Chương 40
Cúc Tiên
27/08/2015
Hắc đảo
Cô đang vo tròn như con ốc sên trong chiếc chăn ấm, thế mà mới sáng sáng anh em nhà Beo đã kéo người đến để thỉnh an buổi sáng.
Than thầm là khổ, sáng sớm không được yên thân!
Thúy cho người dọn dẹp giường chiếc, sau đó bưng một chút ít điểm tâm sáng đến cho cô, nhưng vị thánh cô khó tính này kiên quyết không ăn, lại còn đòi ăn phở. Hử, ở Hắc đảo này lấy đâu ra phở?
Thúy ức chế kêu than “Lão đại, chị đừng có quá đáng. Chị thử đào Hắc đảo này được phở, tôi nhất định làm con của chị!”
Cô nhân cơ hội này phản kháng một chút với yêu sách vô lí mà tuần trước Thúy bắt cô phải thực hiện. Từ trước đến giờ, lần đầu thấy Thúy tức giận nên cô có chút kiêng dè, ai ngờ Thúy lại đục nước làm tới, kiên quyết không nghe, lại còn bày trò
Dĩ nhiên, cô coi Thúy là chị em nên không tính toán, bằng không, Thúy đã không được sống yên từ lâu rồi
“Thúy à, nếu không có phở thì miễn đi, chuyện chiêu phu cho tôi cũng dẹp luôn cho rảnh”
Rầm
Thúy quắc mắt nhìn vị thánh cô ngang bướng nào đó, không khách khí đập bàn cảnh cáo. Hừ, thánh cô cái gì, thánh cô mà khó bảo!
“Không bàn cãi, đây là trách nhiệm cao cả mang tính toàn cầu, nếu lão đại chị mà không nghe, tôi kiên quyết làm tới”
Thấy bộ mặt ba vạch đen của người nào đó, cô liền chủ động đầu hàng một chút, coi như nể tình
“Rồi, rồi, lấy chồng, nhất định lấy chồng, làm gì mà căng?”
“Lão đại” nuốt nước bọt, Thúy hắng giọng “Chị phải biết rằng toàn bộ người trên Hắc đảo này tôn trọng chị không khác gì đức mẹ Maria, cho nên, chị cũng không thể phụ lòng tốt của chúng tôi.Lấy chồng, dứt khoát phải lấy. À, chị có chủ kiến gì hay không? “
Chủ kiến? Lấy chồng thì bảo lấy chồng, chủ kiến gì nữa?
“Thì cứ lấy thôi”
Thúy hừ mũi, lườm người nào đó “Lấy chồng không phải đơn giản, hơn nữa, có thể sau này người đó sẽ trở thành chồng chị, trở thành đảo vương, làm sao có thể tùy tiện được. Bây giờ, chị lên đưa ra thử thách cho bọn họ, càng khó càng tốt”
Lấy chồng không phải là chuyện một sớm, một chiều, có lẽ cô cũng nên suy xét một chút, dù gì giờ cô cũng rảnh
Ngón tay ngọc ngà vân vê ly sữa, cô hơi cúi xuống,gặm một mẩu bánh mì quệt bơ. Ai cha, cuộc sống vui thật nếu thiếu những trò quái gở, xem ra, nhân tiện đây cô cũng cần tăng thêm thu nhập cho Hắc đảo
“Thúy, lệnh cho nhà Hổ điều người đứng chốt ở đầu, ai muốn vào đảo phải mua vé, uhm, cứ 5000USD một vé đi, nhân tiện gọi bọn thằng La đến gặp ta, ta có chuyện cần bàn. Đi nhanh về nhanh!”
Hắc Hắc! Các ngươi tưởng thánh cô ta dễ chơi vậy sao, để xem, ai có thể lọt vào lâu đài hắc ám của ta, hắc hắc
……
Sau khi ngồi ê ẩm người trên du thuyền, hai chú cháu nhà Gia Kỳ cũng đến Hắc đảo
Vừa định đặt chân lên lên cầu, ngay lập tức bị bọn người của Hổ chặn lại. Tay hổ nhìn một lượt, hất hàm với kẻ đang ngồi cầm giấy bút
“Người thứ 99999,người thứ 100000”
Đưa ánh mắt tia X quang về phía Gia Kỳ và Tô Thành, Hổ không nhanh, không chậm mà nói
“Vào Hắc đảo phải mua vé, mỗi vé 5000USD, có thì lên, không có thì lượn!”
Dứt lời, ông chú Tô Thành mặt mày đen hơn bánh nướng, hậm hực “Sao các người không nói đi ăn cướp luôn đi, vé khoang vip còn chưa tới 5000, mẹ kiếp, đúng là cướp giữa ban ngày ban ,mặt mà”
Bọn Hổ nghe xong cười phá lên như phát điên, vỗ vai ông chú, khuyên nhủ “Thế mày không biết Hắc đảo toàn là cướp hay sao, ha ha”
Gia Kỳ im lặng, rút tiền đưa cho Hổ rồi kéo Tô Thành đi thẳng, đã đến đây thì phải tuân thủ quy tắc thôi
Nhìn theo bóng của hai người, tên ngồi viết danh sách nãy giờ đá lông mày, ngẩng lên hỏi Hổ
“Anh Hổ, quả nhiên đảo chủ rất thông minh, chỉ một chiêu thôi mà hốt đống tiền, rất có đầu óc kinh doanh nha”
Hổ hừ mũi, đập một phát rất mạnh vào đầu tên kia “Đồ ngu, nếu lão đại không thông minh làm sao tao lại dưới chướng của cô ta”
“Vâng,vâng,anh Hổ nói đúng!”
Gia Kỳ dẫn theo ông chú Tô Thành kia vừa đi bộ được một quãng thì gặp một đám người đứng chặn lại. Một tên dâu ria lồm xồm, mắt ti hí đang chừng mắt với họ. Trên tay thủ sẵn khẩu súng, chĩa mũi súng về hai người kia, lớn tiếng ra oai
“Các ngươi là đến chiêu hôn thì đi theo ta!”
Nói rồi, tên Râu ria kia áp giải hai chú cháu nhà Gia Kỳ đến một nơi rất rộng. Nhìn trang trí thì là một khách sạn cao cấp
Những tiếng pip..pip kêu inh tai, Gia Kỳ và Tô Thành bị dẫn đi qua một cửa kiểm tra an ninh, toàn bộ máy quét thông qua tia hồng ngoại lướt nhẹ qua người để xem có mang vũ khí hay bất cứ vật dụng nguy hiểm nào không
Thẩm định xong, hai chú cháu được đưa đến một hội trường rộng lớn có thể nhét tới hàng nghìn người.Ngồi xuống ghế, Gia Kỳ đưa mắt nhìn xung quanh. Hội trường này rất rộng, thiết kế tinh sảo, kỹ thuật tân tiến, chắc hẳn người thiết kế ra hội trường này là một kỹ sư thông minh
Tiếng ồn ào trong hội trường khiến anh hơi khó chịu, hừ, đây là nơi nhốt heo hay là nơi để tiếp đón đây?
Ôi, người thì đông, tiếng nói chuyện thì to,đã thế lại còn đủ loại nước hoa hòa quyện với nhau, thật kinh khủng!
“Xin chào các vị, các vị là 1000 người may mắn đến được với Hắc đảo của chúng tôi.Nào, chúng ta bắt đầu làm công tác ngoại giao cơ bản”
Giọng nói phát ra từ một người đàn ông trên sân khấu. Người đàn ông này đã ngoài tứ tuần, trên mình khoác bộ véc đen khiến ông ta trở nên quý phái. Ánh mắt thâm sâu, mí hơi cong lên. Thỉnh thoảng, những nếp nhăn theo sóng mắt chạy thành những đường cong lớn
Ngừng lại một lát, ông ta cầm míc rô, tiếp tục nói “ Hắc đảo một đi không trở lại, mỗi ngày Hắc đảo chỉ đón tiếp 1000 người đến, đã có 68909 người phải bỏ mạng, một số khác đã trở thành nô lệ cho Hắc đảo. Các vị ở đây, nếu ai có can đảm để vượt qua thử thách của đảo chủ chúng tôi thì sẽ trở thành đảo vương, tiếp quản Hắc đảo. Những ai không qua nổi, một là mất tiền, hai mất người, ba mất mạng, bốn không có đường về nhà. Tôi cho quý vị tự suy xét!”
Ngay lập tức, khoảng tầm 200 người đã nhốn nháo đòi rời khỏi đảo, đương nhiên, họ sẽ được về nếu họ có thể có đủ 100000 USD. Sau khi kiểm duyệt và nhận tiền, 270 người đã lập tức được rời khỏi đảo an toàn, còn lại 730 người.
Vì không mang theo nhiều tiền, một số người vẫn cố gắng để chinh phục thử thách
Đầu tiên, họ phải vượt qua thung lũng tử thần
Một là do kinh hãi, hai là do không vượt nổi nên đã có 500 người không vượt qua
Vì sao ư?
Thung lũng tử thần là thung lũng có độ sâu 80m (dưới mực nước biển). Ở đó có gắn thiết bị chiếu hình cảnh 3D, một số khí tạo cảm giác.Khi đi vào thung lũng, có thể ta sẽ nhìn thấy một dòng ông máu đày chân tay người, một con quái vật, hoặc có thể ta sẽ đi qua một hoang mạc lớn
Những kẻ yếu bóng vía kia đều được bắt lại và trở thành nô lệ cho Hắc đảo
Sau thử thách thử nhất còn lại 230 người
Họ được đưa đến một cung điện nguy nga, lộng lẫy giống như trong truyện cổ tích, được các cô gái xinh đẹp nhất Hắc đảo phục vụ nhiệt tình
Ông chú háo sắc Tô Thành nhìn thấy gái, chân tay bủn rủn, định tóm lấy vài cô để phong hoa tuyết nguyệt thì bị Gia Kỳ ngăn cản nên đành hậm hực trong lòng. Hầu như 230 người kia được mê sảng trong hương nước giai nhân nên không hề biết rằng họ vừa chạm vào mấy cô gái kia đều bị ngất sỉu
Rất nhanh, 200 người đã bị loại bỏ, chỉ còn lại 30 người, trong đó có Gia Kỳ và ông chú
Thử thách thứ ba chính là đấu võ!
Ba mươi người chia làm hai đội, mỗi đội mười năm người.Hai đội đánh với nhau. Cũng may Gia Kỳ ông chú được huấn luyện từ bé nên những kẻ kia đều thất bại trong tay họ
Đến được vườn hoa của thánh cô còn lại ba người:Gia Kỳ, Tô Thành và một người khác
Kẻ kia đến bắt tay Gia Kỳ và Tô thành, làm quên coi như xã giao thông thường
“Xin chào, ta là Khả Tuấn, tân bang chủ của Thanh Long bang”
Giua Kỳ không hứng thú lắm nên chỉ gật gật rồi đưa mắt sang ông chú. Bị nhìn, ông chú thu lại vẻ mặt ngu ngốc của mình, bắt tay
“Ta là Lâm Tô Thành” chỉ về phía Gia Kỳ “Đây là cháu của ta, Gia Kỳ”
Cháu?
Khả Tuấn nhíu mày, tỏ vẻ thắc mắc “không lẽ hai chú cháu tranh giành mĩ nhân”
Gia Kỳ lạnh lùng đáp, nhân tiện lườm người nào đó “Không hứng thú, chẳng qua đi theo coi như thư giãn thôi”
Thoạt nhìn tướng mạo của Gia Kỳ, Khả Tuấn không khỏi nghi ngờ, chắc hai nười này là thuộc bang phái nào đó mới mạnh như vậy, chả trách lại có thể vượt qua thử thách của thánh cô kì quái kia
Khả Tuấn cũng dửng dưng, dù sao cũng là đối thủ của nhau, không nên quá thân thiết làm gì
Ba người được La dẫn vào vườn hoa của thánh cô để trò chuyện coi như làm quen với nhau. Thánh cô cho người dâng trà thượng hạng của Hắc đảo ra mời khách quý
Trong số 1000 người mà còn sót lại ba người, quả nhiên là điều hiếm thấy. La cho người tiếp đãi bọn họ tử tế, dù sao bất kể ai trong ba người kia mà thất bại , tuy không bị giết nhưng buộc phải ở lại Hắc đảo để cống hiến tài năng, bằng không, chỉ có con đường chết
“Thánh cô!”
Một tần âm phát ra khiến ba người đàn ông vội quay lại nhìn
Cô lướt qua đám hộ vệ, nhẹ nhàng đi đến
Choang!
Ly trà trên tay Tô Thành bỗng rơi xuống, ông chú sững người nhìn vị thánh cô kia, mồm không hỏi há hốc vì kinh ngạc
Gia Kỳ thấy thái độ khác thường của ông chú, xoay người lại
Giang, Tiểu, Khuê!
Cái tên vừa gần gũi thân quen vừa như xa lạ đột nhiên xuất hiện trong đầu Gia Kỳ
Không phải anh nằm mơ, thực sự là Tiểu Khuê!
Nhưng, tại sao em lại ở đây, tại sao dám trốn tôi đến tận đây, đã vậy lại còn trở thành thánh cô kì quái. Không biết tự bao giờ, bàn tay của anh đã nắm thành quyền.nh chăm chú nhìn người con gái trước mặt
Bốn năm nhớ thương, một năm xa cách, tại sao lại vậy
“Tiểu Khuê” Anh run giọng, đau lòng nhìn người con gái kia
Người con gái khiến anh lao tâm khổ tứ , mất ăn mất ngủ cuối cùng cũng chịu xuất hiện rồi
Tiểu Khuê! Em dám chạy trốn anh, được, lần này anh tuyệt đối không thể để em chạy nữa vì em là của anh
Cô ngơ ngác nhìn người con trai vừa gọi mình, sắc mặt hắn trắng bệnh, ánh mắt kia gợi nên chút thân quên, vừa có tia lửa giận
Người con trai kia là ai? Hình như anh ta quen cô?
Cô đi từng bước đến gần anh, chăm chú nhìn anh một lát. Hình như cô đã gặp anh ta ở đâu nhưng bây giờ nhất thời chưa nhớ ra
“Ngươi nhìn ta làm gì, ngươi quen ta sao?”
Anh nhìn cô, mặt mày đen ngỏm từ bao giờ, em dám nói không quen tôi?
Giang Tiểu Khuê, em được lắm, nhất định tôi sẽ trừng trị em!
Anh lạnh mặt không thèm trả lời, liếc mắt nhìn về phía khác
Cô không hiểu được tâm trạng của người con trai trước mặt nhưng lúc này đây, cô đang rất khó chịu khi bị ánh mắt xăm soi nào đó nhìn
“Nhìn gì, muốn ta móc mắt ngươi xuống không?”
Người nào đó nổi giận, chỉ vào mặt cô mà mắng “Tiểu Khuê, con láo thật, đến cậu ruật mà cũng dám móc mắt”
Cậu? Khái niệm này có vẻ mới?
“Hừ, ngươi là cậu ta, ồ, nói như ngươi, chẳng hóa ra ta là bà trẻ của ngươi rồi. Nào nào chắt ngoan, đến gọi một tiếng bà trẻ để ta vui coi!” cô vênh mặt
Hừ, thấy người sang bắt quàng làm họ, láo toét!
“Con..con..”
Bốp!
Tiểu Khuê tát một cái vào mặt Tô Thành, giận dữ ra lệnh cho bọn thuộc hạ nhốt Tô Thành vào tù
“Giang Tiểu Khuê, con mà nhốt ta con sẽ bị trời phạt, Giang Tiểu Khuê” Tô Thành vùng vẫy gào toáng lên
Trời phạt ư? Thánh cô đây chính là trời!
Khả Tuấn thấy một tình địch đã bị loại bỏ, hí hửng với cô “Thánh cioo à, em quả nhiên mạnh mẽ thật!”
Cô nhíu mày với hắn, giọng điệu mỉa mai “Quá khen, nếu anh muốn thì có thể thử sự mạnh mẽ của ta”
Khả Tuấn im lặng, nói câu nữa chắc bị giam mất!
Cô đang vo tròn như con ốc sên trong chiếc chăn ấm, thế mà mới sáng sáng anh em nhà Beo đã kéo người đến để thỉnh an buổi sáng.
Than thầm là khổ, sáng sớm không được yên thân!
Thúy cho người dọn dẹp giường chiếc, sau đó bưng một chút ít điểm tâm sáng đến cho cô, nhưng vị thánh cô khó tính này kiên quyết không ăn, lại còn đòi ăn phở. Hử, ở Hắc đảo này lấy đâu ra phở?
Thúy ức chế kêu than “Lão đại, chị đừng có quá đáng. Chị thử đào Hắc đảo này được phở, tôi nhất định làm con của chị!”
Cô nhân cơ hội này phản kháng một chút với yêu sách vô lí mà tuần trước Thúy bắt cô phải thực hiện. Từ trước đến giờ, lần đầu thấy Thúy tức giận nên cô có chút kiêng dè, ai ngờ Thúy lại đục nước làm tới, kiên quyết không nghe, lại còn bày trò
Dĩ nhiên, cô coi Thúy là chị em nên không tính toán, bằng không, Thúy đã không được sống yên từ lâu rồi
“Thúy à, nếu không có phở thì miễn đi, chuyện chiêu phu cho tôi cũng dẹp luôn cho rảnh”
Rầm
Thúy quắc mắt nhìn vị thánh cô ngang bướng nào đó, không khách khí đập bàn cảnh cáo. Hừ, thánh cô cái gì, thánh cô mà khó bảo!
“Không bàn cãi, đây là trách nhiệm cao cả mang tính toàn cầu, nếu lão đại chị mà không nghe, tôi kiên quyết làm tới”
Thấy bộ mặt ba vạch đen của người nào đó, cô liền chủ động đầu hàng một chút, coi như nể tình
“Rồi, rồi, lấy chồng, nhất định lấy chồng, làm gì mà căng?”
“Lão đại” nuốt nước bọt, Thúy hắng giọng “Chị phải biết rằng toàn bộ người trên Hắc đảo này tôn trọng chị không khác gì đức mẹ Maria, cho nên, chị cũng không thể phụ lòng tốt của chúng tôi.Lấy chồng, dứt khoát phải lấy. À, chị có chủ kiến gì hay không? “
Chủ kiến? Lấy chồng thì bảo lấy chồng, chủ kiến gì nữa?
“Thì cứ lấy thôi”
Thúy hừ mũi, lườm người nào đó “Lấy chồng không phải đơn giản, hơn nữa, có thể sau này người đó sẽ trở thành chồng chị, trở thành đảo vương, làm sao có thể tùy tiện được. Bây giờ, chị lên đưa ra thử thách cho bọn họ, càng khó càng tốt”
Lấy chồng không phải là chuyện một sớm, một chiều, có lẽ cô cũng nên suy xét một chút, dù gì giờ cô cũng rảnh
Ngón tay ngọc ngà vân vê ly sữa, cô hơi cúi xuống,gặm một mẩu bánh mì quệt bơ. Ai cha, cuộc sống vui thật nếu thiếu những trò quái gở, xem ra, nhân tiện đây cô cũng cần tăng thêm thu nhập cho Hắc đảo
“Thúy, lệnh cho nhà Hổ điều người đứng chốt ở đầu, ai muốn vào đảo phải mua vé, uhm, cứ 5000USD một vé đi, nhân tiện gọi bọn thằng La đến gặp ta, ta có chuyện cần bàn. Đi nhanh về nhanh!”
Hắc Hắc! Các ngươi tưởng thánh cô ta dễ chơi vậy sao, để xem, ai có thể lọt vào lâu đài hắc ám của ta, hắc hắc
……
Sau khi ngồi ê ẩm người trên du thuyền, hai chú cháu nhà Gia Kỳ cũng đến Hắc đảo
Vừa định đặt chân lên lên cầu, ngay lập tức bị bọn người của Hổ chặn lại. Tay hổ nhìn một lượt, hất hàm với kẻ đang ngồi cầm giấy bút
“Người thứ 99999,người thứ 100000”
Đưa ánh mắt tia X quang về phía Gia Kỳ và Tô Thành, Hổ không nhanh, không chậm mà nói
“Vào Hắc đảo phải mua vé, mỗi vé 5000USD, có thì lên, không có thì lượn!”
Dứt lời, ông chú Tô Thành mặt mày đen hơn bánh nướng, hậm hực “Sao các người không nói đi ăn cướp luôn đi, vé khoang vip còn chưa tới 5000, mẹ kiếp, đúng là cướp giữa ban ngày ban ,mặt mà”
Bọn Hổ nghe xong cười phá lên như phát điên, vỗ vai ông chú, khuyên nhủ “Thế mày không biết Hắc đảo toàn là cướp hay sao, ha ha”
Gia Kỳ im lặng, rút tiền đưa cho Hổ rồi kéo Tô Thành đi thẳng, đã đến đây thì phải tuân thủ quy tắc thôi
Nhìn theo bóng của hai người, tên ngồi viết danh sách nãy giờ đá lông mày, ngẩng lên hỏi Hổ
“Anh Hổ, quả nhiên đảo chủ rất thông minh, chỉ một chiêu thôi mà hốt đống tiền, rất có đầu óc kinh doanh nha”
Hổ hừ mũi, đập một phát rất mạnh vào đầu tên kia “Đồ ngu, nếu lão đại không thông minh làm sao tao lại dưới chướng của cô ta”
“Vâng,vâng,anh Hổ nói đúng!”
Gia Kỳ dẫn theo ông chú Tô Thành kia vừa đi bộ được một quãng thì gặp một đám người đứng chặn lại. Một tên dâu ria lồm xồm, mắt ti hí đang chừng mắt với họ. Trên tay thủ sẵn khẩu súng, chĩa mũi súng về hai người kia, lớn tiếng ra oai
“Các ngươi là đến chiêu hôn thì đi theo ta!”
Nói rồi, tên Râu ria kia áp giải hai chú cháu nhà Gia Kỳ đến một nơi rất rộng. Nhìn trang trí thì là một khách sạn cao cấp
Những tiếng pip..pip kêu inh tai, Gia Kỳ và Tô Thành bị dẫn đi qua một cửa kiểm tra an ninh, toàn bộ máy quét thông qua tia hồng ngoại lướt nhẹ qua người để xem có mang vũ khí hay bất cứ vật dụng nguy hiểm nào không
Thẩm định xong, hai chú cháu được đưa đến một hội trường rộng lớn có thể nhét tới hàng nghìn người.Ngồi xuống ghế, Gia Kỳ đưa mắt nhìn xung quanh. Hội trường này rất rộng, thiết kế tinh sảo, kỹ thuật tân tiến, chắc hẳn người thiết kế ra hội trường này là một kỹ sư thông minh
Tiếng ồn ào trong hội trường khiến anh hơi khó chịu, hừ, đây là nơi nhốt heo hay là nơi để tiếp đón đây?
Ôi, người thì đông, tiếng nói chuyện thì to,đã thế lại còn đủ loại nước hoa hòa quyện với nhau, thật kinh khủng!
“Xin chào các vị, các vị là 1000 người may mắn đến được với Hắc đảo của chúng tôi.Nào, chúng ta bắt đầu làm công tác ngoại giao cơ bản”
Giọng nói phát ra từ một người đàn ông trên sân khấu. Người đàn ông này đã ngoài tứ tuần, trên mình khoác bộ véc đen khiến ông ta trở nên quý phái. Ánh mắt thâm sâu, mí hơi cong lên. Thỉnh thoảng, những nếp nhăn theo sóng mắt chạy thành những đường cong lớn
Ngừng lại một lát, ông ta cầm míc rô, tiếp tục nói “ Hắc đảo một đi không trở lại, mỗi ngày Hắc đảo chỉ đón tiếp 1000 người đến, đã có 68909 người phải bỏ mạng, một số khác đã trở thành nô lệ cho Hắc đảo. Các vị ở đây, nếu ai có can đảm để vượt qua thử thách của đảo chủ chúng tôi thì sẽ trở thành đảo vương, tiếp quản Hắc đảo. Những ai không qua nổi, một là mất tiền, hai mất người, ba mất mạng, bốn không có đường về nhà. Tôi cho quý vị tự suy xét!”
Ngay lập tức, khoảng tầm 200 người đã nhốn nháo đòi rời khỏi đảo, đương nhiên, họ sẽ được về nếu họ có thể có đủ 100000 USD. Sau khi kiểm duyệt và nhận tiền, 270 người đã lập tức được rời khỏi đảo an toàn, còn lại 730 người.
Vì không mang theo nhiều tiền, một số người vẫn cố gắng để chinh phục thử thách
Đầu tiên, họ phải vượt qua thung lũng tử thần
Một là do kinh hãi, hai là do không vượt nổi nên đã có 500 người không vượt qua
Vì sao ư?
Thung lũng tử thần là thung lũng có độ sâu 80m (dưới mực nước biển). Ở đó có gắn thiết bị chiếu hình cảnh 3D, một số khí tạo cảm giác.Khi đi vào thung lũng, có thể ta sẽ nhìn thấy một dòng ông máu đày chân tay người, một con quái vật, hoặc có thể ta sẽ đi qua một hoang mạc lớn
Những kẻ yếu bóng vía kia đều được bắt lại và trở thành nô lệ cho Hắc đảo
Sau thử thách thử nhất còn lại 230 người
Họ được đưa đến một cung điện nguy nga, lộng lẫy giống như trong truyện cổ tích, được các cô gái xinh đẹp nhất Hắc đảo phục vụ nhiệt tình
Ông chú háo sắc Tô Thành nhìn thấy gái, chân tay bủn rủn, định tóm lấy vài cô để phong hoa tuyết nguyệt thì bị Gia Kỳ ngăn cản nên đành hậm hực trong lòng. Hầu như 230 người kia được mê sảng trong hương nước giai nhân nên không hề biết rằng họ vừa chạm vào mấy cô gái kia đều bị ngất sỉu
Rất nhanh, 200 người đã bị loại bỏ, chỉ còn lại 30 người, trong đó có Gia Kỳ và ông chú
Thử thách thứ ba chính là đấu võ!
Ba mươi người chia làm hai đội, mỗi đội mười năm người.Hai đội đánh với nhau. Cũng may Gia Kỳ ông chú được huấn luyện từ bé nên những kẻ kia đều thất bại trong tay họ
Đến được vườn hoa của thánh cô còn lại ba người:Gia Kỳ, Tô Thành và một người khác
Kẻ kia đến bắt tay Gia Kỳ và Tô thành, làm quên coi như xã giao thông thường
“Xin chào, ta là Khả Tuấn, tân bang chủ của Thanh Long bang”
Giua Kỳ không hứng thú lắm nên chỉ gật gật rồi đưa mắt sang ông chú. Bị nhìn, ông chú thu lại vẻ mặt ngu ngốc của mình, bắt tay
“Ta là Lâm Tô Thành” chỉ về phía Gia Kỳ “Đây là cháu của ta, Gia Kỳ”
Cháu?
Khả Tuấn nhíu mày, tỏ vẻ thắc mắc “không lẽ hai chú cháu tranh giành mĩ nhân”
Gia Kỳ lạnh lùng đáp, nhân tiện lườm người nào đó “Không hứng thú, chẳng qua đi theo coi như thư giãn thôi”
Thoạt nhìn tướng mạo của Gia Kỳ, Khả Tuấn không khỏi nghi ngờ, chắc hai nười này là thuộc bang phái nào đó mới mạnh như vậy, chả trách lại có thể vượt qua thử thách của thánh cô kì quái kia
Khả Tuấn cũng dửng dưng, dù sao cũng là đối thủ của nhau, không nên quá thân thiết làm gì
Ba người được La dẫn vào vườn hoa của thánh cô để trò chuyện coi như làm quen với nhau. Thánh cô cho người dâng trà thượng hạng của Hắc đảo ra mời khách quý
Trong số 1000 người mà còn sót lại ba người, quả nhiên là điều hiếm thấy. La cho người tiếp đãi bọn họ tử tế, dù sao bất kể ai trong ba người kia mà thất bại , tuy không bị giết nhưng buộc phải ở lại Hắc đảo để cống hiến tài năng, bằng không, chỉ có con đường chết
“Thánh cô!”
Một tần âm phát ra khiến ba người đàn ông vội quay lại nhìn
Cô lướt qua đám hộ vệ, nhẹ nhàng đi đến
Choang!
Ly trà trên tay Tô Thành bỗng rơi xuống, ông chú sững người nhìn vị thánh cô kia, mồm không hỏi há hốc vì kinh ngạc
Gia Kỳ thấy thái độ khác thường của ông chú, xoay người lại
Giang, Tiểu, Khuê!
Cái tên vừa gần gũi thân quen vừa như xa lạ đột nhiên xuất hiện trong đầu Gia Kỳ
Không phải anh nằm mơ, thực sự là Tiểu Khuê!
Nhưng, tại sao em lại ở đây, tại sao dám trốn tôi đến tận đây, đã vậy lại còn trở thành thánh cô kì quái. Không biết tự bao giờ, bàn tay của anh đã nắm thành quyền.nh chăm chú nhìn người con gái trước mặt
Bốn năm nhớ thương, một năm xa cách, tại sao lại vậy
“Tiểu Khuê” Anh run giọng, đau lòng nhìn người con gái kia
Người con gái khiến anh lao tâm khổ tứ , mất ăn mất ngủ cuối cùng cũng chịu xuất hiện rồi
Tiểu Khuê! Em dám chạy trốn anh, được, lần này anh tuyệt đối không thể để em chạy nữa vì em là của anh
Cô ngơ ngác nhìn người con trai vừa gọi mình, sắc mặt hắn trắng bệnh, ánh mắt kia gợi nên chút thân quên, vừa có tia lửa giận
Người con trai kia là ai? Hình như anh ta quen cô?
Cô đi từng bước đến gần anh, chăm chú nhìn anh một lát. Hình như cô đã gặp anh ta ở đâu nhưng bây giờ nhất thời chưa nhớ ra
“Ngươi nhìn ta làm gì, ngươi quen ta sao?”
Anh nhìn cô, mặt mày đen ngỏm từ bao giờ, em dám nói không quen tôi?
Giang Tiểu Khuê, em được lắm, nhất định tôi sẽ trừng trị em!
Anh lạnh mặt không thèm trả lời, liếc mắt nhìn về phía khác
Cô không hiểu được tâm trạng của người con trai trước mặt nhưng lúc này đây, cô đang rất khó chịu khi bị ánh mắt xăm soi nào đó nhìn
“Nhìn gì, muốn ta móc mắt ngươi xuống không?”
Người nào đó nổi giận, chỉ vào mặt cô mà mắng “Tiểu Khuê, con láo thật, đến cậu ruật mà cũng dám móc mắt”
Cậu? Khái niệm này có vẻ mới?
“Hừ, ngươi là cậu ta, ồ, nói như ngươi, chẳng hóa ra ta là bà trẻ của ngươi rồi. Nào nào chắt ngoan, đến gọi một tiếng bà trẻ để ta vui coi!” cô vênh mặt
Hừ, thấy người sang bắt quàng làm họ, láo toét!
“Con..con..”
Bốp!
Tiểu Khuê tát một cái vào mặt Tô Thành, giận dữ ra lệnh cho bọn thuộc hạ nhốt Tô Thành vào tù
“Giang Tiểu Khuê, con mà nhốt ta con sẽ bị trời phạt, Giang Tiểu Khuê” Tô Thành vùng vẫy gào toáng lên
Trời phạt ư? Thánh cô đây chính là trời!
Khả Tuấn thấy một tình địch đã bị loại bỏ, hí hửng với cô “Thánh cioo à, em quả nhiên mạnh mẽ thật!”
Cô nhíu mày với hắn, giọng điệu mỉa mai “Quá khen, nếu anh muốn thì có thể thử sự mạnh mẽ của ta”
Khả Tuấn im lặng, nói câu nữa chắc bị giam mất!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.