Ái Phi Của Trẫm Chỉ Thích Ăn Dưa
Chương 50:
Diên Kỳ
03/10/2022
Nhưng năm nay thiên tai ở Tây Nam cộng thêm đêm qua thân thể của Thái hậu khó chịu, làm cho mọi người có chút không chắc chắn.
Vũ Văn Lan nói: "Đêm qua trẫm đã bàn bạc qua với Thái hậu, Băng Hí ngày mai cử hành đúng hạn, không đi Tây Uyển, tổ chức ngay ở Kim Ba Viên đi."
Nói xong, Sài Vi Trung tuận lệnh lui ra, Vũ Văn Lan lại chợt nhớ tới bí mật trong lòng của Yến Xu đêm qua…
Sài Vi Trung… Là đoàn tụ?
Đương nhiên, ngoại trừ Sài Vi Trung, trước mắt hắn còn có một người nữa, Đại học sĩ Ngụy Như Chương của Văn Hoa Các.
Chính là đêm qua Yến Xu nói: “Lúc còn trẻ là tiểu bạch kiểm được bao nuôi…”
Vũ Văn Lan âm thầm nhếch khóe miệng.
Người ngày xưa hết sức quen thuộc, hôm nay lại càng nhìn càng thấy không được tự nhiên.
– – Tối hôm qua hắn trông coi ở Từ An Cung, tận đến lúc Thái hậu ngủ mới thiếp đi một lúc, sáng sớm phải đi lên triều sớm, tới bây giờ mới nhớ tới vụ này.
Đồng thời cũng cảm thấy kỳ quặc, nghi vấn đối với Lý Yến Xu càng nhiều thêm.
Nàng là một cung phi nhỏ, làm sao biết nhiều chuyện như vậy?
Hay là…
Nàng nghĩ ra những thứ này?
Nàng ở trong cung quá mức nhàm chán, cho nên cả ngày suy nghĩ lung tung sao?
"Khởi bẩm bệ hạ,"
Có lẽ là bị hắn nhìn qua mấy lần, Đại học sĩ Ngụy Như Chương của Văn Hoa Các chủ động đứng ra nói: "Bệ hạ, bây giờ đã qua giữa tháng chạp, sắp đến đầu xuân, mọi việc thi cử của mùa xuân sang năm và chiêu sinh của Quốc Tử Giám đều nên đưa vào chương trình nghị sự."
Vũ Văn Lan hoàn hồn, gật đầu nói: "Được, ngươi bàn bạc một chút với Lễ Bộ và Lại Bộ, sau đó đến ngự thư phòng bẩm báo lại cho trẫm."
Ngụy Như Chương và quan viên hai Bộ bị nhắc đến tuân lệnh.
Triều hội kết thúc, Vũ Văn Lan trở về tẩm cung thay quần áo. Còn đang suy nghĩ đến chuyện kia.
Nghĩ tới nghĩ lui, hắn đưa ra hai quyết định.
—Một là phái người đến quê quán của Ngụy Như Chương và nhà riêng của Sài Vi Trung tìm hiểu; Hai là sai Phú Hải mang một rương châu báu đến Cam Lộ điện.
Hắn cũng không muốn lại nghe thấy nha đầu kia trong lòng liên tục nhắc tới tiền. Giống như hắn thiếu nợ vậy.
~~
Yến Xu tỉnh lại sau giấc ngủ thì nghe tin ngày mai tổ chức Băng Hí.
Thâm cung rộng lớn, Băng Hí của mùa đông và Thủy Hí của mùa hè là tiết mục khiến người ta mong chờ nhất hàng năm, không chỉ có thể nhìn thấy các tướng sĩ biểu diễn trên mặt nước hoặc trên băng, mà còn có thể xuất cung hít thở không khí tươi mới, đương nhiên là các cung phi rất mong chờ.
Những năm trước, địa vị của nàng không đủ, chỉ có thể ở lại trong điện của mình. Lần này thăng lên Quý nghi, cuối cùng có cơ hội mở mang tầm mắt.
Đây đúng là khiến người ta mong chờ, nàng vui vẻ xuống giường, đang định rửa mặt, tay còn chưa đụng tới nước trong chậu rửa mặt, lại nghe chuông báo hệ thống vang lên: [Trong nước có độc.]
Có độc? Dọa nàng nhảy ra phía sau: [Tình huống như thế nào?]
Hệ thống: [Có người muốn hại ngươi.]
Nhẫn Đông bị nàng làm cho giật nảy mình, vội nói: "Chủ tử sao vậy?"
Yến Xu ngẫm nghĩ, nói: "Nước này lấy từ đâu tới?"
Nhẫn Đông nói: "Lục Yên chuẩn bị, có phải là quá nóng không? Nô tỳ cho người thêm ít nước lạnh…"
"Không cần."
Yến Xu nói: "Gọi nàng ta vào đây."
Nhẫn Đông tuân lệnh, tuy có chút bất ngờ nhưng cũng làm theo.
Nhanh chóng gọi cung nữ Lục Yên vào điện.
Trước kia lúc ở Vĩnh Nnh điện, Yến Xu chỉ có hai cung nữ hầu hạ thân cận là Nhẫn Đông và Liên Tâm. Sau khi thăng lên làm Quý nghi thì Nội Vụ phủ lại điều đến bốn cung nữ và hai thái giám, nàng ta là một trong số đó.
Lúc này, Lục Yên ngoan ngoãn đi vào, nhìn qua có vẻ trung thực, chỉ cụp mắt nói: "Không biết chủ tử có gì sai bảo?"
Yến Xu không nói vòng vo với nàng ta mà nói thẳng: "Ngươi lại đây dùng nước này rửa mặt đi."
Lập tức thấy đối phương thay đổi sắc mặt, ấp úng nói: "Cái này... Nô tỳ đã rửa mặt."
Yến Xu đã hiểu ra bảy tám phần, thở dài: "Ta và ngươi không thù không oán, tại sao lại muốn hại ta?"
Nàng ta vội quỳ bịch xuống, vẫn còn cố ngụy biện chống đỡ: "Nô tỳ không biết làm sai chỗ nào, khiến chủ tử tức giận…"
Yến Xu từ bỏ, nói với Nhẫn Đông: "Ngươi đi rửa mặt giúp nàng ta đi, nhớ kỹ, đừng đụng tay vào nước."
Thấy tình cảnh như thế, Nhẫn Đông đã hiểu, trực tiếp tiến lên, nhấn mặt của đối phương vào trong nước.
Trong chớp mắt đã nghe Lục Yên hét thảm một tiếng.
Một lúc sau, trên mặt nàng ta nổi lên một mảng đỏ, còn chảy ra nước màu vàng, khiến người ta không dám nhìn thẳng.
Vũ Văn Lan nói: "Đêm qua trẫm đã bàn bạc qua với Thái hậu, Băng Hí ngày mai cử hành đúng hạn, không đi Tây Uyển, tổ chức ngay ở Kim Ba Viên đi."
Nói xong, Sài Vi Trung tuận lệnh lui ra, Vũ Văn Lan lại chợt nhớ tới bí mật trong lòng của Yến Xu đêm qua…
Sài Vi Trung… Là đoàn tụ?
Đương nhiên, ngoại trừ Sài Vi Trung, trước mắt hắn còn có một người nữa, Đại học sĩ Ngụy Như Chương của Văn Hoa Các.
Chính là đêm qua Yến Xu nói: “Lúc còn trẻ là tiểu bạch kiểm được bao nuôi…”
Vũ Văn Lan âm thầm nhếch khóe miệng.
Người ngày xưa hết sức quen thuộc, hôm nay lại càng nhìn càng thấy không được tự nhiên.
– – Tối hôm qua hắn trông coi ở Từ An Cung, tận đến lúc Thái hậu ngủ mới thiếp đi một lúc, sáng sớm phải đi lên triều sớm, tới bây giờ mới nhớ tới vụ này.
Đồng thời cũng cảm thấy kỳ quặc, nghi vấn đối với Lý Yến Xu càng nhiều thêm.
Nàng là một cung phi nhỏ, làm sao biết nhiều chuyện như vậy?
Hay là…
Nàng nghĩ ra những thứ này?
Nàng ở trong cung quá mức nhàm chán, cho nên cả ngày suy nghĩ lung tung sao?
"Khởi bẩm bệ hạ,"
Có lẽ là bị hắn nhìn qua mấy lần, Đại học sĩ Ngụy Như Chương của Văn Hoa Các chủ động đứng ra nói: "Bệ hạ, bây giờ đã qua giữa tháng chạp, sắp đến đầu xuân, mọi việc thi cử của mùa xuân sang năm và chiêu sinh của Quốc Tử Giám đều nên đưa vào chương trình nghị sự."
Vũ Văn Lan hoàn hồn, gật đầu nói: "Được, ngươi bàn bạc một chút với Lễ Bộ và Lại Bộ, sau đó đến ngự thư phòng bẩm báo lại cho trẫm."
Ngụy Như Chương và quan viên hai Bộ bị nhắc đến tuân lệnh.
Triều hội kết thúc, Vũ Văn Lan trở về tẩm cung thay quần áo. Còn đang suy nghĩ đến chuyện kia.
Nghĩ tới nghĩ lui, hắn đưa ra hai quyết định.
—Một là phái người đến quê quán của Ngụy Như Chương và nhà riêng của Sài Vi Trung tìm hiểu; Hai là sai Phú Hải mang một rương châu báu đến Cam Lộ điện.
Hắn cũng không muốn lại nghe thấy nha đầu kia trong lòng liên tục nhắc tới tiền. Giống như hắn thiếu nợ vậy.
~~
Yến Xu tỉnh lại sau giấc ngủ thì nghe tin ngày mai tổ chức Băng Hí.
Thâm cung rộng lớn, Băng Hí của mùa đông và Thủy Hí của mùa hè là tiết mục khiến người ta mong chờ nhất hàng năm, không chỉ có thể nhìn thấy các tướng sĩ biểu diễn trên mặt nước hoặc trên băng, mà còn có thể xuất cung hít thở không khí tươi mới, đương nhiên là các cung phi rất mong chờ.
Những năm trước, địa vị của nàng không đủ, chỉ có thể ở lại trong điện của mình. Lần này thăng lên Quý nghi, cuối cùng có cơ hội mở mang tầm mắt.
Đây đúng là khiến người ta mong chờ, nàng vui vẻ xuống giường, đang định rửa mặt, tay còn chưa đụng tới nước trong chậu rửa mặt, lại nghe chuông báo hệ thống vang lên: [Trong nước có độc.]
Có độc? Dọa nàng nhảy ra phía sau: [Tình huống như thế nào?]
Hệ thống: [Có người muốn hại ngươi.]
Nhẫn Đông bị nàng làm cho giật nảy mình, vội nói: "Chủ tử sao vậy?"
Yến Xu ngẫm nghĩ, nói: "Nước này lấy từ đâu tới?"
Nhẫn Đông nói: "Lục Yên chuẩn bị, có phải là quá nóng không? Nô tỳ cho người thêm ít nước lạnh…"
"Không cần."
Yến Xu nói: "Gọi nàng ta vào đây."
Nhẫn Đông tuân lệnh, tuy có chút bất ngờ nhưng cũng làm theo.
Nhanh chóng gọi cung nữ Lục Yên vào điện.
Trước kia lúc ở Vĩnh Nnh điện, Yến Xu chỉ có hai cung nữ hầu hạ thân cận là Nhẫn Đông và Liên Tâm. Sau khi thăng lên làm Quý nghi thì Nội Vụ phủ lại điều đến bốn cung nữ và hai thái giám, nàng ta là một trong số đó.
Lúc này, Lục Yên ngoan ngoãn đi vào, nhìn qua có vẻ trung thực, chỉ cụp mắt nói: "Không biết chủ tử có gì sai bảo?"
Yến Xu không nói vòng vo với nàng ta mà nói thẳng: "Ngươi lại đây dùng nước này rửa mặt đi."
Lập tức thấy đối phương thay đổi sắc mặt, ấp úng nói: "Cái này... Nô tỳ đã rửa mặt."
Yến Xu đã hiểu ra bảy tám phần, thở dài: "Ta và ngươi không thù không oán, tại sao lại muốn hại ta?"
Nàng ta vội quỳ bịch xuống, vẫn còn cố ngụy biện chống đỡ: "Nô tỳ không biết làm sai chỗ nào, khiến chủ tử tức giận…"
Yến Xu từ bỏ, nói với Nhẫn Đông: "Ngươi đi rửa mặt giúp nàng ta đi, nhớ kỹ, đừng đụng tay vào nước."
Thấy tình cảnh như thế, Nhẫn Đông đã hiểu, trực tiếp tiến lên, nhấn mặt của đối phương vào trong nước.
Trong chớp mắt đã nghe Lục Yên hét thảm một tiếng.
Một lúc sau, trên mặt nàng ta nổi lên một mảng đỏ, còn chảy ra nước màu vàng, khiến người ta không dám nhìn thẳng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.