Ai Nói Con Gái Không Phải Hổ Báo?

Chương 20: Lăng Cung Nam

Dương bà bà

19/07/2016

"Lăng Cung Nam..." Lâm Huy nhắc lại, hơi nhướn nhướn mày nói:"Người này có gì đặc biệt sao?"

Ray hơi nhíu mày, ánh mắt lanh lẹ quan sát phản ứng dù là nhỏ nhất của Lâm Huy, hạ giọng:"Con người này thần bí vô cùng, ngoài cái tên ra thì không ai biết hắn là ai, bao nhiêu tuổi, thậm chí là giới tính của hắn cũng không một ai biết, chỉ ngoại trừ duy nhất một người, hiện tại đang là doanh nhân trẻ nhất toàn cầu, chủ tịch tập đoàn đa ngành N.O Nhân Thượng."

Lâm Huy nhìn cốc trà trên tay, trong thâm tâm có chút giễu cợt...thần bí tới mức độ ấy? Có cả loại người như vậy sao?

"Xin hỏi, con người này có liên quan gì đến nhiệm vụ của tôi?"

Ray trầm ngâm một lát rồi nói:"Tập đoàn N.O Nhân Thượng có trụ sở chính ở Đức, trong mắt người ngoài vốn là do một doanh nhân trẻ tên Thái Thế An hiện nay hai mươi lăm tuổi sáng lập và điều hành, nhưng trong thương giới ngầm thì đều rõ, đứng sau N.O Nhân Thượng không ai khác chính là Lăng Cung Nam. Trong thương giới ngầm, tất cả các doanh nhân và doanh nghiệp đều biết tới tên của hắn, cũng biết hắn là người đứng sau N.O Nhân Thượng, quyền hành của N.O Nhân Thượng đều nằm trong lòng bàn tay hắn, hắn mượn danh nghĩa của Thái Thế An xây dựng nên một N.O Nhân Thượng vô cùng vững mạnh chỉ trong bốn năm kể từ khi xây dựng. Hơn nữa, N.O Nhân Thượng cũng chỉ là cái vỏ bọc, bên trong nó là một tổ chức tài chính có chỗ đứng không hề nhỏ trong thị trường Châu Âu..." Sau khi giới thiệu về người đàn ông thần bí, Ray ngẩng lên nhìn Lâm Huy với ánh mắt có phần đe dọa, giọng nói lạnh lẽo:" Lâm Huy, chắc hẳn bố cậu cũng đã nhắc với cậu về tình hình của tổ chức K chúng ta. Đây là một tổ chức có sự liên kết chặt chẽ giữa tài chính và chính trị, những doanh nhân thành đạt trong nước và khu vực đều tìm cách thông qua chúng ta để có được những món hời trong khu vực, khiến cho việc làm ăn của bọn họ trở nên dễ hơn. Tại sao tôi lại nói vấn đề này với cậu, chính là bởi tổ chức của Lăng Cung Nam đang muốn tiến quân vào thị trường của chúng ta. Đây rõ ràng là sự uy hiếp công khai trắng trợn với tổ chức K. Chưa nói đến danh dự, tổn thất mà chúng ta sẽ phải chịu đựng chính là một con số không nhỏ và mọi thứ sẽ trở thành công cốc..."

"Muốn tôi làm gián điệp kinh tế?" Ray chưa nói hết, Lâm Huy đã chặn lại bằng một câu nói khiến cho hắn ta khâm phục.

Quả thật là một nhân tài, hắn còn chưa đề cập tới mục tiêu mà thiên tài trước mặt hắn đây đã thấu rõ tâm tư của hắn. Ánh mắt tán thưởng không hề nhỏ nói:"Đã như vậy, tôi sẽ đề cập luôn tới nhiệm vụ cậu phải làm. Hiện nay không ai biết Lăng Cung Nam đang ở đâu, vì vậy, muốn nắm rõ được tình hình của tổ chức N.O, chúng ta nhất định phải thông qua chủ tịch trên danh nghĩa của tập đoàn Nhân Thượng, Thái Thế An. Cậu hiểu lời tôi nói chứ?"

Lâm Huy để tách trà lên bàn lần nữa, nhìn người đối diện bình thản nói:"Anh không nghĩ như vậy sẽ đánh rắn động cỏ, chẳng những có hại cho mình, mà còn đem lại lợi ích cho Lăng Cung Nam gì đó sao?"

"Cậu có ý gì?" Ray không hiểu, nghi hoặc nhìn anh.

"Nếu không nhầm, có lẽ anh muốn đem học vấn của lĩnh vực kinh tế của tôi ra để vận dụng trong trò đặt cược lần này?"

Ray nhíu mày trả lời:" Lăng Cung Nam trong mắt giới tài chính vốn là một con người vô cùng thủ đoạn và ngoan hiểm trong kinh doanh, chính vì hắn ta đã đưa N.O Nhân Thượng trong vòng bốn năm đã leo được đến đỉnh điểm của đẳng cấp Quốc tế lại thêm sự thần bí ấy cho nên mọi người rất sùng bái. Tôi đoán chắc, so về tài kinh doanh thì lớn thêm tí nữa cậu có thể sẽ vượt qua được Lăng Cung Nam,..."

"Anh quá đề cao tôi rồi. Nghe nói anh thuộc bộ phận chính trị bên cạnh bộ trưởng, còn Steven thuộc về bên kinh doanh?"

"Đúng vậy."

"Vì vậy nên anh không biết rồi, Nếu như Lăng Cung Nam đã cố tình muốn khiêu chiến, với một người thuộc bộ phận chính trị như anh, nhất định sẽ không cứu vãn được tình hình. Cho nên việc anh muốn để tôi làm gián điệp...cũng sẽ không tác dụng gì ngoài việc gãi ngứa cho hắn ta." Lâm Huy lúc này cao ngạo khiến cho người ta cảm thấy áp lực, chỉ một cái liếc mắt của anh đã khiến cho Ray chớp nhạt mi mắt mấy cái.

"Đúng vậy...vậy con có ý kiến gì sao?" Dương Bách Dũng lắng nghe nãy giờ bỗng lên tiếng.

Nào ngờ Lâm Huy chỉ chỉ nhàn nhạt nói ra mấy chữ:"Chẳng có ý kiến gì cả."

"Con..."

"Dù sao tôi cũng chỉ là người nhận lệnh, có cao kiến gì chứ?" Lâm Huy cười nhạt.



Ray hạ thấp giọng:"Không đâu, thiên tài như cậu, tôi nghĩ chắc chắn cậu sẽ có ý kiến hay."

Thấy đáy mắt anh ta hiện ra vẻ tức giận cùng nín nhịn, Lâm Huy nhếch nhếch khóe môi:"Tôi nghĩ có lẽ anh hiểu lầm ý tôi rồi, thật sự tôi chả có ý kiến nào hết."

"Nếu như cậu có thể nói ra ý kiến của cậu, tôi sẽ cho cậu những điều kiện cậu cần, nhưng là trong phạm vi của tổ chức."

Lâm Huy cười lạnh lùng, hơi ngả đầu ra phía sau:" Như anh nói, tập đoàn N.O phát triển rất mạnh mẽ, vì vậy cũng sẽ có rất nhiều đối thủ cạnh tranh, những thủ đoạn như gián điệp kinh tế mà anh nói...anh tưởng là chỉ có mỗi mình anh nghĩ ra thôi sao?"

"Ý cậu là..."

"Đúng thế, có càng nhiều đối thủ, sẽ có càng nhiều gián điệp kinh tế, mà Lăng Cung Nam lại có đầu óc kinh doanh như vậy, cớ nào hắn ta không đề phòng vấn đề này?"

"Cho nên?" Ray mất đi ánh mắt tức giận, nhận thấy điểm sai sót vô cùng nghiêm trọng này của mình thì lại càng chăm chú lắng nghe. Hắn tự nhận, hắn là chuyên gia về chính trị, thế nhưng trong kinh doanh thì hoàn toàn không có kinh nghiệm nhiều.

"Cho nên, tôi sẽ không làm gián điệp kinh tế." Lâm Huy nói xong, hướng Ray gật nhẹ một cái ý tứ trêu đùa ẩn giấu.

Nghe thấy thế, Ray sốt sắng đứng dậy, trong ánh mắt đầy kích động cùng tức giận:"Lâm Huy, chúng tôi không đùa với cậu, nếu như lần này cậu không nghiêm túc, vậy thì đừng trách tôi không cảnh cáo cậu trước."

"Ray, cậu bình tĩnh, con trai tôi là người thông mình, chắc chắn nó sẽ có cách, đừng kích động, ngồi xuống, ngồi xuống." Dương Bách Dũng thấy vậy đứng lên làm hòa, tiện thể trừng mắt nhìn con trái của mình một cái cảnh cáo.

Ray gạt tay ông ta, hung hăng hừ lạnh, thái độ đặt mông ngồi xuống vô cùng khó chịu.

Lâm Huy cười lạnh, rồi thở dài:"Tôi sẽ đảm bảo cho mục tiêu của các anh thành công, nhưng tôi có điều kiện."

"Cậu định sẽ làm thế nào để tiếp cận Thái Thế An?" Ray chưa nói đồng ý hay không mà hỏi vấn đề của vế trước trong câu của anh.

Lâm Huy đột nhiên hướng bố mình, cười nhạt:"Bố, nhiều năm bố báo cáo tình hình của con với tổ chức của bố như vậy, tại sao không đề cập tới chuyện con cũng biết về y thuật?"

Sắc mặt Dương Bách Dũng đột nhiên biến đổi nhanh chóng, không khí đột nhiên rơi vào khoảng lặng, Dương Bách dũng có chút bối rối, khó khăn hiện lên trong mắt...

"Nói vậy là...cậu muốn tiếp cận hắn với vai trò là một bác sĩ?" Sắc mặt Ray đột nhiên tươi tắn hơn, giọng nói cũng chứa tia mừng rỡ:"Được rồi, tôi sẽ sắp xếp người chuẩn bị vài tư liệu về cậu, tháng sau chúng tôi sẽ cho người đưa cậu sang Đức, mỗi khi hành động phải báo cáo với tổ chức, nếu như cậu đã nắm được hành vi của Thái Thế An, cậu biết phải làm gì rồi đấy. Chúng tôi sẽ cho người sang giúp đỡ cậu, cần gì cứ nói, nếu mục tiêu của chúng ta thành công đến lúc đó, tổi chức sẽ không bạc đãi cậu."

"Tôi không cần người giúp đỡ. Càng nhiều người tiếp xúc với tôi cũng chỉ khiến bọn họ thêm nghi ngờ."

"Cậu muốn hành động đơn phương?"Ray sững sờ.



"Đúng thế." Lâm Huy thản nhiên nói, như thể đây là chuyện bình thường giống như đi công viên dạo chơi vậy.

Thế nhưng thái độ đó lại khiến Ray thêm lần nữa nổi sinh nghi hoặc:"Đây là việc không thể đùa, cậu sẽ làm gì để khiến tôi tin?"

"Tôi có thể đảm bảo sẽ tiếp cận được nhân vật chủ tịch tập đoàn N.O trong vòng hai ngày, bố của tôi nhờ các người chăm sóc." Thái độ của Lâm Huy lúc này không có vẻ gì là đùa cợt, ánh mắt bỗng nhiên trở nên sắc bén hơn bình thường.

"Dương Lâm Huy!!!" Dương Bách Dũng nghe vậy không thể không tức giận... Thằng nghịch tử cư nhiên dám đem bố nó đem lên bàn ăn cho hổ đói?

"Bố, bố phải tin tưởng con chứ." Lâm Huy nhìn bố vẫn đang tức giận mà thở dốc, trong lòng bỗng cười lạnh... Sớm muộn gì ông cũng có kết cục chẳng tốt đẹp, giờ tức giận như vậy dường như hơi sớm.

"Dương chủ tịch, tôi thấy cậu con trai của ông rất có chí khí, được rồi, vậy cứ làm theo lời của cậu ấy, tôi không có ý kiến gì cả." Ray nhìn Dương Bách Dũng, lời nói mang theo ý cười.

Dương Bách Dũng ổn định lại tinh thần, khuôn mặt đỏ gay dần bình ổn lại trạng thái thường ngày, mở miệng khẽ nói:"Vậy được rồi, coi như lễ đính hôn bị hoãn lại, Lâm Huy, con phải chuyên tâm, nếu đã đặt cược lớn như vậy, nhất định phải gắng hết sức mà hoàn thành, chuyện đính hôn bố sẽ nói chuyện với nhà thông gia."

"Tôi sẽ không hủy bỏ lễ đính hôn."

"Không cần phải hủy bỏ buổi lễ."

Hai tiếng nói vang lên cùng một lúc. Ray thấy vậy nhìn vào Lâm Huy:" Xem ra...cậu rất thích con gái của Vương chủ tịch."

"Đúng vậy." Lâm Huy nhìn thẳng vào mắt Ray, đôi chim ưng trong mắt bắt đầu giương cánh lao thẳng vào đôi mắt Ray phía đối diện, mà Ray cũng vậy, anh ta không để ý đến ánh mắt Lâm Huy như đang xuyên thấu mình, nhắc nhở:"Cậu nên phân biệt đây là mối hôn nhân liên quan tới tài chính hai nhà, không nên vướng víu quá vào tình cảm nam nữ, sau này đối với cậu sẽ có nhiều bất lợi."

"Đây là vấn đề cá nhân, tôi tự biết cân nhắc." Anh nhàn nhạt đáp lại.

"Được rồi, vậy tới đây thôi, kế hoạch cứ như vậy, sau khi đính hôn cậu sẽ tới Đức, thực hiện nhiệm vụ của cậu,..." Ray chưa nói hết, Lâm Huy đột nhiên ngắt lời.

"Người làm chính trị như các anh thật dễ quên, tôi còn có một điều kiện nữa, đừng nói là anh chưa nghe thấy."

Ray thấy vậy trầm ngâm không rõ, sau liền cười trừ:"Đúng vậy, đôi lúc không khống chế được tâm trạng nên hay quên một số thứ vừa mới nhắc đến. cậu nói điều kiện của cậu đi, tôi sẽ xem xét."

Lâm Huy thay đổi tư thế ngồi, hai tay đặt lên đầu gối, chắp vào nhau, đưa mắt nhìn Ray phía trước:" Tôi muốn, trong thời gian hoạt động ở Đức, không có sự quấy nhiễu của tổ chức các anh. Nếu như các anh sợ tôi sẽ hành động gì nguy hại tới tổ chức, chỉ cần cử một người các anh tin tưởng để làm người cộng sự cùng tôi. Yên tâm đi, cách làm của tôi mặc dù hơi nguy hiểm, nhưng chỉ nguy hiểm đối với tôi, còn đối với các anh thì chỉ có lợi mà không có hại. Nếu tin tưởng tôi, thì cái mà các anh nhận được sẽ không khiến các anh phải thất vọng." Ánh mắt anh chứa sự kiên định mà người khác không thể coi thường, đặc biệt là Ray, nhìn thấy ánh mắt ấy, sự nghi ngờ trong mắt của hắn hó tan vào không khí, mỉm cười hỏi:" Vậy cậu muốn ai sẽ là cộng sự của cậu?"

Khóe môi gợi cảm hơi nhếch lên, Lâm Huy mở miệng, nói rành rọt: "Trương Tuyết Hà."

..........

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ai Nói Con Gái Không Phải Hổ Báo?

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook