Chương 16: Chương 16
kimkim224
10/06/2017
Nó tỉnh dậy nhìn xung quanh, ngẩn ngơ ra, nó tự hỏi đây là đâu và tại
sao mình lại ở đây, nó chẳng nhớ gì cả, nó ôm đầu vì khá là đau, nó chỉ nhớ mang máng là mình đi uống rượu rồi sau đó thì chẳng nhớ gì, nó vào
phòng vệ sinh chỉnh chu một lúc thì lại lon ton đón taxi đến trường.
Vừa đi vào lớp nó vừa suy nghĩ xem tối qua nó đã làm gì bỗng dưng bọn hắn từ đâu lù lù đi tới , cậu chạy lại ôm nó và hỏi :
- Chị băng, sao đi học sớm-- cậu đang nói thì nhíu mày nhăn mặt nhìn nó
- Chị uống rượu hảaaaaa
- bộ nặng mùi lắm sao - nó ngây ngốc hỏi
- Con bé này, em thật là - anh gõ nhẹ đầu nó, hắn thì dùng cặp mắt diều hâu chăm chăm nhìn nó như muốn ăn tươi nuốt sống, cô bên cạnh thấy hắn như vậy thì vẻ mặt hơi chùn xuống
- đúng đấy, đúng đấy nặng mùi lắm, cậu dùng cái này đi - cô khoác tay nó và đưa cho nó một lọ màu xanh rất đẹp, mùi có vẻ rất thơm
- Cảm ơn
Sau đó cả bọn cùng nhau đùa giỡn hết tiết này đến tiết khác, cuối cùng cũng hết giờ và ra về, bọn nó uể oải bước ra cổng, hôm nay cả bọn ai cũng đi bộ, riêng cô có việc nên về trước.
- Hôm nay đi đâu chơi đi - Anh đứng chắn trước mặt nó làm nó dừng lại gấp hắn đi sau nó không để ý nên đập mạnh vào lưng nó, mặt nó đằng đằng sát khí quay lại nhìn hắn
- anh...anh vô tội, do cậu ta đấy - anh chạy xa 3m bảo toàn tính mạng
- Tên điên này, cậu mù à - nhỏ liếc hắn , cậu nhìn hắn bằng ánh mắt sặc mùi thuốc súng
- Do..do cậu ta dừng lại trứ bộ - hắn gãi gãi nhìn nó
Nó như nhớ mang máng cảnh tượng này đã thấy ở đâu rồi nên nắm cổ Áo hắn kéo sát vào mặt mình, làm ai cũng bàng hoàng, hắn mặt đỏ, mồ hôi rơi lã chã
- Cô...cô.. - hắn chưa nói xong thì bị nó ngắt lời
- im đi , có phải cậu ....- nó hoài nghi lên tiếng, nó nhớ lại tất cả, hôm qua nó bị như thế nào và hắn đã cứu nó ra sao
- tôi...tôi có làm....làm cái gì đâu
- hôm qua cậu cứu tôi - nó nghi hoặc
- Cái gì - nhỏ/cậu/anh hét lên khi nghe thấy những lời phát ra từ miệng nó
- chị ấy cũng cần cậu cứu hả - cậu trợn mắt nhìn hắn
- Tôi đã trách sai cậu rồi - nhỏ nói rồi nhí nhảnh khoác vai hắn làm tay hình bắn tim rồi đưa ra trước mặt hắn
- không hổ danh anh em tốt - anh vổ vai hắn
- Lũ thần kinh - hắn liếc xéo cả ba đứa kia
- này này được rồi, hôm nay chúng ta rảnh cả buổi chiều và nhân dịp cậu ta cứu chị Băng tớ sẽ mời các cậu qua vườn trái cây nhà tớ. - cậu nói to rồi ra vẻ nhí nhảnh
- Đi thôi - nó lên tiếng đầu tiên dẫn đầu cả bọn
Dù cả 5 bọn nó nhà đều rất giàu và ai cũng đã làm ra tiền nên cả bọn quý những đồng tiền mồ hôi nước mắt do chính mình làm ra, chứ không hoang phí tiền bạc như những bọn công tử, tiểu thư nhà giàu kia đâu, nhà của cậu tuy ba mẹ cậu sở hữu cả một tập đoàn lớn nhưng từ khi mẹ cậu mất thì ba cậu bàn giao công ty cho quản lý thân cận và cậu còn ba cậu vì cũng lớn tuổi nên về quê trồng trái cây buôn bán và nghĩ dưỡng. Vì khu nhà của ba cậu ở vùng quê nên phải ra khỏi thành phố nên cả lũ quyết định đi xe bus.
Sau hai tiếng ngồi xe ê cả đít cuối cùng cũng tới nơi nhỏ nhảy lên vui mừng vì ở đây khá đẹp, ở đây toàn ruộng đất và rừng,thưa thớt vài nhà, nhà của ba cậu nằm sâu trong hẻm nên cả lũ phải đi bộ. Nó vì đi dày cao gót nên bị té, quần Áo lấm lem bùn đất, hắn kêu nó cởi Áo khoác ra bớt đi vì ở phần Áo khoác khá dơ rồi.
- Không được - nhỏ hét lên, nhỏ không muốn ai biết thân phận nó nên hét toáng lên, nó nhẹ mỉm cười sau lớp bịt mặt
- Sao , sao hả - hắn trợn mắt nhìn nhỏ, làm nhỏ núp vào người nó
- Bỏ vẻ mặt đấy đi - nó nói
- Để tôi / anh / em cõng cậu / em / Băng - Cả ba đứa con trai đồng thanh rồi nhìn nhau
- Lâm, cõng em - nó phớt lờ hai tên kia rồi nhảy lên lưng anh, ném đôi dày cao gót cho và chiếc túi xách của nó và của anh cho hắn
- Sẵn sàng, công chúa bé nhỏ của anh - anh hét lên
- sao tôi phải xách đồ chứ, sao cô không đưa cậu ta - hắn bĩu môi liếc cậu, cậu lè lưỡi chọc hắn
- À còn cậu cõng Ái Liên đi - nó quay lại nói với cậu
- dạ dạ em tuân lệnh - mặt cậu ỉu xìu
- tớ tớ không sao - nhỏ đỏ mặt khi cậu ngồi xuống trước mặt mình
- lên lẹ ở đây nhiều rắn lắm đấy - nhỏ nghe cậu nói vậy thì xanh mặt nhảy lên lưng cậu ném cặp của cậu và của mình qua cho hắn làm hắn đen mặt bốc lửa hùn hụt
- Uiss cậu nặng như heo vậy á - Cậu trêu
- này, cho cậu chết - nhỏ nói rồi nắm đầu cậu dựt làm cậu chạy toán loạn
- CÁI LŨ THẦN kinhhh- hắn nói nhỏ dần vì thấy nó quay lại nhìn
Cả lũ rượt nhau chạy bán sống bán chết khiến dân làng hoang mang liệu có phải lũ thần kinh trốn trại không?
Vừa đi vào lớp nó vừa suy nghĩ xem tối qua nó đã làm gì bỗng dưng bọn hắn từ đâu lù lù đi tới , cậu chạy lại ôm nó và hỏi :
- Chị băng, sao đi học sớm-- cậu đang nói thì nhíu mày nhăn mặt nhìn nó
- Chị uống rượu hảaaaaa
- bộ nặng mùi lắm sao - nó ngây ngốc hỏi
- Con bé này, em thật là - anh gõ nhẹ đầu nó, hắn thì dùng cặp mắt diều hâu chăm chăm nhìn nó như muốn ăn tươi nuốt sống, cô bên cạnh thấy hắn như vậy thì vẻ mặt hơi chùn xuống
- đúng đấy, đúng đấy nặng mùi lắm, cậu dùng cái này đi - cô khoác tay nó và đưa cho nó một lọ màu xanh rất đẹp, mùi có vẻ rất thơm
- Cảm ơn
Sau đó cả bọn cùng nhau đùa giỡn hết tiết này đến tiết khác, cuối cùng cũng hết giờ và ra về, bọn nó uể oải bước ra cổng, hôm nay cả bọn ai cũng đi bộ, riêng cô có việc nên về trước.
- Hôm nay đi đâu chơi đi - Anh đứng chắn trước mặt nó làm nó dừng lại gấp hắn đi sau nó không để ý nên đập mạnh vào lưng nó, mặt nó đằng đằng sát khí quay lại nhìn hắn
- anh...anh vô tội, do cậu ta đấy - anh chạy xa 3m bảo toàn tính mạng
- Tên điên này, cậu mù à - nhỏ liếc hắn , cậu nhìn hắn bằng ánh mắt sặc mùi thuốc súng
- Do..do cậu ta dừng lại trứ bộ - hắn gãi gãi nhìn nó
Nó như nhớ mang máng cảnh tượng này đã thấy ở đâu rồi nên nắm cổ Áo hắn kéo sát vào mặt mình, làm ai cũng bàng hoàng, hắn mặt đỏ, mồ hôi rơi lã chã
- Cô...cô.. - hắn chưa nói xong thì bị nó ngắt lời
- im đi , có phải cậu ....- nó hoài nghi lên tiếng, nó nhớ lại tất cả, hôm qua nó bị như thế nào và hắn đã cứu nó ra sao
- tôi...tôi có làm....làm cái gì đâu
- hôm qua cậu cứu tôi - nó nghi hoặc
- Cái gì - nhỏ/cậu/anh hét lên khi nghe thấy những lời phát ra từ miệng nó
- chị ấy cũng cần cậu cứu hả - cậu trợn mắt nhìn hắn
- Tôi đã trách sai cậu rồi - nhỏ nói rồi nhí nhảnh khoác vai hắn làm tay hình bắn tim rồi đưa ra trước mặt hắn
- không hổ danh anh em tốt - anh vổ vai hắn
- Lũ thần kinh - hắn liếc xéo cả ba đứa kia
- này này được rồi, hôm nay chúng ta rảnh cả buổi chiều và nhân dịp cậu ta cứu chị Băng tớ sẽ mời các cậu qua vườn trái cây nhà tớ. - cậu nói to rồi ra vẻ nhí nhảnh
- Đi thôi - nó lên tiếng đầu tiên dẫn đầu cả bọn
Dù cả 5 bọn nó nhà đều rất giàu và ai cũng đã làm ra tiền nên cả bọn quý những đồng tiền mồ hôi nước mắt do chính mình làm ra, chứ không hoang phí tiền bạc như những bọn công tử, tiểu thư nhà giàu kia đâu, nhà của cậu tuy ba mẹ cậu sở hữu cả một tập đoàn lớn nhưng từ khi mẹ cậu mất thì ba cậu bàn giao công ty cho quản lý thân cận và cậu còn ba cậu vì cũng lớn tuổi nên về quê trồng trái cây buôn bán và nghĩ dưỡng. Vì khu nhà của ba cậu ở vùng quê nên phải ra khỏi thành phố nên cả lũ quyết định đi xe bus.
Sau hai tiếng ngồi xe ê cả đít cuối cùng cũng tới nơi nhỏ nhảy lên vui mừng vì ở đây khá đẹp, ở đây toàn ruộng đất và rừng,thưa thớt vài nhà, nhà của ba cậu nằm sâu trong hẻm nên cả lũ phải đi bộ. Nó vì đi dày cao gót nên bị té, quần Áo lấm lem bùn đất, hắn kêu nó cởi Áo khoác ra bớt đi vì ở phần Áo khoác khá dơ rồi.
- Không được - nhỏ hét lên, nhỏ không muốn ai biết thân phận nó nên hét toáng lên, nó nhẹ mỉm cười sau lớp bịt mặt
- Sao , sao hả - hắn trợn mắt nhìn nhỏ, làm nhỏ núp vào người nó
- Bỏ vẻ mặt đấy đi - nó nói
- Để tôi / anh / em cõng cậu / em / Băng - Cả ba đứa con trai đồng thanh rồi nhìn nhau
- Lâm, cõng em - nó phớt lờ hai tên kia rồi nhảy lên lưng anh, ném đôi dày cao gót cho và chiếc túi xách của nó và của anh cho hắn
- Sẵn sàng, công chúa bé nhỏ của anh - anh hét lên
- sao tôi phải xách đồ chứ, sao cô không đưa cậu ta - hắn bĩu môi liếc cậu, cậu lè lưỡi chọc hắn
- À còn cậu cõng Ái Liên đi - nó quay lại nói với cậu
- dạ dạ em tuân lệnh - mặt cậu ỉu xìu
- tớ tớ không sao - nhỏ đỏ mặt khi cậu ngồi xuống trước mặt mình
- lên lẹ ở đây nhiều rắn lắm đấy - nhỏ nghe cậu nói vậy thì xanh mặt nhảy lên lưng cậu ném cặp của cậu và của mình qua cho hắn làm hắn đen mặt bốc lửa hùn hụt
- Uiss cậu nặng như heo vậy á - Cậu trêu
- này, cho cậu chết - nhỏ nói rồi nắm đầu cậu dựt làm cậu chạy toán loạn
- CÁI LŨ THẦN kinhhh- hắn nói nhỏ dần vì thấy nó quay lại nhìn
Cả lũ rượt nhau chạy bán sống bán chết khiến dân làng hoang mang liệu có phải lũ thần kinh trốn trại không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.