Chương 5: Hiểu lầm?
Cyndi Lê
23/09/2023
" Đừng chạm vào người tôi!" - Mận hét lớn.
Điện thoại reo lên, có ai đó đang gọi đến nhưng Daniel không quan tâm, anh bận ép hôn với Mận. Mận kháng cự quyết liệt, đánh rồi lại đẩy Daniel ra. Nhưng với cái thân hình bé xíu, cô như một con kiến nhẹ tênh không tài nào đổ ngã Daniel.
Chống đối vô ích, Mận bị anh ta chói tay, bị sờ soạt, đụng chạm vào chỗ nhạy cảm. Anh ta chơi theo lối hardcore, lối chơi thô bạo. Lúc sau, Mận dần thấm mệt và cho Daniel tiếp tục làm những hành động kì lạ như một bản năng. Ngón tay to bự của anh cứ xoay bên ngoài rồi thụt vào trong, ngứa ngáy vô cùng. Khiến Mận rên rỉ:
" Á! Đau"
"Anh đã từng khích lệ em là đi chuyển giới đó. Em làm thật rồi sao. Đẹp quá"
"Không, làm ơn! Á~"
"Em ra rồi sao? Cái lỗ này cứ bóp chặt tay anh. Jesse à, anh yêu em"
Ngón tay của Daniel vẫn bên trong Mận, đằng sau lưng cô là một cậu bé đang chòm lên rõ rệt. Anh rút tay ra và bắt đầu cởi quần, làm lộ ra cả cậu bé đầy đặn. Mận thấy thế hốt hoảng hỏi:
"Anh tính làm gì thế?"
( Tay đặt lên bụng dưới của Mận) "Chỗ này của em đang ngứa lắm phải không?"
"Đừng!"
Làm nửa chừng thì Daniel bỗng ngã ra đè cả lên người Mận. Có vẻ rượu đã phát huy công dụng quá đà, nó khiến anh ngã ngủ. Mận nhìn thế, lòng cô nhẹ hơn tóc. Đẩy Williams ra xong cô cũng nằm trần trụi ngủ quên mất.
Tờ mờ sáng hôm sau, Mận thức dậy ở nơi xa lạ và đang được một người đàn ông lạ mặt ôm eo. Đầu cô như muốn nổ tung, người mệt rã rời mà thiếp đi tiếp. Lúc lâu sau, Daniel tỉnh dậy, anh không khỏi hốt hoảng khi người kế bên không phải Jesse. Anh ta cố gắng nhớ lại tối qua và ngộ ra rằng đã nhầm Jess với Jesse. Daniel kiểm tra cô bé của cô có ổn không và xem xét tình huống này. Thì bỗng điện thoại reo lên, là Jesse gọi cho anh. Daniel nghe máy:
"Alo! Anh nghe đây"
"Tối qua anh làm gì thế. Em điện mãi không được? Có phải anh với cô ta xảy ra chuyện gì rồi không. Em biết chuyện anh đi xem mắt rồi.( Jess nói trong giận dữ)"
"Ai nói cho em biết chứ?"
"Anh trả lời câu hỏi của em trước"
"Không có chuyện gì đâu. Anh tối qua có đi uống rượu cùng với đối tác thôi. Giờ anh có việc rồi, gặp lại em sau"
Daniel vội cúp máy, luống cuống nghĩ cách giải quyết. Jesse nghe thế liền biết đã có chuyện, cậu nghiến răng tức tối.
Lúc sau Mận dậy trên chiếc giường một mình và thân thể sạch sẽ. Cô ngờ ngợ ngồi dậy dòm ngó căn phòng yên ắng. Cánh cửa phòng mở ra, tổng giám đốc Williams bước vào, trên tay cầm một khay đồ ăn sáng, anh đi đến bàn. Thấy Mận dậy, anh lạnh lùng nói:
"Cô dậy rồi sao?"
Mận im lặng nhìn chằm chằm Daniel. Anh hỏi tiếp:
"Cô thấy trong người thế nào rồi? Có đau ở đâu không?"
Mận đang thất thần, chưa tỉnh ngủ thì có người kêu cửa phòng.Williams ra mở cửa, có hai bác kì lạ cười nói hớn hở với anh và nhìn vào phòng thấy cô, họ tỏ vẻ ngạc nhiên.
Bà Anna lại hỏi han cô: "Con có sao không? Daniel, cô gái này là ai? Sao cả hai lại ở khách sạn chứ"
Ông Williams ngạc nhiên hỏi:" Cô bé à, con có sao không? Daniel, con làm gì kinh khủng với con bé mà nó đơ thế hả?"
Mận nhìn họ, ánh mắt vô hồn, cô như đang nghĩ điều gì đó. Có lẽ là nhớ ếch. Mỗi khi cô dậy đều có chú chó bên cạnh, nghe tiếng sủa mừng của nó, cô đã vui lắm. Hiện tại, trong căn phòng này, một người đàn ông lạ mặt, hai bác nào đó đang gây loạn và thân thể nhức nhói. Cô cảm thấy lạ lẫm.
Bà Anna:" Hay là chúng ta đưa con bé đi bệnh viện đi. Có lẽ nó đã sốc lắm"
Mận: "Không cần đâu. Con chỉ cảm thấy hơi đói thôi"
Mận xuống giường, người loạn choạng vô nhà vệ sinh.
Daniel: "Bố và mẹ bày ra kế này phải không?"
Ông Williams: "Con nói gì vậy? Bố mẹ mà làm ra chuyện này sao. Làm con thành một kẻ hiếp d*m?"
Daniel: "Vậy tại sao chai rượu đó được bưng lên, tại sao điểm hẹn là khách sạn chứ?!"
Bà Anna: "Không phải người chọn khách sạn này là con sao? Con tự làm ra thì trách ai chứ?"
Daniel nhớ ra chính bản thân đã đề xuất hẹn ở đây vì tiện việc cho anh. Nhưng không ngờ sự vô tình này lại tai hại đến thế. Anh tự trách bản thân và vô tình nhận ra điều gì đó bất thường. Tại sao lại nhìn nhầm Jesse? Tại sao mình lại đê tiện vậy chứ? Hàng vạn câu hỏi cứ lẩn quẩn trong đầu anh. Dù chính Daniel cũng không rõ, liệu anh đã thực sự làm tình với Jess chưa? Và khi ở gần cô gái này, sao anh lại cảm thấy hưng phấn.
Đó là cái cảm giác của chục năm trước, anh đã từng có cho đến khi anh lao đầu vào công việc thì cơn thèm khát không còn nữa. Mãi tới ngày anh gặp Jesse, người đã giúp Daniel có bước ngoặt mới trong khoái lạc.
Mận bước ra khỏi phòng vệ sinh uể oải, Daniel thấy thế liền bảo:
" Jess, cô ăn phần này đi, tôi chỉ mới đem lên thôi còn nóng hổi"
Jess liền đến ăn bữa sáng như chưa từng có chuyện gì kinh khủng xảy ra. Ông Williams và bà Anna thấy cô rất ngạc nhiên bởi sự thản nhiên của Jess. Qua vụ việc chấn động này, cả hai ông bà kiên quyết muốn Daniel phải chịu trách nhiệm. Anh suy nghĩ hồi lâu, lòng đầy tội lỗi hỏi ý của Mận:
" Cô cầm lấy số tiền này đi coi như tôi xin lỗi. Nếu có đau ở đâu thì nói, tôi sẽ chở cô đến bệnh viện"
" Không cần phải thế đâu. Tôi ổn"
Hai ông bà như cạn ngôn, đứng hình trước quyết định chịu thiệt của Mận. Có những người sẽ ở trong đời ta, chỉ là không biết họ ở lại bao lâu. Sau ngày hôm đó, Mận và Daniel quay lại làm việc của bản thân. Họ dần xa cách và không liên lạc gì nhiều.
...-------- Hết chương V--------...
Hãy tim và vote để mình có thêm động lực nhé!
Điện thoại reo lên, có ai đó đang gọi đến nhưng Daniel không quan tâm, anh bận ép hôn với Mận. Mận kháng cự quyết liệt, đánh rồi lại đẩy Daniel ra. Nhưng với cái thân hình bé xíu, cô như một con kiến nhẹ tênh không tài nào đổ ngã Daniel.
Chống đối vô ích, Mận bị anh ta chói tay, bị sờ soạt, đụng chạm vào chỗ nhạy cảm. Anh ta chơi theo lối hardcore, lối chơi thô bạo. Lúc sau, Mận dần thấm mệt và cho Daniel tiếp tục làm những hành động kì lạ như một bản năng. Ngón tay to bự của anh cứ xoay bên ngoài rồi thụt vào trong, ngứa ngáy vô cùng. Khiến Mận rên rỉ:
" Á! Đau"
"Anh đã từng khích lệ em là đi chuyển giới đó. Em làm thật rồi sao. Đẹp quá"
"Không, làm ơn! Á~"
"Em ra rồi sao? Cái lỗ này cứ bóp chặt tay anh. Jesse à, anh yêu em"
Ngón tay của Daniel vẫn bên trong Mận, đằng sau lưng cô là một cậu bé đang chòm lên rõ rệt. Anh rút tay ra và bắt đầu cởi quần, làm lộ ra cả cậu bé đầy đặn. Mận thấy thế hốt hoảng hỏi:
"Anh tính làm gì thế?"
( Tay đặt lên bụng dưới của Mận) "Chỗ này của em đang ngứa lắm phải không?"
"Đừng!"
Làm nửa chừng thì Daniel bỗng ngã ra đè cả lên người Mận. Có vẻ rượu đã phát huy công dụng quá đà, nó khiến anh ngã ngủ. Mận nhìn thế, lòng cô nhẹ hơn tóc. Đẩy Williams ra xong cô cũng nằm trần trụi ngủ quên mất.
Tờ mờ sáng hôm sau, Mận thức dậy ở nơi xa lạ và đang được một người đàn ông lạ mặt ôm eo. Đầu cô như muốn nổ tung, người mệt rã rời mà thiếp đi tiếp. Lúc lâu sau, Daniel tỉnh dậy, anh không khỏi hốt hoảng khi người kế bên không phải Jesse. Anh ta cố gắng nhớ lại tối qua và ngộ ra rằng đã nhầm Jess với Jesse. Daniel kiểm tra cô bé của cô có ổn không và xem xét tình huống này. Thì bỗng điện thoại reo lên, là Jesse gọi cho anh. Daniel nghe máy:
"Alo! Anh nghe đây"
"Tối qua anh làm gì thế. Em điện mãi không được? Có phải anh với cô ta xảy ra chuyện gì rồi không. Em biết chuyện anh đi xem mắt rồi.( Jess nói trong giận dữ)"
"Ai nói cho em biết chứ?"
"Anh trả lời câu hỏi của em trước"
"Không có chuyện gì đâu. Anh tối qua có đi uống rượu cùng với đối tác thôi. Giờ anh có việc rồi, gặp lại em sau"
Daniel vội cúp máy, luống cuống nghĩ cách giải quyết. Jesse nghe thế liền biết đã có chuyện, cậu nghiến răng tức tối.
Lúc sau Mận dậy trên chiếc giường một mình và thân thể sạch sẽ. Cô ngờ ngợ ngồi dậy dòm ngó căn phòng yên ắng. Cánh cửa phòng mở ra, tổng giám đốc Williams bước vào, trên tay cầm một khay đồ ăn sáng, anh đi đến bàn. Thấy Mận dậy, anh lạnh lùng nói:
"Cô dậy rồi sao?"
Mận im lặng nhìn chằm chằm Daniel. Anh hỏi tiếp:
"Cô thấy trong người thế nào rồi? Có đau ở đâu không?"
Mận đang thất thần, chưa tỉnh ngủ thì có người kêu cửa phòng.Williams ra mở cửa, có hai bác kì lạ cười nói hớn hở với anh và nhìn vào phòng thấy cô, họ tỏ vẻ ngạc nhiên.
Bà Anna lại hỏi han cô: "Con có sao không? Daniel, cô gái này là ai? Sao cả hai lại ở khách sạn chứ"
Ông Williams ngạc nhiên hỏi:" Cô bé à, con có sao không? Daniel, con làm gì kinh khủng với con bé mà nó đơ thế hả?"
Mận nhìn họ, ánh mắt vô hồn, cô như đang nghĩ điều gì đó. Có lẽ là nhớ ếch. Mỗi khi cô dậy đều có chú chó bên cạnh, nghe tiếng sủa mừng của nó, cô đã vui lắm. Hiện tại, trong căn phòng này, một người đàn ông lạ mặt, hai bác nào đó đang gây loạn và thân thể nhức nhói. Cô cảm thấy lạ lẫm.
Bà Anna:" Hay là chúng ta đưa con bé đi bệnh viện đi. Có lẽ nó đã sốc lắm"
Mận: "Không cần đâu. Con chỉ cảm thấy hơi đói thôi"
Mận xuống giường, người loạn choạng vô nhà vệ sinh.
Daniel: "Bố và mẹ bày ra kế này phải không?"
Ông Williams: "Con nói gì vậy? Bố mẹ mà làm ra chuyện này sao. Làm con thành một kẻ hiếp d*m?"
Daniel: "Vậy tại sao chai rượu đó được bưng lên, tại sao điểm hẹn là khách sạn chứ?!"
Bà Anna: "Không phải người chọn khách sạn này là con sao? Con tự làm ra thì trách ai chứ?"
Daniel nhớ ra chính bản thân đã đề xuất hẹn ở đây vì tiện việc cho anh. Nhưng không ngờ sự vô tình này lại tai hại đến thế. Anh tự trách bản thân và vô tình nhận ra điều gì đó bất thường. Tại sao lại nhìn nhầm Jesse? Tại sao mình lại đê tiện vậy chứ? Hàng vạn câu hỏi cứ lẩn quẩn trong đầu anh. Dù chính Daniel cũng không rõ, liệu anh đã thực sự làm tình với Jess chưa? Và khi ở gần cô gái này, sao anh lại cảm thấy hưng phấn.
Đó là cái cảm giác của chục năm trước, anh đã từng có cho đến khi anh lao đầu vào công việc thì cơn thèm khát không còn nữa. Mãi tới ngày anh gặp Jesse, người đã giúp Daniel có bước ngoặt mới trong khoái lạc.
Mận bước ra khỏi phòng vệ sinh uể oải, Daniel thấy thế liền bảo:
" Jess, cô ăn phần này đi, tôi chỉ mới đem lên thôi còn nóng hổi"
Jess liền đến ăn bữa sáng như chưa từng có chuyện gì kinh khủng xảy ra. Ông Williams và bà Anna thấy cô rất ngạc nhiên bởi sự thản nhiên của Jess. Qua vụ việc chấn động này, cả hai ông bà kiên quyết muốn Daniel phải chịu trách nhiệm. Anh suy nghĩ hồi lâu, lòng đầy tội lỗi hỏi ý của Mận:
" Cô cầm lấy số tiền này đi coi như tôi xin lỗi. Nếu có đau ở đâu thì nói, tôi sẽ chở cô đến bệnh viện"
" Không cần phải thế đâu. Tôi ổn"
Hai ông bà như cạn ngôn, đứng hình trước quyết định chịu thiệt của Mận. Có những người sẽ ở trong đời ta, chỉ là không biết họ ở lại bao lâu. Sau ngày hôm đó, Mận và Daniel quay lại làm việc của bản thân. Họ dần xa cách và không liên lạc gì nhiều.
...-------- Hết chương V--------...
Hãy tim và vote để mình có thêm động lực nhé!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.