Ái, Thuyết Bất Xuất Khẩu

Chương 11

Thu Chí Thủy

08/12/2016

William tiến vào phòng học liền nhìn đến khuôn mặt lạnh nhạt của Cole, chẳng qua khuôn mặt tái nhợt của cậu từ trước đến nay tựa hồ có chút không ổn đỏ ửng lên, William hơi sửng sốt, đột nhiên nhớ tới nụ hôn đêm trước, khuôn mặt của anh không tự giác nóng lên, do dự tiến đến chào hỏi: “Này…”

Cole mặt không biểu tình đứng ở nơi đó, thậm chí ngay cả cái gật đầu ngày thường cũng không có, William trong lòng cảm thấy khó chịu, nhưng nghĩ đến ngày hôm qua cậu một mình làm hết bản báo cáo thực nghiệm, chính mình quả thật có sai, anh gãi gãi đầu nói: “Cái kia… chuyện thực nghiệm báo cáo cám ơn cậu…”

Cole nửa ngày cũng không phản ứng, William không hài lòng, ngày hôm qua anh là có chút đuối lý, nhưng cũng không nhìn xem là ai làm hại! Làm hại anh hai ngày nay đều ngủ không ngon.

“Cậu, cậu!” William còn không có kịp phát hỏa, đột nhiên Cole chúi đầu về phía anh, anh sợ tới mức lập tức nói không ra lời, khi tay chạm vào người Cole, anh vô tình phát hiện nhiệt độ cơ thể cao khác thường, nhanh chóng sờ vào trán của cậu, thật sự là dọa người nhảy dựng lên, anh bất chấp giáo sư Charles nghiêm khắc, ôm ngang người Cole, nhanh chóng để lại một câu: “Giáo sư, cậu ta phát sốt!” Liền vội vàng chạy tới phòng y tế.

Sau khi bác sĩ chữa trị, nói Cole là bởi vì vốn cảm mạo hơn nữa mệt nhọc quá độ mà khiến cho sốt cao, phát một ít thuốc, để cho anh mang Cole về nhà hảo hảo nghỉ ngơi. Vừa nghe đến câu mệt nhọc quá độ, anh cũng tự trách, chắc chắn Cole một mình thức đêm làm bản báo cáo nên mới phát sốt.

Mang tâm tình áy náy, anh quyết định chăm sóc tốt Cole, nhớ rõ địa chỉ nhà cậu, nhanh chóng đem Cole về nhà, ôm cậu để bên giường, nhìn cậu bộ dáng khó chịu, đột nhiên anh cảm thấy trong lòng không thoải mái… Đảo mắt nhìn bốn phía thấy cảnh vật lộn xộn chung quanh, anh lại nhíu mày khó chịu, thân thể không tự giác bắt đầu đứng lên thu dọn gian phòng.

Cho đến khi dọn dẹp gần hết, anh phát hiện mình có chút đói, ngẫm lại cũng nên chuẩn bị ít thức ăn cho cậu, mở tủ lạnh chỉ thấy một ít thứ, chỉ có vài mẩu bánh mì đã hết hạn, chẳng trách cậu gầy thành cái dạng này!

Miễn cưỡng lắc đầu, anh lái xe tới siêu thị gần đó mua ít đồ rồi mới trở về, vào bếp nấu cho cậu chút cháo.

“Nào, Cole ăn chút gì đó đi.” ,anh đắc ý đem tô cháo đến trước mặt cậu, đối với tài nấu ăn của mình rất có tự tin , chỉ là Cole vẫn còn mơ màng, hình như nói mê



“Mẹ mẹ… đừng rời xa con… mẹ…” Cole thấp giọng nỉ non, William nghe được rất rõ ràng, chỉ là có chút ngoài ý muốn, xem ra cậu nhớ lại chuyện cũ đau lòng , mẹ cậu rời cậu lúc còn bé sao? Hoặc là qua đời? William đồng tình mà sờ khuôn mặt cậu, bàn tay ấm áp của anh làm cho Cole vô thức mà tiến lại gần.

William rất nhanh ý thức được điểm này, cho là cậu đã tỉnh lại, chợt ngượng ngùng đứng lên, muốn rút tay về, nhưng động tác Cole nhanh hơn, cậu mau lẹ nắm lấy tay William , đột nhiên mở mắt, chính đôi mắt ánh xanh trông qua sương mù cũng không hoàn toàn tỉnh táo.

“Cole cậu?” William kêu lên một tiếng, Cole tựa hồ có phản ứng, thân thể lập tức ngồi dậy,nhưng việc làm kế tiếp của cậu khiến William hoàn toàn không đoán trước được.

Cole bỗng nhiên đứng lên, đem William đặt ở trên mặt đất, cả thân hình lửa nóng ôm lấy thân thể William! William kinh ngạc đưa tay đẩy cậu ra, nhưng mà thân thể cực nóng của cậu làm anh hoảng hốt, lại không đành lòng, dù sao cậu cũng là bệnh nhân.

“Cole , đứng lên…” Anh thử dịch chuyển thân thể mà không đẩy mạnh cậu, hiển nhiên Cole không nghe anh nói, hai mắt mông lung nhìn William, trong mắt như phản chiếu ánh mặt trời, làm cho William không thể tự kềm chế bị hấp dẫn đi vào, anh ngây ngốc nhìn vào cặp mắt xanh xinh đẹp, thậm chí khi Cole hôn anh đều không có phản ứng.

Lúc đầu, chỉ là hôn môi nhẹ nhàng, nhưng dần dần, đầu lưỡi Cole tiến vào miệng anh, kia làm cho anh mê luyến phá lệ mà đáp ứng nhiệt tình.

Không tự giác ôm lấy đầu Cole, đồng thời đầu lưỡi anh cũng tiến vào miệng cậu mà thưởng thức mùi vị trong đó. không biết từ khi nào tay cậu đã tiến vào quần áo anh, bàn tay nóng bỏng chạm vào da của anh, làm cho anh cũng bốc cháy theo , vặn vẹo thân thể nhiệt tình ôm Cole.

Anh xoay người một cái đem Cole đặt ở dưới thân, muốn hành động thêm nữa,đang đối diện ánh mắt mê người của cậu, mà từ đôi môi hồng sắc kia chậm rãi nói ra “Thật khó chịu”.

Trời ạ! Anh đang làm cái gì vậy

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ái, Thuyết Bất Xuất Khẩu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook