Chương 27: Có thù tất báo
KL NH
07/07/2023
Lại Oánh bị Thế Lâm bắt giam ở đồn cảnh sát vài hôm.
Khi Lưu Mộng Uyển khỏe lại và xuất viện liền muốn tìm Lại Oánh để giải quyết thù hằn với cô ta.
" Anh à, em muốn gặp cô ta"
" Em mới xuất viện thôi"
" Em khỏe rồi mà, hơn nữa bác sĩ nói em một tuần là xuất viện được rồi. Anh lại bắt em ở thêm một tuần nữa. Em bị béo lên rồi này!!!" trách móc anh
" Được rồi, được rồi, mai anh cùng em đi gặp cô ta"
" Dạ"
Anh liền lên phòng làm việc
Thế Lâm:* Alo*
" Cậu đưa cô ta đến nhà kho của tôi đi"
* Cậu muốn xử lý à???*
" Không phải tôi mà là vợ tôi"
* Hả???* ngạc nhiên
" Mai mang đến đó đi"
* OK*
Sau khi cúp điện thoại, Thế Lâm đi xuống phòng giam. Lại Oánh ngồi trong góc nhìn ra ngoài.
" Nè, cô động đến người không nên động thì cô tự túc lấy đó, ráng chịu đi"
Nghe vậy, Lại Oánh liền bò đến cạnh cửa:" Anh hãy cứu tôi, tôi không muốn chết, tôi cầu xin anh đó"
" Cầu xin tôi vô ích thôi"
" Anh là cảnh sát mà anh thấy chết mà không cứu à???" lớn tiếng
" Tự cô làm tự cô chịu đi"
Cô biết nếu động đến Mộ Nhiên Thành sẽ có kết cục không tốt đẹp. Gia đình cô cũng phải trả giá rồi, Tô Hiển động vào Lưu Mộng Uyển cũng phải trả giá. Cô chỉ còn cách cầu xin cảnh sát nhưng cảnh sát cũng không giúp được cô.
Sáng hôm sau, Lại Oánh được Thế Lâm đưa đi
" Anh đưa tôi đi đâu???"
" Lát nữa biết thôi"
" Xin anh đó, đừng giao tôi cho hắn ta, xin anh đó"
" Biết sẽ như thế này thì lúc đó đừng làm"
Đến nơi, Thế Lâm đưa Lại Oánh vào nhà kho, tay vẫn còn còng.
" Ở yên đây"
" Cứu tôi đi"
Thế Lâm lấy điện thoại ra gọi cho Mộ Nhiên Thành
* Alo*
" Mang đến rồi đấy"
* Được rồi*
Sau khi cúp máy:" Đi thôi"
" Dạ"
Anh chở cô đến nhà kho. Đến nơi, nhìn thấy Thế Lâm, Vĩnh Thụy và Lạc Phong cùng một đám đàn em đứng nói chuyện ở bên ngoài.
Hai vợ chồng Mộ Nhiên Thành và Lưu Mộng Uyển đi đến.
" Đông đủ thế à???"
Lạc Phong:" Rảnh, đến góp vui thôi"
Thế Lâm:" Định làm gì cô ta???"
" Vợ tôi xử lý"
Cô đi vào trong, thấy mấy anh ấy định đi theo vào, liền quay lại:" Phụ nữ giải quyết ân hoán, đàn ông các anh theo vào làm gì???"
" Em vào đi"
Lạc Phong:" Haizzz"
Cô vào trong, nhìn thấy cô. Lại Oánh liền lo sợ:" Cô muốn làm gì???"
Cô từ từ đi đến:" Tôi là người có thù tất báo đó thì cô nói xem tôi muốn làm gì???" vẻ mặt ác độc lộ ra
" Cô...." lo sợ tột cùng
" Yên tâm đi, giết cô bẩn tay tôi thêm thôi, dù sao thì cô cũng phải bị pháp luật trừng trị, chi bằng tự kết thúc đi sẽ nhanh chóng hơn đó" quăng con dao xuống cạnh cô ta.
Cô ta liền cầm lấy con dao:" Mày chết đi" lao về phía cô
Cô rút súng, bắn cô ta:" Tôi đã nói là cô tự xử đi rồi mà???"
Nghe thấy tiếng súng, bọn họ ở bên ngoài liền đẩy cửa vào, nhìn thấy cô ta nằm trên vũng máu. Cô thì cầm súng đứng nhìn cô ta với ánh mắt đầy thù hận.
Thế Lâm(cảnh sát):" Chết cũng đáng"
" Vợ à, chúng ta đi thôi"
" Được ạ"
Vĩnh Thụy:" Đi uống rượu đi"
" OK"
" Đi thôi, em mời các anh một chầu"
Lạc Phong:" Được, tụi anh không khách sáo"
" Vợ, em không được đến quán của anh tổ chức đâu đó"
" Ai nói là đến quán anh chứ???"
" Không thì đi đâu??? phân vân
" Lên xe, các anh lái xe theo em nhé"
Lạc Phong:" OK"
Anh lên xe, cô lái xe đi. Nhóm Lạc Phong chạy xe theo sau.
" Em mời họ uống rượu ở đâu đấy???"
" Sky"
Đến quán bar Sky, một nhóm người đứng bên ngoài chờ họ. Cô và bọn họ bước xuống xe:" Vào thôi, em mời"
Lạc Phong và Vĩnh Thụy cùng Thế Lâm kéo anh lại:" Nè, nè"
" Gì???"
Lạc Phong:" Vợ cậu có quen biết thế nào với chủ quán này vậy???"
" Tôi cũng không biết nữa"
Khi Lưu Mộng Uyển khỏe lại và xuất viện liền muốn tìm Lại Oánh để giải quyết thù hằn với cô ta.
" Anh à, em muốn gặp cô ta"
" Em mới xuất viện thôi"
" Em khỏe rồi mà, hơn nữa bác sĩ nói em một tuần là xuất viện được rồi. Anh lại bắt em ở thêm một tuần nữa. Em bị béo lên rồi này!!!" trách móc anh
" Được rồi, được rồi, mai anh cùng em đi gặp cô ta"
" Dạ"
Anh liền lên phòng làm việc
Thế Lâm:* Alo*
" Cậu đưa cô ta đến nhà kho của tôi đi"
* Cậu muốn xử lý à???*
" Không phải tôi mà là vợ tôi"
* Hả???* ngạc nhiên
" Mai mang đến đó đi"
* OK*
Sau khi cúp điện thoại, Thế Lâm đi xuống phòng giam. Lại Oánh ngồi trong góc nhìn ra ngoài.
" Nè, cô động đến người không nên động thì cô tự túc lấy đó, ráng chịu đi"
Nghe vậy, Lại Oánh liền bò đến cạnh cửa:" Anh hãy cứu tôi, tôi không muốn chết, tôi cầu xin anh đó"
" Cầu xin tôi vô ích thôi"
" Anh là cảnh sát mà anh thấy chết mà không cứu à???" lớn tiếng
" Tự cô làm tự cô chịu đi"
Cô biết nếu động đến Mộ Nhiên Thành sẽ có kết cục không tốt đẹp. Gia đình cô cũng phải trả giá rồi, Tô Hiển động vào Lưu Mộng Uyển cũng phải trả giá. Cô chỉ còn cách cầu xin cảnh sát nhưng cảnh sát cũng không giúp được cô.
Sáng hôm sau, Lại Oánh được Thế Lâm đưa đi
" Anh đưa tôi đi đâu???"
" Lát nữa biết thôi"
" Xin anh đó, đừng giao tôi cho hắn ta, xin anh đó"
" Biết sẽ như thế này thì lúc đó đừng làm"
Đến nơi, Thế Lâm đưa Lại Oánh vào nhà kho, tay vẫn còn còng.
" Ở yên đây"
" Cứu tôi đi"
Thế Lâm lấy điện thoại ra gọi cho Mộ Nhiên Thành
* Alo*
" Mang đến rồi đấy"
* Được rồi*
Sau khi cúp máy:" Đi thôi"
" Dạ"
Anh chở cô đến nhà kho. Đến nơi, nhìn thấy Thế Lâm, Vĩnh Thụy và Lạc Phong cùng một đám đàn em đứng nói chuyện ở bên ngoài.
Hai vợ chồng Mộ Nhiên Thành và Lưu Mộng Uyển đi đến.
" Đông đủ thế à???"
Lạc Phong:" Rảnh, đến góp vui thôi"
Thế Lâm:" Định làm gì cô ta???"
" Vợ tôi xử lý"
Cô đi vào trong, thấy mấy anh ấy định đi theo vào, liền quay lại:" Phụ nữ giải quyết ân hoán, đàn ông các anh theo vào làm gì???"
" Em vào đi"
Lạc Phong:" Haizzz"
Cô vào trong, nhìn thấy cô. Lại Oánh liền lo sợ:" Cô muốn làm gì???"
Cô từ từ đi đến:" Tôi là người có thù tất báo đó thì cô nói xem tôi muốn làm gì???" vẻ mặt ác độc lộ ra
" Cô...." lo sợ tột cùng
" Yên tâm đi, giết cô bẩn tay tôi thêm thôi, dù sao thì cô cũng phải bị pháp luật trừng trị, chi bằng tự kết thúc đi sẽ nhanh chóng hơn đó" quăng con dao xuống cạnh cô ta.
Cô ta liền cầm lấy con dao:" Mày chết đi" lao về phía cô
Cô rút súng, bắn cô ta:" Tôi đã nói là cô tự xử đi rồi mà???"
Nghe thấy tiếng súng, bọn họ ở bên ngoài liền đẩy cửa vào, nhìn thấy cô ta nằm trên vũng máu. Cô thì cầm súng đứng nhìn cô ta với ánh mắt đầy thù hận.
Thế Lâm(cảnh sát):" Chết cũng đáng"
" Vợ à, chúng ta đi thôi"
" Được ạ"
Vĩnh Thụy:" Đi uống rượu đi"
" OK"
" Đi thôi, em mời các anh một chầu"
Lạc Phong:" Được, tụi anh không khách sáo"
" Vợ, em không được đến quán của anh tổ chức đâu đó"
" Ai nói là đến quán anh chứ???"
" Không thì đi đâu??? phân vân
" Lên xe, các anh lái xe theo em nhé"
Lạc Phong:" OK"
Anh lên xe, cô lái xe đi. Nhóm Lạc Phong chạy xe theo sau.
" Em mời họ uống rượu ở đâu đấy???"
" Sky"
Đến quán bar Sky, một nhóm người đứng bên ngoài chờ họ. Cô và bọn họ bước xuống xe:" Vào thôi, em mời"
Lạc Phong và Vĩnh Thụy cùng Thế Lâm kéo anh lại:" Nè, nè"
" Gì???"
Lạc Phong:" Vợ cậu có quen biết thế nào với chủ quán này vậy???"
" Tôi cũng không biết nữa"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.