Chương 21
kimkim224
10/06/2017
Về phần hắn, sau khi đi vào ngã dễ thì hắn cũng vui mừng húyt sáo, ung dung thư thả vừa đi vừa cười như thằng điên.
Cạm bẫy đầu tiên của hắn là bầy ong độc, hắn hình như lường trước được , hắn lục Balo kiếm kiếm cái gì đấy rồi hét to
- Đây, thuốc diệt côn trùng hahaha
Ở bên ngoài cô nhỏ cậu thấy thì ngồi rủa hắn " tên thần kinh này, là ong độc đấy " " cậu ta có bình thường không thế "
Hắn nhắm mắt xịt xịt đàn ong đang bay trước mặt nhưng chúng không hề hấn gì mà hình như còn hung giữ hơn nữa cơ đấy , chúng không tấn công mà tập trung bu ở phía trên đối diện hắn, hắn sợ xanh tái mặt mày phosnh ga thật nhanh thật nhanh như bị ma dí hắn chạy mà không biết rằng mình đã bước vào cạm bẫy số hai, hắn quay lại nhìn không thấy đàn ong đâu thì lè lưỡi chọc ghẹo nhưng hắn đâu ngờ hắn đang đứng giữa cạm bẫy 2 và 3 , vì quy định không được giết động vật nên hắn chỉ biết chạy mà thôi, đằng sau là những con bò điên đằng trước là những bầy dơi không có độc nhưng cực kì hung giữ. Hắn vừa chạy vừa cầu nguyện để mau chóng thoát ra khỏi vòng này. Cuối cùng cũng thoát ra, cạm bẫy thứ 4 hắn chẳng thể nào chạy được mà phải xuống vận động đấm đá tay chân với bầy khỉ đột và cạm bẫy thứ 5 là lúc hắn gặp nó, giây phút nó nhìn hắn, hắn chăm chú nhìn đôi mắt của nó thật đẹp, thật u buồn, thật sâu thẳm
- A nữ....hoàng...xe...cô đã hư, vì nữ hoàng cứu tôi nên tôi cho cô đi nhờ - hắn lắp bắp ngượng ngùng gãi da nhìn nó
- cảm ơn - nói rồi nó leo lên ghế trước và dành chở
Đoạn đường tiếp theo là đoạn cuối dành chung cho cả hai tay đua. Ở đây là một con sông được nối bằng một cây cầu treo dưới sông là cả trăm con cá ăn thịt hung dữ, độc của nó khá là ghê gớm dù là nó thì trúng độc cũng sẽ ngất vài tiếng.
Nó lái xe thật chậm qua cây cầu, những con cá liên tục nhảy qua nhảy lại nhắm thẳng vào nó và hắn, nó tập trung lái còn hắn thì viện trợ.
"Pặc" những con cá cắn đứt dây thừng để buộc cây cầu, nó phóng xe thật nhanh, nhanh hết cở để qua bờ bên kia, nơi kết thúc vòng đua. Một tia sáng nhỏ loé lên, chiếc xe đã rớt xuống sông, hắn cũng rơi nhưng tay hắn đã được nó nắm lại kéo lên
- Cảm--- hắn đang tính nói thì bị nó đẩy ra đập mạnh mặt xuống đường, trán chảy một ít máu. Hắn tức giận quay lại nhìn nó , thì chẳng thấy nó đâu chỉ thấy rất nhiều máu ở dưới đất và con cá bên cạnh, hắn tới gần xác nhận thì biết không phải máu của con cá.
- không lẽ nữ hoàng... - hắn bàng hoàng nhìn vết mát trên đất
- cậu không sao chứ - nhỏ và cậu chạy lại hỏi nó
- nữ hoàng đâu rồi - anh lên tiếng
- cô ấy....đi rồi - hắn hơi run
Rồi cả lũ kéo nhau đi, hắn hơi hoang mang và cứ suy nghĩ mãi
Cạm bẫy đầu tiên của hắn là bầy ong độc, hắn hình như lường trước được , hắn lục Balo kiếm kiếm cái gì đấy rồi hét to
- Đây, thuốc diệt côn trùng hahaha
Ở bên ngoài cô nhỏ cậu thấy thì ngồi rủa hắn " tên thần kinh này, là ong độc đấy " " cậu ta có bình thường không thế "
Hắn nhắm mắt xịt xịt đàn ong đang bay trước mặt nhưng chúng không hề hấn gì mà hình như còn hung giữ hơn nữa cơ đấy , chúng không tấn công mà tập trung bu ở phía trên đối diện hắn, hắn sợ xanh tái mặt mày phosnh ga thật nhanh thật nhanh như bị ma dí hắn chạy mà không biết rằng mình đã bước vào cạm bẫy số hai, hắn quay lại nhìn không thấy đàn ong đâu thì lè lưỡi chọc ghẹo nhưng hắn đâu ngờ hắn đang đứng giữa cạm bẫy 2 và 3 , vì quy định không được giết động vật nên hắn chỉ biết chạy mà thôi, đằng sau là những con bò điên đằng trước là những bầy dơi không có độc nhưng cực kì hung giữ. Hắn vừa chạy vừa cầu nguyện để mau chóng thoát ra khỏi vòng này. Cuối cùng cũng thoát ra, cạm bẫy thứ 4 hắn chẳng thể nào chạy được mà phải xuống vận động đấm đá tay chân với bầy khỉ đột và cạm bẫy thứ 5 là lúc hắn gặp nó, giây phút nó nhìn hắn, hắn chăm chú nhìn đôi mắt của nó thật đẹp, thật u buồn, thật sâu thẳm
- A nữ....hoàng...xe...cô đã hư, vì nữ hoàng cứu tôi nên tôi cho cô đi nhờ - hắn lắp bắp ngượng ngùng gãi da nhìn nó
- cảm ơn - nói rồi nó leo lên ghế trước và dành chở
Đoạn đường tiếp theo là đoạn cuối dành chung cho cả hai tay đua. Ở đây là một con sông được nối bằng một cây cầu treo dưới sông là cả trăm con cá ăn thịt hung dữ, độc của nó khá là ghê gớm dù là nó thì trúng độc cũng sẽ ngất vài tiếng.
Nó lái xe thật chậm qua cây cầu, những con cá liên tục nhảy qua nhảy lại nhắm thẳng vào nó và hắn, nó tập trung lái còn hắn thì viện trợ.
"Pặc" những con cá cắn đứt dây thừng để buộc cây cầu, nó phóng xe thật nhanh, nhanh hết cở để qua bờ bên kia, nơi kết thúc vòng đua. Một tia sáng nhỏ loé lên, chiếc xe đã rớt xuống sông, hắn cũng rơi nhưng tay hắn đã được nó nắm lại kéo lên
- Cảm--- hắn đang tính nói thì bị nó đẩy ra đập mạnh mặt xuống đường, trán chảy một ít máu. Hắn tức giận quay lại nhìn nó , thì chẳng thấy nó đâu chỉ thấy rất nhiều máu ở dưới đất và con cá bên cạnh, hắn tới gần xác nhận thì biết không phải máu của con cá.
- không lẽ nữ hoàng... - hắn bàng hoàng nhìn vết mát trên đất
- cậu không sao chứ - nhỏ và cậu chạy lại hỏi nó
- nữ hoàng đâu rồi - anh lên tiếng
- cô ấy....đi rồi - hắn hơi run
Rồi cả lũ kéo nhau đi, hắn hơi hoang mang và cứ suy nghĩ mãi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.