Ai Bảo Hắn Tu Tiên! (Thùy Nhượng Tha Tu Tiên Đích!) - 谁让他修仙的
Chương 30: Chuyện Cũ Thượng Gia (1)
Tối Bạch Đích Ô Nha
07/03/2024
Chương quản gia còn chưa bao giờ gặp phải sự tình như vậy, gã trúng độc từ khi nào?
- Bệnh phù chân.
- Cái gì?
Chương quản gia còn tưởng rằng mình nghe lầm.
- Ngươi cho rằng ta và ngươi nói nửa ngày là đang nói việc nhà? Không, ta là đang chờ ngươi phát bệnh.
- Ta đoán ngươi nhất định sẽ đến tìm Đào Yêu Diệp, vì thế đã sớm bố trí độc dược dẫn phát bệnh phù chân ở trong căn phòng này!
Sắc mặt của Chương quản gia trắng nhợt.
Sắc mặt của Đào Yêu Diệp tối sầm.
Lục Dương cười dữ tợn, bước từng bước một tới gần Chương quản gia, Chương quản gia cả kinh liên tiếp lui về phía sau, đặt mông ngồi dưới đất.
- Ngươi, ngươi làm sao lại biết rõ ta là Họa Bì Quỷ? !
Nếu không phải sớm biết gã là Họa Bì Quỷ, làm sao có thể hạ độc một cách nhắm vào như vậy!
Mấu chốt nhất là, Chương quản gia còn chưa có nghe nói Họa Bì Quỷ nhà ai lại bị bệnh phù chân!
Bây giờ hai chân gã ngứa ngáy, gần như phát cuồng, thậm chí sinh ra ý nghĩ chém đứt hai chân, khiến cho gã không thể không phân ra đại bộ phận tinh lực cùng với pháp lực để áp chế độc tính, căn bản chạy không thoát.
Đột nhiên Chương quản gia thấy hoa mắt, Lục Dương thế mà biến mất trong hư không.
- Làm sao có thể!
Chương quản gia trợn mắt muốn nứt, Lục Dương chẳng qua vừa mới Trúc Cơ, coi như thân pháp tinh diệu hơn nữa cũng không có khả năng tránh thoát ánh mắt của gã.
- Là ảo giác!
Chương quản gia bỗng nhiên kịp phản ứng, vội vàng lăn lộn muốn rời khỏi vị trí ban đầu.
Chỉ tiếc là đã trễ, hàn mang đột nhiên hiện lên nhanh như lôi đình, trên trán Trương quản gia xuất hiện một đường mỏng manh, kết thúc ở phần đũng quần, Lục Dương thu kiếm, Chương quản gia bị chém thành hai khúc, vết cắt nhẵn như gương.
- Làm tốt lắm.
Lục Dương giơ ngón tay cái lên đối với Đào Yêu Diệp.
Vừa rồi là Đào Yêu Diệp vận dụng Thiên Huyễn Tán khiến cho Chương quản gia rơi vào huyễn cảnh, huyễn cảnh cũng không hoàn mỹ, Chương quản gia đã trà trộn giang hồ nhiều năm, ngẩn người trong chớp mắt liền có thể nhìn thấu.
Lục Dương chính là ở trong chớp nhoáng đối phương ngẩn người này, rút kiếm, chém dọc, thu kiếm, tự nhiên thiên thành.
Họa Bì Quỷ nổi tiếng quỷ dị, không am hiểu phòng ngự, gặp được kiếm tu công kích mạnh nhất, lại thêm ngẩn người không có vận công ngăn cản, tự nhiên sẽ một chiêu phân thắng bại, không chút bất ngờ.
Sự quỷ dị của Họa Bì Quỷ tại một khắc bị Lục Dương nhìn thấu thân phận, ưu thế liền không còn sót lại chút gì.
Họa Bì Quỷ không thể tin, nhìn chòng chọc vào Lục Dương, miệng há ra hợp lại mơ hồ có thể phân biệt ra được gã đang hỏi: Ngươi làm sao nhận ra chân thân của ta?
Đào Yêu Diệp nhìn về phía Lục Dương, nàng cũng muốn biết rõ đáp án.
Lục Dương không nói lời nào, lại vung kiếm một lần nữa chặt Họa Bì Quỷ làm bốn mảnh, đổ linh tửu vào rồi châm lửa đốt, Họa Bì Quỷ bị thiêu thành than kêu gào thống khổ.
Ai biết rõ thứ quỷ quái này có chuẩn bị hậu thủ gì hay không, giết đối phương trước lại từ từ giải thích.
- Ngươi làm sao phát hiện ra hắn là Họa Bì Quỷ?
Đào Yêu Diệp hỏi vấn đề mà Chương quản gia cho đến chết cũng không biết rõ câu trả lời.
Lục Dương quét dọn dấu vết chiến đấu còn sót lại, dùng cây chổi quét tro cốt của Họa Bì Quỷ thành một nắm nhỏ, Đào Yêu Diệp cũng tự giác lấy ra ki hốt rác hót vào.
- Rất đơn giản, tiếp tục suy nghĩ lời con vẹt nói 'ngươi là ai, Chương quản gia ở đâu?'
- Chúng ta sau khi nhìn thấy Thượng Duyên, nàng tận lực xua đuổi chúng ta, để chúng ta rời xa Thượng gia.
- Điều này chứng tỏ Chương quản gia bây giờ đã không còn là người đại tiểu thư nhận biết kia, hơn nữa cực kỳ nguy hiểm.
- Chương quản gia bị thay thế thân phận, có ba loại khả năng.
- Một là Chương quản gia bị đoạt xá. Nhưng lão quái đoạt xá làm sao lại đợi tại Thượng gia thời gian dài như thế, đổi thành ta, chuyện thứ nhất sau khi đoạt xá chính là rời khỏi thôn Thái Bình, tìm kiếm một chỗ phong thủy bảo địa tiếp tục tu hành. Hơn nữa thiên phú của Chương quản gia cũng không có gì đặc biệt, đoạt xá gia chủ Thượng gia cũng đều tốt hơn so với đoạt xá Chương quản gia.
Lục Dương suy bụng ta ra bụng người, đổi góc độ suy nghĩ.
- Hai là có người dịch dung thành Chương quản gia. Nhưng vậy cũng không đúng, Thượng gia cũng không có đồ đáng tiền, giả dạng làm quản gia để làm gì, chẳng lẽ đối phương có đam mê hầu hạ người khác sao? Coi như Thượng gia có đồ vật đáng tiền, trực tiếp đoạt không được sao? Lấy tu vi Trúc Cơ hậu kỳ của đối phương, có thể nghênh ngang đi giữa thôn Thái Bình cũng không ai dám quản.
- Loại khả năng thứ ba chính là Họa Bì Quỷ, Họa Bì Quỷ ưa thích nhất chính là thu thập da người, ngụy trang thành dáng vẻ nhân loại, theo thói quen ngụy trang, sống chung với nhân loại.
Họa Bì Quỷ khi còn sống là người, sau khi chết là quỷ, là một loại quỷ tu. Các loại quỷ tu phần lớn đều có một loại chướng ngại tâm lý nào đó.
Chẳng hạn như Họa Bì Quỷ, kiêng kỵ nhất bị người vạch trần thân phận, bọn hắn sẽ cố gắng để cho bản thân tin rằng mình là người, sẽ nói giống như người, làm việc giống như người, đợi đến khi cảm thấy chán, lại đổi một miếng da khác, bắt đầu một thân phận mới, lặp đi lặp lại như thế.
Lục Dương nói có lý có cứ, đến mức Đào Yêu Diệp ghé mắt kính nể không thôi, hoàn toàn không nhìn thấy cái bóng Lục sư huynh nơm nớp lo sợ ở trên phi chu kia.
Tri thức mà Lục Dương nắm giữ nàng đều biết, nhưng trong lúc nhất thời không suy nghĩ nhiều bằng Lục Dương, đây là chênh lệch do tư duy mẫn tiệp.
- Cất kỹ tro cốt, đây thế nhưng là bằng chứng chúng ta hoàn thành nhiệm vụ.
Lục Dương lấy ra một cái bình sứ màu trắng cao bằng gang tay, đổ tro cốt của Họa Bì Quỷ vào.
- Bệnh phù chân.
- Cái gì?
Chương quản gia còn tưởng rằng mình nghe lầm.
- Ngươi cho rằng ta và ngươi nói nửa ngày là đang nói việc nhà? Không, ta là đang chờ ngươi phát bệnh.
- Ta đoán ngươi nhất định sẽ đến tìm Đào Yêu Diệp, vì thế đã sớm bố trí độc dược dẫn phát bệnh phù chân ở trong căn phòng này!
Sắc mặt của Chương quản gia trắng nhợt.
Sắc mặt của Đào Yêu Diệp tối sầm.
Lục Dương cười dữ tợn, bước từng bước một tới gần Chương quản gia, Chương quản gia cả kinh liên tiếp lui về phía sau, đặt mông ngồi dưới đất.
- Ngươi, ngươi làm sao lại biết rõ ta là Họa Bì Quỷ? !
Nếu không phải sớm biết gã là Họa Bì Quỷ, làm sao có thể hạ độc một cách nhắm vào như vậy!
Mấu chốt nhất là, Chương quản gia còn chưa có nghe nói Họa Bì Quỷ nhà ai lại bị bệnh phù chân!
Bây giờ hai chân gã ngứa ngáy, gần như phát cuồng, thậm chí sinh ra ý nghĩ chém đứt hai chân, khiến cho gã không thể không phân ra đại bộ phận tinh lực cùng với pháp lực để áp chế độc tính, căn bản chạy không thoát.
Đột nhiên Chương quản gia thấy hoa mắt, Lục Dương thế mà biến mất trong hư không.
- Làm sao có thể!
Chương quản gia trợn mắt muốn nứt, Lục Dương chẳng qua vừa mới Trúc Cơ, coi như thân pháp tinh diệu hơn nữa cũng không có khả năng tránh thoát ánh mắt của gã.
- Là ảo giác!
Chương quản gia bỗng nhiên kịp phản ứng, vội vàng lăn lộn muốn rời khỏi vị trí ban đầu.
Chỉ tiếc là đã trễ, hàn mang đột nhiên hiện lên nhanh như lôi đình, trên trán Trương quản gia xuất hiện một đường mỏng manh, kết thúc ở phần đũng quần, Lục Dương thu kiếm, Chương quản gia bị chém thành hai khúc, vết cắt nhẵn như gương.
- Làm tốt lắm.
Lục Dương giơ ngón tay cái lên đối với Đào Yêu Diệp.
Vừa rồi là Đào Yêu Diệp vận dụng Thiên Huyễn Tán khiến cho Chương quản gia rơi vào huyễn cảnh, huyễn cảnh cũng không hoàn mỹ, Chương quản gia đã trà trộn giang hồ nhiều năm, ngẩn người trong chớp mắt liền có thể nhìn thấu.
Lục Dương chính là ở trong chớp nhoáng đối phương ngẩn người này, rút kiếm, chém dọc, thu kiếm, tự nhiên thiên thành.
Họa Bì Quỷ nổi tiếng quỷ dị, không am hiểu phòng ngự, gặp được kiếm tu công kích mạnh nhất, lại thêm ngẩn người không có vận công ngăn cản, tự nhiên sẽ một chiêu phân thắng bại, không chút bất ngờ.
Sự quỷ dị của Họa Bì Quỷ tại một khắc bị Lục Dương nhìn thấu thân phận, ưu thế liền không còn sót lại chút gì.
Họa Bì Quỷ không thể tin, nhìn chòng chọc vào Lục Dương, miệng há ra hợp lại mơ hồ có thể phân biệt ra được gã đang hỏi: Ngươi làm sao nhận ra chân thân của ta?
Đào Yêu Diệp nhìn về phía Lục Dương, nàng cũng muốn biết rõ đáp án.
Lục Dương không nói lời nào, lại vung kiếm một lần nữa chặt Họa Bì Quỷ làm bốn mảnh, đổ linh tửu vào rồi châm lửa đốt, Họa Bì Quỷ bị thiêu thành than kêu gào thống khổ.
Ai biết rõ thứ quỷ quái này có chuẩn bị hậu thủ gì hay không, giết đối phương trước lại từ từ giải thích.
- Ngươi làm sao phát hiện ra hắn là Họa Bì Quỷ?
Đào Yêu Diệp hỏi vấn đề mà Chương quản gia cho đến chết cũng không biết rõ câu trả lời.
Lục Dương quét dọn dấu vết chiến đấu còn sót lại, dùng cây chổi quét tro cốt của Họa Bì Quỷ thành một nắm nhỏ, Đào Yêu Diệp cũng tự giác lấy ra ki hốt rác hót vào.
- Rất đơn giản, tiếp tục suy nghĩ lời con vẹt nói 'ngươi là ai, Chương quản gia ở đâu?'
- Chúng ta sau khi nhìn thấy Thượng Duyên, nàng tận lực xua đuổi chúng ta, để chúng ta rời xa Thượng gia.
- Điều này chứng tỏ Chương quản gia bây giờ đã không còn là người đại tiểu thư nhận biết kia, hơn nữa cực kỳ nguy hiểm.
- Chương quản gia bị thay thế thân phận, có ba loại khả năng.
- Một là Chương quản gia bị đoạt xá. Nhưng lão quái đoạt xá làm sao lại đợi tại Thượng gia thời gian dài như thế, đổi thành ta, chuyện thứ nhất sau khi đoạt xá chính là rời khỏi thôn Thái Bình, tìm kiếm một chỗ phong thủy bảo địa tiếp tục tu hành. Hơn nữa thiên phú của Chương quản gia cũng không có gì đặc biệt, đoạt xá gia chủ Thượng gia cũng đều tốt hơn so với đoạt xá Chương quản gia.
Lục Dương suy bụng ta ra bụng người, đổi góc độ suy nghĩ.
- Hai là có người dịch dung thành Chương quản gia. Nhưng vậy cũng không đúng, Thượng gia cũng không có đồ đáng tiền, giả dạng làm quản gia để làm gì, chẳng lẽ đối phương có đam mê hầu hạ người khác sao? Coi như Thượng gia có đồ vật đáng tiền, trực tiếp đoạt không được sao? Lấy tu vi Trúc Cơ hậu kỳ của đối phương, có thể nghênh ngang đi giữa thôn Thái Bình cũng không ai dám quản.
- Loại khả năng thứ ba chính là Họa Bì Quỷ, Họa Bì Quỷ ưa thích nhất chính là thu thập da người, ngụy trang thành dáng vẻ nhân loại, theo thói quen ngụy trang, sống chung với nhân loại.
Họa Bì Quỷ khi còn sống là người, sau khi chết là quỷ, là một loại quỷ tu. Các loại quỷ tu phần lớn đều có một loại chướng ngại tâm lý nào đó.
Chẳng hạn như Họa Bì Quỷ, kiêng kỵ nhất bị người vạch trần thân phận, bọn hắn sẽ cố gắng để cho bản thân tin rằng mình là người, sẽ nói giống như người, làm việc giống như người, đợi đến khi cảm thấy chán, lại đổi một miếng da khác, bắt đầu một thân phận mới, lặp đi lặp lại như thế.
Lục Dương nói có lý có cứ, đến mức Đào Yêu Diệp ghé mắt kính nể không thôi, hoàn toàn không nhìn thấy cái bóng Lục sư huynh nơm nớp lo sợ ở trên phi chu kia.
Tri thức mà Lục Dương nắm giữ nàng đều biết, nhưng trong lúc nhất thời không suy nghĩ nhiều bằng Lục Dương, đây là chênh lệch do tư duy mẫn tiệp.
- Cất kỹ tro cốt, đây thế nhưng là bằng chứng chúng ta hoàn thành nhiệm vụ.
Lục Dương lấy ra một cái bình sứ màu trắng cao bằng gang tay, đổ tro cốt của Họa Bì Quỷ vào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.