Ai Bảo Nữ Nhi Không Làm Nên Việc Lớn
Chương 291
Thanh Bảo Trang
09/08/2024
Nếu về sau chính phi của hắn ức h.i.ế.p Chân Chân biểu muội, hắn tuyệt sẽ không bỏ qua cho đối phương.
Chân Chân biểu muội tuy là trắc phi, ở trong lòng hắn mới là thê, ai cũng đừng nghĩ lướt qua Chân Chân biểu muội.
Ngày sau, nếu hắn có thể đăng…… Chưa chắc không có cơ hội bình định.
Tứ hoàng tử nói rất nhiều lời dỗ Kiều Ánh Chân, mặt mày Kiều Ánh Chân trước sau mang theo một tia sầu, tứ hoàng tử vì dời đi lực chú ý của Kiều Ánh Chân, chủ động nhắc tới Trình Khanh:
"Hiện giờ đối ngoại nói là tỳ nữ Kiều gia đi lạc, nên không tiện đi cảm kích Trình giải nguyên, nể tình gia đinh Trình giải nguyên đã cứu ngươi, ta sẽ cho bọn họ một hồi phú quý!"
Tứ hoàng tử nhớ tới việc này cũng nghĩ mà sợ.
Hộ vệ Kiều gia hơn phân nửa đều bị thương, lúc ấy đã không làm được việc.
Nếu không phải hộ vệ Trình gia đuổi theo, đạo tặc có thể hoàn toàn huỷ hoại Chân Chân biểu muội hay không?
Kiều Ánh Chân nhẹ nhàng gật đầu, "Ở Đại Từ Bi Tự, ta cũng gặp qua nữ quyến Trình gia, nhìn qua thực dễ ở chung, ta có tâm cùng các nàng thân cận, mẫu thân lại nói ta quá dễ dàng tin tưởng người."
Tứ hoàng tử dỗ dành nàng: "Ngươi có một đôi tuệ nhãn, sao sẽ nhìn lầm người? Ngươi về sau muốn làm cái gì thì cứ làm, đừng nghe mợ và người khác nói cái gì, ngươi nhìn thấy nữ quyến Trình gia là mẫu thân và các tỷ tỷ Trình giải nguyên, Trình giải nguyên này chắc chắn sẽ có tên trên bảng vàng, ngươi cùng Trình gia nữ quyến lui tới không mất thân phận."
Trình Khanh tuy đắc tội Trưởng công chúa, lại làm tên của mình được Hoàng Thượng nhớ kỹ, họa phúc đều có, tứ hoàng tử có loại dự cảm tương lai tiền đồ của Trình Khanh sẽ không kém!
A, dù có kém chút, chính mình cũng nên đẩy Trình Khanh một phen.
Kiều Ánh Chân xảy ra chuyện, Trưởng công chúa là đối tượng thứ nhất tứ hoàng tử hoài nghi.
Địch nhân của địch nhân, tứ hoàng tử cảm thấy có thể thử làm bằng hữu.
Tứ hoàng tử nói Kiều Ánh Chân cùng Trình gia nữ quyến lui tới không mất thân phận, biểu tình Kiều Ánh Chân buồn bã, nói lại dễ nghe, trắc phi chính là thiếp, nàng là người đã sắp phải làm thiếp, còn nói thân phận gì?
Chỉ cầu nữ quyến Trình gia không xem thường nàng là tốt rồi!
Vì không khiến cho tứ hoàng tử lo lắng, Kiều Ánh Chân cũng miễn cưỡng khởi động hứng thú: "Vậy chờ lễ cập kê của ta, sẽ mời hai vị tỷ tỷ Trình gia tới xem lễ."
Tứ hoàng tử cười nói tốt, ước gì Kiều Ánh Chân có thể có chút việc làm, sớm ngày xua tan khói mù bị bọn cướp bắt đi.
Kiều phu nhân đối với việc nữ nhi làm trắc phi hãy còn không cam lòng, gặp tai họa bất ngờ này thậm chí có chút si ngốc, dù cho tứ hoàng tử giải thích việc này không quan hệ cùng Trình Khanh, bởi vì không có chứng cứ là Trưởng công chúa làm, tứ hoàng tử cũng giấu đi suy đoán của chính mình không đề cập, Kiều phu nhân trong lòng liền vẫn luôn cắm một cây kim, lòng luôn nghi ngờ là bị Trình Khanh liên lụy…… Kỳ thật chính là không dũng khí đi gánh vác tự trách và áy náy khi Kiều Ánh Chân bị bắt đi.
Nếu có thể nhịn một chút, không cần quá sớm đắc ý dào dạt đi lễ phật tạ thần, kẻ xấu cũng không bắt được cơ hội làm hỏng danh tiết Kiều Ánh Chân.
Kiều Ánh Chân từ hoàng tử chính phi biến thành trắc phi làm cho Kiều phu nhân đau lòng hơn là Kiều phu nhân bị cắt tai.
Kiều Tam Nương rúc vào bên người Kiều phu nhân cũng không ngừng tự trách, cũng vì tương lai của muội muội Kiều Ánh Chân biểu lộ lo lắng: "Cũng không biết Hoàng Thượng sẽ chỉ quý nữ nhà ai làm tứ hoàng phi, tính tình muội muội có thể tranh được tứ hoàng phi tương lai không?"
Kiều phu nhân càng thêm sầu lo.
Đúng vậy, tính tình Chân tỷ nhi có thể khiến Ninh phi và tứ hoàng tử thích, lại thật sự không thích hợp tranh đấu hậu trạch.
Kiều phu nhân lẩm bẩm nói: "Vì Chân tỷ nhi về sau không bị ức hiếp, chính phi của tứ hoàng tử cần phải chọn thật cẩn thận."
Kiều Tam Nương dùng sức gật đầu, "Chúng ta sớm làm tính toán, muội muội bên kia mới có bảo đảm."
Kiều phu nhân nhìn khuôn mặt tú mỹ của đại nữ nhi, trong đầu bỗng nhiên toát ra một ý tưởng lớn mật—— nếu chính phi cũng là người Kiều gia, hai chị em cùng thờ một phu quân, không chỉ có thể nâng đỡ lẫn nhau, cũng có thể bảo đảm con nối dõi của tứ hoàng tử là do bụng nữ nhân Kiều gia sinh ra.
Ý niệm này Kiều phu nhân trước kia chưa bao giờ nghĩ tới, hiện giờ tình thế đặc thù, một khi đã toát ra, Kiều phu nhân liền không áp về được.
Có thể được việc hay không, còn phải đệ thẻ bài tiến cung bàn bạc cùng Ninh phi nương nương mới được.
……
Trước khi yết bảng thi hội một ngày.
Lễ Bộ thị lang và Mai hàn lâm đều là quan chủ khảo thi hội, trước mặt hai người bày hai bài thi.
Đối với việc chọn ai làm Hội Nguyên, Chương thị lang và Mai hàn lâm có tranh chấp.
Hai người ai cũng không nhượng bộ, giằng co không xong, nhóm giám khảo cũng phân thành hai phái, có người duy trì Chương thị lang, cũng có người tán đồng Mai hàn lâm.
Thi hội do Lễ Bộ chủ trì, Chương thị lang và Mai hàn lâm chậm chạp không thể tuyển ra Hội Nguyên, còn kinh động Lễ Bộ thượng thư.
Chương thị lang so với Mai hàn lâm trẻ hơn vài tuổi, không đến 40 đã làm Thị Lang tam phẩm, trong tính cách hãy còn nhuệ khí, thích văn chương sắc nhọn có tâm tiến thủ, Mai hàn lâm ở Hàn Lâm Viện ngây người mười năm, dù có nhiều nhuệ khí cũng đã bị bào mòn, càng thích văn chương tứ bình bát ổn hơn.
Bởi vậy hai người giằng co không dứt, Lễ Bộ thượng thư ra mặt điều tiết cũng vô dụng.
Lễ Bộ thượng thư cũng không thể lướt qua Chương thị lang và Mai hàn lâm đi làm quyết định, rốt cuộc hai người này mới là quan chủ khảo thi hội.
Thượng Thư đại nhân đề nghị trình bài thi của hai cử nhân lên ngự tiền, để Hoàng Thượng định đoạt, Chương thị lang và Mai hàn lâm đều tỏ vẻ tán đồng.
Hoàng Thượng xem qua hai bài thi, đưa ra đánh giá là hai cử nhân trình độ chẳng phân biệt, sàn sàn như nhau.
Bài thi đã trình lên ngự tiền, tự nhiên không cần lại che đấu danh tính, hoàng đế đối với lựa chọn của Mai hàn lâm có chút khó hiểu:
"Trẫm nhớ rõ Mai ái khanh cũng là nhân sĩ Tuyên Đô, sao không có tâm tư dìu dắt đồng hương?"
"Hồi bẩm bệ hạ, vi thần nhận được thánh ân có thể làm quan chủ khảo thi hội, không dám cô phụ tín nhiệm của bệ hạ, sao có thể vì đồng hương mà vi phạm bản tâm!"
Câu trả lời của Mai hàn lâm làm trên mặt hoàng đế có tươi cười.
Chương thị lang cũng có chuyện muốn nói, hoàng đế gật đầu, Chương thị lang liền không khách khí quở trách Mai hàn lâm một trân.
Chỉ có Mai hàn lâm ngươi là thần tử trung tâm, người khác đều là gian nịnh sao?
Chương thị lang tỏ vẻ chính mình cũng không dám cô phụ thánh ân, đây tuyệt đối là đứng trên lập trường công chính tuyển chọn nhân tài cho triều đình.
"Mai hàn lâm vì thanh danh của chính mình nên không chọn cử tử Tuyên Đô làm Hội Nguyên, thật là……"
Chương thị lang cũng chỉ kém chỉ vào cái mũi Mai hàn lâm mắng hắn mua danh chuộc tiếng.
Mai hàn lâm không cãi cọ cùng Chương thị lang, lại vẫn cứ kiên trì lựa chọn của chính mình, hoàng đế trấn an từng người vài câu, tự mình lấy ngự bút vòng định một phần bài thi.
"Hai vị ái khanh có dị nghị gì không?"
Chương thị lang đại hỉ, hoàng đế lựa chọn giống hắn!
"Vi thần cũng không dị nghị."
Thần sắc Mai hàn lâm có chút miễn cưỡng, cũng tỏ vẻ nguyện ý nghe thánh thượng.
"Việc này đã giải quyết, Lễ Bộ ngày mai đúng giờ yết bảng."
"Thần tuân chỉ!"
Rời đi Càn Thanh cung, Chương thị lang cũng chưa nói gì, thẳng đến khi ra khỏi cửa cung, Chương thị lang mới đắc ý gọi Mai hàn lâm lại, "Mai đại nhân, chúng ta làm thần tử quan trọng nhất là vì Hoàng Thượng phân ưu, ngươi nói có phải hay không? Thánh Thượng cần phải có một Hội Nguyên như vậy, văn võ cả triều cũng vui mừng, Mai đại nhân hà tất hành xử khác người!"
"Chương thị lang, ngươi đây là suy đoán thánh tâm mà hành sự, cũng không phải công bằng tuyển sĩ, ngươi…… Ai!"
Chân Chân biểu muội tuy là trắc phi, ở trong lòng hắn mới là thê, ai cũng đừng nghĩ lướt qua Chân Chân biểu muội.
Ngày sau, nếu hắn có thể đăng…… Chưa chắc không có cơ hội bình định.
Tứ hoàng tử nói rất nhiều lời dỗ Kiều Ánh Chân, mặt mày Kiều Ánh Chân trước sau mang theo một tia sầu, tứ hoàng tử vì dời đi lực chú ý của Kiều Ánh Chân, chủ động nhắc tới Trình Khanh:
"Hiện giờ đối ngoại nói là tỳ nữ Kiều gia đi lạc, nên không tiện đi cảm kích Trình giải nguyên, nể tình gia đinh Trình giải nguyên đã cứu ngươi, ta sẽ cho bọn họ một hồi phú quý!"
Tứ hoàng tử nhớ tới việc này cũng nghĩ mà sợ.
Hộ vệ Kiều gia hơn phân nửa đều bị thương, lúc ấy đã không làm được việc.
Nếu không phải hộ vệ Trình gia đuổi theo, đạo tặc có thể hoàn toàn huỷ hoại Chân Chân biểu muội hay không?
Kiều Ánh Chân nhẹ nhàng gật đầu, "Ở Đại Từ Bi Tự, ta cũng gặp qua nữ quyến Trình gia, nhìn qua thực dễ ở chung, ta có tâm cùng các nàng thân cận, mẫu thân lại nói ta quá dễ dàng tin tưởng người."
Tứ hoàng tử dỗ dành nàng: "Ngươi có một đôi tuệ nhãn, sao sẽ nhìn lầm người? Ngươi về sau muốn làm cái gì thì cứ làm, đừng nghe mợ và người khác nói cái gì, ngươi nhìn thấy nữ quyến Trình gia là mẫu thân và các tỷ tỷ Trình giải nguyên, Trình giải nguyên này chắc chắn sẽ có tên trên bảng vàng, ngươi cùng Trình gia nữ quyến lui tới không mất thân phận."
Trình Khanh tuy đắc tội Trưởng công chúa, lại làm tên của mình được Hoàng Thượng nhớ kỹ, họa phúc đều có, tứ hoàng tử có loại dự cảm tương lai tiền đồ của Trình Khanh sẽ không kém!
A, dù có kém chút, chính mình cũng nên đẩy Trình Khanh một phen.
Kiều Ánh Chân xảy ra chuyện, Trưởng công chúa là đối tượng thứ nhất tứ hoàng tử hoài nghi.
Địch nhân của địch nhân, tứ hoàng tử cảm thấy có thể thử làm bằng hữu.
Tứ hoàng tử nói Kiều Ánh Chân cùng Trình gia nữ quyến lui tới không mất thân phận, biểu tình Kiều Ánh Chân buồn bã, nói lại dễ nghe, trắc phi chính là thiếp, nàng là người đã sắp phải làm thiếp, còn nói thân phận gì?
Chỉ cầu nữ quyến Trình gia không xem thường nàng là tốt rồi!
Vì không khiến cho tứ hoàng tử lo lắng, Kiều Ánh Chân cũng miễn cưỡng khởi động hứng thú: "Vậy chờ lễ cập kê của ta, sẽ mời hai vị tỷ tỷ Trình gia tới xem lễ."
Tứ hoàng tử cười nói tốt, ước gì Kiều Ánh Chân có thể có chút việc làm, sớm ngày xua tan khói mù bị bọn cướp bắt đi.
Kiều phu nhân đối với việc nữ nhi làm trắc phi hãy còn không cam lòng, gặp tai họa bất ngờ này thậm chí có chút si ngốc, dù cho tứ hoàng tử giải thích việc này không quan hệ cùng Trình Khanh, bởi vì không có chứng cứ là Trưởng công chúa làm, tứ hoàng tử cũng giấu đi suy đoán của chính mình không đề cập, Kiều phu nhân trong lòng liền vẫn luôn cắm một cây kim, lòng luôn nghi ngờ là bị Trình Khanh liên lụy…… Kỳ thật chính là không dũng khí đi gánh vác tự trách và áy náy khi Kiều Ánh Chân bị bắt đi.
Nếu có thể nhịn một chút, không cần quá sớm đắc ý dào dạt đi lễ phật tạ thần, kẻ xấu cũng không bắt được cơ hội làm hỏng danh tiết Kiều Ánh Chân.
Kiều Ánh Chân từ hoàng tử chính phi biến thành trắc phi làm cho Kiều phu nhân đau lòng hơn là Kiều phu nhân bị cắt tai.
Kiều Tam Nương rúc vào bên người Kiều phu nhân cũng không ngừng tự trách, cũng vì tương lai của muội muội Kiều Ánh Chân biểu lộ lo lắng: "Cũng không biết Hoàng Thượng sẽ chỉ quý nữ nhà ai làm tứ hoàng phi, tính tình muội muội có thể tranh được tứ hoàng phi tương lai không?"
Kiều phu nhân càng thêm sầu lo.
Đúng vậy, tính tình Chân tỷ nhi có thể khiến Ninh phi và tứ hoàng tử thích, lại thật sự không thích hợp tranh đấu hậu trạch.
Kiều phu nhân lẩm bẩm nói: "Vì Chân tỷ nhi về sau không bị ức hiếp, chính phi của tứ hoàng tử cần phải chọn thật cẩn thận."
Kiều Tam Nương dùng sức gật đầu, "Chúng ta sớm làm tính toán, muội muội bên kia mới có bảo đảm."
Kiều phu nhân nhìn khuôn mặt tú mỹ của đại nữ nhi, trong đầu bỗng nhiên toát ra một ý tưởng lớn mật—— nếu chính phi cũng là người Kiều gia, hai chị em cùng thờ một phu quân, không chỉ có thể nâng đỡ lẫn nhau, cũng có thể bảo đảm con nối dõi của tứ hoàng tử là do bụng nữ nhân Kiều gia sinh ra.
Ý niệm này Kiều phu nhân trước kia chưa bao giờ nghĩ tới, hiện giờ tình thế đặc thù, một khi đã toát ra, Kiều phu nhân liền không áp về được.
Có thể được việc hay không, còn phải đệ thẻ bài tiến cung bàn bạc cùng Ninh phi nương nương mới được.
……
Trước khi yết bảng thi hội một ngày.
Lễ Bộ thị lang và Mai hàn lâm đều là quan chủ khảo thi hội, trước mặt hai người bày hai bài thi.
Đối với việc chọn ai làm Hội Nguyên, Chương thị lang và Mai hàn lâm có tranh chấp.
Hai người ai cũng không nhượng bộ, giằng co không xong, nhóm giám khảo cũng phân thành hai phái, có người duy trì Chương thị lang, cũng có người tán đồng Mai hàn lâm.
Thi hội do Lễ Bộ chủ trì, Chương thị lang và Mai hàn lâm chậm chạp không thể tuyển ra Hội Nguyên, còn kinh động Lễ Bộ thượng thư.
Chương thị lang so với Mai hàn lâm trẻ hơn vài tuổi, không đến 40 đã làm Thị Lang tam phẩm, trong tính cách hãy còn nhuệ khí, thích văn chương sắc nhọn có tâm tiến thủ, Mai hàn lâm ở Hàn Lâm Viện ngây người mười năm, dù có nhiều nhuệ khí cũng đã bị bào mòn, càng thích văn chương tứ bình bát ổn hơn.
Bởi vậy hai người giằng co không dứt, Lễ Bộ thượng thư ra mặt điều tiết cũng vô dụng.
Lễ Bộ thượng thư cũng không thể lướt qua Chương thị lang và Mai hàn lâm đi làm quyết định, rốt cuộc hai người này mới là quan chủ khảo thi hội.
Thượng Thư đại nhân đề nghị trình bài thi của hai cử nhân lên ngự tiền, để Hoàng Thượng định đoạt, Chương thị lang và Mai hàn lâm đều tỏ vẻ tán đồng.
Hoàng Thượng xem qua hai bài thi, đưa ra đánh giá là hai cử nhân trình độ chẳng phân biệt, sàn sàn như nhau.
Bài thi đã trình lên ngự tiền, tự nhiên không cần lại che đấu danh tính, hoàng đế đối với lựa chọn của Mai hàn lâm có chút khó hiểu:
"Trẫm nhớ rõ Mai ái khanh cũng là nhân sĩ Tuyên Đô, sao không có tâm tư dìu dắt đồng hương?"
"Hồi bẩm bệ hạ, vi thần nhận được thánh ân có thể làm quan chủ khảo thi hội, không dám cô phụ tín nhiệm của bệ hạ, sao có thể vì đồng hương mà vi phạm bản tâm!"
Câu trả lời của Mai hàn lâm làm trên mặt hoàng đế có tươi cười.
Chương thị lang cũng có chuyện muốn nói, hoàng đế gật đầu, Chương thị lang liền không khách khí quở trách Mai hàn lâm một trân.
Chỉ có Mai hàn lâm ngươi là thần tử trung tâm, người khác đều là gian nịnh sao?
Chương thị lang tỏ vẻ chính mình cũng không dám cô phụ thánh ân, đây tuyệt đối là đứng trên lập trường công chính tuyển chọn nhân tài cho triều đình.
"Mai hàn lâm vì thanh danh của chính mình nên không chọn cử tử Tuyên Đô làm Hội Nguyên, thật là……"
Chương thị lang cũng chỉ kém chỉ vào cái mũi Mai hàn lâm mắng hắn mua danh chuộc tiếng.
Mai hàn lâm không cãi cọ cùng Chương thị lang, lại vẫn cứ kiên trì lựa chọn của chính mình, hoàng đế trấn an từng người vài câu, tự mình lấy ngự bút vòng định một phần bài thi.
"Hai vị ái khanh có dị nghị gì không?"
Chương thị lang đại hỉ, hoàng đế lựa chọn giống hắn!
"Vi thần cũng không dị nghị."
Thần sắc Mai hàn lâm có chút miễn cưỡng, cũng tỏ vẻ nguyện ý nghe thánh thượng.
"Việc này đã giải quyết, Lễ Bộ ngày mai đúng giờ yết bảng."
"Thần tuân chỉ!"
Rời đi Càn Thanh cung, Chương thị lang cũng chưa nói gì, thẳng đến khi ra khỏi cửa cung, Chương thị lang mới đắc ý gọi Mai hàn lâm lại, "Mai đại nhân, chúng ta làm thần tử quan trọng nhất là vì Hoàng Thượng phân ưu, ngươi nói có phải hay không? Thánh Thượng cần phải có một Hội Nguyên như vậy, văn võ cả triều cũng vui mừng, Mai đại nhân hà tất hành xử khác người!"
"Chương thị lang, ngươi đây là suy đoán thánh tâm mà hành sự, cũng không phải công bằng tuyển sĩ, ngươi…… Ai!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.