Ái Phi Của Vương Gia Thần Bí - Đạm Nguyệt Tân Lương
Chương 16
Đạm Nguỵêt Tân Lương
22/09/2015
Hoàng Phủ Thanh Vũ gật đầu bộ dạng như chợt hiểu ra, khuôn mặt tràn ngập ý cười: " Quả đúng là như thế, đối với thân thể của vương phi ta...thật rất vừa lòng."
Trong lòng Tịch Nhan thầm hung hăng nguyền rủa tên đáng chết trước mặt nàng, nhưng bên ngoài vẫn duy trì tư thái đoan trang khéo léo:
" Nếu như, có thể làm cho thất gia vừa lòng thiếp thân quả là có phúc lớn."
Hoàng Phủ Thanh Vũ mỉm cười gật đầu, Tich Nhan cũng nhẹ nhàng mỉm cười rồi liền xoay người một mạch rời đi.
Nhưng mới vừa đi được vài bước, đã thấy quản gia Thôi Thiện Duyên vội vàng chạy đến báo: " Thất gia, vương phi...các vị vương gia hiện đang ở ngoài phòng khách, họ nói là tới để chúc mừng thất gia cùng vương phi."
Chúc mừng? Trong lòng Tịch Nhan cười lạnh, chỉ sợ mục đích chính là đến để chê cười thì có!
Quay đầu nhìn sang phía Hoàng Phủ Thanh Vũ, trong lòng nàng bất chợt suy nghĩ liền dâng lên một chủ ý.
Kết quả là, khi thất hoàng tử vừa mới vào phòng khách, liền thấy bên trong đã đông đủ mười hai vị vương gia, còn có thể thấy được một không phí cực kỳ náo nhiệt.
Tịch Nhan trong lòng nổi lên một chút hứng thú, dùng hắc sa che mặt yểu điệu dâng trà cho các vị hoàng tử.
Với thân phận là vương phi của Hoàng Phủ Thanh Vũ theo đúng lễ nghi nàng chỉ cần mời trà các vị huynh trưởng của Hoàng Phủ Thanh Vũ còn các vị tiểu đệ còn lại thì căn bản không cần phải mời trà, nhưng nàng vẫn giữ bộ dáng ngoan ngoãn đoan trang mời trà hết tất cả mọi người.
Trên thực tế thì ngoài Lục hoàng tử Hoàng phủ Thanh Hoành, cửu hoàng tử Hoàng Phủ Thanh Thần cùng với thập nhị hoàng tử Hoàng Phủ Thanh Tuyên ra những người còn lại nàng thật sự không biết ai cả.
Sắc mặt của Hoàng Phủ Thanh Hoành trông thật thú vị, đặc biệt khi Tịnh Nhan nhiệt tình mời trà hắn.
Sắc mặt hắn vốn đã khó coi nay còn xấu đi vài phần, sau khi nhận trà của nàng liền không chút do dự đặt ngay lên bàn bên cạnh. Mà Tịch Nhan thì cảm thấy vô cùng thú vị, ra ra vào vào vòng vo qua lại trước mặt hắn không ngoài dự tính sắc mặt hắn càng ngày càng khó coi hơn.
Thập Nhị hoàng tử tính tình có chút nghịch ngợm, khi Tịch Nhan bưng trà đến, hắn cúi người xuống nhìn Tịch Nhan như muốn xuyên qua lớp khăn che mặt kia, tuy là rất muốn xem thử thế nào nhưng chưa kịp thấy gì liền nghe thấy âm thanh của thất ca vang lên.
"Thập nhị đệ"
Chỉ là một tiếng gọi đơn thuần, Tịch Nhan nghe xong cũng không thấy cò gì khác thường cả, có điều Thập nhị hoàng tử trước mặt đột nhiên ngồi nghiêm chỉnh lại, nhìn Hoàng Phủ Thanh Vũ nở ra một nụ cười vô hại nói: " Thất tẩu quả thật hiền thục, thất ca quả là có phúc khí".
Mấy người kia nghe tới hai từ " Phúc Khí" thì "Phì" một tiếng, Ngũ hoàng tử không dấu được cười thành tiếng, còn lại các vị hoàng tử khác thì khoé miệng khẽ nhếc lên không rõ là đang cười hay có biểu hiện gì khác.
Hoàng Phủ Thanh Vũ lơ đễnh, cười nhẹ ánh mắt làm như lơ đãng nhìn qua phía Tịch Nhan.
Mời trà xong, Tịch Nhan khéo léo đứng bên cạnh hắn, nghe thấy các vị huynh đệ thay nhau chúc mừng, chợt thấy ngũ hoàng tử chén trà gần cạn liền đi đến nói: "Ngũ ca có cần thêm trà?"
Giọng nói kia cực kỳ mềm mại động lòng người, Ngũ hoàng tử không khỏi sửng sốt, Tịch Nhan đã thay hắn rót thêm trà vào chén nhưng tay phải hơi run ngay trước mặt mọi người chén trà rơi thẳng xuống người của Ngũ hoàng tử.
Trong lòng Tịch Nhan thầm hung hăng nguyền rủa tên đáng chết trước mặt nàng, nhưng bên ngoài vẫn duy trì tư thái đoan trang khéo léo:
" Nếu như, có thể làm cho thất gia vừa lòng thiếp thân quả là có phúc lớn."
Hoàng Phủ Thanh Vũ mỉm cười gật đầu, Tich Nhan cũng nhẹ nhàng mỉm cười rồi liền xoay người một mạch rời đi.
Nhưng mới vừa đi được vài bước, đã thấy quản gia Thôi Thiện Duyên vội vàng chạy đến báo: " Thất gia, vương phi...các vị vương gia hiện đang ở ngoài phòng khách, họ nói là tới để chúc mừng thất gia cùng vương phi."
Chúc mừng? Trong lòng Tịch Nhan cười lạnh, chỉ sợ mục đích chính là đến để chê cười thì có!
Quay đầu nhìn sang phía Hoàng Phủ Thanh Vũ, trong lòng nàng bất chợt suy nghĩ liền dâng lên một chủ ý.
Kết quả là, khi thất hoàng tử vừa mới vào phòng khách, liền thấy bên trong đã đông đủ mười hai vị vương gia, còn có thể thấy được một không phí cực kỳ náo nhiệt.
Tịch Nhan trong lòng nổi lên một chút hứng thú, dùng hắc sa che mặt yểu điệu dâng trà cho các vị hoàng tử.
Với thân phận là vương phi của Hoàng Phủ Thanh Vũ theo đúng lễ nghi nàng chỉ cần mời trà các vị huynh trưởng của Hoàng Phủ Thanh Vũ còn các vị tiểu đệ còn lại thì căn bản không cần phải mời trà, nhưng nàng vẫn giữ bộ dáng ngoan ngoãn đoan trang mời trà hết tất cả mọi người.
Trên thực tế thì ngoài Lục hoàng tử Hoàng phủ Thanh Hoành, cửu hoàng tử Hoàng Phủ Thanh Thần cùng với thập nhị hoàng tử Hoàng Phủ Thanh Tuyên ra những người còn lại nàng thật sự không biết ai cả.
Sắc mặt của Hoàng Phủ Thanh Hoành trông thật thú vị, đặc biệt khi Tịnh Nhan nhiệt tình mời trà hắn.
Sắc mặt hắn vốn đã khó coi nay còn xấu đi vài phần, sau khi nhận trà của nàng liền không chút do dự đặt ngay lên bàn bên cạnh. Mà Tịch Nhan thì cảm thấy vô cùng thú vị, ra ra vào vào vòng vo qua lại trước mặt hắn không ngoài dự tính sắc mặt hắn càng ngày càng khó coi hơn.
Thập Nhị hoàng tử tính tình có chút nghịch ngợm, khi Tịch Nhan bưng trà đến, hắn cúi người xuống nhìn Tịch Nhan như muốn xuyên qua lớp khăn che mặt kia, tuy là rất muốn xem thử thế nào nhưng chưa kịp thấy gì liền nghe thấy âm thanh của thất ca vang lên.
"Thập nhị đệ"
Chỉ là một tiếng gọi đơn thuần, Tịch Nhan nghe xong cũng không thấy cò gì khác thường cả, có điều Thập nhị hoàng tử trước mặt đột nhiên ngồi nghiêm chỉnh lại, nhìn Hoàng Phủ Thanh Vũ nở ra một nụ cười vô hại nói: " Thất tẩu quả thật hiền thục, thất ca quả là có phúc khí".
Mấy người kia nghe tới hai từ " Phúc Khí" thì "Phì" một tiếng, Ngũ hoàng tử không dấu được cười thành tiếng, còn lại các vị hoàng tử khác thì khoé miệng khẽ nhếc lên không rõ là đang cười hay có biểu hiện gì khác.
Hoàng Phủ Thanh Vũ lơ đễnh, cười nhẹ ánh mắt làm như lơ đãng nhìn qua phía Tịch Nhan.
Mời trà xong, Tịch Nhan khéo léo đứng bên cạnh hắn, nghe thấy các vị huynh đệ thay nhau chúc mừng, chợt thấy ngũ hoàng tử chén trà gần cạn liền đi đến nói: "Ngũ ca có cần thêm trà?"
Giọng nói kia cực kỳ mềm mại động lòng người, Ngũ hoàng tử không khỏi sửng sốt, Tịch Nhan đã thay hắn rót thêm trà vào chén nhưng tay phải hơi run ngay trước mặt mọi người chén trà rơi thẳng xuống người của Ngũ hoàng tử.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.