Ái Phi Nàng Định Chạy Đi Đâu Vậy?
Chương 27: Nguy hiểm
Bình Minh
09/09/2023
Đến tối, vết thương đầy người chưa kịp khô máu. Nàng lại bị Minh Nguyệt mang đi tắm rửa vết thương bị chà xát, đau tê tái. Mặt nước loang lổ vết máu. Cô ta cho nàng mặc bộ y phục đẹp cho lên xe ngựa bịt mắt
Tỉ ơi tỉ phải cảm ơn ta. Ta sẽ cho tỉ biết thế nào thăng hoa của đời người. Trách thì trách ai bảo tỉ là người Đoan Vương gia yêu. Tỉ cướp hết mọi thứ của ta xinh đẹp đã đành, nhưng người ra thích thì đừng có mơ. Nếu Đoan Vương biết người ô uế, bẩn thỉu thì sao nhỉ?
Ngươi định làm gì ?
Cô ta vuốt tóc nàng, ngửi rồi dựt mạnh tóc nàng: Aaa ngươi mau bỏ ra. Tốt nhất là giết ta. Ngươi để ta thoát khỏi được thì ta sẽ trả ngươi gấp bội
Vậy sao ta chờ tỉ đó.
Xe ngựa dừng đến lầu xanh. Nàng được cởi bịt mắt Nhưng lại bị bọn người hầu cho khăn vào mồm, Minh Nguyệt nắm tóc nàng lôi xuống xe:
Tú bà: Tiểu thư hôm nay đến đây có chuyện gì vậy ạ
Ta muốn bán con người hầu này. Yên tâm xinh đẹp
Tú bà đi đến gần nàng nhìn 1 vòng: Quả đúng là hàng tốt. Đúng lúc ta đang thiếu
Hôm nay ta muốn cô ta phục vụ tất cả đàn ông trong này. Đây là tiền ta bao ngày hôm nay
Bà ta sáng mắt vui mừng nhận lấy
Cô ta thì thầm vào tai nàng: Tỉ thấy chưa , ta có lừa tỉ không. Tỉ sẽ được thăng hoa đến nỗi muốn chết đi sống lại mà.
Tú bà: Mau đưa nàng ta lên phòng đừng để các vị đại gia đợi lâu
Nàng bị giải đến một căn phòng xa hoa. Nàng cảm thấy ghê tởm chỗ này đến cả chiếc giường này. ( Mình đã làm gì cô ta mà 5 lần 7 lượt muốn làm hại mình. Giờ còn muốn vũ nhục để mình chết. Ta thề nếu ta thoát được chỗ này ta sẽ khiến ngươi sống không bằng chết. Nàng vì muốn thoát khỏi trói. Cổ tay bị dây thừng làm chảy máu. Những giọt máu rơi xuống đất)
Tú bà: Xin mời người vị đại gia. Đây là hàng tốt nhất của chúng tôi. Vẫn còn trong trắng đó
Vậy hả cảm ơn tú bà nha. Nàng ta rất đẹp. Ta rất vừa ý
Ngươi mau ngoan ngoãn phục vụ cho tốt đấy. Nói xong bà ta đóng cửa lại
Nàng vì bị nhét khăn vào mồm không nói được gì
Hắn đi đến gần nàng. Nàng dãy dụa : Tiểu mĩ nữ để ta cho nàng được nói nhé. Yên tâm hôm nay ta sẽ khiến cho nàng không phải hối hận. Hahaaaaa. Hắn cười to
Nàng hét to: Mau cút ra, bỏ ngón tay bẩn thỉu ra khỏi mặt ta
Hắn ta tát mạnh vào mặt nàng: Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt. Gia sẽ cho biết ngươi thế nào là lễ độ
Nàng bị hắn vũ nhục: Đừng cởi quần áo ta ra, ta xin ngươi đó. Nàng rơi nước mắt van xin trong tuyệt vọng( Ông ơi ông ở đâu vậy cứu cháu với.....)
Tỉ ơi tỉ phải cảm ơn ta. Ta sẽ cho tỉ biết thế nào thăng hoa của đời người. Trách thì trách ai bảo tỉ là người Đoan Vương gia yêu. Tỉ cướp hết mọi thứ của ta xinh đẹp đã đành, nhưng người ra thích thì đừng có mơ. Nếu Đoan Vương biết người ô uế, bẩn thỉu thì sao nhỉ?
Ngươi định làm gì ?
Cô ta vuốt tóc nàng, ngửi rồi dựt mạnh tóc nàng: Aaa ngươi mau bỏ ra. Tốt nhất là giết ta. Ngươi để ta thoát khỏi được thì ta sẽ trả ngươi gấp bội
Vậy sao ta chờ tỉ đó.
Xe ngựa dừng đến lầu xanh. Nàng được cởi bịt mắt Nhưng lại bị bọn người hầu cho khăn vào mồm, Minh Nguyệt nắm tóc nàng lôi xuống xe:
Tú bà: Tiểu thư hôm nay đến đây có chuyện gì vậy ạ
Ta muốn bán con người hầu này. Yên tâm xinh đẹp
Tú bà đi đến gần nàng nhìn 1 vòng: Quả đúng là hàng tốt. Đúng lúc ta đang thiếu
Hôm nay ta muốn cô ta phục vụ tất cả đàn ông trong này. Đây là tiền ta bao ngày hôm nay
Bà ta sáng mắt vui mừng nhận lấy
Cô ta thì thầm vào tai nàng: Tỉ thấy chưa , ta có lừa tỉ không. Tỉ sẽ được thăng hoa đến nỗi muốn chết đi sống lại mà.
Tú bà: Mau đưa nàng ta lên phòng đừng để các vị đại gia đợi lâu
Nàng bị giải đến một căn phòng xa hoa. Nàng cảm thấy ghê tởm chỗ này đến cả chiếc giường này. ( Mình đã làm gì cô ta mà 5 lần 7 lượt muốn làm hại mình. Giờ còn muốn vũ nhục để mình chết. Ta thề nếu ta thoát được chỗ này ta sẽ khiến ngươi sống không bằng chết. Nàng vì muốn thoát khỏi trói. Cổ tay bị dây thừng làm chảy máu. Những giọt máu rơi xuống đất)
Tú bà: Xin mời người vị đại gia. Đây là hàng tốt nhất của chúng tôi. Vẫn còn trong trắng đó
Vậy hả cảm ơn tú bà nha. Nàng ta rất đẹp. Ta rất vừa ý
Ngươi mau ngoan ngoãn phục vụ cho tốt đấy. Nói xong bà ta đóng cửa lại
Nàng vì bị nhét khăn vào mồm không nói được gì
Hắn đi đến gần nàng. Nàng dãy dụa : Tiểu mĩ nữ để ta cho nàng được nói nhé. Yên tâm hôm nay ta sẽ khiến cho nàng không phải hối hận. Hahaaaaa. Hắn cười to
Nàng hét to: Mau cút ra, bỏ ngón tay bẩn thỉu ra khỏi mặt ta
Hắn ta tát mạnh vào mặt nàng: Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt. Gia sẽ cho biết ngươi thế nào là lễ độ
Nàng bị hắn vũ nhục: Đừng cởi quần áo ta ra, ta xin ngươi đó. Nàng rơi nước mắt van xin trong tuyệt vọng( Ông ơi ông ở đâu vậy cứu cháu với.....)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.