Chương 17: Chương 17
Đào Hoa Nông
06/11/2016
Lúc sáng sớm , Thẩm Gia Hành tỉnh lại từ sớm , giật giật thân thể, không có cảm giác đau nhức, cũng không có cảm giác dính nhớp không dễ chịu, biết là Hạ Hành Thù thay cậu rửa sạch qua, nguyên bản thân thể đã chiếm được đầy đủ thỏa mãn, cái này lại là càng thêm khoái trá từ trong lòng, vì thế đem ngón chân áp gần tới lòng bàn chân của Hạ Hành Thù , đùa nghịch trái cọ phải cọ .
Ngay từ đầu Hạ Hành Thù không có phản ứng gì, chỉ giật giật chân, Thẩm Gia Hành bĩu môi, cậu nâng chân lên cao hướng bên trong sườn chân của anh trượt xuống, hai tay ôm thắt lưng anh của cậu cũng không nhàn rỗi, lấy móng tay nhòn nhọn khẽ vuốt lên chỗ mẫn cảm của anh, chọc ghẹo như thế người không tỉnh dậy mới là lạ.
Đột nhiên trước mắt vựng huyễn một cái, thân thể liền thay đổi vị trí, biến thành nằm ngửa ở trên giường, tay chân bị Hạ Hành Thù đè ép thật chặt, rốt cuộc cậu cũng không có cách nào làm mưa làm gió với người khác , Thẩm Gia Hành ngược lại mở miệng, khanh khách cười rộ lên.
Hạ Hành Thù bày ra biểu tình nóng nảy nói với cậu “Tiểu bại hoại không lương tâm, mới rạng sáng đã trêu ghẹo anh .” Ghìm lại eo nhỏ của cậu mà hôn dần xuống phía dưới .
Thẩm Gia Hành vừa cười vừa trốn “Đừng náo loạn, ôi, ít nhất anh cũng được la em một xíu rồi mà, nắm thế em đau chết.”
Đau cũng chỉ vài phần bé tý , nhưng thực ra thì ngứa hơn, bất quá Hạ Hành Thù coi cậu như bảo bối , vừa nghe cậu nói đau, lập tức liền nới lỏng, nửa ôm nửa kéo mà kéo cậu ngồi xuống.
Vừa thấy đồng hồ báo thức đầu giường, đang chỉ nghiêm chỉnh vào 7h, Hạ Hành Thù đem cậu ôm vào trong ngực hỏi:“Trên người em có chỗ nào không thoải mái không ? Hôm nay muốn xin nghỉ phép hay không?”
Thẩm Gia Hành có phần cảm động vì anh quan tâm , lại có phần muốn cười, sẳng giọng:“Anh cho em là lần đầu tiên à, còn kêu xin nghỉ phép nghiêm trọng như vậy, mau rửa mặt đánh răng thay quần áo, chốc lát đưa em tới công ty.” Nói xong lại nghĩ tới gì đó , nói tiếp “Anh phải cho em mượn bộ quần áo để mặc rồi, chỗ này xa chỗ em ở quá , không kịp trở về đổi.”
“Đừng nói là một bộ , mười bộ hai mươi bộ cũng tùy tiện em lấy, vậy em đi rửa mặt trước đi, anh đi tìm quần áo cỡ nhỏ hơn cỡ anh cho em , miễn cho em mặc không thích hợp.”
Thẩm Gia Hành y theo lời anh mà tụt xuống giường, đi vào trong phòng vệ sinh , cũng không khách khí cầm lấy bàn chải đánh răng cùng khăn mặt của anh mà dùng, đánh răng nửa đường còn chạy đến cùng Hạ Hành Thù cọ xát cọ xát , kéo dài tới tận bảy giờ rưỡi có hơn mới nghiêm nghiêm chỉnh chỉnh gọn gàng, mặc vào tây trang mùa hạ hiệu Hermes do Hạ Hành Thù cung cấp, ngồi trên xe chuyên dùng đặc biệt độc nhất của Hạ thị.
Hôm nay ở trong công ty, Thẩm Gia Hành tựa như cùng bình thường thay đổi thành người khác , vô luận đối ai đều là thân thiết phi thường, liền ngay cả khi ngồi một mình trên bàn công tác cũng cười tủm tỉm một mình, khiến một phòng đồng nghiệp đều âm thầm kinh ngạc, đặc biệt là nhóm nữ nhân viên bị nụ cười của cậu hút hồn , các cô không khỏi mặt đỏ tim đập loạn , lại hoài nghi hôm nay vị Thầm mỹ nhân này có cái gì không bình thường a.
Giữa trưa ăn cơm , rốt cục có người lấy dũng khí hỏi ra:“Tiểu Thầm à, cậu gặp được chuyện tốt chi mà tâm tình tốt thế.”
Lập tức có người nói chen vô :“Có phải trúng xổ số hay không?”
Bị bọn họ hỏi như vậy , Thẩm Gia Hành mới phát giác bản thân hôm nay thật là tâm tình siêu khoái trá, lập tức hỏi lại bọn họ:“Nhìn tôi rất giống gặp chuyện tốt á ?”
Một đồng nghiệp nữtầm hơn ba mươi đã kết hôn , cười ha hả nói :“Chị xem là biết cậu gặp được cái gì liên quan tới số đào hoa rồi , viết sạch lên mặt rồi kia kìa .”
Bên cạnh có một cô út mới tốt nghiệp đại học không lâu vừa vào phòng cũng liên tục gật đầu “Thẩm trưởng phòng à, anh nhìn thế nào cũng là kẻ đang lâm vào tình yêu cuồng nhiệt, tưởng tượng đến người ta trong lòng sẽ lộ ra cái loại tươi cười siêu hạnh phúc này, thật ngọt ngào nga……”
Thẩm Gia Hành nghe xong , trong lòng không khỏi khẽ động, ngoài miệng đánh cái ha ha, tùy tiện tìm cớ trả lời qua loa cho đám người , co cẳng trốn khỏi văn phòng .
Trốn vào trong phòng vệ sinh, Thẩm Gia Hành vươn tay sờ sờ miệng mình, phát hiện quả thật là hơi hơi cong lên nhé , không khỏi ghé vào bồn rửa tay mà thở dài.
Cậu cũng không phải lần đầu tiên cùng người thượng giường , nhưng thượng giường xong mà ngày hôm sau cư nhiên lại cao hứng như vậy, trước kia cho tới bây giờ là không có, nếu nói bởi vì Hạ Hành Thù khiến cậu rất thư thái, vậy thật sự là ngay cả quỷ cũng sẽ không tin.
Lý do duy nhất, cậu hẳn là đã có như vậy…… Được rồi, là có một ít, thích Hạ Hành Thù , cho nên mới vì kết hợp tối hôm qua của bọn họ mà có loại phản ứng khoa trương này.
Ai, này thật không biết nên tính là chuyện tốt hay là chuyện xấu, theo đạo lý mà nói, Hạ Hành Thù là tình nhân đương nhiệm của cậu, lại đối cậu tốt như vậy, chính mình cũng thích anh, hẳn nên thuận lý thành chương, là giai đại vui mừng mới đúng, nếu nói cho Hạ Hành Thù, phỏng chừng anh sẽ phi thường mừng rỡ mà nhảy múa vài vòng, chỉ là …… Không nghĩ tới lúc trước bản thân cậu chỉ tâm tâm niệm niệm mình Hà Qúy, vì hắn rời đi còn suýt nữa đi học người ta nghênh phong sái lệ , nguyên lai cũng bất quá là nồng nhiệt nhất thời, còn chưa đủ vài ngày đã có tân hoan khác.
Khiến cậu nhanh như vậy liền đối Hạ Hành Thù sinh ra cảm tình, cậu thật sự là…… Không có chuẩn bị tâm lý gì a a……
Hiện tại nên làm cái gì bây giờ nhỉ ? Nói cùng Hạ Hành Thù , hay là không nói với anh ? Không nói với anh…… Tựa như không có tý nhân phẩm nào a , hơn nữa cũng không phải là việc nên làm của một tình nhân , chỉ là , muốn cậu hướng Hạ Hành Thù thổ lộ…… Cậu sao cũng không hạ mặt xuống được !
Quên đi, dùng hành động bày tỏ là được nha, đến lúc đó có thể lĩnh ngộ hay không là nhờ vào thông minh của anh , lĩnh ngộ không được cũng chỉ có thể trách chính anh, cổ nhân người ta không phải cũng có nói “Tâm hữu linh tê ”(1) đó sao, chuyện này đại khái chỉ khảo nghiệm hai người bọn họ có linh tê hay không.
Chú thích : Tâm hữu linh tê : Trong tâm có linh tê. Ý nói hai người thông suốt lẫn nhau.
* Linh tê: một loài tê, cũng gọi là tê thông thiên; sừng bên ngoài có vệt trắng như tơ, bên trong có lỗ nhỏ thông suốt từ gốc đến mũi …
Cứ như vậy mà quyết định thái độ của mình, Thẩm Gia Hành thở phào nhẹ nhõm, nửa điểm áy náy cũng không có , chỉ hướng về phía gương mà trái chiếu phải coi , đối với chính mình trong gương bày ra một cái tươi cười vô cùng quyến rũ, sau đó từ buồng vệ sinh đi ra ngoài.
Kỳ thật lưỡng tình tương duyệt thật sự là một chuyện thật tốt dù là gì đi nữa a, so với tương tư đơn phương thì quả thực như là ở thiên đường vậy đấy , Thẩm Gia Hành một bên cảm khái , một bên nghĩ đến khuôn mặt Hạ Hành Thù, trong miệng cũng khe khẽ cất lên một điệu hát dân gian
Ngay từ đầu Hạ Hành Thù không có phản ứng gì, chỉ giật giật chân, Thẩm Gia Hành bĩu môi, cậu nâng chân lên cao hướng bên trong sườn chân của anh trượt xuống, hai tay ôm thắt lưng anh của cậu cũng không nhàn rỗi, lấy móng tay nhòn nhọn khẽ vuốt lên chỗ mẫn cảm của anh, chọc ghẹo như thế người không tỉnh dậy mới là lạ.
Đột nhiên trước mắt vựng huyễn một cái, thân thể liền thay đổi vị trí, biến thành nằm ngửa ở trên giường, tay chân bị Hạ Hành Thù đè ép thật chặt, rốt cuộc cậu cũng không có cách nào làm mưa làm gió với người khác , Thẩm Gia Hành ngược lại mở miệng, khanh khách cười rộ lên.
Hạ Hành Thù bày ra biểu tình nóng nảy nói với cậu “Tiểu bại hoại không lương tâm, mới rạng sáng đã trêu ghẹo anh .” Ghìm lại eo nhỏ của cậu mà hôn dần xuống phía dưới .
Thẩm Gia Hành vừa cười vừa trốn “Đừng náo loạn, ôi, ít nhất anh cũng được la em một xíu rồi mà, nắm thế em đau chết.”
Đau cũng chỉ vài phần bé tý , nhưng thực ra thì ngứa hơn, bất quá Hạ Hành Thù coi cậu như bảo bối , vừa nghe cậu nói đau, lập tức liền nới lỏng, nửa ôm nửa kéo mà kéo cậu ngồi xuống.
Vừa thấy đồng hồ báo thức đầu giường, đang chỉ nghiêm chỉnh vào 7h, Hạ Hành Thù đem cậu ôm vào trong ngực hỏi:“Trên người em có chỗ nào không thoải mái không ? Hôm nay muốn xin nghỉ phép hay không?”
Thẩm Gia Hành có phần cảm động vì anh quan tâm , lại có phần muốn cười, sẳng giọng:“Anh cho em là lần đầu tiên à, còn kêu xin nghỉ phép nghiêm trọng như vậy, mau rửa mặt đánh răng thay quần áo, chốc lát đưa em tới công ty.” Nói xong lại nghĩ tới gì đó , nói tiếp “Anh phải cho em mượn bộ quần áo để mặc rồi, chỗ này xa chỗ em ở quá , không kịp trở về đổi.”
“Đừng nói là một bộ , mười bộ hai mươi bộ cũng tùy tiện em lấy, vậy em đi rửa mặt trước đi, anh đi tìm quần áo cỡ nhỏ hơn cỡ anh cho em , miễn cho em mặc không thích hợp.”
Thẩm Gia Hành y theo lời anh mà tụt xuống giường, đi vào trong phòng vệ sinh , cũng không khách khí cầm lấy bàn chải đánh răng cùng khăn mặt của anh mà dùng, đánh răng nửa đường còn chạy đến cùng Hạ Hành Thù cọ xát cọ xát , kéo dài tới tận bảy giờ rưỡi có hơn mới nghiêm nghiêm chỉnh chỉnh gọn gàng, mặc vào tây trang mùa hạ hiệu Hermes do Hạ Hành Thù cung cấp, ngồi trên xe chuyên dùng đặc biệt độc nhất của Hạ thị.
Hôm nay ở trong công ty, Thẩm Gia Hành tựa như cùng bình thường thay đổi thành người khác , vô luận đối ai đều là thân thiết phi thường, liền ngay cả khi ngồi một mình trên bàn công tác cũng cười tủm tỉm một mình, khiến một phòng đồng nghiệp đều âm thầm kinh ngạc, đặc biệt là nhóm nữ nhân viên bị nụ cười của cậu hút hồn , các cô không khỏi mặt đỏ tim đập loạn , lại hoài nghi hôm nay vị Thầm mỹ nhân này có cái gì không bình thường a.
Giữa trưa ăn cơm , rốt cục có người lấy dũng khí hỏi ra:“Tiểu Thầm à, cậu gặp được chuyện tốt chi mà tâm tình tốt thế.”
Lập tức có người nói chen vô :“Có phải trúng xổ số hay không?”
Bị bọn họ hỏi như vậy , Thẩm Gia Hành mới phát giác bản thân hôm nay thật là tâm tình siêu khoái trá, lập tức hỏi lại bọn họ:“Nhìn tôi rất giống gặp chuyện tốt á ?”
Một đồng nghiệp nữtầm hơn ba mươi đã kết hôn , cười ha hả nói :“Chị xem là biết cậu gặp được cái gì liên quan tới số đào hoa rồi , viết sạch lên mặt rồi kia kìa .”
Bên cạnh có một cô út mới tốt nghiệp đại học không lâu vừa vào phòng cũng liên tục gật đầu “Thẩm trưởng phòng à, anh nhìn thế nào cũng là kẻ đang lâm vào tình yêu cuồng nhiệt, tưởng tượng đến người ta trong lòng sẽ lộ ra cái loại tươi cười siêu hạnh phúc này, thật ngọt ngào nga……”
Thẩm Gia Hành nghe xong , trong lòng không khỏi khẽ động, ngoài miệng đánh cái ha ha, tùy tiện tìm cớ trả lời qua loa cho đám người , co cẳng trốn khỏi văn phòng .
Trốn vào trong phòng vệ sinh, Thẩm Gia Hành vươn tay sờ sờ miệng mình, phát hiện quả thật là hơi hơi cong lên nhé , không khỏi ghé vào bồn rửa tay mà thở dài.
Cậu cũng không phải lần đầu tiên cùng người thượng giường , nhưng thượng giường xong mà ngày hôm sau cư nhiên lại cao hứng như vậy, trước kia cho tới bây giờ là không có, nếu nói bởi vì Hạ Hành Thù khiến cậu rất thư thái, vậy thật sự là ngay cả quỷ cũng sẽ không tin.
Lý do duy nhất, cậu hẳn là đã có như vậy…… Được rồi, là có một ít, thích Hạ Hành Thù , cho nên mới vì kết hợp tối hôm qua của bọn họ mà có loại phản ứng khoa trương này.
Ai, này thật không biết nên tính là chuyện tốt hay là chuyện xấu, theo đạo lý mà nói, Hạ Hành Thù là tình nhân đương nhiệm của cậu, lại đối cậu tốt như vậy, chính mình cũng thích anh, hẳn nên thuận lý thành chương, là giai đại vui mừng mới đúng, nếu nói cho Hạ Hành Thù, phỏng chừng anh sẽ phi thường mừng rỡ mà nhảy múa vài vòng, chỉ là …… Không nghĩ tới lúc trước bản thân cậu chỉ tâm tâm niệm niệm mình Hà Qúy, vì hắn rời đi còn suýt nữa đi học người ta nghênh phong sái lệ , nguyên lai cũng bất quá là nồng nhiệt nhất thời, còn chưa đủ vài ngày đã có tân hoan khác.
Khiến cậu nhanh như vậy liền đối Hạ Hành Thù sinh ra cảm tình, cậu thật sự là…… Không có chuẩn bị tâm lý gì a a……
Hiện tại nên làm cái gì bây giờ nhỉ ? Nói cùng Hạ Hành Thù , hay là không nói với anh ? Không nói với anh…… Tựa như không có tý nhân phẩm nào a , hơn nữa cũng không phải là việc nên làm của một tình nhân , chỉ là , muốn cậu hướng Hạ Hành Thù thổ lộ…… Cậu sao cũng không hạ mặt xuống được !
Quên đi, dùng hành động bày tỏ là được nha, đến lúc đó có thể lĩnh ngộ hay không là nhờ vào thông minh của anh , lĩnh ngộ không được cũng chỉ có thể trách chính anh, cổ nhân người ta không phải cũng có nói “Tâm hữu linh tê ”(1) đó sao, chuyện này đại khái chỉ khảo nghiệm hai người bọn họ có linh tê hay không.
Chú thích : Tâm hữu linh tê : Trong tâm có linh tê. Ý nói hai người thông suốt lẫn nhau.
* Linh tê: một loài tê, cũng gọi là tê thông thiên; sừng bên ngoài có vệt trắng như tơ, bên trong có lỗ nhỏ thông suốt từ gốc đến mũi …
Cứ như vậy mà quyết định thái độ của mình, Thẩm Gia Hành thở phào nhẹ nhõm, nửa điểm áy náy cũng không có , chỉ hướng về phía gương mà trái chiếu phải coi , đối với chính mình trong gương bày ra một cái tươi cười vô cùng quyến rũ, sau đó từ buồng vệ sinh đi ra ngoài.
Kỳ thật lưỡng tình tương duyệt thật sự là một chuyện thật tốt dù là gì đi nữa a, so với tương tư đơn phương thì quả thực như là ở thiên đường vậy đấy , Thẩm Gia Hành một bên cảm khái , một bên nghĩ đến khuôn mặt Hạ Hành Thù, trong miệng cũng khe khẽ cất lên một điệu hát dân gian
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.