Ái Phi Của Trẫm Là Một Đứa Trẻ
Chương 43: NGƯỜI TỚI TỪ TRONG CUNG
Thiến Hề
30/03/2017
Thời điểm Cổ Lỗ Lỗ một mình đi đến hoa viên, trong đình nghỉ mát đã có một mĩ nam tử áo trắng đứng đó không biết tự bao giờ chẳng rõ đang làm cái gì, Cổ Lỗ Lỗ luôn luôn nhìn thấy mĩ nam sẽ chảy nước miếng, tiểu Mặc nhi đã muốn xem như cực phẩm, nhưng mĩ thiếu niên áo trắng đứng phía xa xa kia tựa hồ cũng không kém. Nàng như là một cái cầm thú nhìn thấy con mồi liền hưng phấn, lặng lẽ từng bước đi đến phía trước.
Mỹ nam áo trắng đứng đưa lưng về phía nàng, cho nên trừ bỏ cái ót của hắn, nàng hoàn toàn không thể nhìn thấy mặt.
Dễ nhìn a… dễ nhìn a…, quay đầu lại làm cho lão nương xem xét một chút ngươi có đúng là mỹ nam hay không nha, nàng ở trong lòng nhỏ giọng hô, ngay lúc nàng đang lén lút đặt chân phải tiến chòi nghỉ mát, xa xa đột nhiên truyền đến một thanh âm.
“Người trong cung người tới rồi, người trong cung tới rồi.”
Gia đinh kia vừa chạy vừa hô, như là đang bị động kinh, bước chạy vô cùng gấp gáp . Điều này làm cho sự chú ý của Cổ Lỗ Lỗ bỗng chốc chuyển đến câu nói của gia đinh kia, vì thế nên nàng lâm vào một tư thế thập phần buồn cười, một chân đặt bên trong đình nghỉ mát, một chân lại ở bên ngoài đình nghỉ mát.
Người trong cung tới ? Sẽ không phải là muốn mang tiểu Mặc nhi đi sao? Suy nghĩ trong đầu Cổ Lỗ Lỗ bỗng xoay tròn. Không được, nàng không thể để cho bọn họ dễ dàng đem tiểu Mặc nhi mang đi như vậy , đánh chết nàng cũng muốn cùng đi theo tiểu Mặc nhi tiến cung. Nàng thu hồi rút vội chân về một chỗ, nhưng vẫn không cam lòng nhìn thiếu niên áo trắng trong chòi nghỉ mát kia một cái.
Thằng nhãi này, vì sao gia đinh kia lớn tiếng như vậy, hắn cư nhiên một chút phản ứng đều không có, còn như vậy bình tĩnh đưa lưng về phía nàng, hay là hắn là cố ý không cho nàng nhìn đến chân diện thật của hắn? Bất quá hiện tại nàng cũng không có tâm tình quan sát bộ mặt của hắn nữa, so sánh vẫn là tiểu Mặc nhi của nàng có điểm quan trọng hơn một tý.
Cổ Lỗ Lỗ tràn đầy lửa giận bước nhanh về nơi Hiên Ngọc Mặc ở – Tử Vân Các, nàng thực sợ khi mình vừa đến nơi đó, tiểu Mặc nhi của nàng cũng đã cuốn gói chuẩn bị hồi cung, khi thân hình nhỏ nhắn của nàng đang gấp rút chạy đến nơi, bỗng chợt dừng lại. Nàng lui về phía sau vài bước, cúi đầu nhìn bên trong dò xét, lão cha của nàng đang ngồi ở đang ngồi phía trên, đối diện với lão là một người rất giống thái giám.
Nhìn thấy bộ quần áo của hắn, Cổ Lỗ Lỗ liền nhận ra người này đúng là thái giám, xong rồi, chẳng lẽ là thật sự muốn đem tiểu Mặc nhi mang đi? Ông trời a, ngàn vạn lần không cần a.
“Công công cảm thấy khi nào thái tử điện hạ hồi cung thích hợp?” Cổ Thánh Thông bỗng nhiên lên tiếng.
Cổ Lỗ Lỗ chăm chú ghé sát tai vào cửa bên ngoài nghe lén, có quan hệ đến chuyện của tiểu Mặc nhi, nàng một chữ cũng sẽ không bỏ qua.
Lão Công công chậm rãi nhấm nháp trà, cũng không lập tức trả lời. Cổ Lỗ Lỗ bên ngoài ngóng chờ tức giận đến mức quả thực nghĩ muốn đem chén trà trong tay hắn ném đi, hắn có thể đừng kéo dài thời gian như vậy không, hắn có biết là biết lòng nàng hiện tại giống như con kiến đang bò trên chảo nóng không?
Mỹ nam áo trắng đứng đưa lưng về phía nàng, cho nên trừ bỏ cái ót của hắn, nàng hoàn toàn không thể nhìn thấy mặt.
Dễ nhìn a… dễ nhìn a…, quay đầu lại làm cho lão nương xem xét một chút ngươi có đúng là mỹ nam hay không nha, nàng ở trong lòng nhỏ giọng hô, ngay lúc nàng đang lén lút đặt chân phải tiến chòi nghỉ mát, xa xa đột nhiên truyền đến một thanh âm.
“Người trong cung người tới rồi, người trong cung tới rồi.”
Gia đinh kia vừa chạy vừa hô, như là đang bị động kinh, bước chạy vô cùng gấp gáp . Điều này làm cho sự chú ý của Cổ Lỗ Lỗ bỗng chốc chuyển đến câu nói của gia đinh kia, vì thế nên nàng lâm vào một tư thế thập phần buồn cười, một chân đặt bên trong đình nghỉ mát, một chân lại ở bên ngoài đình nghỉ mát.
Người trong cung tới ? Sẽ không phải là muốn mang tiểu Mặc nhi đi sao? Suy nghĩ trong đầu Cổ Lỗ Lỗ bỗng xoay tròn. Không được, nàng không thể để cho bọn họ dễ dàng đem tiểu Mặc nhi mang đi như vậy , đánh chết nàng cũng muốn cùng đi theo tiểu Mặc nhi tiến cung. Nàng thu hồi rút vội chân về một chỗ, nhưng vẫn không cam lòng nhìn thiếu niên áo trắng trong chòi nghỉ mát kia một cái.
Thằng nhãi này, vì sao gia đinh kia lớn tiếng như vậy, hắn cư nhiên một chút phản ứng đều không có, còn như vậy bình tĩnh đưa lưng về phía nàng, hay là hắn là cố ý không cho nàng nhìn đến chân diện thật của hắn? Bất quá hiện tại nàng cũng không có tâm tình quan sát bộ mặt của hắn nữa, so sánh vẫn là tiểu Mặc nhi của nàng có điểm quan trọng hơn một tý.
Cổ Lỗ Lỗ tràn đầy lửa giận bước nhanh về nơi Hiên Ngọc Mặc ở – Tử Vân Các, nàng thực sợ khi mình vừa đến nơi đó, tiểu Mặc nhi của nàng cũng đã cuốn gói chuẩn bị hồi cung, khi thân hình nhỏ nhắn của nàng đang gấp rút chạy đến nơi, bỗng chợt dừng lại. Nàng lui về phía sau vài bước, cúi đầu nhìn bên trong dò xét, lão cha của nàng đang ngồi ở đang ngồi phía trên, đối diện với lão là một người rất giống thái giám.
Nhìn thấy bộ quần áo của hắn, Cổ Lỗ Lỗ liền nhận ra người này đúng là thái giám, xong rồi, chẳng lẽ là thật sự muốn đem tiểu Mặc nhi mang đi? Ông trời a, ngàn vạn lần không cần a.
“Công công cảm thấy khi nào thái tử điện hạ hồi cung thích hợp?” Cổ Thánh Thông bỗng nhiên lên tiếng.
Cổ Lỗ Lỗ chăm chú ghé sát tai vào cửa bên ngoài nghe lén, có quan hệ đến chuyện của tiểu Mặc nhi, nàng một chữ cũng sẽ không bỏ qua.
Lão Công công chậm rãi nhấm nháp trà, cũng không lập tức trả lời. Cổ Lỗ Lỗ bên ngoài ngóng chờ tức giận đến mức quả thực nghĩ muốn đem chén trà trong tay hắn ném đi, hắn có thể đừng kéo dài thời gian như vậy không, hắn có biết là biết lòng nàng hiện tại giống như con kiến đang bò trên chảo nóng không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.