Ai Thấy Con Rồng Của Tôi Đâu Không

Chương 37: Nói rõ mọi chuyện

Ngọc Án Thanh

28/01/2021

Editor: AmiLee

Từ chương này trở đi mình sẽ thay đổi cách xưng hô cho hai bạn trẻ nhé.

Lời này của Đại Đế có lượng thông tin quá lớn, Kỷ Dao nghe được mà đầu muốn hôn mê, một lúc lâu sau mới hơi chút lý giải ra một chút manh mối:

"Vậy tại sao lúc ở viện khoa học tìm được tôi, không nói cho tôi anh là A Long?"

Việc này nói ra thì rất dài, không nói sợ Kỷ Dao không chịu tha thứ cho mình, Louis hối hận lại lo âu, đành phải đem những chuyện cũ năm xưa nghẹn khuất nói:

"Bởi vì ta thời trẻ từng bị thương khi đánh trận cùng hoàng đế tiền nhiệm, bộ phận thần kinh bị hoại tử, ảnh hưởng chức năng ta hóa hình, một trăm bảy mươi năm qua ta đều không thể biến lại thành rồng.

Thẳng đến khi đi thành phố Z khảo sát, hormone kỳ phát tình biến hóa kịch liệt khiến thân thể ta hơi khôi phục lại, ta hóa rồng rời khỏi thành phố Z, muốn tìm cách giải quyết, nhưng lại không tìm được biện pháp. Sau đó nổi cơ phát cuồng, rơi xuống sơn cốc trong An Sơn, điên cuồng va chạm phần dưới cổ bị trọng thương.

Lúc đó ta đã thần trí không rõ, ý thức duy nhất còn lại chính là chỉ sợ mình không còn sống để mà rời khỏi cái sơn cốc kia. Nhưng mà ngay lúc ấy em từ trên trời rơi xuống, chẳng những vì ta cầm máu, còn trấn an ta phát cuồng, làm cho thương thế của ta trong vòng ba ngày ngắn ngủn nhanh chóng khôi phục.

Đây nhất định là ý trời, đem em đưa đến bên cạnh cứu vớt ta!

Chính là lúc ấy ta cũng không rõ ràng tình trạng thân thể mình, ẩn thân bay tám trăm km trở về thành phố Z lộ trình làm ta tiêu hao quá lớn, làm cho bệnh tình lại xuất hiện, làm ta không thể thuận lợi hóa thú, đến bây giờ cũng vẫn cứ như thế, không biết đến lúc nào mới có thể hoàn toàn khôi phục.

Hiện tại ta đối với người Alpha mà nói tương đương với tàn tật nghiêm trọng, ta lo lắng em chỉ nhớ rõ A Long, để ý cũng chỉ có A Long, đối với ta người không thể hóa thú em sẽ thất vọng, cho nên lúc ở viện khoa học tìm được em mới không có nói cho em biết ta chính là A Long, hy vọng có thể lấy hình người một lần nữa cùng em bắt đầu..

Rất xin lỗi, A Dao, ta không phải cố ý muốn gạt em, hiện tại có phải em đối với ta càng thêm thất vọng phải không?"

Nói đến đây giọng nhỏ dần, vô cùng chua xót.

Kỷ Dao cảm xúc trăm mối ngổn ngang, trong lỗ mũi cũng có chút ê ẩm, những việc làm cậu nghi hoặc khó hiểu cuối cùng cũng có đáp án, trong lòng giống như qua cơn mưa trời lại sáng lập tức thông suốt.

Cậu nắm lấy bàn tay người đàn ông này đang run nhè nhẹ, cười nhẹ nhàng thở dài một hơi, "Không có, sao lại như vậy được. Không hóa thú có liên quan gì, em cũng không thể, em không phải đã nói cùng anh rồi sao?

Hồ sơ ghi thỏ tai cụp là vì tiện tìm công việc nên phải làm giả thông tin, như vậy xem ra anh vẫn luôn tìm không thấy cũng có trách nhiệm của em ở trong đó.

Em đúng là rất thích A Long, bởi vì cảm thấy con rồng này là con thú độc nhất vô nhị rất có linh tính, còn cảm thấy tiếc nuối vì nó chỉ là một con rồng bình thường mà không phải người.

Hiện tại phần tiếc nuối này đã bị đánh vỡ, cho dù anh về sau không thể biến thành rồng cũng không sao, với em mà nói quan trọng nhất anh là A Long, A Long cũng là anh, hai người là một thể, vậy là đủ rồi."

Louis đồng tử màu đỏ ảm đạm trong nháy mắt rút đi, vụt một cái sáng lên:

"Cho nên, em thích là anh dù là hình thú hay con người đúng không?"

Lỗ tai Kỷ Dao liền nóng lên, một lát sau mới phát ra một chữ nho nhỏ:

"Dạ."

Louis vui mừng quá xá mà nắm lấy bờ vai của cậu, "Anh đã biết sẽ như thế này mà! Anh cũng thích em, không, anh yêu em, A Dao! Anh đã sớm nghĩ kỹ, buổi tối trước khi rời khỏi sơn cốc chúng ta làm suốt một đêm, từ thân thể đến linh hồn đều đã chặt chẽ hoàn mỹ mà dung hợp ở bên nhau.

Cho dù gặp lại em nhất thời không thể nhận ra anh, vận mệnh cũng sẽ cho chúng ta hấp dẫn nhau! Bảo bối, chúng ta đã sớm là bạn đời của nhau, bất kể thế nào cũng không thể đem chúng ta tách ra!"

Chờ A Dao làm xong giải phẫu thân thể khỏe mạnh, anh sẽ chính thức tuyên bố cho toàn dân Đế quốc biết A Dao chính là bạn đời của anh, cuối cùng mình cũng thoát khỏi chiếc mũ vạn năm kim cương vương lão ngũ này nó ép tới anh sắp thở không nổi rồi! (Vâng chúc mừng anh đã thoát ế)

Kỷ Dao: "..."

Cho nên, đêm đó không phải một hồi mộng xuân hoang đường, cũng không phải do cậu tưởng tượng ra, mà là thật sự đã xảy ra?

Nhìn mặt có chút tái nhợt của thiếu niên trước mắt nháy mắt trở nên đỏ bừng, cắn môi không biết làm sao, mắt đen ướt át nhìn loạn xạ, lại không dám nhìn mình, Louis trong lòng tràn đầy tình cảm, không thể nhẫn nại được nữa, một tay đem người dùng sức mà ôm trong lòng.

Sau khi Kỷ Dao cứng đờ ba giây, tay từ từ nâng lên, ôm lấy tấm lưng dày rộng kiên cố của người đàn ông.

Louis càng thêm kích động, một tay đỡ ót Kỷ Dao, áp môi xuống, giống đêm đó càn quét khoang miệng ấm áp ngọt ngào này.

Kỷ Dao trong đầu oanh một tiếng, như toàn bộ thế giới từ bên người rút đi, trong đất trời chỉ còn lại cậu cùng người đàn ông này nhiệt tình hôn nhau.

Bông tuyết nhỏ nhẹ nhàng bay xuống, nhiễm trắng cả đầu tóc bọn họ, nhưng không ai lo lắng điểm này.

Thẳng đến khi Kỷ Dao sắp hít thở không nổi, Louis lúc này mới đem cậu thoáng buông ra, chỉ là vẫn như cũ cúi đầu tham lam mà ngửi ngửi cổ cậu, giống con dã thú chưa đã thèm, hơi thở có chút dồn dập mà gọi cậu: "A Dao."

Kỷ Dao hai chân nhũn ra mà dựa vào trong lòng ngực anh, môi nhạt màu trở nên đỏ bừng căng mọng, giọng cũng run run: "Bệ hạ.."

"Gọi anh là Louis."

"Lou, Louis."



"Ngoan."

Louis nhẹ nhàng phủi đi tuyết trên đầu Kỷ Dao, giọng ôn nhu xưa nay chưa từng có:

"Lạnh không?"

"Không lạnh."

Kỷ Dao trên mặt nóng đến độ muốn bốc khói.

Louis nhặt ba lô trên mặt đất vác lên vai, một cái tay khác nắm lấy Kỷ Dao, cùng cậu mười ngón đan vào nhau:

"Bảo bối, bây giờ có thể cùng anh trở về rồi phải không?"

Kỷ Dao không khỏi đỏ mặt cười, dùng tay không nhắc lồng mèo, cùng anh đi về phòng ngủ.

Một lát sau, một người từ sau lưng tượng nữ thần ánh sáng đi ra, biểu tình u ám khó mà phân biệt đang nhìn bóng dáng hai người biến mất ở chỗ sâu trong hoa viên, cắn chặt răng xoay người ra khỏi hoàng cung.

Dọc theo đường về phòng ngủ, rất nhiều cận vệ cùng nữ hầu đều thấy một màn Louis Đại Đế cùng ngài Evans mới tới tay trong tay, đây chứng minh cái gì không cần nói cũng biết.

Mọi người nội tâm vô cùng kích động, nhưng phải đè nén cảm xúc của mình như núi lửa sắp bùng nổ.

Trở lại phòng ngủ lầu một, Kỷ Dao đem Cá Viên từ trong lồng mèo nhẹ nhàng mà ôm ra, một lần nữa thả lại ổ mèo trong lồng sắt, bé mèo trong lúc ngủ mơ vô ý thức mà cọ cọ tay cậu.

Louis nhịn không được mang theo chút ghen tuông thấp giọng nói:

"Con mèo này lại có thể được em đối đãi như vậy, thật là hạnh phúc."

Lại tới nữa. Kỷ Dao cười liếc nhìn anh một cái.

Louis lập tức bổ sung một câu, trong giọng nói che dấu không được đắc ý:

"Đương nhiên, anh so nó hạnh phúc hơn một trăm lần, bởi vì em yêu chỉ có mỗi mình anh."

Kỷ Dao: "..."

Cái phong cách bá đạo ta là nhất này quả nhiên giống y chang A Long.

Dàn xếp xong cho Cá Viên, hai người lại nắm tay lên đến lầu ba.

Tới rồi cửa phòng ngủ, Louis dưới chân ngừng lại, vẫn không có buông tay, ngược lại cầm thật chặt, độ ấm bàn tay nóng rực, cơ hồ muốn thiêu cháy đến Kỷ Dao, nhìn ánh mắt anh giống như bốc lửa:

"A Dao."

Đại Đế không có nói tiếp, nhưng ý nghĩa kia là gì trì độn như Kỷ Dao cũng lập tức ngầm hiểu, trong lòng thoáng chốc lại nhảy dựng.

Biết Louis chính là A Long, hai người lại không tồn tại kẻ thứ ba quấy nhiễu, đương nhiên nội tâm Kỷ Dao cảm thấy vô cùng hạnh phúc, nhưng bây giờ phải đến ở cùng nhau cậu lại cảm thấy hơi khẩn trương, dù đêm đó làm cậu chỉ có ấn tượng mơ mơ hồ hồ, chi tiết đều không nhớ rõ.

Vừa rồi đã chịu trấn động quá lớn, trong đầu quá mức hỗn loạn, giờ tỉnh táo lại cậu không tự chủ được mà nghĩ đến một vấn đề rất quan trọng, không khỏi ngẩng đầu nhìn người đàn ông này, có chút khó khăn nói:

"Louis, anh xác định sao? Em và anh đều là nam nhân, không thể vì anh kéo dài hậu đại, nhưng mà anh là Đại đế Đế quốc Alpha.."

Louis không chút do dự mà đánh gãy lời cậu: "Đương nhiên! Anh muốn hậu đại làm cái gì, kế thừa vương vị sao? Đây với anh mà nói chỉ là râu ria. Anh chỉ quan tâm em, chỉ muốn ở với em đến suốt đời.

Vương vị cũng không phải mãi mãi không thay đổi, ai cũng không thể làm được thiên thu vạn đại*. Hoàng đế tiền nhiệm có rất nhiều con, kết quả là còn không phải bị lật đổ bởi vì tàn bạo hoang dâm sao?

* Thiên thu vạn đại: Chỉ thời gian mãi mãi, vĩnh viễn.

Nếu em thích hài tử chúng ta có thể nhận nuôi hai đứa, nuôi nấng cùng dạy dỗ thích hợp, chờ lúc sau bọn nó lớn lên, dựa vào năng lực và ý nguyện của bọn nó tới lựa chọn muốn làm hoàng đế hay không.

Nếu bọn nó không thích hợp, đến khi anh tuổi già sức yếu không thể cống hiến cho quốc gia này nữa, anh sẽ tự động thoái vị nhường cho người tài giỏi làm, người có năng lực dẫn dắt đế quốc Alpha tiếp tục đi lên."

Người đàn ông này có thể nhận thức rộng lượng như vậy, thật sự khó có được, Kỷ Dao rất cảm động nghiêm túc nói:

"Được, vậy em đây sẽ phụ trách cuộc đời anh."

Đôi đồng tử màu đen tuyền yên lặng nhìn mình, trong mắt cũng chỉ có mình, Louis trong lòng như bốc hỏa, không khỏi lại lần nữa ôm lấy eo cậu, hung hăng hôn lên môi cậu.

Kỷ Dao không thể kháng cự mà nhắm mắt lại, ngượng ngùng rồi lại vụng về mà thử đáp lại.

Louis trong lòng rung động, càng hôn càng cảm thấy khó mà nhịn được, bộ vị nào đó của thân thể cũng khống chế không được chào cờ, vừa định đem người ôm vào phòng ngủ chính của mình tận tình yêu thương một phen.

Kỷ Dao lại bỗng nhiên hô nhỏ lên một tiếng "A", ở trong lòng ngực anh giãy giụa một chút. (đang gây cấn làm tụt cả cảm xúc).



Anh không thể không đem người buông ra, hơi thở dồn dập hỏi:

"Bảo bối, xảy ra chuyện gì, anh làm đau em sao?"

"Không phải."

Kỷ Dao dùng tay che lại bụng mình, hai má phiếm hồng, thần sắc lại có chút không được tự nhiên:

"Em, bụng em có chút không thoải mái, muốn vào nhà vệ sinh."

Kỳ thật cũng không phải muốn giải quyết quá mót, chỉ là trong bụng giống ngày hôm qua ục ục lăn qua một cái, đại khái là vừa rồi tình tự dao động khá lớn, có chút đau sốc hông, nhưng cậu ngại nói trực tiếp với Louis, nếu không quá mất mặt.

Louis lại có chút khẩn trương lên, sợ chính mình động tác quá kịch liệt sẽ dẫn tới dị vật trong bụng Kỷ Dao phát sinh bệnh tình nguy hiểm, đành phải cho ý niệm kiều diễm trong đầu mình ấn nút tạm dừng, một bàn tay to vươn ra xoa bụng cậu, lo lắng hỏi:

"Bụng còn đau không? Nếu không gọi Conrad lại đây kiểm tra một chút?"

Kỷ Dao thoáng chốc đỏ mặt lên, vội vàng nói:

"Không cần, cũng không đau, chỉ cần vào nhà vệ sinh thì tốt rồi."

Louis thoáng yên tâm, thu hồi tay nói:

"Vậy em đi đi, chờ xong nghỉ ngơi sớm một chút, nếu cảm thấy chỗ nào không khỏe thì lập tức nói cho anh, ngàn vạn lần không được chịu đựng, biết không?"

"Dạ vâng, anh cũng đi ngủ sớm một chút, không cần luôn thức đêm."

Kỷ Dao từ trong tay anh tiếp nhận ba lô, sau đó vội vàng vào phòng mình.

Louis hít sâu một, trở về phòng mình ở đối diện, trực tiếp tắm nước lạnh để dập tắt lửa nóng của bản thân.

Trước khi A Dao làm phẫu thuật lấy dị vật trong bụng ra, hai người vẫn là chia phòng ngủ thì tốt hơn, bằng không anh đối với sự tự chủ của bản thân không dám nắm chắc.

Không sao, đã đợi ba tháng rồi đợi thêm một tháng nữa cũng không sao!

Chờ thân thể A Dao bình phục, anh có thể bù đắp lại khoảng thời gian bỏ qua này, muốn làm sao thì làm như thế!

Kỷ Dao trở lại phòng ngủ, ngẫm lại tình hình vừa rồi lại cảm thấy có chút buồn cười, mở ba lô lấy ra mảnh vảy rồng màu đen như ngọc kia, dùng tay xoa xoa, nhịn không được đỏ mặt mà hôn lên.

A Long chính là Louis, Louis chính là A Long, trên đời không còn việc gì tuyệt hơn nữa, có lẽ đây gọi là định mệnh đi.

Tắm rửa xong rồi mà cảm xúc vẫn còn phập phồng nên Kỷ Dao lên mạng siêu A cập nhật trạng thái mới.

Kỷ Dao không xa xôi: 【 Hôm nay là một ngày kỷ niệm đáng nhớ, cảm ơn tất vả các cuộc gặp gỡ. 】

Dân mạng mỗi người đều giống như Holmes, ngửi ra mùi không bình thường trong đó, lập tức chen chúc tới.

- - Đây giống như đã xảy ra chuyện gì đó khó lường, tôi cảm thấy loại trừ đầu tiên là công viên thiên đường thú cưng đã hoàn thành, vậy chủ thớt gặp được ai mà kích động như thế?

- - Anh trai nhỏ có phải là yêu đương hay không? Ôi mẹ ơi, tôi đây làm sao bây giờ!

- -Kỷ Dao của chúng ta đã gặp được chân mệnh thiên tử của mình rồi sao? Không phải là ông chủ mới thần bí kia chứ? Nhưng ngàn vạn lần đừng để bị lừa nhé, gửi lên để chị thay cậu kiểm tra!

- - Ôi ôi ôi người ta đã hơn năm mươi tuổi rồi mà còn chưa được nắm tay người khác phái nữa, người ta cũng muốn yêu đương ngọt ngào mà ô ô ô ô..

Kỷ Dao không khỏi bị dọa nhảy dựng, cho rằng mình nói rất mơ hồ rồi, không nghĩ tới mũi dân mạng lại nhạy bén như thế.

Mà cậu ngày hôm qua còn giải thích mình và "Ông chủ mới" chỉ là quan hệ hợp tác, không nghĩ tới hôm nay đã bị vả mặt, sờ sờ thật sự hơi nóng. May mắn cậu không lộ ra thân phận ông chủ mới, bằng không hiện tại đã không xong.

Rất nhiều người đều ở truy hỏi Kỷ Dao đối tượng là ai, nhưng cậu hiện tại còn không thể trả lời.

Chính cậu còn chưa có phục hồi lại tinh thần trong cảm xúc kích động nữa đây này, cần tiêu hóa từ từ một phen mới được, chờ đến một ngày thật sự công khai kia, chỉ mong lúc đó dân mạng sẽ không phải chịu đả kích quá lớn.

Vừa đổi mới cập nhật một chút, đã có thêm một chia sẻ.

Louis không dễ dàng: 【 tình yêu. Jpg】【 tình yêu. Jpg】【 tình yêu. Jpga href= "/cdn-cgi/l/email-protection" class= "__cf_email__" data-cfemail= "036943" >[email protected] Kỷ Dao không xa xôi

Mỗi ngày ở khu bình luận người gửi cho Kỷ Dao vô số tim đỏ, cái chia sẻ bình thường này không có khiến cho bất kỳ ai chú ý, rất nhanh đã bị gạt xuống.

Kỷ Dao trong lòng ngọt ngào, tiếp theo không nhịn được mà bật cười.

Cậu bò đến trên giường lăn một cái, sau đó đem vảy rồng đặt ở bên gối, cười nhắm mắt lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ai Thấy Con Rồng Của Tôi Đâu Không

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook