Chương 25: Thân phận Mộ Hàn Tuyết ( 1 )
Bạch Ngọc Huyết Băng
01/07/2016
Sau khi bốn người Mộ
Dung thế gia tới gian phòng thì thấy một khó tin, một người ngồi hai
người đứng. Mộ Dung Lương nhíu mi nhìn Nguyệt Băng ngồi bình thản uống
trà, hắn tưởng nàng ( Nguyệt Băng ) là nha hoàn là người bình thường vì
không có một tia huyền lực nào dao động như một người bình thường không
thể bình thường hơn, chỉ hơn là có dung mạo xinh đẹp tuyệt luân thôi.
Hắn nghĩ người dẫn đầu ( chủ tử ) là Hàn Tuyết vì thực lực của nàng cao nhất, Thượng hạ sĩ chiến cấp 2 là thiên tài hiếm có, còn tiểu cô nương kia cũng là thiên tài hiếm có Thượng hạ ma pháp cấp 2. Cõ lẽ là bằng hữu.
Nhưng tại sao lại thành cảnh tượng như vậy nếu đứng thì là tiểu cô nương hồng y ( y phục đỏ ) mới phải. Như vậy là còn có ẩn khúc sao ? Hay là thực còn cao hơn các nàng (Hạ Nghi, Hàn Tuyết ) và cao hơn cả hắn ? Không có khả năng! Điều này sao có thể chứ !? Dù sao hắn cũng là Đại chiến sĩ cấp 8, cao nhất hiện nay là Ma pháp sĩ vu cấp 7 thôi ! Trừ phi là có bảo vật che dấu thực lực thôi, nếu vậy là một người không tầm thường rồi.
Hạ Nghi, Hàn Tuyết đứng sau Nguyệt Băng cũng có lí do. Thứ nhất, nói rõ thân phận của Nguyệt Băng đối với hai nàng. Thứ hai, Nguyệt Băng là người có quyền ở đây không phải nàng ( Hàn Tuyết ).
Hàn Tuyết híp mắt lạnh lùng biểu tinh trên khuôn mặt của Mộ Dung Lương, hừ, dám xem thường tiểu thư của nàng thì đừng mơ tưởng đến cái gì liên quan tới nàng dù một chút.
Hạ Nghi không vui trừng mắt nhìn bốn người, phá hỏng chuyến dạo chơi của nàng, giờ còn dùng ánh mắt đó đối với tiểu thư nàng nếu có cơ hội nàng sẽ chỉnh họ đến thảm thương luôn. Hừ hừ...
" Hạ Nghi, Hàn Tuyết, tới ngồi đi. " Nguyệt Băng nhìn ly trà trên tay nhàn nhạt nói.
" Vâng. " Hai người đồng thanh trả lời, đi lại ngồi xuống hai bên trái phải lấy Nguyệt Băng làm trung tâm.
" Bốn người cũng ngồi đi. " Nguyệt Băng nhấp môi một ngụm trà đạm bạc nói, cũng chẳng thèm quan tâm tới ánh mắt khó tin khi nàng kêu hai người Hạ Nghi, Hàn Tuyết ngồi.
Bốn người được kêu ngồi xuống thì mới im lặng ngồi xuống, chưa kịp uống ngụm trà thì nghe Hàn Tuyết nói:
" Có thể nói chuyện của mẫu thân ta rồi chứ !? " Hàn Tuyết lạnh lùng nhìn Mộ Dung Lương nói.
" Khụ khụ... Được, ta nó cho con nghe. " Mộ Dung Lương ho nhẹ từ từ tốn trả lời, nhưng thật uất ức mà chưa ngồi được bao lâu chưa uống được ly trà đã bị hỏi, kêu nói rồi.
_________Chuyện xưa________
Khoảng hai mươi năm trước, đại ca hắn Mộ Dung Tử Long đi ra ngoài lịch luyện vô tình gặp được Lâm Loan Loan.
Lâm Loan Loan lúc ấy chỉ khoảng mười chín tuổi mà đại ca đã hai mươi hai, Loan Loan là một thiếu nữ xinh đẹp lại dịu dành, chu đoán, nàng là một chiến sĩ giống Mộ Dung Tử Long, là thiên tài của gia tộc Lâm gia ở Kỳ La Quốc, Đại tiểu thư Lâm gia, là gia tộc đứng nhất ở Chiến Ly Thành. Chiến Ly Thành không thuộc địa phận ở Kỳ La Quốc, là một thành trì tự do như Kỳ Nguyên Kỳ.
Từ đó họ trở thành đồng bạn với nhau, không lâu sau từ tình bằng hữu trở thành tình yêu, họ yêu nhau thắm thiết. Nhưng hai gia tộc lại không đồng ý vì sự độc lập của Chiến Ly Thành và Kỳ La Quốc.
Nếu họ đồng ý gả Loan Loan cho Mộ Dung thế gia cũng như xác nhập Chiến Ly Thành vào Kỳ La Quốc, đều đó không thể, thành trì này chỉ thuộc vào một người duy nhất. Lâm gia nhất quyết không đồng ý, ban đầu Mộ Dung thế gia đồng ý hôn sự này nhưng sự cố chấp cứng đầu của Lâm gia như là đang khiêu chiến với uy nghiêm của Mộ Dung thế gia.
Vì vậy, hai bên đều nghĩ cách chia rẽ đôi uyên ương này. Hai người Loan Loan và Tử Long lại không chia lìa, liền cùng nhau bỏ trốn khỏi thế gia của họ, ngao du khắp nơi.
Hơn ba năm sau, hai thế gia tìm và bắt được hai người và lúc đó Loan Loan phát hiện bản thân mang thai.
Lâm gia khi biết việc đó thì muốn Loan Loan loại bỏ thai nhi, Mộ Dung thế gia thì muốn Loan Loan sinh hạ đứa trẻ đó và lấy nó đi khỏi Lâm gia, vì nó mang huyết thông Mộ Dung thế gia họ.
Hai thế gia lại đại chiến vì thai nhi đó. Tử Long biết được tin đó thì vui mừng vô cùng lại ưu sầu. Hắn hiện tại bản thân không thể thoát khỏi nơi này thì sau cho con bọn họ. Tử Long dùng nhiều cách muốn thoát khỏi nơi giam cầm hắn nhưng đều thất bại.
Loan Loan thì lại không muốn bỏ hài nhi này cũng không muốn đưa cho người khác, nó là kết tinh tình yêu của họ là cốt nhục của họ, nàng không thể giao nó cho bất cứ người nào. Nàng nhờ nhị muội nàng giúp nàng rời khỏi gia tộc, nàng chạy trốn sang Hạ Huyễn đại lục nhưng bị hai thế gia truy tìm khắp nơi, nàng đành đi vào Đông Hàn Sơn.
Cứ thế một năm hai năm, hai thế gia đều không tìm được tung tích của nàng lại thu được tin tức nàng khó sinh mà chết. Mọi chuyện từ từ lắng xuống, Tử Long khi nghe tin tức đó liền hôn mê một tháng. Tới khi tỉnh lại thì trở thành khối băng lạnh lùng tuyệt tình.
Còn tin tức đó là do Loan Loan cố tình truyền ra, để hai thế gia không tìm được nàng.
... ....Hết.......
" Haizzz... Khi nghe tin tức đó đại ca liền hôn mê một tháng, khi tỉnh lại như một con người khác. Chuyện này làm cho hai thế gia hối hận vô cùng. " Mộ Dung Lương nói xong, trong mắt hắn chứa đầy đau lòng vì đại ca hắn.
Hắn nghĩ người dẫn đầu ( chủ tử ) là Hàn Tuyết vì thực lực của nàng cao nhất, Thượng hạ sĩ chiến cấp 2 là thiên tài hiếm có, còn tiểu cô nương kia cũng là thiên tài hiếm có Thượng hạ ma pháp cấp 2. Cõ lẽ là bằng hữu.
Nhưng tại sao lại thành cảnh tượng như vậy nếu đứng thì là tiểu cô nương hồng y ( y phục đỏ ) mới phải. Như vậy là còn có ẩn khúc sao ? Hay là thực còn cao hơn các nàng (Hạ Nghi, Hàn Tuyết ) và cao hơn cả hắn ? Không có khả năng! Điều này sao có thể chứ !? Dù sao hắn cũng là Đại chiến sĩ cấp 8, cao nhất hiện nay là Ma pháp sĩ vu cấp 7 thôi ! Trừ phi là có bảo vật che dấu thực lực thôi, nếu vậy là một người không tầm thường rồi.
Hạ Nghi, Hàn Tuyết đứng sau Nguyệt Băng cũng có lí do. Thứ nhất, nói rõ thân phận của Nguyệt Băng đối với hai nàng. Thứ hai, Nguyệt Băng là người có quyền ở đây không phải nàng ( Hàn Tuyết ).
Hàn Tuyết híp mắt lạnh lùng biểu tinh trên khuôn mặt của Mộ Dung Lương, hừ, dám xem thường tiểu thư của nàng thì đừng mơ tưởng đến cái gì liên quan tới nàng dù một chút.
Hạ Nghi không vui trừng mắt nhìn bốn người, phá hỏng chuyến dạo chơi của nàng, giờ còn dùng ánh mắt đó đối với tiểu thư nàng nếu có cơ hội nàng sẽ chỉnh họ đến thảm thương luôn. Hừ hừ...
" Hạ Nghi, Hàn Tuyết, tới ngồi đi. " Nguyệt Băng nhìn ly trà trên tay nhàn nhạt nói.
" Vâng. " Hai người đồng thanh trả lời, đi lại ngồi xuống hai bên trái phải lấy Nguyệt Băng làm trung tâm.
" Bốn người cũng ngồi đi. " Nguyệt Băng nhấp môi một ngụm trà đạm bạc nói, cũng chẳng thèm quan tâm tới ánh mắt khó tin khi nàng kêu hai người Hạ Nghi, Hàn Tuyết ngồi.
Bốn người được kêu ngồi xuống thì mới im lặng ngồi xuống, chưa kịp uống ngụm trà thì nghe Hàn Tuyết nói:
" Có thể nói chuyện của mẫu thân ta rồi chứ !? " Hàn Tuyết lạnh lùng nhìn Mộ Dung Lương nói.
" Khụ khụ... Được, ta nó cho con nghe. " Mộ Dung Lương ho nhẹ từ từ tốn trả lời, nhưng thật uất ức mà chưa ngồi được bao lâu chưa uống được ly trà đã bị hỏi, kêu nói rồi.
_________Chuyện xưa________
Khoảng hai mươi năm trước, đại ca hắn Mộ Dung Tử Long đi ra ngoài lịch luyện vô tình gặp được Lâm Loan Loan.
Lâm Loan Loan lúc ấy chỉ khoảng mười chín tuổi mà đại ca đã hai mươi hai, Loan Loan là một thiếu nữ xinh đẹp lại dịu dành, chu đoán, nàng là một chiến sĩ giống Mộ Dung Tử Long, là thiên tài của gia tộc Lâm gia ở Kỳ La Quốc, Đại tiểu thư Lâm gia, là gia tộc đứng nhất ở Chiến Ly Thành. Chiến Ly Thành không thuộc địa phận ở Kỳ La Quốc, là một thành trì tự do như Kỳ Nguyên Kỳ.
Từ đó họ trở thành đồng bạn với nhau, không lâu sau từ tình bằng hữu trở thành tình yêu, họ yêu nhau thắm thiết. Nhưng hai gia tộc lại không đồng ý vì sự độc lập của Chiến Ly Thành và Kỳ La Quốc.
Nếu họ đồng ý gả Loan Loan cho Mộ Dung thế gia cũng như xác nhập Chiến Ly Thành vào Kỳ La Quốc, đều đó không thể, thành trì này chỉ thuộc vào một người duy nhất. Lâm gia nhất quyết không đồng ý, ban đầu Mộ Dung thế gia đồng ý hôn sự này nhưng sự cố chấp cứng đầu của Lâm gia như là đang khiêu chiến với uy nghiêm của Mộ Dung thế gia.
Vì vậy, hai bên đều nghĩ cách chia rẽ đôi uyên ương này. Hai người Loan Loan và Tử Long lại không chia lìa, liền cùng nhau bỏ trốn khỏi thế gia của họ, ngao du khắp nơi.
Hơn ba năm sau, hai thế gia tìm và bắt được hai người và lúc đó Loan Loan phát hiện bản thân mang thai.
Lâm gia khi biết việc đó thì muốn Loan Loan loại bỏ thai nhi, Mộ Dung thế gia thì muốn Loan Loan sinh hạ đứa trẻ đó và lấy nó đi khỏi Lâm gia, vì nó mang huyết thông Mộ Dung thế gia họ.
Hai thế gia lại đại chiến vì thai nhi đó. Tử Long biết được tin đó thì vui mừng vô cùng lại ưu sầu. Hắn hiện tại bản thân không thể thoát khỏi nơi này thì sau cho con bọn họ. Tử Long dùng nhiều cách muốn thoát khỏi nơi giam cầm hắn nhưng đều thất bại.
Loan Loan thì lại không muốn bỏ hài nhi này cũng không muốn đưa cho người khác, nó là kết tinh tình yêu của họ là cốt nhục của họ, nàng không thể giao nó cho bất cứ người nào. Nàng nhờ nhị muội nàng giúp nàng rời khỏi gia tộc, nàng chạy trốn sang Hạ Huyễn đại lục nhưng bị hai thế gia truy tìm khắp nơi, nàng đành đi vào Đông Hàn Sơn.
Cứ thế một năm hai năm, hai thế gia đều không tìm được tung tích của nàng lại thu được tin tức nàng khó sinh mà chết. Mọi chuyện từ từ lắng xuống, Tử Long khi nghe tin tức đó liền hôn mê một tháng. Tới khi tỉnh lại thì trở thành khối băng lạnh lùng tuyệt tình.
Còn tin tức đó là do Loan Loan cố tình truyền ra, để hai thế gia không tìm được nàng.
... ....Hết.......
" Haizzz... Khi nghe tin tức đó đại ca liền hôn mê một tháng, khi tỉnh lại như một con người khác. Chuyện này làm cho hai thế gia hối hận vô cùng. " Mộ Dung Lương nói xong, trong mắt hắn chứa đầy đau lòng vì đại ca hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.