Chương 4: Ta Nóng, Mau Giúp Ta
Lạc Lạc
19/03/2020
"Đồ ác phụ, bà đã hứa với ta không đụng vào Thất Nhi cơ mà"
"Ta thích đấy thì sao? chuẩn bị cho tốt để gả đi đi"
Giai Hạ biết mình chắc chắn phải gả đi rồi, dù có trốn tránh thế nào đi nữa, được thôi coi như một thử thách mới cho cô. Giai Hạ muốn thử xem cô sẽ còn chịu bao nhiêu hành hạ nữa, còn tên Vương gia kia xem cô trị hắn thế nào.
Giai Hạ bị giam cầm khoảng mấy ngày, cô nghe bọn gác cửa nói tên vương gia đó là một tên ngốc, hắn lúc nào cũng như đứa trẻ vậy ngay cả ăn uống tắm rửa cũng phải có người giúp đỡ, chẳng khác nào lấy hắn về cô phải làm tỳ nữ cho hắn? hoặc là giống bà mẹ chăm con cũng nên.
Rõ ràng vương gia Vương Lệ Thành cô tạo ra là một nam thần lạnh lùng sẽ ngược đãi nữ chính mà sao bây giờ thành tên ngốc rồi? đúng là từ khi cô đến đây mọi thứ đều bị xáo trộn tình tiết trong truyện lẫn nữ chính cũng bị thay thế.
Nếu vậy thì cô xem ra cũng khỏe nếu hắn ngốc thì biết cái gì mà ngược cô chứ, chỉ có điều hơi cực một chút, mãi suy nghĩ cũng thấm mệt Giai Hạ dần chìm vào giấc ngủ.
Mới đó mà đã đến ngày thành thân của cô, hôm nay Giai Hạ khoác trên người bộ hỷ phục màu đỏ vô cùng lộng lẫy và kiêu sa, người của vương gia cũng đến đưa cô về phủ, Thất Nhi ngồi cạnh Giai Hạ nắm lấy tay cô an ủi.
"Tiểu thư sẽ không sao đâu, muội luôn bên cạnh tiểu thư"
"Ta không có sợ đâu, muội đừng lo"
Đến nơi, một bóng người bước đến vén màn kiệu đưa tay vào, tuy cô đội màn che mặt nhưng vẫn có thể nhìn thấy được nam nhân đó hắn chắc là Vương Lệ Thành, cô đưa tay nắm lấy tay người đó.
Khi bắt đầu vào bái đường thì đột nhiên Vương Lệ Thành hét lên sau đó bắt đầu làm loạn, cô sợ hãi lùi lại.
"Bổn vương không thành thân đâu!!"
"Bổn vương không lấy tỷ tỷ này!!"
"Tỷ tỷ? ta già lắm sao?" Giai Hạ thầm mắng trong bụng dù hắn không muốn lấy cô cũng đừng có xúc phạm tuổi tác cô như thế chứ.
Thế là bỏ qua nghi thức bái đường ấy, Giai Hạ được đưa đến phòng để động phòng, hazzz còn có cả chuyện này nữa ư? cô sắp phải trao đi cái thứ quý giá của mình cho người mà mình không yêu. Không, sẽ không có chuyện đó đâu, hắn không muốn lấy cô nên chắc chuyện động phòng hắn sẽ không bao giờ đồng ý.
Giai Hạ tự an ủi mình, lúc này thật sự cô muốn tâm sự với Thất Nhi nhưng, đêm động phòng nên Thất Nhi không thể ở lại được, chán quá đi ~ đợi lâu lắm rồi mà tân lang chưa vào bụng cô bắt đầu reo lên.
Giai Hạ vén màn che lên, nhìn thấy thức ăn được bày trên bàn vô cùng ngon thế là cô đi đến cửa mở cửa quan sát xung quanh thấy vẫn chưa có ai, thôi thì lo cái bụng đói mình cái đã.
Thế là cô ăn hết cả những món ăn trên bàn nhưng vẫn chừa lại một ít và xếp lại như chưa có chuyện gì xảy ra, thấy bình rượu trên bàn cô ngửi thử.
"Thơm quá" cô reo lên sau đó uống cạn cả bình, uống một lát cũng cạn lúc này đầu óc cô bắt đầu quay cuồng, người cô bắt đầu nóng lên.
Lúc này cửa bật mở, thân nam nhân bước vào nhìn cô đang nằm gục xuống bàn, hắn đi đến lay cô tỉnh dậy, Giai Hạ mở mắt ra nhìn người trước mặt cô không thấy rõ mặt hắn vì đầu óc cô lúc này quay cuồng.
"Ta nóng... ngươi ... giúp ta!!" Giai Hạ đứng lên nhưng không giữ được thăng bằng hoàn toàn ngã vào lòng hắn.
"Cô biết ta là ai không?" Nam nhân đó lên tiếng nhếch môi cười nhìn nữ nhân đang làm loạn này.
"Mặc kệ ngươi là ai... mau... mau giúp ta!" Giai Hạ càng ngày thấy nóng cô chủ động đưa tay cởi y phục trên người mình, sau đó nhón chân lên hôn nam nhân trước mặt, hắn không ngờ mình lại bị một nữ nhân cưỡng ép, hừm.... nam nhân mà lại để một nữ nhân chủ động như vậy sao đáng mặt nữa đây.
Hắn bế Giai Hạ lên giường, cuồng nhiệt hôn cô, trong cơn mê cô nghe giọng nói trầm của hắn vang bên tai của mình.
"Cô suy nghĩ lại đi, nếu dừng lại bây giờ còn kịp!!"
"Ngươi... nói nhiều quá.... mau giúp ta!!"
"Được, đừng hối hận đấy"
"Ta thích đấy thì sao? chuẩn bị cho tốt để gả đi đi"
Giai Hạ biết mình chắc chắn phải gả đi rồi, dù có trốn tránh thế nào đi nữa, được thôi coi như một thử thách mới cho cô. Giai Hạ muốn thử xem cô sẽ còn chịu bao nhiêu hành hạ nữa, còn tên Vương gia kia xem cô trị hắn thế nào.
Giai Hạ bị giam cầm khoảng mấy ngày, cô nghe bọn gác cửa nói tên vương gia đó là một tên ngốc, hắn lúc nào cũng như đứa trẻ vậy ngay cả ăn uống tắm rửa cũng phải có người giúp đỡ, chẳng khác nào lấy hắn về cô phải làm tỳ nữ cho hắn? hoặc là giống bà mẹ chăm con cũng nên.
Rõ ràng vương gia Vương Lệ Thành cô tạo ra là một nam thần lạnh lùng sẽ ngược đãi nữ chính mà sao bây giờ thành tên ngốc rồi? đúng là từ khi cô đến đây mọi thứ đều bị xáo trộn tình tiết trong truyện lẫn nữ chính cũng bị thay thế.
Nếu vậy thì cô xem ra cũng khỏe nếu hắn ngốc thì biết cái gì mà ngược cô chứ, chỉ có điều hơi cực một chút, mãi suy nghĩ cũng thấm mệt Giai Hạ dần chìm vào giấc ngủ.
Mới đó mà đã đến ngày thành thân của cô, hôm nay Giai Hạ khoác trên người bộ hỷ phục màu đỏ vô cùng lộng lẫy và kiêu sa, người của vương gia cũng đến đưa cô về phủ, Thất Nhi ngồi cạnh Giai Hạ nắm lấy tay cô an ủi.
"Tiểu thư sẽ không sao đâu, muội luôn bên cạnh tiểu thư"
"Ta không có sợ đâu, muội đừng lo"
Đến nơi, một bóng người bước đến vén màn kiệu đưa tay vào, tuy cô đội màn che mặt nhưng vẫn có thể nhìn thấy được nam nhân đó hắn chắc là Vương Lệ Thành, cô đưa tay nắm lấy tay người đó.
Khi bắt đầu vào bái đường thì đột nhiên Vương Lệ Thành hét lên sau đó bắt đầu làm loạn, cô sợ hãi lùi lại.
"Bổn vương không thành thân đâu!!"
"Bổn vương không lấy tỷ tỷ này!!"
"Tỷ tỷ? ta già lắm sao?" Giai Hạ thầm mắng trong bụng dù hắn không muốn lấy cô cũng đừng có xúc phạm tuổi tác cô như thế chứ.
Thế là bỏ qua nghi thức bái đường ấy, Giai Hạ được đưa đến phòng để động phòng, hazzz còn có cả chuyện này nữa ư? cô sắp phải trao đi cái thứ quý giá của mình cho người mà mình không yêu. Không, sẽ không có chuyện đó đâu, hắn không muốn lấy cô nên chắc chuyện động phòng hắn sẽ không bao giờ đồng ý.
Giai Hạ tự an ủi mình, lúc này thật sự cô muốn tâm sự với Thất Nhi nhưng, đêm động phòng nên Thất Nhi không thể ở lại được, chán quá đi ~ đợi lâu lắm rồi mà tân lang chưa vào bụng cô bắt đầu reo lên.
Giai Hạ vén màn che lên, nhìn thấy thức ăn được bày trên bàn vô cùng ngon thế là cô đi đến cửa mở cửa quan sát xung quanh thấy vẫn chưa có ai, thôi thì lo cái bụng đói mình cái đã.
Thế là cô ăn hết cả những món ăn trên bàn nhưng vẫn chừa lại một ít và xếp lại như chưa có chuyện gì xảy ra, thấy bình rượu trên bàn cô ngửi thử.
"Thơm quá" cô reo lên sau đó uống cạn cả bình, uống một lát cũng cạn lúc này đầu óc cô bắt đầu quay cuồng, người cô bắt đầu nóng lên.
Lúc này cửa bật mở, thân nam nhân bước vào nhìn cô đang nằm gục xuống bàn, hắn đi đến lay cô tỉnh dậy, Giai Hạ mở mắt ra nhìn người trước mặt cô không thấy rõ mặt hắn vì đầu óc cô lúc này quay cuồng.
"Ta nóng... ngươi ... giúp ta!!" Giai Hạ đứng lên nhưng không giữ được thăng bằng hoàn toàn ngã vào lòng hắn.
"Cô biết ta là ai không?" Nam nhân đó lên tiếng nhếch môi cười nhìn nữ nhân đang làm loạn này.
"Mặc kệ ngươi là ai... mau... mau giúp ta!" Giai Hạ càng ngày thấy nóng cô chủ động đưa tay cởi y phục trên người mình, sau đó nhón chân lên hôn nam nhân trước mặt, hắn không ngờ mình lại bị một nữ nhân cưỡng ép, hừm.... nam nhân mà lại để một nữ nhân chủ động như vậy sao đáng mặt nữa đây.
Hắn bế Giai Hạ lên giường, cuồng nhiệt hôn cô, trong cơn mê cô nghe giọng nói trầm của hắn vang bên tai của mình.
"Cô suy nghĩ lại đi, nếu dừng lại bây giờ còn kịp!!"
"Ngươi... nói nhiều quá.... mau giúp ta!!"
"Được, đừng hối hận đấy"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.