Chương 66
Lạc Lạc
23/03/2020
Giai Hạ đã bắt đầu nổi tiếng sau bộ truyện tranh đó, rất nhiều nhà sản xuất
phim đã tìm đến cô để hợp tác và cải biến thành phim.
Hôm nay là ngày cô gặp gỡ một nhà sản xuất và ký hợp đồng phim, cô nhìn qua nhìn lại thấy mình trong gương đã hoàn hảo rồi cô lấy túi xách đi xuống nhà gọi taxi đi.
"Cô Niên Giai Hạ đến rồi" một người đi đến đón cô.
"Chào anh" Giai Hạ khẽ mỉm cười lịch sự chào người đó.
"Giám đốc đang bên trong, mời cô theo lối này"
Giai Hạ cùng người đó đi đến phòng của giám đốc, cô bước vào nhìn thấy bóng lưng của giám đốc trông rất quen thuộc như đã nhìn thấy ở đâu rồi thì phải.
"Giám đốc cô Niên Giai Hạ đến rồi ạ"
"Cậu ra ngoài đi" người đó khẽ nói.
Sau khi người đó đi thì giám đốc quay lại nhìn Giai Hạ, cô như chết chân nhìn người đàn ông này là thật, khuông mặt ấy rất giống Vương Lệ Thành.
"Chào cô tôi là Vương Lệ Thành"
"Vương Lệ Thành??"
"À, chắc cô hơi ngạc nhiên về tên của tôi và nhân vật trong truyện của cô cùng tên, tôi cũng ngạc nhiên nữa hôm đó vô tình lướt weibo thấy truyện cô rất hay nên muốn hợp tác"
"Được, có thể cho tôi xem qua hợp đồng không?"
"Đây cô xem đi!" Vương Lệ Thành cầm lấy hợp đồng đưa cho cô.
Giai Hạ đọc một lât thấy hợp lý và số tiền lại rất lớn, lần này giàu to rồi, Giai Hạ vừa nhìn giám đốc Vương Lệ Thành vừa đọc hợp đồng.
Thật sự có thể trùng hợp như vậy sao? Nếu anh mặc y phục cổ trang vào nhất định cô sẽ nghĩ đây chính là Thất vương gia ,cô nhẹ mỉm cười sau đó liền ký.
"Xong rồi"
"Hợp tác vui vẻ" Vương Lệ Thành đi đến bắt tay cô.
Giai Hạ đi ra ngoài mua một ít đồ về nấu bữa tối ăn mừng, khi mua xong rồi cô ra ngoài đón xe nhưng chẳng có bóng một chiếc xe nào cả.
Cô mở điện thoại ra xem thử mấy chiếc taxi gần đây xem thử, thì bỗng một chiếc xe bóng loáng chạy ngang đậu ngay trước mặt Giai Hạ.
Cửa kính hạ xuống, Vương Lệ Thành nở nụ cười với cô sau đó trầm giọng nói.
"Không có xe sao?"
"Giám đốc, may quá gặp anh ở đây, có thể cho tôi có gian về nhà được không?"
"Lên đi!!" Giai Hạ mở cửa xe phía sau ngồi xuống.
Suốt cả quãng đường Giai Hạ và Vương Lệ Thành không nói gì, Giai Hạ thì cắm mặt vào điện thoại nhắn tin hôm nay Phương Phương đi hẹn hò với nam thần của cô rồi.
Giai Hạ thì quên mang chìa khoá nhà, không lẽ cô phải ở ngoài đường sao? Giai Hạ chắc phải đến khách sạn ở một đêm thôi sáng hôm sau về nhà vậy.
"Giám đốc" Giai Hạ khẽ gọi anh.
"Sao thế?" Vương Lệ Thành vẫn tập trung lái xe.
"Có thể cho tôi đến khách sạn gần đây được không?"
"Sao lại đến đó?" Vương Lệ Thành nghe từ khách sạn liền dừng xe lại hỏi cô, không lẽ cô hẹn hò với ai ở đó sao.
"Bạn tôi không có nhà, tôi lại không mang theo chìa khoá nữa nên phải ra đó ngủ một đêm"
"Qua nhà tôi đi!" Vương Lệ Thành khẽ mỉm cười rồi lái xe đi.
"Không cần đâu, tôi ở khách sạn được rồi"
"Ở đâu cũng vậy, thấy cô mua đồ nhiều như vậy không có chỗ nấu đâu, tiền thuê một đêm là một bữa cơm, cô nấu cho tôi ăn đi không cần phải trả tiền" Vương Lệ Thành đúng là biết lợi dụng thời cơ.
"Cái này... chúng ta mới quen biết ở cùng anh không tiện lắm"
"Cứ quyết định vậy đi, không lẽ cô sợ tôi ăn thịt cô hay sao?" Vương Lệ Thành nhìn qua cửa kính thấy hành động của cô thì bật cười thành tiếng.
"Yên tâm, tôi không hứng thú với cô đâu mà lo"
"Này này!! Anh cứ thế mà đến đó thật sao?" Giai Hạ dù muốn dù không cũng phải theo anh về thôi vì bây giờ cô đang ở trên xe của anh mà, nhìn bộ dạng sáng láng như anh chắc sẽ không làm gì cô đâu.
"Hạ Nhi, tìm được em rồi lần này anh không để em thoát đâu" Vương Lệ Thành nghĩ thầm trong bụng.
Hôm nay là ngày cô gặp gỡ một nhà sản xuất và ký hợp đồng phim, cô nhìn qua nhìn lại thấy mình trong gương đã hoàn hảo rồi cô lấy túi xách đi xuống nhà gọi taxi đi.
"Cô Niên Giai Hạ đến rồi" một người đi đến đón cô.
"Chào anh" Giai Hạ khẽ mỉm cười lịch sự chào người đó.
"Giám đốc đang bên trong, mời cô theo lối này"
Giai Hạ cùng người đó đi đến phòng của giám đốc, cô bước vào nhìn thấy bóng lưng của giám đốc trông rất quen thuộc như đã nhìn thấy ở đâu rồi thì phải.
"Giám đốc cô Niên Giai Hạ đến rồi ạ"
"Cậu ra ngoài đi" người đó khẽ nói.
Sau khi người đó đi thì giám đốc quay lại nhìn Giai Hạ, cô như chết chân nhìn người đàn ông này là thật, khuông mặt ấy rất giống Vương Lệ Thành.
"Chào cô tôi là Vương Lệ Thành"
"Vương Lệ Thành??"
"À, chắc cô hơi ngạc nhiên về tên của tôi và nhân vật trong truyện của cô cùng tên, tôi cũng ngạc nhiên nữa hôm đó vô tình lướt weibo thấy truyện cô rất hay nên muốn hợp tác"
"Được, có thể cho tôi xem qua hợp đồng không?"
"Đây cô xem đi!" Vương Lệ Thành cầm lấy hợp đồng đưa cho cô.
Giai Hạ đọc một lât thấy hợp lý và số tiền lại rất lớn, lần này giàu to rồi, Giai Hạ vừa nhìn giám đốc Vương Lệ Thành vừa đọc hợp đồng.
Thật sự có thể trùng hợp như vậy sao? Nếu anh mặc y phục cổ trang vào nhất định cô sẽ nghĩ đây chính là Thất vương gia ,cô nhẹ mỉm cười sau đó liền ký.
"Xong rồi"
"Hợp tác vui vẻ" Vương Lệ Thành đi đến bắt tay cô.
Giai Hạ đi ra ngoài mua một ít đồ về nấu bữa tối ăn mừng, khi mua xong rồi cô ra ngoài đón xe nhưng chẳng có bóng một chiếc xe nào cả.
Cô mở điện thoại ra xem thử mấy chiếc taxi gần đây xem thử, thì bỗng một chiếc xe bóng loáng chạy ngang đậu ngay trước mặt Giai Hạ.
Cửa kính hạ xuống, Vương Lệ Thành nở nụ cười với cô sau đó trầm giọng nói.
"Không có xe sao?"
"Giám đốc, may quá gặp anh ở đây, có thể cho tôi có gian về nhà được không?"
"Lên đi!!" Giai Hạ mở cửa xe phía sau ngồi xuống.
Suốt cả quãng đường Giai Hạ và Vương Lệ Thành không nói gì, Giai Hạ thì cắm mặt vào điện thoại nhắn tin hôm nay Phương Phương đi hẹn hò với nam thần của cô rồi.
Giai Hạ thì quên mang chìa khoá nhà, không lẽ cô phải ở ngoài đường sao? Giai Hạ chắc phải đến khách sạn ở một đêm thôi sáng hôm sau về nhà vậy.
"Giám đốc" Giai Hạ khẽ gọi anh.
"Sao thế?" Vương Lệ Thành vẫn tập trung lái xe.
"Có thể cho tôi đến khách sạn gần đây được không?"
"Sao lại đến đó?" Vương Lệ Thành nghe từ khách sạn liền dừng xe lại hỏi cô, không lẽ cô hẹn hò với ai ở đó sao.
"Bạn tôi không có nhà, tôi lại không mang theo chìa khoá nữa nên phải ra đó ngủ một đêm"
"Qua nhà tôi đi!" Vương Lệ Thành khẽ mỉm cười rồi lái xe đi.
"Không cần đâu, tôi ở khách sạn được rồi"
"Ở đâu cũng vậy, thấy cô mua đồ nhiều như vậy không có chỗ nấu đâu, tiền thuê một đêm là một bữa cơm, cô nấu cho tôi ăn đi không cần phải trả tiền" Vương Lệ Thành đúng là biết lợi dụng thời cơ.
"Cái này... chúng ta mới quen biết ở cùng anh không tiện lắm"
"Cứ quyết định vậy đi, không lẽ cô sợ tôi ăn thịt cô hay sao?" Vương Lệ Thành nhìn qua cửa kính thấy hành động của cô thì bật cười thành tiếng.
"Yên tâm, tôi không hứng thú với cô đâu mà lo"
"Này này!! Anh cứ thế mà đến đó thật sao?" Giai Hạ dù muốn dù không cũng phải theo anh về thôi vì bây giờ cô đang ở trên xe của anh mà, nhìn bộ dạng sáng láng như anh chắc sẽ không làm gì cô đâu.
"Hạ Nhi, tìm được em rồi lần này anh không để em thoát đâu" Vương Lệ Thành nghĩ thầm trong bụng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.