Chương 45
Thu Thảo
11/08/2016
Chỉ chưa đầy ba tiếng đồng hồ sau khi Băng Tâm xuất hiện, cả hai giới hắc bạch đều có những sóng gió có thể nói là nhỏ đối với các bang hội nhưng đối với Bạch gia thì đó gần như một cơn sóng thần đột nhiên xuất hiện cuốn trôi tất cả mọi thứ. Đối với Long Môn, những tin tức lộ ra tuy có ảnh hưởng không nhỏ nhưng vẫn có thể chống đỡ một cách vững vàng mà không bị hề hấn gì. Dù sao đây cũng là một thế lực lớn của hắc đạo, nếu có thể vì một chút việc nhỏ như vậy mà bị ảnh hưởng thì quả thật là chuyện quá hoang đường rồi.
Tin tức Bạch Huân vốn là con của Bạch Bằng được tung ra đã gây chấn động lớn cho hai giới hắc bạch. Sở dĩ có chấn động này bởi vì từ trước không ai không biết Bạch gia và Long Môn có hiềm khích với nhau hơn nữa Trong lĩnh vực làm ăn họ luôn là đối thủ cạnh tranh. Bạch Huân là cánh tay đắc lực bên cạnh Long trường lên việc họ đối địch đã không xa lạ gì, Bạch Huân cũng đã vô số lần tự tay 'dạy dỗ' Bạch Bằng rất nhiều lần. Nay lại nghe tin hai người là cha con thì đúng là khiến mọi người khó có thể chấp nhận, thật không ngờ Bạch gia lại phí công tốn bày mưu tính kế trong thời gian dài như vậy, thật ra bọn họ đang có âm mưu gì?
Kèm theo tin đồn này là hàng loạt chứng cứ nói về việc Long Môn bao che cho Bạch Huân buôn bán ma túy, buôn bán người. Phải biết rằng buôn bán ma túy sẽ có rất nhiều kẻ vì ham tiền mà tham gia, trong hắc đạo cũng có không ít người buôn bán nó. Nhưng Buôn bán người thì lại khác, buôn bán người còn có bao gồm cả buôn bán nội tạng, những thứ trên cơ thể họ. Tuy những người trong giới hắc đạo có thể giết người, buôn bán những thứ hại người nhưng cũng không có nghĩa là họ táng tận lương tâm đến mức buôn bán nội tạng, thân thể con người. Hơn nữa buôn bán như vậy cũng có nghĩa là bất kể người già, trẻ em, phụ nữ đều có thể trở thành nạn nhân bị bán, điều này là không thể chấp nhận bởi vì có nhiều người xa chân vào hắc đạo cũng chỉ để bảo vệ những người bên cạnh. Hắc đạo thực chất cũng không phải mấy kể ham lợi nhỏ vì vài đồng tiền mà làm ra những việc bán rẻ con người, họ muốn là lợi lớn, con người chỉ có thể chết mưa bom bão đạn mà không phải chết vì những lí do ngớ ngẩn khác.
Ngoài ra còn lọt ra tin tức Long Môn công khai rửa tiền và một phần tiền không nhỏ đó cũng rơi vào túi Bạch gia. Tin tức như vậy chẳng khác nào tát thẳng một bạt tai vào mặt Long Môn mà khiến họ không thể làm gì để phản kháng lại khiến vị thế trong hắc đạo giảm sút không ít.
Băng Tâm chỉ đơn giản truyền chút tin tức như vậy ngoài việc giáng một đòn chí mạng vào Bạch gia còn có một nguyên nhân khác đó là từ nay cô bắt đầu chú ý và sẽ khiến Long Môn dần dần biến mất trong hắc đạo. Cô là người không dễ dàng bỏ qua cho những kẻ giám làm hại người thân thì chắc chắn đối với kẻ có ý định giết mình lại càng không thể nhân từ được. Nếu không phải chủ nhân của Long Môn giám hạ lệnh truy sát cô thì có lẽ mọi chuyện cũng không đến mức này, ít nhất Long Môn cũng sẽ không bị ảnh hưởng gì.
Bạch gia bị dồn đến đường cùng khiến Bạch Bằng bị chính phủ bắt giam và tất nhiên người bắt chính là Bùi Quân. Còn Bạch Huân không còn thế lực của Long Môn chống lưng hàng ngày đều phải trốn chui chốn lủi khỏi sự truy lùng của các băng nhóm hắc đạo, đặc biệt là tổ chức Thiên Đường.
Bạch Viên Viên hàng ngày ở trong nhà họ Lãnh giống như kiến bò trên chảo lửa không ngừng than khóc cầu xin Lãnh Dật Hiên cứu vớt gia tộc mình, đối với Bạch gia mà nói đây có thể coi như cọng rơm cứu mạng cuối cùng.
Lãnh Dật Hiên cũng tìm đủ mọi biện pháp, sử dụng mọi mối quan hệ mong xoay chuyển tình thế giúp Bạch gia vượt qua cửa ải này mà không hề biết mỗi hành động của bản thân đều bị một đôi mắt theo dõi từng chút. Ông cũng không hề biết chính bản thân đang tự chặt đứt con đường lui cuối cùng của bản thân.
Chỉ sau một ngày chạy trốn, Bạch Huân đã bị người của Thiên Đường bắt lại đưa đến tổng bộ, ngoài ra Bạch phu nhân Trần Lợi cũng bị bắt tới cùng con trai. Đợi khi được đưa đến nơi hai người này vẫn rất bình thường, trên người không có một vết xước nào.
"Đưa ba người họ đến đây." Nhìn hai người bị giam trong căn phòng trắng xóa khiến Tâm vui vẻ, cười nhẹ nói với Tường Vy đang ở bên cạnh. Cô muốn để Bạch Viên Viên nếm thử cái cảm giác tận mắt chứng kiến người thân bị hành hạ mà chết trước mặt minh. Không phải chỉ để bà ta nếm trải một lần mà là nhiều lần, cũng nên để đứa con gái ngoan của bà ta nhìn rõ một chút xem cô ta sẽ trở lên thế nào sau cú sốc như vậy. Còn Lãnh Dật Hiên, xem như một câu chào hỏi chính thức của nhà họ Bùi dành cho ông ta.
"Em muốn hạ màn rồi sao?" Bùi Quân níu mày khó hiểu nhìn Băng Tâm, với tính cách của cô chẳng lẽ lại chịu giết hết một lần sao. Điều này thực sự là không thể nào cảy ra, trời đổ mưa máu có lẽ còn dễ tin hơn.
"Anh nghĩ sao? Thế chẳng phải quá dễ dàng cho bọn họ sao?" Băng Tâm nhướn mày cười nhạt, câu trả lời của cô khiến người khác không khỏi cảm thấy ớn lạnh. Còn Bùi Quân bên cạnh cũng cười, anh đoán không hề sai đứa em gái này của anh thực khiến người khác mong chờ việc cô sẽ làm tiếp theo.
Cùng lúc này Lưu Ly đang làm việc bên ngoài nhận được chỉ thị từ tổng bộ lập tức trở về, tiện thể đưa ba người từ Lãnh gia đến tổng bộ và điều dĩ nhiên là bọn họ đều đã bị hạ thuốc mê. Ở Liệt Hỏa, Lăng Kiệt luôn chăm chú theo dõi tất nhiên là đã biết được tình hình biến đổi bên này liền lập tưc đến Thiên Đường.
Tin tức Bạch Huân vốn là con của Bạch Bằng được tung ra đã gây chấn động lớn cho hai giới hắc bạch. Sở dĩ có chấn động này bởi vì từ trước không ai không biết Bạch gia và Long Môn có hiềm khích với nhau hơn nữa Trong lĩnh vực làm ăn họ luôn là đối thủ cạnh tranh. Bạch Huân là cánh tay đắc lực bên cạnh Long trường lên việc họ đối địch đã không xa lạ gì, Bạch Huân cũng đã vô số lần tự tay 'dạy dỗ' Bạch Bằng rất nhiều lần. Nay lại nghe tin hai người là cha con thì đúng là khiến mọi người khó có thể chấp nhận, thật không ngờ Bạch gia lại phí công tốn bày mưu tính kế trong thời gian dài như vậy, thật ra bọn họ đang có âm mưu gì?
Kèm theo tin đồn này là hàng loạt chứng cứ nói về việc Long Môn bao che cho Bạch Huân buôn bán ma túy, buôn bán người. Phải biết rằng buôn bán ma túy sẽ có rất nhiều kẻ vì ham tiền mà tham gia, trong hắc đạo cũng có không ít người buôn bán nó. Nhưng Buôn bán người thì lại khác, buôn bán người còn có bao gồm cả buôn bán nội tạng, những thứ trên cơ thể họ. Tuy những người trong giới hắc đạo có thể giết người, buôn bán những thứ hại người nhưng cũng không có nghĩa là họ táng tận lương tâm đến mức buôn bán nội tạng, thân thể con người. Hơn nữa buôn bán như vậy cũng có nghĩa là bất kể người già, trẻ em, phụ nữ đều có thể trở thành nạn nhân bị bán, điều này là không thể chấp nhận bởi vì có nhiều người xa chân vào hắc đạo cũng chỉ để bảo vệ những người bên cạnh. Hắc đạo thực chất cũng không phải mấy kể ham lợi nhỏ vì vài đồng tiền mà làm ra những việc bán rẻ con người, họ muốn là lợi lớn, con người chỉ có thể chết mưa bom bão đạn mà không phải chết vì những lí do ngớ ngẩn khác.
Ngoài ra còn lọt ra tin tức Long Môn công khai rửa tiền và một phần tiền không nhỏ đó cũng rơi vào túi Bạch gia. Tin tức như vậy chẳng khác nào tát thẳng một bạt tai vào mặt Long Môn mà khiến họ không thể làm gì để phản kháng lại khiến vị thế trong hắc đạo giảm sút không ít.
Băng Tâm chỉ đơn giản truyền chút tin tức như vậy ngoài việc giáng một đòn chí mạng vào Bạch gia còn có một nguyên nhân khác đó là từ nay cô bắt đầu chú ý và sẽ khiến Long Môn dần dần biến mất trong hắc đạo. Cô là người không dễ dàng bỏ qua cho những kẻ giám làm hại người thân thì chắc chắn đối với kẻ có ý định giết mình lại càng không thể nhân từ được. Nếu không phải chủ nhân của Long Môn giám hạ lệnh truy sát cô thì có lẽ mọi chuyện cũng không đến mức này, ít nhất Long Môn cũng sẽ không bị ảnh hưởng gì.
Bạch gia bị dồn đến đường cùng khiến Bạch Bằng bị chính phủ bắt giam và tất nhiên người bắt chính là Bùi Quân. Còn Bạch Huân không còn thế lực của Long Môn chống lưng hàng ngày đều phải trốn chui chốn lủi khỏi sự truy lùng của các băng nhóm hắc đạo, đặc biệt là tổ chức Thiên Đường.
Bạch Viên Viên hàng ngày ở trong nhà họ Lãnh giống như kiến bò trên chảo lửa không ngừng than khóc cầu xin Lãnh Dật Hiên cứu vớt gia tộc mình, đối với Bạch gia mà nói đây có thể coi như cọng rơm cứu mạng cuối cùng.
Lãnh Dật Hiên cũng tìm đủ mọi biện pháp, sử dụng mọi mối quan hệ mong xoay chuyển tình thế giúp Bạch gia vượt qua cửa ải này mà không hề biết mỗi hành động của bản thân đều bị một đôi mắt theo dõi từng chút. Ông cũng không hề biết chính bản thân đang tự chặt đứt con đường lui cuối cùng của bản thân.
Chỉ sau một ngày chạy trốn, Bạch Huân đã bị người của Thiên Đường bắt lại đưa đến tổng bộ, ngoài ra Bạch phu nhân Trần Lợi cũng bị bắt tới cùng con trai. Đợi khi được đưa đến nơi hai người này vẫn rất bình thường, trên người không có một vết xước nào.
"Đưa ba người họ đến đây." Nhìn hai người bị giam trong căn phòng trắng xóa khiến Tâm vui vẻ, cười nhẹ nói với Tường Vy đang ở bên cạnh. Cô muốn để Bạch Viên Viên nếm thử cái cảm giác tận mắt chứng kiến người thân bị hành hạ mà chết trước mặt minh. Không phải chỉ để bà ta nếm trải một lần mà là nhiều lần, cũng nên để đứa con gái ngoan của bà ta nhìn rõ một chút xem cô ta sẽ trở lên thế nào sau cú sốc như vậy. Còn Lãnh Dật Hiên, xem như một câu chào hỏi chính thức của nhà họ Bùi dành cho ông ta.
"Em muốn hạ màn rồi sao?" Bùi Quân níu mày khó hiểu nhìn Băng Tâm, với tính cách của cô chẳng lẽ lại chịu giết hết một lần sao. Điều này thực sự là không thể nào cảy ra, trời đổ mưa máu có lẽ còn dễ tin hơn.
"Anh nghĩ sao? Thế chẳng phải quá dễ dàng cho bọn họ sao?" Băng Tâm nhướn mày cười nhạt, câu trả lời của cô khiến người khác không khỏi cảm thấy ớn lạnh. Còn Bùi Quân bên cạnh cũng cười, anh đoán không hề sai đứa em gái này của anh thực khiến người khác mong chờ việc cô sẽ làm tiếp theo.
Cùng lúc này Lưu Ly đang làm việc bên ngoài nhận được chỉ thị từ tổng bộ lập tức trở về, tiện thể đưa ba người từ Lãnh gia đến tổng bộ và điều dĩ nhiên là bọn họ đều đã bị hạ thuốc mê. Ở Liệt Hỏa, Lăng Kiệt luôn chăm chú theo dõi tất nhiên là đã biết được tình hình biến đổi bên này liền lập tưc đến Thiên Đường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.