Chương 42: Bốn năm sau
KL NH
07/07/2023
Khi nhận được tin cô sinh em bé, anh chỉ gặp qua điện thoại vì chân anh còn bị thương nên không tiện đi lại.
* Anh không cần vợ với con trai luôn à???*
"Em sống ở bên đó tốt mà, sao lại cứ muốn về đây thế???"
* Được rồi, không thèm nói chuyện với anh nữa* cô liền cúp máy
Anh cười nhẹ:' Chờ anh khỏe lại rồi đón em với con trai về'
Cô gọi lại cho anh, nhìn thấy số cô anh liền bắt máy:"Alo, vợ"
* Anh giấu giấy tờ tùy thân của em ở đâu vậy???*
" Trong nhà thôi, em tự tìm đi"
* Được, em mà tìm được thì anh biết tay em*
" OK" đầy tự tin
Sau đó, cô lụt tung căn nhà để tìm giấy tờ tùy thân của mình.
Khi tìm được giấy tờ tùy thân:" Anh chờ đó" liền mua vé máy bay đưa con trai đi du lịch khắp nơi trên thế giới. Thấy cô đăng story kèm hình ảnh, Tưởng Minh Viễn:" Em gái tôi về rồi à???"
Thế Lâm:" Ai???"
Tưởng Minh Viễn:" Mộng Uyển"
Nghe vậy, anh liền ngạc nhiên:" Vợ tôi??? Chưa về đâu???"
Tưởng Minh Viễn:" Xem đi" đưa điện thoại cho anh
Anh xem xong liền gọi điện cho cô nhưng cô không thèm quan tâm.
Lạc Phong:" Chúc mừng anh"
" Xem ra là tìm được giấy tờ rồi" cười
Vĩnh Thụy:" Điên ư???"
Bốn năm sau, Lưu Mộng Uyển và con trai đang vui vẻ đi du lịch và thường xuyên đăng ảnh mình và con trai lên mạng xã hội.
" Mami, chúng ta không về gặp daddy ư???"
" Tên daddy chết tiệt của con, không quan tâm đến chúng ta nên không về"
" Mami không nhớ daddy thật ư???"
" Thành Uyển à, mami nhớ chứ. Ai bảo cái tên đó không quan tâm làm chi"
" Mami, chúng ta về gặp daddy trả thù đi ạ???"
Nghe vậy, cô liền suy nghĩ:' Sao mà lại giống tên daddy chết tiệt của con thế???'
" Mami"
" Hửm???"
" Có nhề nhông nhạ"( Có về không ạ) Thành Uyển còn nhỏ nên có hơi ngọng
" Được rồi, về thì về"
Cô đưa Thành Uyển về nước.
Trên máy bay
" Mami"
" Hửm???"
" Con phải dạy daddy một bài học cho mami"
" Con dạy ư???"
" Đúng ạ"
" Được được"
Nghe tin vợ và con trai về. Anh huy động lực lượng đến sân bay để đón và nhận lỗi với cô.
Lạc Phong:" Hả??? Tất cả luôn à???" ngạc nhiên
" UK"
Tưởng Minh Viễn:" Chọc vợ làm chi không biết nữa"
" Nhanh đi"
Họ liền chuẩn bị ra sân bay để đón hai mẹ con Lưu Mộng Uyển.
Vừa xuống máy bay, Lưu Mộng Uyển dẫn con trai đến ghế ngồi chờ:" Con ngồi chờ mami tí nhé"
" Dạ"
Cô đi vệ sinh, Thành Uyển lấy điện thoại của mình ra nghịch. Thấy Lạc Phong:" Chú Phong??? Sao chú ấy lại ở nhây???" Suy nghĩ một tí" Chú ấy ở đây thì daddy cũng ở đây à???"
Liền đứng dậy nhìn xung quanh, thấy Mộ Nhiên Thành đang bước đi, liền chạy đến:" Daddy" ôm lấy chân anh
Nhìn thấy Thành Uyển, anh liền ngạc nhiên:" Sao con ở đây???"
" Con về cùng mami"
" Mami đâu???"
" Không biết ạ"
Anh liền bế con trai lên rồi cho người mang hành lý ra xe rồi đi tìm vợ mình.
Cô từ nhà vệ sinh bước ra, không thấy con trai và hành lý đâu liền bật định vị lên tìm con trai.
Đàn em của anh nhìn thấy cô, liền chạy đến:" Chị dâu"
Nhìn thấy đàn em của anh liền biết anh dẫn con trai đi:" Người đâu???"
" Đi theo bọn em ạ"
Cô liền đi theo họ, vừa ra khỏi sân bay. Anh liền chạy đến:" Vợ yêu, mừng em và con về"
" Còn biết em là vợ anh à???"
" Anh xin lỗi mà, anh cũng nhớ em nhiều lắm mà"
Lạc Phong bế Thành Uyển đứng cùng nhóm Tưởng Minh Viễn
Lạc Phong:" Cháu nói xem mẹ cháu sẽ tha thứ cho bố cháu chứ???"
Thành Uyển:" Tùy duyên ạ"
Nghe vậy, anh liền quay lại:" Con là con trai của bố đó"
Thành Uyển:" Bố còn biết con là con trai của bố ư???"
" Em dạy con trả treo với anh à???"
Lưu Mộng Uyển:" Em nào có chứ!!!"
* Anh không cần vợ với con trai luôn à???*
"Em sống ở bên đó tốt mà, sao lại cứ muốn về đây thế???"
* Được rồi, không thèm nói chuyện với anh nữa* cô liền cúp máy
Anh cười nhẹ:' Chờ anh khỏe lại rồi đón em với con trai về'
Cô gọi lại cho anh, nhìn thấy số cô anh liền bắt máy:"Alo, vợ"
* Anh giấu giấy tờ tùy thân của em ở đâu vậy???*
" Trong nhà thôi, em tự tìm đi"
* Được, em mà tìm được thì anh biết tay em*
" OK" đầy tự tin
Sau đó, cô lụt tung căn nhà để tìm giấy tờ tùy thân của mình.
Khi tìm được giấy tờ tùy thân:" Anh chờ đó" liền mua vé máy bay đưa con trai đi du lịch khắp nơi trên thế giới. Thấy cô đăng story kèm hình ảnh, Tưởng Minh Viễn:" Em gái tôi về rồi à???"
Thế Lâm:" Ai???"
Tưởng Minh Viễn:" Mộng Uyển"
Nghe vậy, anh liền ngạc nhiên:" Vợ tôi??? Chưa về đâu???"
Tưởng Minh Viễn:" Xem đi" đưa điện thoại cho anh
Anh xem xong liền gọi điện cho cô nhưng cô không thèm quan tâm.
Lạc Phong:" Chúc mừng anh"
" Xem ra là tìm được giấy tờ rồi" cười
Vĩnh Thụy:" Điên ư???"
Bốn năm sau, Lưu Mộng Uyển và con trai đang vui vẻ đi du lịch và thường xuyên đăng ảnh mình và con trai lên mạng xã hội.
" Mami, chúng ta không về gặp daddy ư???"
" Tên daddy chết tiệt của con, không quan tâm đến chúng ta nên không về"
" Mami không nhớ daddy thật ư???"
" Thành Uyển à, mami nhớ chứ. Ai bảo cái tên đó không quan tâm làm chi"
" Mami, chúng ta về gặp daddy trả thù đi ạ???"
Nghe vậy, cô liền suy nghĩ:' Sao mà lại giống tên daddy chết tiệt của con thế???'
" Mami"
" Hửm???"
" Có nhề nhông nhạ"( Có về không ạ) Thành Uyển còn nhỏ nên có hơi ngọng
" Được rồi, về thì về"
Cô đưa Thành Uyển về nước.
Trên máy bay
" Mami"
" Hửm???"
" Con phải dạy daddy một bài học cho mami"
" Con dạy ư???"
" Đúng ạ"
" Được được"
Nghe tin vợ và con trai về. Anh huy động lực lượng đến sân bay để đón và nhận lỗi với cô.
Lạc Phong:" Hả??? Tất cả luôn à???" ngạc nhiên
" UK"
Tưởng Minh Viễn:" Chọc vợ làm chi không biết nữa"
" Nhanh đi"
Họ liền chuẩn bị ra sân bay để đón hai mẹ con Lưu Mộng Uyển.
Vừa xuống máy bay, Lưu Mộng Uyển dẫn con trai đến ghế ngồi chờ:" Con ngồi chờ mami tí nhé"
" Dạ"
Cô đi vệ sinh, Thành Uyển lấy điện thoại của mình ra nghịch. Thấy Lạc Phong:" Chú Phong??? Sao chú ấy lại ở nhây???" Suy nghĩ một tí" Chú ấy ở đây thì daddy cũng ở đây à???"
Liền đứng dậy nhìn xung quanh, thấy Mộ Nhiên Thành đang bước đi, liền chạy đến:" Daddy" ôm lấy chân anh
Nhìn thấy Thành Uyển, anh liền ngạc nhiên:" Sao con ở đây???"
" Con về cùng mami"
" Mami đâu???"
" Không biết ạ"
Anh liền bế con trai lên rồi cho người mang hành lý ra xe rồi đi tìm vợ mình.
Cô từ nhà vệ sinh bước ra, không thấy con trai và hành lý đâu liền bật định vị lên tìm con trai.
Đàn em của anh nhìn thấy cô, liền chạy đến:" Chị dâu"
Nhìn thấy đàn em của anh liền biết anh dẫn con trai đi:" Người đâu???"
" Đi theo bọn em ạ"
Cô liền đi theo họ, vừa ra khỏi sân bay. Anh liền chạy đến:" Vợ yêu, mừng em và con về"
" Còn biết em là vợ anh à???"
" Anh xin lỗi mà, anh cũng nhớ em nhiều lắm mà"
Lạc Phong bế Thành Uyển đứng cùng nhóm Tưởng Minh Viễn
Lạc Phong:" Cháu nói xem mẹ cháu sẽ tha thứ cho bố cháu chứ???"
Thành Uyển:" Tùy duyên ạ"
Nghe vậy, anh liền quay lại:" Con là con trai của bố đó"
Thành Uyển:" Bố còn biết con là con trai của bố ư???"
" Em dạy con trả treo với anh à???"
Lưu Mộng Uyển:" Em nào có chứ!!!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.