Chương 5: Thiên kim
Cổ Tâm
13/12/2013
Hạ Ngữ Mạt cuối cùng cũng hiểu được vừa nãy nữ nhân kia nói nhà giàu cùng bộ dáng thiên kim là hàm ý gì .
Nguyên lai nàng thật đúng là thiên kim chính là không có người đối đãi tốt nếu không làm sao có thể bị tỷ tỷ cùng mẹ kế bán vào kỹ viện vừa dọa người lại vừa mất mặt còn cố ý làm cho nàng bị người ta giày xéo.
Các nàng chẳng lẽ thiếu tiền?
Ngay cả chính nàng đều cảm thấy không có khả năng ,rõ ràng còn có một vị Cẩm thiếu gia phụng hoàng mệnh thảo phạt phản quân vậy chứng minh hắn là một người địa vị không thấp .Hơn nữa lại là các nàng cho tú bà tiền không phải tú bà cấp cho các nàng ! Hai nữ nhân này quả thực là độc ác mà
_Hạ Hầu phủ là nhà giàu bậc nhất,nhì kinh thành.Hầu gia là đương triều Binh Bộ Thị Lang ,Cẩm thiếu gia lại là nhất phẩm đại tướng quân đại nương cùng đại tiểu thư ngày thường đối với tiểu thư nói những lời lạnh nhạt hiện tại lại nhân cơ hội đem tiểu thư đuổi ra phủ ô ô ….hiện tại nên làm cái gì mới tốt ?
Sương nhi lại bắt đầu khóc ,Hạ Ngữ Mạt đau lòng giúp nàng lau khô nước mắt có chút không đành lòng nói: Đều do liên lụy khiến ngươi phải vào đây.
_Không không! Sương nhi nếu không có tiểu thư đã sớm bị chết đói! Tiểu thư ở đây làm sao Sương nhi có thể đi ! Chính là Sương nhi đau lòng tiểu thư rõ ràng là thiên kim Hạ Hầu phủ lại phải tới nơi này chịu tội – ông trời quả nhiên vẫn là chiếu cố của nàng ,ít nhất nàng vẫn là imột thiên kim. Hạ Ngữ Mạt ở trong lòng cảm thán.
_Sương nhi ta thiệt nhiều sự tình cũng không nhớ rõ chỉ cảm thấy đầu thực choáng váng cái gì nhớ không rõ ,Hạ Ngữ Mạt làm bộ như ôm trán: Ngươi có thể nói cho ta biết một sụ tình liên quan không?
_Tiểu thư làm sao vậy?! Sương nhi mạnh mẽ ngẩng đầu nhìn về phía Hạ Ngữ Mạt hai má sưng đỏ : Vừa mới phù dung cô nương có phải hay không khi dễ tiểu thư ?Hay là dược hiệu đại nương dùng vẫn chưa hết tác dụng , hai ngày nay tiểu thư luôn kêu đau đầu ô… ô… tiểu thư ngươi đừng dọa sương nhi!
Sương Nhi như muốn gào khóc đứng lên, Hạ Ngữ Mạt nhanh nhẹn dùng tay chế trụ miệng của nàng: “Sương nhi ngươi đừng khóc bằng không nếu hoa mẹ đến đây tiểu thư nhà ngươi lại phải chịu khổ!”
Nguyên lai nàng thật đúng là thiên kim chính là không có người đối đãi tốt nếu không làm sao có thể bị tỷ tỷ cùng mẹ kế bán vào kỹ viện vừa dọa người lại vừa mất mặt còn cố ý làm cho nàng bị người ta giày xéo.
Các nàng chẳng lẽ thiếu tiền?
Ngay cả chính nàng đều cảm thấy không có khả năng ,rõ ràng còn có một vị Cẩm thiếu gia phụng hoàng mệnh thảo phạt phản quân vậy chứng minh hắn là một người địa vị không thấp .Hơn nữa lại là các nàng cho tú bà tiền không phải tú bà cấp cho các nàng ! Hai nữ nhân này quả thực là độc ác mà
_Hạ Hầu phủ là nhà giàu bậc nhất,nhì kinh thành.Hầu gia là đương triều Binh Bộ Thị Lang ,Cẩm thiếu gia lại là nhất phẩm đại tướng quân đại nương cùng đại tiểu thư ngày thường đối với tiểu thư nói những lời lạnh nhạt hiện tại lại nhân cơ hội đem tiểu thư đuổi ra phủ ô ô ….hiện tại nên làm cái gì mới tốt ?
Sương nhi lại bắt đầu khóc ,Hạ Ngữ Mạt đau lòng giúp nàng lau khô nước mắt có chút không đành lòng nói: Đều do liên lụy khiến ngươi phải vào đây.
_Không không! Sương nhi nếu không có tiểu thư đã sớm bị chết đói! Tiểu thư ở đây làm sao Sương nhi có thể đi ! Chính là Sương nhi đau lòng tiểu thư rõ ràng là thiên kim Hạ Hầu phủ lại phải tới nơi này chịu tội – ông trời quả nhiên vẫn là chiếu cố của nàng ,ít nhất nàng vẫn là imột thiên kim. Hạ Ngữ Mạt ở trong lòng cảm thán.
_Sương nhi ta thiệt nhiều sự tình cũng không nhớ rõ chỉ cảm thấy đầu thực choáng váng cái gì nhớ không rõ ,Hạ Ngữ Mạt làm bộ như ôm trán: Ngươi có thể nói cho ta biết một sụ tình liên quan không?
_Tiểu thư làm sao vậy?! Sương nhi mạnh mẽ ngẩng đầu nhìn về phía Hạ Ngữ Mạt hai má sưng đỏ : Vừa mới phù dung cô nương có phải hay không khi dễ tiểu thư ?Hay là dược hiệu đại nương dùng vẫn chưa hết tác dụng , hai ngày nay tiểu thư luôn kêu đau đầu ô… ô… tiểu thư ngươi đừng dọa sương nhi!
Sương Nhi như muốn gào khóc đứng lên, Hạ Ngữ Mạt nhanh nhẹn dùng tay chế trụ miệng của nàng: “Sương nhi ngươi đừng khóc bằng không nếu hoa mẹ đến đây tiểu thư nhà ngươi lại phải chịu khổ!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.