Chương 15
Thủy Thiên Thừa
27/11/2020
Tiến vào phòng, Triệu Cẩm Tân lập tức ấn Lê Sóc trên tường, đôi môi nóng bỏng chặn lên bờ môi anh, nụ hôn ấy bá đạo lại gấp gáp, hoàn toàn khác với cái người ngày thường vẫn quấn lấy anh làm nũng bán manh.
Lê Sóc cảm thấy cánh cửa lồng giam ở sâu trong nội tâm anh đã bị một cước đá văng, có thứ gì đó đang gào thét muốn được phóng thích, giống như một dòng nước lũ trong nháy mắt lan tràn ra, thẫm vào mỗi một tấc da tấc thịt trong cơ thể anh. Đó là một loại kích tình đã lâu rồi anh không cảm nhận được.
Lê Sóc tự cảm thấy mình không phải người lạm giao*, tuy rằng lúc trẻ tuổi cũng từng vì cảm giác mới mẻ mà sống hoang đường vài năm, nhưng khi có sự nghiệp, khi tuổi càng lớn, anh đã có thể khống chế tốt bản thân và tâm lý của mình, nên đã lâu anh không có từ trên cơ thể của bất kỳ ai mà dục vọng bị đánh thức bùng nổ.
(*滥交的人: người lạm giao, ý là.... Người chi*ch bừa á)
Bản chất của chuyện này khác với lãnh đạm, đương nhiên anh thích làm tình, nhưng ngoài chuyện này, anh cũng có thể đạt được sự thoả mãn trên rất nhiều phương diện khác, ví dụ như những thành tựu anh đạt được trong công việc. Làm tình đối với một người đã trải nghiệm đầy đủ như anh mà nói, chỉ là một phần nhu cầu của cuộc sống, sớm đã không còn sự hấp dẫn hay thần bí lôi cuốn như thời tuổi trẻ.
Nhưng mới vừa rồi, bên trong quán bar xa lạ kia, Triệu Cẩm Tân khiến anh một lần nữa dấy lên khát vọng mãnh liệt, tựa như "đánh thức" tuổi trẻ của chính mình.
Hai người lôi kéo quần áo nhau, trang phục đắt tiền lúc này bất quá chỉ là mớ vải vóc vướng víu.
Lê Sóc đặt Triệu Cẩm Tân trên giường, sức nặng cơ thể khiến hai người song song ngã xuống giường, anh nhìn người thanh niên đang cười tà mị này, chỉ cảm thấy khí huyết cuồn cuộn.
Nhưng đúng lúc này, trong lòng anh lại sinh ra chần chừ. Một là vì e ngại mối quan hệ giữa trưởng bối hai nhà với nhau, hai là vì..... anh còn nghĩ tới Lý Trình Tú.
Triệu Cẩm Tân cơ hồ liếc mắt một cái đã nhìn thấu tâm tư anh, khiêu khích nói: "Sao vậy, người ta đã đá anh, anh còn muốn vì người ta mà thủ thân như ngọc sao?"
"Cẩm Tân..." Lê Sóc trầm giọng nói, "Chúng ta như vậy có đúng không?"
"Có cái gì đúng hay không?" Triệu Cẩm Tân một phen túm lấy vạt áo trước đang mở rộng của anh, kéo xuống tận eo, môi dán lên bờ môi anh, ám muội hỏi: "Muốn làm không? Muốn làm sao lại không dám làm."
"Tôi không phải không dám."
Triệu Cẩm Tân dồn dập hôn lên môi anh, một tay ôm chặt eo anh, nghiêng thân lật người đè lên người Lê Sóc, bàn tay mò vào trong quần áo anh, vuốt ve làn da ấm nóng của Lê Sóc, vuốt ve cơ bắp dẻo dai săn chắc của anh, xúc cảm cực kỳ đã tay, khiến người muốn ngừng mà không được.
Đầu Lê Sóc đã nóng lên, tên đã cài lên dây, sao có thể thu cung?
Hô hấp Lê Sóc dần dần trở nên dồn dập. Bàn tay anh như có ý thức, mơn trớn lưu luyến ở vùng thắt lưng Triệu Cẩm Tân, cuối cùng dời xuống vuốt ve phần cơ bụng mà ngày trước chỉ nhìn qua ảnh chụp đã khiến anh rục rịch, cơ nhục săn chắc, đầy tính đàn hồi, như có thể hút tay người.
Triệu Cẩm Tân cúi thấp đầu, liên tiếp hôn lên hai má, cổ, trước ngực Lê Sóc, sau đó cố ý cắn nhẹ lên trước ngực anh, lưu lại dấu răng thật nhỏ, cuối cùng khéo léo ngậm lấy đầu ngực, dùng răng nanh nhẹ nhàng nghiến nghiến, chơi đùa. Tay hắn lại vói vào trong quần lót Lê Sóc, cầm lấy tính khí đã ươn ướt của anh, dùng đầu ngón tay gãy gãy phần đầu, vuốt ve, cảm nhận được nó biến hóa lớn dần trong lòng bàn tay.
Hô hấp Lê Sóc dần dần trở nên dồn dập. Anh kéo quần Triệu Cẩm Tân xuống, bàn tay vuốt ve từ ngực xuống eo, cuối cùng dừng lại trên bờ mông săn chắc của hắn. Hình thể Triệu Cẩm Tân hoàn toàn không giống với những cậu trai trẻ anh đã từng lên giường, từ trước đến nay anh thích loại hình mảnh khảnh gầy gầy, nhưng anh không ngờ thân thể cường tráng săn chắc này lại mang đến cho anh cảm giác hoàn toàn mới mẻ, kích thích ngàn lần thể nghiệm xúc cảm của anh, thân hình mạnh mẽ và khối cơ bắp hoàn mỹ này đúng là kiệt tác của thượng đế.
"Thoải mái không?" Triệu Cẩm Tân nhẹ giọng hỏi.
"Ừ..." Lê Sóc có thói quen nắm thế chủ động khi làm tình, nhưng anh ý thức được Triệu Cẩm Tân đang muốn lấy lòng anh, nên anh quyết định phối hợp.
Triệu Cẩm Tân cúi thấp đầu, liếm liếm trên rốn Lê Sóc, sau đó dùng sức kéo quần lót Lê Sóc ra, bảo bối đã nửa cương cứng từ hạ thân dựng đứng lên.
Triệu Cẩm Tân lấy ngón tay búng búng lên tính khí của anh: "Đã bắn một lần rồi mà vẫn có tinh thần như vậy, không tồi nha."
Lê Sóc nhẹ nhàng hất hất eo lên, giọng nói khàn khàn: ".......Đến."
Triệu Cẩm Tân cong mắt cười, đầu lưỡi liếm một đường từ gốc cho đến phần đầu ươn ướt mềm mại của tính khí, sau đó há miệng ngậm vào.
"Aa~........" Lê Sóc phát ra một tiếng rên thỏa mãn.
Đầu lưỡi Triệu Cẩm Tân linh hoạt như rắn, liếm vòng quanh tính khí, sau đó không mạnh không nhẹ hút vài cái, mỗi lần đều chọc cho bụng dưới Lê Sóc trướng đến phát đau, nhưng bởi vì không đủ để lên đỉnh, nên sau vài lần ra vào trong miệng Triệu Cẩm Tân ngược lại càng kích thích thêm cơn khát, anh muốn thật sự phát tiết.
Lê Sóc luồn tay vào tóc Triệu Cẩm Tân, thúc giục nói: "Được rồi, tôi muốn cậu."
Triệu Cẩm Tân nhả tính khí đã cương cứng của anh ra, lấy ngón tay lau lau khóe miệng, nhướn mi mắt cười: "Thật sao?"
Lê Sóc dùng hai chân dài câu lấy đầu gối Triệu Cẩm Tân mượn lực ngồi nửa người dậy, kéo Triệu Cẩm Tân lên người mình, vừa nhiệt tình lại không kém phần ôn nhu mà ngăn chặn môi hắn.
Triệu Cẩm Tân lại nương theo động tác cong chân của Lê Sóc, túm chặt cổ chân anh, bày ra tư thế mười phần tiến công.
Chính trong lúc đó, Lê Sóc cả người cứng đờ, bàn tay nắm lại thành quyền đặt giữa hai lồng ngực đang dán chặt vào nhau của hai người, anh nghi hoặc nhìn Triệu Cẩm Tân: "Cậu..."
Triệu Cẩm Tân mỉm cười liếm liếm cằm Lê Sóc: "Tôi đã nói rồi, tôi muốn thao anh, có phải anh vẫn không tin không."
Lê Sóc trừng thẳng ánh mắt, muốn rút chân về, cổ chân lại bị tay Triệu Cẩm Tân chộp lại, anh ngồi dậy nửa người, đầy mặt xấu hổ hỏi: "Cậu đang nói đùa đi?" Anh định nghiêm túc cẩn thận "yêu thương" cậu thanh niên nửa tháng nay đang ao ước anh, kết quả.... Chuyện này là thế nào đây!
"Tôi chỗ nào giống nói đùa?" Triệu Cẩm Tân đưa tính khí đã cương cứng dưới lớp quần lót đỉnh đỉnh lên mông Lê Sóc.
Lê Sóc cảm giác được thứ đang khiến da đầu anh run lên, đó là của Triệu Cẩm Tân....Hắn thực sự muốn sao?
Lê Sóc đẩy mạnh Triệu Cẩm Tân ra, anh miễn cưỡng duy trì phong độ, tuy rằng anh đang cảm thấy bản thân mình bị trêu đùa: "Xin lỗi, Cẩm Tân, tôi không làm bottom."
Triệu Cẩm Tân đè bả vai Lê Sóc lại, lực cánh tay lớn đến thậm chí khiến Lê Sóc không thể đứng dậy, trên môi hắn nở nụ cười, nhưng trong đáy mắt lại có sự thô bạo mãnh liệt của dã thú: "Bảo bối, anh có biết vì sao tôi nói anh không có cao trào không? Bởi vì anh thích hợp bị thượng, nếu anh không thử, anh vĩnh viễn không biết chính mình có thể đạt được cái gì, tôi cam đoan sẽ khiến anh cảm thấy, trước kia anh đã sống uổng phí."
Lê Sóc có chút tức giận: "Tôi không có hứng thú."
Triệu Cẩm Tân chặn trên người anh, không để anh đứng lên, còn nhẹ nhàng ghé bên tai anh thổi khí: "Tôi nhìn người rất chuẩn, thử với tôi đi, tôi không tin anh chưa bao giờ hiếu kỳ?"
"Hiếu kỳ không có nghĩa là nhất định phải thử, chẳng lẽ cậu không hiếu kỳ sao?" Lê Sóc không khách sáo hỏi lại.
"Hiếu kỳ nha." Triệu Cẩm Tân chớp ánh mắt.
"Vậy để tôi tới thoả mãn lòng hiếu kỳ của cậu đi." Lê Sóc nhéo nhéo cằm hắn, ôn nhu nói: "Cậu không tin tưởng tôi sao?"
Triệu Cẩm Tân phụt một tiếng nở nụ cười: "Nhưng tôi không được."
"Có ý gì?
"Tôi trời sinh có vấn đề về đông máu, một khi bị thương sẽ rất khó cầm máu." Triệu Cẩm Tân cười tủm tỉm nói, "Người ta vẫn là lần đầu tiên mà, anh có dám cam đoan tuyệt đối sẽ không làm tôi bị thương không? Anh nhẫn tâm sao Lê thúc thúc?"
Da đầu Lê Sóc run lên từng trận, anh hoài nghi Triệu Cẩm Tân có phải nói bừa hay không. Anh không phải chưa từng làm với xử nam, nhưng là cực kỳ ít, Triệu Cẩm Tân lại lấy ra lý do doạ người như vậy, anh đối với kỹ thuật của mình cũng không quá tự tin.
Triệu Cẩm Tân lại hôn Lê Sóc một cái, mềm mềm làm nũng nói: "Tôi không lừa anh, tôi rất thích anh, rất muốn cùng anh kết hợp, nhưng anh muốn kiểu đó, tôi thật sự làm không được."
Lê Sóc quay mặt đi: "Bỏ đi, Cẩm Tân, tôi làm không được."
"Tại sao anh lại bài xích như vậy?"
Lê Sóc hít sâu một hơi: "Cậu... nhỏ hơn tôi nhiều tuổi như vậy." Nếu đổi lại là một người bạn cùng lứa tuổi, mà anh lại rất yêu thích đối phương, anh có lẽ cũng sẽ đồng ý, nhưng cả hai điều kiện này Triệu Cẩm Tân đều không phù hợp, anh vừa nghĩ đến mình bị một cậu nhóc nhỏ hơn gần một con giáp đè...... lập tức cảm thấy xấu hổ.
"Tại sao anh lại để ý đến tuổi tác?"
Triệu Cẩm Tân ghé vào bên tai anh dụ dỗ từng chút, "Chẳng lẽ quan trọng nhất lúc này không phải là cảm giác hay sao? Anh không muốn tôi sao?"
Lê Sóc lúc này đã nóng hết mặt, nhưng anh lại bước không qua được rào cản trong lòng, anh xoay mặt đi, "Cẩm Tân, tôi làm không được, cậu đứng lên đi." Bị tạt một thùng nước lạnh thế này đầu óc anh đã tỉnh táo rất nhiều. Đây có lẽ chính là chỉ thị của Thượng Đế, chứng minh giữa bọn họ không nên phát sinh thêm bất cứ thứ gì.
Trong mắt Triệu Cẩm Tân như đang che giấu thứ gì đó, hắn nắm chặt đầu quyền, sau đó lại chậm rãi buông ra. Vẻ mặt thể hiện ra bên ngoài biến thành vô cùng thất vọng và cô đơn, hắn chống người ngồi dậy, cười khổ nói: "Xin lỗi, là tôi tự đa tình rồi, tôi nghĩ rằng.... anh có chút thích tôi."
"Chuyện này không liên quan đến thích hay không thích cậu, cậu cũng là Gay, hẳn là hiểu rõ có một số chuyện rất khó thay đổi cách nhìn nhận, nhất là tôi đã đến tuổi này."
Triệu Cẩm Tân mím môi, nhìn anh thật sâu, sau đó cúi đầu nói: "Vậy..... anh tới thượng tôi đi, tôi không để ý, tôi chỉ muốn ở cùng anh."
Nhìn dáng vẻ lắp bắp của Triệu Cẩm Tân, trái tim Lê Sóc căng thẳng, nhất thời có chút đau lòng, anh sờ sờ đầu Triệu Cẩm Tân: "Cẩm Tân, tôi không muốn làm cậu bị thương, tôi nghĩ chúng ta không hợp với nhau, không cần phải miễn cưỡng, đúng không?"
Triệu Cẩm Tân lắc đầu: "Tôi thích anh, cho dù anh không thích tôi, tôi cũng thích anh." Ánh mắt hắn sáng tựa sao trời, "Tôi đã khoác lác nói muốn cho anh có trải nghiệm tốt nhất, nếu làm không được thì sao gọi là thích anh. Tôi không quan tâm có bị thương hay không, chỉ cần vì anh là được."
Trong lòng Lê Sóc cảm thấy áy náy, mỗi một câu nói của Triệu Cẩm Tân đều đâm xuyên vào lòng anh, dáng vẻ đáng thương của hắn lại càng khiến anh không đành lòng, anh kéo hắn vào trong ngực, bàn tay dịu dàng luồn vào mái tóc dày rậm của hắn: "Ngốc quá, tôi tuyệt đối sẽ không làm cậu bị thương, tôi nghĩ chúng ta tiến triển quá nhanh, còn chưa đủ hiểu lẫn nhau, bằng không sẽ không xảy ra chuyện xấu hổ như ngày hôm nay, thế nhưng tôi bằng lòng đi tìm hiểu cậu lần nữa, được không?"
Đầu nặng trịch của Triệu Cẩm Tân gối lên bả vai Lê Sóc, hai tay vòng qua ôm eo Lê Sóc, mặt không chút biểu tình nói: "Lê thúc thúc, anh thật ôn nhu."
Lê Sóc hôn một cái trấn an lên trán hắn.
Triệu Cẩm Tân đột nhiên lộ ra một nụ cười đầy thâm ý: "Như vậy.... cũng rất thú vị."
Lê Sóc ôm Triệu Cẩm Tân nằm trên giường, lấy tay vỗ nhẹ lên tấm lưng rắn chắc của hắn, trong lòng anh cảm thấy áy náy vì đã vô tình tổn thương Triệu Cẩm Tân. Người này thật sự là thích anh, bằng không sẽ không thoả hiệp như thế với anh. Hai người rõ ràng là củi khô bốc lửa, lại ngay đến lúc quan trọng thì phát hiện mâu thuẫn không thể hoá giải, không chỉ Triệu Cẩm Tân đau lòng, mà anh cũng rất thất vọng, nhưng chuyện kia bảo anh làm sao mà chấp nhận.....
Lê Sóc ở trong lòng nặng nề thở dài. Ôm thân thể này quả thực dễ khiến người động tâm, thịt đến bên miệng lại không ăn được, thật khiến anh khó chịu như bóp tim cào phổi, đêm nay chắc chắn sẽ mất ngủ.
Sau khi cảm xúc hai người bình tĩnh một chút, từng người đi tắm nước lạnh, mặc xong quần áo liền trở về. Chung quy hai nhà đang ở chung với nhau, nếu đi cả đêm không về cũng rất khó giải thích.
Đi đến cửa phòng Lê Sóc, Triệu Cẩm Tân đột nhiên từ phía sau ôm lấy eo Lê Sóc, phiền muộn nói: "Chúng ta cùng nhau ngủ được không?"
Lê Sóc nghĩ nghĩ: "Hay là thôi đi." Một đêm dài đằng đẳng thế này làm sao qua đây.
Triệu Cẩm Tân hôn anh vài cái, thất vọng bỏ đi.
Lê Sóc trở lại phòng, trong đầu hoàn toàn rối loạn. Kiểm tra di động và email, cũng không có tin tức gì của Lý Trình Tú, anh thực sự là sứt đầu mẻ trán, liền ngã người lên giường, chôn mình vào chăn.
Lý Trình Tú đang ở đâu? Anh nên đối xử như thế nào với sự yêu thích không chút che giấu nào của Triệu Cẩm Tân? Không còn nghi ngờ gì nữa, anh đã động tâm với Triệu Cẩm Tân, nhưng, cũng chỉ là động tâm mà thôi.
Tình cảm đúng là khiến con người có quá nhiều phiền não không cần thiết, nhưng con người lại cứ cố tình không thể né tránh tình cảm. Anh chỉ có thể cố gắng dùng lý tính để giải quyết vấn đề tình cảm, mới có thể giảm đến thấp nhất sự đau lòng và thất vọng.
Anh đang nằm trên giường miên man sắp ngủ, đột nhiên cửa phòng vang lên hai tiếng gõ nhẹ nhàng, Lê Sóc giật mình ngồi dậy, thấp giọng hỏi: "Ai?"
Cửa chậm rãi đẩy ra, Triệu Cẩm Tân ló một đầu vào, dè dặt hỏi: "Lê thúc thúc, tôi vẫn muốn ngủ chung với anh."
Trong lòng Lê Sóc vừa thương hại vừa bất đắc dĩ, anh vươn tay: "Đến đây đi."
Triệu Cẩm Tân nhanh chóng tiến vào trong chăn, ôm chầm lấy Lê Sóc.
Lê Sóc nhẹ giọng nói: "Cậu ngủ không được sao?"
"Anh ngủ được sao?" Triệu Cẩm Tân hỏi ngược lại.
Lê Sóc không trả lời, chỉ là vỗ vỗ mu bàn tay hắn, "Ngủ đi."
Lồng ngực nóng như lửa của Triệu Cẩm Tân dán vào sau lưng Lê Sóc, tâm trạng hai người đều có chút khó yên, nhưng ai cũng không muốn phá vỡ sự bình yên hiện tại.
Lê Sóc cảm thấy cánh cửa lồng giam ở sâu trong nội tâm anh đã bị một cước đá văng, có thứ gì đó đang gào thét muốn được phóng thích, giống như một dòng nước lũ trong nháy mắt lan tràn ra, thẫm vào mỗi một tấc da tấc thịt trong cơ thể anh. Đó là một loại kích tình đã lâu rồi anh không cảm nhận được.
Lê Sóc tự cảm thấy mình không phải người lạm giao*, tuy rằng lúc trẻ tuổi cũng từng vì cảm giác mới mẻ mà sống hoang đường vài năm, nhưng khi có sự nghiệp, khi tuổi càng lớn, anh đã có thể khống chế tốt bản thân và tâm lý của mình, nên đã lâu anh không có từ trên cơ thể của bất kỳ ai mà dục vọng bị đánh thức bùng nổ.
(*滥交的人: người lạm giao, ý là.... Người chi*ch bừa á)
Bản chất của chuyện này khác với lãnh đạm, đương nhiên anh thích làm tình, nhưng ngoài chuyện này, anh cũng có thể đạt được sự thoả mãn trên rất nhiều phương diện khác, ví dụ như những thành tựu anh đạt được trong công việc. Làm tình đối với một người đã trải nghiệm đầy đủ như anh mà nói, chỉ là một phần nhu cầu của cuộc sống, sớm đã không còn sự hấp dẫn hay thần bí lôi cuốn như thời tuổi trẻ.
Nhưng mới vừa rồi, bên trong quán bar xa lạ kia, Triệu Cẩm Tân khiến anh một lần nữa dấy lên khát vọng mãnh liệt, tựa như "đánh thức" tuổi trẻ của chính mình.
Hai người lôi kéo quần áo nhau, trang phục đắt tiền lúc này bất quá chỉ là mớ vải vóc vướng víu.
Lê Sóc đặt Triệu Cẩm Tân trên giường, sức nặng cơ thể khiến hai người song song ngã xuống giường, anh nhìn người thanh niên đang cười tà mị này, chỉ cảm thấy khí huyết cuồn cuộn.
Nhưng đúng lúc này, trong lòng anh lại sinh ra chần chừ. Một là vì e ngại mối quan hệ giữa trưởng bối hai nhà với nhau, hai là vì..... anh còn nghĩ tới Lý Trình Tú.
Triệu Cẩm Tân cơ hồ liếc mắt một cái đã nhìn thấu tâm tư anh, khiêu khích nói: "Sao vậy, người ta đã đá anh, anh còn muốn vì người ta mà thủ thân như ngọc sao?"
"Cẩm Tân..." Lê Sóc trầm giọng nói, "Chúng ta như vậy có đúng không?"
"Có cái gì đúng hay không?" Triệu Cẩm Tân một phen túm lấy vạt áo trước đang mở rộng của anh, kéo xuống tận eo, môi dán lên bờ môi anh, ám muội hỏi: "Muốn làm không? Muốn làm sao lại không dám làm."
"Tôi không phải không dám."
Triệu Cẩm Tân dồn dập hôn lên môi anh, một tay ôm chặt eo anh, nghiêng thân lật người đè lên người Lê Sóc, bàn tay mò vào trong quần áo anh, vuốt ve làn da ấm nóng của Lê Sóc, vuốt ve cơ bắp dẻo dai săn chắc của anh, xúc cảm cực kỳ đã tay, khiến người muốn ngừng mà không được.
Đầu Lê Sóc đã nóng lên, tên đã cài lên dây, sao có thể thu cung?
Hô hấp Lê Sóc dần dần trở nên dồn dập. Bàn tay anh như có ý thức, mơn trớn lưu luyến ở vùng thắt lưng Triệu Cẩm Tân, cuối cùng dời xuống vuốt ve phần cơ bụng mà ngày trước chỉ nhìn qua ảnh chụp đã khiến anh rục rịch, cơ nhục săn chắc, đầy tính đàn hồi, như có thể hút tay người.
Triệu Cẩm Tân cúi thấp đầu, liên tiếp hôn lên hai má, cổ, trước ngực Lê Sóc, sau đó cố ý cắn nhẹ lên trước ngực anh, lưu lại dấu răng thật nhỏ, cuối cùng khéo léo ngậm lấy đầu ngực, dùng răng nanh nhẹ nhàng nghiến nghiến, chơi đùa. Tay hắn lại vói vào trong quần lót Lê Sóc, cầm lấy tính khí đã ươn ướt của anh, dùng đầu ngón tay gãy gãy phần đầu, vuốt ve, cảm nhận được nó biến hóa lớn dần trong lòng bàn tay.
Hô hấp Lê Sóc dần dần trở nên dồn dập. Anh kéo quần Triệu Cẩm Tân xuống, bàn tay vuốt ve từ ngực xuống eo, cuối cùng dừng lại trên bờ mông săn chắc của hắn. Hình thể Triệu Cẩm Tân hoàn toàn không giống với những cậu trai trẻ anh đã từng lên giường, từ trước đến nay anh thích loại hình mảnh khảnh gầy gầy, nhưng anh không ngờ thân thể cường tráng săn chắc này lại mang đến cho anh cảm giác hoàn toàn mới mẻ, kích thích ngàn lần thể nghiệm xúc cảm của anh, thân hình mạnh mẽ và khối cơ bắp hoàn mỹ này đúng là kiệt tác của thượng đế.
"Thoải mái không?" Triệu Cẩm Tân nhẹ giọng hỏi.
"Ừ..." Lê Sóc có thói quen nắm thế chủ động khi làm tình, nhưng anh ý thức được Triệu Cẩm Tân đang muốn lấy lòng anh, nên anh quyết định phối hợp.
Triệu Cẩm Tân cúi thấp đầu, liếm liếm trên rốn Lê Sóc, sau đó dùng sức kéo quần lót Lê Sóc ra, bảo bối đã nửa cương cứng từ hạ thân dựng đứng lên.
Triệu Cẩm Tân lấy ngón tay búng búng lên tính khí của anh: "Đã bắn một lần rồi mà vẫn có tinh thần như vậy, không tồi nha."
Lê Sóc nhẹ nhàng hất hất eo lên, giọng nói khàn khàn: ".......Đến."
Triệu Cẩm Tân cong mắt cười, đầu lưỡi liếm một đường từ gốc cho đến phần đầu ươn ướt mềm mại của tính khí, sau đó há miệng ngậm vào.
"Aa~........" Lê Sóc phát ra một tiếng rên thỏa mãn.
Đầu lưỡi Triệu Cẩm Tân linh hoạt như rắn, liếm vòng quanh tính khí, sau đó không mạnh không nhẹ hút vài cái, mỗi lần đều chọc cho bụng dưới Lê Sóc trướng đến phát đau, nhưng bởi vì không đủ để lên đỉnh, nên sau vài lần ra vào trong miệng Triệu Cẩm Tân ngược lại càng kích thích thêm cơn khát, anh muốn thật sự phát tiết.
Lê Sóc luồn tay vào tóc Triệu Cẩm Tân, thúc giục nói: "Được rồi, tôi muốn cậu."
Triệu Cẩm Tân nhả tính khí đã cương cứng của anh ra, lấy ngón tay lau lau khóe miệng, nhướn mi mắt cười: "Thật sao?"
Lê Sóc dùng hai chân dài câu lấy đầu gối Triệu Cẩm Tân mượn lực ngồi nửa người dậy, kéo Triệu Cẩm Tân lên người mình, vừa nhiệt tình lại không kém phần ôn nhu mà ngăn chặn môi hắn.
Triệu Cẩm Tân lại nương theo động tác cong chân của Lê Sóc, túm chặt cổ chân anh, bày ra tư thế mười phần tiến công.
Chính trong lúc đó, Lê Sóc cả người cứng đờ, bàn tay nắm lại thành quyền đặt giữa hai lồng ngực đang dán chặt vào nhau của hai người, anh nghi hoặc nhìn Triệu Cẩm Tân: "Cậu..."
Triệu Cẩm Tân mỉm cười liếm liếm cằm Lê Sóc: "Tôi đã nói rồi, tôi muốn thao anh, có phải anh vẫn không tin không."
Lê Sóc trừng thẳng ánh mắt, muốn rút chân về, cổ chân lại bị tay Triệu Cẩm Tân chộp lại, anh ngồi dậy nửa người, đầy mặt xấu hổ hỏi: "Cậu đang nói đùa đi?" Anh định nghiêm túc cẩn thận "yêu thương" cậu thanh niên nửa tháng nay đang ao ước anh, kết quả.... Chuyện này là thế nào đây!
"Tôi chỗ nào giống nói đùa?" Triệu Cẩm Tân đưa tính khí đã cương cứng dưới lớp quần lót đỉnh đỉnh lên mông Lê Sóc.
Lê Sóc cảm giác được thứ đang khiến da đầu anh run lên, đó là của Triệu Cẩm Tân....Hắn thực sự muốn sao?
Lê Sóc đẩy mạnh Triệu Cẩm Tân ra, anh miễn cưỡng duy trì phong độ, tuy rằng anh đang cảm thấy bản thân mình bị trêu đùa: "Xin lỗi, Cẩm Tân, tôi không làm bottom."
Triệu Cẩm Tân đè bả vai Lê Sóc lại, lực cánh tay lớn đến thậm chí khiến Lê Sóc không thể đứng dậy, trên môi hắn nở nụ cười, nhưng trong đáy mắt lại có sự thô bạo mãnh liệt của dã thú: "Bảo bối, anh có biết vì sao tôi nói anh không có cao trào không? Bởi vì anh thích hợp bị thượng, nếu anh không thử, anh vĩnh viễn không biết chính mình có thể đạt được cái gì, tôi cam đoan sẽ khiến anh cảm thấy, trước kia anh đã sống uổng phí."
Lê Sóc có chút tức giận: "Tôi không có hứng thú."
Triệu Cẩm Tân chặn trên người anh, không để anh đứng lên, còn nhẹ nhàng ghé bên tai anh thổi khí: "Tôi nhìn người rất chuẩn, thử với tôi đi, tôi không tin anh chưa bao giờ hiếu kỳ?"
"Hiếu kỳ không có nghĩa là nhất định phải thử, chẳng lẽ cậu không hiếu kỳ sao?" Lê Sóc không khách sáo hỏi lại.
"Hiếu kỳ nha." Triệu Cẩm Tân chớp ánh mắt.
"Vậy để tôi tới thoả mãn lòng hiếu kỳ của cậu đi." Lê Sóc nhéo nhéo cằm hắn, ôn nhu nói: "Cậu không tin tưởng tôi sao?"
Triệu Cẩm Tân phụt một tiếng nở nụ cười: "Nhưng tôi không được."
"Có ý gì?
"Tôi trời sinh có vấn đề về đông máu, một khi bị thương sẽ rất khó cầm máu." Triệu Cẩm Tân cười tủm tỉm nói, "Người ta vẫn là lần đầu tiên mà, anh có dám cam đoan tuyệt đối sẽ không làm tôi bị thương không? Anh nhẫn tâm sao Lê thúc thúc?"
Da đầu Lê Sóc run lên từng trận, anh hoài nghi Triệu Cẩm Tân có phải nói bừa hay không. Anh không phải chưa từng làm với xử nam, nhưng là cực kỳ ít, Triệu Cẩm Tân lại lấy ra lý do doạ người như vậy, anh đối với kỹ thuật của mình cũng không quá tự tin.
Triệu Cẩm Tân lại hôn Lê Sóc một cái, mềm mềm làm nũng nói: "Tôi không lừa anh, tôi rất thích anh, rất muốn cùng anh kết hợp, nhưng anh muốn kiểu đó, tôi thật sự làm không được."
Lê Sóc quay mặt đi: "Bỏ đi, Cẩm Tân, tôi làm không được."
"Tại sao anh lại bài xích như vậy?"
Lê Sóc hít sâu một hơi: "Cậu... nhỏ hơn tôi nhiều tuổi như vậy." Nếu đổi lại là một người bạn cùng lứa tuổi, mà anh lại rất yêu thích đối phương, anh có lẽ cũng sẽ đồng ý, nhưng cả hai điều kiện này Triệu Cẩm Tân đều không phù hợp, anh vừa nghĩ đến mình bị một cậu nhóc nhỏ hơn gần một con giáp đè...... lập tức cảm thấy xấu hổ.
"Tại sao anh lại để ý đến tuổi tác?"
Triệu Cẩm Tân ghé vào bên tai anh dụ dỗ từng chút, "Chẳng lẽ quan trọng nhất lúc này không phải là cảm giác hay sao? Anh không muốn tôi sao?"
Lê Sóc lúc này đã nóng hết mặt, nhưng anh lại bước không qua được rào cản trong lòng, anh xoay mặt đi, "Cẩm Tân, tôi làm không được, cậu đứng lên đi." Bị tạt một thùng nước lạnh thế này đầu óc anh đã tỉnh táo rất nhiều. Đây có lẽ chính là chỉ thị của Thượng Đế, chứng minh giữa bọn họ không nên phát sinh thêm bất cứ thứ gì.
Trong mắt Triệu Cẩm Tân như đang che giấu thứ gì đó, hắn nắm chặt đầu quyền, sau đó lại chậm rãi buông ra. Vẻ mặt thể hiện ra bên ngoài biến thành vô cùng thất vọng và cô đơn, hắn chống người ngồi dậy, cười khổ nói: "Xin lỗi, là tôi tự đa tình rồi, tôi nghĩ rằng.... anh có chút thích tôi."
"Chuyện này không liên quan đến thích hay không thích cậu, cậu cũng là Gay, hẳn là hiểu rõ có một số chuyện rất khó thay đổi cách nhìn nhận, nhất là tôi đã đến tuổi này."
Triệu Cẩm Tân mím môi, nhìn anh thật sâu, sau đó cúi đầu nói: "Vậy..... anh tới thượng tôi đi, tôi không để ý, tôi chỉ muốn ở cùng anh."
Nhìn dáng vẻ lắp bắp của Triệu Cẩm Tân, trái tim Lê Sóc căng thẳng, nhất thời có chút đau lòng, anh sờ sờ đầu Triệu Cẩm Tân: "Cẩm Tân, tôi không muốn làm cậu bị thương, tôi nghĩ chúng ta không hợp với nhau, không cần phải miễn cưỡng, đúng không?"
Triệu Cẩm Tân lắc đầu: "Tôi thích anh, cho dù anh không thích tôi, tôi cũng thích anh." Ánh mắt hắn sáng tựa sao trời, "Tôi đã khoác lác nói muốn cho anh có trải nghiệm tốt nhất, nếu làm không được thì sao gọi là thích anh. Tôi không quan tâm có bị thương hay không, chỉ cần vì anh là được."
Trong lòng Lê Sóc cảm thấy áy náy, mỗi một câu nói của Triệu Cẩm Tân đều đâm xuyên vào lòng anh, dáng vẻ đáng thương của hắn lại càng khiến anh không đành lòng, anh kéo hắn vào trong ngực, bàn tay dịu dàng luồn vào mái tóc dày rậm của hắn: "Ngốc quá, tôi tuyệt đối sẽ không làm cậu bị thương, tôi nghĩ chúng ta tiến triển quá nhanh, còn chưa đủ hiểu lẫn nhau, bằng không sẽ không xảy ra chuyện xấu hổ như ngày hôm nay, thế nhưng tôi bằng lòng đi tìm hiểu cậu lần nữa, được không?"
Đầu nặng trịch của Triệu Cẩm Tân gối lên bả vai Lê Sóc, hai tay vòng qua ôm eo Lê Sóc, mặt không chút biểu tình nói: "Lê thúc thúc, anh thật ôn nhu."
Lê Sóc hôn một cái trấn an lên trán hắn.
Triệu Cẩm Tân đột nhiên lộ ra một nụ cười đầy thâm ý: "Như vậy.... cũng rất thú vị."
Lê Sóc ôm Triệu Cẩm Tân nằm trên giường, lấy tay vỗ nhẹ lên tấm lưng rắn chắc của hắn, trong lòng anh cảm thấy áy náy vì đã vô tình tổn thương Triệu Cẩm Tân. Người này thật sự là thích anh, bằng không sẽ không thoả hiệp như thế với anh. Hai người rõ ràng là củi khô bốc lửa, lại ngay đến lúc quan trọng thì phát hiện mâu thuẫn không thể hoá giải, không chỉ Triệu Cẩm Tân đau lòng, mà anh cũng rất thất vọng, nhưng chuyện kia bảo anh làm sao mà chấp nhận.....
Lê Sóc ở trong lòng nặng nề thở dài. Ôm thân thể này quả thực dễ khiến người động tâm, thịt đến bên miệng lại không ăn được, thật khiến anh khó chịu như bóp tim cào phổi, đêm nay chắc chắn sẽ mất ngủ.
Sau khi cảm xúc hai người bình tĩnh một chút, từng người đi tắm nước lạnh, mặc xong quần áo liền trở về. Chung quy hai nhà đang ở chung với nhau, nếu đi cả đêm không về cũng rất khó giải thích.
Đi đến cửa phòng Lê Sóc, Triệu Cẩm Tân đột nhiên từ phía sau ôm lấy eo Lê Sóc, phiền muộn nói: "Chúng ta cùng nhau ngủ được không?"
Lê Sóc nghĩ nghĩ: "Hay là thôi đi." Một đêm dài đằng đẳng thế này làm sao qua đây.
Triệu Cẩm Tân hôn anh vài cái, thất vọng bỏ đi.
Lê Sóc trở lại phòng, trong đầu hoàn toàn rối loạn. Kiểm tra di động và email, cũng không có tin tức gì của Lý Trình Tú, anh thực sự là sứt đầu mẻ trán, liền ngã người lên giường, chôn mình vào chăn.
Lý Trình Tú đang ở đâu? Anh nên đối xử như thế nào với sự yêu thích không chút che giấu nào của Triệu Cẩm Tân? Không còn nghi ngờ gì nữa, anh đã động tâm với Triệu Cẩm Tân, nhưng, cũng chỉ là động tâm mà thôi.
Tình cảm đúng là khiến con người có quá nhiều phiền não không cần thiết, nhưng con người lại cứ cố tình không thể né tránh tình cảm. Anh chỉ có thể cố gắng dùng lý tính để giải quyết vấn đề tình cảm, mới có thể giảm đến thấp nhất sự đau lòng và thất vọng.
Anh đang nằm trên giường miên man sắp ngủ, đột nhiên cửa phòng vang lên hai tiếng gõ nhẹ nhàng, Lê Sóc giật mình ngồi dậy, thấp giọng hỏi: "Ai?"
Cửa chậm rãi đẩy ra, Triệu Cẩm Tân ló một đầu vào, dè dặt hỏi: "Lê thúc thúc, tôi vẫn muốn ngủ chung với anh."
Trong lòng Lê Sóc vừa thương hại vừa bất đắc dĩ, anh vươn tay: "Đến đây đi."
Triệu Cẩm Tân nhanh chóng tiến vào trong chăn, ôm chầm lấy Lê Sóc.
Lê Sóc nhẹ giọng nói: "Cậu ngủ không được sao?"
"Anh ngủ được sao?" Triệu Cẩm Tân hỏi ngược lại.
Lê Sóc không trả lời, chỉ là vỗ vỗ mu bàn tay hắn, "Ngủ đi."
Lồng ngực nóng như lửa của Triệu Cẩm Tân dán vào sau lưng Lê Sóc, tâm trạng hai người đều có chút khó yên, nhưng ai cũng không muốn phá vỡ sự bình yên hiện tại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.