Ái Muội Đô Thị (Ngận Thuần Ngận Ái Muội)
Chương 128: Sao Lại Là Cô Ta?
Ngư Nhân Nhị Đại
01/08/2023
Thường thì trên đời có vài chuyện là như thế, có nhà vui có nhà buồn, cũng có người sướиɠ có người khổ, cũng có đôi khi lại được thưởng thục niềm vui sướиɠ trên sự đau khổ của người khác. Ít nhất là tình trạng của Dương Minh và thằng tóc vàng ấy.
Trong nháy mắt, bóp tiền của Dương Minh đã có thêm hai ngàn đồng, hắn cũng thấy ngượng ngượng, mặc dù gần đây đã có quyết tâm làm giàu" chân chính", nhưng mà trong khoảng thời gian này, toàn bộ tiền thu vào đều là do cướp đoạt mà ra. Đầu tiên là lấy mấy ngàn đồng từ trong tay của Cơ Thủy Sanh, lần thứ hai là đánh cuộc với thằng kia ở trước cổng trường, còn lần này là do thằng ku kia xui xẻo.
Thật ra thì … hắn không có hứng thú với cách kiếm tiền này, cho nên lần đầu tiên lấy được cũng tặng cho một cô gái, thậm chí bản thân còn không biết cô ta là ai. Lần thứ hai tiện tay cho Lý Đại Cương một nửa, riêng chỉ có lần này chẳng có ai bên cạnh nên đành phải nhét vào bóp.
Dương Minh không phải là một kẻ keo kiệt, vì là đại sự không thể là một người keo kệt. Đặc điểm này hết sức thích hợp với Dương Minh.
Đi đến nhà của Trương Tân, Trương Tân lập tức oán giận nói: "Sao đến trễ vậy, từ nhà mày đến đây cùng lắm là mười phút, còn cái này hơn bốn mươi phút, mày có lê lết đến đây cũng không chậm vậy"
"Hồi nãy tao có đến nhà một người bạn, không phải đã nói với mày rồi sao, hơn nữa tao ngồi tàu điện đến, không phải đón xe!" Dương Minh nói.
"Trời, trong người mày cũng có mấy chục vạn, mà lại còn ngồi tàu điện, sao mà keo quá vậy!" Trương Tân biểu môi nói.
Keo kiệt? Cho đến bây giờ, Dương Minh vẫn không cho rằng bản thân mình là người keo kiệt. Xài tiền đúng mục đích thì hắn không bao giờ tiếc, chỉ là hắn không muốn lãng phí, cho nên mới tiết kiệm. Mẹ kiếp, cái này là tiết kiệm, chứ không phải là keo kiệt.
"Thứ nhất, ở nhà người bạn tao không thể đón xe đến đây, thứ hai, cho dù có đón xe, cũng không nhanh bằng tàu điện, lần trước tao đi nhờ xe của người ta đến đây cũng mất hơn nửa giờ" Dương Minh cười khổ đáp: "Thứ ba, tao làm gì có mấy chục vạn trong người?"
"Phỉ thúy của mày …" Trương Tân sửng sốt, lập tức nhớ ra khối phỉ thúy kia đã bị đánh cắp, không khỏi ngượng ngùng nói: "Thì để ba tao bồi thường lại cho mày, hơn nữa, không phải mày đi cược thạch kiếm được nhiều đá như vậy sao, đại khái là cũng có một chút giá trị chứ"
Được Trương Tân nhắc nhở, Dương Minh mới nhớ ra, mình còn rất nhiều đá gửi ở công ti Trương Giải Phóng, mà mấy cái này đều là tiền cả. Không có tiền, không có cửa đấu với Vương Chí Đào!
"Ờ, khi nào đi đến công ti của ba mày?" Dương Minh được nhắc nhở liền lập tức nhớ ra, và muốn biết ngay đống đá của mình có giá trị bao nhiêu.
"Chiều đi, nóng quá trời! Đúng rồi, khi nãy tao onl vừa quen với một em, nói là trưa nay sẽ show hàng cho tao xem, sao, lát cùng xem không?" Trương Tân cười da^ʍ.
Dương Minh là người từng trải trong lãnh vực này, hơn nữa còn có tiểu yêu tinh Lam Lăng bên cạnh, cho nên cũng đã không còn hứng thú với mấy cái vụ đi săn gái kiểu này. Nhưng mà … đàn ông là đều là những động vật thích đi săn, cho nên, khi nghe Trương Tân nói, trong lòng hắn lập tức ngứa lên.
"Show hàng hả, không chút kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Thôi kệ, tại không có gì làm, xem chút đỡ buồn" Dương Minh làm bộ nghiêm trang nói.
"Cút con mẹ mày đi, làm như tao mới quen biết mày vậy!" Trương Tân nhìn bộ dáng của Dương Minh bằng cặp mắt khinh bỉ.
"He he!" Dương Minh cười gian hai tiếng, vì biết nói gì bây giờ, từ cái thời trung học hắn và Trương Tân đã biết bao nhiêu lần ngồi tán gẫu về cái vấn đề" S.E.X" này rồi.
Máy tính của Trương Tân sau khi thi đại học xong là được mua tặng, Dương Minh nhìn cái màn hình LCD 22 inch mà không khỏi hâm mộ, nhìn xuống cái hệ thống không khỏi chóng mặt, CPU Q6600, thẻ nhớ 4G, card HD, ổ cứng thì 500G, còn có chuột wireless, càng nhìn càng thấy thèm. Chẹp, sau này mà bán được đá lấy tiền rồi, chắc cũng phải mua một cái máy tính để bàn giống như vậy, sau đó đặt ở chổ cũng Lam Lăng! Cứ như vậy đi, vì bình thường buổi tối Lam Lăng cũng rất là buồn chán, tối có lên online lên nói chuyện với mình.
"Lão đại, tao còn chưa mở yahoo mà!" Trương Tân thấy bộ dáng ngẩn ngơ của Dương Minh, kỳ quái nói.
"Cái máy của mày còn hấp dẫn tao hơn là đi săn gái nữa!" Dương Minh chỉ vào cái máy tính nói.
"Không phải là mày đã mua một cái macbook rồi sao?" Trương Tân hỏi.
"Cái kia tao dùng để học tập lên mạng này nọ thôi, so với cái của mày còn kém xa!" Dương Minh nói dưới sự hâm mộ.
"Mày không có chơi game, mua máy tốt làm cái gì, có lợi ích gì đâu!" Trương Tân lắc đầu: "Thật ra các cửa hàng máy tính bây giờ đều thỏa mãn được nhu cầu cuộc sống hằng ngày của chúng ta, mày xem"
"Cái máy này pentium bốn, đầu đọc 8G cũng có thấy nhanh hơn đâu, cái máy trước của tao pentium ba cũng không chậm hơn so với cái này bao nhiêu. Cho nên, nếu mày mua máy về nhà mà không chơi game, thì cũng không cần thiết phải mua cái máy xịn làm gì"
"Cũng đúng" Dương Minh gật đầu, với phương diện này hắn không có nghiên cứu, cho nên nghe Trương Tân nói xong cũng cảm thấy đúng. Đôi khi hắn cũng có chơi CS 1.6, nhưng với linh kiện ở nhà thì đủ rồi.
Trương Tân mở Yahoo ra, có đến bảy tám mươi người đang online!
Dương Minh tùy tiện ngắm vài lần, trời ơi, friend của Trương Tân toàn là nữ, hơn nữa nickname cũng khá là đặc biệt" da^ʍ tiện tiểu tao phụ"," phong tao điểm tâm"," sắc tình bảo bối"," đại hung nữ hài"," thục phụ hữu điểm nhi sắc" …
Trương Tân kiểm tra tin nhắn một lượt xong, nhìn vào friend list, sau đó bắt đầu chat với một nick tên là" mị lực bảo bối"
"Tiểu bảo bối của anh, đại Tân ca ca đến rồi …" Nickname của Trương Tân là" Tân ca"
"Tân ca ca, anh đến trễ …" Mị lực bảo bối trả lời.
"Thì lên rồi nè, bắt đầu đi, cho anh nhìn ngực của em một chút …"
"Ai nha, làm gì sốt ruột vậy, từ từ thôi …"
"Sao lại không vội! Đại Tân ca ca đã bị dục hỏa đốt chết rồi nè" Trương Tân nhập lệnh lấy webcam.
"Không được mà …" Mị lực bảo bối tuy là nói vậy, nhưng vẫn chấp nhận yêu cầu của Trương Tân.
Sau khi kết nối thành công, trên màn hình máy tính của Trương Tân hiện lên một bộ ngực của một cô gái, đương nhiên là còn mặc đồ.
"Nhanh lên một chút, ca ca không ổn …" Trương Tân thúc dục.
Mị lực bảo bối không làm gì, trực tiếp hỏi: "Sao anh không mở webcam lại?"
"WC của anh bị hư rồi, đang chuẩn bị ngày mai đi mua!"
"Không công bằng, em muốn nhìn thấy đại JJ của anh!"
Dương Minh thấy xong, cảm thấy trời đất quay cuồng, cô gái có nickname" mị lực bảo bối" này cũng quá là … là ghê gớm! Có thể nói ra những lời khiến cho một thằng đàn ông như Dương Minh phải đỏ mặt!
Có lẽ do đã thành thói quen, Trương Tân lập tức trả lời: "Không phải lần trước em đã xem rồi sao? Vậy đi, ngày mai nhất định cho em xem!"
"Mày cho nó coi JJ rồi sao?" Dương Minh hỏi.
"Không, hôm qua cho nó xem cái hình của thằng ngoại quốc mà thôi" Trương Tân cười nói.
"Vậy ngày mai mày tính làm gì?"
"Ngày mai? Nếu ngày mai nó muốn xem, thì tao cho nó xem, nếu không được thì cho vào danh sách đen" Trương Tân thản nhiên đáp: "Tao không muốn bị lộ mặt trên truyenfull.vn"
"Mẹ kiếp, sao mày hèn quá vậy!" Dương Minh giơ ngón giữa lên nói.
"Hèn? Mày không hèn sao, không hèn thì đừng nhìn" Trương Tân nhếch miệng, khinh thường đáp.
"Như vậy cũng được, ngày mai nhất định nha!"
Chat sεメ và show hàng trên truyenfull.vn hiện giờ rất lưu hành, có thể nói là những thứ này khá nguy hại cho thanh thiến niên, nhưng đứng từ góc độ pháp luật mà nói, rất có khó có thể buộc tội được chuyện này. Dù là ảnh hưởng đến văn hóa, nhưng cũng không thể cấm.
Dương Minh không phải là hòa thượng, hiển nhiên không quan tâm đến chuyện này. Có mỡ dâng đến miệng tội gì không ăn?
Trương Tân thỉnh thoảng vẫn gõ gõ vào vài câu khích lệ này nọ abc, nói chung là cổ vũ cho nàng ta thoát y, còn hắn từ từ thưởng thức.
Rốt cục, mị lực bảo bối đã cởi sạch sẽ đồ trên người, sau đó bắt đầu giang hai chân ra, lấy tay sờ xuống, và …
Khi mị lực bảo bối xoay người lại, mặt của nàng cũng hiện lên trên màn hình.
"Hả" Dương Minh nhìn thấy rõ tướng mạo của mị lực bảo bối, lập tức á khẩu đứng hình.
Sao lại là cô ta?
Trong nháy mắt, bóp tiền của Dương Minh đã có thêm hai ngàn đồng, hắn cũng thấy ngượng ngượng, mặc dù gần đây đã có quyết tâm làm giàu" chân chính", nhưng mà trong khoảng thời gian này, toàn bộ tiền thu vào đều là do cướp đoạt mà ra. Đầu tiên là lấy mấy ngàn đồng từ trong tay của Cơ Thủy Sanh, lần thứ hai là đánh cuộc với thằng kia ở trước cổng trường, còn lần này là do thằng ku kia xui xẻo.
Thật ra thì … hắn không có hứng thú với cách kiếm tiền này, cho nên lần đầu tiên lấy được cũng tặng cho một cô gái, thậm chí bản thân còn không biết cô ta là ai. Lần thứ hai tiện tay cho Lý Đại Cương một nửa, riêng chỉ có lần này chẳng có ai bên cạnh nên đành phải nhét vào bóp.
Dương Minh không phải là một kẻ keo kiệt, vì là đại sự không thể là một người keo kệt. Đặc điểm này hết sức thích hợp với Dương Minh.
Đi đến nhà của Trương Tân, Trương Tân lập tức oán giận nói: "Sao đến trễ vậy, từ nhà mày đến đây cùng lắm là mười phút, còn cái này hơn bốn mươi phút, mày có lê lết đến đây cũng không chậm vậy"
"Hồi nãy tao có đến nhà một người bạn, không phải đã nói với mày rồi sao, hơn nữa tao ngồi tàu điện đến, không phải đón xe!" Dương Minh nói.
"Trời, trong người mày cũng có mấy chục vạn, mà lại còn ngồi tàu điện, sao mà keo quá vậy!" Trương Tân biểu môi nói.
Keo kiệt? Cho đến bây giờ, Dương Minh vẫn không cho rằng bản thân mình là người keo kiệt. Xài tiền đúng mục đích thì hắn không bao giờ tiếc, chỉ là hắn không muốn lãng phí, cho nên mới tiết kiệm. Mẹ kiếp, cái này là tiết kiệm, chứ không phải là keo kiệt.
"Thứ nhất, ở nhà người bạn tao không thể đón xe đến đây, thứ hai, cho dù có đón xe, cũng không nhanh bằng tàu điện, lần trước tao đi nhờ xe của người ta đến đây cũng mất hơn nửa giờ" Dương Minh cười khổ đáp: "Thứ ba, tao làm gì có mấy chục vạn trong người?"
"Phỉ thúy của mày …" Trương Tân sửng sốt, lập tức nhớ ra khối phỉ thúy kia đã bị đánh cắp, không khỏi ngượng ngùng nói: "Thì để ba tao bồi thường lại cho mày, hơn nữa, không phải mày đi cược thạch kiếm được nhiều đá như vậy sao, đại khái là cũng có một chút giá trị chứ"
Được Trương Tân nhắc nhở, Dương Minh mới nhớ ra, mình còn rất nhiều đá gửi ở công ti Trương Giải Phóng, mà mấy cái này đều là tiền cả. Không có tiền, không có cửa đấu với Vương Chí Đào!
"Ờ, khi nào đi đến công ti của ba mày?" Dương Minh được nhắc nhở liền lập tức nhớ ra, và muốn biết ngay đống đá của mình có giá trị bao nhiêu.
"Chiều đi, nóng quá trời! Đúng rồi, khi nãy tao onl vừa quen với một em, nói là trưa nay sẽ show hàng cho tao xem, sao, lát cùng xem không?" Trương Tân cười da^ʍ.
Dương Minh là người từng trải trong lãnh vực này, hơn nữa còn có tiểu yêu tinh Lam Lăng bên cạnh, cho nên cũng đã không còn hứng thú với mấy cái vụ đi săn gái kiểu này. Nhưng mà … đàn ông là đều là những động vật thích đi săn, cho nên, khi nghe Trương Tân nói, trong lòng hắn lập tức ngứa lên.
"Show hàng hả, không chút kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Thôi kệ, tại không có gì làm, xem chút đỡ buồn" Dương Minh làm bộ nghiêm trang nói.
"Cút con mẹ mày đi, làm như tao mới quen biết mày vậy!" Trương Tân nhìn bộ dáng của Dương Minh bằng cặp mắt khinh bỉ.
"He he!" Dương Minh cười gian hai tiếng, vì biết nói gì bây giờ, từ cái thời trung học hắn và Trương Tân đã biết bao nhiêu lần ngồi tán gẫu về cái vấn đề" S.E.X" này rồi.
Máy tính của Trương Tân sau khi thi đại học xong là được mua tặng, Dương Minh nhìn cái màn hình LCD 22 inch mà không khỏi hâm mộ, nhìn xuống cái hệ thống không khỏi chóng mặt, CPU Q6600, thẻ nhớ 4G, card HD, ổ cứng thì 500G, còn có chuột wireless, càng nhìn càng thấy thèm. Chẹp, sau này mà bán được đá lấy tiền rồi, chắc cũng phải mua một cái máy tính để bàn giống như vậy, sau đó đặt ở chổ cũng Lam Lăng! Cứ như vậy đi, vì bình thường buổi tối Lam Lăng cũng rất là buồn chán, tối có lên online lên nói chuyện với mình.
"Lão đại, tao còn chưa mở yahoo mà!" Trương Tân thấy bộ dáng ngẩn ngơ của Dương Minh, kỳ quái nói.
"Cái máy của mày còn hấp dẫn tao hơn là đi săn gái nữa!" Dương Minh chỉ vào cái máy tính nói.
"Không phải là mày đã mua một cái macbook rồi sao?" Trương Tân hỏi.
"Cái kia tao dùng để học tập lên mạng này nọ thôi, so với cái của mày còn kém xa!" Dương Minh nói dưới sự hâm mộ.
"Mày không có chơi game, mua máy tốt làm cái gì, có lợi ích gì đâu!" Trương Tân lắc đầu: "Thật ra các cửa hàng máy tính bây giờ đều thỏa mãn được nhu cầu cuộc sống hằng ngày của chúng ta, mày xem"
"Cái máy này pentium bốn, đầu đọc 8G cũng có thấy nhanh hơn đâu, cái máy trước của tao pentium ba cũng không chậm hơn so với cái này bao nhiêu. Cho nên, nếu mày mua máy về nhà mà không chơi game, thì cũng không cần thiết phải mua cái máy xịn làm gì"
"Cũng đúng" Dương Minh gật đầu, với phương diện này hắn không có nghiên cứu, cho nên nghe Trương Tân nói xong cũng cảm thấy đúng. Đôi khi hắn cũng có chơi CS 1.6, nhưng với linh kiện ở nhà thì đủ rồi.
Trương Tân mở Yahoo ra, có đến bảy tám mươi người đang online!
Dương Minh tùy tiện ngắm vài lần, trời ơi, friend của Trương Tân toàn là nữ, hơn nữa nickname cũng khá là đặc biệt" da^ʍ tiện tiểu tao phụ"," phong tao điểm tâm"," sắc tình bảo bối"," đại hung nữ hài"," thục phụ hữu điểm nhi sắc" …
Trương Tân kiểm tra tin nhắn một lượt xong, nhìn vào friend list, sau đó bắt đầu chat với một nick tên là" mị lực bảo bối"
"Tiểu bảo bối của anh, đại Tân ca ca đến rồi …" Nickname của Trương Tân là" Tân ca"
"Tân ca ca, anh đến trễ …" Mị lực bảo bối trả lời.
"Thì lên rồi nè, bắt đầu đi, cho anh nhìn ngực của em một chút …"
"Ai nha, làm gì sốt ruột vậy, từ từ thôi …"
"Sao lại không vội! Đại Tân ca ca đã bị dục hỏa đốt chết rồi nè" Trương Tân nhập lệnh lấy webcam.
"Không được mà …" Mị lực bảo bối tuy là nói vậy, nhưng vẫn chấp nhận yêu cầu của Trương Tân.
Sau khi kết nối thành công, trên màn hình máy tính của Trương Tân hiện lên một bộ ngực của một cô gái, đương nhiên là còn mặc đồ.
"Nhanh lên một chút, ca ca không ổn …" Trương Tân thúc dục.
Mị lực bảo bối không làm gì, trực tiếp hỏi: "Sao anh không mở webcam lại?"
"WC của anh bị hư rồi, đang chuẩn bị ngày mai đi mua!"
"Không công bằng, em muốn nhìn thấy đại JJ của anh!"
Dương Minh thấy xong, cảm thấy trời đất quay cuồng, cô gái có nickname" mị lực bảo bối" này cũng quá là … là ghê gớm! Có thể nói ra những lời khiến cho một thằng đàn ông như Dương Minh phải đỏ mặt!
Có lẽ do đã thành thói quen, Trương Tân lập tức trả lời: "Không phải lần trước em đã xem rồi sao? Vậy đi, ngày mai nhất định cho em xem!"
"Mày cho nó coi JJ rồi sao?" Dương Minh hỏi.
"Không, hôm qua cho nó xem cái hình của thằng ngoại quốc mà thôi" Trương Tân cười nói.
"Vậy ngày mai mày tính làm gì?"
"Ngày mai? Nếu ngày mai nó muốn xem, thì tao cho nó xem, nếu không được thì cho vào danh sách đen" Trương Tân thản nhiên đáp: "Tao không muốn bị lộ mặt trên truyenfull.vn"
"Mẹ kiếp, sao mày hèn quá vậy!" Dương Minh giơ ngón giữa lên nói.
"Hèn? Mày không hèn sao, không hèn thì đừng nhìn" Trương Tân nhếch miệng, khinh thường đáp.
"Như vậy cũng được, ngày mai nhất định nha!"
Chat sεメ và show hàng trên truyenfull.vn hiện giờ rất lưu hành, có thể nói là những thứ này khá nguy hại cho thanh thiến niên, nhưng đứng từ góc độ pháp luật mà nói, rất có khó có thể buộc tội được chuyện này. Dù là ảnh hưởng đến văn hóa, nhưng cũng không thể cấm.
Dương Minh không phải là hòa thượng, hiển nhiên không quan tâm đến chuyện này. Có mỡ dâng đến miệng tội gì không ăn?
Trương Tân thỉnh thoảng vẫn gõ gõ vào vài câu khích lệ này nọ abc, nói chung là cổ vũ cho nàng ta thoát y, còn hắn từ từ thưởng thức.
Rốt cục, mị lực bảo bối đã cởi sạch sẽ đồ trên người, sau đó bắt đầu giang hai chân ra, lấy tay sờ xuống, và …
Khi mị lực bảo bối xoay người lại, mặt của nàng cũng hiện lên trên màn hình.
"Hả" Dương Minh nhìn thấy rõ tướng mạo của mị lực bảo bối, lập tức á khẩu đứng hình.
Sao lại là cô ta?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.