Chương 31
Cúc Tiên
27/08/2015
Tôi nhanh chóng kéo Gia Kỳ đến quán cà phê Lee Mountain để xem màn
kịch của ông cậu. Hình như quán cà phê này nghịt người, thậm chí còn hết chỗ để ngồi. Thỉnh thoảng có những khách hàng vô tư nói rằng “tôi không cần chỗ ngồi, chỉ cần cho tôi một tách cà phe hoặc đồ uống gì đó là
được, tôi chỉ cần ngồi cạnh người đàn ông đằng kia”
Đưa mắt nhìn đến bàn, tôi nhận ra hình dáng quen thuộc.Gia Kỳ kéo tôi đứng chúi vào một góc để quan sát tình hình
Tôi dám chắc rằng quán cà phê này phải cảm tạ ông cậu tôi vì nhờ có cậu thì mấy kẻ tò mò kia mới nhanh chân đến đặt bàn trước chúng tôi
Tôi ngước lên trời than thầm “tại sao những kẻ có nhan sắc, đăng chỉ vài dòng đơn giản trên trang web mà cũng có thể gây bão là sao?”
Tiếng nhạc du dương cất lên, tôi chăm chăm nhìn vào bàn của ông cậu, không quên dặn cô phục vụ đặt máy nghe nén mini vào chân ông cậu.Côn nhận, chỉ mở miệng nhờ thôi mà cô phục vụ kia đã nuốt trắng được 500k của Gia Kỳ.
Khốn kiếp, sao cô ta không đi ăn cướp luôn đi, giả vờ làm phục vụ lương thiện làm chi
A,bắt đầu rồi, bắt đầu rồi, là tiếng bà cô
“Anh muốn sao”
“Câu này tôi hỏi em mới phải, em muốn sao?”
“ Anh..Anh…”
“Như Tố à, anh đây!”
“Hừ,đồ vô sỉ nhà anh, sao anh dám viết bậy viết bạ lên trang web, hả?”
“Ý, em nhắc anh mới nhớ, em coi,tình cảm của anh là thật lòng, em không nên từ chối làm gì. Em bảo anh em là cảnh sát hả? Chị gái anh cũng là cảnh sát nha, xem ra chúng ta rất môn đăng hộ đối!”
“Mẹ kiếp! Anh có ngậm cái mồm của anh lại không hả? Anh đúng là vô sỉ, mặt dày, anh nghĩ anh là ai mà tôi phải sợ những lời đe dọa của anh?”
“Cô giáo Như Tố à, em đừng quên em là giáo viên, em không thể chửi tục được,học sinh nghe được chúng nó lại bảo là do em dạy đấy.Em hỏi anh là ai mà dám dọa em à? Anh là Tô Thành, là Lâm Tô Thành! Anh dĩ nhiên không có đủ sức để đuổi việc hiệu trưởng nơi em đang làm việc nhưng anh đủ sức khiến em phải nghỉ việc,anh không phải khủng bố mà ném bom hay mua xăng đốt nhà em nhưng anh đủ sức khiến nhà em bị giải tỏa. Vậy, em nghĩ anh là ai mà không dám dọa em?”
“Anh..anh thật bỉ ổi, vô liêm sỉ?”
“Tôi bỉ ổi? Bỉ ổi bằng việc bố em đã ăn hối lộ không, tôi vô liêm sỉ, vô liêm sỉ bằng chuyện mẹ em biết người ta có vợ, có con rồi mà vẫn đi dụ dỗ không? Như Tố, em đừng tự sỉ vả mình như thế? Em ngoài việc làm bạn gái anh ra, em không còn lựa chọn nào nữa đâu.Cả ông anh họ của em nữa, dĩ nhiên, anh ta không bị cách chức nếu em đồng ý làm bạn gái anh”
“Anh, anh dám điều tra tôi”
“ồ không, anh không điều tra em, anh chỉ tìm hiểu cuộc sống phong phú của gia đình em mà thôi”
Mặt bà cô tím tái rồi chuyển sang trắng bệch, có lẽ không chịu đựng được nữa, bà cô đập mạnh vào bàn, chỉ thẳng tay vào mặt ông cậu, hét lên
“Rốt cuộc anh muốn tôi phải làm sao?”
Ông cạu nở nụ cười ranh mãnh “Chẳng phải anh nói rồi sao, chỉ cần em làm bạn gái anh”
“Được!”bà cô hít thật mạnh, gật đầu “Chỉ cần anh buông tha cho người nhà tôi, tôi sẽ làm bạn gái anh!”
Haizz, lưới tình lồng lộng tuy thưa nhưn khó lọt. Bà cô ơi bà cô, dù bà cô có thông minh,tài trí, lạnh lùng như băng ngàn năm thì cô cũng không thể địch nổi ông cậu cực phẩm của em đâu.Ở Bắc Kinh, biết bao nhiêu phụ nữ đẹp hơn cô, quyến rũ hơn cô, tài giỏi hơn cô cũng chỉ bại trong tay ông cậu Lâm Tô Thành này của em
Tôi ngán ngẩm không muốn biết kết quả nữa,kẻ ngu cũng đoán được kết cục của câu chuyện này
Gia Kỳ tinh quái nhìn tôi, nở nụ cười tinh quái “Cậu thấy chiêu này đọc không? Nhờ một phần lớn công đào tạo của tôi đó”
Tôi khinh bỉ đồng chí nào đó “Quả nhiên,mấy trò biến thái này không phải cậu thì tôi cũng thấy lạ, làm sao mà ông cậu biết rõ gia cảnh nhà bà cô đến vậy?”
Đồng chí nào đó mặt dày nói “Không sao, quá trình không quan trọng, quan trọng là kết quả, ha ha!”
Nói chuyện với tên biến thái này có lúc thần kinh của tôi bị viêm mất
Tôi không thèm nói chuyện với hắn, quay ngoắt đi thì bị một bàn tay nào đó giữ lại
“Cậu định đi đâu?”
Tôi hừ mũi,nói “Cái gì cậu cũng có thể quản lí tôi nhưng đi vệ sinh thì, xin lỗi, tôi không thể để cậu quản được!”
Hắn đỏ mặt im lặng
Tôi cũng không thấy lạ trước thái độ của hắn, ai bảo hắn chọc vào ổ kiến lửa là tôi
Đi đến nhà vệ sinh, tôi đang định bước vào thì bất chợt gặp Hoàng Quân. Từ hôm gặp Hoàng Quân ở sân trường lúc đợi ông cậu đàm phán với cô Như Tố, hôm nay, tôi trùng hợp gặp lại cậu, tuy có hơi mất mặt nhưng ít nhất được gặp lại cậu là vui rồi
Tôi dơ tay chào thì Hoàng Quân bơ tôi, đi thẳng. Tôi đâu phải ác quỷ mà né tôi, bực mình,t ôi liền đi theo cậu ta xem cậu ta định trốn đi đâu
Tôi khựng lại. Phía bàn gần vòi nước, tôi thấy chị Mai đang ngồi nói chuyện với Hoàng Quân.
Quái lạ, chị và Hoàng Quân có chuyện gì để nói, không lẽ hai người họ quen nhau?
Chị Mai mới từ Mỹ về chưa bao lâu mà? À, trước đây Hoàng Quân cũng từng đi Mỹ, nghe nói cậu ta ở bên Mỹ học rất tốt.Nhưng sao cậu ta lại về Việt nam, không lẽ giữa hai người bọn họ có chuyện gì?
“Hoàng Quân không phải là người tốt, em nên tránh xa hắn ta ra”
Thế mà giờ đây, chính chị lại có liên quan đến Hoàng Quân.Hóa ra, chị khuyên tôi nên tránh xa Quân là để chị với cậu ta được ở bên cạnh nhau sao?
Cổ họng tôi trào lên một chất gì đó khiến tôi nghẹn ắng.Không phỉ tôi đã hứa với Gia Kỳ không quan tâm ai khác sao, giờ tôi đang nghĩ gì thế?
Gia Kỳ nói đúng, có lẽ, trên đời này, ngoài hắn ra sẽ không còn ai đối xử với tôi tốt như hắn
“Tiểu Khuê, đứng đó làm gì, không lẽ ngủ quên trong nhà vệ sinh”
Gia Kỳ
Tôi ứa nước mắt, đột nhiên rất muốn ôm lấy hắn. Vòng tay của hắn ấm thật,thoang thoảng có mùi hương nhài rất dịu nhẹ. Tôi ôm hắn thật chặt, dụi cằm vào ngực hắn
“Sao vậy, không lẽ cậu vào nhầm nhà vệ sinh?”
Tôi ngước lên nhìn hắn, nhăn mặt “Đang lãng mạn, cái gì mà vào nhầm nhà veej sinh, có cậu mới vào nhầm nhà vệ sinh!” rồi tiếp tục ôm hăn thật chặt
Tôi không biết tôi ôm hắn để làm gì, nhưng tôi thích cái cảm giác này
Mùi hoa nhài nhè nhẹ, thoang thoảng, ngọt ngào quện vào mùi hương hoa sen ở quán khiến tôi ngây ngất. Tôi như chìm vào thế giới riêng của mình. Tôi không quan tâm những ánh mắt kì quái của người khác nhìn vào, lúc này, tôi chỉ muốn ôm Gia Kỳ thật lâu
Có lẽ,là lần đầu tôi chủ động ôm hắn, tôi cọ cọ mặt vào ngực hắn, nói nhỏ “Gia Kỳ, đừng bao giờ bỏ tay ra biết chưa”
Mắt Gia Kỳ chợt lóe sáng, hắn mỉm cười với tôi. Chốc chốc, mặt hắn đỏ bừng nên, hắn đưa mắt nhìn tôi rồi nhìn mọi người xung quanh. Hắn ho nhẹ vài tiếng, hắng giọng với tôi
“Tiểu Khuê, chúng ta có thể về nhà tiếp tục ôm nhau, nhưng ở nơi công cộng thế này…”
Mặt tôi bỗng nhiên đỏ bừng, tôi muốn nói với hắn một câu từ lâu lắm rồi
:Gia Kỳ, tôi muốn nói với cậu một chuện, từ lâu rồi, tôi muốn..”
Hắn đang trông chờ nhìn tôi, ánh mắt có gì đó vui mừng. Tôi không biết hắn đang sướng cái gì, kì thực, tôi không nhịn được nữa mà thốt lên
“Gia Kỳ, tôi muốn đi vệ sinh”
Chẳng cần biết hắn có đồng ý hay không, tôi vùng vẫy thoát khỏi lòng hắn,chạy một mạch vào nhà vệ sinh
Chương
Tôi không hề biết rằng trong lúc tôi đang ở giải quyết nỗi buồn sâu thẳm, có một đôi nam nữ đang diễn tiểu thuyết ngôn tình. Khi đi ra, tôi bất chợt nghe được giọng nói quên quen
Chị Mai “Xin lỗi, tôi là les”
Tôi thất kinh nhìn chị, không phải chứ, chị bị đồng tính sao? Không lẽ do bị chấn thương tâm lí, học hành căng thẳng sinh ra ảo tưởng hay là do epi-mark khi mang thai nên chị mới ra nông nỗi này. Trời, cái chuyện kinh thiên động địa này cũng có thể sảy ra sao
Người nam nghe được câu ấy liền cười ha ha, giong điệu có chút châm biếm
“Không sao, tôi là gay”
Ôi, hai con người này, hai người đang diễn tiểu thuyết đam mỹ đấy hả? một kẻ là gay, một kẻ là les,oa, yêu nhau quá hợp *vỗ tay hưởng ứng*
Chị Mai “Xin lỗi, tôi không yêu đồng tính luyến ái”
Hoàng Quân”ok thôi, tôi cũng không thích đồng tính luyến ái”
Mặt chị đen lại, chị cố nén kích động, nói với Hoàng Quân “Vậy thì anh hãy buông tha cho tôi đi, anh chẳng phải nói là anh không thích đồng tính luyến ái sao?”
“Anh vốn không thích đồng tính luyến ái nhưng vì em là les, anh chịu khó làm gay có sao đâu.Luật pháp cũng không cấm gay yêu les, em hiểu không?”
“Tôi không muốn hiểu, không thíc hiểu. Tôi phải nói với anh bao nhiêu lần, tôi,không,thích anh”
“Ừ, em không thích anh ..nhưng anh thích em là được mà” nhừng lại một chút, giọng điệu mang chút gian tà “ Hơn nữa, em cũng đừng mong chúng ta là người dưng.Cơ thể của anh đã bị bị em nhìn thấu,sự trong trắng, thuần khiết của anh cũng bị huyer hoại trong tay em. Em nói xem, có phải em nên chịu trách nhiệm với hành vi của mình không? Anh chưa trong 18 tuổi,còn em, em đã đủ 18 tuổi, đã trở thành một công dân theo đúng nghĩa, cho nên, em nên chịu trách nhiệm trước hành vi của mình. Em mà không chịu đồng ý lấy anh, anh sẽ kiện em tội cưỡng dâm trẻ vị thành niên…”
“Anh..tôi,tôi cưỡng bức anh bao giờ, anh đừng có mà ngậm máu phun người, ăn không nói có”
“Em mắng anh cũng được nhưng em phải lấy anh! Nếu không, anh sẽ tuyên bố cho cả trường biết việc em lột đồ của anh trước mặt bàn dân thiên hạ”
“Biến thái! Vô liêm sỉ!”
“Em đừng khen anh như thế, anh ngượng lắm! Hồi ở Mỹ, thành tích em lột đồ người ta, xem ra phụ nữ như em quả nhiên không tầm thường. Đầu tiên là con trai viện trưởng,tiếp theo là cháu cưng của tướng quân,và còn người thê thảm nhất là anh. Xem ra, em rất thèm khát được nhìn thấy cơ thể đàn ông phải không? Nếu em muốn, anh tình nguyện để em chiêm ngưỡng cơ thể anh, anh không ngại đây là lầ thứ hai đâu”
“Bimko,như vậy có ích không? Tôi sắp đính hôn với Gia Kỳ rồi, cho nên, anh từ bỏ ý định của mình đi. Làm như vậy, người tổn thương là anh, không phải tôi!”
Đính hôn? Chị sắp đính hôn với Gia Kỳ, sao tôi lại không biết
Tôi chạy một mạch đi tìm Gia Kỳ nhưng không thấy hắn đâu. Rốt cuộc hắn đi đâu rồi, hắn chốn ở đâu, tôi muốn biết tên khốn nhà hắn đang ở đâu
Chuyện quan trọng như thế mà không thèm nói với tôi một tiếng, hắn coi tôi là gì của hắn. Liệu, trong tim hắn có tôi hay không?
Tôi khù khờ quá, ngu ngơ quá, chỉ biết yêu thôi mà chẳng biết gì. Chị Mai và hắn đính hôn quả nhiên rất tốt. Từ trước đến nay, hắn đối xử với chị Mai rất tốt, chưa bao giờ nói nặng nhẹ hay tức giận với chị.Còn tôi thì sao? Tôi?
Hắn luôn dùng thái độ không tốt với tôi, tìm mọi cách trêu chọc, kể tội tôi trước mặt mama đại nhân.Thế rồi có một ngày, giữa một đám hỗn độn kia, người đầu tiên tôi nhìn thấy vẫn là hắn
Thất vọng ư? Việc quái gì tôi phải như thế cơ chứ? Hắn là gì, làm gì, tôi mặc kệ, tôi chỉ muốn biết trong trái tim hắn có tôi hay không?
Nếu trong tim hắn không có tôi, tại sao hôm ấy hắn thấy tôi đưa thư cho Hoàng Quân, hắn lại tức giận dật lấy rồi xé nát
Nếu trong tim hắn có tôi, tại vì sao hắn lại nói những lười kia? Tại sao còn muốn tôi làm fan hâm mộ duy nhất?
Ha ha, tôi ảo tưởng rồi!
Một người xuất chúng như hắn làm sao co thể để ý đến người nhiều khiếm khuyết như tôi. Nói cho cùng, tự tôi cuồng si, tự tôi biến ảo tưởng thành tình yêu
Chỉ quan tâm một chút đã rung động, chân tình một chút thì đắm say,tôi lầm, tôi đã lầm
Có thể,thứ tình cảm hắn dành cho tôi, đơn thuàn chỉ là dành cho một đứa em vợ, tôi ngu rồi, lỡ yêu hắn mất rồi, phải làm sao đây?
Sao trước đây tôi không nhận ra tình cảm tôi dành cho hắn mà đến tận bây giờ mới nhận ra
Ông trời à, người quá ác
Mưa rơi. Những giọt nước mưa lạnh lùng rơi xuống, mạnh bạo tạt vào người khiến tôi rét run. Cái lạnh da thịt làm sao lạnh bằng tim tôi lúc này. Dường như, nước mắt của tôi không bao giờ cạn, nó nhưa mưa, chảy khôn xiết
Màn đem u ám bủa vây lấy tôi. Trong đêm tối, tôi điên cuồng chạy trong mưa mà không có điểm dừng, u mê tới mức quên đường về nhà. Đầu óc tôi giờ đây trống rỗng, tôi không còn nghĩ được mình nên đi về đâu đây.
Hai chân tôi mỏi nhừ, tôi uể oải người xuống bậc thềm.Bầu trời khô khốc ngày nào cũng được nước mưa xoa dịu. Tôi thầm nhắc nhở bản thân không nên nghĩ nữa, có nghĩ thì mọi chuyện vẫn phải sảy ra theo quy luật
“Tiểu..Khuê”
Đầu tôi đau như búa bổ, tôi lờ mờ nhận ra,à, Gia Kỳ,là Gia Kỳ
“Gia Kỳ, tôi thích cậu,phải làm sao đây, tôi thích cậu mất rồi”
Tôi nghe lang lảng bên tai “ừ, tôi cho phép cậu thích tôi đấy! Bây giờ, chúng ta về nhà”
Tôi nhắm mắt lại, buông xuôi tất cả, phó mặc cho số phận
Tôi sốt mê man,đầu óc choáng váng, mi mắt nặng trịch không tài nào mở ra được.Thỉnh thoảng tôi nghe được giọng nói của mama đại nhân bên tai,có cả tiếng của papa đại nhân nữa. Chắc đùa, papa đại nhân làm sao có thể ở đây được, ông ấy đang ở miền Nam cơ mà, chắc là mơ thôi
Tôi lờ mờ nghe được chị Mai nói “Mọi chuyện tôi chưa giải quyết xong, có lẽ, chúng ta nên giải quyết sớm chuyện đính hôn thôi, cứ để như vậy nhất định Hoàng Quân sẽ cho người đến phá”
Gia Kỳ nói “Không sao đâu, có tôi ở đây, làm sao thằng đó có thể phá lễ đính hôn của chúng ta. Hơn nữa, tình hình này, Tiểu Khuê chắc ốm dài đây. Sức khỏe của cậu ấy vốn đã rất tốt nhưng vì bị dầm mưa nhiều thành ra ốm nặng”
Chị Mai “không sao, nó ốm như thế rất có lợi. Lát tôi đưa viên GH8 cho cậu, lát cho con bé uống đi. Nó có thể hôn mê rất lâu, bao giờ chúng ta giiair quyết xong thì đưa cho nó uống thuốc giải”
Miệng tôi đăng đắng, sau đó tôi chìm luôn vào giấc mộng của một mình tôi,Tôi chỉ biết, bản thân mình đã ngủ rất lâu, rất lâu
Đưa mắt nhìn đến bàn, tôi nhận ra hình dáng quen thuộc.Gia Kỳ kéo tôi đứng chúi vào một góc để quan sát tình hình
Tôi dám chắc rằng quán cà phê này phải cảm tạ ông cậu tôi vì nhờ có cậu thì mấy kẻ tò mò kia mới nhanh chân đến đặt bàn trước chúng tôi
Tôi ngước lên trời than thầm “tại sao những kẻ có nhan sắc, đăng chỉ vài dòng đơn giản trên trang web mà cũng có thể gây bão là sao?”
Tiếng nhạc du dương cất lên, tôi chăm chăm nhìn vào bàn của ông cậu, không quên dặn cô phục vụ đặt máy nghe nén mini vào chân ông cậu.Côn nhận, chỉ mở miệng nhờ thôi mà cô phục vụ kia đã nuốt trắng được 500k của Gia Kỳ.
Khốn kiếp, sao cô ta không đi ăn cướp luôn đi, giả vờ làm phục vụ lương thiện làm chi
A,bắt đầu rồi, bắt đầu rồi, là tiếng bà cô
“Anh muốn sao”
“Câu này tôi hỏi em mới phải, em muốn sao?”
“ Anh..Anh…”
“Như Tố à, anh đây!”
“Hừ,đồ vô sỉ nhà anh, sao anh dám viết bậy viết bạ lên trang web, hả?”
“Ý, em nhắc anh mới nhớ, em coi,tình cảm của anh là thật lòng, em không nên từ chối làm gì. Em bảo anh em là cảnh sát hả? Chị gái anh cũng là cảnh sát nha, xem ra chúng ta rất môn đăng hộ đối!”
“Mẹ kiếp! Anh có ngậm cái mồm của anh lại không hả? Anh đúng là vô sỉ, mặt dày, anh nghĩ anh là ai mà tôi phải sợ những lời đe dọa của anh?”
“Cô giáo Như Tố à, em đừng quên em là giáo viên, em không thể chửi tục được,học sinh nghe được chúng nó lại bảo là do em dạy đấy.Em hỏi anh là ai mà dám dọa em à? Anh là Tô Thành, là Lâm Tô Thành! Anh dĩ nhiên không có đủ sức để đuổi việc hiệu trưởng nơi em đang làm việc nhưng anh đủ sức khiến em phải nghỉ việc,anh không phải khủng bố mà ném bom hay mua xăng đốt nhà em nhưng anh đủ sức khiến nhà em bị giải tỏa. Vậy, em nghĩ anh là ai mà không dám dọa em?”
“Anh..anh thật bỉ ổi, vô liêm sỉ?”
“Tôi bỉ ổi? Bỉ ổi bằng việc bố em đã ăn hối lộ không, tôi vô liêm sỉ, vô liêm sỉ bằng chuyện mẹ em biết người ta có vợ, có con rồi mà vẫn đi dụ dỗ không? Như Tố, em đừng tự sỉ vả mình như thế? Em ngoài việc làm bạn gái anh ra, em không còn lựa chọn nào nữa đâu.Cả ông anh họ của em nữa, dĩ nhiên, anh ta không bị cách chức nếu em đồng ý làm bạn gái anh”
“Anh, anh dám điều tra tôi”
“ồ không, anh không điều tra em, anh chỉ tìm hiểu cuộc sống phong phú của gia đình em mà thôi”
Mặt bà cô tím tái rồi chuyển sang trắng bệch, có lẽ không chịu đựng được nữa, bà cô đập mạnh vào bàn, chỉ thẳng tay vào mặt ông cậu, hét lên
“Rốt cuộc anh muốn tôi phải làm sao?”
Ông cạu nở nụ cười ranh mãnh “Chẳng phải anh nói rồi sao, chỉ cần em làm bạn gái anh”
“Được!”bà cô hít thật mạnh, gật đầu “Chỉ cần anh buông tha cho người nhà tôi, tôi sẽ làm bạn gái anh!”
Haizz, lưới tình lồng lộng tuy thưa nhưn khó lọt. Bà cô ơi bà cô, dù bà cô có thông minh,tài trí, lạnh lùng như băng ngàn năm thì cô cũng không thể địch nổi ông cậu cực phẩm của em đâu.Ở Bắc Kinh, biết bao nhiêu phụ nữ đẹp hơn cô, quyến rũ hơn cô, tài giỏi hơn cô cũng chỉ bại trong tay ông cậu Lâm Tô Thành này của em
Tôi ngán ngẩm không muốn biết kết quả nữa,kẻ ngu cũng đoán được kết cục của câu chuyện này
Gia Kỳ tinh quái nhìn tôi, nở nụ cười tinh quái “Cậu thấy chiêu này đọc không? Nhờ một phần lớn công đào tạo của tôi đó”
Tôi khinh bỉ đồng chí nào đó “Quả nhiên,mấy trò biến thái này không phải cậu thì tôi cũng thấy lạ, làm sao mà ông cậu biết rõ gia cảnh nhà bà cô đến vậy?”
Đồng chí nào đó mặt dày nói “Không sao, quá trình không quan trọng, quan trọng là kết quả, ha ha!”
Nói chuyện với tên biến thái này có lúc thần kinh của tôi bị viêm mất
Tôi không thèm nói chuyện với hắn, quay ngoắt đi thì bị một bàn tay nào đó giữ lại
“Cậu định đi đâu?”
Tôi hừ mũi,nói “Cái gì cậu cũng có thể quản lí tôi nhưng đi vệ sinh thì, xin lỗi, tôi không thể để cậu quản được!”
Hắn đỏ mặt im lặng
Tôi cũng không thấy lạ trước thái độ của hắn, ai bảo hắn chọc vào ổ kiến lửa là tôi
Đi đến nhà vệ sinh, tôi đang định bước vào thì bất chợt gặp Hoàng Quân. Từ hôm gặp Hoàng Quân ở sân trường lúc đợi ông cậu đàm phán với cô Như Tố, hôm nay, tôi trùng hợp gặp lại cậu, tuy có hơi mất mặt nhưng ít nhất được gặp lại cậu là vui rồi
Tôi dơ tay chào thì Hoàng Quân bơ tôi, đi thẳng. Tôi đâu phải ác quỷ mà né tôi, bực mình,t ôi liền đi theo cậu ta xem cậu ta định trốn đi đâu
Tôi khựng lại. Phía bàn gần vòi nước, tôi thấy chị Mai đang ngồi nói chuyện với Hoàng Quân.
Quái lạ, chị và Hoàng Quân có chuyện gì để nói, không lẽ hai người họ quen nhau?
Chị Mai mới từ Mỹ về chưa bao lâu mà? À, trước đây Hoàng Quân cũng từng đi Mỹ, nghe nói cậu ta ở bên Mỹ học rất tốt.Nhưng sao cậu ta lại về Việt nam, không lẽ giữa hai người bọn họ có chuyện gì?
“Hoàng Quân không phải là người tốt, em nên tránh xa hắn ta ra”
Thế mà giờ đây, chính chị lại có liên quan đến Hoàng Quân.Hóa ra, chị khuyên tôi nên tránh xa Quân là để chị với cậu ta được ở bên cạnh nhau sao?
Cổ họng tôi trào lên một chất gì đó khiến tôi nghẹn ắng.Không phỉ tôi đã hứa với Gia Kỳ không quan tâm ai khác sao, giờ tôi đang nghĩ gì thế?
Gia Kỳ nói đúng, có lẽ, trên đời này, ngoài hắn ra sẽ không còn ai đối xử với tôi tốt như hắn
“Tiểu Khuê, đứng đó làm gì, không lẽ ngủ quên trong nhà vệ sinh”
Gia Kỳ
Tôi ứa nước mắt, đột nhiên rất muốn ôm lấy hắn. Vòng tay của hắn ấm thật,thoang thoảng có mùi hương nhài rất dịu nhẹ. Tôi ôm hắn thật chặt, dụi cằm vào ngực hắn
“Sao vậy, không lẽ cậu vào nhầm nhà vệ sinh?”
Tôi ngước lên nhìn hắn, nhăn mặt “Đang lãng mạn, cái gì mà vào nhầm nhà veej sinh, có cậu mới vào nhầm nhà vệ sinh!” rồi tiếp tục ôm hăn thật chặt
Tôi không biết tôi ôm hắn để làm gì, nhưng tôi thích cái cảm giác này
Mùi hoa nhài nhè nhẹ, thoang thoảng, ngọt ngào quện vào mùi hương hoa sen ở quán khiến tôi ngây ngất. Tôi như chìm vào thế giới riêng của mình. Tôi không quan tâm những ánh mắt kì quái của người khác nhìn vào, lúc này, tôi chỉ muốn ôm Gia Kỳ thật lâu
Có lẽ,là lần đầu tôi chủ động ôm hắn, tôi cọ cọ mặt vào ngực hắn, nói nhỏ “Gia Kỳ, đừng bao giờ bỏ tay ra biết chưa”
Mắt Gia Kỳ chợt lóe sáng, hắn mỉm cười với tôi. Chốc chốc, mặt hắn đỏ bừng nên, hắn đưa mắt nhìn tôi rồi nhìn mọi người xung quanh. Hắn ho nhẹ vài tiếng, hắng giọng với tôi
“Tiểu Khuê, chúng ta có thể về nhà tiếp tục ôm nhau, nhưng ở nơi công cộng thế này…”
Mặt tôi bỗng nhiên đỏ bừng, tôi muốn nói với hắn một câu từ lâu lắm rồi
:Gia Kỳ, tôi muốn nói với cậu một chuện, từ lâu rồi, tôi muốn..”
Hắn đang trông chờ nhìn tôi, ánh mắt có gì đó vui mừng. Tôi không biết hắn đang sướng cái gì, kì thực, tôi không nhịn được nữa mà thốt lên
“Gia Kỳ, tôi muốn đi vệ sinh”
Chẳng cần biết hắn có đồng ý hay không, tôi vùng vẫy thoát khỏi lòng hắn,chạy một mạch vào nhà vệ sinh
Chương
Tôi không hề biết rằng trong lúc tôi đang ở giải quyết nỗi buồn sâu thẳm, có một đôi nam nữ đang diễn tiểu thuyết ngôn tình. Khi đi ra, tôi bất chợt nghe được giọng nói quên quen
Chị Mai “Xin lỗi, tôi là les”
Tôi thất kinh nhìn chị, không phải chứ, chị bị đồng tính sao? Không lẽ do bị chấn thương tâm lí, học hành căng thẳng sinh ra ảo tưởng hay là do epi-mark khi mang thai nên chị mới ra nông nỗi này. Trời, cái chuyện kinh thiên động địa này cũng có thể sảy ra sao
Người nam nghe được câu ấy liền cười ha ha, giong điệu có chút châm biếm
“Không sao, tôi là gay”
Ôi, hai con người này, hai người đang diễn tiểu thuyết đam mỹ đấy hả? một kẻ là gay, một kẻ là les,oa, yêu nhau quá hợp *vỗ tay hưởng ứng*
Chị Mai “Xin lỗi, tôi không yêu đồng tính luyến ái”
Hoàng Quân”ok thôi, tôi cũng không thích đồng tính luyến ái”
Mặt chị đen lại, chị cố nén kích động, nói với Hoàng Quân “Vậy thì anh hãy buông tha cho tôi đi, anh chẳng phải nói là anh không thích đồng tính luyến ái sao?”
“Anh vốn không thích đồng tính luyến ái nhưng vì em là les, anh chịu khó làm gay có sao đâu.Luật pháp cũng không cấm gay yêu les, em hiểu không?”
“Tôi không muốn hiểu, không thíc hiểu. Tôi phải nói với anh bao nhiêu lần, tôi,không,thích anh”
“Ừ, em không thích anh ..nhưng anh thích em là được mà” nhừng lại một chút, giọng điệu mang chút gian tà “ Hơn nữa, em cũng đừng mong chúng ta là người dưng.Cơ thể của anh đã bị bị em nhìn thấu,sự trong trắng, thuần khiết của anh cũng bị huyer hoại trong tay em. Em nói xem, có phải em nên chịu trách nhiệm với hành vi của mình không? Anh chưa trong 18 tuổi,còn em, em đã đủ 18 tuổi, đã trở thành một công dân theo đúng nghĩa, cho nên, em nên chịu trách nhiệm trước hành vi của mình. Em mà không chịu đồng ý lấy anh, anh sẽ kiện em tội cưỡng dâm trẻ vị thành niên…”
“Anh..tôi,tôi cưỡng bức anh bao giờ, anh đừng có mà ngậm máu phun người, ăn không nói có”
“Em mắng anh cũng được nhưng em phải lấy anh! Nếu không, anh sẽ tuyên bố cho cả trường biết việc em lột đồ của anh trước mặt bàn dân thiên hạ”
“Biến thái! Vô liêm sỉ!”
“Em đừng khen anh như thế, anh ngượng lắm! Hồi ở Mỹ, thành tích em lột đồ người ta, xem ra phụ nữ như em quả nhiên không tầm thường. Đầu tiên là con trai viện trưởng,tiếp theo là cháu cưng của tướng quân,và còn người thê thảm nhất là anh. Xem ra, em rất thèm khát được nhìn thấy cơ thể đàn ông phải không? Nếu em muốn, anh tình nguyện để em chiêm ngưỡng cơ thể anh, anh không ngại đây là lầ thứ hai đâu”
“Bimko,như vậy có ích không? Tôi sắp đính hôn với Gia Kỳ rồi, cho nên, anh từ bỏ ý định của mình đi. Làm như vậy, người tổn thương là anh, không phải tôi!”
Đính hôn? Chị sắp đính hôn với Gia Kỳ, sao tôi lại không biết
Tôi chạy một mạch đi tìm Gia Kỳ nhưng không thấy hắn đâu. Rốt cuộc hắn đi đâu rồi, hắn chốn ở đâu, tôi muốn biết tên khốn nhà hắn đang ở đâu
Chuyện quan trọng như thế mà không thèm nói với tôi một tiếng, hắn coi tôi là gì của hắn. Liệu, trong tim hắn có tôi hay không?
Tôi khù khờ quá, ngu ngơ quá, chỉ biết yêu thôi mà chẳng biết gì. Chị Mai và hắn đính hôn quả nhiên rất tốt. Từ trước đến nay, hắn đối xử với chị Mai rất tốt, chưa bao giờ nói nặng nhẹ hay tức giận với chị.Còn tôi thì sao? Tôi?
Hắn luôn dùng thái độ không tốt với tôi, tìm mọi cách trêu chọc, kể tội tôi trước mặt mama đại nhân.Thế rồi có một ngày, giữa một đám hỗn độn kia, người đầu tiên tôi nhìn thấy vẫn là hắn
Thất vọng ư? Việc quái gì tôi phải như thế cơ chứ? Hắn là gì, làm gì, tôi mặc kệ, tôi chỉ muốn biết trong trái tim hắn có tôi hay không?
Nếu trong tim hắn không có tôi, tại sao hôm ấy hắn thấy tôi đưa thư cho Hoàng Quân, hắn lại tức giận dật lấy rồi xé nát
Nếu trong tim hắn có tôi, tại vì sao hắn lại nói những lười kia? Tại sao còn muốn tôi làm fan hâm mộ duy nhất?
Ha ha, tôi ảo tưởng rồi!
Một người xuất chúng như hắn làm sao co thể để ý đến người nhiều khiếm khuyết như tôi. Nói cho cùng, tự tôi cuồng si, tự tôi biến ảo tưởng thành tình yêu
Chỉ quan tâm một chút đã rung động, chân tình một chút thì đắm say,tôi lầm, tôi đã lầm
Có thể,thứ tình cảm hắn dành cho tôi, đơn thuàn chỉ là dành cho một đứa em vợ, tôi ngu rồi, lỡ yêu hắn mất rồi, phải làm sao đây?
Sao trước đây tôi không nhận ra tình cảm tôi dành cho hắn mà đến tận bây giờ mới nhận ra
Ông trời à, người quá ác
Mưa rơi. Những giọt nước mưa lạnh lùng rơi xuống, mạnh bạo tạt vào người khiến tôi rét run. Cái lạnh da thịt làm sao lạnh bằng tim tôi lúc này. Dường như, nước mắt của tôi không bao giờ cạn, nó nhưa mưa, chảy khôn xiết
Màn đem u ám bủa vây lấy tôi. Trong đêm tối, tôi điên cuồng chạy trong mưa mà không có điểm dừng, u mê tới mức quên đường về nhà. Đầu óc tôi giờ đây trống rỗng, tôi không còn nghĩ được mình nên đi về đâu đây.
Hai chân tôi mỏi nhừ, tôi uể oải người xuống bậc thềm.Bầu trời khô khốc ngày nào cũng được nước mưa xoa dịu. Tôi thầm nhắc nhở bản thân không nên nghĩ nữa, có nghĩ thì mọi chuyện vẫn phải sảy ra theo quy luật
“Tiểu..Khuê”
Đầu tôi đau như búa bổ, tôi lờ mờ nhận ra,à, Gia Kỳ,là Gia Kỳ
“Gia Kỳ, tôi thích cậu,phải làm sao đây, tôi thích cậu mất rồi”
Tôi nghe lang lảng bên tai “ừ, tôi cho phép cậu thích tôi đấy! Bây giờ, chúng ta về nhà”
Tôi nhắm mắt lại, buông xuôi tất cả, phó mặc cho số phận
Tôi sốt mê man,đầu óc choáng váng, mi mắt nặng trịch không tài nào mở ra được.Thỉnh thoảng tôi nghe được giọng nói của mama đại nhân bên tai,có cả tiếng của papa đại nhân nữa. Chắc đùa, papa đại nhân làm sao có thể ở đây được, ông ấy đang ở miền Nam cơ mà, chắc là mơ thôi
Tôi lờ mờ nghe được chị Mai nói “Mọi chuyện tôi chưa giải quyết xong, có lẽ, chúng ta nên giải quyết sớm chuyện đính hôn thôi, cứ để như vậy nhất định Hoàng Quân sẽ cho người đến phá”
Gia Kỳ nói “Không sao đâu, có tôi ở đây, làm sao thằng đó có thể phá lễ đính hôn của chúng ta. Hơn nữa, tình hình này, Tiểu Khuê chắc ốm dài đây. Sức khỏe của cậu ấy vốn đã rất tốt nhưng vì bị dầm mưa nhiều thành ra ốm nặng”
Chị Mai “không sao, nó ốm như thế rất có lợi. Lát tôi đưa viên GH8 cho cậu, lát cho con bé uống đi. Nó có thể hôn mê rất lâu, bao giờ chúng ta giiair quyết xong thì đưa cho nó uống thuốc giải”
Miệng tôi đăng đắng, sau đó tôi chìm luôn vào giấc mộng của một mình tôi,Tôi chỉ biết, bản thân mình đã ngủ rất lâu, rất lâu
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.