Chương 196: Phiền phức lớn (2)
Cổ Tâm
13/12/2013
Hạ Ngữ Mạt mím môi, sau đó kéo thấp đầu sa (mũ trên đầu) xuống, hướng về phía bảng hiệu diêm dúa loè loẹt kia mà đi đến
Đi tới cửa, đang muốn gõ cửa, từ trong đột nhiên một tú bà đi ra, bắt được tay nàng la lên:” Chết tiệt, còn thiếu một người, nhanh lên một chút đừng làm cho Vương gia sốt ruột chờ!” Sau đó dùng sức một cái, đại môn một lần nữa khép lại, nhưng khác biệt chính là, Hạ Ngữ Mạt đã vào tới bên trong rồi, hơn nữa lấy tư cách ” còn thiếu một người hầu hạ Vương gia!”
Con mắt nàng híp lại càng lợi hại hơn rồi, Tư Đồ Hoàng Vũ trứng thối! Hắn còn muốn phải có bao nhiêu nữ nhân hầu hạ?
Lão mụ tử thấy nàng ngây người, không khỏi càng tức giận,” Xú nha đầu ngươi, chẳng lẽ người ta không hảo hảo huấn luyện ngươi sao? Trong lúc hầu hạ chủ tử, làm sao có thể chậm chạp như vậy?” Bà ta mạnh mẽ xé mũ lụa trắng của Hạ Ngữ Mạt xuống, còn đang muốn giáo huấn nàng một chút, kết quả lại bị dung mạo tuyệt sắc khuynh thành làm cho kinh sợ.
“Ngươi, ngươi…” Nàng nói đều có chút nuốt vào nhả ra không trôi.
Hạ Ngữ Mạt liếc nàng, khi nàng dự định bản thân đi tìm Tư Đồ Hoàng Vũ tính sổ, nhưng lại bị lão tú bà bắt lại. Nàng kích động la lên: “Ngươi thật không sai, Vương gia nhất định sẽ thích!”
… Đúng vậy, nhất định khiến hắn ‘thích’ một cú!
“Cái này được rồi, những người phía trước đều bị mắng đến cẩu huyết lâm đầu, ngươi đi, nhất định không có vấn đề.”
… Đúng vậy, bất quá là sẽ đem cái tên đáng chết kia mắng cho cẩu huyết lâm đầu!
“Bất quá, ngươi lớn lên rất giống Vương phi trong truyền thuyết của Vương gia…”
… Không phải giống như, là vốn chính là!
“Mặc kệ, mau đi đi, ” lão tú bà đẩy Hạ Ngữ Mạt một cái, sau đó lập tức có một nữ tử trang phục xinh đẹp tiến lên dẫn đường.
Đi qua hàng lang nhỏ, gian phòng tại chỗ sạu trong cùng bí ẩn nhất.
… Tốt, ngươi cái tên Tư Đồ Hoàng Vũ, ** cũng biết cần phải chọn một chỗ bí mật. Lần này, phải cho hắn chịu không nổi!
Hạ Ngữ Mạt căm giận bỉu môi, hỏa diễm hầu như muốn thiêu đốt vùng nhỏ xung quanh lông mày.
Nữ tử xinh đẹp nhẹ nhàng gõ cửa, đánh ba lần rồi sau đó cửa liền tự động được mở. Nàng tỏ ý bảo Hạ Ngữ Mạt một chút, nàng liền chờ ở ngoài cửa, không tiến vào.
Hạ Ngữ Mạt hấp khí, hít thở, hảo hảo chuẩn bị một phen, để tránh khỏi phải thấy được hình ảnh khiến cho phun huyết làm cho phiền muộn, bản thân sẽ phát cuồng mà chết.
Nàng sửa sang lại y phục, sau đó nhấc làn váy lên, chậm rãi đi đi vào.
Mà trong phòng cũng không giống như nàng suy nghĩ, y phục bay đầy trời. Trong phòng là có rất nhiều nữ nhân, nhưng đều là cùng nhau mà đứng, y phục quần áo đầy đủ, không có bất luận dấp dáng gì hắc hưu hắc hưu… Chỉ là các nàng vùi đầu cúi thấp, tựa hồ là đã bị quở trách rất nặng.
Nàng từ phía sau lưng nữ nhân đi qua, từ người nọ nhìn vào, phu quân thân thân của nàng thực sự đã ở đây, khuôn mặt của hắn vẫn yêu nghiệt trước sau như một, mà hắn thì đang cúi đầu nhấp trà, vẫn chưa phát hiện bản thân đã tiến vào.
Mà bên cạnh hắn, là một thiếu niên khoảng chừng mười mấy tuổi, dáng dấp tuấn tú, tuy rằng mặc quần áo và đồ dùng hàng ngày của một gã sai vặt, nhưng cùng Tư Đồ Hoàng Vũ ngồi chung một bàn ăn, lại cũng không có bất luận cái gì mất tự nhiên.
Nàng chưa có gặp qua Lưu Ly Tỷ, chỉ là nghe người nào đó đơn giản đề cập qua. Lúc này khi lửa giận công tâm, Hạ Ngữ Mạt cũng rất khó đem bọn họ liên hệ cùng một chỗ.
Giờ này khắc này, ý nghĩ của nàng chỉ có một, đó là hảo hảo đánh tên hỗn đản nào đó một trận, để giải mối hận trong lòng.
“Cũng chỉ có như thế này thôi sao?” Tư Đồ Hoàng Vũ mí mắt cũng không có ngẩng đầu lên, chỉ nhìn chằm chằm vào chén ngọc, giọng nói lạnh lùng có thể đông chết người.
“Vừa mới đưa vào một người nữa.” Một nữ tử bên cạnh hơi chút thành thục khúm núm mở miệng nói, cũng quắc mắt dđem Hạ Ngữ Mạt đi ra, ngữ khí trong nháy mắt trở nên nghiêm khắc: “Nhanh lên một chút, đừng làm cho Vương gia chờ nóng ruột!”
Hạ Ngữ Mạt hừ lạnh một tiếng, vừa lúc, nàng cũng muốn nhìn một chút, phu quân “nóng ruột” thấy nàng, là sẽ có bộ dáng như thế nào!
Nàng sải một bước lớn về phía trước, từ phía sau bức tường người đi ra, hai mắt to nhìn chằm chằm Tư Đồ Hoàng Vũ, mà con mắt của Tư Đồ Hoàng Vũ thế nhưng vẫn còn chăm chú nhìn chén ngọc nho nhỏ của hắn, môi nhẹ nhàng mở ra, cũng chỉ là quay về phía niên thiếu bên cạnh: “Nàng làm sao?”
Mười mấy nữ tử phía trước, đều là những bé gái mồ côi trải qua sự chọn lựa của ảnh vệ đội, trải qua sự huấn luyện nghiêm khắc, mới đưa tới đây.
Thanh lâu này, kỳ thực là một trong những thế lực của hắn, lúc trước mười tám phòng tiểu thiếp hắn dùng tới bảo hộ Hạ Ngữ Mạt cũng là từ nơi này chọn ra. Các nàng trước mặt người là hoa nữ oanh oanh yến yến, sau lưng lại là sát thủ thám tử hành động quỷ bí.
Lần này dẫn theo Lưu Ly Tỷ tới đây, là muốn khiến hắn học được làm sao bồi dưỡng thế lực bản thân.
Hắn là hoàng đế, sau này tất nhiên sẽ nạp phi thú hậu, chỉ là hậu cung này lục đục với nhau, ngươi lừa ta gạt, không thua gì chiến trường ánh đao bắn ra bốn phía.
Mà nữ nhân, rồi lại là chiến trường phía sau màn tuyệt đối sẽ không thiếu liên kết. Lực lượng hình thành (??), so với mười người đại thần tiến lên can gián thì còn cường đại hơn.
Để thắng lợi, các quốc gia đem mỹ nhân tống tặng địch quốc, làm gián điệp, nhiễu loạn sự tình của quốc gia thường xuyên xảy ra.
Lưu Ly Tỷ muốn học, là làm sao nhìn ra được dự định mà nữ nhân giấu ở trong lòng, cùng với việc làm sao quan sát qua kẽ hở của toàn bộ nữ nhân đã trải qua huấn luyện này.
Hắn từ trước đến nay nghiêm ngặt, bởi vậy người trong phòng này, chỉ cần có rồi một chút sơ suất, hắn sẽ gặp không chút do dự mà vạch trần. Toàn bộ trong phòng khói lửa tràn ngập, mọi người đều bị mắng đến cẩu chăm chú ngậm miệng, trầm mặc là vàng, tại giờ khắc này là thể hiện tốt nhất.
Thế nhưng Lưu Ly Tỷ là người không có khả năng ngậm miệng nhất, hiển nhiên cũng là người bị mắng nhiều nhất.
Lúc này đây, hắn cũng là dự định sẽ bị mắng tới chết rồi. Hắn chậm rãi ngẩng đầu, sau đó thất thần.
Nữ tử này tức giận mà trừng mắt nhìn Thập Tam thúc của hắn, mà khuôn mặt của nàng, bản thân nhìn thật quen mắt…
Bỗng dưng, hắn cả kinh, đây không phải là Thập Tam tẩu của hắn sao! Vậy bộ dáng muốn ăn thịt người đó, có đúng hay không hiểu lầm cái gì rồi?
Lưu Ly Tỷ đang muốn mở miệng, nhưng lại đột nhiên nhợt nhạt câu dẫn khóe miệng, một ý niệm trò đùa dai trong đầu liền nảy mầm. Ai kêu Thập Tam thúc của hắn vĩnh viễn đều là một bộ dáng băng lãnh, hắn cũng ngẫm muốn xem biểu tình khác của người!
Đi tới cửa, đang muốn gõ cửa, từ trong đột nhiên một tú bà đi ra, bắt được tay nàng la lên:” Chết tiệt, còn thiếu một người, nhanh lên một chút đừng làm cho Vương gia sốt ruột chờ!” Sau đó dùng sức một cái, đại môn một lần nữa khép lại, nhưng khác biệt chính là, Hạ Ngữ Mạt đã vào tới bên trong rồi, hơn nữa lấy tư cách ” còn thiếu một người hầu hạ Vương gia!”
Con mắt nàng híp lại càng lợi hại hơn rồi, Tư Đồ Hoàng Vũ trứng thối! Hắn còn muốn phải có bao nhiêu nữ nhân hầu hạ?
Lão mụ tử thấy nàng ngây người, không khỏi càng tức giận,” Xú nha đầu ngươi, chẳng lẽ người ta không hảo hảo huấn luyện ngươi sao? Trong lúc hầu hạ chủ tử, làm sao có thể chậm chạp như vậy?” Bà ta mạnh mẽ xé mũ lụa trắng của Hạ Ngữ Mạt xuống, còn đang muốn giáo huấn nàng một chút, kết quả lại bị dung mạo tuyệt sắc khuynh thành làm cho kinh sợ.
“Ngươi, ngươi…” Nàng nói đều có chút nuốt vào nhả ra không trôi.
Hạ Ngữ Mạt liếc nàng, khi nàng dự định bản thân đi tìm Tư Đồ Hoàng Vũ tính sổ, nhưng lại bị lão tú bà bắt lại. Nàng kích động la lên: “Ngươi thật không sai, Vương gia nhất định sẽ thích!”
… Đúng vậy, nhất định khiến hắn ‘thích’ một cú!
“Cái này được rồi, những người phía trước đều bị mắng đến cẩu huyết lâm đầu, ngươi đi, nhất định không có vấn đề.”
… Đúng vậy, bất quá là sẽ đem cái tên đáng chết kia mắng cho cẩu huyết lâm đầu!
“Bất quá, ngươi lớn lên rất giống Vương phi trong truyền thuyết của Vương gia…”
… Không phải giống như, là vốn chính là!
“Mặc kệ, mau đi đi, ” lão tú bà đẩy Hạ Ngữ Mạt một cái, sau đó lập tức có một nữ tử trang phục xinh đẹp tiến lên dẫn đường.
Đi qua hàng lang nhỏ, gian phòng tại chỗ sạu trong cùng bí ẩn nhất.
… Tốt, ngươi cái tên Tư Đồ Hoàng Vũ, ** cũng biết cần phải chọn một chỗ bí mật. Lần này, phải cho hắn chịu không nổi!
Hạ Ngữ Mạt căm giận bỉu môi, hỏa diễm hầu như muốn thiêu đốt vùng nhỏ xung quanh lông mày.
Nữ tử xinh đẹp nhẹ nhàng gõ cửa, đánh ba lần rồi sau đó cửa liền tự động được mở. Nàng tỏ ý bảo Hạ Ngữ Mạt một chút, nàng liền chờ ở ngoài cửa, không tiến vào.
Hạ Ngữ Mạt hấp khí, hít thở, hảo hảo chuẩn bị một phen, để tránh khỏi phải thấy được hình ảnh khiến cho phun huyết làm cho phiền muộn, bản thân sẽ phát cuồng mà chết.
Nàng sửa sang lại y phục, sau đó nhấc làn váy lên, chậm rãi đi đi vào.
Mà trong phòng cũng không giống như nàng suy nghĩ, y phục bay đầy trời. Trong phòng là có rất nhiều nữ nhân, nhưng đều là cùng nhau mà đứng, y phục quần áo đầy đủ, không có bất luận dấp dáng gì hắc hưu hắc hưu… Chỉ là các nàng vùi đầu cúi thấp, tựa hồ là đã bị quở trách rất nặng.
Nàng từ phía sau lưng nữ nhân đi qua, từ người nọ nhìn vào, phu quân thân thân của nàng thực sự đã ở đây, khuôn mặt của hắn vẫn yêu nghiệt trước sau như một, mà hắn thì đang cúi đầu nhấp trà, vẫn chưa phát hiện bản thân đã tiến vào.
Mà bên cạnh hắn, là một thiếu niên khoảng chừng mười mấy tuổi, dáng dấp tuấn tú, tuy rằng mặc quần áo và đồ dùng hàng ngày của một gã sai vặt, nhưng cùng Tư Đồ Hoàng Vũ ngồi chung một bàn ăn, lại cũng không có bất luận cái gì mất tự nhiên.
Nàng chưa có gặp qua Lưu Ly Tỷ, chỉ là nghe người nào đó đơn giản đề cập qua. Lúc này khi lửa giận công tâm, Hạ Ngữ Mạt cũng rất khó đem bọn họ liên hệ cùng một chỗ.
Giờ này khắc này, ý nghĩ của nàng chỉ có một, đó là hảo hảo đánh tên hỗn đản nào đó một trận, để giải mối hận trong lòng.
“Cũng chỉ có như thế này thôi sao?” Tư Đồ Hoàng Vũ mí mắt cũng không có ngẩng đầu lên, chỉ nhìn chằm chằm vào chén ngọc, giọng nói lạnh lùng có thể đông chết người.
“Vừa mới đưa vào một người nữa.” Một nữ tử bên cạnh hơi chút thành thục khúm núm mở miệng nói, cũng quắc mắt dđem Hạ Ngữ Mạt đi ra, ngữ khí trong nháy mắt trở nên nghiêm khắc: “Nhanh lên một chút, đừng làm cho Vương gia chờ nóng ruột!”
Hạ Ngữ Mạt hừ lạnh một tiếng, vừa lúc, nàng cũng muốn nhìn một chút, phu quân “nóng ruột” thấy nàng, là sẽ có bộ dáng như thế nào!
Nàng sải một bước lớn về phía trước, từ phía sau bức tường người đi ra, hai mắt to nhìn chằm chằm Tư Đồ Hoàng Vũ, mà con mắt của Tư Đồ Hoàng Vũ thế nhưng vẫn còn chăm chú nhìn chén ngọc nho nhỏ của hắn, môi nhẹ nhàng mở ra, cũng chỉ là quay về phía niên thiếu bên cạnh: “Nàng làm sao?”
Mười mấy nữ tử phía trước, đều là những bé gái mồ côi trải qua sự chọn lựa của ảnh vệ đội, trải qua sự huấn luyện nghiêm khắc, mới đưa tới đây.
Thanh lâu này, kỳ thực là một trong những thế lực của hắn, lúc trước mười tám phòng tiểu thiếp hắn dùng tới bảo hộ Hạ Ngữ Mạt cũng là từ nơi này chọn ra. Các nàng trước mặt người là hoa nữ oanh oanh yến yến, sau lưng lại là sát thủ thám tử hành động quỷ bí.
Lần này dẫn theo Lưu Ly Tỷ tới đây, là muốn khiến hắn học được làm sao bồi dưỡng thế lực bản thân.
Hắn là hoàng đế, sau này tất nhiên sẽ nạp phi thú hậu, chỉ là hậu cung này lục đục với nhau, ngươi lừa ta gạt, không thua gì chiến trường ánh đao bắn ra bốn phía.
Mà nữ nhân, rồi lại là chiến trường phía sau màn tuyệt đối sẽ không thiếu liên kết. Lực lượng hình thành (??), so với mười người đại thần tiến lên can gián thì còn cường đại hơn.
Để thắng lợi, các quốc gia đem mỹ nhân tống tặng địch quốc, làm gián điệp, nhiễu loạn sự tình của quốc gia thường xuyên xảy ra.
Lưu Ly Tỷ muốn học, là làm sao nhìn ra được dự định mà nữ nhân giấu ở trong lòng, cùng với việc làm sao quan sát qua kẽ hở của toàn bộ nữ nhân đã trải qua huấn luyện này.
Hắn từ trước đến nay nghiêm ngặt, bởi vậy người trong phòng này, chỉ cần có rồi một chút sơ suất, hắn sẽ gặp không chút do dự mà vạch trần. Toàn bộ trong phòng khói lửa tràn ngập, mọi người đều bị mắng đến cẩu chăm chú ngậm miệng, trầm mặc là vàng, tại giờ khắc này là thể hiện tốt nhất.
Thế nhưng Lưu Ly Tỷ là người không có khả năng ngậm miệng nhất, hiển nhiên cũng là người bị mắng nhiều nhất.
Lúc này đây, hắn cũng là dự định sẽ bị mắng tới chết rồi. Hắn chậm rãi ngẩng đầu, sau đó thất thần.
Nữ tử này tức giận mà trừng mắt nhìn Thập Tam thúc của hắn, mà khuôn mặt của nàng, bản thân nhìn thật quen mắt…
Bỗng dưng, hắn cả kinh, đây không phải là Thập Tam tẩu của hắn sao! Vậy bộ dáng muốn ăn thịt người đó, có đúng hay không hiểu lầm cái gì rồi?
Lưu Ly Tỷ đang muốn mở miệng, nhưng lại đột nhiên nhợt nhạt câu dẫn khóe miệng, một ý niệm trò đùa dai trong đầu liền nảy mầm. Ai kêu Thập Tam thúc của hắn vĩnh viễn đều là một bộ dáng băng lãnh, hắn cũng ngẫm muốn xem biểu tình khác của người!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.