Chương 31: Cánh trắng
KuroCatRin
20/09/2016
Khi thiên thần biến thành ác quỷ thì sẽ không thể nào trở lại là thiên thần.
“Ngươi có biết vì sao chúng ta tồn tại không, Louis?”
Louis nhíu mày nhìn Luna, khi không đang lúc căng thẳng lại hỏi một câu không liên quan.
“Thiên thần và ác quỷ vốn tồn tại được là nhờ vào niệm tin của con người. Nếu một ngày nào đó họ không tin vào sự hiện diện của chúng ta, chúng ta sẽ biến mất.”-Luna chậm rãi nói.
Louis vẫn không hiểu ý đồ của Luna là gì, hắn cứ bất động đứng đó dù hiện tại hắn đang là người có nhiều lợi thế.
“Hay nói cách khác nếu con người không tin vào sự tồn tại của chúng ta thì chúng ta sẽ biến mất.” - Isris đột ngột xuất hiện.
“Bà lúc nào cũng xuất hiện đúng lúc.”-Louis nói.
“Cha con nhà ngươi đều như nhau, chỉ nghĩ đến quyền lực và sức mạnh mà chẳng màng đến những sinh linh vô tội.”-Isris buông một câu chế giễu.
“Bà nên nhớ chị bà đã chết như thế nào, bà không sợ cô công chúa kiêu ngạo này có kết cuộc y chang mẹ cô ta sao?”
“Ngươi nghĩ ta dễ chết lắm à?”-Luna cất giọng nói nhẹ tênh, dường như cô chẳng sợ hãi gì.
Louis cười khẩy, hắn búng tay một cái, trên không trung một hố đen xuất hiện, từ hố đen đó một hình hài dần dần xuất hiện... Đó là một cô gái, với mái tóc hồng phấn, trên lưng là một đôi cánh thiên thần bị gãy nát, nhuốm màu đen lẫn máu tươi. Cô gái ấy mặc một bộ váy trắng nhưng cũng đã bị nhuốm máu...
Luna quan sát cô gái ấy và nhanh chóng nhận ra đó là Amy - lớp trưởng của lớp học đặc biệt và cũng là nàng thiên thần tốt bụng.
“Ngươi đã làm gì cô ấy?”-Luna hỏi.
Louis chỉ cười gian xảo, khuôn mặt hắn thể hiện sự mãn nguyện.
Đột nhiên...
Amy thét lên thất kinh, cô ấy giơ móng vuốt lao thẳng vào Luna.
Luna nhìn thẳng vào khuôn mặt không hồn của Amy... Vụt!
Hoả lam bao bọc lấy Amy khiến cả người cô ấy nóng rát, cô khuỵ xuống... Ngất đi.
Chín người còn lại chỉ có thể trơ mắt nhìn Amy đau đớn mà không thể làm gì, vì họ hiểu nếu Luna thẳng tay, Amy sẽ chết!
“Hừ!”-Louis hừ nhẹ trong cổ họng “Em không nghĩ đến lũ bạn của em ư?”
Luna bình tĩnh nhìn thẳng vào đôi mắt bạch kim của Louis, nói “Ngươi là kẻ đối lập với ta, chỉ cần ta hoặc ngươi được sinh ra thì kẻ còn lại sẽ không thể tồn tại...Ta và ngươi nếu cùng tồn tại thì một là cùng sống hai là cùng chết!”
“Sẽ không bao giờ có chuyện ta chết!”Louis nổi giận, hắn giương cánh, phóng những chiếc lông vũ sắc bén về phía Luna.
Usagi giương cung bắn ra một mũi tên, từ một mũi tên nhỏ phân ra nhiều mũi tên nữa lao ngược lại phía Louis.
Trận chiến đã bắt đầu...
Không biết từ đâu lũ quỷ cấp thấp đột nhiên xuất hiện, Luna và mọi người bị bầy quỷ bao vây trong khi đó Louis đang lơ lửng trên không trung để xem 'trò vui'. Trong lúc hỗn loạn Usagi bị vấp ngã bởi một sợi dây leo, loạng choạng đứng dậy thì cô bị trói chặt bởi những sợi dây leo đó rồi bị nhấc bổng lên không trung.
“Á..Á..Á..Á..Á...!!!”
Tiếng thét của Usagi làm mọi người giật mình. Luna ngước lên nhìn, đám dây leo đó đang hút đi sinh khí của Usagi.
“Luna cẩn thận!” - tiếp theo lại là tiếng hét của Isris.
Luna theo quán tính quay người lại, trước mắt cô là cái móng vuốt quỷ đang lao đến...
Phập!
Máu tươi trào ra, vấy bẩn cả bộ váy của Luna, nàng thất thần nhìn dáng người trước mặt.
“K...Kuro!”
Kuro dần ngã người xuống... sắc mặt Luna trở nên lạnh lẽo... nàng nhắm mắt lại, mọi thứ xung quanh cũng dừng lại, tất cả đều hướng ánh mắt về phía Luna và Kuro. Kể cả chín thiên thần đang bị giam giữ cũng căng thẳng nhìn về phía cả hai.
Bỗng nhiên...
Vụt...
Hoả lam bừng cháy quanh người nàng, ngọn lửa nhanh chóng lan ra thiêu đốt tất cả những con quỷ cấp thấp. Trong chốc lát, bầy quỷ biến thành tro bụi.
“Hừm! không tồi!”-Louis ngồi trên không trung buông một câu cảm thán như đang chế giễu mọi người.
Và sau câu nói của hắn những sợi dây leo đang bò dưới mặt đất chuyển động, nó dài ra và quấn lấy những ai đang đứng dưới đất.
“Ngươi muốn gì ở công chúa?”-Sophie dường như không còn kìm nén được cơn tức giận.
“Một kẻ thấp kém như cô thì không đủ tư cách để nói chuyện với ta.”
“Ngươi nói ai thấp kém?”-Shuu lạnh lùng hỏi.
“Ngươi cũng như cô ta thôi, Shuu!”-Louis lườm Shuu.
“Ngươi mới là tên thấp kém ở đây, đồ hèn hạ!”-Leo không kiêng cử gì, anh chửi thẳng vào mặt Louis.
“Hừ!”-Luna giở giọng cười đểu dù cô đang bị trói.
“Em cười ?”-Louis quay lại nhìn Luna.
“Hahahaha...!!!”-Luna bật cười lớn “Ngươi đúng là một kẻ phiền toái!”
Chát!
Trên khuôn mặt trắng trẻo, nhỏ nhắn của Luna xuất hiện vết đỏ của năm ngón tay.
“Em nghĩ tôi không có cách để em giao ra đôi cánh?”
Luna cười khẩy, vẻ khinh bỉ (chị rất ít khi khinh người, nhưng một khi đã khinh thì...)
“Ngươi không cảm thấy thiếu một người à?”-một giọng nói khác vang lên, mọi người ngay lập tức nhìn về nơi phát ra giọng nói.
Là Gin, anh từ trong đám dây leo chui ra “Xui xẻo thật, đến đây trước nhưng cuối cùng lại bị cái mớ dây nhợ kia trói lại như cái kén bướm.”
“Oh! còn một tên nữa à?”
Gin cười, anh vung tay, giơ đao chặt một cái dây leo to nhất, sợi dây leo đứt đôi, Usagi đang lơ lửng trên không thì rơi tự do xuống.
“A!” - Usagi đáp đất bằng mông “Gin! cậu không thể dùng cách nhẹ nhàng à?” Usagi xoa xoa cái mông của mình.
“Lũ các người thật chán ngắt!”-hắn lao đến tấn công Gin và Usagi.
Cả hai tránh sang hai phía khác nhau, Louis như trở thành một kẻ điên, những sợi lông vũ của hắn bay tứ phía nhằm để sát thương cả hai... sau một màn đuổi bắt, Louis như mất kiên nhẫn, hắn chỉ tập trung vào tấn công Usagi khiến cô không kịp phản đòn. Hắn dồn cô vào góc tường còn Gin thì bị hắn giam trong một chiếc lồng. Usagi lùi sát chân tường, cô nhìn hắn, mặt không còn cảm xúc. Luna đang bị trói trên tường thấy Usagi bị rơi vào thế bí liền cố vùng vẫy thoát ra nhưng càng cử động dây trói càng chặt. Nếu có thể cô sẽ dùng hoả lam nhưng trong trường hợp này dùng hoả lam sẽ giết chết mọi người.
“...A...”-Usagi đang cố gắng gỡ tay Louis ra, hắn đang bóp cổ cô.
“Thả Usagi ra!” - Luna thét lớn hết mức có thể. Nhưng Louis không bận tâm, hắn dùng hết sức bóp cổ Usagi, cô ngất đi.
Lúc này hắn mới buông Usagi ra, cô ngã xuống đất, bất tỉnh.
“Hừm!” - Louis lướt qua Luna, hắn tiến đến chỗ Kuro đang nằm bất tỉnh. Hắn chậm rãi giơ rút thanh kiếm vắt ngang hông ra và... Phập!
Hắn đâm thẳng vào bụng Kuro, máu trong người anh phun ra, Kuro vốn đã bất tỉnh nhưng không mất đi nhận thức nhưng nhát kiếm này cộng với tình trạng nguy kịch của anh có lẽ lần này khó sống mà quay về.
Luna như bất lực trơ mắt ra nhìn cảnh tượng trước mắt. Trong khi đó Louis lại đi về phía Isris, lần này hắn không dùng kiếm mà dùng một thanh dao nhỏ đâm thẳng vào tim bà. Sau nhát đâm, cơ thể Isris dần dần tan biến rồi biến thành những hạt tuyết trắng.
“Mẹ... Mẹ Isris!”
Louis đã không còn kiểm soát được nhận thức của bản thân, hắn làm đủ mọi trò để hành hạ những người quan trọng với Luna, Luna thì trở nên thất thần, cô chỉ còn biết trơ mắt nhìn những người thân thương của mình ngã xuống.
Tiếng hét của Sophie vang lên, cô ngã khuỵ xuống đất và cũng bất tỉnh như Usagi, chỉ còn lại Shuu và Leo. Còn Gin, anh đang trong tình trạng thiếu oxy trầm trọng, nếu kéo dài tình hình hiện tại ra nữa, e rằng anh sẽ chết vì ngạt thở.
“Dừng lại!”-Giọng nói Luna vang lên dù rất nhỏ nhưng cũng khiến hắn ngưng hành động hiện tại. Hắn xoay đầu lại nhìn Luna như muốn hỏi gì đó nhưng hắn không hỏi mà quay lại đâm vào chân Leo.
“Ta bảo... dừng lại!”
Thanh đao của Luna bay về phía Louis và đâm vào người hắn.
Ánh sáng xanh lam bao phủ lấy người Luna, sau lưng cô đang có cái gì đó thò ra... là một đôi cánh, nó to dần và vươn ra. Một đôi cánh ác quỷ màu trắng thuần khiết.
Louis vừa nhìn thấy đôi cánh của Luna liền cười mãn nguyện “Cuối cùng ta cũng thấy được nó! Hahahaha!!!”
Hắn cũng không ngờ rằng đây là lần cuối hắn được cười. Dưới chân Louis xuất hiện vòng tròn phép, bao quanh hắn hiện giờ là bốn bức tường kết giới. Bốn bức tường hẹp dần, hẹp dần, ép chặt Louis ở giữa. Trên đầu hắn là thanh đao của Luna đang lơ lửng. Luna đứng ngoài nhìn hắn với ánh mắt phẫn nộ.
Tay Luna nắm lại thành nắm đấm, vài giây sau nàng thả lỏng bàn tay thì cũng là lúc thanh kiếm từ trạng thái lơ lửng chuyển sang rơi tự do và đâm thẳng vào đầu Louis. Máu tuôn ra xối xả, Louis gục xuống. Hắn đã chết.
Từ đầu trận đấu cho đến bây giờ chỉ có chín thiên thần là chứng kiến tất cả mọi việc. Giây phút Louis bị thanh đao của Luna đâm thẳng vào đầu, cả bọn tròn mắt nhìn cảnh tượng kinh hoàng trước mặt...
Mọi thứ xung quanh bỗng chốc không còn hỗn loạn nữa. Louis chết, chín thiên thần được thả còn Luna nàng lặng lẽ biến mất.
“Ngươi có biết vì sao chúng ta tồn tại không, Louis?”
Louis nhíu mày nhìn Luna, khi không đang lúc căng thẳng lại hỏi một câu không liên quan.
“Thiên thần và ác quỷ vốn tồn tại được là nhờ vào niệm tin của con người. Nếu một ngày nào đó họ không tin vào sự hiện diện của chúng ta, chúng ta sẽ biến mất.”-Luna chậm rãi nói.
Louis vẫn không hiểu ý đồ của Luna là gì, hắn cứ bất động đứng đó dù hiện tại hắn đang là người có nhiều lợi thế.
“Hay nói cách khác nếu con người không tin vào sự tồn tại của chúng ta thì chúng ta sẽ biến mất.” - Isris đột ngột xuất hiện.
“Bà lúc nào cũng xuất hiện đúng lúc.”-Louis nói.
“Cha con nhà ngươi đều như nhau, chỉ nghĩ đến quyền lực và sức mạnh mà chẳng màng đến những sinh linh vô tội.”-Isris buông một câu chế giễu.
“Bà nên nhớ chị bà đã chết như thế nào, bà không sợ cô công chúa kiêu ngạo này có kết cuộc y chang mẹ cô ta sao?”
“Ngươi nghĩ ta dễ chết lắm à?”-Luna cất giọng nói nhẹ tênh, dường như cô chẳng sợ hãi gì.
Louis cười khẩy, hắn búng tay một cái, trên không trung một hố đen xuất hiện, từ hố đen đó một hình hài dần dần xuất hiện... Đó là một cô gái, với mái tóc hồng phấn, trên lưng là một đôi cánh thiên thần bị gãy nát, nhuốm màu đen lẫn máu tươi. Cô gái ấy mặc một bộ váy trắng nhưng cũng đã bị nhuốm máu...
Luna quan sát cô gái ấy và nhanh chóng nhận ra đó là Amy - lớp trưởng của lớp học đặc biệt và cũng là nàng thiên thần tốt bụng.
“Ngươi đã làm gì cô ấy?”-Luna hỏi.
Louis chỉ cười gian xảo, khuôn mặt hắn thể hiện sự mãn nguyện.
Đột nhiên...
Amy thét lên thất kinh, cô ấy giơ móng vuốt lao thẳng vào Luna.
Luna nhìn thẳng vào khuôn mặt không hồn của Amy... Vụt!
Hoả lam bao bọc lấy Amy khiến cả người cô ấy nóng rát, cô khuỵ xuống... Ngất đi.
Chín người còn lại chỉ có thể trơ mắt nhìn Amy đau đớn mà không thể làm gì, vì họ hiểu nếu Luna thẳng tay, Amy sẽ chết!
“Hừ!”-Louis hừ nhẹ trong cổ họng “Em không nghĩ đến lũ bạn của em ư?”
Luna bình tĩnh nhìn thẳng vào đôi mắt bạch kim của Louis, nói “Ngươi là kẻ đối lập với ta, chỉ cần ta hoặc ngươi được sinh ra thì kẻ còn lại sẽ không thể tồn tại...Ta và ngươi nếu cùng tồn tại thì một là cùng sống hai là cùng chết!”
“Sẽ không bao giờ có chuyện ta chết!”Louis nổi giận, hắn giương cánh, phóng những chiếc lông vũ sắc bén về phía Luna.
Usagi giương cung bắn ra một mũi tên, từ một mũi tên nhỏ phân ra nhiều mũi tên nữa lao ngược lại phía Louis.
Trận chiến đã bắt đầu...
Không biết từ đâu lũ quỷ cấp thấp đột nhiên xuất hiện, Luna và mọi người bị bầy quỷ bao vây trong khi đó Louis đang lơ lửng trên không trung để xem 'trò vui'. Trong lúc hỗn loạn Usagi bị vấp ngã bởi một sợi dây leo, loạng choạng đứng dậy thì cô bị trói chặt bởi những sợi dây leo đó rồi bị nhấc bổng lên không trung.
“Á..Á..Á..Á..Á...!!!”
Tiếng thét của Usagi làm mọi người giật mình. Luna ngước lên nhìn, đám dây leo đó đang hút đi sinh khí của Usagi.
“Luna cẩn thận!” - tiếp theo lại là tiếng hét của Isris.
Luna theo quán tính quay người lại, trước mắt cô là cái móng vuốt quỷ đang lao đến...
Phập!
Máu tươi trào ra, vấy bẩn cả bộ váy của Luna, nàng thất thần nhìn dáng người trước mặt.
“K...Kuro!”
Kuro dần ngã người xuống... sắc mặt Luna trở nên lạnh lẽo... nàng nhắm mắt lại, mọi thứ xung quanh cũng dừng lại, tất cả đều hướng ánh mắt về phía Luna và Kuro. Kể cả chín thiên thần đang bị giam giữ cũng căng thẳng nhìn về phía cả hai.
Bỗng nhiên...
Vụt...
Hoả lam bừng cháy quanh người nàng, ngọn lửa nhanh chóng lan ra thiêu đốt tất cả những con quỷ cấp thấp. Trong chốc lát, bầy quỷ biến thành tro bụi.
“Hừm! không tồi!”-Louis ngồi trên không trung buông một câu cảm thán như đang chế giễu mọi người.
Và sau câu nói của hắn những sợi dây leo đang bò dưới mặt đất chuyển động, nó dài ra và quấn lấy những ai đang đứng dưới đất.
“Ngươi muốn gì ở công chúa?”-Sophie dường như không còn kìm nén được cơn tức giận.
“Một kẻ thấp kém như cô thì không đủ tư cách để nói chuyện với ta.”
“Ngươi nói ai thấp kém?”-Shuu lạnh lùng hỏi.
“Ngươi cũng như cô ta thôi, Shuu!”-Louis lườm Shuu.
“Ngươi mới là tên thấp kém ở đây, đồ hèn hạ!”-Leo không kiêng cử gì, anh chửi thẳng vào mặt Louis.
“Hừ!”-Luna giở giọng cười đểu dù cô đang bị trói.
“Em cười ?”-Louis quay lại nhìn Luna.
“Hahahaha...!!!”-Luna bật cười lớn “Ngươi đúng là một kẻ phiền toái!”
Chát!
Trên khuôn mặt trắng trẻo, nhỏ nhắn của Luna xuất hiện vết đỏ của năm ngón tay.
“Em nghĩ tôi không có cách để em giao ra đôi cánh?”
Luna cười khẩy, vẻ khinh bỉ (chị rất ít khi khinh người, nhưng một khi đã khinh thì...)
“Ngươi không cảm thấy thiếu một người à?”-một giọng nói khác vang lên, mọi người ngay lập tức nhìn về nơi phát ra giọng nói.
Là Gin, anh từ trong đám dây leo chui ra “Xui xẻo thật, đến đây trước nhưng cuối cùng lại bị cái mớ dây nhợ kia trói lại như cái kén bướm.”
“Oh! còn một tên nữa à?”
Gin cười, anh vung tay, giơ đao chặt một cái dây leo to nhất, sợi dây leo đứt đôi, Usagi đang lơ lửng trên không thì rơi tự do xuống.
“A!” - Usagi đáp đất bằng mông “Gin! cậu không thể dùng cách nhẹ nhàng à?” Usagi xoa xoa cái mông của mình.
“Lũ các người thật chán ngắt!”-hắn lao đến tấn công Gin và Usagi.
Cả hai tránh sang hai phía khác nhau, Louis như trở thành một kẻ điên, những sợi lông vũ của hắn bay tứ phía nhằm để sát thương cả hai... sau một màn đuổi bắt, Louis như mất kiên nhẫn, hắn chỉ tập trung vào tấn công Usagi khiến cô không kịp phản đòn. Hắn dồn cô vào góc tường còn Gin thì bị hắn giam trong một chiếc lồng. Usagi lùi sát chân tường, cô nhìn hắn, mặt không còn cảm xúc. Luna đang bị trói trên tường thấy Usagi bị rơi vào thế bí liền cố vùng vẫy thoát ra nhưng càng cử động dây trói càng chặt. Nếu có thể cô sẽ dùng hoả lam nhưng trong trường hợp này dùng hoả lam sẽ giết chết mọi người.
“...A...”-Usagi đang cố gắng gỡ tay Louis ra, hắn đang bóp cổ cô.
“Thả Usagi ra!” - Luna thét lớn hết mức có thể. Nhưng Louis không bận tâm, hắn dùng hết sức bóp cổ Usagi, cô ngất đi.
Lúc này hắn mới buông Usagi ra, cô ngã xuống đất, bất tỉnh.
“Hừm!” - Louis lướt qua Luna, hắn tiến đến chỗ Kuro đang nằm bất tỉnh. Hắn chậm rãi giơ rút thanh kiếm vắt ngang hông ra và... Phập!
Hắn đâm thẳng vào bụng Kuro, máu trong người anh phun ra, Kuro vốn đã bất tỉnh nhưng không mất đi nhận thức nhưng nhát kiếm này cộng với tình trạng nguy kịch của anh có lẽ lần này khó sống mà quay về.
Luna như bất lực trơ mắt ra nhìn cảnh tượng trước mắt. Trong khi đó Louis lại đi về phía Isris, lần này hắn không dùng kiếm mà dùng một thanh dao nhỏ đâm thẳng vào tim bà. Sau nhát đâm, cơ thể Isris dần dần tan biến rồi biến thành những hạt tuyết trắng.
“Mẹ... Mẹ Isris!”
Louis đã không còn kiểm soát được nhận thức của bản thân, hắn làm đủ mọi trò để hành hạ những người quan trọng với Luna, Luna thì trở nên thất thần, cô chỉ còn biết trơ mắt nhìn những người thân thương của mình ngã xuống.
Tiếng hét của Sophie vang lên, cô ngã khuỵ xuống đất và cũng bất tỉnh như Usagi, chỉ còn lại Shuu và Leo. Còn Gin, anh đang trong tình trạng thiếu oxy trầm trọng, nếu kéo dài tình hình hiện tại ra nữa, e rằng anh sẽ chết vì ngạt thở.
“Dừng lại!”-Giọng nói Luna vang lên dù rất nhỏ nhưng cũng khiến hắn ngưng hành động hiện tại. Hắn xoay đầu lại nhìn Luna như muốn hỏi gì đó nhưng hắn không hỏi mà quay lại đâm vào chân Leo.
“Ta bảo... dừng lại!”
Thanh đao của Luna bay về phía Louis và đâm vào người hắn.
Ánh sáng xanh lam bao phủ lấy người Luna, sau lưng cô đang có cái gì đó thò ra... là một đôi cánh, nó to dần và vươn ra. Một đôi cánh ác quỷ màu trắng thuần khiết.
Louis vừa nhìn thấy đôi cánh của Luna liền cười mãn nguyện “Cuối cùng ta cũng thấy được nó! Hahahaha!!!”
Hắn cũng không ngờ rằng đây là lần cuối hắn được cười. Dưới chân Louis xuất hiện vòng tròn phép, bao quanh hắn hiện giờ là bốn bức tường kết giới. Bốn bức tường hẹp dần, hẹp dần, ép chặt Louis ở giữa. Trên đầu hắn là thanh đao của Luna đang lơ lửng. Luna đứng ngoài nhìn hắn với ánh mắt phẫn nộ.
Tay Luna nắm lại thành nắm đấm, vài giây sau nàng thả lỏng bàn tay thì cũng là lúc thanh kiếm từ trạng thái lơ lửng chuyển sang rơi tự do và đâm thẳng vào đầu Louis. Máu tuôn ra xối xả, Louis gục xuống. Hắn đã chết.
Từ đầu trận đấu cho đến bây giờ chỉ có chín thiên thần là chứng kiến tất cả mọi việc. Giây phút Louis bị thanh đao của Luna đâm thẳng vào đầu, cả bọn tròn mắt nhìn cảnh tượng kinh hoàng trước mặt...
Mọi thứ xung quanh bỗng chốc không còn hỗn loạn nữa. Louis chết, chín thiên thần được thả còn Luna nàng lặng lẽ biến mất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.