đấy à _ hắn quát lớn , vì nhà nó toàn làm bằng tường cách âm nên bọn nó ở trong nhà bếp không nghe thấy gì
- Bình tĩnh nào , nhóc muốn biết gì ?
- Sợi dây chuyền này là của Yu ?_ Hắn đưa sợi dây chuyền mà hắn nhặt được lúc cứu nó ra
- Thì sao nào ?_ Anh nhún vai
-….._ Hắn không nói gì mà đưa tay lấy sợi dây chuyền ở cổ ra . Sợi của hắn và sợi của nó giống nhau như đúc . Anh thoáng ngạc nhiên rồi nhìn hắn .
- Sao nhóc có sợi dây chuyền này ?_ Anh hỏi hắn
- Đáng lý ra tôi mới là người nên hỏi anh câu này chứ . Tại sao Yu lại có nó ? Đây chính là sợi dây tôi tặng Tiểu Băng lúc sinh nhật em ấy , nếu Yu có nó vậy có nghĩa là …
- Thôi được rồi , nhóc cũng đoán ra rồi còn hỏi anh làm gì nữa hả ? _ Anh nói
-Vậy đúng là sự thật sao ? Anh có thể kể tôi nghe được chứ …_ Gương mặt hắn không giấu nỗi sự vui mừng
- Nếu nhóc muốn . Gia đình anh đã cứu Yu ở gần vùng biển Phú Quốc , nhưng không may là con bé đã bị mất trí nhớ … Và anh cũng tò mò là tại sao em ấy lại rơi xuống biển ..
- Rơi sao ? Tôi không nghĩ vậy , đây cũng là lý do tôi tìm kiếm 7 năm nay … em ấy đã nhảy xuống biển trước mắt tôi , đến bây giờ tôi vẫn không hiễu lý dó vì sao em ấy lại làm vậy.
- Vậy sao …_ Anh và hắn đều trầm ngâm cho đến khi nó bước ra , …
- Làm xong rồi , vào ăn đi … cả anh và Jun luôn
- Mọi người đang nhắc đến tôi sao ? _ Jun từ trên lầu đi xuống
- Ừ …Yu bảo chúng ta cùng ăn tối_ Hắn nói
- Xin lỗi Yu nhé,..Tớ mới nhận được một cuộc gọi từ ba , nên tớ phải về trước đây _ Jun cười
- Ừ …vậy tớ về với cậu ._ hắn
- Còn huynh ?_ Giọng nó hơi buồn
- Huynh cũng phải về Mĩ rồi , xin lỗi muội muội nhé … Huynh về đây là có chuyện muốn thông báo , nhưng nói sau cũng được . Giờ huynh phải đi đây _ Anh tiến lại hôn nhẹ vào má nó , làm hắn tức điên lên
- Em đưa anh ra sân bay _ Chị Anna từ trong bước ra
- Vậy cũng được … Mà nhóc này tên gì thế ? _ Anh chỉ tay về phía Jun
- Em á ? Em tên Trịnh Khánh , anh cứ gọi là Jun _ Jun cười tươi với anh
- Oh …Thú vị rồi đây !_ anh nói nhỏ , rồi cười cười trông gian tà hết sức . Anh cùng chị Anna đi ra sân bay , hắn và Jun cũng chuẩn bị đi về . Jun thì ra ngoài lấy xe trước , còn hắn vẫn tức tói vì nụ hôn má của huynh và nó nên uống hết ly nước này rồi đến ly khác … Cuối cùng cũng bình tĩnh lại mà chuẩn bị ra về . Vừa bước đến tới cửa thì * Chụt * Nó hôn nhẹ vào má hắn làm hắn đơ người . Thật ra nó để ý nãy giờ hắn rất lạ và cuồi cùng cũng hiễu ra là vì nụ hôn của huynh….
- Mai gặp lại _ Nó nói rồi chạy nhanh vào nhà bếp . Mặt hắn đỏ bừng lên , hắn bước ra ngoài , lên xe , nhưng vẫn cười tủm tỉm suốt cả chặng đường … Lòng hắn chợt lâng lâng hạnh phúc…
* Quên Giới Thiệu Nhân Vật *
- Chị Anna : Chủ tiệm một shop thời trang , đồng thời cũng là bác sĩ , điều trị riêng cho nó . Tuy mới có 19t nhưng tạo hình lớn tuổi hơn nhiều . Thường làm cho người khác hiểu lầm về tuổi tác.
- Chuyện gì ?_ Anh hỏi , hắn chưa kịp nói thì chị Anna từ trên lầu đi xuống …- Ah , chị Anna , bé Ji nhà em sao rồi ?
- Cái gì mà chị hả ? Em nhỏ tuổi hơn anh đó nhe … Làm như em già lắm vậy á !
- Hì hì …quen rồi , nhưng trông em già thật mà_ Anh gãi đầu , rồi le lưỡi chọc ghẹo Anna
- Cái anh này, tánh kỳ quá nha…Mà Ji không sao đâu , anh đừng lo , có cậu con trai tên Jun đó chăm sóc rồi , anh với Kenvin nói chuyện tiếp đi ha , em vào phụ Yu.
- Ok._ Anh đợi chị vào bếp rồi quay sang hắn , lấy lại vẻ mặt nghiêm túc …- Nhóc muốn nói gì nào ?
- Yu rốt cuộc là ai ? và các người có thân phận như thế nào ?_ hắn hỏi
- Hmm…thân phận á ? là gì nhĩ ? nên nói không đây …?
- Anh đùa tôi đấy à _ hắn quát lớn , vì nhà nó toàn làm bằng tường cách âm nên bọn nó ở trong nhà bếp không nghe thấy gì
- Bình tĩnh nào , nhóc muốn biết gì ?
- Sợi dây chuyền này là của Yu ?_ Hắn đưa sợi dây chuyền mà hắn nhặt được lúc cứu nó ra
- Thì sao nào ?_ Anh nhún vai
-….._ Hắn không nói gì mà đưa tay lấy sợi dây chuyền ở cổ ra . Sợi của hắn và sợi của nó giống nhau như đúc . Anh thoáng ngạc nhiên rồi nhìn hắn .
- Sao nhóc có sợi dây chuyền này ?_ Anh hỏi hắn
- Đáng lý ra tôi mới là người nên hỏi anh câu này chứ . Tại sao Yu lại có nó ? Đây chính là sợi dây tôi tặng Tiểu Băng lúc sinh nhật em ấy , nếu Yu có nó vậy có nghĩa là …
- Thôi được rồi , nhóc cũng đoán ra rồi còn hỏi anh làm gì nữa hả ? _ Anh nói
-Vậy đúng là sự thật sao ? Anh có thể kể tôi nghe được chứ …_ Gương mặt hắn không giấu nỗi sự vui mừng
- Nếu nhóc muốn . Gia đình anh đã cứu Yu ở gần vùng biển Phú Quốc , nhưng không may là con bé đã bị mất trí nhớ … Và anh cũng tò mò là tại sao em ấy lại rơi xuống biển ..
- Rơi sao ? Tôi không nghĩ vậy , đây cũng là lý do tôi tìm kiếm 7 năm nay … em ấy đã nhảy xuống biển trước mắt tôi , đến bây giờ tôi vẫn không hiễu lý dó vì sao em ấy lại làm vậy.
- Vậy sao …_ Anh và hắn đều trầm ngâm cho đến khi nó bước ra , …
- Làm xong rồi , vào ăn đi … cả anh và Jun luôn
- Mọi người đang nhắc đến tôi sao ? _ Jun từ trên lầu đi xuống
- Ừ …Yu bảo chúng ta cùng ăn tối_ Hắn nói
- Xin lỗi Yu nhé,..Tớ mới nhận được một cuộc gọi từ ba , nên tớ phải về trước đây _ Jun cười
- Ừ …vậy tớ về với cậu ._ hắn
- Còn huynh ?_ Giọng nó hơi buồn
- Huynh cũng phải về Mĩ rồi , xin lỗi muội muội nhé … Huynh về đây là có chuyện muốn thông báo , nhưng nói sau cũng được . Giờ huynh phải đi đây _ Anh tiến lại hôn nhẹ vào má nó , làm hắn tức điên lên
- Em đưa anh ra sân bay _ Chị Anna từ trong bước ra
- Vậy cũng được … Mà nhóc này tên gì thế ? _ Anh chỉ tay về phía Jun
- Em á ? Em tên Trịnh Khánh , anh cứ gọi là Jun _ Jun cười tươi với anh
- Oh …Thú vị rồi đây !_ anh nói nhỏ , rồi cười cười trông gian tà hết sức . Anh cùng chị Anna đi ra sân bay , hắn và Jun cũng chuẩn bị đi về . Jun thì ra ngoài lấy xe trước , còn hắn vẫn tức tói vì nụ hôn má của huynh và nó nên uống hết ly nước này rồi đến ly khác … Cuối cùng cũng bình tĩnh lại mà chuẩn bị ra về . Vừa bước đến tới cửa thì * Chụt * Nó hôn nhẹ vào má hắn làm hắn đơ người . Thật ra nó để ý nãy giờ hắn rất lạ và cuồi cùng cũng hiễu ra là vì nụ hôn của huynh….
- Mai gặp lại _ Nó nói rồi chạy nhanh vào nhà bếp . Mặt hắn đỏ bừng lên , hắn bước ra ngoài , lên xe , nhưng vẫn cười tủm tỉm suốt cả chặng đường … Lòng hắn chợt lâng lâng hạnh phúc…
* Quên Giới Thiệu Nhân Vật *
- Chị Anna : Chủ tiệm một shop thời trang , đồng thời cũng là bác sĩ , điều trị riêng cho nó . Tuy mới có 19t nhưng tạo hình lớn tuổi hơn nhiều . Thường làm cho người khác hiểu lầm về tuổi tác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.