Ai Bảo Nữ Nhi Không Làm Nên Việc Lớn
Chương 268
Thanh Bảo Trang
09/08/2024
Chỉ có Mai thị nhị nãi nãi phủ Trường Hưng Hầu, một chút đều không có tâm tư muốn nhìn chê cười.
Nghĩ đến chuyện bà mẫu dặn dò nàng làm, Mai thị nào có tâm tình xem chê cười của Nhu Gia.
Tước vị của phủ Trường Hưng Hầu là dựa vào quân công kiếm được, hiện giờ thiên hạ thái bình, quân công không dễ kiếm, nhị thiếu gia Dương Đái Anh năm trước đã đi mưu cầu quân công, tam thiếu gia Dương Đái Kiệt dùng danh ấm tập ngạch Hầu phủ, hiện giờ ở Quốc Tử Giám đọc sách…… Không đúng, Dương Đái Kiệt đã bị Quốc Tử Giám lệnh cưỡng chế về nhà đóng cửa ăn năn, hắn đúng là thuộc đám con cháu huân quý nghe theo Nhu Gia phân phó muốn đuổi Trình Khanh rời khỏi Quốc Tử Giám!
Nhu Gia bị tước đoạt phong hào, cuộc sống của mấy người con cháu huân quý cũng rất gian nan, Hoàng Thượng không xử lý bọn họ, là bởi vì rất nhiều tính kế của bọn họ còn chưa có thực thi đã bị Trình Khanh hóa giải, nhưng có tâm tư như vậy, lúc này không có thể ức h.i.ế.p được Trình Khanh, tương lai không chuẩn cũng sẽ ức h.i.ế.p người khác.
Hoàng Thượng tuy rằng không có hạ chỉ, phàm là người trong lòng có hơi chút thông minh đều có thể minh bạch, mấy người con cháu huân quý này không thích hợp trở về Quốc Tử Giám.
Tĩnh Ninh Bá liền rất minh bạch, đánh cho Cốc Hoành Thái đến không xuống nổi giường.
Lão Hầu gia phủ Trường Hưng Hầu cũng thực tức giận, thực hiện gia pháp với cháu trai Dương Đái Kiệt xong liền bắt hắn đến từ đường tỉnh lại, trực tiếp lên tiếng nói Dương Đái Kiệt không cần về Quốc Tử Giám nữa, dù sao đi Quốc Tử Giám cũng không chăm chỉ đọc sách, phủ Trường Hưng Hầu nuôi nổi một người rảnh rỗi, nhốt ở trong phủ còn có thể thiếu gây hoạ.
Lão Hầu gia đang nổi nóng, thế tử phu nhân thập phần đau lòng con trai, không dám đối nghịch cùng cha chồng, liền đem chủ ý đánh vào Trình Khanh.
Tiểu nhi tử Dương Đái Kiệt là muốn nhằm vào Trình Khanh mới bị phạt, chỉ tưởng đuổi Trình Khanh ra khỏi Quốc Tử Giám, việc này không phải còn chưa kịp thực thi sao, cũng chưa tạo thành thương tổn chân chính cho Trình Khanh, nếu bản thân Trình Khanh nguyện ý tha thứ, dựa vào cái gì Dương Đái Kiệt không được về Quốc Tử Giám?
Thế tử phu nhân liền tưởng nhận lỗi với Trình gia, hai bên bỏ qua việc này.
Nghĩ chính là khá tốt.
Nhưng thế tử phu nhân ngay từ đầu không có trực tiếp tìm Trình Khanh, mà là tìm đến phủ Thượng Thư.
Tần thị vốn muốn cho phủ Trường Hưng Hầu mặt mũi, Trình Lục lão gia vì tranh thủ công đạo cho Trình Khanh còn ôm bệnh ở nhà ba ngày, Tần thị muốn nhận lễ của phủ Trường Hưng Hầu, vậy là không thống nhất cùng hành động của Trình Lục lão gia.
Tần thị nói chính mình là tổ mẫu không cùng chi, không thể thay thế Trình Khanh làm chủ, bảo phủ Trường Hưng Hầu vẫn nên đi tìm bản thân Trình Khanh thì hơn.
Trình Khanh chỉ là một tiểu bối, thế tử phu nhân nào kéo nổi mặt xuống đi tìm Trình Khanh xin lỗi.
Thế tử phu nhân liền xách nhị con dâu Mai thị ra tới.
Mất công thế tử phu nhân nghĩ ra, bảo con dâu chính mình đi xin lỗi một ngoại nam, lý do là Mai thị trước kia chơi thân với Trình Dung, Trình Khanh xem như cháu trai họ của Trình Dung, thấy Mai thị phải đối đãi như nửa trưởng bối, nam nữ đại phòng gì đó không cần để ý như vậy…… Thế tử phu nhân còn có hơi chút tâm tư, cảm thấy một phụ nhân trẻ tuổi xin lỗi, Trình Khanh sẽ ngượng ngùng nói không tha thứ.
Mai thị thật đúng là đã từng gặp qua Trình Khanh.
Đó là hai năm trước, ở linh đường của bạn tốt Dung nương.
Nghĩ đến bà mẫu ngay cả hữu nghị giữa chính mình và Dung nương cũng phải lợi dụng, Mai thị liền vạn phần kháng cự.
Làm chuyện sai tiếp thu trừng phạt là đúng, người không cho đệ đệ của phu quân đi Quốc Tử Giám chính là Vương Tế Tửu, là lão Hầu gia, là Hoàng Thượng, không đi tìm ba người này cầu tình, lại đi tìm Trình Khanh, còn không phải là muốn ức h.i.ế.p Trình Khanh trẻ tuổi mặt non sao?
Bị bà mẫu điểm danh, Mai thị căn bản không nghĩ làm chuyện này.
Nhưng đây không chỉ có là chủ ý của bà mẫu, ngay cả trượng phu Mai thị là Dương Đái Anh cũng nghĩ như thế.
Mai thị gả vào phủ Trường Hưng Hầu một năm, bà mẫu lời trong lời ngoài đều là ý tứ Mai thị trèo cao phủ Trường Hưng Hầu, đại ý chính là con thứ hai Dương Đái Anh hiện giờ tuy rằng chỉ là một chức quan nhỏ, nhưng tương lai sẽ được kế thừa tước vị, Mai thị là một nữ nhi nhà hàn lâm nghèo, về sau có thể làm Hầu phu nhân thật đúng là một bước lên tiên vân vân…… Mai thị thường xuyên bị bà mẫu làm cho tức giận đến đau đầu, nếu không phải trượng phu Dương Đái Anh đối xử với nàng còn tính ôn nhu săn sóc, gả vào phủ Trường Hưng Hầu, tuyệt đối là điều Mai thị hối hận nhất.
Lần này, cũng là Dương Đái Anh cầu Mai thị, nói chính mình chỉ có một huynh đệ đồng bào, cũng không đành lòng thấy mẫu thân lo lắng sốt ruột, bảo Mai thị phối hợp với thế tử phu nhân một chút.
"Nàng cứ đi ứng phó một chút, mẫu thân phát hiện con đường này đi không thông, tự nhiên sẽ nghỉ ngơi tâm tư."
Mai thị không chịu nổi Dương Đái Anh mềm giọng muốn nhờ, mới đồng ý đi theo bà mẫu đến nhà Trình Khanh một chuyến, trong lòng hạ quyết tâm, sau khi nhìn thấy Trình Khanh chính mình một chữ cũng sẽ không nói.
Nào biết chọn ngày không tốt, các nàng tới Trình gia, Trình Khanh đã bị người phủ công chúa phái tới đón đi.
Mai thị nhẹ nhàng thở ra, thế tử phu nhân lại chưa từ bỏ ý định, lại từ Trình gia đuổi tới phủ Trưởng công chúa!
Phủ Trưởng công chúa căn bản không chào đón nữ quyến phủ Trường Hưng Hầu tới cửa, hài tử nhà mình đều là tốt, phàm là làm chuyện xấu đều là con nhà người ta xúi giục, thế tử phu nhân Trường Hưng Hầu lúc riêng tư đã mắng Nhu Gia như vậy. Mai thị phỏng đoán, đem lập trường đổi một chút, Trưởng công chúa khẳng định cũng sẽ mắng là mấy người Dương Đái Kiệt dạy hư nữ nhi của chính mình.
Lúc này, còn tới phủ Trưởng công chúa tham gia Hội Thưởng Mai, gương mặt Mai thị nóng rát.
Mai thị nếu còn ở chung với bà mẫu thêm một lát sẽ hít thở không thông, liền nói chính mình muốn đi vào trong mai viên hít thở không khí.
Thế tử phu nhân gật đầu:
"Như vậy cũng tốt, nếu ngươi thấy Trình Khanh, hành sự cũng cơ linh chút."
Mai thị nghe mà đau lỗ tai.
Nàng họ Mai, cũng thích mai.
Hoa mai cao khiết, nở ở trong phủ công chúa cũng giống hoa mai bên vách núi, đều tỏa hương thơm ngát.
Mai thị là vì thanh tĩnh mới đi vào trong mai viên, cố tình vừa vào đã gặp Trình Khanh và Mạnh Hoài Cẩn, Mai thị âm thầm kêu không ổn, quay đầu rời đi.
Trình Khanh cũng không nghĩ tới sẽ ở phủ Trưởng công chúa thấy Mai tiểu thư bằng hữu của Dung cô cô.
—— Nhưng Mai tiểu thư chạy cái gì, chẳng lẽ chính mình hôm nay rất giống hồng thủy mãnh thú sao?
"Sư huynh."
Trình Khanh nghi ngờ chính mình nhận sai.
Mạnh Hoài Cẩn cũng nhìn thấy Mai thị.
"Đó là nữ nhi Mai hàn lâm, quan hệ thân cận cùng cô cô ngươi, nàng hình như gả vào phủ Trường Hưng Hầu, tam công tử Dương Đái Kiệt phủ Trường Hưng Hầu chính là đứng đầu trong đám con cháu huân quý muốn đuổi ngươi ra khỏi Quốc Tử Giám."
Mạnh Hoài Cẩn cũng đã gặp qua Mai tiểu thư, trí nhớ giống như hắn, gặp qua một lần liền không quên được, hắn có thể nhận ra Mai tiểu thư, Trình Khanh cũng không kỳ quái.
Trình Khanh kỳ quái chính là Mạnh Hoài Cẩn ngay cả Mai tiểu thư gả vào nhà ai cũng biết rõ ràng.
Quan tâm bằng hữu của Dung cô cô như vậy, Trình Khanh càng thêm khẳng định suy đoán của chính mình, Mạnh sư huynh nhất định là sau khi mất đi mới suy nghĩ cẩn thận tình cảm đối với Dung cô cô, đáng tiếc người c.h.ế.t không thể sống lại, đoạn tình này trở thành tiếc nuối.
"Mai tiểu thư gả vào phủ Trường Hưng Hầu, không phải là gả cho Dương Đái Kiệt chứ?"
Vậy quá đáng tiếc, quả thực là một đóa hoa nhài cắm bãi cứt trâu, Trình Khanh cảm thấy con cháu huân quý giống như Dương Đái Kiệt cam nguyện để Nhu Gia coi như chó săn, không xứng với nữ nhi hàn lâm thanh quý.
Mạnh Hoài Cẩn lắc đầu, "Gả hẳn là Dương Nhị công tử."
Nghĩ đến chuyện bà mẫu dặn dò nàng làm, Mai thị nào có tâm tình xem chê cười của Nhu Gia.
Tước vị của phủ Trường Hưng Hầu là dựa vào quân công kiếm được, hiện giờ thiên hạ thái bình, quân công không dễ kiếm, nhị thiếu gia Dương Đái Anh năm trước đã đi mưu cầu quân công, tam thiếu gia Dương Đái Kiệt dùng danh ấm tập ngạch Hầu phủ, hiện giờ ở Quốc Tử Giám đọc sách…… Không đúng, Dương Đái Kiệt đã bị Quốc Tử Giám lệnh cưỡng chế về nhà đóng cửa ăn năn, hắn đúng là thuộc đám con cháu huân quý nghe theo Nhu Gia phân phó muốn đuổi Trình Khanh rời khỏi Quốc Tử Giám!
Nhu Gia bị tước đoạt phong hào, cuộc sống của mấy người con cháu huân quý cũng rất gian nan, Hoàng Thượng không xử lý bọn họ, là bởi vì rất nhiều tính kế của bọn họ còn chưa có thực thi đã bị Trình Khanh hóa giải, nhưng có tâm tư như vậy, lúc này không có thể ức h.i.ế.p được Trình Khanh, tương lai không chuẩn cũng sẽ ức h.i.ế.p người khác.
Hoàng Thượng tuy rằng không có hạ chỉ, phàm là người trong lòng có hơi chút thông minh đều có thể minh bạch, mấy người con cháu huân quý này không thích hợp trở về Quốc Tử Giám.
Tĩnh Ninh Bá liền rất minh bạch, đánh cho Cốc Hoành Thái đến không xuống nổi giường.
Lão Hầu gia phủ Trường Hưng Hầu cũng thực tức giận, thực hiện gia pháp với cháu trai Dương Đái Kiệt xong liền bắt hắn đến từ đường tỉnh lại, trực tiếp lên tiếng nói Dương Đái Kiệt không cần về Quốc Tử Giám nữa, dù sao đi Quốc Tử Giám cũng không chăm chỉ đọc sách, phủ Trường Hưng Hầu nuôi nổi một người rảnh rỗi, nhốt ở trong phủ còn có thể thiếu gây hoạ.
Lão Hầu gia đang nổi nóng, thế tử phu nhân thập phần đau lòng con trai, không dám đối nghịch cùng cha chồng, liền đem chủ ý đánh vào Trình Khanh.
Tiểu nhi tử Dương Đái Kiệt là muốn nhằm vào Trình Khanh mới bị phạt, chỉ tưởng đuổi Trình Khanh ra khỏi Quốc Tử Giám, việc này không phải còn chưa kịp thực thi sao, cũng chưa tạo thành thương tổn chân chính cho Trình Khanh, nếu bản thân Trình Khanh nguyện ý tha thứ, dựa vào cái gì Dương Đái Kiệt không được về Quốc Tử Giám?
Thế tử phu nhân liền tưởng nhận lỗi với Trình gia, hai bên bỏ qua việc này.
Nghĩ chính là khá tốt.
Nhưng thế tử phu nhân ngay từ đầu không có trực tiếp tìm Trình Khanh, mà là tìm đến phủ Thượng Thư.
Tần thị vốn muốn cho phủ Trường Hưng Hầu mặt mũi, Trình Lục lão gia vì tranh thủ công đạo cho Trình Khanh còn ôm bệnh ở nhà ba ngày, Tần thị muốn nhận lễ của phủ Trường Hưng Hầu, vậy là không thống nhất cùng hành động của Trình Lục lão gia.
Tần thị nói chính mình là tổ mẫu không cùng chi, không thể thay thế Trình Khanh làm chủ, bảo phủ Trường Hưng Hầu vẫn nên đi tìm bản thân Trình Khanh thì hơn.
Trình Khanh chỉ là một tiểu bối, thế tử phu nhân nào kéo nổi mặt xuống đi tìm Trình Khanh xin lỗi.
Thế tử phu nhân liền xách nhị con dâu Mai thị ra tới.
Mất công thế tử phu nhân nghĩ ra, bảo con dâu chính mình đi xin lỗi một ngoại nam, lý do là Mai thị trước kia chơi thân với Trình Dung, Trình Khanh xem như cháu trai họ của Trình Dung, thấy Mai thị phải đối đãi như nửa trưởng bối, nam nữ đại phòng gì đó không cần để ý như vậy…… Thế tử phu nhân còn có hơi chút tâm tư, cảm thấy một phụ nhân trẻ tuổi xin lỗi, Trình Khanh sẽ ngượng ngùng nói không tha thứ.
Mai thị thật đúng là đã từng gặp qua Trình Khanh.
Đó là hai năm trước, ở linh đường của bạn tốt Dung nương.
Nghĩ đến bà mẫu ngay cả hữu nghị giữa chính mình và Dung nương cũng phải lợi dụng, Mai thị liền vạn phần kháng cự.
Làm chuyện sai tiếp thu trừng phạt là đúng, người không cho đệ đệ của phu quân đi Quốc Tử Giám chính là Vương Tế Tửu, là lão Hầu gia, là Hoàng Thượng, không đi tìm ba người này cầu tình, lại đi tìm Trình Khanh, còn không phải là muốn ức h.i.ế.p Trình Khanh trẻ tuổi mặt non sao?
Bị bà mẫu điểm danh, Mai thị căn bản không nghĩ làm chuyện này.
Nhưng đây không chỉ có là chủ ý của bà mẫu, ngay cả trượng phu Mai thị là Dương Đái Anh cũng nghĩ như thế.
Mai thị gả vào phủ Trường Hưng Hầu một năm, bà mẫu lời trong lời ngoài đều là ý tứ Mai thị trèo cao phủ Trường Hưng Hầu, đại ý chính là con thứ hai Dương Đái Anh hiện giờ tuy rằng chỉ là một chức quan nhỏ, nhưng tương lai sẽ được kế thừa tước vị, Mai thị là một nữ nhi nhà hàn lâm nghèo, về sau có thể làm Hầu phu nhân thật đúng là một bước lên tiên vân vân…… Mai thị thường xuyên bị bà mẫu làm cho tức giận đến đau đầu, nếu không phải trượng phu Dương Đái Anh đối xử với nàng còn tính ôn nhu săn sóc, gả vào phủ Trường Hưng Hầu, tuyệt đối là điều Mai thị hối hận nhất.
Lần này, cũng là Dương Đái Anh cầu Mai thị, nói chính mình chỉ có một huynh đệ đồng bào, cũng không đành lòng thấy mẫu thân lo lắng sốt ruột, bảo Mai thị phối hợp với thế tử phu nhân một chút.
"Nàng cứ đi ứng phó một chút, mẫu thân phát hiện con đường này đi không thông, tự nhiên sẽ nghỉ ngơi tâm tư."
Mai thị không chịu nổi Dương Đái Anh mềm giọng muốn nhờ, mới đồng ý đi theo bà mẫu đến nhà Trình Khanh một chuyến, trong lòng hạ quyết tâm, sau khi nhìn thấy Trình Khanh chính mình một chữ cũng sẽ không nói.
Nào biết chọn ngày không tốt, các nàng tới Trình gia, Trình Khanh đã bị người phủ công chúa phái tới đón đi.
Mai thị nhẹ nhàng thở ra, thế tử phu nhân lại chưa từ bỏ ý định, lại từ Trình gia đuổi tới phủ Trưởng công chúa!
Phủ Trưởng công chúa căn bản không chào đón nữ quyến phủ Trường Hưng Hầu tới cửa, hài tử nhà mình đều là tốt, phàm là làm chuyện xấu đều là con nhà người ta xúi giục, thế tử phu nhân Trường Hưng Hầu lúc riêng tư đã mắng Nhu Gia như vậy. Mai thị phỏng đoán, đem lập trường đổi một chút, Trưởng công chúa khẳng định cũng sẽ mắng là mấy người Dương Đái Kiệt dạy hư nữ nhi của chính mình.
Lúc này, còn tới phủ Trưởng công chúa tham gia Hội Thưởng Mai, gương mặt Mai thị nóng rát.
Mai thị nếu còn ở chung với bà mẫu thêm một lát sẽ hít thở không thông, liền nói chính mình muốn đi vào trong mai viên hít thở không khí.
Thế tử phu nhân gật đầu:
"Như vậy cũng tốt, nếu ngươi thấy Trình Khanh, hành sự cũng cơ linh chút."
Mai thị nghe mà đau lỗ tai.
Nàng họ Mai, cũng thích mai.
Hoa mai cao khiết, nở ở trong phủ công chúa cũng giống hoa mai bên vách núi, đều tỏa hương thơm ngát.
Mai thị là vì thanh tĩnh mới đi vào trong mai viên, cố tình vừa vào đã gặp Trình Khanh và Mạnh Hoài Cẩn, Mai thị âm thầm kêu không ổn, quay đầu rời đi.
Trình Khanh cũng không nghĩ tới sẽ ở phủ Trưởng công chúa thấy Mai tiểu thư bằng hữu của Dung cô cô.
—— Nhưng Mai tiểu thư chạy cái gì, chẳng lẽ chính mình hôm nay rất giống hồng thủy mãnh thú sao?
"Sư huynh."
Trình Khanh nghi ngờ chính mình nhận sai.
Mạnh Hoài Cẩn cũng nhìn thấy Mai thị.
"Đó là nữ nhi Mai hàn lâm, quan hệ thân cận cùng cô cô ngươi, nàng hình như gả vào phủ Trường Hưng Hầu, tam công tử Dương Đái Kiệt phủ Trường Hưng Hầu chính là đứng đầu trong đám con cháu huân quý muốn đuổi ngươi ra khỏi Quốc Tử Giám."
Mạnh Hoài Cẩn cũng đã gặp qua Mai tiểu thư, trí nhớ giống như hắn, gặp qua một lần liền không quên được, hắn có thể nhận ra Mai tiểu thư, Trình Khanh cũng không kỳ quái.
Trình Khanh kỳ quái chính là Mạnh Hoài Cẩn ngay cả Mai tiểu thư gả vào nhà ai cũng biết rõ ràng.
Quan tâm bằng hữu của Dung cô cô như vậy, Trình Khanh càng thêm khẳng định suy đoán của chính mình, Mạnh sư huynh nhất định là sau khi mất đi mới suy nghĩ cẩn thận tình cảm đối với Dung cô cô, đáng tiếc người c.h.ế.t không thể sống lại, đoạn tình này trở thành tiếc nuối.
"Mai tiểu thư gả vào phủ Trường Hưng Hầu, không phải là gả cho Dương Đái Kiệt chứ?"
Vậy quá đáng tiếc, quả thực là một đóa hoa nhài cắm bãi cứt trâu, Trình Khanh cảm thấy con cháu huân quý giống như Dương Đái Kiệt cam nguyện để Nhu Gia coi như chó săn, không xứng với nữ nhi hàn lâm thanh quý.
Mạnh Hoài Cẩn lắc đầu, "Gả hẳn là Dương Nhị công tử."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.