Chương 12: Ngoại Truyên Hiện Đại
Lạc Lạc
19/03/2020
Giai Hạ vừa tan làm về nhà, mẹ cô đã chuẩn bị gì đó cô bước vào thì liền bị
mẹ cô lôi mình đi vào phòng thay trang phục, cô vẫn ngơ ngác không biết
chuyện gì xảy ra nữa, cô phải thay hết bộ này đến bộ kia.
"Mẹ à, có chuyện gì vậy?" Cô ngán ngẩm thay quần áo, sao mẹ cô lại mua nhiều đồ đến như vậy, theo như kinh nghiệm của cô thì chắc lại đi xem mắt cho cô nữa đây.
"Đi xem mắt chứ làm gì, con nhìn con đi, không còn trẻ nữa đâu" mẹ cô vẫn tiếp tục bài ca đó suốt một năm nay rồi, xem ra lần này là lần xem mắt thứ N lần của cô trong năm rồi thì phải, nhiều đến nổi mà cô không biết được bao nhiêu lần rồi nữa.
"Mẹ con chỉ mới 25 tuổi thôi mà"
"Con nhìn Phương Phương bạn thân của con đi, người ta sắp sinh luôn rồi, còn con thì sao? mẹ không biết lần này phải được, người này là con của bạn thân mẹ nhất định con sẽ thích, thằng bé vừa du học từ Mĩ về đấy, dù nó nhỏ hơn con một tuổi nhưng người ta có nghề nghiệp đàng hoàng kế thừa công ty của ba mẹ nó đấy" mẹ cô đeo trang sức vào người của cô, Giai Hạ ngán ngẫm hết mấy người già bây giờ tới lượt phi công trẻ rồi sao?
Cô bị mẹ mình lôi đến nhà hàng sang trọng, Giai Hạ nhìn rất xinh đẹp dù cô chẳng trang điểm đậm hay mặc đồ mắc tiền như những người khác nhưng đủ hớp hồn bất kỳ người đàn ông nào nếu nhìn cô.
Giai Hạ không muốn đi vào trong, bị mẹ cô lôi vào sau Giai Hạ chán ghét nhìn tên nhóc mà mẹ cô khen ngợi, cũng đẹp trai đấy, nhìn cũng biết là công tử nhà giàu đấy mà những người như vậy thường rất đào hoa, nay cô này mai lại cô kia, biết đâu chừng lấy nhau về vài ngày lại đá cô thì sao.
"Thành Thành, cháu đợi lâu ngồi nhỉ?"
"Không sao đâu bác, mẹ con đang bên kia đấy" Vương Lệ Thành chỉ tay sang hướng kia, bà liền hiểu ý rời đi để lại riêng tư cho họ.
"Giai Hạ lần này phải được không được trượt mẹ tin tưởng con" bà không quên nói nhỏ vào tai cô sau đó đẩy cô ngồi xuống"
Giai Hạ khó chịu ngồi xuống, mặt của cô không mấy vui, Vương Lệ Thành nhếch môi cười, thì ra người này là người mà mẹ của hắn hay kể, xinh đẹp thật nhưng hình như cô không muốn đi xem mắt lắm thì phải.
"Chào cô, tôi tên Vương Lệ Thành" Hắn lịch sự đưa tay ra, Giai Hạ miễn cưỡng bắt tay với hắn.
"Chào, tôi tên Giai Hạ"
"Cô giới thiệu về mình đi"
"Tôi tên Giai Hạ, tôi là tác giả truyện tranh, tôi năm nay 25 tuổi, được chưa?" Giai Hạ nói nhanh.
"25 tuổi à? vậy cô lớn hơn tôi một tuổi đấy, DÌ à" Giai Hạ đưa ly nước lên uống một ngụm nghe từ Dì phát ra từ miệng hắn cô liền phun ra, cái gì dám gọi cô là Dì? cô già lắm hay sao? cái tên này thật là láo quá mà.
"Tôi cho cậu gọi lại đấy!!" Giai Hạ nắm chặc ly nước đôi mắt rực lửa hướng về hắn như muốn ăn tươi nuốt sống hắn vậy.
"Dì già rồi nóng tính quá" tuy lần đầu gặp nhưng Vương Lệ Thành lại cực kỳ thích trêu cô gái này, mặc dù không thích đi xem mắt lắm những người khác hắn đều từ chối nhưng có lẽ người con gái này quá đặc biệt hắn không muốn từ chối, muốn thử xem độ thú vị của cô đến thế nào.
"Tôi không có già, cậu làm như cậu trẻ lắm vậy"
"Dĩ nhiên tôi trẻ hơn dì rồi" Câu nói của hắn làm cô tức điên lên thật muốn tung một cước cho hắn thấy sức mạnh của cô.
"Trẻ mà ế cũng như không" Giai Hạ bắt đầu trận chiến đấu khẩu với hắn.
"Nhưng đỡ hơn vừa già, vừa ế, tôi nhận từ mà chấp nhận dì vậy" hắn đứng dậy, đi sang chỗ cô kéo cô vào trong lòng.
"Tôi không cần, đồ nhóc con láo toét"
"Mẹ à, có chuyện gì vậy?" Cô ngán ngẩm thay quần áo, sao mẹ cô lại mua nhiều đồ đến như vậy, theo như kinh nghiệm của cô thì chắc lại đi xem mắt cho cô nữa đây.
"Đi xem mắt chứ làm gì, con nhìn con đi, không còn trẻ nữa đâu" mẹ cô vẫn tiếp tục bài ca đó suốt một năm nay rồi, xem ra lần này là lần xem mắt thứ N lần của cô trong năm rồi thì phải, nhiều đến nổi mà cô không biết được bao nhiêu lần rồi nữa.
"Mẹ con chỉ mới 25 tuổi thôi mà"
"Con nhìn Phương Phương bạn thân của con đi, người ta sắp sinh luôn rồi, còn con thì sao? mẹ không biết lần này phải được, người này là con của bạn thân mẹ nhất định con sẽ thích, thằng bé vừa du học từ Mĩ về đấy, dù nó nhỏ hơn con một tuổi nhưng người ta có nghề nghiệp đàng hoàng kế thừa công ty của ba mẹ nó đấy" mẹ cô đeo trang sức vào người của cô, Giai Hạ ngán ngẫm hết mấy người già bây giờ tới lượt phi công trẻ rồi sao?
Cô bị mẹ mình lôi đến nhà hàng sang trọng, Giai Hạ nhìn rất xinh đẹp dù cô chẳng trang điểm đậm hay mặc đồ mắc tiền như những người khác nhưng đủ hớp hồn bất kỳ người đàn ông nào nếu nhìn cô.
Giai Hạ không muốn đi vào trong, bị mẹ cô lôi vào sau Giai Hạ chán ghét nhìn tên nhóc mà mẹ cô khen ngợi, cũng đẹp trai đấy, nhìn cũng biết là công tử nhà giàu đấy mà những người như vậy thường rất đào hoa, nay cô này mai lại cô kia, biết đâu chừng lấy nhau về vài ngày lại đá cô thì sao.
"Thành Thành, cháu đợi lâu ngồi nhỉ?"
"Không sao đâu bác, mẹ con đang bên kia đấy" Vương Lệ Thành chỉ tay sang hướng kia, bà liền hiểu ý rời đi để lại riêng tư cho họ.
"Giai Hạ lần này phải được không được trượt mẹ tin tưởng con" bà không quên nói nhỏ vào tai cô sau đó đẩy cô ngồi xuống"
Giai Hạ khó chịu ngồi xuống, mặt của cô không mấy vui, Vương Lệ Thành nhếch môi cười, thì ra người này là người mà mẹ của hắn hay kể, xinh đẹp thật nhưng hình như cô không muốn đi xem mắt lắm thì phải.
"Chào cô, tôi tên Vương Lệ Thành" Hắn lịch sự đưa tay ra, Giai Hạ miễn cưỡng bắt tay với hắn.
"Chào, tôi tên Giai Hạ"
"Cô giới thiệu về mình đi"
"Tôi tên Giai Hạ, tôi là tác giả truyện tranh, tôi năm nay 25 tuổi, được chưa?" Giai Hạ nói nhanh.
"25 tuổi à? vậy cô lớn hơn tôi một tuổi đấy, DÌ à" Giai Hạ đưa ly nước lên uống một ngụm nghe từ Dì phát ra từ miệng hắn cô liền phun ra, cái gì dám gọi cô là Dì? cô già lắm hay sao? cái tên này thật là láo quá mà.
"Tôi cho cậu gọi lại đấy!!" Giai Hạ nắm chặc ly nước đôi mắt rực lửa hướng về hắn như muốn ăn tươi nuốt sống hắn vậy.
"Dì già rồi nóng tính quá" tuy lần đầu gặp nhưng Vương Lệ Thành lại cực kỳ thích trêu cô gái này, mặc dù không thích đi xem mắt lắm những người khác hắn đều từ chối nhưng có lẽ người con gái này quá đặc biệt hắn không muốn từ chối, muốn thử xem độ thú vị của cô đến thế nào.
"Tôi không có già, cậu làm như cậu trẻ lắm vậy"
"Dĩ nhiên tôi trẻ hơn dì rồi" Câu nói của hắn làm cô tức điên lên thật muốn tung một cước cho hắn thấy sức mạnh của cô.
"Trẻ mà ế cũng như không" Giai Hạ bắt đầu trận chiến đấu khẩu với hắn.
"Nhưng đỡ hơn vừa già, vừa ế, tôi nhận từ mà chấp nhận dì vậy" hắn đứng dậy, đi sang chỗ cô kéo cô vào trong lòng.
"Tôi không cần, đồ nhóc con láo toét"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.