Ai Thấy Con Rồng Của Tôi Đâu Không

Chương 20: Cậu cưỡi rồng rồi nha

Ngọc Án Thanh

28/01/2021

Editor: AmiLee

Thấy Kỷ Dao vẻ mặt kinh ngạc, Ella ý thức được mình có chút nhiệt tình quá mức, vừa định xấu hổ mà giải thích hai câu, bộ đàm trên tường lại truyền đến giọng của Charles:

"Evans, đại nhân hôm nay không đi quân bộ, ở nhà nghỉ ngơi chỉnh đốn một ngày, đang tính toán đi ra ngoài cưỡi ngựa, cậu đi theo bên cạnh hầu hạ."

Kỷ Dao đáp: "Vâng, lập tức tới liền."

"Nếu cậu có việc thì làm đi có rảnh lại nói chuyện tiếp."

Ella nói xong lập tức đi luôn.

Kỷ Dao theo sau đi vào đại sảnh, thì thấy Antonio thay một bộ đồ để cưỡi ngựa, trong tay cầm theo roi ngựa từ trên lầu đi dưới.

Antonio một bên đi ra ngoài một bên hỏi: "Biết cưỡi ngựa không?"

Kỷ Dao nói: "Không biết."

Antonio khịt mũi: "Tại sao cái gì cũng đều không biết, tùy tùng của tôi đến ngựa cũng không biết cưỡi, nói ra không phải làm tôi rất mất mặt hay sao?"

Kỷ Dao biểu tình không những không thấy hổ thẹn, ngược lại cong lên khóe môi cười một cái.

Lớn đến bây giờ cậu tuy rằng không cưỡi qua ngựa, nhưng mà cậu cưỡi qua rồng rồi nha, toàn bộ tinh cầu Alpha hẳn là cũng chưa tới vài người từng có loại trải nghiệm này đi.

Nghĩ đến điểm này, trong lòng liền nhịn không được có chút vui vẻ.

Antonio: "..."

Bên cạnh dinh thượng tướng có một cái trại nuôi ngựa, vốn dĩ Kỷ Dao đang muốn cưỡi ngựa thử xem, kết quả vừa ra khỏi cửa ra vào đã bị băng tuyết ngoài trời lập tức có loại xúc động muốn quay đầu lại trở về, thật sự là quá lạnh.

Mặc dù cậu hiện tại mặc đồng phục so với áo khoác của mình còn ấm hơn không ít, nhưng vẫn có chút chịu không được, gió lạnh như đao cắt chỉ đứng trong chốc lát đã chảy nước mũi, rất làm người ta mất hứng.

Antonio nhìn không được Kỷ Dao bộ dáng đang run rẩy, vung tay lên cho cậu không cần hầu hạ.

Kỷ Dao một giây cũng không trì hoãn, lập tức quay trở về phòng khách.

Charles nhịn không được lắc đầu, vẻ mặt rèn sắt không thành thép.

Những người hầu khác có loại cơ hội hầu hạ gần thượng tướng như vậy khẳng định sẽ tìm mọi cách mà cố gắng biểu hiện, chẳng sợ bị đông lạnh thành một cây băng cũng sẽ không rời đi.

Cậu nhóc này khen ngược, chạy trốn nhanh hơn ai hết, cứ như vậy thì bao giờ mới có thể thăng lên người hầu nhị đẳng cùng nhất đẳng!

Buổi chiều Antonio ở thư phòng chơi bàn cát ảo, Kỷ Dao ở một bên hầu hạ, trong chốc lát phục vụ cà phê, trong chốc lát thay anh ta lấy sách bằng giấy từ trên kệ sách xuống.

Antonio đối với phục vụ không đủ chuyên nghiệp của Kỷ Dao rất không vừa lòng, bất quá có vật nhỏ ở bên cạnh, làm anh cảm thấy không khí trong thư phòng cũng yên tĩnh hai phần, làm người ta không dễ dàng nổi nóng, giống như bên người trang bị cái điều tiết cảm xúc di động.

Khi Antonio không có hạ lệnh làm gì, Kỷ Dao tìm lịch sử tinh cầu Alpha từ trên kệ sách, ngồi ở trên thảm bên cạnh lật xem.

Khi đang xem đến chuyên tâm, đỉnh đầu bỗng nhiên có cái bóng bao phủ xuống:

"Evans, tôi kêu cậu đem nhiệt độ chỉnh xuống thấp hai độ, không nghe được sao?"

Kỷ Dao mờ mịt mà ngẩng đầu, đồng tử màu đen tuyền trong veo sáng ngời giống như bầu trời đêm, nguyên bản có chút tức giận Antonio thoáng chốc hô hấp cứng lại, đã quên bản thân kế tiếp muốn nói gì.



Kỷ Dao theo bản năng mà nâng tay lên xoa xoa ngài thượng tướng giống như đang xù lông tức giận, ôn nhu nói:

"Xin lỗi, tôi vừa rồi xem đến quá mê mẩn, đừng nóng giận, tôi lập tức điều chỉnh ngay."

Sư tử cũng chính là mèo có hình thể lớn một chút mà thôi, chỉ cần vuốt lông là được.

"..."

Antonio cầm lòng không được mà nheo mắt lại, thiếu chút nữa từ trong cổ họng phát ra một tiếng gầm thích ý.

Kỷ Dao buông sách ra, đứng dậy đến ven tường ấn vào màn hình điều chỉnh tốt độ ấm, sau đó hỏi:

"Ngài thượng tướng, còn có yêu cầu gì nữa không?"

"Khụ, tạm thời thì không có."

Antonio lỗ tai ửng đỏ, có chút không được tự nhiên mà sờ sờ mũi, Evans đây là đem mình trở thành thú cưng sao? Quá to gan rồi!

Được rồi, bổn thượng tướng lòng dạ rộng lớn, không cần cùng vật nhỏ này chấp nhặt.

Vì thế Kỷ Dao liền ngồi lại thảm, tiếp tục đọc sách.

Tới buổi tối rồi, Kỷ Dao bị cảm lạnh, nghẹt mũi đầu choáng váng, cả người ủ rũ không có chút tinh thần.

Antonio vốn dĩ đang nghĩ buổi tối cho Kỷ Dao ngủ ở phòng ngủ của mình trong một góc giường, nói không chừng chất lượng giấc ngủ có thể cải thiện, nhưng thấy bộ dáng này của cậu cũng không thể miễn cưỡng.

Để tránh cho mình nhìn giống nhà tư bản lòng dạ độc ác áp bức công nhân, chỉ đành bất mãn nói:

"Cậu thể chất quá kém, yếu đuối mong manh, qua hai ngày cùng tôi đến quân bộ rèn luyện."

Kỷ Dao bưng ly nước ấm đồng ý.

Cậu tuy rằng gầy, nhưng thể chất không tồi, rất ít khi đau đầu nhức óc. Hôm nay hẳn là đi đường dài có chút mệt nhọc, hơn nữa chênh lệch nhiệt độ trong ngày biến hóa quá lớn bị gió lạnh thổi mới có thể bị cảm.

Chờ sau khi Antonio không vui mà đi, Charles bất đắc dĩ nói:

"Cậu hôm nay nghỉ ngơi sớm một chút đi, hai ngày kế tiếp nhìn xem tình huống, nếu bệnh tình tăng thêm, gọi cho bác sĩ tới giúp cậu nhìn xem."

Kỷ Dao nói cám ơn, sau khi uống xong một ly nước ấm trở lại phòng mình, rửa mặt qua loa rồi lên giường ngủ.

* * *

Nửa đêm, Louis kết thúc một ngày làm việc, trước khi đi vào giấc ngủ ma xui quỷ khiến lại mở ra vòng tay, lên mạng siêu A.

Hôm nay tâm tình của Đại Đế giống như ngồi một chuyến tàu lượn siêu tốc, không ngừng lên lên xuống xuống.

Buổi sáng nghe Brandon báo cáo việc tìm người đã có chút tiến triển, ở quanh khu vực An Sơn có bốn quận huyện, bảy cái thị trấn cùng mười hai cái thôn tổng cộng trên bốn mươi ngàn km gần hai triệu dân cư.

Sau khi bí mật tìm trên internet thẩm tra đối chiếu quy mô lớn, phát hiện phù hợp với miêu tả của Louis "Thiếu niên tóc đen mắt đen, cao khoảng 175cm, không thể hóa thú" tổng cộng có ba người.

Đây là ba thiếu niên bởi vì bẩm sinh hoặc là do sau khi bị bệnh đều không thể biến hình thành động vật, hơn nữa diện mạo đều tương đối xuất sắc, hoặc thuần khiết hoặc tinh xảo hoặc đẹp trai chói lọi, mỗi người mỗi vẻ.

Dù sao bất luận là ai tới nhìn thì đều sẽ không thể so với chân dung xấu xí do Đại Đế đích thân vẽ là được.

Louis mang tâm tình kích động mà click mở ảnh của ba người thiếu niên, nhưng lại thất vọng một lần nữa, không phải, không phải, toàn bộ đều không phải.



Dưới sự nôn nóng Louis đánh ra một quyền, suýt chút nữa đem một cây cột trên đại điện đánh thành hai đoạn.

Bardon sợ tới mức mặt tái mét, liên tục lùi lại, có lẽ sợ Đại Đế nháy mắt biến hình, mở to miệng rồng đem mình một ngụm nuốt luôn.

Louis đương nhiên không có ăn thịt người, bởi vì lúc ấy căn bản không thể biến hóa thành rồng.

Thật vất vả mới bình tĩnh lại, anh quyết định hai ngày này đem quốc sự Đế Đô an bài một chút, sau đó tự mình đi khu M05 tìm người.

Cách làm này có lẽ rất không có lý trí, có thân phận là người đứng đầu của Đế Quốc, một khi lan truyền ra ngoài có khả năng sẽ đem lại sự tổn hại danh dự và uy vọng của mình, nhưng mà so với thân phận cùng uy vọng!

Nếu ngay cả bạn đời của mình cũng đánh mất, vậy thì hoàng đế cũng không cần làm!

Giao diện mạng siêu A dừng lại ở trên trang chủ "Louis không dễ dàng", bên trong vẫn trống rỗng.

Chỉ có thường xuyên theo dõi một tài khoản có ảnh đại diện là hình vẽ xiêu xiêu vẹo vẹo con dơi đen, sáng lên một vòng ánh sáng đỏ, nhắc nhở người dùng "Kỷ Dao không xa xôi" này hôm nay có cập nhật trạng thái mới.

Louis đối với tên lừa gạt ba hoa chích choè này không có ấn tượng tốt gì, bất quá xem ở phân lượng cậu ta có khả năng cùng A Dao là đồng hương mới không cùng cậu ta so đo.

Chỉ là tùy tay tiến vào trang chủ của đối phương, nhìn xem có tin tức mới về thôn Thải Hồng hay không.

Theo kế hoạch về sau chờ tới khu M05 rồi thì thôn này là điểm dừng chân thứ nhất.

Trên cùng là bài đăng lúc tám giờ sáng hôm nay, Louis liếc mắt một cái nhìn thoáng qua "Không biết A Long đã tới nơi này chưa.."

Câu nói kia, trái tim chợt co chặt: "A Long."

Này là ai?

Chẳng lẽ "Kỷ Dao không xa xôi" chính là A Dao?

Không, làm sao có khả năng?

Louis không thể tin được, rồi lại không muốn buông tha cơ hội một phần vạn khả năng, nhấn vào khu bình luận vội vàng xem một chút.

Dân mạng cùng anh có nghi vấn giống nhau cũng không ít, nhưng mà "Kỷ Dao không xa xôi" cũng không có trả lời.

Anh liền gửi tin nhắn riêng cho cậu ta: 【 A Long mà cậu nói đến cùng là ai? Kỳ thật chính cậu là tóc đen mắt đen, đúng hay không? Làm ơn trả lời thật lòng được không, cái này với ta mà nói rất quan trọng! 】

Sau đó anh liền khẩn trương mà chờ tin nhắn trả lời.

Trong lúc chờ đợi, Louis nghiên cứu một chút bài đăng phía dưới của ảnh chụp, xem từ góc độ này, cậu bị không ít dân mạng gọi là "Kỷ Dao".

Cậu nhóc này hẳn là đứng ở phía đông nam của hoàng cung chụp, cách hoàng cung khoảng một km, khu đó gọi là nội thành của Đế Đô là nơi những quan lớn quý tộc ở.

Người này ngày hôm qua còn ở cửa hàng thú cưng của thành phố Z giúp chó mèo dọn phân, hôm nay cư nhiên đã đến Đế Đô, còn vào ở nhà quyền quý, không có chút tâm cơ cùng thủ đoạn thì không làm được.

Mà A Dao của anh tâm tư đơn thuần như vậy, không có một tia tạp niệm, cậu ấy tuyệt đối không phải người nịnh nọt.

Cho nên "A Long" này hẳn là chỉ là trùng hợp mà thôi.

- - Chính là trên thế giới làm sao sẽ có nhiều trùng hợp như thế? Lỡ đâu! Lỡ đâu "Kỷ Dao" này chính là A Dao của anh?

Gặp quỷ, đã qua ba phút, tại sao còn chưa có trả lời tin nhắn, động tác cũng quá chậm rồi!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ai Thấy Con Rồng Của Tôi Đâu Không

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook