Ác Quỷ Cánh Trắng_Vampire School
Chương 3
Nhok Vô Tình_Băng giá
27/04/2015
Chương 3: Chạm mặt
Nó bước vào lớp và dĩ nhiên là…RẦM…( mô phật ) , bà cô đang giảng bài đang định quay ra chửi thì im bặt, mọi ánh mắt của cả lớp hướng về phía nó, không gian tĩnh lặng mọi thứ sắc nét hơn bao giờ hết, dưới lớp vang lên vài tiếng :
- Đẹp…Đẹp quá!...-boy1
- Là ai vậy?...xinh quá đi…-girl1
- Sao trắng quá vậy phải hỏi bí quyết ms được.-girl 2
- Từ thoởu cha sinh mẹ đẻ đấn bây giờ…đây là lần đầu tiên anh thấy có người đẹp như vậy, Ôi! tiên nữ của lòng tôi!...-boy2
- Tóc đặc biệt thật đấy. – boy3
- Đôi mắt…màu tím sao?! – girl 3
Đôi mắt tím biếc quét một lượt khắp lớp, chợt dừng lại ở chỗ trống cuối cùng cạnh hắn, nó bước xuống, ns đủ để cho cả lớp nghe:
- Học sinh mới, Rose, Vampire thuần cấp cao.
Dứt lời tất cả đều trố mắt nhìn nó, cùng vừa lúc nó đặt chân đến chỗ của hắn, hắn đang ngủ, tai đeo tai nghe mp3, nhìn như bức tranh sơn dầu tuyệt đẹp ko rõ tác giả nhưng…Điều nó chú ý là khuôn mặt ấy, chiếc mũi ấy…đôi môi ấy…hàng mi rậm cong vút, mái tóc bồng bềnh khẽ bay lòa xòa trc mặt thực sự…thực sự rất giống…cái người mà hôm nào nó cũng mơ thấy…Nó đang chết sững trước khuôn mặt ấy…Trong vô thức môi nó khẽ mấp máy nhưng ko thành lời : “ Chấn Vũ! “ ( Chấn Vũ là mối tình đầu của nó ạ, sr vì tg không giới thiệu ). Lúc ấy hắn cũng vừa thức giấc thì gặp luôn cái mặt của nó đang nhìn mình chằm chằm, nó chẳng nói chẳng rằng bỏ cặp ngồi luôn bên cạnh hắn. Hắn bật dậy, đứng thẳng người nhìn nó
- Ai cho cô ngồi đây? _ Giọng nói tông trầm đầy đáng sợ cất lên
Cả lớp run cầm cập sợ nó gặp phải chuyện j, bà cô thấy không khí có vẻ căng thẳng liền nói thay cho nó:
- Em đừng ngồi chỗ ấy, cô sẽ nói bảo vệ kê cho em cái bàn khác!
- Không thik – Nó tiếp tục bằng giọng bình thản mà lm cả lớp toát mồ hôi hột
- Thì ngồi đất đi – hắn ns, vẻ châm chọc
Im lăng, nó khẽ quay đầu 90 độ nhìn hắn, nhìn chằm chằm như xuyên thủng cái mặt hắn ấy, đôi mắt tím cuốn hút hắn, hắn nhìn nó, có lẽ hắn “ say “ mất rồi.Ánh mắt bình thản không lộ 1 cảm xúc j, vẫn nhìn hắn. Hắn thì câm luôn cũng không nhìn nó nữa, ngồi xuống khẽ quay qua ns vs bà cô :
- Học
Từ nãy giờ ngơ ngác, run sợ thì ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm, tiết học lại bắt đầu. Nhưng tất cả đều có chung 1 suy nghĩ: thật kì lạ, nếu là bình thường thì bây giờ m.n đang dự tang lễ của nso rồi, phải chăng hắn yêu nó mất rồi?!. thật khó hiểu. Suốt buổi học, Nó chỉ cắm mắt ra ngoài cửa sổ, hắn nhìn nó, Mọi người nhìn hắn và nó. Chung quy ra thì tất cả nhìn cái của sổ 1 cách gián tiếp.
Nó bước vào lớp và dĩ nhiên là…RẦM…( mô phật ) , bà cô đang giảng bài đang định quay ra chửi thì im bặt, mọi ánh mắt của cả lớp hướng về phía nó, không gian tĩnh lặng mọi thứ sắc nét hơn bao giờ hết, dưới lớp vang lên vài tiếng :
- Đẹp…Đẹp quá!...-boy1
- Là ai vậy?...xinh quá đi…-girl1
- Sao trắng quá vậy phải hỏi bí quyết ms được.-girl 2
- Từ thoởu cha sinh mẹ đẻ đấn bây giờ…đây là lần đầu tiên anh thấy có người đẹp như vậy, Ôi! tiên nữ của lòng tôi!...-boy2
- Tóc đặc biệt thật đấy. – boy3
- Đôi mắt…màu tím sao?! – girl 3
Đôi mắt tím biếc quét một lượt khắp lớp, chợt dừng lại ở chỗ trống cuối cùng cạnh hắn, nó bước xuống, ns đủ để cho cả lớp nghe:
- Học sinh mới, Rose, Vampire thuần cấp cao.
Dứt lời tất cả đều trố mắt nhìn nó, cùng vừa lúc nó đặt chân đến chỗ của hắn, hắn đang ngủ, tai đeo tai nghe mp3, nhìn như bức tranh sơn dầu tuyệt đẹp ko rõ tác giả nhưng…Điều nó chú ý là khuôn mặt ấy, chiếc mũi ấy…đôi môi ấy…hàng mi rậm cong vút, mái tóc bồng bềnh khẽ bay lòa xòa trc mặt thực sự…thực sự rất giống…cái người mà hôm nào nó cũng mơ thấy…Nó đang chết sững trước khuôn mặt ấy…Trong vô thức môi nó khẽ mấp máy nhưng ko thành lời : “ Chấn Vũ! “ ( Chấn Vũ là mối tình đầu của nó ạ, sr vì tg không giới thiệu ). Lúc ấy hắn cũng vừa thức giấc thì gặp luôn cái mặt của nó đang nhìn mình chằm chằm, nó chẳng nói chẳng rằng bỏ cặp ngồi luôn bên cạnh hắn. Hắn bật dậy, đứng thẳng người nhìn nó
- Ai cho cô ngồi đây? _ Giọng nói tông trầm đầy đáng sợ cất lên
Cả lớp run cầm cập sợ nó gặp phải chuyện j, bà cô thấy không khí có vẻ căng thẳng liền nói thay cho nó:
- Em đừng ngồi chỗ ấy, cô sẽ nói bảo vệ kê cho em cái bàn khác!
- Không thik – Nó tiếp tục bằng giọng bình thản mà lm cả lớp toát mồ hôi hột
- Thì ngồi đất đi – hắn ns, vẻ châm chọc
Im lăng, nó khẽ quay đầu 90 độ nhìn hắn, nhìn chằm chằm như xuyên thủng cái mặt hắn ấy, đôi mắt tím cuốn hút hắn, hắn nhìn nó, có lẽ hắn “ say “ mất rồi.Ánh mắt bình thản không lộ 1 cảm xúc j, vẫn nhìn hắn. Hắn thì câm luôn cũng không nhìn nó nữa, ngồi xuống khẽ quay qua ns vs bà cô :
- Học
Từ nãy giờ ngơ ngác, run sợ thì ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm, tiết học lại bắt đầu. Nhưng tất cả đều có chung 1 suy nghĩ: thật kì lạ, nếu là bình thường thì bây giờ m.n đang dự tang lễ của nso rồi, phải chăng hắn yêu nó mất rồi?!. thật khó hiểu. Suốt buổi học, Nó chỉ cắm mắt ra ngoài cửa sổ, hắn nhìn nó, Mọi người nhìn hắn và nó. Chung quy ra thì tất cả nhìn cái của sổ 1 cách gián tiếp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.