Chương 14
kimkim224
10/06/2017
- Bỏ tôi xuống - nó lấy lại vẻ mặt lạnh lùng
- để tôi đưa cô lên phòng y tế - hắn cương quyết bế nó
Nó khó chịu, nó thấy sự quan tâm này thật phiền phức, nó không muốn sự quan tâm này , nó chỉ muốn được ở yên một mình. Nó nhảy xuống và bỏ đi, hắn nhanh chóng cầm tay nó , lúc này tất cả mọi người trong trường đều thấy hết.
- Buông ra nếu cậu không muốn bị thương - nó khó chịu lên tiếng
- không, đi với tôi - nói rồi hắn kéo tay nó đi
Nó nhanh chóng lấy chân đạp mạnh vào hông hắn, vì nó mang dày cao gót nên hắn rất đau, hắn khụy xuống nhìn nó, nó cảm thấy hơi lo, tiến lại gần hắn, hắn nhanh chóng nắm vai nó đè nó xuống đất, vì bất ngờ nên nó phản ứng mạnh, nó đấm mạnh vào mặt hắn, khiến máu mủi chảy, phần má sưng tấy lên, hắn ôm mặt uất hận nhìn nó và quát to
- Tôi và cô chúng ta mãi là kẻ thù!
- Được thôi tùy cậu
- này mày điên à - cậu chạy lại đấm hắn
- cô ta điên mới đúng - hắn bực dọc lên tiếng
- cậu thật là, mình không biết đâu, cậu đi xin lỗi băng cho mình - nhỏ vùng vằng nói
- cậu có sao không - cô hỏi hắn rồi chạm nhẹ lên vết thương
- tớ không sao
- này cậu đi xin lỗi băng đi - mặt anh xám xịt nhìn hắn
- được được tớ đi tớ đi - hắn nói rồi chạy theo nó lên sân thượng
Nó lên sân thượng, rút bao thuốc ra tính hút thì bị hắn dựt lấy
- cậu cũng dùng mấy thứ này sao - hắn hỏi
- kệ tôi , trả đây - nó cố lấy những không được, hắn đã ném bay đi đâu luôn rồi
- Cậu có sao không?
- tôi không sao, sao cậu cứ thích quan tâm tôi thế?
- Tôi không biết, tại sao tôi lại làm vậy?
Nó im lặng không nói gì
- Sao cậu lạnh lùng thế?
- Đơn giản vì tôi thích ?
Không gian lại chìm vào im lặng, ánh hoàng hôn buông xuống bao trùm cả bầu trời một màu nhè nhẹ thật êm dịu. Hắn ngồi ngẩn ngơ thì ngủ quên, trên mặt vương một chút máu lúc nảy, nó cảm thấy thật yên bình, khẽ đỡ hắn nằm lên đùi mình, nó lấy khăn giấy giúp hắn lau đi vết máu và xoa một ít chất dịch trong cái lọ của nó vào má hắn. Nó nhẹ mỉm cười, khung cảnh trai tài gái sắc này như một bức tranh thật hoàn mĩ..
- để tôi đưa cô lên phòng y tế - hắn cương quyết bế nó
Nó khó chịu, nó thấy sự quan tâm này thật phiền phức, nó không muốn sự quan tâm này , nó chỉ muốn được ở yên một mình. Nó nhảy xuống và bỏ đi, hắn nhanh chóng cầm tay nó , lúc này tất cả mọi người trong trường đều thấy hết.
- Buông ra nếu cậu không muốn bị thương - nó khó chịu lên tiếng
- không, đi với tôi - nói rồi hắn kéo tay nó đi
Nó nhanh chóng lấy chân đạp mạnh vào hông hắn, vì nó mang dày cao gót nên hắn rất đau, hắn khụy xuống nhìn nó, nó cảm thấy hơi lo, tiến lại gần hắn, hắn nhanh chóng nắm vai nó đè nó xuống đất, vì bất ngờ nên nó phản ứng mạnh, nó đấm mạnh vào mặt hắn, khiến máu mủi chảy, phần má sưng tấy lên, hắn ôm mặt uất hận nhìn nó và quát to
- Tôi và cô chúng ta mãi là kẻ thù!
- Được thôi tùy cậu
- này mày điên à - cậu chạy lại đấm hắn
- cô ta điên mới đúng - hắn bực dọc lên tiếng
- cậu thật là, mình không biết đâu, cậu đi xin lỗi băng cho mình - nhỏ vùng vằng nói
- cậu có sao không - cô hỏi hắn rồi chạm nhẹ lên vết thương
- tớ không sao
- này cậu đi xin lỗi băng đi - mặt anh xám xịt nhìn hắn
- được được tớ đi tớ đi - hắn nói rồi chạy theo nó lên sân thượng
Nó lên sân thượng, rút bao thuốc ra tính hút thì bị hắn dựt lấy
- cậu cũng dùng mấy thứ này sao - hắn hỏi
- kệ tôi , trả đây - nó cố lấy những không được, hắn đã ném bay đi đâu luôn rồi
- Cậu có sao không?
- tôi không sao, sao cậu cứ thích quan tâm tôi thế?
- Tôi không biết, tại sao tôi lại làm vậy?
Nó im lặng không nói gì
- Sao cậu lạnh lùng thế?
- Đơn giản vì tôi thích ?
Không gian lại chìm vào im lặng, ánh hoàng hôn buông xuống bao trùm cả bầu trời một màu nhè nhẹ thật êm dịu. Hắn ngồi ngẩn ngơ thì ngủ quên, trên mặt vương một chút máu lúc nảy, nó cảm thấy thật yên bình, khẽ đỡ hắn nằm lên đùi mình, nó lấy khăn giấy giúp hắn lau đi vết máu và xoa một ít chất dịch trong cái lọ của nó vào má hắn. Nó nhẹ mỉm cười, khung cảnh trai tài gái sắc này như một bức tranh thật hoàn mĩ..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.